Chương 411: Ngủ Cùng Mẹ
BooMew
17/08/2019
#BooMew
Khi Hứa Doãn Hạ ăn mặc chỉnh tề bước ra khỏi phòng tắm thì chính cô thấy Hà Doãn Hoa đang ngồi trên giường của cô, bà nhìn cô cười, mặc dù Hứa Doãn Hạ hơi mất hứng khi đang sắp ngậm thịt lại bắt nhả ra.
Nhưng nhìn thấy mẹ cô, nụ cười trên môi bà, có muốn tức giận khó chịu Hứa Doãn Hạ cũng nuốt hết vào bụng mà nhẹ nhàng cười với bà.
Bản thân cô lúc này rất muốn kêu gào lên, sớm không đến, muộn không đến, sau lại đến ngay lúc dầu sôi lửa bỏng này.
Nhớ đến Hoắc Tư Danh và vật nam tính. . . Hứa Doãn Hạ không khỏi thở một hơi. . . bản thân cô có khó chịu cũng không bằng anh. . . cô biết rõ nhất định lúc này Hoắc Tư Danh đang ở đâu đó trong nhà đứng ngồi không yên.
Nghĩ nghĩ, Hứa Doãn Hạ tự nhủ dù sao sớm hay muộn cô cũng nhất định phải ăn Hoắc Tư Danh cho bằng được à, chỉ vài hôm nữa anh cũng sắp phải đi rồi, nếu cô không quan tâm anh thân cận anh thì biết khi nào mới có cơ hội thân cận.
Lần này đi. . . không biết khi nào anh mới có thể về lại bên cô. Càng nghĩ Hứa Doãn hạ càng nhíu chặt mày lại.
Hà Doãn Hạ nhìn Hứa Doãn Hạ đang miên man suy nghĩ, môi bà khẽ câu lên thầm nói ' tuổi trẻ a' nhưng khi nhìn thấy gương mặt lo lắng của cô. . . bà cũng không nghĩ gì nhiều mà vội vàng nói với Hứa Doãn Hạ.
" Muộn rồi, lên đây ngủ cùng mẹ một đêm nè. "
Hứa Doãn Hạ khẽ đi tới, cẩn thận leo lên giường.
Hà Doãn Hạ nằm song song cô, tay bà khẽ nắm lấy tay cô vỗ về nói.
" Con thấy ở đây như thế nào? Tốt không? "
Khoảng thời gian hai mẹ con ở bên nhau như vậy không nhiều, nên lúc này đây bà thật muốn trân trọng và giữ gìn như vậy.
Bà nợ cô, cả một Cố Gia nợ cô, biết như thế nào bù đắp cho cô. . .
Lúc đầu, bà không dám mơ mộng có thể thân cận hơn với cô chỉ cần có thể gặp cô nói chuyện như một người bạn bè thân thiết chí cốt là tốt rồi.
Nhưng khi gặp lại bà thật sự rất tham lam, không thể ngăn nổi trái tim bản thân mà muốn nhiều hơn nữa. Chính là thật may mắn khi Hứa Doãn Hạ không tức giận hay tỏ thái độ không tốt đối với bà, hay cả một Cố Gia, mà cô cười chấp nhận.
Nhưng bà biết, dù Hứa Gia có yêu thương Hứa Doãn Hạ nhiều ra sao thì biết được bản thân không phải ruột thịt với họ nhất định cô rất đau lòng. . . chỉ là không thể hiện ra thôi.
Hứa Doãn Hạ nhìn bàn tay nhỏ bé của cô đang được Hà Doãn Hoa cẩn thận nắm chặt, trong lòng cô không khỏi rung động.
Đây là lần đầu tiên hai mẹ con cô cùng nhau nằm chung một chiếc giường, cũng là lần đầu tiên cô và bà nắm tay nhau lâu như vậy. Nhìn nhìn một lúc Hứa Doãn Hạ mấp máy môi nói.
" Dạ tốt, ở đây không khí rất trong lành, con rất thích ạ. "
Khi Hứa Doãn Hạ ăn mặc chỉnh tề bước ra khỏi phòng tắm thì chính cô thấy Hà Doãn Hoa đang ngồi trên giường của cô, bà nhìn cô cười, mặc dù Hứa Doãn Hạ hơi mất hứng khi đang sắp ngậm thịt lại bắt nhả ra.
Nhưng nhìn thấy mẹ cô, nụ cười trên môi bà, có muốn tức giận khó chịu Hứa Doãn Hạ cũng nuốt hết vào bụng mà nhẹ nhàng cười với bà.
Bản thân cô lúc này rất muốn kêu gào lên, sớm không đến, muộn không đến, sau lại đến ngay lúc dầu sôi lửa bỏng này.
Nhớ đến Hoắc Tư Danh và vật nam tính. . . Hứa Doãn Hạ không khỏi thở một hơi. . . bản thân cô có khó chịu cũng không bằng anh. . . cô biết rõ nhất định lúc này Hoắc Tư Danh đang ở đâu đó trong nhà đứng ngồi không yên.
Nghĩ nghĩ, Hứa Doãn Hạ tự nhủ dù sao sớm hay muộn cô cũng nhất định phải ăn Hoắc Tư Danh cho bằng được à, chỉ vài hôm nữa anh cũng sắp phải đi rồi, nếu cô không quan tâm anh thân cận anh thì biết khi nào mới có cơ hội thân cận.
Lần này đi. . . không biết khi nào anh mới có thể về lại bên cô. Càng nghĩ Hứa Doãn hạ càng nhíu chặt mày lại.
Hà Doãn Hạ nhìn Hứa Doãn Hạ đang miên man suy nghĩ, môi bà khẽ câu lên thầm nói ' tuổi trẻ a' nhưng khi nhìn thấy gương mặt lo lắng của cô. . . bà cũng không nghĩ gì nhiều mà vội vàng nói với Hứa Doãn Hạ.
" Muộn rồi, lên đây ngủ cùng mẹ một đêm nè. "
Hứa Doãn Hạ khẽ đi tới, cẩn thận leo lên giường.
Hà Doãn Hạ nằm song song cô, tay bà khẽ nắm lấy tay cô vỗ về nói.
" Con thấy ở đây như thế nào? Tốt không? "
Khoảng thời gian hai mẹ con ở bên nhau như vậy không nhiều, nên lúc này đây bà thật muốn trân trọng và giữ gìn như vậy.
Bà nợ cô, cả một Cố Gia nợ cô, biết như thế nào bù đắp cho cô. . .
Lúc đầu, bà không dám mơ mộng có thể thân cận hơn với cô chỉ cần có thể gặp cô nói chuyện như một người bạn bè thân thiết chí cốt là tốt rồi.
Nhưng khi gặp lại bà thật sự rất tham lam, không thể ngăn nổi trái tim bản thân mà muốn nhiều hơn nữa. Chính là thật may mắn khi Hứa Doãn Hạ không tức giận hay tỏ thái độ không tốt đối với bà, hay cả một Cố Gia, mà cô cười chấp nhận.
Nhưng bà biết, dù Hứa Gia có yêu thương Hứa Doãn Hạ nhiều ra sao thì biết được bản thân không phải ruột thịt với họ nhất định cô rất đau lòng. . . chỉ là không thể hiện ra thôi.
Hứa Doãn Hạ nhìn bàn tay nhỏ bé của cô đang được Hà Doãn Hoa cẩn thận nắm chặt, trong lòng cô không khỏi rung động.
Đây là lần đầu tiên hai mẹ con cô cùng nhau nằm chung một chiếc giường, cũng là lần đầu tiên cô và bà nắm tay nhau lâu như vậy. Nhìn nhìn một lúc Hứa Doãn Hạ mấp máy môi nói.
" Dạ tốt, ở đây không khí rất trong lành, con rất thích ạ. "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.