Chương 38: Ám Toán
Tuyen Pham
29/05/2023
Tam trưởng lão đưa ra mệnh lệnh tất nhiên sức nặng tựa như Thái Sơn đè
nặng xuống, không ai dám chống đối lại. Cũng phải nói, Hàn Gia vốn từ
trong quá khứ là Gia Tộc - Tam Lưu cho đến bây giờ đã vươn lên trở thành Gia Thế - Nhị Lưu, mà cội nguồn chính là nhờ vào chiến ý trong mỗi Hàn
nhân gia tộc.
Tất cả quân lực họ nắm giữ không một ai là không thiện chiến. Mỗi một quân nhân đều có thể hy sinh thành cảm tử quân mà lao đầu vào hố bom. Việc lánh nạng như vậy, khiến họ có chút không mong muốn. Nhưng xét theo tình hình hiện tại, nếu không rời bỏ chiến hạm mưu cầu sự sống thì chẳng khác nào “châu chấu đá xe”.
Tất cả nhân lực của Hàn Gia đều rút vào 5 chiến hạm vượt tốc nhỏ. Những người có cấp bậc cao cấp, quan trọng đầu não và cả Tam trưởng lão được sắp xếp vào những con chuỗi siêu tốc để nhanh chóng rời khỏi tình thế hiểm này.
Sau khi sắp xếp ổn thoả, chiến hạm Hàn Gia cũng đã hoàn toàn bị bao vây trong tầm kiểm soát của quân Phạm Gia. Từng đợi ngư lôi và pháo kích liên tục đổ ầm về phía chiến hạm. Va chạm dữ dội khiến một số người không thể kịp rút lui vào các tàu vượt tốc.
Đám người Hàn Gia lúc này chỉ biết mạnh ai nấy thi nhau rời khỏi bằng vào tốc lực vượt ngưỡng của các con chuỗi và tàu vượt tốc.
Số người có thể chứa trong con chuỗi siêu tốc tối đa cũng chỉ có đến hơn hai mươi người. Hàn Gia – Tam trưởng lão lúc này được an bài ở trên con chuỗi số bảy nhanh chóng vượt ra xa chiến hạm trong biển lửa, hắn ngoảnh lại nhìn tình cảnh phía sau lưng mình không khỏi nắm chặt hai tay, ánh mắt đỏ rực hiện rõ sự hung ác xen lẫn sự cắm phẫn. Sợ rằng Tam trưởng lão chỉ đợi khi hắn trở về Hàn Gia nhất định sẽ làm nổi lên một trận sóng gió Nhị Lưu – Gia Thế.
“Tình hình thế nào rồi?”
Tam trưởng lão nhanh chóng hướng mắt trở lại hai người cầm lái để theo dõi tình hình. Nghe thấy câu hỏi của Tam trưởng lão, hai sĩ quan chỉ nhìn nhau, thoáng chừng vài giây tĩnh lặng rồi báo cáo.
“Chỉ còn mỗi chúng ta mà thôi.”
“Cái gì? Cậu nói cái gì? Làm sao có chuyện như thế?”
Nghe thấy câu trả lời đầy sức nặng của sĩ quan, Tam trưởng lão gương mặt trở nên trắng bệt nhưng người vừa mới hiến một lượng máu lớn. Bước lùi về phía sau hai bước rồi đứng vững trở lại, đây quả là cú sốc lớn đối với hắn. Phải nói con chuỗi chiến hạm của Hàn Gia là thiết kế đặt thù với vận tốc không thể không khiến bất kì gia tộc nào phải thán phục. Dành cả mười năm công sức, chính Tam trưởng lão là người đã tạo ra nó, hầu hết các cuộc chiến đều bảo toàn được quân lực quan trọng tuyệt đối chính là nhờ vào con chuỗi này mà tẩu thoát thành công.
Nhưng giờ đây, mười còn một, làm sao hắn có thể chấp nhận được sự thật này cơ chứ. Sĩ quan nhìn thấy dáng vẻ thất thần của trưởng lão cũng chỉ biết lặng im.
“ Sau khi trở về chúng ta nhất định sẽ đòi lại công bằng cho bọn họ, Phạm Gia tất sẽ phải trả cái giá xứng đáng. Phạm Thái Công cùng Phạm Gia không đội trời chung với Hàn Gia. Chúng ta không chết không thôi.”
Gương mặt trắng bệt khi nãy liền thay đổi nhanh chóng thành một sắc đỏ ửng, từng đợt chỉ máu trên đôi gò mó đầy nếp nhăn cùng trong con ngươi lộ rõ.
“Chuyện đòi lại công bằng chắc phải để Hàn Gia ra tay rồi, còn phần ngươi… Thì cũng nên bỏ mạng tại đây.”
Tam trưởng lão vốn đang mười phần tập trung về mối ân oán vừa mới rộ của Hàn Gia và Phạm Gia, thì lúc này từ phía sau lưng bất giác truyền đến một giọng nói của một thanh niên. Trong thanh âm có chút lạnh lẽo đầy sát ý khiến Tam trưởng lão, người có kinh nghiệm lâu năm trên chiến trường cảm nhận được như cái chết đã an bài. Giọng nói đó với hắn chính là giọng nói của tử thần.
Còn chưa kịp nhìn rõ giọng nói đó đến từ người nào, mặt mũi của hắn ra làm sao. Tam trưởng lão ngay lập tức cảm thấy sự tê dại trong tâm trí, trên trán bắt đầu tuông trào một đường máu nhỏ chảy thẳng xuống mắt. Ngay lập tức hắn ngã khuỵ xuống đất, mà vết chí mạng chính là viên đạn bắn xuyên qua từ sau gáy đến trán của hắn.
Theo chân hắn, toàn bộ số binh lực còn lại trên con chuỗi cũng không sống sót lấy một người.
Trải qua ba canh giờ với trận chiến một chiều trên biển lớn, người của Hàn Gia lúc này cũng đã đến được chiến trận. Xác máy móc rời rả của chiến hạm lớn nằm rãi rác, số ít còn đang bốc cháy. Nhìn xung quanh đôi lúc còn thấy ít thi thể trôi nổi trên mặt biển, tất thẩy đều là người của Hàn Gia.
Hàn gia chủ ngay lập tức cho các chiến hạm bố trí xung quanh thành phòng tuyến, số còn lại nhanh chóng thăm dò vết tích của chiến trận. Mong rằng sớm tìm ra manh mối, nhất định phải bắt được kẻ hung thủ chủ mưu gây ra chuyện này.
Mất khoảng mười hai canh giờ tìm kiếm, cuối cùng toàn thể chiến hạm của Hàn Gia cũng đã rút lui với nhiều thu hoạch mà thứ họ mong muốn tìm kiếm nhất là hộp đen của chiến hạm cũng đã tìm được.
Tất cả quân lực họ nắm giữ không một ai là không thiện chiến. Mỗi một quân nhân đều có thể hy sinh thành cảm tử quân mà lao đầu vào hố bom. Việc lánh nạng như vậy, khiến họ có chút không mong muốn. Nhưng xét theo tình hình hiện tại, nếu không rời bỏ chiến hạm mưu cầu sự sống thì chẳng khác nào “châu chấu đá xe”.
Tất cả nhân lực của Hàn Gia đều rút vào 5 chiến hạm vượt tốc nhỏ. Những người có cấp bậc cao cấp, quan trọng đầu não và cả Tam trưởng lão được sắp xếp vào những con chuỗi siêu tốc để nhanh chóng rời khỏi tình thế hiểm này.
Sau khi sắp xếp ổn thoả, chiến hạm Hàn Gia cũng đã hoàn toàn bị bao vây trong tầm kiểm soát của quân Phạm Gia. Từng đợi ngư lôi và pháo kích liên tục đổ ầm về phía chiến hạm. Va chạm dữ dội khiến một số người không thể kịp rút lui vào các tàu vượt tốc.
Đám người Hàn Gia lúc này chỉ biết mạnh ai nấy thi nhau rời khỏi bằng vào tốc lực vượt ngưỡng của các con chuỗi và tàu vượt tốc.
Số người có thể chứa trong con chuỗi siêu tốc tối đa cũng chỉ có đến hơn hai mươi người. Hàn Gia – Tam trưởng lão lúc này được an bài ở trên con chuỗi số bảy nhanh chóng vượt ra xa chiến hạm trong biển lửa, hắn ngoảnh lại nhìn tình cảnh phía sau lưng mình không khỏi nắm chặt hai tay, ánh mắt đỏ rực hiện rõ sự hung ác xen lẫn sự cắm phẫn. Sợ rằng Tam trưởng lão chỉ đợi khi hắn trở về Hàn Gia nhất định sẽ làm nổi lên một trận sóng gió Nhị Lưu – Gia Thế.
“Tình hình thế nào rồi?”
Tam trưởng lão nhanh chóng hướng mắt trở lại hai người cầm lái để theo dõi tình hình. Nghe thấy câu hỏi của Tam trưởng lão, hai sĩ quan chỉ nhìn nhau, thoáng chừng vài giây tĩnh lặng rồi báo cáo.
“Chỉ còn mỗi chúng ta mà thôi.”
“Cái gì? Cậu nói cái gì? Làm sao có chuyện như thế?”
Nghe thấy câu trả lời đầy sức nặng của sĩ quan, Tam trưởng lão gương mặt trở nên trắng bệt nhưng người vừa mới hiến một lượng máu lớn. Bước lùi về phía sau hai bước rồi đứng vững trở lại, đây quả là cú sốc lớn đối với hắn. Phải nói con chuỗi chiến hạm của Hàn Gia là thiết kế đặt thù với vận tốc không thể không khiến bất kì gia tộc nào phải thán phục. Dành cả mười năm công sức, chính Tam trưởng lão là người đã tạo ra nó, hầu hết các cuộc chiến đều bảo toàn được quân lực quan trọng tuyệt đối chính là nhờ vào con chuỗi này mà tẩu thoát thành công.
Nhưng giờ đây, mười còn một, làm sao hắn có thể chấp nhận được sự thật này cơ chứ. Sĩ quan nhìn thấy dáng vẻ thất thần của trưởng lão cũng chỉ biết lặng im.
“ Sau khi trở về chúng ta nhất định sẽ đòi lại công bằng cho bọn họ, Phạm Gia tất sẽ phải trả cái giá xứng đáng. Phạm Thái Công cùng Phạm Gia không đội trời chung với Hàn Gia. Chúng ta không chết không thôi.”
Gương mặt trắng bệt khi nãy liền thay đổi nhanh chóng thành một sắc đỏ ửng, từng đợt chỉ máu trên đôi gò mó đầy nếp nhăn cùng trong con ngươi lộ rõ.
“Chuyện đòi lại công bằng chắc phải để Hàn Gia ra tay rồi, còn phần ngươi… Thì cũng nên bỏ mạng tại đây.”
Tam trưởng lão vốn đang mười phần tập trung về mối ân oán vừa mới rộ của Hàn Gia và Phạm Gia, thì lúc này từ phía sau lưng bất giác truyền đến một giọng nói của một thanh niên. Trong thanh âm có chút lạnh lẽo đầy sát ý khiến Tam trưởng lão, người có kinh nghiệm lâu năm trên chiến trường cảm nhận được như cái chết đã an bài. Giọng nói đó với hắn chính là giọng nói của tử thần.
Còn chưa kịp nhìn rõ giọng nói đó đến từ người nào, mặt mũi của hắn ra làm sao. Tam trưởng lão ngay lập tức cảm thấy sự tê dại trong tâm trí, trên trán bắt đầu tuông trào một đường máu nhỏ chảy thẳng xuống mắt. Ngay lập tức hắn ngã khuỵ xuống đất, mà vết chí mạng chính là viên đạn bắn xuyên qua từ sau gáy đến trán của hắn.
Theo chân hắn, toàn bộ số binh lực còn lại trên con chuỗi cũng không sống sót lấy một người.
Trải qua ba canh giờ với trận chiến một chiều trên biển lớn, người của Hàn Gia lúc này cũng đã đến được chiến trận. Xác máy móc rời rả của chiến hạm lớn nằm rãi rác, số ít còn đang bốc cháy. Nhìn xung quanh đôi lúc còn thấy ít thi thể trôi nổi trên mặt biển, tất thẩy đều là người của Hàn Gia.
Hàn gia chủ ngay lập tức cho các chiến hạm bố trí xung quanh thành phòng tuyến, số còn lại nhanh chóng thăm dò vết tích của chiến trận. Mong rằng sớm tìm ra manh mối, nhất định phải bắt được kẻ hung thủ chủ mưu gây ra chuyện này.
Mất khoảng mười hai canh giờ tìm kiếm, cuối cùng toàn thể chiến hạm của Hàn Gia cũng đã rút lui với nhiều thu hoạch mà thứ họ mong muốn tìm kiếm nhất là hộp đen của chiến hạm cũng đã tìm được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.