Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

Quyển 4 - Chương 54: sư đồ hội ngộ

Thương Thiên Bạch Hạc

27/04/2018

Mấy thầy trò cười nói vui vẻ, Phương Minh Nguy đột nhiên nhớ ra một chuyện, dò hỏi: “Quốc gia chúng ta nếu đủ điều kiện thăng đẳng cấp nền văn minh, thì có phải là sẽ lập tức được tăng cấp quốc gia không?”

Vương Tự Cường khẽ giật mình, suy nghĩ một chút, hỏi: “Vì sao con lại quan tâm đến cái này?”

“Đệ tử chửng kiến được thực lực của quốc gia cấp năm tại Nữu Man đế quốc, chỉ là một quân (loanh huấn luyện nho nhỏ, mà vô luận là lực lượng chiến hạm, hay là tố chất cá nhân, cũng lợi hại hơn liên minh địa cầu chúng ta nhiều” Phương Minh Nguy thu hồi nụ cười trên mặt, bình tĩnh nói: “Con muốn làm cho quốc gia chúng ta đạt đến điểm này, thậm chí là vượt qua nó .Nhưng mà, con cũng sợ nóng vội, khiến cho nền văn minh đi xa quá mức, hối hận cũng không kịp”

Vương Tự Cường chậm rãi gật đầu, nói: “Không sai, có thể nghĩ đên chuyện này, rõ ràng ánh mắt của con đã không còn giới hạn trong liên minh địa cầu” Ông thở dài, nói: “Trong nền văn minh của loài người vũ trụ, trình độ khoa học kỹ thuật của liên minh địa cầu chúng ta quả thật không phải là cao nhất, nhưng mà tiềm lực phát triển của chúng ta lại là lớn nhất không cần nghi ngờ”

Phương Minh Nguy gật đầu liên tục, Hiệp Bá Bảo đã từng nói qua, với tì lệ một phần trăm công dân đã vượt qua cấp sáu của liên minh địa cầu, thì cũng đã đạt đến tiêu chuẩn của quốc gia cấp ba. Hơn nữa, trong liên minh địa cầu còn có vị đại sư vượt qua cực hạn cấp mười lăm.

Tốc độ tiến hóa của loài người là cực kỳ thong thả, một ngàn năm chỉ tương đương với thời gian nháy mắt của một đời người

Nhưng mà, trong lúc nháy mắt này, loài người đi từ địa cầu tới đã dựa vào sự phát triển của bản thân làm ra thành tựu trác tuyệt khiến cho mọi người chủ ý đến.

Bọn họ đã đem quá trình tiến hóa mà các quốc gia khác cần một vạn năm, hoặc là vàn ngàn năm rút ngắn xuống chỉ còn một ngàn năm thôi.

Đấy là bởi vì biểu hiện của tiềm lực kiệt xuất. Cho nên Vương Tự Cường khi còn trê đã được bên phụ trách chọn lựa nhân tài của Nữu Man đế quốc nhìn trúng, hơn nữa cũng có được sự huấn luyện tốt nhất.

Ngoài ra, khi ông ta phá kén ra, đột phá cực hạn cấp mười lăm, Nữu Man đế quốc càng chủ động thu xếp tài liệu của liên minh địa cầu. Ngay cả quốc gia cấp bảy là Khải Duyệt đế quốc, trong cuộc họp của các quốc gia hơn cấp năm, đã ủng hộ toàn lực không hề giữ lại. Cuối cùng mới để cho liên minh địa cầu thăng cấp lên quốc gia có nền văn minh cấp hai khi chưa có đến một ngàn năm lịch sử.

Trong sự kiện này, tuy Nữu Man đế quốc và Khải Duyệt đế quốc đã ủng hộ toàn lực, nhưng mà, loài người đến từ địa cầu quả thật cũng có tiềm lực trác tuyệt, đây mới là chỗ mấu chốt nhất.

Mỗi một người địa cầu đều tự hào vì chủng tộc của mình, tuy đẳng cấp nền văn minh của bọn họ vẫn không cao, nhưng bọn họ tín tưởng rằng, tương lai nhất định sẽ rất đẹp.

“Lão sư, con không phải hoài nghi quyết định của ngài, con chỉ lo lắng một chút, chúng ta hoàn toàn không cách nào xử lý hết những khoa học kỹ thuật do thăng cấp nền văn minh mang đến trong một thời gian ngắn như vậy được”

“Yên tâm đi” Vương Tự Cường mỉm cười, nói: “Liên minh địa cầu chúng ta từ quốc gia có nền văn minh cấp một thăng cấp lên quốc gia có nền văn minh cấp hai đã hơn trăm năm rồi. Trong một trăm năm này, có hơn 20% nhân viên hơn cấp sáu và cấp mười đã lựa chọn nghiên cứu các lãnh vực khoa học rồi”

Phương Minh Nguy khẽ giật mình, sau đó hít sâu một hơi lạnh. Trên thế giới này, mọi người đều biết rõ ràng một chuyện, tố chất cá nhân càng cao, thì tiền đồ phát triển càng lớn. Điểm này, vô luận là trong ngành sản xuất nào cũng đều như thế.

Ngoài ra, nghiên cứu khoa học là một công việc cực kỳ buồn tẻ, cần phải có động lực mạnh khi tiến hành Trong một quốc gia, những người dùng tinh lực cả đời cho nghiên cứu khoa học chính thức, tuyệt đối không vượt qua một phần ngàn dân số. Hơn nữa những người này đều là nhân tài cao cấp nhất trong số các nhân tài.

Lấy liên minh địa cầu mà nói, trong tình huống bình thường, nhân viên hơn cấp sáu và cấp mười có thể có một phần trăm lựa chọn nghiên cứu khoa học cũng đã là một con số rất giỏi rồi. Nhưng mà nghe Vương Tự Cường nói xong, hắn mới hiểu được, các tinh anh trong liên minh địa cầu, một phần năm lực lượng đã lao đầu vào lãnh vực này.



Nếu như nói, không có sự thu xếp và ủng hộ của quốc gia, mà lại có một nhóm tinh anh gia nhập nghiên cứu khoa học, có đánh chết Phương Minh Nguy cũng không tin. Tuy làm như vậy có khả năng mang tính bắt buộc, nhung hiệu quả vô cùng rõ ràng, đó chính là trong vòng một trăm năm ngắn ngủi, những thứ khoa học kỹ thuật mang về từ Nữu Man đế quốc đã được liên minh địa cầu tiêu hóa gần hết.

Vương Tự Cường giải thích kỹ càng xong, Phương Minh Nguy chỉ biết cười khổ không thôi, thủ đoạn và quyết định như vậy, sợ là chỉ có ở những quốc gia có tố chất cá nhân không dưới cấp ba, hơn nữa phải là một dân tộc có tiềm lực vô cùng lớn mới có thể làm ra được.

Thở dài mỹ mãn, Vương Tự Cường nói: “Tại một trăm năm trước, khi chúng ta vừa thăng cấp lên quốc gia cấp hai, có được vô số khoa học kỹ thuật, cũng chưa ý định làm cho liên minh địa cầu thăng cấp nền văn minh trong thời gian ngắn như vậy”

Phương Minh Nguy ngẩn ra, hỏi: “Lão sư, chẳng lẽ bây giờ ngài đổi ý?”

“Đúng vậy”

Vương Tự Cường nói: “Ý nghĩ này đã thay đổi từ ba mươi năm trước. Liên minh địa cầu đã bắt đầu dùng toàn lực tích lũy tiêu chuẩn thăng cấp nền văn minh, dùng thời gian ngắn nhất, để đem nền văn minh của mình tăng lên cấp ba”

“Vì sao?” Phương Minh Nguy cẩn thận hỏi.

Tuy hắn rõ ràng đạo lý kế hoạch không cản nổi sự thay đổi, nhưng hắn cũng biết, có thể làm cho những lãnh đạo của liên minh địa cầu đưa ra thay đổi lớn như vậy, khẳng định không phải là một chuyện nhỏ.

“Rất đơn giản, bởi vì tuổi thọ”

“Tuổi thọ?”“Đúng, tuổi thọ của công dân địa cầu chúng ta chỉ vỏn vẹn có hai trăm năm, mà những nhân viên hơn cấp sáu và cấp mười kia tuy rằng có thể chất mạnh hơn người bình thường, nhưng tuổi thọ của bọn họ nhiều nhất cũng chỉ khoảng hai trăm năm mươi tuổi” Vương Tự Cường trầm giọng nói: “Bọn họ chính là bảo bối của liên minh địa cầu, không thể để cho bọn họ chết đi như vậy được”

Hai mắt Phương Minh Nguy bỗng nhiên sáng lên, hắn khẽ nói: “Sinh mệnh khôi phục dịch”

“Không sai, chính là sinh mệnh khôi phục dịch” Bố Lô Tư bên cạnh gật đầu: “Liên minh địa cầu chỉ là quốc gia cấp hai, cho nên không có tư cách và kỹ thuật sản xuất sinh mệnh khôi phục dịch. Vì thế chúng ta quyết định trong thời gian ngắn nhất phải lấy được tư cách của quốc gia cấp ba”

Phương Minh Nguy chậm rãi đứng lên, thần sác nghiêm túc nói: “Lão sư, con hiểu rồi, ngài yên tâm, cuộc thi lần này, đệ tử nhất định sẽ không làm ngài thất vọng”

Vương Tự Cường vui mừng gật đầu, nói: “Tốt”

Bố Lô Tư cười ha hả, đưa một phần tư liệu đến, nói: “Tiểu sư đệ, đệ xem trước đi”

Phương Minh Nguy cầm lấy xem xét, trong lòng cả kinh, nghi hoặc nhìn Bố Lô Tư.

Những tài liệu này là tư liệu tuyển thủ của các quốc gia cấp hai do Nữu Man đế quốc quản lý, nói cách khác, một khi Phương Minh Nguy đại biểu cho liên minh địa cầu xuất chiến, thì đối thủ của hắn chính là những người trong tư liệu.

Chỉ là, làm cho Phương Minh Nguy giật mình chính là, phần tư liệu này quá rõ ràng, rõ ràng đến mức ưu nhược điểm của mỗi người đều có. Nhưng mà, cho dù có hay không có phân tư liệu này cũng không sao cả, chỉ cần Phương Minh Nguy không gặp chuyện bất ngờ, thì chức quán quân cơ bản là chạy không thoát.



Cầm phần tư liệu trong tay, Phương Minh Nguy hỏi: “Bố Lô Tư sư huynh, những thử này từ đầu mà có?”

Đều là quốc gia cấp hai cả, Phương Minh Nguy không tin rằng với thực lực của liên minh địa cầu có thể lặng lẽ lấy ra được những tư liệu này.

Bố Lô Tư mỉm cười, nói: “Thử này đương nhiên là có người đưa đến”

“A!” Phương Minh Nguy nhướng mày, bỗng nhiên nhớ đến một gia tộc, hỏi: “Hoa gia ở Nữu Man đế quốc?”

“Không sai” Bố Lô Tư cười to: “Tiểu sư đệ, tuy huynh không biết đệ và Hoa gia có giao dịch gì, khiến cho bọn họ coi trọng đệ như vậy, liều mạng đem tin tình báo này đến đây cho đệ. Nhưng mà huynh muốn nói, đệ chính là đại phúc tướng (người cực may) của liên minh địa cầu chúng ta!”

Phương Minh Nguy mỉm cười khó xử một tiếng, nói: “Sư huynh quá khen, không biết bọn họ ngoại trừ đưa đến thứ này ra, còn đưa cái gì khác đến hay không?”

“Hẳn là không có” Bố Lô Tư khẽ giật mình, nói: “Huynh nhớ ra rồi, người giao tư liệu kia nói, bọn họ chuẩn bị cho đệ một phần lễ vật, chuẩn bị xong trong vòng hai tháng, không biết là sẽ đưa đến chỗ nào?”

Hai mắt Phương Minh Nguy sáng lên, trong lòng biết rõ, xem ra Hoa gia quả thật đã bỏ ra một vốn lớn, quyết định chuẩn bị đầy đủ những thứ trong danh sách.

Nói thật, lúc hắn viết danh sách ấy, trong lòng cũng có chút không yên, cho đến thời khắc này, hắn mới thật sự thở phào một hơn, chỉ cằn những thứ đó đến tay, hơn nữa trong vòng một năm thời gian, mình hẳn là sẽ có năng lực tự bảo vệ.

Thấy con mắt lóe sáng của Phương Minh Nguy, Bố Lô Tư tò mò hỏi: “Tiểu sư đệ, Hoa gia rốt cục đã chuẩn bị lễ vật gì cho đệ, mà khiến cho đệ chờ mong như vậy?”

Phương Minh Nguy ho khan hai tiếng, nói: “Đều là một số thử tốt, chờ sau khi đệ thu xếp toàn bộ rồi, sẽ nói cho sư huynh biết”

Bố Lô Tư mỉm cười gật đầu, không hỏi thăm nữa.

Phương Minh Nguy nói với Vương Tự Cường: “Lão sư, đệ tử đi luyện tập siêng năng đây, chuẩn bị tham gia thi đấu đại diện cho liên minh địa cầu”

Trên mặt Vương Tự Cường và Bố Lô Tư đột nhiên lộ ra vẻ mắc cười, sau một hồi, Vương Tự Cường thở dài nói: “Con không cần tham gia nữa”

“Vì sao ạ?”

Bố Lô Tư vừa buồn cười vừa tức giận, nói:”Đệ tiến hành điều khiển một ngàn cơ giáp trên tinh cầu Tạp Lí Mỗ, đã làm manh động cả liên minh địa cầu. Đệ cho rằng, ở trong liên minh địa cầu, còn có người dám giao thủ với đệ sao?”

Phương Minh Nguy khẽ giật mình, rồi cười ha hả, quả thật, điều khiển hơn một ngàn cơ giáp, nếu như hắn còn muốn tham gia thi đấu lựa chọn đại biểu cho liên minh địa cầu, sợ rằng chẳng còn ai dám ra tay với hắn cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook