Chương 31: Ngủ ở đây, giường ở đây rất rộng
Phạm Thị Hồng Đào
05/01/2025
Nằm một lát thì Phong Minh cũng chịu rời giường rồi đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân.
Nhiệt An lúc này cũng xếp chăn lại gọn gàng, cô mở cửa sổ ra cho thoảng mát ...
Đợi anh vệ sinh cá nhân xong thì cô cũng vào đánh răng rồi thay quần áo .
" Làm bữa sáng cho tôi " .
Nhiệt An gật đầu rồi cũng đi xuống bếp làm bữa sáng.
Phong Minh ngồi ở bành xem máy tính, hơn 20 phút sau thì anh cũng thay quần áo để chuẩn bị đi làm ..
Gấp quá cho nên không có thời gian,cô chỉ làm bánh mì trứng và cà phê đen cho anh mà thôi .
"Bữa sáng của anh".
"Ừm.".
Sau đó thì cô cũng ra ngoài mà làm việc nhà, Nhiệt An ra phòng khách lau bàn và lau ghế .
Phong Minh sau khi ăn sáng xong thì cũng đi làm,đi ngang phòng khách anh còn liếc nhìn cô 1 cái nữa chứ khiến cho Nhiệt An phải lạnh sống lưng .
[Tingting..].
[ Nhiệt An dạo này con sống tốt chứ,có người đã bỏ tiền cứu con rồi sao..].
[ Con sống tốt lắm dì, người cứu con là bạn của con .]
[ ừm, bạn của con tốt thật đấy ..]
[ Dạ khi nào rảnh con sẽ đi thăm dì. .]
[ Không cần đâu,dì biết con sống tốt là được rồi, mấy năm nay con có ra đường đâu,đi là đi lạc đó. ]
[Dạ ..]
[ Dì biết con an toàn và sống khoẻ mạnh là dì mừng lắm rồi .]
[ Dạ cám ơn dì mấy năm qua dì thật sự rất tốt với con .]
[Ừm..].
Nhắn 1 hồi thì cô cũng cất điện thoại rồi tiếp tục làm việc .
_@@##
Bây giờ thật sự không thể làm càn được, nó đang ở chung với Phong Minh, vậy cho nên phải chờ thời cơ thôi chứ không thể nào mà nóng vội được đâu ..
Hiện tại bị câm rồi, đúng thật là đáng đời mà, không biết nó tai nạn như thế nào mà lại thành ra như thế này nữa nói chung tóm lại Lữ Nhiệt An không có xứng đáng với Phong Minh nhà mình.
" Bà làm cái gì mà suy nghĩ đâm chiêu vậy ." .
Có sao ." .
" Có, tôi gọi nãy giờ mà bà có nghe đâu ." Lâm Phường vừa mới đi đánh cầu lông về, nghỉ hưu rồi cho nên dạo gần đây ông ấy rất là rảnh rang ...
" Thì suy nghĩ chuyện của Phong Minh với Gia Ly mà thôi, tôi muốn 2 đứa nó cưới nhanh 1 chút. "
" Phong Minh nó có chịu không mà cưới .".
" Không chịu cũng phải chịu mà thôi, tôi đặt đầu thì nó phải ngồi đó"
" Bây giờ là thời buổi nào rồi, mà còn có cái suy nghĩ như vậy chứ " .
" Gia Ly mấy năm qua đã chăm sóc nó đấy nhờ có con bé cho nên Phong Minh mới được như bây giờ" .
" Chăm sóc là 1 chuyện, tình cảm lại là chuyện khác ." .
" Sao không được chứ gia cảnh của Gia Ly cũng rất tốt, hai gia đình môn đăng hộ đối nữa." ..
" Gia Ly tốt hơn Lữ Nhiệt An nhiều, cảm thấy Gia Ly xứng đáng hơn ." ..
" Haiz, bó tay với bà luôn, bà mà làm quá thì Phong Minh sẽ là người khổ đấy " Nói xong Lâm Phương liền đứng dậy rồi đi lên lầu.
Khổ cái gì chứ, bà thật sự đang muốn tốt cho con trai của mình mà .
Chẳng lẽ bây giờ phải chấp nhận 1 đứa con dâu mồ côi không cha không mẹ đã vậy còn bị câm nữa chứ,danh tiếng của nhà họ Lâm sẽ bị người ta cười nhạo cho mà xem .Con dâu của nhà họ Lâm ít gì cũng phải xinh đẹp biết ăn nói và đặc biệt cũng phải làm trong lĩnh vực kinh doanh có tiếng tăm chứ .
Và người đó nhất định phải là Tôn Gia Ly, bà thật sự đã chấm con bé từ lâu lắm rồi .
Buổi chiều sau khi làm việc xong thì cô cũng ăn cơm rồi đi lên lầu, xong việc thì cứ lên phòng cho an toàn chứ ở dưới nhà toàn nghe những lời lẽ không hay, đến khi đó bản thân của cô càng cảm thấy buồn bã hơn nữa.
Gội đầu xong thì cô ra ngoài sẩy tóc, vừa sấy tóc vừa xem tivi .
8 phút sau thì tóc cũng đã khô rồi, Nhiệt An đi cất máy sấy rồi leo lên sofa mà ngồi ..
Xem phim mà nội dung phim nó y như cuộc đời của mình vậy, thật sự thấy nữ chính rất là thê thảm và khổ sở.
Nhiệt An không biết bản thân mình có phải là nữ chính hay không, nhưng mà tại sao lại khổ nhiều đến như vậy,Bây giờ cô không biết sắp tới có chuyện gì xảy ra nữa hay không nữa, bao nhiêu đây là cô thấy tận cùng của sự đau khổ rồi, cô không thể nào mà chịu được nổi nữa đâu .
Nhiệt An nằm có 1 chút mà cũng ngủ quên đi, tivi thì vẫn còn mở và đèn vẫn còn sáng .
Lâm Phong Minh đến nửa đêm thì mới về nhà lúc này trên người của anh đã nồng nặc mùi rượu rồi.
Mấy bữa nay phải đi ký hợp đồng liên tục, ngày nào anh cũng phải uống rượu hết, không say thì mặt cũng ngà ngà đỏ .
Lữ Nhiệt An thích ngủ sofa lắm sao, ngày nào cũng thấy cô ta nằm trên đó .
Lâm Phong Minh liền tiến lại gần tắt tivi rồi bế cô lên giường nằm .
Hai người cứ phải sống 1 cuộc sống như thế này sao .
Phong Minh cởi áo vest và caravat rồi quăng xuống đất. ..
" Ưm..ư.".
Anh nâng cằm của cô lên rồi hôn lên môi của Nhiệt An .
" Ư..ưm... Nhiệt An ...ưm..".
Bàn tay của người đàn ông vuốt ve lên mái tóc của Nhiệt An .
" Ưm..ư..".
Anh đưa lưỡi của mình vào trong môi của cô mà hôn, nụ hôn rất là cuồng nhiệt cho nên cô cũng đã tỉnh dậy .
Nhiệt An chỉ biết nhìn Phong Minh mà thôi .
"Ư...ư.".
" Tỉnh rồi sao ".
Cô muốn nói là người đàn ông này say rồi, mặt mày thì đỏ chót .
Bàn tay cô chạm lên bầu áo của Phong Minh, nhưng mà lại bị anh chặn lại .
" Đừng ngủ sofa nữa "
" Ngủ ở đây, giường ở đây rất rộng .".
" Nhiệt An. ..An ." Nói được mấy chữ cuối thì người đàn ông này cũng nhắm mắt lại rồi ngã gục xuống dưới người của cô đầu chạm vào ngực của cô.
Lúc này cô liền đẩy anh ra khỏi người mình rồi ngồi dậy ..
" Say thật rồi ." .
Nhiệt An chạm vào người của Phong Minh, rồi sau đó cũng đi vào trong nhà tắm lấy nước ấm và khăn bông lau người cho anh ..
Nhiệt An lúc này cũng xếp chăn lại gọn gàng, cô mở cửa sổ ra cho thoảng mát ...
Đợi anh vệ sinh cá nhân xong thì cô cũng vào đánh răng rồi thay quần áo .
" Làm bữa sáng cho tôi " .
Nhiệt An gật đầu rồi cũng đi xuống bếp làm bữa sáng.
Phong Minh ngồi ở bành xem máy tính, hơn 20 phút sau thì anh cũng thay quần áo để chuẩn bị đi làm ..
Gấp quá cho nên không có thời gian,cô chỉ làm bánh mì trứng và cà phê đen cho anh mà thôi .
"Bữa sáng của anh".
"Ừm.".
Sau đó thì cô cũng ra ngoài mà làm việc nhà, Nhiệt An ra phòng khách lau bàn và lau ghế .
Phong Minh sau khi ăn sáng xong thì cũng đi làm,đi ngang phòng khách anh còn liếc nhìn cô 1 cái nữa chứ khiến cho Nhiệt An phải lạnh sống lưng .
[Tingting..].
[ Nhiệt An dạo này con sống tốt chứ,có người đã bỏ tiền cứu con rồi sao..].
[ Con sống tốt lắm dì, người cứu con là bạn của con .]
[ ừm, bạn của con tốt thật đấy ..]
[ Dạ khi nào rảnh con sẽ đi thăm dì. .]
[ Không cần đâu,dì biết con sống tốt là được rồi, mấy năm nay con có ra đường đâu,đi là đi lạc đó. ]
[Dạ ..]
[ Dì biết con an toàn và sống khoẻ mạnh là dì mừng lắm rồi .]
[ Dạ cám ơn dì mấy năm qua dì thật sự rất tốt với con .]
[Ừm..].
Nhắn 1 hồi thì cô cũng cất điện thoại rồi tiếp tục làm việc .
_@@##
Bây giờ thật sự không thể làm càn được, nó đang ở chung với Phong Minh, vậy cho nên phải chờ thời cơ thôi chứ không thể nào mà nóng vội được đâu ..
Hiện tại bị câm rồi, đúng thật là đáng đời mà, không biết nó tai nạn như thế nào mà lại thành ra như thế này nữa nói chung tóm lại Lữ Nhiệt An không có xứng đáng với Phong Minh nhà mình.
" Bà làm cái gì mà suy nghĩ đâm chiêu vậy ." .
Có sao ." .
" Có, tôi gọi nãy giờ mà bà có nghe đâu ." Lâm Phường vừa mới đi đánh cầu lông về, nghỉ hưu rồi cho nên dạo gần đây ông ấy rất là rảnh rang ...
" Thì suy nghĩ chuyện của Phong Minh với Gia Ly mà thôi, tôi muốn 2 đứa nó cưới nhanh 1 chút. "
" Phong Minh nó có chịu không mà cưới .".
" Không chịu cũng phải chịu mà thôi, tôi đặt đầu thì nó phải ngồi đó"
" Bây giờ là thời buổi nào rồi, mà còn có cái suy nghĩ như vậy chứ " .
" Gia Ly mấy năm qua đã chăm sóc nó đấy nhờ có con bé cho nên Phong Minh mới được như bây giờ" .
" Chăm sóc là 1 chuyện, tình cảm lại là chuyện khác ." .
" Sao không được chứ gia cảnh của Gia Ly cũng rất tốt, hai gia đình môn đăng hộ đối nữa." ..
" Gia Ly tốt hơn Lữ Nhiệt An nhiều, cảm thấy Gia Ly xứng đáng hơn ." ..
" Haiz, bó tay với bà luôn, bà mà làm quá thì Phong Minh sẽ là người khổ đấy " Nói xong Lâm Phương liền đứng dậy rồi đi lên lầu.
Khổ cái gì chứ, bà thật sự đang muốn tốt cho con trai của mình mà .
Chẳng lẽ bây giờ phải chấp nhận 1 đứa con dâu mồ côi không cha không mẹ đã vậy còn bị câm nữa chứ,danh tiếng của nhà họ Lâm sẽ bị người ta cười nhạo cho mà xem .Con dâu của nhà họ Lâm ít gì cũng phải xinh đẹp biết ăn nói và đặc biệt cũng phải làm trong lĩnh vực kinh doanh có tiếng tăm chứ .
Và người đó nhất định phải là Tôn Gia Ly, bà thật sự đã chấm con bé từ lâu lắm rồi .
Buổi chiều sau khi làm việc xong thì cô cũng ăn cơm rồi đi lên lầu, xong việc thì cứ lên phòng cho an toàn chứ ở dưới nhà toàn nghe những lời lẽ không hay, đến khi đó bản thân của cô càng cảm thấy buồn bã hơn nữa.
Gội đầu xong thì cô ra ngoài sẩy tóc, vừa sấy tóc vừa xem tivi .
8 phút sau thì tóc cũng đã khô rồi, Nhiệt An đi cất máy sấy rồi leo lên sofa mà ngồi ..
Xem phim mà nội dung phim nó y như cuộc đời của mình vậy, thật sự thấy nữ chính rất là thê thảm và khổ sở.
Nhiệt An không biết bản thân mình có phải là nữ chính hay không, nhưng mà tại sao lại khổ nhiều đến như vậy,Bây giờ cô không biết sắp tới có chuyện gì xảy ra nữa hay không nữa, bao nhiêu đây là cô thấy tận cùng của sự đau khổ rồi, cô không thể nào mà chịu được nổi nữa đâu .
Nhiệt An nằm có 1 chút mà cũng ngủ quên đi, tivi thì vẫn còn mở và đèn vẫn còn sáng .
Lâm Phong Minh đến nửa đêm thì mới về nhà lúc này trên người của anh đã nồng nặc mùi rượu rồi.
Mấy bữa nay phải đi ký hợp đồng liên tục, ngày nào anh cũng phải uống rượu hết, không say thì mặt cũng ngà ngà đỏ .
Lữ Nhiệt An thích ngủ sofa lắm sao, ngày nào cũng thấy cô ta nằm trên đó .
Lâm Phong Minh liền tiến lại gần tắt tivi rồi bế cô lên giường nằm .
Hai người cứ phải sống 1 cuộc sống như thế này sao .
Phong Minh cởi áo vest và caravat rồi quăng xuống đất. ..
" Ưm..ư.".
Anh nâng cằm của cô lên rồi hôn lên môi của Nhiệt An .
" Ư..ưm... Nhiệt An ...ưm..".
Bàn tay của người đàn ông vuốt ve lên mái tóc của Nhiệt An .
" Ưm..ư..".
Anh đưa lưỡi của mình vào trong môi của cô mà hôn, nụ hôn rất là cuồng nhiệt cho nên cô cũng đã tỉnh dậy .
Nhiệt An chỉ biết nhìn Phong Minh mà thôi .
"Ư...ư.".
" Tỉnh rồi sao ".
Cô muốn nói là người đàn ông này say rồi, mặt mày thì đỏ chót .
Bàn tay cô chạm lên bầu áo của Phong Minh, nhưng mà lại bị anh chặn lại .
" Đừng ngủ sofa nữa "
" Ngủ ở đây, giường ở đây rất rộng .".
" Nhiệt An. ..An ." Nói được mấy chữ cuối thì người đàn ông này cũng nhắm mắt lại rồi ngã gục xuống dưới người của cô đầu chạm vào ngực của cô.
Lúc này cô liền đẩy anh ra khỏi người mình rồi ngồi dậy ..
" Say thật rồi ." .
Nhiệt An chạm vào người của Phong Minh, rồi sau đó cũng đi vào trong nhà tắm lấy nước ấm và khăn bông lau người cho anh ..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.