Quyển 13 - Chương 7: Truyền thừa cấm địa
Ngã Cật Tây Hồng Thị
08/04/2013
- Dĩ chiến ngộ đạo (từ trong chiến đấu hiểu được đạo lý).
Tần Vũ kinh thán.
Man Càn nói.
- Chúng ta bình thường linh hồn cảnh giới nâng cao (đề thăng) là đề thăng từ từ, hoặc là đề thăng theo thiên đạo, nhưng Đại Viên Hoàng các đời lại không phải vậy, bọn họ luôn tiến hành chiến đấu. Từ trong chiến đấu để cảm ngộ được "Đạo". Vì vậy tốc độ tu luyện của họ thực khó nói, nói chậm thì có chậm, mà nói nhanh thì có thể nhanh phi thường, có khi một lần chiến đấu làm họ đề thăng một tầng, dầu sao tu luyện theo "Dĩ chiến ngộ đạo", công kích lực của họ mạnh đáng sợ.
Tần Vũ gật đầu nói:
- So với Truyền thừa bảo vật của Long tộc và Bằng tộc đang sở hữu thì ta nghĩ Truyền thừa cấm địa của Viên hầu tộc lại càng trân quý hơn.
- Phải rồi.
Ngưu Ma Hoàng cũng tán đồng.
- Truyền thừa bảo vật đó chỉ có một kiện duy nhất. Một khi Long Hoàng và Bằng ma Hoàng phi thăng lên thần giới, chắc chắn phải để lại Truyền thừa bảo vật. Đợi cho Đại Viên Hoàng phi thăng lên thần giới, rồi mới phát hiện bọn họ so với Đại Viên Hoàng còn yếu hơn rất nhiều.
Truyền thừa bảo vật không thể mang theo được.
Nhưng 'Dĩ chiến ngộ đạo' - ngộ ra được 'Đạo', thực sự lại dung nhập tận sâu trong linh hồn, tương lai hữu ích vô cùng.
- Hầu Phí thuộc về Viên Hầu nhất tộc, ngoại trừ Đại Viên Hoàng hiện tại ra, là siêu cấp thần thú duy nhất, đương nhiên đủ tư cách sử dụng Truyền thừa cấm địa.
Ngưu Ma Hoàng cảm thán nói.
Hiển nhiên Ngưu Ma Hoàng nghĩ ngay đến Tử Đồng Ngưu Ma Hoàng bọn họ.
Tử Đồng Ngưu Ma Hoàng trời sinh thần lực, nhưng không có Truyền thừa bảo vật, cũng không có Truyền thừa cấm địa.
- Ngưu Ma Hoàng bệ hạ, hy vọng người có thể dẫn ta đến Truyền thừa cấm địa của Viên Hầu tộc.
Tần Vũ trịnh trọng đề nghị.
Ngưu Ma Hoàng gật đầu cười:
- Tần Vũ, ta biết nơi mà ngươi muốn đến. Nơi được gọi là Truyền thừa cấm địa chỉ có Viên hầu tộc mới được đến. Cả Man Càn hắn cũng không thể vào. Nhưng ngươi...
Tần Vũ đương nhiên biết Truyền thừa cấm địa là nơi trọng yếu.
Truyền thừa cấm địa của mỗi tộc há lại cho phép người ngoài tiến vào.
- Vừa rồi ta mới truyền tấn qua lại với Đại Viên Hoàng, người đã đáp ứng cho ngươi qua.
Ngưu Ma Hoàng nói xong rồi nhìn Tần Vũ. Lúc này trên mặt Tần Vũ lộ sắc mừng.
- Đại Viên Hoàng đáp ứng để ta đến sao?
Bản thân Tần Vũ không thể tưởng tượng được một người có Vạn Thú Phổ lại có tư cách tiến vào cấm địa hơn nữa lại được Đại Viên Hoàng đồng ý.
Ngưu Ma Hoàng gật đầu nói:
- Hoàng đế đáp ứng là do... ngươi là đại ca của Hầu Phí.
- Tất cả các đời Đại Viên Hoàng trước đây đều có tư cách cho phép ngoại nhân tiến vào Truyền thừa cấm địa. Đại Viên Hoàng trong quá khứ đã từng cho ta vào quan sát Truyền thừa cấm địa. Nhưng Hầu Phí tương lai sẽ là Đại Viên Hoàng. Ngươi là đại ca hắn, chắc chắn hắn sẽ cho ngươi vào. Vì vậy mà Đại Viên Hoàng đáp ứng điều đó.
Nghe Ngưu Ma Hoàng giải thích, Tần Vũ ngạc nhiên.
Nguyên do là có quan hệ với Hầu Phí.
- Khi nào thì chúng ta xuất phát.
Tần Vũ hỏi.
- Ngươi muốn lúc nào thì đi lúc đó.
Ngưu Ma Hoàng mỉm cười.
- Ta thì lúc nào cũng được.
Tần Vũ nguyên là muốn xuất phát ngay, chỉ là cho Ngưu Ma Hoàng chút thể diện. Giả như nếu xuất phát ngay, không khỏi có chút thất thố.
- Vậy thì sáng mai xuất phát có được không?
- Có thể.
Ngưu Ma Hoàng gật đầu.
***
Sang ngày thứ hai, Tần Vũ li khai cùng Ngưu Ma Hoàng khỏi Thuý Vân Tinh. Truyền thừa cấm địa đó, nếu không được phép sẽ không thể tiến vào. Ngưu Ma Hoàng cũng không dám dẫn theo người, chỉ có hai người bọn họ xuất phát.
Tạm thời không bàn đến hai người này.
Mộc Duyên vừa trải qua một ngày mệt mỏi, Vũ Hoàng đột nhiên biến mất. Hắn phụ trách toàn bộ sự tình thông tin địa bàn của Vũ Hoàng. Hai mươi sáu vị tiên đế qua đời lúc trước cũng đều do hắn an bài.
Vũ Hoàng đột nhiên biến mất, Mộc Duyên không thể để người khác biết.
Một khi để người khác biết, có thể sẽ khiến cho nhiều người bị chấn động. Việc này sẽ ảnh hưởng đến nhân tâm các cao thủ của Vũ Hoàng và ảnh hưởng xấu đến cuộc chiến đang hồi ác liệt.
- Ai...! Không biết bao giờ bệ hạ quay về.
Mộc Duyên tiên đế ngồi xuống ghế, thực sự là không thể nhẫn nại được.
Một mình gánh vác đại cuộc, cuộc sống của Mộc Duyên thật sự quá mệt mỏi. Cái loại cuộc sống này... không biết khi nào chấm dứt. Cũng không ai biết rằng khi nào thì Vũ Hoàng trở lại.
- Mộc Duyên.
Một thanh âm nhẹ nhàng vang lên, cả thân thể Mộc Duyên chấn kinh, thân mình ngồi dậy nhìn về đằng xa.
Nhân ảnh!
Hình dáng rất quen, cả khí chất cũng vậy.
- Bệ hạ, có phải người không?
Trong tâm Mộc Duyên không thể xác định. Vẫn là một bộ mặt luôn luôn tươi cười, đương thời đích thị là Vũ Hoàng luôn khoác trên mình tử sắc trường bào.
Ngay lúc này.
Trên mình nhân ảnh vẫn là tử sắc trường bào như trước kia, đằng sau trường bào đó là đích thị là Tử Sắc trường sam.
- Đã lâu không nhìn thấy chắc không nhận ra ta.
Vũ Hoàng mỉm cười nói.
Nhìn nụ cười của Vũ Hoàng, đích thị làm cho người khác phải thót tim.
- Bệ hạ, người đã...
Mộc Duyên trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Vũ Hoàng gật đầu nói:
- Đúng, ta đã đột phá lên cửu cấp tiên đế cảnh giới.
Trên mặt Mộc Duyên lộ vẻ vui mừng khôn cùng nói.
- Bệ hạ, thật quá tốt. Việc này thực sự quá tốt...
Mộc Duyên thực sự cực kỳ vui mừng. Vì trận chiến vây giết Tần Vũ, thế lực của Vũ Hoàng bị ảnh hưởng quá nghiêm trọng khiến cho Mộc Duyên rất lo lắng. Nhưng việc Vũ Hoàng đột phá cảnh giới bát cấp tiên đế để đạt tới cửu cấp tiên đế, đối với bất kỳ các cao thủ nào cũng khiến họ phải chấn kinh.
Thậm chí so với trước trận chiến vây giết Tần Vũ đó địa vị Vũ Hoàng còn cao hơn. Dù gì "cửu cấp tiên đế" là tầng thứ rất cao đối với tiên nhân tu luyện.
- Mộc Duyên, toàn bộ các thủ hạ, địa bàn của ta, ngươi chuẩn bị... Ta chuyển sang tất cả cho Huyền đế.
Thanh âm của Vũ Hoàng rất nhẹ nhưng đến tai Mộc Duyên lại giống như sét đánh.
- Bệ hạ, người đã hao tổn rất nhiều tâm huyết, tiền tài để có được thế lực như vậy.
Mộc Duyên nói.
Vũ Hoàng nhìn xuống Mộc Duyên. Lúc này Mộc Duyên sau khi bị Vũ Hoàng nhìn đã bình tĩnh trở lại.
- Mộc Duyên, chúng ta từ lúc tu luyện đến giờ, mục tiêu là để cảm nhận được Thiên đạo, vượt qua cực hạn. Nhưng mục tiêu sâu trong lòng ta vẫn là phi thăng thần giới... Hiện tại ta đã đạt đến cửu cấp tiên đế, ta còn cần thủ hạ để làm gì? Mộc Duyên, ta tu luyện đến thời khắc này, đột nhiên cảm thấy... đôi khi quyền lợi đã làm chậm khả năng tu luyện của chúng ta.
Toàn thân Vũ Hoàng phát ra khí tức cô ngạo băng lãnh.
- Đến khi ta vứt bỏ quyền lực, đột nhiên hiểu ra, đột phá đến cảnh giới cửu cấp tiên đế.
Mộc Duyên ngây ngốc nhìn Vũ Hoàng cảm thán nói:
- Có lẽ bệ hạ nên trực tiếp nói với y.
Vũ Hoàng gật đầu nói.
- Ta đi gặp Huyền đế đây, ngươi chuẩn bị để hai thế lực chính thức hợp nhất đi.
Nói xong cả thân mình Vũ Hoàng biến mất ngay trước mắt Mộc Duyên.
***
Phong diệp màu hồng, thế giới màu hồng, bạch y Huyền đế đang ngồi trên trên đại điện.
Đột nhiên.
Trong thế giới màu hồng này lại xuất hiện tử sắc.
- Hi nhi.
Vũ Hoàng nhìn Huyền Đế đang ngồi, nói.
Huyền đế "Huyền Hi" kinh dị nhìn sang Vũ Hoàng:
- Chàng... đã đột phá rồi sao?
Huyền Hi lúc này cảm thấy trượng phu mình đã hoàn toàn khác với trượng phu mình trong quá khứ. Căn bản không thể nhìn rõ được Vũ Hoàng.
- Đúng vậy.
Vũ Hoàng gật đầu.
Huyền Hi đứng dậy, cẩn thận nhìn sang Vũ Hoàng:
- Phong Vũ ca, sau khi chàng bị bại dưới tay Tần Vũ, ta không ngờ chàng nhân họa đắc phúc, đột phá bát cấp tiên đế, lên đến cửu cấp tiên đế. Hơn nữa chàng thực sự đã hoàn toàn khác trước kia.
- Hi nhi, ta thực sự tỉnh ngộ rồi. Ban đầu là do ta không đúng. Hiện tại ta giao hết thế lực và nhân mã của ta cho nàng, nàng có thể tha thứ cho ta không?
Trong mắt Vũ Hoàng tràn ngập tia ôn nhu.
Huyền Hi kinh dị nhìn Vũ Hoàng.
- Chúng ta là phu thê, tranh đấu lâu như vậy có đáng không? Ta đã nghĩ thông suốt rồi.
Vũ Hoàng ôn nhu ôm Huyền Hi vào lòng, Huyền Hi không hề kháng cự đã dựa hẳn vào lồng ngực của Vũ Hoàng.
- Phong Vũ ca.
Nghe thấy Huyền Hi nói từ đó, Vũ Hoàng nhìn xuống Huyền Hi. Đã bao năm rồi, hắn mới nghe thê tử mình xưng hô như vậy.
- Hi nhi.
Trong tâm Vũ Hoàng tràn ngập tình ý.
- Bây giờ ta chỉ còn hai vấn đề phải giải quyết, một là nàng, vấn đề còn lại chính là giết Tần Vũ.
Huyền Hi gật đầu.
- Phong Vũ ca, sau khi huynh bị đả kích bởi Tần Vũ, tâm ma đã vĩnh viễn không thể khử trừ. Với tâm ma tồn tại như vậy, Phong Vũ ca muốn độ quá thần kiếp sẽ rất khó khăn đó.
Huyền Hi đương nhiên biết, thần kiếp sẽ có dụ phát tâm ma.
Tâm ma càng nặng, độ thần kiếp càng khó khăn. Cách tốt nhất là phải tiêu trừ tâm ma trước.
- Một khi ta hoàn toàn đạt đến cửu cấp tiên đế, hai chúng ta liên thủ cộng với Vô Song Cảnh Kiếm, kể cả Huyết Long đến, chỉ có chết mà thôi.
Phong Vũ lạnh lùng nói.
Không cần cả hai liên thủ, chỉ cần một mình Phong Vũ, với thực lực của hắn, hoàn toàn có thể địch được Huyết Long Ngao Vô Hư.
- Phong Vũ Ca, yên tâm, Tần Vũ khẳng định sẽ chết.
Huyền Hi ngẩng đầu nhìn Phong Vũ nói.
Phong Vũ gật đầu lại.
***
Trong không trung vô hạn vũ trụ có hai thân ảnh đang di chuyển.
- Ngưu Ma Hoàng tiền bối, chúng ta còn phải đi bao xa nữa?
Tần Vũ hỏi.
Từ khi li khai khỏi Thuý Vân Tinh, bọn họ đã liên tục đi trong ba ngày, phải thông qua khu vực Tẩu thú tộc. Tần Vũ và Ngưu Ma Hoàng đã đến biên giới tinh vực.
Tần Vũ không tưởng tượng được Truyền thừa cấm địa lại nằm giữa hai tinh vực.
Không gian tinh vực đúng là xa phi thường. Hơn nữa, giữa hai tinh vực không chỉ là không gian vô tận mà còn có một cổ năng lượng khủng bố quỷ dị, kể cả các yêu đế cao thủ cũng không dám xông vào.
- Không cần gấp, chúng ta hiện tại đã đến được Truyền thừa cấm địa. Giả như không có người dẫn đường, nếu đi vào không gian vô tận thì thật là nguy hiểm, chắc chắn chỉ có cửu tử nhất sinh.
Ngưu Ma Hoàng cười nói.
Tần Vũ không hề nghi ngờ.
Bởi vì hắn đã thấy nhiều địa phương nguy hiểm, những địa phương ấy Tần Vũ căn bản không dám tiếp cận.
Bắt đầu sử dụng đại na di, Ngưu Ma Hoàng nhìn sang Tần Vũ đề tỉnh hắn luôn phải di chuyển bên cạnh. Một lúc sau đã đến Truyền thừa cấm địa.
Sau cùng...
Trong vô tận không trung, Tần Vũ cùng Ngưu Ma Hoàng sánh vai tiến lên, dò xét phía trước.
- Đã đến rồi, chính là địa phương trước mắt.
Ngưu Ma Hoàng chỉ đến phía trước.
Phía trước Tần Vũ và Ngưu Ma Hoàng là một vật thể dạng 'Kim Sắc Viên Bàn' (đĩa tròn màu vàng) cực lớn, Kim Sắc Viên Bàn ấy to lớn phi thường, so được với cả một hằng tinh, đồng thời còn có từng dải khí màu tro không ngừng lưu động trong đó.
- Bay thẳng đến.
Ngưu Ma Hoàng nói.
Lúc cách Kim Sắc Viên Bàn một đoạn, Tần Vũ cảm nhận sự chấn động của không gian vũ trụ, căn bản không thể sử dụng đại na di. Tần Vũ chân đạp thần kiếm "Phá Thiên", dùng tốc độ tối đa bay tới.
- Tốt, tốc độ không tồi.
Ngưu Ma Hoàng kinh ngạc nhìn sang Tần Vũ. Khi hai người cùng thi triển đại na di, Ngưu Ma Hoàng luôn luôn phải lưu ý Tần Vũ, nhưng hiện tại ông ta phát hiện tốc độ phi hành của Tần Vũ không chậm hơn là bao.
- Nguyên nhân là do thần kiếm này.
Tần Vũ tùy ý giải thích.
Ngưu Ma Hoàng ánh mắt thâm thúy nhìn Tần Vũ. Theo kiến thức của ông ta, đương nhiên biết rằng đơn giản chỉ dựa vào thần kiếm tuyệt đối không thể đạt tới tốc độ ấy, chỉ có thể do nhục thể cường hãn của Tần Vũ mà thôi. Ngưu Ma Hoàng đoán hoàn toàn đúng.
Nhìn thì gần nhưng phi hành lại thực sự xa.
Như tốc độ của Tần Vũ bây giờ thì không cần phải nói nhưng không ngờ cũng phải mất cả nửa ngày mới đến gần được 'Kim Sắc Viên Bàn'.
Vừa đến trước cửa Kim Sắc Viên Bàn, Tần Vũ nhìn lên kim sắc vô tận. Kim Sắc Viên Bàn này thật quá to, phải bằng cả một đại hành tinh. Hơn nữa hắn còn phát hiện...
Kim Sắc Viên Bàn này căn bản là một chủng kim sắc lưu sa (dòng cát màu vàng) không ngừng lưu động để hình thành nên một đĩa dẹt hình tròn.
- Đây là Vũ trụ toái kim lưu.
Ngưu Ma Hoàng chỉ vào vô tận kim sắc sa lạp đang lưu động không ngừng.
- Thực là quá lớn, cả một đại hằng tinh Vũ trụ toái kim lưu. Khó mà gặp được trong Tiên Ma Yêu giới.
- Vũ trụ toái kim lưu?
Tần Vũ tại Ẩn Đế Tinh lúc trước đã từng thấy qua chỉ là không để ý kỹ.
- Phải rồi, nếu là ta, như quả dám vào trong Vũ Trụ toái kim lưu, toái kim sẽ trực tiếp xâm nhập vào thân thể ta chia cắt thành từng mảnh nhỏ, hồn phi phách tán đương trường (ngay tại chỗ).
Tần Vũ kinh dị nhìn sang 'Kim sắc sa lạp'.
Vũ trụ toái kim lưu tụ tập hình thành nên viên bàn, nhưng trung ương của viên bàn là không gian. Truyền thừa cấm địa của Viên hầu nhất tộc hiện tại ở trong kim sắc 'trung ương' của Viên bàn. Ngưu Ma Hoàng chỉ về hướng xa xa.
Tần Vũ không dám thở mạnh.
Sở dĩ có lượng lớn Vũ trụ toái kim lưu như vậy, đương nhiên hình thành nên tầng bảo vệ chắc chắn vô cùng cho bên trong Truyền thừa cấm địa. Có thể nói nếu kiến tạo ra một Truyền thừa cấm địa như vậy, vị tiền bối này thực sự là quá đáng sợ.
- Chúng ta làm thế nào vào đây?
Tần Vũ nghi hoặc hỏi Ngưu Ma Hoàng.
Ngưu Ma Hoàng không hồi đáp, đột nhiên chỉ đến đằng xa.
- Nhìn xem, Đại Viên Hoàng đến rồi.
Tần Vũ kinh thán.
Man Càn nói.
- Chúng ta bình thường linh hồn cảnh giới nâng cao (đề thăng) là đề thăng từ từ, hoặc là đề thăng theo thiên đạo, nhưng Đại Viên Hoàng các đời lại không phải vậy, bọn họ luôn tiến hành chiến đấu. Từ trong chiến đấu để cảm ngộ được "Đạo". Vì vậy tốc độ tu luyện của họ thực khó nói, nói chậm thì có chậm, mà nói nhanh thì có thể nhanh phi thường, có khi một lần chiến đấu làm họ đề thăng một tầng, dầu sao tu luyện theo "Dĩ chiến ngộ đạo", công kích lực của họ mạnh đáng sợ.
Tần Vũ gật đầu nói:
- So với Truyền thừa bảo vật của Long tộc và Bằng tộc đang sở hữu thì ta nghĩ Truyền thừa cấm địa của Viên hầu tộc lại càng trân quý hơn.
- Phải rồi.
Ngưu Ma Hoàng cũng tán đồng.
- Truyền thừa bảo vật đó chỉ có một kiện duy nhất. Một khi Long Hoàng và Bằng ma Hoàng phi thăng lên thần giới, chắc chắn phải để lại Truyền thừa bảo vật. Đợi cho Đại Viên Hoàng phi thăng lên thần giới, rồi mới phát hiện bọn họ so với Đại Viên Hoàng còn yếu hơn rất nhiều.
Truyền thừa bảo vật không thể mang theo được.
Nhưng 'Dĩ chiến ngộ đạo' - ngộ ra được 'Đạo', thực sự lại dung nhập tận sâu trong linh hồn, tương lai hữu ích vô cùng.
- Hầu Phí thuộc về Viên Hầu nhất tộc, ngoại trừ Đại Viên Hoàng hiện tại ra, là siêu cấp thần thú duy nhất, đương nhiên đủ tư cách sử dụng Truyền thừa cấm địa.
Ngưu Ma Hoàng cảm thán nói.
Hiển nhiên Ngưu Ma Hoàng nghĩ ngay đến Tử Đồng Ngưu Ma Hoàng bọn họ.
Tử Đồng Ngưu Ma Hoàng trời sinh thần lực, nhưng không có Truyền thừa bảo vật, cũng không có Truyền thừa cấm địa.
- Ngưu Ma Hoàng bệ hạ, hy vọng người có thể dẫn ta đến Truyền thừa cấm địa của Viên Hầu tộc.
Tần Vũ trịnh trọng đề nghị.
Ngưu Ma Hoàng gật đầu cười:
- Tần Vũ, ta biết nơi mà ngươi muốn đến. Nơi được gọi là Truyền thừa cấm địa chỉ có Viên hầu tộc mới được đến. Cả Man Càn hắn cũng không thể vào. Nhưng ngươi...
Tần Vũ đương nhiên biết Truyền thừa cấm địa là nơi trọng yếu.
Truyền thừa cấm địa của mỗi tộc há lại cho phép người ngoài tiến vào.
- Vừa rồi ta mới truyền tấn qua lại với Đại Viên Hoàng, người đã đáp ứng cho ngươi qua.
Ngưu Ma Hoàng nói xong rồi nhìn Tần Vũ. Lúc này trên mặt Tần Vũ lộ sắc mừng.
- Đại Viên Hoàng đáp ứng để ta đến sao?
Bản thân Tần Vũ không thể tưởng tượng được một người có Vạn Thú Phổ lại có tư cách tiến vào cấm địa hơn nữa lại được Đại Viên Hoàng đồng ý.
Ngưu Ma Hoàng gật đầu nói:
- Hoàng đế đáp ứng là do... ngươi là đại ca của Hầu Phí.
- Tất cả các đời Đại Viên Hoàng trước đây đều có tư cách cho phép ngoại nhân tiến vào Truyền thừa cấm địa. Đại Viên Hoàng trong quá khứ đã từng cho ta vào quan sát Truyền thừa cấm địa. Nhưng Hầu Phí tương lai sẽ là Đại Viên Hoàng. Ngươi là đại ca hắn, chắc chắn hắn sẽ cho ngươi vào. Vì vậy mà Đại Viên Hoàng đáp ứng điều đó.
Nghe Ngưu Ma Hoàng giải thích, Tần Vũ ngạc nhiên.
Nguyên do là có quan hệ với Hầu Phí.
- Khi nào thì chúng ta xuất phát.
Tần Vũ hỏi.
- Ngươi muốn lúc nào thì đi lúc đó.
Ngưu Ma Hoàng mỉm cười.
- Ta thì lúc nào cũng được.
Tần Vũ nguyên là muốn xuất phát ngay, chỉ là cho Ngưu Ma Hoàng chút thể diện. Giả như nếu xuất phát ngay, không khỏi có chút thất thố.
- Vậy thì sáng mai xuất phát có được không?
- Có thể.
Ngưu Ma Hoàng gật đầu.
***
Sang ngày thứ hai, Tần Vũ li khai cùng Ngưu Ma Hoàng khỏi Thuý Vân Tinh. Truyền thừa cấm địa đó, nếu không được phép sẽ không thể tiến vào. Ngưu Ma Hoàng cũng không dám dẫn theo người, chỉ có hai người bọn họ xuất phát.
Tạm thời không bàn đến hai người này.
Mộc Duyên vừa trải qua một ngày mệt mỏi, Vũ Hoàng đột nhiên biến mất. Hắn phụ trách toàn bộ sự tình thông tin địa bàn của Vũ Hoàng. Hai mươi sáu vị tiên đế qua đời lúc trước cũng đều do hắn an bài.
Vũ Hoàng đột nhiên biến mất, Mộc Duyên không thể để người khác biết.
Một khi để người khác biết, có thể sẽ khiến cho nhiều người bị chấn động. Việc này sẽ ảnh hưởng đến nhân tâm các cao thủ của Vũ Hoàng và ảnh hưởng xấu đến cuộc chiến đang hồi ác liệt.
- Ai...! Không biết bao giờ bệ hạ quay về.
Mộc Duyên tiên đế ngồi xuống ghế, thực sự là không thể nhẫn nại được.
Một mình gánh vác đại cuộc, cuộc sống của Mộc Duyên thật sự quá mệt mỏi. Cái loại cuộc sống này... không biết khi nào chấm dứt. Cũng không ai biết rằng khi nào thì Vũ Hoàng trở lại.
- Mộc Duyên.
Một thanh âm nhẹ nhàng vang lên, cả thân thể Mộc Duyên chấn kinh, thân mình ngồi dậy nhìn về đằng xa.
Nhân ảnh!
Hình dáng rất quen, cả khí chất cũng vậy.
- Bệ hạ, có phải người không?
Trong tâm Mộc Duyên không thể xác định. Vẫn là một bộ mặt luôn luôn tươi cười, đương thời đích thị là Vũ Hoàng luôn khoác trên mình tử sắc trường bào.
Ngay lúc này.
Trên mình nhân ảnh vẫn là tử sắc trường bào như trước kia, đằng sau trường bào đó là đích thị là Tử Sắc trường sam.
- Đã lâu không nhìn thấy chắc không nhận ra ta.
Vũ Hoàng mỉm cười nói.
Nhìn nụ cười của Vũ Hoàng, đích thị làm cho người khác phải thót tim.
- Bệ hạ, người đã...
Mộc Duyên trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Vũ Hoàng gật đầu nói:
- Đúng, ta đã đột phá lên cửu cấp tiên đế cảnh giới.
Trên mặt Mộc Duyên lộ vẻ vui mừng khôn cùng nói.
- Bệ hạ, thật quá tốt. Việc này thực sự quá tốt...
Mộc Duyên thực sự cực kỳ vui mừng. Vì trận chiến vây giết Tần Vũ, thế lực của Vũ Hoàng bị ảnh hưởng quá nghiêm trọng khiến cho Mộc Duyên rất lo lắng. Nhưng việc Vũ Hoàng đột phá cảnh giới bát cấp tiên đế để đạt tới cửu cấp tiên đế, đối với bất kỳ các cao thủ nào cũng khiến họ phải chấn kinh.
Thậm chí so với trước trận chiến vây giết Tần Vũ đó địa vị Vũ Hoàng còn cao hơn. Dù gì "cửu cấp tiên đế" là tầng thứ rất cao đối với tiên nhân tu luyện.
- Mộc Duyên, toàn bộ các thủ hạ, địa bàn của ta, ngươi chuẩn bị... Ta chuyển sang tất cả cho Huyền đế.
Thanh âm của Vũ Hoàng rất nhẹ nhưng đến tai Mộc Duyên lại giống như sét đánh.
- Bệ hạ, người đã hao tổn rất nhiều tâm huyết, tiền tài để có được thế lực như vậy.
Mộc Duyên nói.
Vũ Hoàng nhìn xuống Mộc Duyên. Lúc này Mộc Duyên sau khi bị Vũ Hoàng nhìn đã bình tĩnh trở lại.
- Mộc Duyên, chúng ta từ lúc tu luyện đến giờ, mục tiêu là để cảm nhận được Thiên đạo, vượt qua cực hạn. Nhưng mục tiêu sâu trong lòng ta vẫn là phi thăng thần giới... Hiện tại ta đã đạt đến cửu cấp tiên đế, ta còn cần thủ hạ để làm gì? Mộc Duyên, ta tu luyện đến thời khắc này, đột nhiên cảm thấy... đôi khi quyền lợi đã làm chậm khả năng tu luyện của chúng ta.
Toàn thân Vũ Hoàng phát ra khí tức cô ngạo băng lãnh.
- Đến khi ta vứt bỏ quyền lực, đột nhiên hiểu ra, đột phá đến cảnh giới cửu cấp tiên đế.
Mộc Duyên ngây ngốc nhìn Vũ Hoàng cảm thán nói:
- Có lẽ bệ hạ nên trực tiếp nói với y.
Vũ Hoàng gật đầu nói.
- Ta đi gặp Huyền đế đây, ngươi chuẩn bị để hai thế lực chính thức hợp nhất đi.
Nói xong cả thân mình Vũ Hoàng biến mất ngay trước mắt Mộc Duyên.
***
Phong diệp màu hồng, thế giới màu hồng, bạch y Huyền đế đang ngồi trên trên đại điện.
Đột nhiên.
Trong thế giới màu hồng này lại xuất hiện tử sắc.
- Hi nhi.
Vũ Hoàng nhìn Huyền Đế đang ngồi, nói.
Huyền đế "Huyền Hi" kinh dị nhìn sang Vũ Hoàng:
- Chàng... đã đột phá rồi sao?
Huyền Hi lúc này cảm thấy trượng phu mình đã hoàn toàn khác với trượng phu mình trong quá khứ. Căn bản không thể nhìn rõ được Vũ Hoàng.
- Đúng vậy.
Vũ Hoàng gật đầu.
Huyền Hi đứng dậy, cẩn thận nhìn sang Vũ Hoàng:
- Phong Vũ ca, sau khi chàng bị bại dưới tay Tần Vũ, ta không ngờ chàng nhân họa đắc phúc, đột phá bát cấp tiên đế, lên đến cửu cấp tiên đế. Hơn nữa chàng thực sự đã hoàn toàn khác trước kia.
- Hi nhi, ta thực sự tỉnh ngộ rồi. Ban đầu là do ta không đúng. Hiện tại ta giao hết thế lực và nhân mã của ta cho nàng, nàng có thể tha thứ cho ta không?
Trong mắt Vũ Hoàng tràn ngập tia ôn nhu.
Huyền Hi kinh dị nhìn Vũ Hoàng.
- Chúng ta là phu thê, tranh đấu lâu như vậy có đáng không? Ta đã nghĩ thông suốt rồi.
Vũ Hoàng ôn nhu ôm Huyền Hi vào lòng, Huyền Hi không hề kháng cự đã dựa hẳn vào lồng ngực của Vũ Hoàng.
- Phong Vũ ca.
Nghe thấy Huyền Hi nói từ đó, Vũ Hoàng nhìn xuống Huyền Hi. Đã bao năm rồi, hắn mới nghe thê tử mình xưng hô như vậy.
- Hi nhi.
Trong tâm Vũ Hoàng tràn ngập tình ý.
- Bây giờ ta chỉ còn hai vấn đề phải giải quyết, một là nàng, vấn đề còn lại chính là giết Tần Vũ.
Huyền Hi gật đầu.
- Phong Vũ ca, sau khi huynh bị đả kích bởi Tần Vũ, tâm ma đã vĩnh viễn không thể khử trừ. Với tâm ma tồn tại như vậy, Phong Vũ ca muốn độ quá thần kiếp sẽ rất khó khăn đó.
Huyền Hi đương nhiên biết, thần kiếp sẽ có dụ phát tâm ma.
Tâm ma càng nặng, độ thần kiếp càng khó khăn. Cách tốt nhất là phải tiêu trừ tâm ma trước.
- Một khi ta hoàn toàn đạt đến cửu cấp tiên đế, hai chúng ta liên thủ cộng với Vô Song Cảnh Kiếm, kể cả Huyết Long đến, chỉ có chết mà thôi.
Phong Vũ lạnh lùng nói.
Không cần cả hai liên thủ, chỉ cần một mình Phong Vũ, với thực lực của hắn, hoàn toàn có thể địch được Huyết Long Ngao Vô Hư.
- Phong Vũ Ca, yên tâm, Tần Vũ khẳng định sẽ chết.
Huyền Hi ngẩng đầu nhìn Phong Vũ nói.
Phong Vũ gật đầu lại.
***
Trong không trung vô hạn vũ trụ có hai thân ảnh đang di chuyển.
- Ngưu Ma Hoàng tiền bối, chúng ta còn phải đi bao xa nữa?
Tần Vũ hỏi.
Từ khi li khai khỏi Thuý Vân Tinh, bọn họ đã liên tục đi trong ba ngày, phải thông qua khu vực Tẩu thú tộc. Tần Vũ và Ngưu Ma Hoàng đã đến biên giới tinh vực.
Tần Vũ không tưởng tượng được Truyền thừa cấm địa lại nằm giữa hai tinh vực.
Không gian tinh vực đúng là xa phi thường. Hơn nữa, giữa hai tinh vực không chỉ là không gian vô tận mà còn có một cổ năng lượng khủng bố quỷ dị, kể cả các yêu đế cao thủ cũng không dám xông vào.
- Không cần gấp, chúng ta hiện tại đã đến được Truyền thừa cấm địa. Giả như không có người dẫn đường, nếu đi vào không gian vô tận thì thật là nguy hiểm, chắc chắn chỉ có cửu tử nhất sinh.
Ngưu Ma Hoàng cười nói.
Tần Vũ không hề nghi ngờ.
Bởi vì hắn đã thấy nhiều địa phương nguy hiểm, những địa phương ấy Tần Vũ căn bản không dám tiếp cận.
Bắt đầu sử dụng đại na di, Ngưu Ma Hoàng nhìn sang Tần Vũ đề tỉnh hắn luôn phải di chuyển bên cạnh. Một lúc sau đã đến Truyền thừa cấm địa.
Sau cùng...
Trong vô tận không trung, Tần Vũ cùng Ngưu Ma Hoàng sánh vai tiến lên, dò xét phía trước.
- Đã đến rồi, chính là địa phương trước mắt.
Ngưu Ma Hoàng chỉ đến phía trước.
Phía trước Tần Vũ và Ngưu Ma Hoàng là một vật thể dạng 'Kim Sắc Viên Bàn' (đĩa tròn màu vàng) cực lớn, Kim Sắc Viên Bàn ấy to lớn phi thường, so được với cả một hằng tinh, đồng thời còn có từng dải khí màu tro không ngừng lưu động trong đó.
- Bay thẳng đến.
Ngưu Ma Hoàng nói.
Lúc cách Kim Sắc Viên Bàn một đoạn, Tần Vũ cảm nhận sự chấn động của không gian vũ trụ, căn bản không thể sử dụng đại na di. Tần Vũ chân đạp thần kiếm "Phá Thiên", dùng tốc độ tối đa bay tới.
- Tốt, tốc độ không tồi.
Ngưu Ma Hoàng kinh ngạc nhìn sang Tần Vũ. Khi hai người cùng thi triển đại na di, Ngưu Ma Hoàng luôn luôn phải lưu ý Tần Vũ, nhưng hiện tại ông ta phát hiện tốc độ phi hành của Tần Vũ không chậm hơn là bao.
- Nguyên nhân là do thần kiếm này.
Tần Vũ tùy ý giải thích.
Ngưu Ma Hoàng ánh mắt thâm thúy nhìn Tần Vũ. Theo kiến thức của ông ta, đương nhiên biết rằng đơn giản chỉ dựa vào thần kiếm tuyệt đối không thể đạt tới tốc độ ấy, chỉ có thể do nhục thể cường hãn của Tần Vũ mà thôi. Ngưu Ma Hoàng đoán hoàn toàn đúng.
Nhìn thì gần nhưng phi hành lại thực sự xa.
Như tốc độ của Tần Vũ bây giờ thì không cần phải nói nhưng không ngờ cũng phải mất cả nửa ngày mới đến gần được 'Kim Sắc Viên Bàn'.
Vừa đến trước cửa Kim Sắc Viên Bàn, Tần Vũ nhìn lên kim sắc vô tận. Kim Sắc Viên Bàn này thật quá to, phải bằng cả một đại hành tinh. Hơn nữa hắn còn phát hiện...
Kim Sắc Viên Bàn này căn bản là một chủng kim sắc lưu sa (dòng cát màu vàng) không ngừng lưu động để hình thành nên một đĩa dẹt hình tròn.
- Đây là Vũ trụ toái kim lưu.
Ngưu Ma Hoàng chỉ vào vô tận kim sắc sa lạp đang lưu động không ngừng.
- Thực là quá lớn, cả một đại hằng tinh Vũ trụ toái kim lưu. Khó mà gặp được trong Tiên Ma Yêu giới.
- Vũ trụ toái kim lưu?
Tần Vũ tại Ẩn Đế Tinh lúc trước đã từng thấy qua chỉ là không để ý kỹ.
- Phải rồi, nếu là ta, như quả dám vào trong Vũ Trụ toái kim lưu, toái kim sẽ trực tiếp xâm nhập vào thân thể ta chia cắt thành từng mảnh nhỏ, hồn phi phách tán đương trường (ngay tại chỗ).
Tần Vũ kinh dị nhìn sang 'Kim sắc sa lạp'.
Vũ trụ toái kim lưu tụ tập hình thành nên viên bàn, nhưng trung ương của viên bàn là không gian. Truyền thừa cấm địa của Viên hầu nhất tộc hiện tại ở trong kim sắc 'trung ương' của Viên bàn. Ngưu Ma Hoàng chỉ về hướng xa xa.
Tần Vũ không dám thở mạnh.
Sở dĩ có lượng lớn Vũ trụ toái kim lưu như vậy, đương nhiên hình thành nên tầng bảo vệ chắc chắn vô cùng cho bên trong Truyền thừa cấm địa. Có thể nói nếu kiến tạo ra một Truyền thừa cấm địa như vậy, vị tiền bối này thực sự là quá đáng sợ.
- Chúng ta làm thế nào vào đây?
Tần Vũ nghi hoặc hỏi Ngưu Ma Hoàng.
Ngưu Ma Hoàng không hồi đáp, đột nhiên chỉ đến đằng xa.
- Nhìn xem, Đại Viên Hoàng đến rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.