Chương 415: Một Buổi Sáng Thật Đẹp Khi Nhìn Thấy Người Mình YÊU
BooMew
18/08/2019
#BooMew
Hoắc Tư Danh cứ thế ngồi đó đọc rất nhiều, không phải đọc mà là học thuộc luôn nguyên một quyển sách, để đề phòng khi Cố Hoài Thiên hay bất kỳ ai trong Cố Gia có hỏi chính anh biết đường mà trả lời.
----
Sáng hôm sau.
Hứa Doãn Hạ tỉnh dậy đã không thấy Hà Doãn Hoa, thay vào đó là thấy gương mặt quen thuộc.
Hứa Doãn Hạ không nhanh không chậm nhích lại gần Hoắc Tư Danh, hôn nhẹ lên má anh một cái, môi cô câu lên cười tủm tỉm.
Hoắc Tư Danh biết nhưng vẫn nhắm chặt mắt lại vờ như không biết, Hứa Doãn Hạ bĩu môi véo mắt Hoắc Tư Danh, Hoắc Tư Danh vẫn nhắm chặt mắt.
Hứa Doãn Hạ khó chịu, nhìn thấy Hoắc Tư Danh không để ý đến cô, hai mắt cô đỏ hoe ủy khuất khi đang định thút tha thút thít ủy khuất, thì một cánh tay to lớn nhẹ nhàng kéo cô vào lòng.
Hoắc Tư Danh hai mắt mở to nhìn Hứa Doãn Hạ đang sắp rưng rưng mà hôn xuống.
" Làm sao? " tay anh nhẹ nhàng xoa nhẹ lên lưng cô.
Hứa Doãn Hạ dạo này không những nóng tính còn hay khóc nhè, Hoắc Tư Danh thật sự khá lo lắng cho cô, nếu như anh không ở đây thì sao.
Hôn nhẹ lên đỉnh đầu của cô, lại dùng cằm cọ cọ lên.
Hứa Doãn Hạ môi mím lại, xoay người ôm lấy cổ Hoắc Tư Danh nhẹ giọng nũng nịu gọi.
" Chồng. "
" Nghe nè. "
" Sao chồng vào được? " Hứa Doãn Hạ ôm lấy cổ Hoắc Tư Danh hôn lấy hôn để cổ anh.
Hoắc Tư Danh nhẹ giọng nói.
" Mẹ gọi vào. "
" Hả? " Hứa Doãn Hạ hai mắt mở to kinh ngạc.
Hoắc Tư Danh lại nói. . .
---
Hai tiếng trước, tầm 4 giờ sáng.
Hà Doãn Hoa nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng, đi nhanh lên tầng trên phòng dành cho khách gõ cửa.
" Cốc Cốc Cốc. "
Hoắc Tư danh vốn đang ngủ, nhưng ngủ không sâu nên vừa nghe tiếng gõ cửa liền ngồi dậy bước ra mở cửa.
Nhìn người trước mặt Hoắc Tư Danh không khỏi bất ngờ gọi một tiếng.
" Mẹ. . . " sáng sớm đến đây. . . không lẽ đang định chửi về chuyện lúc đêm.
Nhưng không giống với những gì mà HOắc Tư Danh nghĩ, Hà Doãn Hoa cười nhẹ nhìn Hoắc Tư Danh nói.
" Con xuống dưới ngủ với Hạ Hạ đi. " dứt câu bà xoay người rời đi, đi được vài bước dừng lại quay đầu nhìn Hoắc Tư Danh nói.
" Cả đêm trong mơ Hạ Hạ toàn gọi tên con đó. "
Hoắc Tư Danh ' a ' lên một tiếng mới nói.
" Dạ con dọn trong này một chút sẽ xuống. "
Thế là 4 giờ 10 phút, Hoắc Tư Danh chui vô phòng ngủ chung với Hứa Doãn hạ.
---
Hứa Doãn Hạ nghe Hoắc Tư Danh kể đầu đuôi lên bĩu môi.
Hoắc Tư Danh lại ôm chặt lấy Hứa Doãn Hạ hôn trán cô một cái ôn nhu hỏi.
" Mơ gì mà gọi anh thế vợ. "
" Em không có gọi. " Mặt Hứa Doãn Hạ đỏ bừng xấu hổ.
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ như vậy không khỏi cười thành tiếng.
Anh ôm chặt lấy cô, hôn nhẹ lên trán cô, hai bên má cô, mũi cô, môi cô, nhìn nhìn cằm cô anh cắn xuống.
Hứa Doãn Hạ ăn đau không khách khí mà vỗ mạnh lưng Hoắc Tư Danh ' bốp ' mày cô nhíu chặt.
Miệng mấp máy môi nói.
" Đau quá. . . "
Sau đó cũng chồm lên cắn cằm Hoắc Tư Danh.
Hai người sáng sớm cứ ôm nhau cười cười nói nói như vậy.
Một buổi sáng thật đẹp khi nhìn thấy người mình yêu. . .
Hoắc Tư Danh cứ thế ngồi đó đọc rất nhiều, không phải đọc mà là học thuộc luôn nguyên một quyển sách, để đề phòng khi Cố Hoài Thiên hay bất kỳ ai trong Cố Gia có hỏi chính anh biết đường mà trả lời.
----
Sáng hôm sau.
Hứa Doãn Hạ tỉnh dậy đã không thấy Hà Doãn Hoa, thay vào đó là thấy gương mặt quen thuộc.
Hứa Doãn Hạ không nhanh không chậm nhích lại gần Hoắc Tư Danh, hôn nhẹ lên má anh một cái, môi cô câu lên cười tủm tỉm.
Hoắc Tư Danh biết nhưng vẫn nhắm chặt mắt lại vờ như không biết, Hứa Doãn Hạ bĩu môi véo mắt Hoắc Tư Danh, Hoắc Tư Danh vẫn nhắm chặt mắt.
Hứa Doãn Hạ khó chịu, nhìn thấy Hoắc Tư Danh không để ý đến cô, hai mắt cô đỏ hoe ủy khuất khi đang định thút tha thút thít ủy khuất, thì một cánh tay to lớn nhẹ nhàng kéo cô vào lòng.
Hoắc Tư Danh hai mắt mở to nhìn Hứa Doãn Hạ đang sắp rưng rưng mà hôn xuống.
" Làm sao? " tay anh nhẹ nhàng xoa nhẹ lên lưng cô.
Hứa Doãn Hạ dạo này không những nóng tính còn hay khóc nhè, Hoắc Tư Danh thật sự khá lo lắng cho cô, nếu như anh không ở đây thì sao.
Hôn nhẹ lên đỉnh đầu của cô, lại dùng cằm cọ cọ lên.
Hứa Doãn Hạ môi mím lại, xoay người ôm lấy cổ Hoắc Tư Danh nhẹ giọng nũng nịu gọi.
" Chồng. "
" Nghe nè. "
" Sao chồng vào được? " Hứa Doãn Hạ ôm lấy cổ Hoắc Tư Danh hôn lấy hôn để cổ anh.
Hoắc Tư Danh nhẹ giọng nói.
" Mẹ gọi vào. "
" Hả? " Hứa Doãn Hạ hai mắt mở to kinh ngạc.
Hoắc Tư Danh lại nói. . .
---
Hai tiếng trước, tầm 4 giờ sáng.
Hà Doãn Hoa nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng, đi nhanh lên tầng trên phòng dành cho khách gõ cửa.
" Cốc Cốc Cốc. "
Hoắc Tư danh vốn đang ngủ, nhưng ngủ không sâu nên vừa nghe tiếng gõ cửa liền ngồi dậy bước ra mở cửa.
Nhìn người trước mặt Hoắc Tư Danh không khỏi bất ngờ gọi một tiếng.
" Mẹ. . . " sáng sớm đến đây. . . không lẽ đang định chửi về chuyện lúc đêm.
Nhưng không giống với những gì mà HOắc Tư Danh nghĩ, Hà Doãn Hoa cười nhẹ nhìn Hoắc Tư Danh nói.
" Con xuống dưới ngủ với Hạ Hạ đi. " dứt câu bà xoay người rời đi, đi được vài bước dừng lại quay đầu nhìn Hoắc Tư Danh nói.
" Cả đêm trong mơ Hạ Hạ toàn gọi tên con đó. "
Hoắc Tư Danh ' a ' lên một tiếng mới nói.
" Dạ con dọn trong này một chút sẽ xuống. "
Thế là 4 giờ 10 phút, Hoắc Tư Danh chui vô phòng ngủ chung với Hứa Doãn hạ.
---
Hứa Doãn Hạ nghe Hoắc Tư Danh kể đầu đuôi lên bĩu môi.
Hoắc Tư Danh lại ôm chặt lấy Hứa Doãn Hạ hôn trán cô một cái ôn nhu hỏi.
" Mơ gì mà gọi anh thế vợ. "
" Em không có gọi. " Mặt Hứa Doãn Hạ đỏ bừng xấu hổ.
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ như vậy không khỏi cười thành tiếng.
Anh ôm chặt lấy cô, hôn nhẹ lên trán cô, hai bên má cô, mũi cô, môi cô, nhìn nhìn cằm cô anh cắn xuống.
Hứa Doãn Hạ ăn đau không khách khí mà vỗ mạnh lưng Hoắc Tư Danh ' bốp ' mày cô nhíu chặt.
Miệng mấp máy môi nói.
" Đau quá. . . "
Sau đó cũng chồm lên cắn cằm Hoắc Tư Danh.
Hai người sáng sớm cứ ôm nhau cười cười nói nói như vậy.
Một buổi sáng thật đẹp khi nhìn thấy người mình yêu. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.