Chương 84
Nàng lười
09/05/2023
Đêm đến cái giờ mà mọi người đã chìm sâu vào trong giấc ngủ, có người vẫn miệt mài ngồi đó mà ghi ghi chép chép bài tập.
Từ lúc Thế Hạo về nhà đến giờ chỉ ăn nhanh gọn cho qua bửa sau đó liền ngồi vào bàn làm bài tập. Hắn làm từ 19h đến tận 1h đêm mới chỉ xong có hai bài, còn bài thứ ba vẫn đang bước vào giải những bước đầu tiên.
Sáng hôm sau còn phải đến lớp nên không biết sáng hôm sau hắn có thức nỗi hay không nữa, dù sao hắn đã có quyết tâm trong đêm phải giải quyết xong 4 bài này.
Hắn nguyên đêm dường như chỉ chọp mắt được có 15p sau 15p ấy báo thức liền bắt đầu kêu lên, dù mệt dù buồn ngủ hắn vẫn lê tấm thân mệt mổi xuống để vệ sinh.
Dù sao hắn đều muốn mỗi ngày đều phải đến đón cô, cùng cô đến trường.
Lúc cô nhìn thấy hắn trên đôi mắt hắn có hai quần thâm to đùng hệt như mấy bé gấu trúc, cô thấy cảm này thì nhịn không được cười mà lên tiếng "Cậu...cậu thức nguyên đêm đấy à?"
Hắn nghe thế liền thành thật gật đầu vì mấy bài cô cho hắn đã không ngần ngại cả đêm không ngủ.
"Cậu... vì mấy bài tôi cho đấy à?" hiện tại cô chỉ có lí do này để giải thích cho việc hắn thức nguyên đêm.
"Đúng rồi, mấy bài cậu cho tôi đã giải xong chút nữa học xong câu có đến nhà tôi xem hay không?" Hắn lên tiếng hỏi cô.
Nghe thế cô liền hơi gật đầu, cô tin hắn thật sự làm xong bằng năng lực của mình bởi vì mấy bài đó do cô tự nghĩ ra trên mạng không hề có.
Vì mấy bài đó mà hắn phải thức nguyên đêm giờ phút này cô cảm thấy bản thân hơi có lỗi, nếu biết vậy cô đã ra bài dễ hơn một chút.
Thế Hạo lúc đến lớp liền trở thành tâm điểm của lớp ai nấy đều không nhịn được mà liếc nhìn hắn mấy cái, dù sao đây cũng là lần đầu tiên trong đời bọn họ trong thấy Thế Hạo có bộ dạng như vây trông buồn cười vô cùng.
"Hạo ca, đêm qua cậu gặp ác mộng nên ngủ không được đấy à?" Ngoài cái này Gia Vỹ hắn thật sự không thể nghĩ ra bất kì nguyên nhân nào nữa cả.
Thế Hạo nghe thế liền liếc mắt nhìn cậu ta một cái, gì mà gặp ác mộng không ngủ được chứ quần thâm trên mắt hắn rỏ ràng là đại diện cho chi thức và tình yêu cơ mà.
"Hạo ca, là vì mấy bài tập hôm qua phải không?" Việt Ngôn nghĩ nghĩ một hồi mới lên tiếng hỏi.
Nghe vậy Thế Hạo liền hừ một tiếng, Việt Ngôn thấy thế liền biết bản thân đoán đúng rồi nhưng mà hắn có chút không ngờ Thế Hạo sẻ thức đêm để giải bài tập.
"Hạo ca, cậu hà cớ gì phải cố chấp giải chúng trong một đêm vậy chứ?" Việt Ngôn có chút khó hiểu mà lên tiếng hỏi.
"Vì tình yêu" hắn lãnh đạm mà lên tiếng.
Lời này vừa nói ra ngay lập tức dọa đến Việt Ngôn và Gia Vỹ giật hết cả mình, hai bọn họ có cảm giác như tay mình hỏng rồi nên mới nghe đươch việc hoang đường như vậy.
"Là thật ư? Cậu thật sự nói ra những lời như vậy chứ không phải chúng tôi nghe lầm đấy chứ" Việt Ngôn như muốn khẳng định mà lên tiếng hỏi lại.
Và rồi thứ hai người bọn họ nhận lại chính là cái liếc mắt cùng hừ lạnh của Thế Hạo, điều này chứng tỏ tay bọn họ không phải hỏng nên mới nghe ra như vậy mà chính là lời lẻ thật sự là như vậy.
Bọn họ chưa từng nghĩ Hạo ca của bọn họ sẻ có ngày nói ra việc bản thân làm là vì tình yêu, có mơ bọn họ cũng chẳng thể nghĩ đến được.
"Hạo ca, cậu biết yêu rồi đấy à?" Gia Vỹ có chút tò mò mà hỏi lại.
Thế Hạo hắn nghe nhưng không muốn trả lời, nói chuyện với tên thiếu não như Gia Vỹ có ngày hắn phải tức chết.
"Phiền mấy bạn nam theo tôi đến phòng giáo viên mang tài liệu về" Do tài liệu quá nhiều cô và Di Di cùng với Tĩnh Vi không thể mang về được, nên cô chỉ đành quay về lớp tìm người giúp.
Cô lúc này đứng ở cửa gọi vọng vào làm mọi người trong lớp chú ý, mấy nam sinh không nói không rằng liền đứng dậy Thế Hạo cũng nhanh tróng đi theo ra bên ngoài.
"Tài liệu nhiều lắm à?" Một nam sinh vừa bước ra lớp vừa lên tiếng hỏi cô.
Nghe thế cô liền gật đầu "Mấy môn học đều có tài liệu cả hơn nữa quyển tài liệu còn hơi dầy."
"Nếu thế thì thêm vài người đi nữa, ở đây chỉ có 5 người mang về không hết" Thế Hạo nghe cô nói xong thì nhìn vào lớp mà lên tiếng.
Mấy nam sinh nghe thế liền đứng dậy đi theo ra bên ngoài, nam sinh của lớp 10¹ thâtn sự rất tốt tính. Chỉ cần có nữ sinh nào lên tiếng nhờ bọn họ đều sẵng sàng giúp đở, trả bù cho mấy nam sinh lớp khác nữ sinh kêu khàng cả cổ cũng chẳng thèm phản ứng.
Thế nên là nam sinh lớp 10¹ chính là mơ ước của các nữ sinh, mấy nữ sinh lớp khác thường chạy đến lớp 10¹tìm người yêu nhưng hiếm lắm mới thành công.
Bởi vì trong mắt nam sinh của lớp 10¹ nữ sinh được phân chia thành 2 nhóm, 1 nhóm là nữ sinh của lớp nhóm còn lại là toàn thể nữ sinh của trường.
Từ lúc Thế Hạo về nhà đến giờ chỉ ăn nhanh gọn cho qua bửa sau đó liền ngồi vào bàn làm bài tập. Hắn làm từ 19h đến tận 1h đêm mới chỉ xong có hai bài, còn bài thứ ba vẫn đang bước vào giải những bước đầu tiên.
Sáng hôm sau còn phải đến lớp nên không biết sáng hôm sau hắn có thức nỗi hay không nữa, dù sao hắn đã có quyết tâm trong đêm phải giải quyết xong 4 bài này.
Hắn nguyên đêm dường như chỉ chọp mắt được có 15p sau 15p ấy báo thức liền bắt đầu kêu lên, dù mệt dù buồn ngủ hắn vẫn lê tấm thân mệt mổi xuống để vệ sinh.
Dù sao hắn đều muốn mỗi ngày đều phải đến đón cô, cùng cô đến trường.
Lúc cô nhìn thấy hắn trên đôi mắt hắn có hai quần thâm to đùng hệt như mấy bé gấu trúc, cô thấy cảm này thì nhịn không được cười mà lên tiếng "Cậu...cậu thức nguyên đêm đấy à?"
Hắn nghe thế liền thành thật gật đầu vì mấy bài cô cho hắn đã không ngần ngại cả đêm không ngủ.
"Cậu... vì mấy bài tôi cho đấy à?" hiện tại cô chỉ có lí do này để giải thích cho việc hắn thức nguyên đêm.
"Đúng rồi, mấy bài cậu cho tôi đã giải xong chút nữa học xong câu có đến nhà tôi xem hay không?" Hắn lên tiếng hỏi cô.
Nghe thế cô liền hơi gật đầu, cô tin hắn thật sự làm xong bằng năng lực của mình bởi vì mấy bài đó do cô tự nghĩ ra trên mạng không hề có.
Vì mấy bài đó mà hắn phải thức nguyên đêm giờ phút này cô cảm thấy bản thân hơi có lỗi, nếu biết vậy cô đã ra bài dễ hơn một chút.
Thế Hạo lúc đến lớp liền trở thành tâm điểm của lớp ai nấy đều không nhịn được mà liếc nhìn hắn mấy cái, dù sao đây cũng là lần đầu tiên trong đời bọn họ trong thấy Thế Hạo có bộ dạng như vây trông buồn cười vô cùng.
"Hạo ca, đêm qua cậu gặp ác mộng nên ngủ không được đấy à?" Ngoài cái này Gia Vỹ hắn thật sự không thể nghĩ ra bất kì nguyên nhân nào nữa cả.
Thế Hạo nghe thế liền liếc mắt nhìn cậu ta một cái, gì mà gặp ác mộng không ngủ được chứ quần thâm trên mắt hắn rỏ ràng là đại diện cho chi thức và tình yêu cơ mà.
"Hạo ca, là vì mấy bài tập hôm qua phải không?" Việt Ngôn nghĩ nghĩ một hồi mới lên tiếng hỏi.
Nghe vậy Thế Hạo liền hừ một tiếng, Việt Ngôn thấy thế liền biết bản thân đoán đúng rồi nhưng mà hắn có chút không ngờ Thế Hạo sẻ thức đêm để giải bài tập.
"Hạo ca, cậu hà cớ gì phải cố chấp giải chúng trong một đêm vậy chứ?" Việt Ngôn có chút khó hiểu mà lên tiếng hỏi.
"Vì tình yêu" hắn lãnh đạm mà lên tiếng.
Lời này vừa nói ra ngay lập tức dọa đến Việt Ngôn và Gia Vỹ giật hết cả mình, hai bọn họ có cảm giác như tay mình hỏng rồi nên mới nghe đươch việc hoang đường như vậy.
"Là thật ư? Cậu thật sự nói ra những lời như vậy chứ không phải chúng tôi nghe lầm đấy chứ" Việt Ngôn như muốn khẳng định mà lên tiếng hỏi lại.
Và rồi thứ hai người bọn họ nhận lại chính là cái liếc mắt cùng hừ lạnh của Thế Hạo, điều này chứng tỏ tay bọn họ không phải hỏng nên mới nghe ra như vậy mà chính là lời lẻ thật sự là như vậy.
Bọn họ chưa từng nghĩ Hạo ca của bọn họ sẻ có ngày nói ra việc bản thân làm là vì tình yêu, có mơ bọn họ cũng chẳng thể nghĩ đến được.
"Hạo ca, cậu biết yêu rồi đấy à?" Gia Vỹ có chút tò mò mà hỏi lại.
Thế Hạo hắn nghe nhưng không muốn trả lời, nói chuyện với tên thiếu não như Gia Vỹ có ngày hắn phải tức chết.
"Phiền mấy bạn nam theo tôi đến phòng giáo viên mang tài liệu về" Do tài liệu quá nhiều cô và Di Di cùng với Tĩnh Vi không thể mang về được, nên cô chỉ đành quay về lớp tìm người giúp.
Cô lúc này đứng ở cửa gọi vọng vào làm mọi người trong lớp chú ý, mấy nam sinh không nói không rằng liền đứng dậy Thế Hạo cũng nhanh tróng đi theo ra bên ngoài.
"Tài liệu nhiều lắm à?" Một nam sinh vừa bước ra lớp vừa lên tiếng hỏi cô.
Nghe thế cô liền gật đầu "Mấy môn học đều có tài liệu cả hơn nữa quyển tài liệu còn hơi dầy."
"Nếu thế thì thêm vài người đi nữa, ở đây chỉ có 5 người mang về không hết" Thế Hạo nghe cô nói xong thì nhìn vào lớp mà lên tiếng.
Mấy nam sinh nghe thế liền đứng dậy đi theo ra bên ngoài, nam sinh của lớp 10¹ thâtn sự rất tốt tính. Chỉ cần có nữ sinh nào lên tiếng nhờ bọn họ đều sẵng sàng giúp đở, trả bù cho mấy nam sinh lớp khác nữ sinh kêu khàng cả cổ cũng chẳng thèm phản ứng.
Thế nên là nam sinh lớp 10¹ chính là mơ ước của các nữ sinh, mấy nữ sinh lớp khác thường chạy đến lớp 10¹tìm người yêu nhưng hiếm lắm mới thành công.
Bởi vì trong mắt nam sinh của lớp 10¹ nữ sinh được phân chia thành 2 nhóm, 1 nhóm là nữ sinh của lớp nhóm còn lại là toàn thể nữ sinh của trường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.