Tình Yêu Của Hứa Nhị Gia

Chương 48:

Đại Cô Nương Lãng

16/09/2024

Phùng thị nghe tiếng người sau lưng gọi "Bà cả", quay đầu nhìn, là bà ba Nguyệt Tiên và dì ba Trân Lan, chân trước chân sau ung dung bước tới, mỗi người đều có người hầu đi sát bên cạnh.

Dừng bước đứng chờ, Nguyệt Tiên đến gần dắt tay chị ta hỏi: "Sao chị đi một mình thế? Tiểu Thiền đâu?"

Phùng thị thư thả giải thích: "Phòng bếp đưa đồ ăn sáng lên muộn, lúc tôi đi còn chưa bưng tới, nên để Tiểu Thiền lại hầu hạ Đại gia. Nói ra thì cũng chỉ là sân viện nhà mình, đường này tôi đi cũng thuộc lòng rồi, cần gì đến con hầu bà hầu hô năm gọi bảy đi theo một đám."

"Ai bảo chị hô năm gọi bảy đâu, mà là dáng vẻ của vợ cả chính phòng, đỡ bị người ta dẫm lên mặt mũi!" Nguyệt Tiên có gương mặt trứng ngỗng, phần cằm thật nhọn, thêm đôi mắt đẹp hẹp dài, làn da mong manh như tờ giấy trắng. Đôi mắt đen nhánh của cô ta rũ xuống quét qua quét lại, mí mắt phồng lên lộ những mạch máu li ti màu xanh nhạt, cô ta không muốn để Bà cả nhìn thấy mắt của mình, trong lòng Phùng thị cũng biết...

Trước sau trái phải bên Trân Lan có ba cô hầu đi theo. Một bên dựa vào tay Tú Cầm, một bên cầm chiếc khăn tay màu vàng mỡ gà thêu hình bông lúa vắt sổ, rồi che miệng ngáp một cái, lại chấm chấm nước mắt trào từ bên khóe.

"Hôm qua Tam gia lại nghỉ trong phòng cô ta?" Phùng thị nhỏ giọng hỏi.

Nguyệt Tiên gật đầu một cái, rồi lại nhún vai ra vẻ không có vấn đề gì: "Mặc kệ thôi, dù sao cũng chỉ là một con gà mái không đẻ trứng."

Có một năm đón giao thừa, vợ cả của mấy phòng vây quanh bàn mạt chược, Tam gia đã ngà ngà say cũng chơi cùng các cô. Ngoại trừ Phùng thị, mọi người đều nói đủ chuyện của tiền đường hậu viện, Tam gia không quản được miệng lưỡi đã nói ra một chuyện bí mật.

Trân Lan là một cô ngựa gầy Dương Châu, vốn định để cho làm vợ lẽ của một nhà buôn muối. Vợ cả nhà đó hung dữ cực kỳ, bảo nếu muốn nạp vào cửa thì phải tự cắt đứt đi đường con cháu. Bọn buôn người chỉ coi trọng lợi lộc, cứng rắn kiên quyết rót cho cô ta đầy bụng hồng hoa thang. Ai dè nhà buôn muối kia còn chưa dẫn được cô ta về phủ đã trúng gió mà toi đời, đúng lúc Tam gia nhìn thấy cô ta xinh đẹp mềm yếu, ra tay thu nhận.

(Hồng hoa thang là thuốc làm tuyệt đường sinh đẻ)

Nguyệt Tiên ghét nhất là Phùng thị bày ra vẻ mặt ta đây từ bi như Phật bà Quan Âm, nên đổi đề tài thấp giọng hỏi: "Tối hôm qua phòng bên cạnh có động tĩnh gì lớn không?"

"Tôi ngủ rất sớm sao mà biết được?" Phùng thị đỏ mặt.

"Không phải là chị không biết được, là không chịu nói." Nguyệt Tiên hé miệng cười trộm: "Đều là người từng trải cả rồi, chẳng hiểu chị thẹn thùng cái gì nữa. Sớm nay lúc má Tần đi phòng bếp lấy nước nóng, nói với Lục Vu một đống lời, đêm qua Nhị phòng náo loạn ầm ĩ." Cô ta hừ nhẹ một tiếng: "Con nhỏ đào kép từ chốn phong trần như thế, làm sao Nhị gia chịu đựng nổi!"

"Má Tần lắm miệng..." Phùng thị chợt nghe tiếng ai cười nhẹ: "Tôi cũng muốn tìm dì hai học hỏi chút kinh nghiệm, làm sao mới có thể trói được lòng dạ buông thả của đàn ông."

Chị ta và Nguyệt Tiên mới giật mình, thì ra Trân Lan chẳng biết đã lặng lẽ lắng nghe ở sau lưng từ lúc nào. Chị ta thoáng cứng đờ người, sắc mặt có chút không được tự nhiên.

Lúc này đã đi vào đến sân viện mẹ Hứa. Nguyệt Tiên kéo tay Phùng thị bước nhanh hơn, luôn miệng thúc giục: "Mấy bà nhỏ cũng làm lễ xong đi về rồi, muộn nữa là Bà lớn sẽ trách mắng mất."

Trân Lan nhìn bóng lưng hai người vội vã đi xa, bước chân cô ta chậm lại, cười lành lạnh. Các cô ấy là khuê tú nhà lành mà lời nào cũng có thể nói được, cô ta chêm vào một câu thì nhìn cô ta như quái thú, người so với người thì cao quý hơn đến đâu được chứ, còn chẳng phải đều là vật dưới háng đàn ông hay sao... Cô ta miễn cưỡng ngáp một cái, quay sang Tú Cầm hỏi: "Đôi cốc mã não chạm Li đó, tiệm trang sức mua lại bao nhiêu tiền?"

Tú Cầm xích lại gần nhỏ giọng đáp: "Chưởng quầy trong tiệm chỉ chịu trả bảy trăm lượng bạc, chấp nhận giao hàng đưa tiền. Tôi hỏi mấy chỗ xung quanh, có thể trả đến một ngàn lượng, nhưng phải nghiệm hàng rồi mới đưa tiền, phải chờ thêm mười mấy ngày."

Trân Lan sửa lại chiếc trâm hoa cúc trên tóc mai: "Tôi cần tiền gấp không đợi được, bảy trăm thì bảy trăm."

Tú Cầm còn đang muốn khuyên nhủ, cô ta khoát khoát tay, tự bước vào trong phòng ngủ của bà lớn bên cạnh Minh gian.

……

Quế Hỷ quỳ xuống chiếc đệm mềm dưới chân mẹ Hứa. Hai bên là một hàng ghế gỗ lim đánh bóng, các bà vợ cả các phòng cùng cô sáu Hứa Yên đang ngồi. Hứa Ngạn Khanh cũng ở đây.



Má Lý bưng cái hộp sơn mài đỏ viền vàng vẽ hình đám trẻ đang nô đùa, mở nắp ra đưa tới trước mặt mẹ Hứa.

Mẹ Hứa nheo mắt quan sát, trong hộp là chiếc khăn trắng lót dưới người cô vợ lẽ trên giường đệm đêm qua, một mảng dịch thể khô đục lấm tấm vài vết máu, bà gật đầu nói: "Được rồi!"

Má Lý cười hì hì mở miệng nói: "Chúc mừng Nhị gia, chúc mừng dì Hai."

Mọi người đều đang căng thẳng chờ đợi, bỗng chốc được thả lỏng, cũng cùng nói lời chúc mừng với Bà lớn.

Xuân Mai bưng một chiếc khay men gốm xanh viền vàng có hình cánh hoa sen, bên trong là hai chiếc chén có nắp hình hoa sen hồng, đưa tới trước mặt Quế Hỷ, để cô dâng trà cho mẹ Hứa.

Trong lòng Quế Hỷ rất kinh ngạc. Cô biết rõ cao môn đại hộ cực kỳ coi trọng máu xử nữ của cô dâu mới, nhưng cô chưa từng phá thân, tự nhiên cũng không có cái này, lại chưa từng có ý định dùng đồ giả lấp liếm.

Dù sao cũng chỉ là cùng diễn một vở kịch với Nhị gia, sau này sẽ đường ai nấy đi, đến lúc kịch tàn thì người tản.

Còn việc có bị Bà lớn hay những bà vợ cả các phòng này để ý hay không, thật ra cô không thèm quan tâm một chút nào.

Nhưng cô cũng không nghĩ tới Nhị gia lại đóng giả mà... làm giống thật đến vậy!

"Dì Hai, sao còn chưa dâng trà cho Bà lớn." Xuân Mai thấy dáng vẻ mơ mơ màng màng của cô, thấp giọng nhắc nhở.

Quế Hỷ vội vàng lấy lại tinh thần, nâng chung trà lên kính mời mẹ Hứa, rồi cũng đưa trà cho vợ cả các phòng. Cô Sáu nhận lấy chén trà trong tay cô uống một hớp, toét miệng cười: "Còn có người mà cô chưa dâng đấy!"

Nghiêng nghiêng mắt hướng về phía Hứa Ngạn Khanh: "Anh Hai nhất định phải theo tới đây nhìn dì Hai dâng trà, các anh trai khác chưa từng làm thế, chắc là anh sợ bọn em bắt nạt cô ấy thôi!"

Cô ấy nói cũng không sai, cho vợ lẽ mới vào cửa một đòn phủ đầu, Bà lớn rất thích làm mấy chuyện như thế.

Quế Hỷ đang cầm chén trà đưa cho anh, không khỏi ngẩn người. Thần thái Hứa Ngạn Khanh như bình thường nhận lấy: "Chỉ là tới xem một chút thôi, sợ cô ấy có chỗ nào phục vụ không chu đáo."

"Nói tới nói lui, cũng là một chữ sợ." Cô Sáu tươi cười đầy mặt.

Mấy bà vợ cả dùng khăn tay che mặt cười khẽ, trên mặt mẹ Hứa cũng hiện lên nụ cười, bảo má Lý cầm tới một đôi vòng tay long phượng trình tường bằng vàng ròng.

Hứa Ngạn Khanh ngồi bên cạnh nhìn Quế Hỷ cởi ra vòng ngọc bọc bạc, lại đeo chiếc vòng vàng lên cổ tay, lung linh chói sáng rực rỡ. Làn da cô trắng như tuyết, mang vào nhìn thật đẹp mắt.

Anh thu lại ánh mắt, đứng lên đi tới trước mặt mẹ Hứa: "Hôm qua nhận được tin Lão thái gia sai người đưa tới, sắp tới sinh nhật Thái hậu, ta cần theo Lão thái gia vào cung dự tiệc, hai ngày nữa sẽ phải thu xếp hành lý đi Kinh thành."

Mẹ Hứa vội vàng hỏi: "Vậy khi nào con mới có thể trở về?" Lại thở dài: "Vừa mới cưới vợ bé liền tay, sao nói đi là đi ngay!"

"Đúng vậy, vừa mới liền tay..." Hứa Ngạn Khanh cười nhàn nhạt: "Vậy nên ta định mang cô ấy cùng vào Kinh."

—--

- Đứng đầu Hứa gia là Lão thái gia - ông nội của nam chính - ở Kinh thành.



- Cha và mẹ ruột của Ngạn Chiêu & Ngạn Khanh: đã mất.

Mẹ Hứa là vợ kế, mẹ ruột của Ngạn Hòe (và những đứa con sau - có lẽ vậy, không thấy nói chi tiết). Bọn mình edit là Phu nhân/Bà lớn tùy hoàn cảnh.

Các bà vợ lẽ của cha - Bà nhỏ

- Các con:

1. Đại phòng

Con trai cả Hứa Ngạn Chiêu - Đại gia/Đại lão gia

Vợ cả Phùng thị - bà cả

Vợ lẽ Tạ Phương - dì cả

2. Nhị phòng

Con trai thứ hai Hứa Ngạn Khanh - Nhị gia/Nhị lão gia

Vợ cả: không có

Vợ lẽ Quế Hỷ - dì hai

3. Tam phòng

Con trai thứ ba Hứa Ngạn Hòe - Tam gia/Tam lão gia

Vợ cả Nguyệt Tiên - bà ba

Vợ lẽ Trân Lan - dì ba

4. Con thứ tư: không thấy nhắc đến

5. Con trai thứ năm: có nhắc đến nhưng không thấy xuất hiện - Ngũ gia/Ngũ lão gia

Vợ cả - bà năm

Vợ lẽ - dì năm

6. Con gái thứ sáu Hứa Yên - cô sáu

7. Con trai thứ bảy Hứa Ngạn Lâm: đi du học - Thất gia

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Yêu Của Hứa Nhị Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook