Chương 64
Tuyết Nhiii
10/06/2023
Đi cũng chưa thấy thoải mái lắm, cứ có cậu ta là tim lại đập loạn cả lên, ăn uống thế nào được.
Được cái là đúng gu, hợp ý. Cậu ta như đi guốc trong bụng Nhi vậy, thấy cô có hơi mệt liền bảo ra ghế ngồi, còn bản thân thì đi lựa vài món để ăn. Dần thì chợ càng ngày càng đông cái suy nghĩ cậu ta bị cướp bị đánh nó hiện lên như phim ấy, cứ lo lo !
Nhưng suy nghĩ thì là suy nghĩ thôi, cuối cùng cũng thất bóng cậu ta rồi, tay thì cầm mỏi thứ 1 ít. Mà toàn là món cô thích, chắc là trời định rồi ! khó mà thoát thần Cupid lần này ra tay mạnh quá, không rút tên ra được !
_Cậu ăn này đi, cho nóng, mấy kia nguội ăn cũng được !
"Toàn là mấy thứ mình thích, hèn chi mad cậu ta mua mạnh tay thế, mà mình thích !!!"
Cậu ta nhẹ nhàng gim lấy cái viên tròn tròn như thạch lạnh ấy, nhẹ nhàng đưa trước cô.
_Ăn đi này lạnh ăn mớ đã miệng á !
Nhận lấy cái que thạch tuy bề ngoài có vẻ bình tĩnh nhưng bên trong như muốn bay khỏi vũ trụ rồi. Trông thích thế cơ mà, cắn 1 cái không phải vị chua chua ngọt ngọt nữa, mà phải nói là ngọt như đường luôn !!
Đột nhiên có mấy đứa nhóc gần đó, vừa càm que kem vừa chạy lung tung. Cô tự nhắt là phải coi chừng mấy đứa nhóc đó, nhưng người tính không bằng trời tính, cái cô sợ nó cũng phải xảy ra.
Cái que kem lạnh đó nó dính vào váy cô in hẳng 1 màu hồng đậm. Thật tình không biết nói làm sao vừa giận vừa tức, giận đứa nhỏ, giận bản thân không chú ý.
Gia Bảo lay hoay tìm khăn giấy đưa cho Ý Nhi.
_Cậu lau đỡ xem ra hết không !
Mẹ đứa nhỏ lúc này mới chạy lại, ngỏ lời xin lỗi. Gia Bảo chạy ra tiếp lời, còn cô lúc này như tuột hứng cả rồi, cái váy cô quý chỉ mới 5s mà đã nhuộm màu. Có hơi uất ức, nhưng làm gì thằng bé, nó cũng là trẻ con, hơi ham chơi.
_Thôi bỏ qua nhé, sau này tớ mua cho cậu 1 cái váy khác đẹp hơn cái này nhé ! 1 cái giống cô dâu vậy !!!!
Gia Bảo từ từ vuốt khuôn mặt ấy, trông có vẻ bình thường nhưng trong câu nói đó chứa biết bao hàm ý " Cậu ta vẫn nhơ món quà cậu ta tặng mình, cái váy năm mình tròn 15". Đơ người khi nghe đến câu sau, không rõ là cô hiểu sai hay là do cậu ta nói 1 cách hơi thẳng ra .
_Nói cái gì không biết, làm bẩn cái váy chị nó cất bấy lâu. Tức chết đi được !!
_Rồi rồi được ăn đi, mốt tớ mua cái khác tặng cậu nhé !!!
Ý Nhi cố tỏ ra bình tĩnh ngồi ăn tiếp lơ đi câu nói ấy của cậu ta, còn Gia Bảo lại chúm chúm cười. Nụ cười làm bao nữ sinh ngã ngục hình như dành cho 1 người rồi !
Cả 2 im lặng nhìn khu chợ náo nhiệt dần, rồi dần thưa đi. Đang im lặng thì Gia Bảo lại lên tiếng.
_Nhi này tớ ......Tớ ...
_Cái gì thì nói đi, đấm 1 cái chêt giờ !!!!
Gia Bảo định nói gì đó, trông có hơi hồi hợp nhưng lại phì cười trước câu nói đó .
_Tớ thích cậu lắm ! cậu đồng ý làm người yêu tớ nhé !
"Nhanh vậy, đang đùa mình hả !?" Ý Nhi nhìn dáng vẻ cứng đờ của cậu ta, im lặng ngồi thẳng như con nít bị phạt ấy. Chịu không được mà phì cười.
_Tớ nói thật đấy ... ! tớ sắp đi du học rồi, tớ đậu rồi, tớ sẽ đi học kinh tế .....!
Nghe đến đây sợi dây thần kinh cười như bị đứt, im lặng không cười nữa. Ý Nhi cuối gầm mặt không nói thêm gì nữa, hồi sau đứng bật dậy, quay người đi mà không nói thêm gì.
Gia Bảo cậu ta mới chợt tỉnh nhanh chân chạy theo nắm chặt tay cô ấy. Trong lòng không biết nên nói gì cho đúng, miệng vừa hé chưa kịp nói gì.
Ý Nhi quay sang, nước mắt tuông như mưa, nói chẵng nên lời, đánh mạnh vào ngực cậu ta, khóc nất lên chẵng nói thêm được lời nào. Gia Bảo cũng chẵng nói gì, từ từ ôm cậu ấy vào lòng vỗ về nhẹ nhàng.
Rất lâu sau mới nín được, mà vẫn còn hít hít. Gia Bảo chắc cũng đã quen với cái thói dùng khăn giấy dù dính gì đó 1 chút của cô, nên có hẳng 3 bịch trong người. Nhẹ nhành vỗ về lau nước mắt cho cô.
_Tơ sợ lắm......
_Sợ tới lúc tớ đi học về trên tay cậu bế 1 đứa bé, còn tay kia thì nắm tay thằng nào đó giống thằng Thắng nói. Thì lúc đó......Lúc đó tớ biết là thế nào ???
"À thì ra là tại thằng Thắng đó. Mà không có nó nói thì thằng thúi Bảo này đi không 1 lời từ biệt luôn quá" Im lặng suy nghĩ, mà cái mặt thế thì cậu ta cũng đoán mò.
_Tớ xin lỗi .....!
Bầu không khí lúc này có chút không ổn, nó khác với ban nãy rất nhiều. Ý Nhi im lặng nhít lại gần cậu ta, không nói thêm lời nào, 2 tay ôm lấy mặt Gia Bảo hôn 1 cái rồi vẻ mặt uất ức nói.
_Lần đầu đóooo~ Đi có con khác là chết nghe chưa, lần đầu của tuii đó ....~ hức !
Gia Bảo cười nhẹ có chút gọi là xúc động, 2 má cậu ta đỏ lên, cậu ta choàng lên ôm hôn lên trán cô ấy 1 cái nhẹ. Rồi tỏ vẻ âu yếm nói.
_Tớ hứa mà ~ Tớ sợ nên mới nhích trước 1 bước đây !~ Cậu ngoan mà học, tớ về chúng ta sẽ trở thành 1 đôi mà người khác ngưỡng mộ nhé !
Ý Nhi thút thít Gia Bảo nhẹ nhàng lau nước mắt trên má cô, hôn cô 1 cái thật sâu. Rồi hôn lên trán tất cả mọi nơi trên khuôn mặt, rồi nhẹ nhàng nói.
_Trễ rồi ~ tớ đưa cậu về nhé người yêu của tớ ~ !!!
Được cái là đúng gu, hợp ý. Cậu ta như đi guốc trong bụng Nhi vậy, thấy cô có hơi mệt liền bảo ra ghế ngồi, còn bản thân thì đi lựa vài món để ăn. Dần thì chợ càng ngày càng đông cái suy nghĩ cậu ta bị cướp bị đánh nó hiện lên như phim ấy, cứ lo lo !
Nhưng suy nghĩ thì là suy nghĩ thôi, cuối cùng cũng thất bóng cậu ta rồi, tay thì cầm mỏi thứ 1 ít. Mà toàn là món cô thích, chắc là trời định rồi ! khó mà thoát thần Cupid lần này ra tay mạnh quá, không rút tên ra được !
_Cậu ăn này đi, cho nóng, mấy kia nguội ăn cũng được !
"Toàn là mấy thứ mình thích, hèn chi mad cậu ta mua mạnh tay thế, mà mình thích !!!"
Cậu ta nhẹ nhàng gim lấy cái viên tròn tròn như thạch lạnh ấy, nhẹ nhàng đưa trước cô.
_Ăn đi này lạnh ăn mớ đã miệng á !
Nhận lấy cái que thạch tuy bề ngoài có vẻ bình tĩnh nhưng bên trong như muốn bay khỏi vũ trụ rồi. Trông thích thế cơ mà, cắn 1 cái không phải vị chua chua ngọt ngọt nữa, mà phải nói là ngọt như đường luôn !!
Đột nhiên có mấy đứa nhóc gần đó, vừa càm que kem vừa chạy lung tung. Cô tự nhắt là phải coi chừng mấy đứa nhóc đó, nhưng người tính không bằng trời tính, cái cô sợ nó cũng phải xảy ra.
Cái que kem lạnh đó nó dính vào váy cô in hẳng 1 màu hồng đậm. Thật tình không biết nói làm sao vừa giận vừa tức, giận đứa nhỏ, giận bản thân không chú ý.
Gia Bảo lay hoay tìm khăn giấy đưa cho Ý Nhi.
_Cậu lau đỡ xem ra hết không !
Mẹ đứa nhỏ lúc này mới chạy lại, ngỏ lời xin lỗi. Gia Bảo chạy ra tiếp lời, còn cô lúc này như tuột hứng cả rồi, cái váy cô quý chỉ mới 5s mà đã nhuộm màu. Có hơi uất ức, nhưng làm gì thằng bé, nó cũng là trẻ con, hơi ham chơi.
_Thôi bỏ qua nhé, sau này tớ mua cho cậu 1 cái váy khác đẹp hơn cái này nhé ! 1 cái giống cô dâu vậy !!!!
Gia Bảo từ từ vuốt khuôn mặt ấy, trông có vẻ bình thường nhưng trong câu nói đó chứa biết bao hàm ý " Cậu ta vẫn nhơ món quà cậu ta tặng mình, cái váy năm mình tròn 15". Đơ người khi nghe đến câu sau, không rõ là cô hiểu sai hay là do cậu ta nói 1 cách hơi thẳng ra .
_Nói cái gì không biết, làm bẩn cái váy chị nó cất bấy lâu. Tức chết đi được !!
_Rồi rồi được ăn đi, mốt tớ mua cái khác tặng cậu nhé !!!
Ý Nhi cố tỏ ra bình tĩnh ngồi ăn tiếp lơ đi câu nói ấy của cậu ta, còn Gia Bảo lại chúm chúm cười. Nụ cười làm bao nữ sinh ngã ngục hình như dành cho 1 người rồi !
Cả 2 im lặng nhìn khu chợ náo nhiệt dần, rồi dần thưa đi. Đang im lặng thì Gia Bảo lại lên tiếng.
_Nhi này tớ ......Tớ ...
_Cái gì thì nói đi, đấm 1 cái chêt giờ !!!!
Gia Bảo định nói gì đó, trông có hơi hồi hợp nhưng lại phì cười trước câu nói đó .
_Tớ thích cậu lắm ! cậu đồng ý làm người yêu tớ nhé !
"Nhanh vậy, đang đùa mình hả !?" Ý Nhi nhìn dáng vẻ cứng đờ của cậu ta, im lặng ngồi thẳng như con nít bị phạt ấy. Chịu không được mà phì cười.
_Tớ nói thật đấy ... ! tớ sắp đi du học rồi, tớ đậu rồi, tớ sẽ đi học kinh tế .....!
Nghe đến đây sợi dây thần kinh cười như bị đứt, im lặng không cười nữa. Ý Nhi cuối gầm mặt không nói thêm gì nữa, hồi sau đứng bật dậy, quay người đi mà không nói thêm gì.
Gia Bảo cậu ta mới chợt tỉnh nhanh chân chạy theo nắm chặt tay cô ấy. Trong lòng không biết nên nói gì cho đúng, miệng vừa hé chưa kịp nói gì.
Ý Nhi quay sang, nước mắt tuông như mưa, nói chẵng nên lời, đánh mạnh vào ngực cậu ta, khóc nất lên chẵng nói thêm được lời nào. Gia Bảo cũng chẵng nói gì, từ từ ôm cậu ấy vào lòng vỗ về nhẹ nhàng.
Rất lâu sau mới nín được, mà vẫn còn hít hít. Gia Bảo chắc cũng đã quen với cái thói dùng khăn giấy dù dính gì đó 1 chút của cô, nên có hẳng 3 bịch trong người. Nhẹ nhành vỗ về lau nước mắt cho cô.
_Tơ sợ lắm......
_Sợ tới lúc tớ đi học về trên tay cậu bế 1 đứa bé, còn tay kia thì nắm tay thằng nào đó giống thằng Thắng nói. Thì lúc đó......Lúc đó tớ biết là thế nào ???
"À thì ra là tại thằng Thắng đó. Mà không có nó nói thì thằng thúi Bảo này đi không 1 lời từ biệt luôn quá" Im lặng suy nghĩ, mà cái mặt thế thì cậu ta cũng đoán mò.
_Tớ xin lỗi .....!
Bầu không khí lúc này có chút không ổn, nó khác với ban nãy rất nhiều. Ý Nhi im lặng nhít lại gần cậu ta, không nói thêm lời nào, 2 tay ôm lấy mặt Gia Bảo hôn 1 cái rồi vẻ mặt uất ức nói.
_Lần đầu đóooo~ Đi có con khác là chết nghe chưa, lần đầu của tuii đó ....~ hức !
Gia Bảo cười nhẹ có chút gọi là xúc động, 2 má cậu ta đỏ lên, cậu ta choàng lên ôm hôn lên trán cô ấy 1 cái nhẹ. Rồi tỏ vẻ âu yếm nói.
_Tớ hứa mà ~ Tớ sợ nên mới nhích trước 1 bước đây !~ Cậu ngoan mà học, tớ về chúng ta sẽ trở thành 1 đôi mà người khác ngưỡng mộ nhé !
Ý Nhi thút thít Gia Bảo nhẹ nhàng lau nước mắt trên má cô, hôn cô 1 cái thật sâu. Rồi hôn lên trán tất cả mọi nơi trên khuôn mặt, rồi nhẹ nhàng nói.
_Trễ rồi ~ tớ đưa cậu về nhé người yêu của tớ ~ !!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.