Chương 32: Để tôi đưa cô đi
Phạm Thị Hồng Đào
05/01/2025
Nhiệt An ngồi trên giường rồi chăm chú lau người cho Phong Minh , cả ngùi của anh ấy đã nồng nặc mùi rượu, có lẽ chỉ có khi ngủ thì anh ấy mới ngoan ngoãn như thế này thôi, chứ khi mà thức thì cái miệng rất là hỗn.
Từ lúc gặp lại đến giờ thì toàn là nói những lời khó nghe mà thôi, anh ý làm cho cô cảm thấy hơi khó chịu, nhưng mà là cô nợ người đàn ông này vậy cho nên sẽ chấp nhận trả giá..
Cởi 2 cúc áo ra rồi lau lên ngực và bụng của Phong Minh, sau khi làm xong thì cô liền cài lại rồi kéo chăn lên cho anh ấy .
Sau đó thì cô cũng đem khăn vào trong toilet giặt cho sạch rồi phơi lên .
Phong Minh đã ngủ từ nãy giờ rồi, hơi thở vẫn cứ điều điều.
Nhiệt An lúc này cũng leo lên giường nằm, hiện giờ cũng đã trễ lắm rồi, cô cũng buồn ngủ, tự nhiên đang ngủ ngon lành lại bị anh ấy phá giấc..
Nhiệt An cứ nằm rồi ngắm nhìn anh mà thôi, không biết đến khi nào thì người đàn ông này mới hết hận cô đây nữa, chẳng lẽ cả hai cứ dày vò rồi sống trong đau khổ mãi hay sao .
Anh ấy có thể cưới Tôn Gia Ly mà, chẳng phải là nói cô không xứng sao ,vậy tại sao lại không cưới cô ta chứ ,và đến khi đó cứ thả cô đi là được rồi, cô sẽ không dính dáng đến 2 người nữa .
Mặc dù là yêu anh nhưng mà cô muốn anh hạnh phúc, chỉ cần Phong Minh sống vui vẻ, mỗi ngày được ăn ngon và được cười tươi thì cô cũng thấy mãn nguyện lắm rồi ...
_@@
Sáng hôm sau Phong Minh thức dậy thì thấy hơi đau đầu, anh đưa tay xoa trán của mình mấy cái .
"Ư...a. đau đầu thật đấy." .
Nhiệt An thì đã thức dậy từ sớm rồi,cô phải làm việc nhà vậy nên cần phải thức sớm .
Phong Minh ngồi lại giường 1 chút cho nó tỉnh táo, lát sau thì anh cũng vào trong toilet vệ sinh cá nhân .
Hôm nay là cuối tuần cho nên anh sẽ không đi làm ,thay quần áo xong thì Phong Minh cũng đi chạy bộ ..
Phong Minh đi chạy bộ,chạy xong rồi thì anh lại chuyển qua nâng tạ .
Người đàn ông ở trong phòng tập hơn 2 tiếng đồng hồ thì cũng đi ra ngoài...
" Cô ta đâu rồi ." .
" Ý cậu chủ là cô Nhiệt An à ."
" Ừm,." .
" Cô ấy đang nhồ cỏ trong vườn".
" Bảo cô ta vào nhà pha cà phê cho tôi ."
"Vâng." .Phí Hưng nhận lệnh rồi đi ra ngoài gọi Nhiệt An vào trong nhà .
Vừa bước vào thì thấy Phong Minh ngồi ở phòng khách rồi.
Cô chạy thật nhanh vào trong bếp pha cà phê cho anh .
Lát sau pha xong thì cô cũng mang cà phê ra , rồi đặt xuống bàn .
Quên mất là hôm nay là ngày nghỉ cho nên anh ấy sẽ ở nhà.
Phong Minh cầm ly cà phê lên uống, cà phê thật đậm vị và cũng rất hợp khẩu vị của anh ,nói chung thì không có chỗ nào mà chê được đâu .
" Lát nữa tôi muốn ăn cá hồi."
Nhiệt An nghe xong thì liền gật đầu rồi chạy vào trong bếp chuẩn bị .
Tầm 20 phút sau thì Phong Minh cũng đi lên lầu, cả người bây giờ đã đầy mồ hôi rồi. Anh lấy quần áo rồi vào nhà tắm tắm rửa cho sạch sẽ .
Nhiệt An thấy trong tủ lạnh hết đồ ăn rồi cho nên muốn ra ngoài mua, nhưng mà cô thì không có tiền, bác quản gia thì không thấy đâu ,nghe mọi người nói là hôm nay bác ấy xin nghỉ vì nhà có việc bận .
Vậy cho nên cô đành phải chờ Phong Minh tắm xong rồi hỏi anh ấy mà thôi..
Cô đã lấy áo khoác rồi mặc sẵn rồi, bây giờ chỉ cần có tiền là đi được rồi .
Nếu anh ấy không đưa thì chỉ đành nhịn mà thôi, dù sao thì đây cũng là bữa trưa của anh ấy cơ mà...
Cô phải công nhận là Phong Minh tắm lâu vô cùng, lần nào cũng tầm 30 phút thì mới xong ,cô nhìn lên đồng hồ mà thấy nó lâu vô cùng ..
" Cạch ."
Phong Minh bước ra rồi đạp vào thảm bông cho chân khô ,trên người anh mặc áo sơ mi màu xám với quần tây .
" Ngồi đây làm gì, không đi nấu cơm đi ."
" Nhà hết đồ ăn rồi, em không có tiền đi chợ." Nhiệt An liền đưa tin nhắn cho anh xem .
"Được rồi,đợi 1 chút."
Hên là Phong Minh không có làm khó cô , anh lại tủ lấy thẻ ngân hàng rồi đưa cho Nhiệt An .
"À quên nữa cô không nói chuyện thì làm sao mà đi chợ được chứ." .
" Không sao ,em có thể ghi ra giấy cho nhân viên." .
" Như vậy rắc rối lắm , để tôi đưa cô đi." .
"Đợi tôi 1 chút."
Lâm Phong Minh lau khô tóc rồi sau đó cũng chải tóc cho gọn gàng , tiếp đến anh liền lấy áo khoác và mang giày vào .
"Đi thôi."
Nhiệt An gật đầu rồi cũng đi theo anh ,cô có thể đi 1 mình được mà ,anh ấy đâu cần đi theo cô đâu .
Chỉ sợ là đi chung rồi hai người lại gây nhau ,mà quan trọng thì chỉ có 1 mình anh ấy nói chuyện mà thôi, cô không nói được bởi vậy mới khiến cho Phong Minh dễ dàng nổi nóng hơn nữa.
Từ lúc gặp lại đến giờ thì toàn là nói những lời khó nghe mà thôi, anh ý làm cho cô cảm thấy hơi khó chịu, nhưng mà là cô nợ người đàn ông này vậy cho nên sẽ chấp nhận trả giá..
Cởi 2 cúc áo ra rồi lau lên ngực và bụng của Phong Minh, sau khi làm xong thì cô liền cài lại rồi kéo chăn lên cho anh ấy .
Sau đó thì cô cũng đem khăn vào trong toilet giặt cho sạch rồi phơi lên .
Phong Minh đã ngủ từ nãy giờ rồi, hơi thở vẫn cứ điều điều.
Nhiệt An lúc này cũng leo lên giường nằm, hiện giờ cũng đã trễ lắm rồi, cô cũng buồn ngủ, tự nhiên đang ngủ ngon lành lại bị anh ấy phá giấc..
Nhiệt An cứ nằm rồi ngắm nhìn anh mà thôi, không biết đến khi nào thì người đàn ông này mới hết hận cô đây nữa, chẳng lẽ cả hai cứ dày vò rồi sống trong đau khổ mãi hay sao .
Anh ấy có thể cưới Tôn Gia Ly mà, chẳng phải là nói cô không xứng sao ,vậy tại sao lại không cưới cô ta chứ ,và đến khi đó cứ thả cô đi là được rồi, cô sẽ không dính dáng đến 2 người nữa .
Mặc dù là yêu anh nhưng mà cô muốn anh hạnh phúc, chỉ cần Phong Minh sống vui vẻ, mỗi ngày được ăn ngon và được cười tươi thì cô cũng thấy mãn nguyện lắm rồi ...
_@@
Sáng hôm sau Phong Minh thức dậy thì thấy hơi đau đầu, anh đưa tay xoa trán của mình mấy cái .
"Ư...a. đau đầu thật đấy." .
Nhiệt An thì đã thức dậy từ sớm rồi,cô phải làm việc nhà vậy nên cần phải thức sớm .
Phong Minh ngồi lại giường 1 chút cho nó tỉnh táo, lát sau thì anh cũng vào trong toilet vệ sinh cá nhân .
Hôm nay là cuối tuần cho nên anh sẽ không đi làm ,thay quần áo xong thì Phong Minh cũng đi chạy bộ ..
Phong Minh đi chạy bộ,chạy xong rồi thì anh lại chuyển qua nâng tạ .
Người đàn ông ở trong phòng tập hơn 2 tiếng đồng hồ thì cũng đi ra ngoài...
" Cô ta đâu rồi ." .
" Ý cậu chủ là cô Nhiệt An à ."
" Ừm,." .
" Cô ấy đang nhồ cỏ trong vườn".
" Bảo cô ta vào nhà pha cà phê cho tôi ."
"Vâng." .Phí Hưng nhận lệnh rồi đi ra ngoài gọi Nhiệt An vào trong nhà .
Vừa bước vào thì thấy Phong Minh ngồi ở phòng khách rồi.
Cô chạy thật nhanh vào trong bếp pha cà phê cho anh .
Lát sau pha xong thì cô cũng mang cà phê ra , rồi đặt xuống bàn .
Quên mất là hôm nay là ngày nghỉ cho nên anh ấy sẽ ở nhà.
Phong Minh cầm ly cà phê lên uống, cà phê thật đậm vị và cũng rất hợp khẩu vị của anh ,nói chung thì không có chỗ nào mà chê được đâu .
" Lát nữa tôi muốn ăn cá hồi."
Nhiệt An nghe xong thì liền gật đầu rồi chạy vào trong bếp chuẩn bị .
Tầm 20 phút sau thì Phong Minh cũng đi lên lầu, cả người bây giờ đã đầy mồ hôi rồi. Anh lấy quần áo rồi vào nhà tắm tắm rửa cho sạch sẽ .
Nhiệt An thấy trong tủ lạnh hết đồ ăn rồi cho nên muốn ra ngoài mua, nhưng mà cô thì không có tiền, bác quản gia thì không thấy đâu ,nghe mọi người nói là hôm nay bác ấy xin nghỉ vì nhà có việc bận .
Vậy cho nên cô đành phải chờ Phong Minh tắm xong rồi hỏi anh ấy mà thôi..
Cô đã lấy áo khoác rồi mặc sẵn rồi, bây giờ chỉ cần có tiền là đi được rồi .
Nếu anh ấy không đưa thì chỉ đành nhịn mà thôi, dù sao thì đây cũng là bữa trưa của anh ấy cơ mà...
Cô phải công nhận là Phong Minh tắm lâu vô cùng, lần nào cũng tầm 30 phút thì mới xong ,cô nhìn lên đồng hồ mà thấy nó lâu vô cùng ..
" Cạch ."
Phong Minh bước ra rồi đạp vào thảm bông cho chân khô ,trên người anh mặc áo sơ mi màu xám với quần tây .
" Ngồi đây làm gì, không đi nấu cơm đi ."
" Nhà hết đồ ăn rồi, em không có tiền đi chợ." Nhiệt An liền đưa tin nhắn cho anh xem .
"Được rồi,đợi 1 chút."
Hên là Phong Minh không có làm khó cô , anh lại tủ lấy thẻ ngân hàng rồi đưa cho Nhiệt An .
"À quên nữa cô không nói chuyện thì làm sao mà đi chợ được chứ." .
" Không sao ,em có thể ghi ra giấy cho nhân viên." .
" Như vậy rắc rối lắm , để tôi đưa cô đi." .
"Đợi tôi 1 chút."
Lâm Phong Minh lau khô tóc rồi sau đó cũng chải tóc cho gọn gàng , tiếp đến anh liền lấy áo khoác và mang giày vào .
"Đi thôi."
Nhiệt An gật đầu rồi cũng đi theo anh ,cô có thể đi 1 mình được mà ,anh ấy đâu cần đi theo cô đâu .
Chỉ sợ là đi chung rồi hai người lại gây nhau ,mà quan trọng thì chỉ có 1 mình anh ấy nói chuyện mà thôi, cô không nói được bởi vậy mới khiến cho Phong Minh dễ dàng nổi nóng hơn nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.