Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 375: Thiếu tướng thú tội (9)
Diệp Phi Dạ
14/02/2017
Cô quá mức phòng bị rồi.
Thật ra thì, những thứ phòng bị này, cảm giác không phải là một loại tự ti chứ?
Cuối cùng, cô cũng không tự tin.
Coi như là cao cao tại thượng, coi như là xinh đẹp như hoa, cô so với người bình thường, còn phải tự ti, tự mặc cảm... . . .
... ... ... ... . . .
Môi của anh, càng ngày càng nóng rồi.
Hô hấp của anh, càng ngày càng đậm.
Ánh mắt của cô, càng ngày càng mờ mịt.
Ý thức của cô, càng ngày càng tan rả rồi.
Anh rốt cục có thể để cho mình xâm nhập trong miệng của cô, chiếm lấy ngọt ngào xinh đẹp của cô, cảm giác cô như hỗn loạn.
Cũng chỉ có lúc này,... cô mới có thể để cho anh cảm thấy, cô thật sự tồn tại.
Nụ hôn này, hôn thật lâu, thật lâu... . . .
Hôn đến khi, bọn họ cho là lâu đến mức biển cạn đá mòn.
Anh mới nhẹ nhàng buông cô ra.
Mắt của anh tỏa ra đi nhu tình... vẻ lạnh lùng trên mặt không còn nữa.
Anh giống như không nghe được những lời cô mới vừa nói, chẳng qua là thật sâu, thật sâu ngắm nhìn cô.
Sau đó, vươn tay, nâng cằm dưới, nghiêm túc nhìn gương mặt xinh đẹp của cô, chậm rãi mở miệng: "Theo anh ra ngoài một chuyến."
Chung Tình có một chút không hiểu nổi Dịch Giản rồi.
Tâm tư của cô rất nhiều, vào giờ phút này xoay chuyển cũng rất lợi hại, mình cự tuyệt anh, nhưng anh vẫn như như không có chuyện gì xảy ra, thậm chí, anh cũng biết mình đi tìm Hà An Viện, cũng không hỏi, cũng không tìm tòi truy cứu, càng như vậy, cô lại càng thấy bất an.
Nhưng là, anh không hỏi, cô đương nhiên sẽ không nhắc tới.
Nếu không, đó chính là tự chui đầu vào lưới, bị người đã nhìn ra đầu mối.
"Đi nơi nào?" Chung Tình giật giật môi, hết sức kinh ngạc.
Dịch Giản chẳng qua là ánh mắt vô cùng lạnh nhạt nhìn cô, nhìn khuôn mặt cô bị anh hôn có chút phiếm hồng, nhìn đáy mắt cô rõ ràng là yếu đuối rồi lại cố làm ra ánh mắt kiên cường.
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu bên trong nhà, chiếu vào trên thân hai người, tạo thành những loang lổ xinh đẹp.
Anh một thân tây trang màu trắng, cô một thân sườn sám màu trắng, phía trên thêu những hình sặc sỡ, còn điểm một miếng ngọc, thoạt nhìn, những thứ trên người của cô nồng đậm và đẹp đẽ, hình ảnh tươi đẹp.
Chung Tình là cô gái của truyền thống Trung Quốc, cô chỉ thích mặc sườn sám, nhiều loại khác nhau.
Thật ra thì, những thứ phòng bị này, cảm giác không phải là một loại tự ti chứ?
Cuối cùng, cô cũng không tự tin.
Coi như là cao cao tại thượng, coi như là xinh đẹp như hoa, cô so với người bình thường, còn phải tự ti, tự mặc cảm... . . .
... ... ... ... . . .
Môi của anh, càng ngày càng nóng rồi.
Hô hấp của anh, càng ngày càng đậm.
Ánh mắt của cô, càng ngày càng mờ mịt.
Ý thức của cô, càng ngày càng tan rả rồi.
Anh rốt cục có thể để cho mình xâm nhập trong miệng của cô, chiếm lấy ngọt ngào xinh đẹp của cô, cảm giác cô như hỗn loạn.
Cũng chỉ có lúc này,... cô mới có thể để cho anh cảm thấy, cô thật sự tồn tại.
Nụ hôn này, hôn thật lâu, thật lâu... . . .
Hôn đến khi, bọn họ cho là lâu đến mức biển cạn đá mòn.
Anh mới nhẹ nhàng buông cô ra.
Mắt của anh tỏa ra đi nhu tình... vẻ lạnh lùng trên mặt không còn nữa.
Anh giống như không nghe được những lời cô mới vừa nói, chẳng qua là thật sâu, thật sâu ngắm nhìn cô.
Sau đó, vươn tay, nâng cằm dưới, nghiêm túc nhìn gương mặt xinh đẹp của cô, chậm rãi mở miệng: "Theo anh ra ngoài một chuyến."
Chung Tình có một chút không hiểu nổi Dịch Giản rồi.
Tâm tư của cô rất nhiều, vào giờ phút này xoay chuyển cũng rất lợi hại, mình cự tuyệt anh, nhưng anh vẫn như như không có chuyện gì xảy ra, thậm chí, anh cũng biết mình đi tìm Hà An Viện, cũng không hỏi, cũng không tìm tòi truy cứu, càng như vậy, cô lại càng thấy bất an.
Nhưng là, anh không hỏi, cô đương nhiên sẽ không nhắc tới.
Nếu không, đó chính là tự chui đầu vào lưới, bị người đã nhìn ra đầu mối.
"Đi nơi nào?" Chung Tình giật giật môi, hết sức kinh ngạc.
Dịch Giản chẳng qua là ánh mắt vô cùng lạnh nhạt nhìn cô, nhìn khuôn mặt cô bị anh hôn có chút phiếm hồng, nhìn đáy mắt cô rõ ràng là yếu đuối rồi lại cố làm ra ánh mắt kiên cường.
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu bên trong nhà, chiếu vào trên thân hai người, tạo thành những loang lổ xinh đẹp.
Anh một thân tây trang màu trắng, cô một thân sườn sám màu trắng, phía trên thêu những hình sặc sỡ, còn điểm một miếng ngọc, thoạt nhìn, những thứ trên người của cô nồng đậm và đẹp đẽ, hình ảnh tươi đẹp.
Chung Tình là cô gái của truyền thống Trung Quốc, cô chỉ thích mặc sườn sám, nhiều loại khác nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.