Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

Quyển 2 - Chương 57: dẫn dụ

Thương Thiên Bạch Hạc

26/04/2018

"Rầm..."

Theo một tiếng nổ hung mãnh, cơ giáp khổng lồ triệt để vỡ nát, dưới cái tên Thương Thiên Bạch Lộ lại có thêm một oan hồn.

Từ sau khi Phương Minh Nguy ở tên AOA giải quyết xong Mã Khổ Tư, bỗng dưng lại thích cái trò chơi này.

Đặc biệt là khi cơ giáp của mình vẫn chưa được cải tạo xong nơi này đây cũng là sân huấn luyện duy nhất của Phương Minh Nguy. Nhìn một đống người không ngừng biến thành những điểm sáng dưới tay mình Phương Minh Nguy cảm thấy mình phi thường có thành tựu.

Đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất khiến Phương Minh Nguy trầm mê như vậy là chính là chiến tích của hắn, 2583 thắng, 1 bại.

Lần bại duy nhất nhất chính là sau khi Phương Minh Nguy thăng lên cấp chín, bắt đầu khiêu chiến vượt cấp cao thủ cấp 10 mà tạo thành.

Phàm là cao thủ cơ giáp có danh hiệu cấp mười, đều là một số nhân sĩ kiệt xuất. Cho dù là đặt ở trong thế giới thực cũng là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh. Kinh nghiệm của linh hồn Ai Khắc tuy theo kịp, nhưng lực lượng tinh thần của Phương Minh Nguy thì lại không thể nào chịu được nổi sự trùng kích của lượng tinh tức khổng lồ như vậy, cho nên hắn nhọc nhằn kiên trì mười phút rồi triệt để sụp đổ.

Từ sau lần đó, Phương Minh Nguy nhận được một bài học, không khiêu chiến cấp mười hoặc là cao thủ cấp cao hơn nữa, mà là ở trong cấp chín tìm vật săn cho mình.

Giao thủ với cơ giáp cùng cấp hoặc là cấp thấp, lực lượng tinh thần của Phương Minh Nguy dù để duy trì lượng tin tức cuồn cuộn không ngừng truyền vào.

Dưới loại tình huống này, có kinh nghiệm và phản ứng của linh hồn Ai Khắc, cùng với sự phục chế siêu cường và năng lực tính toán của ý thức thiết bị điện tử, Phương Minh Nguy tuyệt đối sẽ không gặp bất lợi.

Phương Minh Nguy không biết rằng, trên thiên võng lúc này, Thương Thiên Bạch Lộ thần bí đó đã danh tiếng vang xa rồi.

Tuy tới giờ hắn vẫn chưa chiến thắng được một cao thủ cấp mười nào, nhưng tỉ lệ thắng một trăm phần trăm khi đối diện với cao thủ cùng cấp đã đủ để khiến bất kỳ ai cũng phải động lòng.

Ổn định từ này là để chỉ chỗ đặc sắc nhất của Thương Thiên Bạch Lộ.

Có rất nhiều tố chức cơ giáp trong thế giới thực tìm trăm phương ngàn kế để nghe ngóng xem cao thủ đột nhiên xuất hiện này rốt cuộc là ai, bọn họ có thể lôi kéo được hay không.

Nhưng điều khiến bọn họ vô cùng bực bội là, chủ nhân của danh hiệu này trừ thi đấu rồi thi đấu ra, không có tiến hành giao lưu riêng tư với bất kỳ ai cả.

Cho tới hiện tại, Phương Minh Nguy đã chơi AOA được bốn tháng rồi, tích phân của hắn sớm đã đạt tới tiêu chuẩn cấp mười, nhưng điều khiến người ta kinh ngạc là, hắn vẫn quanh quân ở cấp chín, không đi khiêu chiến với bất kỳ cao thủ cấp mười nào.

Trong AOA, sau khi đạt tới cấp năm, quy tắc đề thăng đẳng cấp có chút thay đổi. Đó chính là bất kể tích phân của bạn có bao nhiêu, nếu như muốn thăng cấp, vậy thì phải có chiến thích mười trận thắng tuyển thủ cao hơn một cấp thì mới có tư cách lên cấp.

Nếu không, cho dù bạn ở trong đồng cấp đánh khắp thiên hạ không địch thủ thì cũng không thể nào được thăng cấp.

Phương Minh Nguy lúc này chính là ở trong hoàn cảnh xấu hổ đó.

Hắn trong các cơ giáp thủ cấp chín trăm trận trăm thắng, nhưng lại không dám khiêu chiến cao thủ cấp mười. Mà như vậy, tuy tích phân của hắn đã vượt qua tiêu chuẩn cấp mười một, nhưng vẫn là cấp chín.

Không phải là Phương Minh Nguy không muốn khiêu chiến vượt cấp, mà là có một chuyện hắn biết rất rõ, lực lượng tinh thần của mình lúc này chỉ có cấp chín, khi đối diện với cao thủ chân chính tuyệt đối không thể nào thắng được.

Đây chính là chỗ thiếu hụt khi hắn sử dụng ý thức linh hồn, đồng thời vào lúc bảo trì được sự ổn định đáng sợ, cũng mất đi khả năng bạo phát tiểu vũ trụ.

Đánh được thì thế nào cũng đánh được, mà đã đánh không được thì kiểu gì cũng đánh không được.

Sau khi đánh được đối thủ này, Phương Minh Nguy lại phát ra lời khiêu chiến với cao thủ cấp chín. Nhưng đều bị bọn họ cự tuyệt hết.



Hít sâu một hơi, hắn không thể nào ngờ được lại phát sinh loại chuyện này.

Sau khi trải qua mấy tháng giáo huấn, rất nhiều người đều trở nên ngoan ngoãn, một khi thấy ID của Thương Thiên Bạch Lộ, lập tức bỏ chạy, hơn nữa cái thanh danh thích ỷ lớn hiếp nhỏ này đã truyền khắp cả AOA.

Trạng thái của người bình thường khẳng định là có lúc lên lúc xuống, nếu như có thể ở trong một cấp bậc bảo trì bách chiến bách thắng, vậy thì chứng tỏ trình độ của hắn khẳng định là vượt quá cấp bậc này, thậm chí đã đạt tới chênh lệch khoảng hai cấp.

Trên thực tế, cho dù là cao thủ cấp mười một tới, cũng không dám đảm bảo mình trong vòng ba tháng giành được thành tích chiến thắng một trăm phần trăm trong mấy ngàn lần đối chiến.

Phải biết rằng những người này không có ai là dạng ngồi không, chỉ cần một sơ xuất nhỏ, có lúc sẽ bất ngờ thất thủ. Mà từ đầu tới cuối, trong mấy trăm trận thi đấu đều bảo trì tiêu chuẩn như nhau, đây là chuyện mà người bình thường không thể làm được.

Cho nên, trong mắt của người bình thường Thương Thiên Bạch Lộ đã có thực lực tương đương với khoảng cấp mười một. Nhưng khiến người ta phẫn nộ vô cùng là, thằng ôn này vẫn cứ lòng vòng mãi ở cấp chính loại hành vi bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh này bị rất nhiều người tẩy chay.

Và đó chính là nguyên nhân khiến Phương Minh Nguy lúc này càng lúc càng khó tìm được một đối thủ.

Phẫn nộ đi một vòng Phương Minh Nguy đang muốn rời mạng thì đột nhiên đèn đỏ ở trước mặt sáng lên.

Phương Minh Nguy vừa nhìn, lập tức vui mừng, không ngờ hôm nay đi xa như vậy lại có một tên gia hỏa cấp chín chủ động khiêu chiến mình chăng lẽ gã không biết mình là vương giả trong những tuyển thủ cấp chín ư.

Vội vàng phát ra mệnh lệnh nghênh chiến, có điều Phương Minh Nguy lại chú ý rằng chiến tích của cơ giáp có cái ED là Nhất Dạ Tình này là 708 thắng, 0 bại.

Đây rõ ràng làm một cao thủ điều khiển cơ giáp, từ cấp 0 đến cấp 9, không ngờ lại không có một thất bại nào, rất có thể, tên gia hỏa này là cao thủ siêu cấp trên cấp mười.

Có điều Phương Minh Nguy ở trong cấp chín đã đánh tới mức chai sần lại không chú ý tới điểm này mà hưng phấn bừng bừng bác đấu với đối phương. Hai cơ giáp cùng thi triển khả năng ở trong không gian ảo người đi ta tới đánh vô cùng kịch liệt.

Sau nửa tiếng, Phương Minh Nguy nổi lòng hiếu kỳ. Trong những trận đối chiến cùng cấp số, bằng vào ý thức linh hồn cơ hồ không có biểu hiện sơ xuất nào, hắn đều có thể chiến thắng trong khoảng thời gian ngắn.

Nhưng lúc này hắn lại giật mình phát hiện ra rằng mỗi lần mình giành được ưu thế tuyệt đối, đối phương đều sử ra một số động tác tuyệt diệu vô cùng, khiến cho ưu thế của mình trong nháy mắt hóa thành hư vô.

Tới nước này, Phương Minh Nguy đã có chút minh bạch tên gia hỏa này là cao thủ hơn xa mình. Nhưng gã làm vậy rốt cuộc là để làm gì? Huấn luyện cùng mình ư?

Đúng vào lúc hắn đang suy nghĩ xem có nên nhận thua hay không thì yêu cầu của đối phương được gửi đến.

Do dự một lát, mở máy truyền tin, một giọng nói ôn nhu dễ nghe từ bên trong truyền tới: "Phương Minh Nguy, anh đánh khá lắm."

"Cám ơn." Phương Minh Nguy nói với vẻ đắc ý rồi lập tức ngây ra, hỏi: "Ai vậy?"

"Đoán thử xem." Đối phương tinh nghịch nói.

Phương Minh Nguy cố gắng nhớ lại, nghe thanh âm, đối phương chắc là con gái. Trong bằng hữu của mình duy có trình độ điều khiển cơ giáp của Khắc Lỵ Tư là cao nhất. Nhưng cho dù là cô ta điều khiển cơ giáp đặc thủ tối đa cũng chỉ có thể gian khổ chống đỡ trong cơ giáp thủ cấp tám.

Đã không phải là cô ta, vậy thì có thể là ai chứ?

"Tôi đoán không ra." Phương Minh Nguy thật thà nói.

"Ngu ngốc, anh thực sự là không đoán ra được ư?" Trong giọng nói của đối phương đầy vẻ ủy khuất.

Phương Minh Nguy toát mồ hôi, sao mình đột nhiên có khảm giác như đang khi phụ người ta thế nhỉ.

"Xin lỗi, tôi nhất thời không nghĩ ra được. Hay là, chúng ta gặp mặt đi." Phương Minh Nguy rụt rè đề xuất yêu cầu của mình/



"Được."

"Ê, cô không phải đã đồng ý gặp mặt ư? Sao vẫn đóng tần số thế?"

"Tôi không muốn gặp mặt ở đây." Giọng nói của đối phương tựa hồ như mang theo vẻ xấu hổ: "Chúng ta gặp nhau ở đại tửu điếm Phi Lợi Phổ nhé?"

"Phỉ Lợi Phổ..." Phương Minh Nguy lập tức nghĩ tôi Viên Ninh. Không biết vị mỹ nữ tiến sĩ tạm thời được điều tới viện nghiên cứu của tinh cầu Tạp Lý Mỗ hiện giờ thế nào rồi nhỉ.

"Đúng vậy, Phỉ Lợi Phố, tầng ba mươi sáu, phỏng3618, tôi đợi anh"

"A, cái này. Luôn bây giờ à?"

"Đúng vậy, phải mang theo hoa hồng nhé, tôi thích màu đỏ."

"Được."

Theo tiếng đáp ứng của Phương Minh Nguy, cơ giáp của đối phương đột nhiên dừng lại, trong nháy mắt bị ý thức linh hồn nắm được sơ hở, đánh vỡ khoang điều khiển, hóa thành những điểm sáng.

Vội vã rời khỏi khoang kín, Phương Minh Nguy lập tức mang theo hai vị bảo tiêu tới Phi Lợi Phổ.

Tuy đại tửu điếm Phi Lợi Phổ không nằm trong thành thị này, nhưng hiện giờ Phương Minh Nguy không còn ngồi trên cái xe rác rưởi đáng giá mấy ngàn điểm tín dụng nữa rồi.

Đó là một chiếc xe Khải Lý treo biển quân bộ, xe khá lớn, tuy bên ngoài không nhìn ra gì, nhưng trang trí bên trong có thể nói là rất hào hoa, hơn nữa càng khiến người ta bất khả tư nghị là, lực lượng phòng hộ và phản kích của chiếc xe này đều tương đương với xe thiết giáp cỡ nhỏ.

Khi Phương Minh Nguy lần đầu tiên biết được bí mật chân chính của chiếc xe này, không khỏi thầm lắc đầu, những người này có chút chuyện bé xé ra to rồi.

Có điều tốt xấu gì cũng là ý tốt của gia tộc Khải Lý và quân bộ, mà chủ yếu nhất là, Phương Minh Nguy không phải bỏ một xu nào, cho nên thản nhiên tiếp nhận.

Nhìn Phương Minh Nguy tay ôm một bó hoa hồng đỏ, Vương Lôi ngồi ở đằng trước hỏi: "Phương tiên sinh cậu lần này là đi gặp bạn gái à?"

Phương Minh Nguy mỉm cười, nói: "Đúng vậy, có hứng thú đi cùng không?"

"Được thôi, nếu như cậu không ngại."

Phương Minh Nguy bực bội nhìn gã: "Vương tiên sinh anh biết cái gì gọi là khách sáo không?"

"Đối với chúng tôi mà nói, không có cái gì gọi là khách sáo cả."

Phương Minh Nguy ngây ra một lúc, bất lực bảo: "Vậy thì việc riêng tư của cá nhân thì sao?"

"Được rồi, chúng tôi đợi ở cửa, cậu nhanh lên một chút." Vương Lôi cuối cùng cũng nhượng bộ.

Phương Minh Nguy trợn tròn mắt, nhưng cũng đánh bất lực trước sự cố chấp của Vương Lôi.

Tốc độ của xe rất nhanh, chỉ hơn một tiếng đã tới đại tửu điếm Phỉ Lợi Phổ.

Dưới sự dẫn đường của bồi bàn, bọn họ đi tới phòng số 3618, Phương Minh Nguy nhìn hai vị bảo tiêu ở bên cạnh, Vương Lôi nhún vai, cùng đồng bạn bước tới một góc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook