Chương 197: Thất Tinh Huyết Lan
Thiên Sầu
29/03/2013
Khi xuất bảy trăm hai mươi khối cực phẩm linh thạch ra. Dược Thiên Sầu vẫn có điểm đau lòng. Tuy rằng con số này chẳng đáng bao nhiêu so với ở trong Tử Tinh Cung Điện, nhưng hắn vẫn đau lòng. Bất quá vừa nghĩ đến Bạch Tố Trinh, trong lòng Dược Thiên Sầu đã nhẹ nhõm hơn không ít. Bởi số linh thạch này dùng để mua vật phẩm, mà không phải tăng không cho Võ gia.
Huống hồ, khoe khoang thực lực trước mặt tứ đại gia tộc, chẳng phải là việc mình đang muốn làm hay sao? Hơn nữa trình độ xuất thủ hiển nhiên vẫn là chưa nhằm nhò gì. Một khi đã như thế, vậy thì buổi đấu giá ngày hôm nay liền do mình ta chơi đùa đi.
Đợi hắn quay về chỗ, mấy người Tất Tử Thông mới đánh giá hắn. Không nghĩ ra trên người hắn lại mang theo nhiều tiền tới như vậy. Phải biết rằng những người khác phần lớn là đại biểu cho môn phái, chứ không phải đơn thương độc mã giống như hắn. Tu chân giới có mấy ai, có khả năng xuất nhiều tiền bản thân ra như vậy chứ?
Trường đấu giá thứ sáu tiếp tục bắt đầu. Một gã đệ tử Võ gia tay bưng khay trùm kín vải bước ra giữa đài, cần thận đặt lên trên bàn. Mảnh vải được tháo xuống, bên trong là một cái chậu hoa chỉnh tề ngay ngắn. Một gốc cây thực vật màu đỏ hiện ra ở trước mắt mọi người. Trên thân cây lốm đốn vài đóa hoa nhỏ màu trắng tinh sương, mọi người đang chăm chú quan sát, thì bỗng dưng trong mũi ngửi được một mùi máu tươi thoang thoảng, tất cả đều giật mình.
Dược Thiên Sầu sừng sốt, thứ này nhìn rất quen thuộc. Trong đầu liền nhớ đến một vật đã nhìn thấy ở trong đơn thuốc ngọc điệp của Đan Tông. Hắn không khỏi ngạc nhiên: "Thất Tinh Huyết Lan!"
Đám người Tất Tử Thông cũng sửng sốt, hắn nhận ra thứ này sao? Nghe Dược Thiên Sầu nhắc nhở, mọi người đều ồ lên: "Thất Tinh Huyết Lan..."
Võ Thái nhìn về phía Dược Thiên Sầu cười nói: "Tiên sinh quả nhiên hảo nhãn quang. Thứ này mấy ngàn năm qua chưa từng xuất hiện ở trong tu chân giới, không thể tưởng tượng được vừa xuất hiện liền đã bị tiên sinh nhận ra. Đây quả thực đúng là Thất Tinh Huyết Lan, đối với tu sĩ Kết Đan kỳ muốn phá toái thành anh có lực trợ giúp rất lớn. Thứ này sinh trưởng mười năm mới đâm chồi một lần, ước chừng trăm năm mới nở hoa kết quả, thêm trăm năm nữa trái quả mới chín. Quả này có thể giúp người ta thuận lợi đột phá lên Nguyên Anh kỳ. Có truyền thuyết nói, nếu thu thập được đơn thuốc tốt, dùng gốc cây Huyết Lan thành thục sẽ luyện chế ra được linh đan kéo dài tuổi thọ. Trong sách cổ ghi chép, một viên linh đan như vậy ăn vào, sẽ làm cho người ta sống được hơn năm mươi năm tuổi. Tuy nhiên, cũng chưa biết chuyện này là thật hay giả!"
Chúng nhân đều khiếp sợ, không thể tin tưởng trong hội đấu giá lần này lại sẽ gặp được một bảo vật như thế. Chính theo như lời Võ Thái giới thiệu, trong sách cổ từng ghi chép về một loại đan dược có thể làm cho người ta kéo dài tuổi thọ. Nên nhớ rằng, các môn phái gần đây đều đang có người gặp thọ hạn, những người này cố tình còn là nguyên lão các phái. Nếu mua được Thất Tinh Huyết Lan quay về, khẳng định sẽ là một cái công lớn.
Nhất thời các nhân vật trong chính ma lưỡng đạo đều xắn tay áo lên. Người của Phù Tiên Đảo cùng Vạn Ma Cung tự nhiên cũng không ngoại lệ, Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán cũng có suy nghĩ giống nhau. Hai người đang không ngừng đảo mắt về phía chậu Huyết Lan. Có nhóm tiểu phái thì than vãn, bảo vật như thế, bằng vào tiền vốn của bọn hắn tự nhiên là không thể nào mua nổi.
Dược Thiên Sầu thầm nghĩ, đừng nói thứ này mua về có thể luyện chế ra được linh đan kéo dài tuổi thọ hay không, chỉ bằng cái tên này lão tử cũng muốn mua. Xem trong các ngươi, ai sẽ qua nổi cửa này, cùng ta so tiền ư? Chỉ sợ Phù Tiên Đảo cùng Vạn Ma Cung cộng lại đều kém dài dài. Nghĩ đến đây, hắn khinh thường cười xòa một tiếng: "Hừ! Đều muốn trường thọ, quả thực là một suy nghĩ viển vông."
Thanh âm đả kích! Đó chính là do người số một nói. Chúng nhân theo thanh âm đưa mắt nhìn lại, thì thấy ngữ khí của hắn dường như đây không phải là Huyết Lan hàng thật giá thật. Phải biết rằng, thứ này vừa xuất hiện, hắn chính là người đầu tiên nhận ra, hiển nhiên nhãn lực là cao hơn mọi người một bậc. Cừu Vô Oán hướng người bên cạnh nháy mắt, lúc này liền có thanh âm hô lớn: "Vị tiên sinh này có cao kiến gì. Nếu không ngại thì nói ra cho mọi người ở đây nghe một chút đi."
Có kẻ phụ họa: "Đúng ah! Tất cả mọi người ngồi ở trong trường đấu giá, đều không hiểu rõ về nguồn gốc của vật phẩm, chỉ sợ mua về cũng sẽ không tốt cho lắm. Nếu tiên
Sinh nghi ngờ thì nói ra đừng ngại, ta xin chăm chú lắng nghe."
"Ta chưa từng nói chậu Huyết Lan này là hàng già!" Dược Thiên Sầu lạnh lùng thốt ra một câu, theo sau liền im lặng. Điều này khiến cho mọi người trong lòng càng trở nên bất an, cũng chẳng biết hắn nói thật hay không nữa. Vạn nhất thứ này là hàng giả, thì sẽ oan uổng một khoản tiền rất lớn. Dù sao hơn ngàn năm qua cũng chưa một ai trông thấy Thất Tinh Huyết Lan, cho nên ở phía dưới nghị luận rất sôi nổi.
Võ Tứ Hải ngồi trong ám phòng cũng nhíu mày. Chẳng nhẽ mình đã nhìn lầm sao? Dựa theo ghi chép trong sách cổ Võ gia, thì đây chính là Thất Tinh Huyết Lan ah!
Trên đài Võ Thái nhất thời có điểm xấu hổ, tất cả mọi người đều suy nghĩ như vậy thì chậu Huyết Lan làm sao còn đấu giá được nữa đây? Vĩ thế hắn nhìn Dược Thiên Sầu cười dài nói: "Tiên sinh biết chuyện gì hãy nói thẳng đừng ngại. Nếu vật phầm là hàng giả. Võ gia chúng ta sẽ kêu người đổi vật phẩm khác, tuyệt đối sẽ không tị hiềm gì tiên sinh. Huống chi cơ hội mở mang kiến thức, người của Võ gia chúng ta cũng không muốn buông tha, xin tiên sinh vui lòng chỉ giáo."
"Ta đã nói rồi, ta chưa từng bảo chậu Huyết Lan này là giả! Ngươi cứ cho đấu giá thôi." Dược Thiên Sầu lạnh lùng đáp.
Võ Thái dở khóc dở cười, vậy lúc trước ngươi cần gì phải thốt ra những lời như thế. Hiện tại ngươi còn nói như vậy, bảo làm sao mọi người dám tin tưởng đấu giá nữa. Huống chi, khi chậu Huyết Lan này xuất hiện, ngươi liền nói trúng xuất thân của nó.
Võ Lập Thành đang ngồi ở bên cạnh âm thầm nhíu mày. Bỗng dưng trong tai nghe được tiếng truyền âm của gia gia. Sau khi gật đầu xong liền nhìn Dược Thiên Sầu cười cười: "Chậu Huyết Lan kia ngươi là người am tường về nó nhất. Dù sao ngươi cũng nên giải thích một chút đi chứ, bằng không còn người nào dám đấu giá nữa đây?"
Vốn Dược Thiên Sầu tính mặc kệ, lão tử thích nói gì thì nói cái đó, các ngươi quản được sao? Dựa vào đâu mà ta phải giải thích cho các ngươi nghe chứ? Càng ít người mua ta càng dễ chiếm tiện nghi. Bất quá nếu Võ Lập Thành đã mở miệng, lại nghĩ hắn nói cũng đúng, lời vừa rồi của mình nói ra thực sự đã ảnh hưởng tới trường đấu giá của Võ gia.
Trầm ngâm thêm một chút, Dược Thiên Sầu gật đầu đứng dậy, chậm rãi bước lên trên đài. Đi xung quanh chậu Huyết Lan nhìn ngắm, lại dùng mũi ngửi hương thơm, thầm xác định thứ này đúng như theo trong ngọc điệp phương pháp luyện đan ghi lại. Theo sau, hắn ngẩng cao đầu nhìn phía dưới nói: "Chậu hoa này đích thực chính là Thất Tinh Huyết Lan, một chút cũng không sai!"
"Chậm đã!" Người ở bên cạnh Cừu Vô Oán đứng lên nói: "Lúc bắt đầu tiên sinh cũng nói qua đây là Thất Tinh Huyết Lan, chúng ta đều nghe được. Nhưng câu suy nghĩ viển vông ở phía sau là có ý gì? Xin tiên sinh hãy giải thích cho một chút!"
Dược Thiên Sầu nhìn về phía hắn, lạnh nhạt nói: "Ngươi muốn mua hay không, dựa vào cái gì mà ta phải giải thích cho ngươi nghe?"
"Ngươi..." Người nọ vừa muốn phát hỏa, liền nghe thấy thanh âm của Cừu Vô Oán, hắn lắc đầu truyền âm nói: "Đừng xằng bậy, tu vi người này ta nhìn không thấu, rất có khả năng đã là cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ rồi."
Người nọ kinh ngạc, lời vừa muốn thốt ra liền nuốt vào trong bụng, ngoan ngoãn ngồi xuống.
Dược Thiên Sầu hừ lạnh, vừa muốn đi xuống dưới, thì trong hậu trường Võ Tứ Hải đã bước ra, lão chắp tay nhìn hắn nói: "Tiên sinh dừng bước, lão phu là gia chủ đương nhiệm của Võ gia, có chuyện xin thỉnh giáo!"
Dược Thiên Sầu tự nhiên không dám ngông nghênh đối với lão cho nên dừng bước, chấp tay đáp lễ: "Không dám! Cứ hỏi đừng ngại, tại hạ biết thì sẽ nói."
Ưm! Người trẻ tuổi đúng là có hiểu biết! Võ Tứ Hải gật đầu cười: "Tiên sinh nếu xác định đây là Thất Tinh Huyết Lan, vấn đề thật giả ta cũng sẽ không hỏi thêm nữa. Mà ta cùng mọi người nghi hoặc chính là câu nói lúc trước của tiên sinh. Bởi vì trong sách cổ đã ghi chép, nếu dùng Huyết Lan luyện thành linh đan, ăn một viên sẽ khiến người ta tăng thêm năm mươi năm tuổi thọ. Truyền thuyết này rất nhiều người từng nghe qua, vậy tiên sinh nói muốn trường thọ đều là suy nghĩ viển vông, chẳng lẽ truyền thuyết nói sai ư? Xin tiên sinh hãy chỉ giáo."
Chương 198: Thất Tinh Huyết Lan (2)
Mẹ kiếp! Càng nói nhiều thì mọi việc càng trở nên rắc rối, lời này của ngươi cùng bọn chúng hỏi có khác gì nhau? Đơn giản là khiến cho lão tử giải trừ ảnh hưởng của chuyện này mà thôi. Quên đi, chuyện do mình gây ra thì mình giải quyết vẫn tốt hơn! Bằng không ngày sau người Võ gia sẽ chẳng tiếp đón mình niềm nở như trước kia nữa.
Dược Thiên Sầu ngập ngừng một chút, không có giải thích ngay mà bước đến bên cạnh Huyết Lan, ngắm nhìn đóa hoa này trầm giọng nói: "Ta bảo cái tâm tưởng muốn trường thọ cũng không có ý gì khác. Cũng không phải nói đóa hoa này là giả, mà là có nguyên nhân ở trong đó."
Võ Tứ Hải bước gần tới, khiêm tốn hỏi: "Xin tiên sinh chỉ giáo! Vũ gia ta rất ham học hỏi, một khi gặp cơ hội thật sự là không muốn buông tha."
Dược Thiên Sầu gật đầu, vươn tay thăm dò lá hoa, khẽ miết nhẹ vào lóp bột phấn màu trắng mịn trên cánh hoa, nói: "Thất Tinh Huyết Lan phải đúng trăm năm mới nở một lần. Lại cần thêm trăm năm để kết huyết quả. Ta nhìn chậu Huyết Lan này hẳn là đã từng trải qua một lần khai hoa kết quả rồi! Nói vậy Kỳ Chủ ngươi gieo trồng không có kết quả mới đem nó ra đấu giá đi!"
Nói xong liếc mắt nhìn xung quanh đánh giá một cái, thấy tất cả mọi người đều ngưng thần lắng nghe, khóe miệng hơi nhếch lên một tia hưng thú, bởi thế hắn giải thích tiếp: "Thất Tinh Huyết Lan nở vào thời gian giữa đêm, bảy bông hoa màu trắng sẽ ứng đối với chòm Thất Tinh Bắc Đẩu trên bầu trời. Hơn nữa, màu sắc và hương thơm tản mát ra, còn phảng phất đan xen theo mùi huyết tinh bình thường. Cũng chính bởi vậy mà nó được gọi là Thất Tinh Huyết Lan. Hoa nở sau trăm năm, ở trong một đêm dị tượng mà kết ra bảy quả màu đỏ, nhưng theo sau tất cả mọi dị tượng đều biến mất trước lúc đơm quả một ngày, thông thường người nào không biết, còn tưởng rằng Thất Tinh Huyết Lan chưa đến ngày kết trái? Đây cũng là do huyết quả đã chìm sâu xuống dưới lòng đất, hóa thành vô hình! Nếu thời gian sau đó mà không dùng dụng cụ đúc bằng vàng ròng để thu thập, thì sẽ không thể nào thu thập nổi huyết quả đâu."
Võ Tứ Hải nghe được nhất thời cảm thấy kính nể hơn! Bản thân hắn theo trong cổ thư mới biết hình dáng của Huyết Lan và dị tượng ban đêm ứng đối cùng thất tinh. Đúng là thông qua phương pháp này, hắn mới nhận ra đây chính là "Thất Tinh Huyết Lan". Không thể tưởng tượng nổi, phương pháp gieo trồng nó còn nhiều điều cần phải chú ý đến như vậy. Nếu không ai giải thích, hắn thật sự không biết sự ảo diệu ở bên trong. Bởi vì, dù sao không phải người nào cũng đều có cơ hội gieo trồng qua Huyết Lan.
Tất cả mọi người ở bên dưới đều nhấp thần lắng nghe, có người thổn thức kinh hô, có người âm thần gật đầu, cùng trưng ra thần thái như đã hiểu mười phần! Ở phía dưới, Võ Lập Tuyết hai mắt cũng đã sáng rực, thầm nghĩ người này thực lợi hại, thoạt nhìn Liên gia gia đều phi thường bội phục hắn. Bốn người Tất Tử Thông cũng không hề nghĩ ra, tên gia hỏa này vừa am hiểu đồng thời vừa được nhìn qua Huyết Lan rồi.
Mọi người còn không hề biết, mại chủ ở phía sau trong mật thất nghe Dược Thiên Sầu giải thích xong, thần tình chán nản giậm chân không thôi. Nếu theo như lời của Dược Thiên Sầu, thì chậu hoa này sẽ nở trăm năm một lần, nhưng tới lúc này hắn đã không thể cao hứng nổi nữa. Ai dè trước ngày đơm trái dị tượng sẽ biến mất, và lúc sau huyết quả cũng chui xuống dưới lòng đất. Đừng nói là phát hiện ra quả, mà ngay cả bóng hoa cũng chưa chắc nhìn thấy đâu. Chuyện này khiến cho hắn rất phiền não, thậm chí đã từng hoài nghi nó có phải là Huyết Lan thực hay không, thủy chung không nghĩ ra...Cuối cùng thừa dịp buổi đấu giá long trọng lần này, dứt khoát đem nó bán đi, miễn cho việc nhìn thấy nó liền uất ức. Bất quá, lúc này đã phát giá rồi, muốn thu hồi là chuyện không thể nào.
"Chậu Huyết Lan ở trước mắt đã khai hoa, bất quá cánh hoa vẫn còn nhỏ. Nghĩ rằng thời gian khai hoa chỉ mới mười năm gần đây thôi! Chờ trăm năm sau, cánh hoa sẽ nở cực lớn và hương thơm cũng nồng đậm hơn. Đó cũng chính là thời gian kết quả, chỉ cần chú ý dùng binh khí đúc bằng vàng ròng để thu thập huyết quả là được. Đương nhiên, có thể rất nhiều người ở đây sẽ nghĩ ta nói rằng dùng Huyết Lan để luyện chế linh đan kéo dài tuổi thọ thì phải dùng gốc cây là một ý nghĩ cổ quái! Ài quên đi, đó là vấn đề trên phương diện luyện chế đan dược, linh đan kéo dài tuối thọ cũng không phải muốn là luyện chế ra được!" Dược Thiên Sầu thản nhiên nói đến đây, rồi quay sang nhìn Võ Tứ Hải: "Ta giải thích như vậy, ngươi xem có vừa lòng không?"
Mọi người ở phía dưới đang nghe tới thời điểm mấu chốt, thế nhưng Dược Thiên Sầu lại không chịu nói tiếp. Đành phải dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía Võ Tứ Hải, mong rằng hắn sẽ lộ ra một chút thông tin quý báu!
Võ Tứ Hải đảo mắt nhìn xuống dưới đánh giá, nhất thời cảm thấy hơi kinh ngạc. Ánh mắt của mọi người quả thực là không thể cự tuyệt, nếu không giải đáp một chút, hắn sợ mình sẽ khiến thiên hạ sinh khí, mà đắc tội với nhiều người. Các nhân vật chung quanh cơ hồ, đều là đại biểu cho các thế lực chính ma lưỡng đạo trong tu chân giới ah! Bây giờ, còn không phải là cả tu chân giới đang cầu tình mình sao? Áp lực vô hình khiển cho hắn chịu không nổi, liền nhìn sang Dược Thiên Sầu cười xấu hổ nói: "Ta xem tất cả mọi người đều muốn nghe hết. Nếu như phương tiện, mong tiên sinh chỉ điểm thêm một chút!"
"Đúng vậy! Nếu như phương tiện mong tiên sinh chỉ điểm thêm chút đi..." Mọi người đồng thanh hưởng óng, đối với chúng nhân, cơ hội như vậy bỏ qua thì rất là đáng tiếc.
Dược Thiên Sầu chẳng thèm quản tới bọn họ. Chẳng qua là cần bán chút mặt mũi cho Võ Tứ Hải mà thôi! Bởi thế hắn nhíu mày gật đầu nói: "Nếu gia chủ Võ gia đã lên tiếng, ta cũng đành dông dài thêm chút nữa vậy."
Võ Tứ Hải mau chóng khoát tay: "Đâu có, đâu có, lời của tiên sinh như châu như ngọc, bình thường muốn nghe còn không được, như thế nào sẽ dông dài chứ!"
"Phải vậy ah!..." Mọi người ở phía dưới tiếp tục hưởng ứng, thoạt nhìn rất có hương vị nịnh nọt.
Dược Thiên Sầu lắc đầu nhẹ nói: "Thất Tinh Huyết Lan quả thực có thể luyện chế ra linh đan kéo dài tuổi thọ, hơn nữa công dụng của một viên linh đan đối với người bình thường là năm mươi năm, nhưng đối với tu chân giả mà nói, thì một viên sẽ bằng một trăm năm. Bất quá mấu chốt chính là ngoài Huyết Lan ra, còn phải có thuốc dẫn để phục linh đan, thiếu chúng đều không thể được. Thứ này tương đối dễ tìm, đó là nhân sân ngàn năm và linh chi ngàn năm, tin tưởng các phái muốn tìm ra nó đều không phải chuyện gì khó khăn. Nhưng khó nhất chính là một loại thiên địa kì trân khác, cũng là thành phần chủ yếu trong linh đan, danh vị là tru Đàm Bà La Hoa, tính cùng Huyết Lan tổng cộng phải có tám vị linh dược, tái phối cùng đơn thuốc chính xác mới luyện chế ra được linh đan. Tên của loại đan này gọi là Thất Khiếu Linh Lung Đan!"
"A! tru Đàm Bà La Hoa..."
"Hóa ra chính là Thất Khiếu Linh Lung Đan trong truyền thuyết."
"Làm sao có thể luyện chế được chứ?"
Ờ bên dưới ồn ào thành một đoàn, bỗng dưng thầm hiểu muốn luyện ra viên thuốc này quả thực còn khó hơn tìm đường lên trời. Coi như nắm trong tay đơn thuốc chính xác, cũng không thể nào thu thập nổi tru Đàm Bà La Hoa. Lúc chưa rõ ràng còn thôi, khi đã biết chuyện này đều hiểu đây là thứ trong truyền thuyết, khiến cho mọi người phải thất vọng không thôi.
Nói thể nói đến đây, đã là nhường cho Võ Tứ Hải rất nhiều thể diện rồi. Theo sau Dược Thiên Sầu liền nhìn Võ Tứ Hải chắp tay, bước xuống bên dưới đài.
Sau khi Võ Tứ Hải nghe xong, liền giật mình tỉnh mộng! Đồng dạng cũng chắp tay hướng Dược Thiên Sầu cáo từ, rồi quảnh mặt nhìn Võ Thái thở dài: "Mọi chuyện đã sáng tỏ, tiếp tục đấu giá thôi!"
Dứt lời xoay người nhanh chân bước vào phía sau màn, nhìn bộ dạng như không muốn xem Thất Tinh Huyết Lan sẽ tụt giá thảm trọng.
Võ Lập Tuyết nhìn Dược Thiên Sầu quay về vị trí lúc trước, thần tình ở trong miếng vải đen đã tràn ngập ra vẻ sùng bái. Còn bốn người Tất Tử Thông thì đối với bóng lưng của tên giả hỏa này càng nảy sinh ra tò mò, có khả năng biết chuyện này tuyệt đối không phải người đơn giản ah! Ít nhất bốn người bọn hắn đều chưa từng nghe qua bao giờ.
Chúng nhân lắc đầu thở dài một phen, lúc trước còn chê cười người ta, hiện giờ xem ra người ta mới chân chính là cao nhân ah! Nói không chừng mọi thứ thượng phẩm trong buổi đấu giá này đều sẽ bị hắn mua mất.
Trên bục đài, Võ Thái nhìn Thất Tinh Huyết Lan cười khổ, vốn tưởng rằng có thể bán ra với giá tốt nhất, nhưng hiện tại xem ra là điều không thể? Đảo mắt nhìn quanh đám người ở phía dưới, hắn cao giọng nói: "Thất Tinh Huyết Lan, giá quy định là ba trăm vạn thượng phẩm linh thạch. Người nào muốn mua, giá xuất ra không được thấp hơn mười vạn thượng phẩm linh thạch trở lên, mời chư vị đấu giá!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.