Tinh Thần Biến

Quyển 13 - Chương 8: Thanh Tâm Phong

Ngã Cật Tây Hồng Thị

09/04/2013

Tần Vũ nhìn sang hướng Ngưu Ma Hoàng chỉ, lại không thấy ai tới cả, qua một lúc, mới thấy xa trong vũ trụ toái kim lưu đột nhiên có một người khoan thai đi tới. Người này đi tới đâu, vũ trụ toái kim lưu tự động mở ra một con đường, căn bản không làm thương tổn một mảy may.

- Sao lại có thể như vậy?

Tần Vũ vô pháp tin rằng tại tiên ma giới này lại có một người có khả năng ở trong vũ trụ toái kim lưu mà không chết.

Ngưu Ma Hoàng cười ha hả nói:

- Tần Vũ, Tôn Viên hắn chỉ ở đây mới không bị vũ trụ toái kim lưu công kích. Nếu đâm đầu vào những địa phương khác, tỷ như vũ trụ toái kim lưu hình thành ở Ẩn Đế tinh, cũng sẽ bị giết chết thôi.

- Ý của ông là...

Tần Vũ đã đoán ra.

Ngưu Ma Hoàng gật đầu:

- Phải, vũ trụ toái kim lưu ở đây đích thực đã bị vị tiền bối Viên hầu tộc giáng lâm từ thần giới luyện chế qua, đã không còn giống với vũ trụ toái kim lưu thông thường.

Tần Vũ đã hiểu.

Vũ trụ toái kim lưu đó coi như là bị 'thuần hoá' rồi.

- Man Quyền, ngươi đến rồi hả?

Nhân ảnh đó đã đến trước mặt.

Tần Vũ cẩn thận nhìn đến Đại Viên Hoàng Tôn Viên. Đại Viên Hoàng Tôn Viên hình dáng so Tần Vũ có lùn hơn một chút, cả người trông có vẻ vừa lùn vừa gầy, tương tự như là Ốc Lam. Nhưng Đại Viên Hoàng toàn thân lại có một thứ khí tức cuồng ngạo, so với Ngưu Ma Hoàng lại còn cuồng ngạo hơn.

- Đây chắc là Tần Vũ a.

Đại Viên Hoàng nhìn sang Tần Vũ.

Tần Vũ lập tức hành lễ:

- Tần Vũ tham kiến Đại Viên Hoàng tiền bối.

Đại Viên Hoàng đối với Tần Vũ rất tốt, khả năng là vì quan hệ với Hầu Phí, nhẹ cười nói:

- Uhm. Ta đã biết qua Hầu Phí, so với Hầu Phí ngươi phi thăng muộn hơn, chỉ chừng ba trăm năm ngắn ngủi không ngờ đã đạt tới đế cấp. Khá, khá lắm.

Tần Vũ khiêm tốn mỉm cười.

- Truyền thừa cấm địa của tộc ta cũng khá an toàn a.

Tôn Viên quay đầu nhìn vũ trụ toái kim lưu trải vô tận, đồng thời nhìn sang Tần Vũ nói.

Huyền diệu.

Có thể đến được Truyền thừa cấm địa đích thị là không có bao nhiêu người. Tôn Viên có thể gặp gỡ một người mới tới lần đầu quả là huyền diệu. Bất quá Tần Vũ biết...Truyền thừa cấm địa đó có đủ tư cách để coi là huyền diệu. Chỉ nội vũ trụ toái kim lưu ở ngoài đã đủ hãi nhân rồi.

- Đương nhiên an toàn rồi. Vũ trụ toái kim lưu ấy, kẻ khác tiến nhập là tìm chết thôi.

Ngưu Ma Hoàng cười nói.

- Vật dạng dải màu tro đó là gì vậy?

Tần Vũ hỏi.

- Ta lúc ở xa nhìn vào, từng thấy vật có dạng dải màu tro, giờ lại không thấy nữa.

Đại Viên Hoàng Tôn Viên gật đầu nói:

- Đó là một loại gió, rất đặt biệt, tên gọi là Thanh Tâm Phong. Phải nhờ gió đó mà các người có thể xuyên qua khu vực Vũ trụ toái kim lưu, đến được Truyền thừa cấm địa.

- Nhờ gió đó?

Tần Vũ nghi hoặc.

Đại Viên Hoàng mỉm cười:

- Tiền bối Viên hầu tộc ta khi kiến tạo phòng ngự cho Truyền thừa cấm địa, đã thiết lập hai phương pháp để ra vào. Phương pháp đầu tiên là tất cả những Kim Tình Thạch viên hoặc Hoả Tình Thuỷ viên siêu cấp thần thú có thể tiến nhập nội bộ mà không lý tới vũ trụ toái kim lưu, các ngươi đã vừa thấy rồi.

Tần Vũ gật đầu.

Vị tiền bối kiến tạo nên Truyền thừa cấm địa đích xác là rất giỏi.

- Phương pháp thứ hai. Chính là lợi dụng bí pháp khống chế "Thanh Tâm Phong" đó, khi đã bị khống chế nó sẽ bao lấy ngươi. Làm ngươi không bị vũ trụ toái kim lưu công kích. Sau đó cùng Thanh Tâm Phong trực tiếp đi vào, tự nhiên là an toàn.

Tần Vũ không thể không kinh ngạc:



- Vũ trụ vô tận này quả nhiên chẳng gì kỳ lạ mà không có. Thanh Tâm phong này, ta chưa từng nghe đến, không ngờ có thể bảo hộ người ta khỏi bị vũ trụ toái kim lưu công kích.

- Tốt rồi, đừng lãng phí thời gian. Hai người các ngươi đợt cho một chút.

Song thủ Đại Viên Hoàng ảo hoá như liên hoa, đồng thời trong miệng niệm lên những ngôn ngữ kỳ lạ. Sau đó, Đại Viên Hoàng một tay chỉ ra, chỉ thấy một ngọn gió đột nhiên từ trong vũ trụ toái kim lưu xuất ra tới trước mặt ba người.

- Tần Vũ, Man Quyền, không nên khẩn trương. Man Quyền, đây là lần thứ hai ngươi đi vào nên chắc ngươi biết rồi.

Đại Viên Hoàng sau đó một tay xuất chỉ, đạo "Thanh Tâm phong" đó đã phân ra làm đôi lần lượt bao quanh Tần Vũ và Ngưu Ma Hoàng.

Tần Vũ khi bị bao quanh, tự nhiên phát hiện ra mình không nhìn thấy được xung quanh.

Bản thân dường như bị hãm nhập trong một dạng tiểu thiên địa, rộng chừng bốn, năm mét vuông, cao chỉ khoảng ba mét. Trong tiểu thiên địa này, Tần Vũ căn bản có thể an nhiên hoạt động nhưng lại vô pháp nhìn ra bên ngoài.

- Tần Vũ, chớ lo lắng. Bị Thanh Tâm Phong này bao quanh, ngươi không thể nghe bất cứ âm thanh nào cũng như cảnh vật từ bên ngoài. Các yêu thức bên ngoài cũng không thể xâm nhập, tóm lại, đều bị Thanh Tâm Phong ngăn trở hết. Duy chỉ có ta mới có thể tuỳ nghi thi triển không bị hạn chế.

Thanh âm của Đại Viên Hoàng vang lên trong não Tần Vũ, làm cho hắn an tâm trở lại.

- Hảo thần kỳ.

Tần Vũ không kìm được thốt ra.

Bị Thanh Tâm Phong này bao quanh, không ngờ lại hình thành một tiểu thiên địa, có thể hạn chế âm thanh, yêu thức, mục quang và rất nhiều thứ khác nữa.

- Tần Vũ, chỉ cần chút thời gian là có thể xuyên qua khu vực vũ trụ toái kim lưu, lúc này ngươi cứ yên tâm chờ đi.

Đại Viên Hoàng truyền âm nói. Nhưng Tần Vũ ở trong Thanh Tâm phong, căn bản là không cảm thụ được sự di động của nó.

Qua một khoảng thời gian.

Tần Vũ chỉ cảm thấy tiểu thiên địa hơi rung lắc, sau đó phân tán ra, biến thành một đoàn Thanh Tâm Phong bay khỏi chỗ này.

Sau đó Tần Vũ cũng nhìn thấy lại Đại Viên Hoàng và Ngưu Ma Hoàng.

- Đến nơi rồi.

Đại Viên Hoàng cười nói.

Tần Vũ lúc này kinh dị nhìn xung quanh.

Khu vực rỗng trong Vũ trụ toái kim lưu có dạng hình cầu, đường kính đại khái khoảng chừng trăm dặm, Tần Vũ ngẩng đầu, cúi đầu, hay nhìn trước sau trái phải đều thấy vô cùng vô tận là Vũ trụ toái kim lưu.

Trong không gian nội bộ Vũ trụ toái kim lưu, có lơ lửng một tòa tiểu sơn.

Tần Vũ, Ngưu Ma Hoàng, Đại Viên Hoàng đang ở trước mặt toà tiểu sơn này. Nó phải cao đến một hai vạn mét. Đứng trước tòa tiểu sơn, Tần Vũ ba người chỉ như ba con kiến.

- Đây chính là Truyền thừa cấm địa.

Đại Viên Hoàng chỉ đến toà tiểu sơn.

- Đại Viên Hoàng tiền bối, Hầu Phí hắn hiện tại đang trong đó phải không?

Tần Vũ trong tim có chút kích động.

Đại Viên Hoàng gật đầu nói:

- Ngươi đã thấy chưa, thông đạo đó, đúng, chính là nó. Bên ngoài có một khoảnh đất lộ thiên ấy, Hầu Phí chính là đang ở trong thông đạo đó.

Đại Viên Hoàng chỉ ra thông đạo đó, là thông đạo duy nhất trên cả sườn núi.

Tần Vũ ngay lập tức muốn bay vào.

- Khoan đã.

Đại Viên Hoàng đột ngột ngăn cản Tần Vũ.

- Tần Vũ ngươi không thể đi vào.

- Sao vậy?

Tần Vũ nóng nảy.

- Tần Vũ hãy nghe Đại Viên Hoàng nói trước rồi hãy quyết định xem có nên đi vào hay không.

Ngưu Ma Hoàng ở cạnh nói.

Tần Vũ nhìn sang Đại Viên Hoàng. Đại Viên Hoàng đành cười nói:

- Ngươi có nhìn thấy xung quanh toàn bộ ngọn núi Truyền thừa cấm địa đó bao bọc bởi vô số Thanh Tâm Phong không?

Tần Vũ gật đầu.



Thanh Tâm Phong này đích thực quỷ dị. Một lượng lớn Thanh Tâm Phong tựa như vỏ trứng bao bọc lòng đỏ trứng gà, toàn bộ khối núi được bao bọc chặt chẽ, may mắn là Thanh Tâm phong nhìn từ phía ngoài lại trong suốt, có thể nhìn thấy phía trong.

- Nhìn từ bên ngoài, ngươi có thể thấy bên trong Thanh Tâm Phong nhưng một khi tiến nhập vào bên trong, thì lại giống như bị hãm nhập vào một tiểu thiên địa, căn bản không thể nhìn ra bên ngoài.

Đại Viên Hoàng cẩn thận nói.

Tần Vũ biết, mới rồi tiến nhập đã cảm nhận qua.

- Tần Vũ, ta nói cho ngươi biết, sử dụng Truyền thừa cấm địa cũng có hạn chế. Siêu cấp thần thú của Viên hầu tộc trong đời chỉ có thể đi vào ba lần. Sau ba lần, tiến nhập chắc chết chứ không nghi ngờ gì.

Đại Viên Hoàng thần sắc nghiêm trọng.

Tần Vũ tập trung lắng nghe.

- Những tộc nhân khác của Viên Hầu tộc trong đời có thể tiến vào một lần.

Đại Viên Hoàng thở dài nói.

- Người của Viên Hầu tộc bọn ta tiến vào, tiếp thu khảo nghiệm của Truyền thừa cấm địa, tất nhiên là sẽ theo quy trình thông thường.

- Nhưng nếu không phải là người của tộc ta, nếu tiến vào sẽ gặp một người có cùng công lực với mình.

Đại Viên Hoàng nói đến đây, Tần Vũ cảm thấy hơi mơ hồ.

- Truyền thừa cấm địa có người khác ở trong?

Tần Vũ lập tức truy vấn.

Nói như Đại Viên Hoàng thì nếu có người ngoài tiến vào thì gặp người có cùng đẳng cấp công lực.... Nếu nói như vậy thì bên trong Truyền thừa cấm địa này phải có rất nhiều nhân tài. Nếu không sao khẳng định có người cùng công lực xuất hiện.

- Không.

Đại Viên Hoàng lắc đầu,

- Nói chung nhất thời ta khó mà nói rõ được.

- Tần Vũ, ta có thể nói với ngươi như thế này.

Đại Viên Hoàng nghĩ một chút rồi nói.

- Viên hầu tộc bọn ta nếu tu luyện bên trong thì đối thủ chỉ là người có một nửa công lực như mình.

- Một nửa?

Tần Vũ mơ hồ hỏi.

- Phải, ví như Hầu Phí, hắn ở trong không ngừng tiến hành chiến đấu, Truyền thừa cấm địa phái ra một người làm đối thủ, người đó công lực chỉ bằng nửa hắn, nhưng đối thủ của hắn đối với bộ côn pháp ấy đã lĩnh ngộ tới mức cực trí, dù rằng công lực chỉ bằng một nửa... Hầu Phí gần như lần nào cũng trọng thương.

Đại Viên Hoàng nghiêm túc nói.

Tần Vũ thực sự chấn kinh.

Công lực chỉ bằng nửa Hầu Phí đã khiến hắn phải trọng thương.

- Bên trong tổng cộng có sáu cấp côn pháp, Hầu Phí tiến vào là từ mức côn pháp thấp nhất bắt đầu khiêu chiến, cứ tiến lên dần dần. Qua nhiều năm, hắn bất quá mới qua cấp thứ nhất, bắt đầu khiêu chiến cấp thứ hai. Hơn nữa đối tượng sử dụng công pháp, công lực chỉ bằng nửa của hắn.

Đại Viên Hoàng nhìn sang Tần Vũ.

- Nếu như Tần Vũ ngươi tiến vào, địch nhân sẽ có công lực như ngươi, cấp bậc sử dụng côn pháp không phải bắt đầu từ cấp thứ nhất mà là tùy theo tầng thứ linh hồn cảnh giới của ngươi để bắt đầu.

- Linh hồn của ngươi đang ở cấp bao nhiêu?

Đại Viên Hoàng hỏi.

- Khoảng nhị, tam cấp tiên đế.

Tần Vũ thật thà trả lời.

- Vậy thì địch nhân có thể sử dụng côn pháp ở mức hai, hơn nữa lại là đại thành côn pháp, thi triển ra công kích lực, có lẽ là khoảng mười lần tam cấp tiên đế, còn về phòng ngự... phòng ngự của hắn là vô địch, ngươi chỉ có thể công kích đánh rơi trường côn trong tay hắn để thắng.

Trong tâm Tần Vũ quá kinh hãi.

Phòng ngự vô địch, công kích gấp mười lần tam cấp tiên đế.

- Do đó ngoại nhân mà tiến vào gần như chắc chết không sai. Dù sao thì phòng ngự của hắn là vô địch, ngươi chỉ có từ chiến đấu lĩnh ngộ vượt qua hắn, mới có thể đánh rơi trường côn của hắn.

Đại Viên Hoàng ngưng nhìn Tần Vũ, trịnh trọng nói,

- Tần Vũ, ngươi tốt nhất nghĩ cho kỹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Thần Biến

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook