Chương 70
Nàng lười
07/05/2023
Bên này Thái Vũ đang tập vợt cho những người khác một số môn khác để tăng nhanh tóc độ. cũng như sự quen thuộc của mọi người đối với môn thi.
Sau khi ba người nhóm Thế Hạo chạy xong liền thong thả đi bộ từ từ quay về điểm xuất phát của mình, mục đích để điều hòa lại nhịp tim cũng như hơi thở của chính mình.
Lúc về chuyện đầu tiên bọn họ cần làm chính là cần bổ sung lại lượng nước đã mất đi.
Mấy bạn học nữ cũng hiểu ý nên sớm đã mang ra sẳng mấy chay nước để ra bên ngoài đợi họ đến lấy đi.
Hai người kia thì lấy nước từ chổ để sẳn riêng Thế Hạo thì lạ đời, hắn không đi đến chổ lấy nước mà đi thẳng đến trước mặt cô đứng đó.
Bị tre khuất tầm nhìn dưới sân cô vô cùng khó chịu mà cau mài ngẫn lên nhìn hắn "Làm sao? lại muốn kím chuyện đấy à?"
Nghe cô hỏi có phải hắn muốn kím chuyện hay không thì hắn lập tức lắc đầu "Không, sau suốt ngày câu cứ nghĩ tôi sẻ kiếm chuyện với cậu vậy ?"
"Tự xem lại bản thân là rõ, nếu không có việc thì cút sang một bên đừng đứng trước mặt che tầm nhìn của tôi" nói rồi cô lườm hắn một cái.
Hắn thấy vậy liền tặc lưởi sau đó nhanh tay cướp lấy chạy nước trên tay cô rồi quay người đi mất, cái hành động cướp đồ này của hắn làm rất nhanh khiến cho cô không kịp giữ lấy chay nước trong tay mình.
Đứng ở một chổ khá xa hắn mới mở nắp chay nước vừa cướp được ở chổ cô ra uống, trong bộ dáng còn rất vui vẻ nha.
Cô ở bên này nhìn hắn như vậy thì tức đến xanh cả mặt, chay nước cô uống rồi còn cướp cái éo gì nữa. Cô suýt nữa đã nghĩ bản thân sẻ đứng dậy đuổi theo đập cho hắn một trận nhưng cẩn thận suy nghĩ lại thập phần không nên, nếu muốn đánh cô nhất định sẻ trùm bao bố đánh hắn một trận vậy mới hả dạ.
Mọi người ngồi gần nhìn thấy cô từ tức giận xanh người chuyển đổi lại bình thường chỉ trong giây lát như vậy liền không khỏi mĩm cười.
Có người còn vui vẻ cố tình mà lên tiếng trêu cô "Thi Nghi à cậu không cần phải tức giận thế đâu, người yêu với nhau uống chung chay nước cũng chẳng phải chuyện hiếm lạ gì cả"
"Đúng đó, chỉ có chay nước thôi mà tớ cùng bạn trai cũng thường uống chung như vậy"
Cô nghe xong thì chấm hỏi đầy đầu, người yêu uống chung thì được nhưng cô với hắn ta căn bản không phải người yêu.
"Các cậu nhằm rồi, tớ và cậu ta không yêu đương" Cô nhẹ nhàng giải thích mối quan hệ của hai người bọn họ.
Nhưng cô có giải thích cũng vô dụng, mọi người đã mặc định cả hai là người yêu thì dù có ra sức giải thích cách mấy mọi người cũng sẻ không tin.
Di Di nhận ra việc cô không vui liền nhích lại gần mà nói nhỏ với cô "Tiểu Nghi, tớ thấy cậu có giải thích cũng vô dụng nếu hai người thật sự không có gì vậy hai người đừng thân thiết quá.
Đừng nắm tay cũng như đừng ôm nữa, mình biết đó là vô tình nhưng lại khiến cho người khác hiểu lầm đấy"
"Di Di nói đúng đấy, cách hai người làm hệt như người yêu vậy nếu không phải mình hiểu rỏ mọi việc cũng sẻ cho rằng hai người thật sự đang yêu đương đấy" Vi Vi cũng lên tiếng nói.
"Hay cậu cũng có thể tìm người yêu, nếu cậu yêu đương rồi người khác sẻ không cho rằng cậu và Thế Hạo là một đôi nữa" Vi Vi nghĩ nghĩ một hồi liền lên tiếng nói thêm.
Lời này vừa nói ra làm Di Di và cô phải nhìn Vi Vi một cách chăm chú.
"Đừng cho mấy cái sáng kiến tào lao nữa, đang còn nhỏ thì lo ăn học đi yêu đương cái gì" cô biểu môi mà lên tiếng.
Vi Vi nghe thế ồ lên một tiếng, cô nàng cũng cảm thấy yêu đương gì đó quá phiền phức không phù hợp với tuổi này cho lắm.
Mà Thế Hạo bên kia cướp được nước trong tay cô thì hài lòng vô cùng, thông thông thả thả mà uống. Lúc đi xuống ngồi cạnh Vương Tuấn và Thiệu Thời hai người bọn họ đều đồng thời tặng cho hắn một ánh mắt kinh bỉ.
"Làm sao mà nhìn tôi như vậy?"
"Hạo ca, cậu không thấy bản thân quá mức vô sỉ hay sao?" Vương Tuấn không trả lời mà hỏi ngược lại hắn.
Nghe xong hắn liền lắc đầu "Không vô sỉ"
"Hạo ca, cậu cướp nước của nữ sinh mà bảo không vô sỉ đấy à" Thiệu Thời giống như không tin được mà hỏi lại.
Thế Hạo nghe xong thì lắc đầu, hắn lấy có trai nước thôi mà sao có thể vô sỉ được cơ chứ hơn nữa hắn cũng có làm gì quá mức đâu.
Vương Tuấn và Thiệu Thời thấy vậy liền lắc đầu đầy ngán ngẩm, bọn họ quả thật không thể hiểu được đầu óc của đại ca trường.
Sau 15p nghĩ ngơi, cả ba người bọn họ đều bị Phi Vũ gọi quay về sân để chạy 1000m.
Nếu là người khác chắc sẻ cho chạy từ ít đến nhiều nhưng Phi Vũ thì làm ngược lại không biết cậu ta đang tính toán điều gì nữa.
Mà mấy người lúc nãy được Phi Vũ tập vợt qua giờ này đang nằm sải lai dưới đất thở không ra hơi, Phi Vũ thấy vậy cũng không ép họ thêm mà cho bọn họ quyền nghĩ ngơi 15p.
Nhưng mà giờ còn có ai đứng dậy nỗi nữa đâu, bọn họ cứ nằm đó khi nào đến giờ thì tiếp tục nữa thôi.
Mấy bạn nữ trong lớp lúc này thấy bọn họ đáng thương nên liền lập tức đứng dậy mang nước xuống xân tiếp tế cho bọn họ.
Thuận tiện lúc đến gần cũng bắt đầu mắng Phi Vũ là con người độc ác, thế mà lại dám hành bạn bè ra tận cái nông nổi này. Phi Vũ nghe mắng chỉ cười trừ ai bảo vì vinh quang của lớp nên cũng đánh chịu thôi.
Sau khi ba người nhóm Thế Hạo chạy xong liền thong thả đi bộ từ từ quay về điểm xuất phát của mình, mục đích để điều hòa lại nhịp tim cũng như hơi thở của chính mình.
Lúc về chuyện đầu tiên bọn họ cần làm chính là cần bổ sung lại lượng nước đã mất đi.
Mấy bạn học nữ cũng hiểu ý nên sớm đã mang ra sẳng mấy chay nước để ra bên ngoài đợi họ đến lấy đi.
Hai người kia thì lấy nước từ chổ để sẳn riêng Thế Hạo thì lạ đời, hắn không đi đến chổ lấy nước mà đi thẳng đến trước mặt cô đứng đó.
Bị tre khuất tầm nhìn dưới sân cô vô cùng khó chịu mà cau mài ngẫn lên nhìn hắn "Làm sao? lại muốn kím chuyện đấy à?"
Nghe cô hỏi có phải hắn muốn kím chuyện hay không thì hắn lập tức lắc đầu "Không, sau suốt ngày câu cứ nghĩ tôi sẻ kiếm chuyện với cậu vậy ?"
"Tự xem lại bản thân là rõ, nếu không có việc thì cút sang một bên đừng đứng trước mặt che tầm nhìn của tôi" nói rồi cô lườm hắn một cái.
Hắn thấy vậy liền tặc lưởi sau đó nhanh tay cướp lấy chạy nước trên tay cô rồi quay người đi mất, cái hành động cướp đồ này của hắn làm rất nhanh khiến cho cô không kịp giữ lấy chay nước trong tay mình.
Đứng ở một chổ khá xa hắn mới mở nắp chay nước vừa cướp được ở chổ cô ra uống, trong bộ dáng còn rất vui vẻ nha.
Cô ở bên này nhìn hắn như vậy thì tức đến xanh cả mặt, chay nước cô uống rồi còn cướp cái éo gì nữa. Cô suýt nữa đã nghĩ bản thân sẻ đứng dậy đuổi theo đập cho hắn một trận nhưng cẩn thận suy nghĩ lại thập phần không nên, nếu muốn đánh cô nhất định sẻ trùm bao bố đánh hắn một trận vậy mới hả dạ.
Mọi người ngồi gần nhìn thấy cô từ tức giận xanh người chuyển đổi lại bình thường chỉ trong giây lát như vậy liền không khỏi mĩm cười.
Có người còn vui vẻ cố tình mà lên tiếng trêu cô "Thi Nghi à cậu không cần phải tức giận thế đâu, người yêu với nhau uống chung chay nước cũng chẳng phải chuyện hiếm lạ gì cả"
"Đúng đó, chỉ có chay nước thôi mà tớ cùng bạn trai cũng thường uống chung như vậy"
Cô nghe xong thì chấm hỏi đầy đầu, người yêu uống chung thì được nhưng cô với hắn ta căn bản không phải người yêu.
"Các cậu nhằm rồi, tớ và cậu ta không yêu đương" Cô nhẹ nhàng giải thích mối quan hệ của hai người bọn họ.
Nhưng cô có giải thích cũng vô dụng, mọi người đã mặc định cả hai là người yêu thì dù có ra sức giải thích cách mấy mọi người cũng sẻ không tin.
Di Di nhận ra việc cô không vui liền nhích lại gần mà nói nhỏ với cô "Tiểu Nghi, tớ thấy cậu có giải thích cũng vô dụng nếu hai người thật sự không có gì vậy hai người đừng thân thiết quá.
Đừng nắm tay cũng như đừng ôm nữa, mình biết đó là vô tình nhưng lại khiến cho người khác hiểu lầm đấy"
"Di Di nói đúng đấy, cách hai người làm hệt như người yêu vậy nếu không phải mình hiểu rỏ mọi việc cũng sẻ cho rằng hai người thật sự đang yêu đương đấy" Vi Vi cũng lên tiếng nói.
"Hay cậu cũng có thể tìm người yêu, nếu cậu yêu đương rồi người khác sẻ không cho rằng cậu và Thế Hạo là một đôi nữa" Vi Vi nghĩ nghĩ một hồi liền lên tiếng nói thêm.
Lời này vừa nói ra làm Di Di và cô phải nhìn Vi Vi một cách chăm chú.
"Đừng cho mấy cái sáng kiến tào lao nữa, đang còn nhỏ thì lo ăn học đi yêu đương cái gì" cô biểu môi mà lên tiếng.
Vi Vi nghe thế ồ lên một tiếng, cô nàng cũng cảm thấy yêu đương gì đó quá phiền phức không phù hợp với tuổi này cho lắm.
Mà Thế Hạo bên kia cướp được nước trong tay cô thì hài lòng vô cùng, thông thông thả thả mà uống. Lúc đi xuống ngồi cạnh Vương Tuấn và Thiệu Thời hai người bọn họ đều đồng thời tặng cho hắn một ánh mắt kinh bỉ.
"Làm sao mà nhìn tôi như vậy?"
"Hạo ca, cậu không thấy bản thân quá mức vô sỉ hay sao?" Vương Tuấn không trả lời mà hỏi ngược lại hắn.
Nghe xong hắn liền lắc đầu "Không vô sỉ"
"Hạo ca, cậu cướp nước của nữ sinh mà bảo không vô sỉ đấy à" Thiệu Thời giống như không tin được mà hỏi lại.
Thế Hạo nghe xong thì lắc đầu, hắn lấy có trai nước thôi mà sao có thể vô sỉ được cơ chứ hơn nữa hắn cũng có làm gì quá mức đâu.
Vương Tuấn và Thiệu Thời thấy vậy liền lắc đầu đầy ngán ngẩm, bọn họ quả thật không thể hiểu được đầu óc của đại ca trường.
Sau 15p nghĩ ngơi, cả ba người bọn họ đều bị Phi Vũ gọi quay về sân để chạy 1000m.
Nếu là người khác chắc sẻ cho chạy từ ít đến nhiều nhưng Phi Vũ thì làm ngược lại không biết cậu ta đang tính toán điều gì nữa.
Mà mấy người lúc nãy được Phi Vũ tập vợt qua giờ này đang nằm sải lai dưới đất thở không ra hơi, Phi Vũ thấy vậy cũng không ép họ thêm mà cho bọn họ quyền nghĩ ngơi 15p.
Nhưng mà giờ còn có ai đứng dậy nỗi nữa đâu, bọn họ cứ nằm đó khi nào đến giờ thì tiếp tục nữa thôi.
Mấy bạn nữ trong lớp lúc này thấy bọn họ đáng thương nên liền lập tức đứng dậy mang nước xuống xân tiếp tế cho bọn họ.
Thuận tiện lúc đến gần cũng bắt đầu mắng Phi Vũ là con người độc ác, thế mà lại dám hành bạn bè ra tận cái nông nổi này. Phi Vũ nghe mắng chỉ cười trừ ai bảo vì vinh quang của lớp nên cũng đánh chịu thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.