Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 495: Đồ cưới của Chung Tình (9)
Diệp Phi Dạ
20/03/2017
Rõ ràng Chung Tình là không tha thứ Hà An Viện, cô ả lại cô để đại
thái thái ra nói chuyện, cố tình buộc thiếu tướng buông miệng, tất nhiên cô đây sẽ theo phe Chung Tình... Ai nặng ai nhẹ, dì tư cô cũng không
phải kẻ ngốc.
Sắc mặt đại phu nhân và Hà An Viện cũng khó coi, đại phu nhân trừng dì tư, trong mắt mang theo chút buồn bực.
Dì tư lại như không có việc gì tươi cười với Chung Tình.
Chung Tình tất nhiên tươi cười cảm ơn lại, nhận lấy tấm lòng của cô.
Gặp qua nhà mẹ đẻ, kính trà xem như đã xong.
Ba tháng sau, tế tổ, Chung Tình sẽ chân chân chính chính là người nhà họ Dịch.
Chỉ là, ngày thứ ba sau khi thành hôn, phải về nhà mẹ đẻ.
Đang ăn cơm, đại phu nhân chợt nghĩ tới, dụng tâm cố tình khó xử Chung Tình, nhưng mà trên mặt lại tỏ hiền lành, ngữ ý châm biếm nói một câu: "Chung Tình không có người nhà mẹ đẻ, vậy về nhà mẹ đẻ phải tính sao đây?"
Hà An Viện ngồi ở một bên ăn cơm, trái lại rất thiên chân hồn nhiên mở miệng, "Chính là ah... Mọi người chỉ lo mừng hôn sự, căn bản là quên về nhà mẹ đẻ, tổng không thể cưới thê từ nhà mình, về nhà mẹ đẻ cũng về nhà mình nốt!"
Dì hai cười rất quyến rũ: "Thật đúng là mới mẻ! Hiện tại người ngoài cũng truyền lời đầy rồi."
Nói xong, đưa mắt nhìn Chung Tình.
Dì tư gắp đồ ăn, đặt ở miệng, từ từ ăn: "Sao chuyện phiền lòng của nhà họ Dịch, mà nói ra từ miệng của mọi người, trái lại lại có mùi vị khác?"
"Chị tư này, miệng thật đúng là không tha ai."
Những người phụ nữ này, tranh đấu gay gắt lâu như vậy, từ trước đến nay đều biết đạo lý đến điểm là dừng, bọn họ càng đấu càng bực bội, chơi đùa đều là Tiếu Lý Tàng Đao, ghiền đấu miệng, tranh giành thể diện.
Không phải Chung Tình không nghĩ tới chuyện này, nghe đại phu nhân nói ra, cô cũng chỉ im lặng, ném vấn đề này cho Dịch Giản.
Nghe những lời này Dịch Giản chỉ cảm thấy loạn, đôi mắt cũng lạnh xuống, đáy lòng âm thầm nghĩ, sao anh cả mình lại cưới một lần lắm bà vợ thế này, chẳng lẽ anh không chê phiền?
Một người, anh đã nuốt không tiêu, nếu còn thêm vài người nữa, sợ là anh cũng sụp đổ nốt!
Dịch Giản nghiêng đầu, nhìn đại phu nhân, chậm rãi nói: "Về nhà mẹ đẻ... Đó là nhà họ Trác, là chị hai của cô ấy, coi như là nửa nhà mẹ đẻ rồi."
Lời này có lý.
Không ai ý kiến được
Sắc mặt đại phu nhân và Hà An Viện cũng khó coi, đại phu nhân trừng dì tư, trong mắt mang theo chút buồn bực.
Dì tư lại như không có việc gì tươi cười với Chung Tình.
Chung Tình tất nhiên tươi cười cảm ơn lại, nhận lấy tấm lòng của cô.
Gặp qua nhà mẹ đẻ, kính trà xem như đã xong.
Ba tháng sau, tế tổ, Chung Tình sẽ chân chân chính chính là người nhà họ Dịch.
Chỉ là, ngày thứ ba sau khi thành hôn, phải về nhà mẹ đẻ.
Đang ăn cơm, đại phu nhân chợt nghĩ tới, dụng tâm cố tình khó xử Chung Tình, nhưng mà trên mặt lại tỏ hiền lành, ngữ ý châm biếm nói một câu: "Chung Tình không có người nhà mẹ đẻ, vậy về nhà mẹ đẻ phải tính sao đây?"
Hà An Viện ngồi ở một bên ăn cơm, trái lại rất thiên chân hồn nhiên mở miệng, "Chính là ah... Mọi người chỉ lo mừng hôn sự, căn bản là quên về nhà mẹ đẻ, tổng không thể cưới thê từ nhà mình, về nhà mẹ đẻ cũng về nhà mình nốt!"
Dì hai cười rất quyến rũ: "Thật đúng là mới mẻ! Hiện tại người ngoài cũng truyền lời đầy rồi."
Nói xong, đưa mắt nhìn Chung Tình.
Dì tư gắp đồ ăn, đặt ở miệng, từ từ ăn: "Sao chuyện phiền lòng của nhà họ Dịch, mà nói ra từ miệng của mọi người, trái lại lại có mùi vị khác?"
"Chị tư này, miệng thật đúng là không tha ai."
Những người phụ nữ này, tranh đấu gay gắt lâu như vậy, từ trước đến nay đều biết đạo lý đến điểm là dừng, bọn họ càng đấu càng bực bội, chơi đùa đều là Tiếu Lý Tàng Đao, ghiền đấu miệng, tranh giành thể diện.
Không phải Chung Tình không nghĩ tới chuyện này, nghe đại phu nhân nói ra, cô cũng chỉ im lặng, ném vấn đề này cho Dịch Giản.
Nghe những lời này Dịch Giản chỉ cảm thấy loạn, đôi mắt cũng lạnh xuống, đáy lòng âm thầm nghĩ, sao anh cả mình lại cưới một lần lắm bà vợ thế này, chẳng lẽ anh không chê phiền?
Một người, anh đã nuốt không tiêu, nếu còn thêm vài người nữa, sợ là anh cũng sụp đổ nốt!
Dịch Giản nghiêng đầu, nhìn đại phu nhân, chậm rãi nói: "Về nhà mẹ đẻ... Đó là nhà họ Trác, là chị hai của cô ấy, coi như là nửa nhà mẹ đẻ rồi."
Lời này có lý.
Không ai ý kiến được
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.