Tinh Lộ Hoá Tiên

Chương 1: Tân Hôn Tai Ương

Quý Sinh

04/11/2024

“Nhất bái thiên địa” Âm thanh người chủ trì đại lễ thành thân hữu lực vang tứ phía. Cùng hàng trăm quan khách phía dưới chứng kiến, phía hai bên tả hữu liền có sự hiện diện hai trưởng tộc thân nhân.

Lúc này trên di bài tổ tiên lần lượt nam thiếu niên gương mặt khôi ngô, sánh vai thiếu nữ bên cạnh mình dù có bị khăn trùm đầu che đi nhưng nét đẹp tựa như đoá hoa nở rộ, hai người chỉnh tề ngay ngắn khom cúi người về trước.

Thấy vậy người chủ trì đại hôn lần nữa lớn giọng hô:“Nhị bái cao đường.” Hai người lập tức đưa mắt nhìn nhau, đồng thời nhìn về phía cao đường nơi phụ mẫu an toạ, đưa mắt nhìn hai người với nụ cười hoà ái không chút chậm trễ hai người khom lưng cúi trước phụ mẫu, liền có người thị nữ đưa qua khay có hai chung rượu cho cả hai.

“Phụ mẫu nhi tử thỉnh rượu.” Nam thiếu niên cung kính dâng lên chung rượu về phía trước mắt trung niên phụ nhân liền nhận lấy uống xuống một hơi, thiếu niên lại nhận lấy chung còn lại dâng lên trung niên nam tử gật đầu nhận lấy chung rượu uống xuống tới.

Khi thiếu niên vừa xong thì cạnh bên nữ tử kia sớm đã cùng lúc quay đầu lại dối diện hai người đồng thời nghe tiếp người chủ trì đại lễ lớn giọng hô:“Phu thê giao bái.” Hai người ngầm trao đổi ánh mắt nhìn nhau rồi lặng lẽ chầm chậm khom người chạm đầu về phía đối phương.

Lễ nghi xong hết thảy quan khách phía dưới liền vỗ tay nháo nhào đứng bật dậy nâng ly trong tay lần lượt mở miệng chúc phúc:

– Phu thê bách niên giai lão.

– Hảo trai tài gái sắc sớm sinh quý tử.

“Phải phải sanh cả trai lẫn gái.” Từng câu chúc phúc đi qua sẽ có một người uống xuống cốc rượu trên tay dần dần cũng thưa thớt mọi người đều trở xuống nhập tiệc.

Tân nương sớm đã bị phụ mẫu mình đưa tới phòng chờ tân lang trở về, còn tân lang tại đây chiêu đãi tiếp rượu từng vị khách không quản ngại đường xa đến đây dự lễ thành thân của mình mỗi một người thiếu niên đều vô cùng thành kính uống cạn chung.

Thiếu niên dù gì cũng chỉ vừa tròn 16 tửu lượng làm sao so được với các bậc di thúc có lâu năm tửu lượng, chỉ đến khi được phụ mẫu tương trợ tiếp ruợu thay mình, thiếu niên ba chân bốn cẳng trốn khỏi đại đường, nguyên do mẫu thân nhận ra ánh mắt cầu cứu từ thiếu niên lo lắng những người này sẽ chuốt say nhi tử làm sao còn động phòng hoa chúc liền đẩy lão công mình ra thay, còn thiếu niên đã sớm lung lay thân mình bước chân có chút đi loạng choạng trở về khuê phòng.



Thân hình xiêu vẹo dựa bờ tường để mà đi thiếu niên tròng long hiển nhiên có phần mong chờ sốt ruột vô cùng, miệng thì thào:

“Nương tử vi phu sẽ đến với nàng bây giờ ta cảm thấy thân thể rất nóng cần muội sưởi ấm.” Thiếu niên khẽ nấc một tiếng, bước chân chầm chậm đi tới trước cửa được trang trí đỏ thẫm đưa tay gõ lên vài ba cái.

Bên trọng vọng ra thanh âm nữ ôn nhu:

“Cửa không khoá Tần Trạch huynh vào đi.” Tần Trạch thiếu niên cũng không khách sáo liền đưa chân tới thô lỗ đạp cửa mà đi vào hiện giờ hắn không đủ lý trí để mở cửa như cách thường tình.

Nhìn nữ tử ngồi an tĩnh đằng kia Tần Trạch nhịn không được bật thốt:

“Yên nhi nàng thật đẹp thật sự rất đẹp.” Không có hồi âm nữ tử đáp lại, chỉ khi Tần Trạch vô thức tiến tới gần thoáng nghe thoáng qua nàng khẽ ậm ừ một tiếng, Tần Trạch toàn thân xốp giòn khó cầm lòng trước âm thanh mị hoặc chưa từng nghe qua chính nương tử mình phát ra, hắn tả hữu dang rộng muốn ôm lấy nàng, nhưng bất ngờ Tần Trạch chới với ngã sấp mặt lên đệm chăn, thì ra nữ tử đã di chuyển sang bên cạnh làm Tần Trạch vồ hụt vào không khí.

Mắt thấy hắn muốn lần nữa bắt cổ tay mình nữ tử thì nàng nhấc tay mình tránh thoát nhỏ giọng làm nũng nói:

“Hừ huynh rõ ràng là tên sắc lang phu thê chúng còn chưa uống rượu giao bôi xem huynh lại nóng lòng đây chẳng phải muốn ăn tươi nuốt sống muội sao.”

Tần Trạch ngẩn người có phần ngây ngốc vỗ trán mình một cái cười ái ngại nói:

“Thật xin lỗi Yên nhi chỉ là huynh có chút nóng vội bây giờ liền uống.”



Hắn vớ tay sang bên cạnh bình rượu nhưng chợt dừng động tác rót rượu vào chung Tần Trạch khoé miệng cong lên lại nói tiếp giọng điệu có chút giễu cợt trên miệng còn cười tà: “Nhưng không thể trách ta a, tiếng ỡm ờ muội phát ra rất giống…” Tần Trạch lập tức ngậm miệng không còn nói thêm.

“Giống cái gì.” Nghe giọng điệu Tần Trạch không có hảo ý dù rất quái lạ nhưng nàng vẫn không nhịn được hiếu kỳ hỏi.

Tần Trạch trên gương mặt vạch ra vẻ ngây ngô hỏi:

“Muội muốn biết lắm sao.” Nàng gật gật đầu, dưới mạn che nhưng hiện hữu rõ ràng ánh mắt nàng lung linh như biết nói khiến ai cũng không thể khước từ nàng.

“Nhưng sao khi nói muội không được sinh giận ta mới nói” Tần Trạch sau khi nói khẽ đưa mắt nhìn nàng sắc mặt thấy nàng hơi cau mày đẹp, sau cùng cũng không do dự mà gật đầu khiến Tần Trạch thật sự sâu đáy lòng cảm thấy mình rất diễm phúc không cạn mới có thể thành thân với một thê tử như nàng không hoài nghi gì về mình.

Tần Trạch hơi né tránh ánh mắt nàng rồi ngập ngừng nói:“Giống cái kia âm thanh kỷ nữ thanh lâu khi hoan ái phát ra hắc hắc.” Lập tức dưới mạn che sắc mặt nữ tử có phần sửng sốt, nhưng tức khắc thay vào đó là nàng dậm chân một cái tựa hờn dỗi ánh mắt lờm lấy Tần Trạch.

“Nàng cũng đừng trách ta… ta cũng chỉ là ăn ngay nói thật, không nói đến nữa xí xoá, phu thê cùng giao bôi một chung xem như từ nay trở đi ta và nàng đồng cam cộng khổ.” Tần Trạch lo sợ nữ tử sinh khí liền bổ sung thêm, phía sau đó cả hai không nói thêm lời nào mà đưa rượu tới muốn bồi tội với nàng.

Khi hai người choàng tay khoác vai uống cạn chung rượu Tần Trạch sớm đã không nhịn được bổ nhào vào diễm lệ nữ tử trước mắt mình, bỗng từ bụng dưới hắn truyền tới một cơn đau dữ dội khiến sắc mặt vốn say vật vưỡng Tần Trạch cũng phải căng thẳng đứng lên.

Lúc này nữ tử phía dưới bị đàn áp liền tức giận đạp mạnh vào hạ bộ Tần Trạch, hắn nào có chút sức lực phản kháng giống như đạn pháo bay ngược phía bàn tròn khiến cái bàn vỡ vụn.

Nữ tử lúc này kéo mạn đỏ che mặt xuống ánh mắt lộ vẻ giận dữ đi tới trước mặt Tần Trạch mở miệng mắng lấy:

“Đồ rác rưởi cũng muốn nhúng chàm ta, xem ta độc chết ngươi hay không.” Dứt lời nàng liền nhấc chân đạp xuống phần bụng xoay gót chân tì lên nàng lúc này mới hả hê Tần Trạch thoáng ngây ngẩn quên cả việc thống khổ đau nhói từ dưới bụng truyền đến, từng lời nói nữ tử lúc này như ngũ lôi oanh tạc vào thẳng não hải hắn làm gì còn ý thức được chính mình đang bị giày vò.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Lộ Hoá Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook