Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân
Chương 177: Câu dẫn
Thiên Diện Tuyết
08/01/2015
Sáng hôm sau, Ngải Tuyết rời giường khi mặt trời chưa mọc, bởi vì nghe nói các cô của Kiệt sắp tới.
Cô tự tay làm điểm tâm không muốn người hầu hỗ trợ, thật ra tài nấu nướng của cô là cực phẩm, chỉ là từ khi đi theo Mộ Dung Kiệt không có cơ hội trổ tài.
Cô suy nghĩ, làm gì làm bản thân cũng nên lấy lòng họ một chút.
Mộ Dung Kiệt nóng lòng như lửa đốt, bản thân vốn nên ở nhà cùng cô, nhưng vì cuộc họp quan trọng không biết khi nào mới kết thúc trở về.
Anh hết dặn cái này, dặn tới cái kia!
"Em không được nghịch ngợm, nói chuyện thiếu suy nghĩ như nói với anh, nên nhìn tình huống lựa lời mà nói chuyện! Không nên nói thì không cần nói! Cho dù lấy cái ly cái tách cũng phải biểu hiện ưu nhã có khí chất! Phải nhớ, họ thích hoa bách hợp, đối với trà đạo, cô hai thích trà truyền thống, cô ba thích trà xanh cho thêm sữa..., còn có”
"Trời ơi, biết, biết rồi, từ khi nào anh lại dài dòng như vậy, nhanh tới công ty, anh đi sớm về sớm!”
Mộ Dung Kiệt rất lo lắng, nếu không phải mấy cô đến, anh mới không cần để người phụ nữ của anh chịu tội! Dù gì cũng nên để cô với người nhà mình tạo mối quan hệ tốt có thế mình mới thuận lợi che chở cho cô!
"Em phải chịu khổ một thời gian rồi, mới bắt đầu họ phải lựa xương trong trứng, em ráng chịu đựng một tí, biết không?”
"Biết, biết, trời ơi, nói nhiều quá, chuyện trong nhà anh không cần quan tâm cứ để em lo!"
Mộ Dung Kiệt giơ tay lên nhìn đồng hồ, lấy chìa khóa đi nhanh ra ngoài, nhưng được vài bước liền quay trở lại.
"Sao không đi?Quên cái gì à?"
"Tới đây!"
Ngải Tuyết chạy nhanh tới đứng trước mặt anh, Mộ Dung Kiệt nhẹ nhàng dán lên môi cô nụ hôn"Biểu hiện tốt một chút, đừng căng thẳng!”
"Haizz, đi nhanh đi, trễ rồi!”
Mộ Dung Kiệt ra khỏi cửa khoảng mười giây sau, cửa nhà mở ra lần nữa.
"Chuyện gì nữa ??ư ừ”
Mộ Dung Kiệt đi tới hôn cô bất chợt.
Một lúc lâu, mới buông cô ra nghiêm mặt rời đi, Ngải Tuyết liền đuổi theo sau, từ cửa nhà hé mặt ra.
"Em yêu anh!”
Vừa muốn đóng cửa, cửa lại mở ra, xuất hiện vẻ mặt xấu xa của anh.
Cuối cùng anh muốn cái gì đây?Không đi làm cứ đi ra đi vô miết.
Mộ Dung Kiệt mở cửa một nửa, cắn răng quyết tâm đi vào.
"Anh, xấu xa!”
"A a, sao em cứ quyến rũ anh hại bây giờ anh không muốn đi làm nửa!”
Cô tự tay làm điểm tâm không muốn người hầu hỗ trợ, thật ra tài nấu nướng của cô là cực phẩm, chỉ là từ khi đi theo Mộ Dung Kiệt không có cơ hội trổ tài.
Cô suy nghĩ, làm gì làm bản thân cũng nên lấy lòng họ một chút.
Mộ Dung Kiệt nóng lòng như lửa đốt, bản thân vốn nên ở nhà cùng cô, nhưng vì cuộc họp quan trọng không biết khi nào mới kết thúc trở về.
Anh hết dặn cái này, dặn tới cái kia!
"Em không được nghịch ngợm, nói chuyện thiếu suy nghĩ như nói với anh, nên nhìn tình huống lựa lời mà nói chuyện! Không nên nói thì không cần nói! Cho dù lấy cái ly cái tách cũng phải biểu hiện ưu nhã có khí chất! Phải nhớ, họ thích hoa bách hợp, đối với trà đạo, cô hai thích trà truyền thống, cô ba thích trà xanh cho thêm sữa..., còn có”
"Trời ơi, biết, biết rồi, từ khi nào anh lại dài dòng như vậy, nhanh tới công ty, anh đi sớm về sớm!”
Mộ Dung Kiệt rất lo lắng, nếu không phải mấy cô đến, anh mới không cần để người phụ nữ của anh chịu tội! Dù gì cũng nên để cô với người nhà mình tạo mối quan hệ tốt có thế mình mới thuận lợi che chở cho cô!
"Em phải chịu khổ một thời gian rồi, mới bắt đầu họ phải lựa xương trong trứng, em ráng chịu đựng một tí, biết không?”
"Biết, biết, trời ơi, nói nhiều quá, chuyện trong nhà anh không cần quan tâm cứ để em lo!"
Mộ Dung Kiệt giơ tay lên nhìn đồng hồ, lấy chìa khóa đi nhanh ra ngoài, nhưng được vài bước liền quay trở lại.
"Sao không đi?Quên cái gì à?"
"Tới đây!"
Ngải Tuyết chạy nhanh tới đứng trước mặt anh, Mộ Dung Kiệt nhẹ nhàng dán lên môi cô nụ hôn"Biểu hiện tốt một chút, đừng căng thẳng!”
"Haizz, đi nhanh đi, trễ rồi!”
Mộ Dung Kiệt ra khỏi cửa khoảng mười giây sau, cửa nhà mở ra lần nữa.
"Chuyện gì nữa ??ư ừ”
Mộ Dung Kiệt đi tới hôn cô bất chợt.
Một lúc lâu, mới buông cô ra nghiêm mặt rời đi, Ngải Tuyết liền đuổi theo sau, từ cửa nhà hé mặt ra.
"Em yêu anh!”
Vừa muốn đóng cửa, cửa lại mở ra, xuất hiện vẻ mặt xấu xa của anh.
Cuối cùng anh muốn cái gì đây?Không đi làm cứ đi ra đi vô miết.
Mộ Dung Kiệt mở cửa một nửa, cắn răng quyết tâm đi vào.
"Anh, xấu xa!”
"A a, sao em cứ quyến rũ anh hại bây giờ anh không muốn đi làm nửa!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.