Chương 48:
phiến thượng nhược thủy
27/05/2022
Những người khác nghe xong không những không khó chịu, mà còn hứng thú phừng phực hỏi han không ngớt, bà Tư còn trêu ghẹo: “Bảo Chính Dương đón thêm hai cô về nữa, thế là đủ một bàn mạt chược rồi!”
Mọi người nghe thấy cũng tiện đà đùa vui, Tiết Diệu Dẫn lại không được rộng lượng như họ. Cô đã quen với một đại gia đình thế này rồi, bấy giờ bỗng dưng cắm một mống người vào, cứ làm cô cảm thấy mất tự nhiên. Tuy rằng chuyện riêng tư của anh cả mình không quản được nhiều thế, nhưng phàm là chuyện phá hỏng sự cân bằng trong nhà, cô phải chú ý đôi chút.
Tiết Diệu Dẫn lén lút hỏi thăm, đúng là dạo gần đây Tiết Chính Dương khá thân mật với một cô gái, gần như là dẫn theo người ta đến mọi cuộc xã giao, chỉ là không thể nào xác thực được mối quan hệ giữa hai người họ.
Tiết Diệu Dẫn tự bỏ tiền túi ra mướn thám tử tư, theo dõi vài ngày đã chụp được không ít các bức ảnh về đủ mọi loại hoạt động của họ, còn những chuyện khác thì hỏi không ra.
Tiết Diệu Dẫn nhìn những bức ảnh trên bàn, người phụ nữ bên trong ảnh ăn vận rất sành điệu, đôi môi đỏ au trên gương mặt nghiêm trang trắng ngần, toàn thân toát nên hương vị trưởng thành và phong tình, một cảm giác uy hiếp khiến người khác không thể khinh thường.
Tiết Diệu Dẫn hẵng còn phát sầu, chợt một bàn tay chen đến trước mắt cô, cầm bức ảnh lên xem. Ngẩng đầu lên, hóa ra là Thẩm Đạc, rồi lại chống cằm cúi xuống.
“Dạo này làm gì thế?” Thẩm Đạc vẫy những bức ảnh trong tay, hiển nhiên đã phát hiện ra những hành động gần đây của cô.
Tiết Diệu Dẫn nhìn anh, sực nhận ra bản thân có một mạng lưới quan hệ cực kỳ to lớn và rộng rãi để lợi dụng, đứng bật dậy, bàn tay mảnh khảnh túm lấy cánh tay Thẩm Đạc.
“Thiếu soái ơi, giúp em với!”
Thẩm Đạc không có biểu cảm hoài nghi nào, chính là ngầm đồng ý.
Tiết Diệu Dẫn nói chuyện mình cho người điều tra cho anh nghe, Thẩm Đạc liền gọi cấp dưới lên, đưa ảnh chụp ra sai người mau chóng điều tra cho ra kết quả.
Tiết Diệu Dẫn mang dáng vẻ ‘có Thiếu soái thì chuyện gì cũng thành’, quay đầu lại thì thấy Thẩm Đạc đang lắc ly rượu trong tay, vội nói: “Gần đây anh đang dùng thuốc, nên không được dính vào thuốc lá và rượu!”
Ở quân đội nửa ngày, quả thật Thẩm Đạc cần có một chút cồn vào người để làm giãn dây thần kinh đương căng cứng của mình, có chút không cam lòng, “Không tuân theo lời dặn của bác sĩ thì sao?”
Tiết Diệu Dẫn chẹp miệng, chống cằm, “Không tuân theo lời bác sĩ thì phải nghe lời vợ .”
Thẩm Đạc đương nhiên sẽ không phân mình vào trường hợp ‘được vợ quản nghiêm’, có điều vẫn nghe lời buông ly xuống, không biết là đang tuân theo lời của vế trước hay vế sau.
Không bao lâu sau, cấp dưới liền trình báo tất cả những tin tức điều tra được, Tiết Diệu Dẫn nhìn hiệu suất của người ta mà không khỏi thầm mắng mình ngu ngốc, tài nguyên trước mắt không cần, lại bỏ phí một khoản tiền lớn.
Có vẻ như nhìn ra sự ảo não của Tiết Diệu Dẫn, Thẩm Đạc lại quẳng cho cô một cái kim bài: “Sau này có chuyện gì thì hỏi tôi trước.”
Tiết Diệu Dẫn gật đầu nguầy nguậy, thấy sao mà bản thân có được món hời lớn thế kia.
“Đỗ Mộng Đình… Cục Điện?” Tiết Diệu Dẫn lật xấp tin tức, trong đầu không hề có ấn tượng với người này.
Thẩm Đạc cũng biết ông anh vợ này có bản lĩnh làm rung động trái tim phụ nữ, vốn không nghĩ hắn sẽ tìm được một người vĩ đại như nào, nhưng vừa nghe đến cái tên này, trí nhớ không khỏi vùng lên. Anh cầm tư liệu lên đọc, mi tâm hơi nhíu lại.
Mọi người nghe thấy cũng tiện đà đùa vui, Tiết Diệu Dẫn lại không được rộng lượng như họ. Cô đã quen với một đại gia đình thế này rồi, bấy giờ bỗng dưng cắm một mống người vào, cứ làm cô cảm thấy mất tự nhiên. Tuy rằng chuyện riêng tư của anh cả mình không quản được nhiều thế, nhưng phàm là chuyện phá hỏng sự cân bằng trong nhà, cô phải chú ý đôi chút.
Tiết Diệu Dẫn lén lút hỏi thăm, đúng là dạo gần đây Tiết Chính Dương khá thân mật với một cô gái, gần như là dẫn theo người ta đến mọi cuộc xã giao, chỉ là không thể nào xác thực được mối quan hệ giữa hai người họ.
Tiết Diệu Dẫn tự bỏ tiền túi ra mướn thám tử tư, theo dõi vài ngày đã chụp được không ít các bức ảnh về đủ mọi loại hoạt động của họ, còn những chuyện khác thì hỏi không ra.
Tiết Diệu Dẫn nhìn những bức ảnh trên bàn, người phụ nữ bên trong ảnh ăn vận rất sành điệu, đôi môi đỏ au trên gương mặt nghiêm trang trắng ngần, toàn thân toát nên hương vị trưởng thành và phong tình, một cảm giác uy hiếp khiến người khác không thể khinh thường.
Tiết Diệu Dẫn hẵng còn phát sầu, chợt một bàn tay chen đến trước mắt cô, cầm bức ảnh lên xem. Ngẩng đầu lên, hóa ra là Thẩm Đạc, rồi lại chống cằm cúi xuống.
“Dạo này làm gì thế?” Thẩm Đạc vẫy những bức ảnh trong tay, hiển nhiên đã phát hiện ra những hành động gần đây của cô.
Tiết Diệu Dẫn nhìn anh, sực nhận ra bản thân có một mạng lưới quan hệ cực kỳ to lớn và rộng rãi để lợi dụng, đứng bật dậy, bàn tay mảnh khảnh túm lấy cánh tay Thẩm Đạc.
“Thiếu soái ơi, giúp em với!”
Thẩm Đạc không có biểu cảm hoài nghi nào, chính là ngầm đồng ý.
Tiết Diệu Dẫn nói chuyện mình cho người điều tra cho anh nghe, Thẩm Đạc liền gọi cấp dưới lên, đưa ảnh chụp ra sai người mau chóng điều tra cho ra kết quả.
Tiết Diệu Dẫn mang dáng vẻ ‘có Thiếu soái thì chuyện gì cũng thành’, quay đầu lại thì thấy Thẩm Đạc đang lắc ly rượu trong tay, vội nói: “Gần đây anh đang dùng thuốc, nên không được dính vào thuốc lá và rượu!”
Ở quân đội nửa ngày, quả thật Thẩm Đạc cần có một chút cồn vào người để làm giãn dây thần kinh đương căng cứng của mình, có chút không cam lòng, “Không tuân theo lời dặn của bác sĩ thì sao?”
Tiết Diệu Dẫn chẹp miệng, chống cằm, “Không tuân theo lời bác sĩ thì phải nghe lời vợ .”
Thẩm Đạc đương nhiên sẽ không phân mình vào trường hợp ‘được vợ quản nghiêm’, có điều vẫn nghe lời buông ly xuống, không biết là đang tuân theo lời của vế trước hay vế sau.
Không bao lâu sau, cấp dưới liền trình báo tất cả những tin tức điều tra được, Tiết Diệu Dẫn nhìn hiệu suất của người ta mà không khỏi thầm mắng mình ngu ngốc, tài nguyên trước mắt không cần, lại bỏ phí một khoản tiền lớn.
Có vẻ như nhìn ra sự ảo não của Tiết Diệu Dẫn, Thẩm Đạc lại quẳng cho cô một cái kim bài: “Sau này có chuyện gì thì hỏi tôi trước.”
Tiết Diệu Dẫn gật đầu nguầy nguậy, thấy sao mà bản thân có được món hời lớn thế kia.
“Đỗ Mộng Đình… Cục Điện?” Tiết Diệu Dẫn lật xấp tin tức, trong đầu không hề có ấn tượng với người này.
Thẩm Đạc cũng biết ông anh vợ này có bản lĩnh làm rung động trái tim phụ nữ, vốn không nghĩ hắn sẽ tìm được một người vĩ đại như nào, nhưng vừa nghe đến cái tên này, trí nhớ không khỏi vùng lên. Anh cầm tư liệu lên đọc, mi tâm hơi nhíu lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.