Quyển 5 - Chương 74: Vòng giao đấu thứ nhất (Thượng)
Thương Thiên Bạch Hạc
26/04/2018
Vừa về đến phi thuyền, Phương Minh Nguy liền liên lạc với Trần Bang.
Khi Trần Bang biết Phương Minh Nguy xuất quan, rõ ràng là thờ phào một h ơi, chần chờ một chút, cẩn thận hỏi: “Phương thiếu tá, lần này bế qua có thu hoạch gì không?”
“Thu hoạch?”
“Đúng vậy, cậu... đột phá sao?”
Phương Minh Nguy khẽ giật mình thiếu chút nữa bật ngừa, cả giận nói: “Trần đội trưởng, ngài cho rằng cấp mười sáu dễ dàng đạt được như vậy sao?”
Mặt Trần Bang đỏ ửng, ngượng ngùng cười hai tiếng, nhưng mà bởi vì biểu hiện thái quá của Phương Minh Nguy trước kia, cho nên lần này vừa thấy Phương Minh Nguy có hành động kinh người, khó tránh khỏi ôm chút hy vọng ảo tường
Phương Minh Nguy sử dụng năng lực của vương miện nhỏ tìm kiếm xung quanh một lần, cũng không phát hiện ra bất kỳ linh hồn nào nữa, lập tức biết rõ trong khoáng thời gian mình đi, cũng không phát sinh chiến đấu. Trong lòng vừa động, liền hỏi: “Trần đội trưởng, mấy hôm trước giao chiến với quái thú, chúng ta tồn thất bao nhiêu người?”
Sắc mặt của Trần Bang trở nên buồn bã, nói: ‘Hứa đại tá dẫn hạm đội thứ năm đến đây, vừa mới đến liền gặp phải đợt công kích đầu tiên của quái thú. Hai bên sau khi giao đấu, đều tồn thất nặng nề”
Khóe mắt của Phương Minh Nguy nhảy lên, hỏi: “Tổn thất bao nhiêu người?”
“Đế quốc chúng ta thương vong khoảng một trăm vạn, mà Tư Danh Tạp Lí liên minh tối thiểu cũng gấp ba lần chúng ta”
Phương Minh Nguy hít một hơi lạnh thật sâu, một hạm đội có hơn một ngàn vạn người, thương vong trăm vạn, chỉ là một phần mười quân số. Mà người của Tư Danh Tạp Lí liên minh còn chết nhiều hơn, hai quốc gia cộng lại cũng có hơn bốn trăm vạn người chết.
Nếu như trong tinh cầu, nhiều xác chết như vậy sẽ làm cho người ta sợ hãi, nhưng trong vũ trụ, đừng nói là một trăm vạn tính mạng, cho dù là đập nát cả một chiến hạm cũng rất là bình thường, giống như muối bỗ xuống biển, không gây ra được bất kỳ điều gì.
Bốn trăm vạn người chết, mình chiến được năm mươi vạn linh hồn. Như vậy tính ra, tuy trải qua bảy ngày, nhưng hai quốc gia này có thể giữ được một phần tám linh hồn người chết không tan, thì có thể thấy được thực lực khi còn sống của những người này mạnh cỡ nào, ỳ chí kiên định ra sao.
Trần Bang thấy sắc mặt Phương Minh Nguy thay đồi vài lần, còn tường rằng hắn bị mấy cái này hù sợ ngây người, liền nói: “Phương thiếu tá, nơi này là vũ trụ, một khi đại chiến nô ra, số người từ vong ở mức này cũng không hiếm thấy, cậu nhìn rồi sẽ làm quen thôi”
“Làm quen?”
“Đúng”
Thấy khuôn mặt không lộ chút biểu tình của Trần Bang, trong lòng Phương Minh Nguy chợt lạnh buốt. Những sĩ quan cao cấp này có lẽ đã đạt đến mức thấy nhiều đến không còn cảm xúc nữa rồi.
Bốn trăm vạn tính mạng! Nói ra từ miệng của Trần Bang tựa hồ như chỉ có bốn trăm tính mạng thôi, không có gì khác nhau, sự lạnh lùng vô tình này khiến cho Phương Minh Nguy không tự chủ rùng mình một.
“Trần đội trưởng, chỉ sợ tôi tạm thời không cách nào làm quen!”
Trần Bang lộ ra một nụ cười hiểu rõ, nói: “Không sao cả, chỉ cần Phương thiếu tá ở đây mười năm, tất nhiên là có thể” Sau đó vỗ ót, nói: “Đúng rồi, phía trước gửi thông báo đến, dựa theo quy định cũ, những con quái thú lúc này có thể xông ra bất cứ lúc nào, nếu Phương thiếu tá không có gì gấp, thì tốt nhất là tạm thời không cần bế quan”
“Được” Phương Minh Nguy cười khổ một tiếng, đáp ứng không chút do dự.
Nhìn Trần Bang cắt liên lạc, trong lòng Phương Minh Nguy cảm thán không thôi. Tuy hắn đã liên hệ với linh hồn lâu như vậy rồi, nhưng vẫn không cách nào xem người chết như không thấy được. Có lẽ Trần Bang nói đúng, nếu mình ở đây mười năm, thì có lẽ sẽ thật sự coi bổn trăm vạn người chết chỉ như bốn trăm người chết mà thôi.
Hai ngày tiếp theo, mọi chuyện đều bình an vô sự, cho đến ngày thứ ba, phía trước liền truyền đến tín hiệu khẩn cấp, bầy quái thú lại xuất hiện.
Trong vũ trụ mênh mông vô biên vô hạn, một mảng sương mù màu trắng bao phù hơn vạn cây số.
Cái khí thế này Phương Minh Nguy rất là quen thuộc, không khác gì quái thú trong hang. Chỉ khác duy nhất chính là khí thế trong vũ trụ đậm hơn, nhiều hơn.
Tuy vị trí của Phương Minh Nguy cách chiến trường một khoáng khá xa, nhưng mà cái này cũng không ảnh hường đến việc Phương Minh Nguy quan sát cuộc chiến.
Trong sương mù dày đặc, không ngừng tuôn ra những con quái thú khổng lồ khủng bố. Chùng loại của chúng rất nhiều, hơn nữa trời sinh hung hãn, vừa mới ra, liền lập tức lao về phòng tuyến thứ nhất vừa mới hình thành của quân đội hai nước.
Điều chình cách quan sát, Phương Minh Nguy giật mình nhìn con quái thú trên màn hình lớn, trong những con quái thú mà hẳn từng thấy trước đây, con cao to nhất, cũng chỉ có mười mét mà thôi.
Nhưng mà, những con quái thú phi hành trong vũ trụ này rõ ràng còn lớn hơn gấp nhiều
lần.
Trong đó có những con quái thú to tương đương với thể tích phi thuyền, hơn nữa còn có một số con siêu lớn, thể tích của chúng nó thậm chí còn không dưới chiến hạm cấp Thanh Tung.
Nhìn một bầy quái thú hung hãn xông đến, những người nhát gan cũng sẽ có thể khống chế không được việc đại tiêu tiện của mình.
Mắt thấy những con quái thú này càng ngày càng đến gần, đột nhiên mấy ngàn con quái thú ở tuyến hai đột nhiên mờ cái miệng đầy máu ra. Mấy ngàn tia lừa, đá lớn, sóng nhiệt cự lớn xen lẫn với nhau, dùng tốc độ cực nhanh không tưởng tượng nổi lướt qua tuyến thứ nhất, bắn phá vào phòng tuyến do phi thuyền tạo thảnh.
Con mắt của Phương Minh Nguy mờ to ra, hắn kinh ngạc chỉ vào màn hình lớn, may là không ai thấy được vẻ mặt thất thố của hắn, nếu không thì biểu hiện của thiên tài đệ nhất đế quốc sẽ khiến cho phần lớn mọi người thất vọng
Nhưng mà, bất luận kẻ nào lần đầu tiên nhìn thấy chiến thuật của những con quái thú này, đều sẽ có một cảm giác rung động cả.
Trong lòng phần lớn người ở đây, quái thú là những sinh vật điên cuồng khát máu, không hề có lý trí Cho nên, khi những con quái thú biểu hiện ra hành động quân sự, những người kia đều cảm thấy kinh ngạc không hiểu.
Nhưng mà, phòng tuyến do hai quốc gia liên hợp lại không hề có chút bị động. Đối với thủ đoạn của quái thú, bọn họ đã sớm có chuẩn bị đầy đù.
Từ mệnh lệnh của người chỉ huy tiền tuyến, hơn một vạn người trên chiến hạm đồng thời bắn ra những tia sáng màu trắng, những tia sáng này cũng không cường đại, nhưng khi bọn chúng hợp sức lại với nhau, lại phát ra uy lực cực lớn.
Phương Minh Nguy nhìn số liệu trên màn hình sắc mặt hơi đồi. Hắn nhận ra, những tia sáng này chính là loại laser Thúc Trận Liệt tiếng tăm lừng lẫy.
Đây là loại vũ khí phòng ngự có hiệu suất cao, là hệ thống có trí thông minh nhân tạo hữu hạn, tạo ra chùm tia sáng năng lượng phòng ngự từ những góc chết. Khác với vòng bảo hộ năng lượng bình thường, laser Thúc Trận Liệt này nổi liền các chùm tia sáng hình cầu lại tạo thảnh một hệ thống vũ khí đặc biệt phòng hộ bên ngoài, hơn hẳn lực lượng phòng ngự cường đại bình thường.
Trong liên minh địa cầu, cũng có được loại vũ khí có tính năng phòng ngự như vậy, nhưng mà kỹ thuật của quốc gia có nền văn minh cấp hai, chỉ là nắm giữ sơ bộ về cách vận dụng và tông hợp hệ thống năng lượng, lợi dụng lực lượng trù bị khổng lồ tại căn cứ, mới có thể kéo dài mạch xung được thôi.
Nếu rời khỏi nguồn cung cấp năng lượng ở căn cứ, thì tầm bắn của Laser Thúc Trận Liệt này sẽ mất hiệu dụng, vũ khí hoàn toàn mất đi tác dụng.
Mà giờ phút này, trên một số chiến hạm, lại đồng thời khởi động loại vũ khí phòng ngự cực kỳ hao tốn năng lượng này, bởi vậy có thể thấy được, hai quốc gia này đã đem loại vũ khí gắn tại căn cứ thành công ghép lên chiến hạm, hơn nữa còn tổ hợp thành một loại vũ khí phòng ngự mới.
Loại lực lượng khoa học kỹ thuật khùng bố này, đã khiến cho Phương Minh Nguy không ngừng hâm mộ.
Sóng nhiệt cực lớn khi chạm vào trong lóp phòng hộ laser kia, đá lớn bên trong phát ra màu sắc đỏ bừng.
Bỗng nhiên, thể tích của đá lớn nhanh chóng thu nhỏ lại, hơn nữa còn nhanh chóng bị trung hòa trong lóp phòng ngự, về phần sóng nhiệt nóng rực kia, càng không có bất kỳ hiệu quả uy hiếp nào với lóp phòng ngự này.
Phương Minh Nguy khẽ lắc đầu, xem ra hai quốc gia này đã sớm có chuẩn bị, thủ đoạn công kích của đối phương cũng rõ ràng như lòng bàn tay, nếu không thì căn bán là sẽ không có khả năng đưa ra lựa chọn chính xác như vậy.
Laser Thúc Trận Liệt có thể phá hủy những phần lớn vũ khí sóng nhiệt cao, nếu sau khi trở thành vũ khí gắn vào chiến hạm, mà ngay cả thiên thạch bình thường cũng có thể đánh vào trong lóp phòng ngự, thì càng không cần phải nói đến những sóng nhiệt và đá từ trong miệng đám quái thú kia phun ra.
Nhưng mà, đợt công kích đầu tiên không thành cũng không đả kích được sự nhiệt tình của đám quái thú, tuyến tấn công thứ nhất của chúng hầu như đã đến.
Vô số thân thể quái thú khổng lồ manh mẽ phi hành trong vũ trụ, khuôn mặt to lớn càng lúc càng khủng bố.
Đột nhiên, hơn vạn pháo chủ trên chiến hạm đồng thời sáng lên, hơn vạn chùm sáng năng lượng thô to vạch phá vũ trụ đen kịt, nặng nề đánh lên trên thân quái thú.
Trong vũ trụ tựa hồ vang lên tiếng kêu thật to, mấy trăm con quái thú anh dũng lao đến trong hàng đầu tiên đã lập tức bị thủng vô số lồ trên người, giống như là mất đi năng lực cừ động trong nháy mắt, trong thành một xác trên trôi nôi trong vũ trụ.
Khóe miệng của Phương Minh Nguy hơi có giật, sự rung động trong lòng hắn đã khó có thể diễn tả bằng lời.
Cái hắn khiếp sợ, cũng không phải là uy lực của những pháo chủ kia, nếu ngay cả pháo của quốc gia có nền văn minh cấp năm mà cũng không thể phá hủy được thân thể của quái thú, vậy thì những người này dứt khoát quay đầu trực tiếp chạy trốn là vừa.
Cái khiến Phương Minh Nguy cảm thấy khiếp sợ chính là, sự cường hoành của những con quái thú này.
Không hổ là quái thú cấp vũ trụ! Da thịt dày đến độ khó tưởng tượng. Hơn vạn pháo chủ cùng bắn vào, mà chỉ có hơn tiêu diệt được chừng trăm con quái thú đi đầu, kết quả như vậy, thật đúng là nằm ngoài dự kiến.
Khi Trần Bang biết Phương Minh Nguy xuất quan, rõ ràng là thờ phào một h ơi, chần chờ một chút, cẩn thận hỏi: “Phương thiếu tá, lần này bế qua có thu hoạch gì không?”
“Thu hoạch?”
“Đúng vậy, cậu... đột phá sao?”
Phương Minh Nguy khẽ giật mình thiếu chút nữa bật ngừa, cả giận nói: “Trần đội trưởng, ngài cho rằng cấp mười sáu dễ dàng đạt được như vậy sao?”
Mặt Trần Bang đỏ ửng, ngượng ngùng cười hai tiếng, nhưng mà bởi vì biểu hiện thái quá của Phương Minh Nguy trước kia, cho nên lần này vừa thấy Phương Minh Nguy có hành động kinh người, khó tránh khỏi ôm chút hy vọng ảo tường
Phương Minh Nguy sử dụng năng lực của vương miện nhỏ tìm kiếm xung quanh một lần, cũng không phát hiện ra bất kỳ linh hồn nào nữa, lập tức biết rõ trong khoáng thời gian mình đi, cũng không phát sinh chiến đấu. Trong lòng vừa động, liền hỏi: “Trần đội trưởng, mấy hôm trước giao chiến với quái thú, chúng ta tồn thất bao nhiêu người?”
Sắc mặt của Trần Bang trở nên buồn bã, nói: ‘Hứa đại tá dẫn hạm đội thứ năm đến đây, vừa mới đến liền gặp phải đợt công kích đầu tiên của quái thú. Hai bên sau khi giao đấu, đều tồn thất nặng nề”
Khóe mắt của Phương Minh Nguy nhảy lên, hỏi: “Tổn thất bao nhiêu người?”
“Đế quốc chúng ta thương vong khoảng một trăm vạn, mà Tư Danh Tạp Lí liên minh tối thiểu cũng gấp ba lần chúng ta”
Phương Minh Nguy hít một hơi lạnh thật sâu, một hạm đội có hơn một ngàn vạn người, thương vong trăm vạn, chỉ là một phần mười quân số. Mà người của Tư Danh Tạp Lí liên minh còn chết nhiều hơn, hai quốc gia cộng lại cũng có hơn bốn trăm vạn người chết.
Nếu như trong tinh cầu, nhiều xác chết như vậy sẽ làm cho người ta sợ hãi, nhưng trong vũ trụ, đừng nói là một trăm vạn tính mạng, cho dù là đập nát cả một chiến hạm cũng rất là bình thường, giống như muối bỗ xuống biển, không gây ra được bất kỳ điều gì.
Bốn trăm vạn người chết, mình chiến được năm mươi vạn linh hồn. Như vậy tính ra, tuy trải qua bảy ngày, nhưng hai quốc gia này có thể giữ được một phần tám linh hồn người chết không tan, thì có thể thấy được thực lực khi còn sống của những người này mạnh cỡ nào, ỳ chí kiên định ra sao.
Trần Bang thấy sắc mặt Phương Minh Nguy thay đồi vài lần, còn tường rằng hắn bị mấy cái này hù sợ ngây người, liền nói: “Phương thiếu tá, nơi này là vũ trụ, một khi đại chiến nô ra, số người từ vong ở mức này cũng không hiếm thấy, cậu nhìn rồi sẽ làm quen thôi”
“Làm quen?”
“Đúng”
Thấy khuôn mặt không lộ chút biểu tình của Trần Bang, trong lòng Phương Minh Nguy chợt lạnh buốt. Những sĩ quan cao cấp này có lẽ đã đạt đến mức thấy nhiều đến không còn cảm xúc nữa rồi.
Bốn trăm vạn tính mạng! Nói ra từ miệng của Trần Bang tựa hồ như chỉ có bốn trăm tính mạng thôi, không có gì khác nhau, sự lạnh lùng vô tình này khiến cho Phương Minh Nguy không tự chủ rùng mình một.
“Trần đội trưởng, chỉ sợ tôi tạm thời không cách nào làm quen!”
Trần Bang lộ ra một nụ cười hiểu rõ, nói: “Không sao cả, chỉ cần Phương thiếu tá ở đây mười năm, tất nhiên là có thể” Sau đó vỗ ót, nói: “Đúng rồi, phía trước gửi thông báo đến, dựa theo quy định cũ, những con quái thú lúc này có thể xông ra bất cứ lúc nào, nếu Phương thiếu tá không có gì gấp, thì tốt nhất là tạm thời không cần bế quan”
“Được” Phương Minh Nguy cười khổ một tiếng, đáp ứng không chút do dự.
Nhìn Trần Bang cắt liên lạc, trong lòng Phương Minh Nguy cảm thán không thôi. Tuy hắn đã liên hệ với linh hồn lâu như vậy rồi, nhưng vẫn không cách nào xem người chết như không thấy được. Có lẽ Trần Bang nói đúng, nếu mình ở đây mười năm, thì có lẽ sẽ thật sự coi bổn trăm vạn người chết chỉ như bốn trăm người chết mà thôi.
Hai ngày tiếp theo, mọi chuyện đều bình an vô sự, cho đến ngày thứ ba, phía trước liền truyền đến tín hiệu khẩn cấp, bầy quái thú lại xuất hiện.
Trong vũ trụ mênh mông vô biên vô hạn, một mảng sương mù màu trắng bao phù hơn vạn cây số.
Cái khí thế này Phương Minh Nguy rất là quen thuộc, không khác gì quái thú trong hang. Chỉ khác duy nhất chính là khí thế trong vũ trụ đậm hơn, nhiều hơn.
Tuy vị trí của Phương Minh Nguy cách chiến trường một khoáng khá xa, nhưng mà cái này cũng không ảnh hường đến việc Phương Minh Nguy quan sát cuộc chiến.
Trong sương mù dày đặc, không ngừng tuôn ra những con quái thú khổng lồ khủng bố. Chùng loại của chúng rất nhiều, hơn nữa trời sinh hung hãn, vừa mới ra, liền lập tức lao về phòng tuyến thứ nhất vừa mới hình thành của quân đội hai nước.
Điều chình cách quan sát, Phương Minh Nguy giật mình nhìn con quái thú trên màn hình lớn, trong những con quái thú mà hẳn từng thấy trước đây, con cao to nhất, cũng chỉ có mười mét mà thôi.
Nhưng mà, những con quái thú phi hành trong vũ trụ này rõ ràng còn lớn hơn gấp nhiều
lần.
Trong đó có những con quái thú to tương đương với thể tích phi thuyền, hơn nữa còn có một số con siêu lớn, thể tích của chúng nó thậm chí còn không dưới chiến hạm cấp Thanh Tung.
Nhìn một bầy quái thú hung hãn xông đến, những người nhát gan cũng sẽ có thể khống chế không được việc đại tiêu tiện của mình.
Mắt thấy những con quái thú này càng ngày càng đến gần, đột nhiên mấy ngàn con quái thú ở tuyến hai đột nhiên mờ cái miệng đầy máu ra. Mấy ngàn tia lừa, đá lớn, sóng nhiệt cự lớn xen lẫn với nhau, dùng tốc độ cực nhanh không tưởng tượng nổi lướt qua tuyến thứ nhất, bắn phá vào phòng tuyến do phi thuyền tạo thảnh.
Con mắt của Phương Minh Nguy mờ to ra, hắn kinh ngạc chỉ vào màn hình lớn, may là không ai thấy được vẻ mặt thất thố của hắn, nếu không thì biểu hiện của thiên tài đệ nhất đế quốc sẽ khiến cho phần lớn mọi người thất vọng
Nhưng mà, bất luận kẻ nào lần đầu tiên nhìn thấy chiến thuật của những con quái thú này, đều sẽ có một cảm giác rung động cả.
Trong lòng phần lớn người ở đây, quái thú là những sinh vật điên cuồng khát máu, không hề có lý trí Cho nên, khi những con quái thú biểu hiện ra hành động quân sự, những người kia đều cảm thấy kinh ngạc không hiểu.
Nhưng mà, phòng tuyến do hai quốc gia liên hợp lại không hề có chút bị động. Đối với thủ đoạn của quái thú, bọn họ đã sớm có chuẩn bị đầy đù.
Từ mệnh lệnh của người chỉ huy tiền tuyến, hơn một vạn người trên chiến hạm đồng thời bắn ra những tia sáng màu trắng, những tia sáng này cũng không cường đại, nhưng khi bọn chúng hợp sức lại với nhau, lại phát ra uy lực cực lớn.
Phương Minh Nguy nhìn số liệu trên màn hình sắc mặt hơi đồi. Hắn nhận ra, những tia sáng này chính là loại laser Thúc Trận Liệt tiếng tăm lừng lẫy.
Đây là loại vũ khí phòng ngự có hiệu suất cao, là hệ thống có trí thông minh nhân tạo hữu hạn, tạo ra chùm tia sáng năng lượng phòng ngự từ những góc chết. Khác với vòng bảo hộ năng lượng bình thường, laser Thúc Trận Liệt này nổi liền các chùm tia sáng hình cầu lại tạo thảnh một hệ thống vũ khí đặc biệt phòng hộ bên ngoài, hơn hẳn lực lượng phòng ngự cường đại bình thường.
Trong liên minh địa cầu, cũng có được loại vũ khí có tính năng phòng ngự như vậy, nhưng mà kỹ thuật của quốc gia có nền văn minh cấp hai, chỉ là nắm giữ sơ bộ về cách vận dụng và tông hợp hệ thống năng lượng, lợi dụng lực lượng trù bị khổng lồ tại căn cứ, mới có thể kéo dài mạch xung được thôi.
Nếu rời khỏi nguồn cung cấp năng lượng ở căn cứ, thì tầm bắn của Laser Thúc Trận Liệt này sẽ mất hiệu dụng, vũ khí hoàn toàn mất đi tác dụng.
Mà giờ phút này, trên một số chiến hạm, lại đồng thời khởi động loại vũ khí phòng ngự cực kỳ hao tốn năng lượng này, bởi vậy có thể thấy được, hai quốc gia này đã đem loại vũ khí gắn tại căn cứ thành công ghép lên chiến hạm, hơn nữa còn tổ hợp thành một loại vũ khí phòng ngự mới.
Loại lực lượng khoa học kỹ thuật khùng bố này, đã khiến cho Phương Minh Nguy không ngừng hâm mộ.
Sóng nhiệt cực lớn khi chạm vào trong lóp phòng hộ laser kia, đá lớn bên trong phát ra màu sắc đỏ bừng.
Bỗng nhiên, thể tích của đá lớn nhanh chóng thu nhỏ lại, hơn nữa còn nhanh chóng bị trung hòa trong lóp phòng ngự, về phần sóng nhiệt nóng rực kia, càng không có bất kỳ hiệu quả uy hiếp nào với lóp phòng ngự này.
Phương Minh Nguy khẽ lắc đầu, xem ra hai quốc gia này đã sớm có chuẩn bị, thủ đoạn công kích của đối phương cũng rõ ràng như lòng bàn tay, nếu không thì căn bán là sẽ không có khả năng đưa ra lựa chọn chính xác như vậy.
Laser Thúc Trận Liệt có thể phá hủy những phần lớn vũ khí sóng nhiệt cao, nếu sau khi trở thành vũ khí gắn vào chiến hạm, mà ngay cả thiên thạch bình thường cũng có thể đánh vào trong lóp phòng ngự, thì càng không cần phải nói đến những sóng nhiệt và đá từ trong miệng đám quái thú kia phun ra.
Nhưng mà, đợt công kích đầu tiên không thành cũng không đả kích được sự nhiệt tình của đám quái thú, tuyến tấn công thứ nhất của chúng hầu như đã đến.
Vô số thân thể quái thú khổng lồ manh mẽ phi hành trong vũ trụ, khuôn mặt to lớn càng lúc càng khủng bố.
Đột nhiên, hơn vạn pháo chủ trên chiến hạm đồng thời sáng lên, hơn vạn chùm sáng năng lượng thô to vạch phá vũ trụ đen kịt, nặng nề đánh lên trên thân quái thú.
Trong vũ trụ tựa hồ vang lên tiếng kêu thật to, mấy trăm con quái thú anh dũng lao đến trong hàng đầu tiên đã lập tức bị thủng vô số lồ trên người, giống như là mất đi năng lực cừ động trong nháy mắt, trong thành một xác trên trôi nôi trong vũ trụ.
Khóe miệng của Phương Minh Nguy hơi có giật, sự rung động trong lòng hắn đã khó có thể diễn tả bằng lời.
Cái hắn khiếp sợ, cũng không phải là uy lực của những pháo chủ kia, nếu ngay cả pháo của quốc gia có nền văn minh cấp năm mà cũng không thể phá hủy được thân thể của quái thú, vậy thì những người này dứt khoát quay đầu trực tiếp chạy trốn là vừa.
Cái khiến Phương Minh Nguy cảm thấy khiếp sợ chính là, sự cường hoành của những con quái thú này.
Không hổ là quái thú cấp vũ trụ! Da thịt dày đến độ khó tưởng tượng. Hơn vạn pháo chủ cùng bắn vào, mà chỉ có hơn tiêu diệt được chừng trăm con quái thú đi đầu, kết quả như vậy, thật đúng là nằm ngoài dự kiến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.