Tình Sắc Dân Quốc

Chương 49:

phiến thượng nhược thủy

27/05/2022

“Anh có ấn tượng gì với chị ta ư?” Tiết Diệu Dẫn nhìn nét mặt của anh, càng không dám buông lỏng cảnh giác với người kia.

“Hình như là thư ký trước kia của Tưởng Sở Phong.”

Với Thẩm Đạc, phụ nữ sẽ không dừng lại trong não anh được bao lâu, chỉ là, với những người có năng lực ngang hàng với những người bên cạnh anh thì anh cũng có nhiều ấn tượng, vì cần tiếp xúc trong công việc nhiều hơn.

Thẩm Đạc lại lật thêm vài trang, đủ để chứng minh chút ký ức ít ỏi trong đầu mình.

Để được làm thư ký của Tưởng Cửu gia Hồng Môn thì năng lực nhất định không tầm thường, Tiết Diệu Dẫn càng đọc về sau càng cảm thấy bực bội.

“Cô ta là thư ký của Tưởng Cửu gia, vậy sau này sao lại làm bên Cục Điện?” Theo lý mà nói, công việc trước mới là đảm bảo nhất, nếu không xảy ra sai lầm gì thì ai lại muốn luẩn quẩn trong cái vòng này.

Thẩm Đạc cũng không biết rõ nguyên do bên trong, có điều theo hiểu biết về tính cách của Tưởng Sở Phong, nhất định anh ta sẽ không làm chuyện vô căn cứ, bèn nhắc nhở Tiết Diệu Dẫn: “Lĩnh vực nào cô ta cũng từng lăn lộn qua, không giống người lương thiện, cố gắng hết sức đừng dính vào.”

Tiết Diệu Dẫn tự thấy may mắn vì bản thân tra xét rõ ràng, nếu không trong nhà này sẽ chịu cảnh gà bay chó sủa mất. Chỉ là làm cách nào để nói cho Tiết Chính Dương hiểu được, mới làm cô nhọc lòng.

Thẩm Đạc không hề nghĩ rằng Tiết Chính Dương là kẻ ‘không thể giữ mình trước sắc đẹp’, chỉ nội dung ở sau, nói: “Nhìn hai người không giống mối quan hệ như em tưởng đâu, dường như em nhọc lòng không đúng nơi rồi.”

“Không được mười cũng phải tám phần. Bằng không anh của em sẽ không tùy tiện dẫn theo một người phụ nữ xa lạ đến các buổi xã giao.” Hiểu rất rõ tác phong hành động của Tiết Chính Dương, Tiết Diệu Dẫn càng thêm sầu muộn.

“Thế thì dễ thôi, em nói rõ là được.” Lấy trình độ tín nhiệm mà Tiết Chính Dương dành cho cô, thì hắn chắc hẳn sẽ lưu tâm nhiều hơn.



Tuy Tiết Diệu Dẫn ngại việc nhúng tay vào chuyện đời tư của anh trai mình, có điều nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ còn cách này.

Dù rằng Thẩm Đạc rất muốn làm thay cô, nhưng nếu để anh nhúng tay vào chuyện của anh vợ, lại không khỏi làm người khác thấy anh bao biện, lo chuyện bao đồng cũng không phải là tác phong của anh.

Suy nghĩ một chập, Tiết Diệu Dẫn vẫn quyết định nói bóng nói gió với Tiết Chính Dương về chuyện này.

Trái lại, Tiết Chính Dương nhướng mày hỏi vặn, “Bảo em tin tức không nhạy, chỉ toàn đi hỏi sai người, còn về phần nhạy thì, anh trai em đi với người phụ nữ nào em cũng rõ như thế, em theo dõi anh ư?”

Tiết Diệu Dẫn chột dạ lột đậu phộng cho hắn, mọi sự chú ý chỉ va phải nửa câu đầu.

“Nói thế nghĩa là anh không hề có ý gì với người phụ nữ kia?”

Tiết Chính Dương lăn lăn hai quả cầu sắt trong tay, ra vẻ ông cụ non, nói: “Chừng này tuổi rồi anh cũng ngại lăn xả lắm, hơn nữa anh không quá rõ về tình trạng của người ta, đem về nhà mà có gây chuyện xấu gì đấy thì cũng không còn lòng dạ nào mà xử lý.”

Tiết Diệu Dẫn thấy hắn lý trí như thế mới ý thức được bản thân chỉ lo sốt vó trước, mà quên mất anh trai mình cũng là một kẻ thành tinh. Tiết Diệu Dẫn gõ đầu, bi ai cho đống tế bào não mà mình đã tiêu hao.

Có điều dẫu biết Tiết Chính Dương không có tâm tư này, nhưng không nói lên rằng người ta sẽ không có, nếu không tại sao đang sống êm sống đẹp lại chấp nhận bôn ba bên một người đàn ông.

Trong một lần vô tình, Tiết Diệu Dẫn bắt gặp Đỗ Mộng Đình và Tiết Chính Dương tham gia một bữa tiệc, chỉ cảm thấy mục đích của đối phương toát lên quá mạnh, mới nhìn thoáng qua thôi là đã nhận ra được rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Sắc Dân Quốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook