Chương 48
Nàng lười
02/04/2023
Bên phía mẹ Diệp và Thiên Duệ lúc này đang hồi hợp đợi ba Diệp thông báo tình hình.
"Mẹ à, người đừng đi tới lui như thế có được không?"
Trong phòng khách sạn lúc này Thiên Tuệ ngồi trên sofa nhìn mẹ mình đi tới đi lui trong phòng, hắn không phải là người đi lòng vòng nhưng nhìn mẹ mình đi cũng đủ để hoa mắt.
Mẹ Diệp nghe con mình nhắc nhở thì cũng dừng lại đi đến ngồi xuống cạnh Thiên Duệ "Không biết ba con cùng tiểu Nghi nói chuyện như thế nào rồi"
"Chắc ba cũng sắp báo tin cho mẹ rồi đấy"
Đúng như lời Thiên Duệ nói điện thoại ba Diệp nhanh chóng gọi đến, nghe xong cuộc điện thoại hai người cũng thở phào nhẹ nhỏm, thật mai mắn vì cải -Thi Nghi- trắng không có bị heo -Thế Hạo- thúi bắt mất.
"Tiểu Nghi, hôm qua cậu về nhà cô chú có nói gì hay không" Tĩnh Vi quay xuống nhỏ giọng hỏi cô.
"Có, ba tớ hỏi có phải tớ yêu đương rồi hay không và câu trả lời của tớ tất nhiên là không rồi" cô nhẹ nhàng trả lời câu hỏi ba mình
"Vậy phản ứng của chú Diệp như thế nào vậy?" Vi Vi thật sự rất tò mò mà hỏi tiếp
"Cũng không có phản ứng gì cả" cô nhớ lại thái độ của ba mình tối đêm qua ông vốn có chút vui vẻ nhưng cô không muốn trả lời như vậy.
Thế Hạo ngồi bên cạnh lúc này cũng khều nhẹ cô đưa cho cô một múi quýt đã được bóc sạch.
"Quýt ngọt lắm"
Nghe thế cô cũng cầm bỏ vào miệng cắn cô ngai lập tức quay sang nhìn hắn "Thật ngọt, cậu mau thử"
Hắn nghe cô bảo ngọt cũng nhanh bỏ vào miệng ăn nhưng thứ tiếp theo chờ đợi hắn không phải là sự ngọt ngào mà chua đến mức hắn phải rùng mình nhăn mặt.
Thấy hắn phản ứng như vậy cô vô cùng hài lòng mà nhã miếng quýt trong miệng ra, thông thả mà ném sang một bên.
Thế Hạo vừa thấy như vậy liền thét ầm lên "Diệp Thi Nghi, cậu chơi tôi"
Cô nghe vậy một chút cảm giác tội lỗi cũng chẳng có mà cứ như vậy hơi nhướn nhẹ mài "Vậy thì làm sao? Không phải cậu cũng cố ý chơi tôi hay sao?
Cậu đừng tưởng tôi đây không biết trước khi đưa nó cho tôi cậu đã từng thử qua"
Cái lúc cô nói chuyện cùng Tĩnh Vi đã thấy hắn nhăn mặt khó chịu, vốn còn muốn tội nghiệp hắn vì ăn phải quả chua nhưng ai ngờ hắn lại đưa cô ăn, đã thế rồi thì đừng có trách cô.
"Cậu....cậu" hắn khó khăn mở miệng.
"Tôi làm sao? Cậu không thể trách tôi được rõ ràng là cậu tự làm tự chịu gậy ông đập lưng ông, muốn trách thì trách bản thân tự chơi dại chứ sao lại trách tôi được" cô biểu môi đầy ghét bỏ mà nhìn hắn.
Nghe thế hắn cũng cắn chặt răng ấm ức mà nhìn cô, phải thôi ai bảo hắn có ý xấu trước cơ chứ, nhưng mà cô làm thế cũng có chút quá đáng với hắn.
"Đừng nhìn tôi như tôi là người có lỗi trong việc này vậy"
Vừa nghe thế hắn liền ngoảnh mặt sang một bên cũng như hạ quyết tâm rằng hôm nay sẻ không nhìn cô không quan tâm đến cô nữa.
Vi Vi nhìn hai người mới hòa hợp chưa được bao lâu lại bắt đầu sinh chuyện với nhau liền tặc lưỡi cảm thán mấy cái.
Lúc này Như Di cũng từ chổ ngồi đi lên bụp giản phát huy kỉ năng của bản thân mình.
"Các cậu chú ý, mình đây có vài lời muốn nói"
Nghe vậy cả lớp vốn đang ồn ào huyên náo lập tức yên lặng ổn định lại mà quay lên phía bụp giản.
"Cảm ơn các cậu đã quan tâm vấn đề tớ sắp nói.
Tối đêm qua tớ đã suy nghĩ rất nhiều về chuyến du lịch mà cô chủ nhiệm nhắc đến, cô có nói chúng ta sẻ được đến những vùng quê theo yêu cầu của cả lớp.
Không biết mọi người đã nghĩ ra được nơi nào chưa nếu chưa thì cho tớ đề xuất nơi đến là Mộc Châu có được hay không?
Mộc Châu nằm ở miền núi nỗi tiếng với những vườn trè nằm ở ruộng bật thang cùng với nhiều vườn cam quýt nổi tiếng, mặc dù nơi đó có chút lạnh nhưng nơi đó có nhiều cây cối nên sẻ có một nguồn không khí khá sạch.
Cùng với việc tại nơi đó có những ruộng lúa có thể cho các cậu thử chảy nghiệm cảm giác mò cua bắt óc như những người nông dân thật thụ.
Mình cảm thấy nơi đó rất phù hợp với việc chảy nghiệm miền quê của chúng ta, một nơi tích hợp quá nhiều thứ như vậy chưa chắc nơi nào có được.
Nếu các cậu không hài lòng với đề xuất của tớ vậy thì không sao, các cậu có thể đề xuất nơi muốn đến cho cả lớp nghe rồi chúng ta cùng quyết định có được không?
Cảm ơn mọi người đã lắng nghe ý kiến của tớ"
Di Di vừa nói xong cả lớp liền bắt đầu sì sào to nhỏ bàn tản với nhau.
"Các cậu có nghĩ đến được nơi nào hay không?" có người lên tiếng hỏi những người ngồi xung quanh mình.
Những người kia nghe thế thì lắc đầu, còn có người gật đầu biểu thị bản thân đã nghĩ ra nơi khác.
"Nhưng cái nơi tớ nghĩ đến mọi thứ không hấp dẫn như cậu ấy vừa nói" những người có nơi đề xuất muốn đi cũng gật đầu đồng ý theo.
"Lớp trưởng Mộc Châu thật sự giống như những lời cậu vừa nói thật à?" cô người tò mò lên tiếng hỏi.
"Là thật, đêm qua tớ vừa mới xác nhận với chị họ vừa đi du lịch ở đó về. Chị ấy bảo nơi đó rất đáng để đi mọi người nên đi thử một lần" Di Di gật đầu đầy chắc chắn với người bạn trong lớp kia.
Sau khi trả lời xong liền hướng về chổ cô mà nháy mắt nụ cười trên khuôn mặt cũng được để lộ ra, biểu thị kế hoạch đã có dấu hiệu thành công.
"Mẹ à, người đừng đi tới lui như thế có được không?"
Trong phòng khách sạn lúc này Thiên Tuệ ngồi trên sofa nhìn mẹ mình đi tới đi lui trong phòng, hắn không phải là người đi lòng vòng nhưng nhìn mẹ mình đi cũng đủ để hoa mắt.
Mẹ Diệp nghe con mình nhắc nhở thì cũng dừng lại đi đến ngồi xuống cạnh Thiên Duệ "Không biết ba con cùng tiểu Nghi nói chuyện như thế nào rồi"
"Chắc ba cũng sắp báo tin cho mẹ rồi đấy"
Đúng như lời Thiên Duệ nói điện thoại ba Diệp nhanh chóng gọi đến, nghe xong cuộc điện thoại hai người cũng thở phào nhẹ nhỏm, thật mai mắn vì cải -Thi Nghi- trắng không có bị heo -Thế Hạo- thúi bắt mất.
"Tiểu Nghi, hôm qua cậu về nhà cô chú có nói gì hay không" Tĩnh Vi quay xuống nhỏ giọng hỏi cô.
"Có, ba tớ hỏi có phải tớ yêu đương rồi hay không và câu trả lời của tớ tất nhiên là không rồi" cô nhẹ nhàng trả lời câu hỏi ba mình
"Vậy phản ứng của chú Diệp như thế nào vậy?" Vi Vi thật sự rất tò mò mà hỏi tiếp
"Cũng không có phản ứng gì cả" cô nhớ lại thái độ của ba mình tối đêm qua ông vốn có chút vui vẻ nhưng cô không muốn trả lời như vậy.
Thế Hạo ngồi bên cạnh lúc này cũng khều nhẹ cô đưa cho cô một múi quýt đã được bóc sạch.
"Quýt ngọt lắm"
Nghe thế cô cũng cầm bỏ vào miệng cắn cô ngai lập tức quay sang nhìn hắn "Thật ngọt, cậu mau thử"
Hắn nghe cô bảo ngọt cũng nhanh bỏ vào miệng ăn nhưng thứ tiếp theo chờ đợi hắn không phải là sự ngọt ngào mà chua đến mức hắn phải rùng mình nhăn mặt.
Thấy hắn phản ứng như vậy cô vô cùng hài lòng mà nhã miếng quýt trong miệng ra, thông thả mà ném sang một bên.
Thế Hạo vừa thấy như vậy liền thét ầm lên "Diệp Thi Nghi, cậu chơi tôi"
Cô nghe vậy một chút cảm giác tội lỗi cũng chẳng có mà cứ như vậy hơi nhướn nhẹ mài "Vậy thì làm sao? Không phải cậu cũng cố ý chơi tôi hay sao?
Cậu đừng tưởng tôi đây không biết trước khi đưa nó cho tôi cậu đã từng thử qua"
Cái lúc cô nói chuyện cùng Tĩnh Vi đã thấy hắn nhăn mặt khó chịu, vốn còn muốn tội nghiệp hắn vì ăn phải quả chua nhưng ai ngờ hắn lại đưa cô ăn, đã thế rồi thì đừng có trách cô.
"Cậu....cậu" hắn khó khăn mở miệng.
"Tôi làm sao? Cậu không thể trách tôi được rõ ràng là cậu tự làm tự chịu gậy ông đập lưng ông, muốn trách thì trách bản thân tự chơi dại chứ sao lại trách tôi được" cô biểu môi đầy ghét bỏ mà nhìn hắn.
Nghe thế hắn cũng cắn chặt răng ấm ức mà nhìn cô, phải thôi ai bảo hắn có ý xấu trước cơ chứ, nhưng mà cô làm thế cũng có chút quá đáng với hắn.
"Đừng nhìn tôi như tôi là người có lỗi trong việc này vậy"
Vừa nghe thế hắn liền ngoảnh mặt sang một bên cũng như hạ quyết tâm rằng hôm nay sẻ không nhìn cô không quan tâm đến cô nữa.
Vi Vi nhìn hai người mới hòa hợp chưa được bao lâu lại bắt đầu sinh chuyện với nhau liền tặc lưỡi cảm thán mấy cái.
Lúc này Như Di cũng từ chổ ngồi đi lên bụp giản phát huy kỉ năng của bản thân mình.
"Các cậu chú ý, mình đây có vài lời muốn nói"
Nghe vậy cả lớp vốn đang ồn ào huyên náo lập tức yên lặng ổn định lại mà quay lên phía bụp giản.
"Cảm ơn các cậu đã quan tâm vấn đề tớ sắp nói.
Tối đêm qua tớ đã suy nghĩ rất nhiều về chuyến du lịch mà cô chủ nhiệm nhắc đến, cô có nói chúng ta sẻ được đến những vùng quê theo yêu cầu của cả lớp.
Không biết mọi người đã nghĩ ra được nơi nào chưa nếu chưa thì cho tớ đề xuất nơi đến là Mộc Châu có được hay không?
Mộc Châu nằm ở miền núi nỗi tiếng với những vườn trè nằm ở ruộng bật thang cùng với nhiều vườn cam quýt nổi tiếng, mặc dù nơi đó có chút lạnh nhưng nơi đó có nhiều cây cối nên sẻ có một nguồn không khí khá sạch.
Cùng với việc tại nơi đó có những ruộng lúa có thể cho các cậu thử chảy nghiệm cảm giác mò cua bắt óc như những người nông dân thật thụ.
Mình cảm thấy nơi đó rất phù hợp với việc chảy nghiệm miền quê của chúng ta, một nơi tích hợp quá nhiều thứ như vậy chưa chắc nơi nào có được.
Nếu các cậu không hài lòng với đề xuất của tớ vậy thì không sao, các cậu có thể đề xuất nơi muốn đến cho cả lớp nghe rồi chúng ta cùng quyết định có được không?
Cảm ơn mọi người đã lắng nghe ý kiến của tớ"
Di Di vừa nói xong cả lớp liền bắt đầu sì sào to nhỏ bàn tản với nhau.
"Các cậu có nghĩ đến được nơi nào hay không?" có người lên tiếng hỏi những người ngồi xung quanh mình.
Những người kia nghe thế thì lắc đầu, còn có người gật đầu biểu thị bản thân đã nghĩ ra nơi khác.
"Nhưng cái nơi tớ nghĩ đến mọi thứ không hấp dẫn như cậu ấy vừa nói" những người có nơi đề xuất muốn đi cũng gật đầu đồng ý theo.
"Lớp trưởng Mộc Châu thật sự giống như những lời cậu vừa nói thật à?" cô người tò mò lên tiếng hỏi.
"Là thật, đêm qua tớ vừa mới xác nhận với chị họ vừa đi du lịch ở đó về. Chị ấy bảo nơi đó rất đáng để đi mọi người nên đi thử một lần" Di Di gật đầu đầy chắc chắn với người bạn trong lớp kia.
Sau khi trả lời xong liền hướng về chổ cô mà nháy mắt nụ cười trên khuôn mặt cũng được để lộ ra, biểu thị kế hoạch đã có dấu hiệu thành công.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.