Chương 18: Siêu quậy ra tay
Selena Huỳnh
04/07/2016
- Hả? Mày nói sao? Mày sẽ bộc lộ bản năng siêu quậy vốn có để hạ gục con nhỏ Tiên Mỹ hả? - Quỳnh chồm tới sát tôi hỏi như đây là chuyện chấn động thiên địa vậy.
- Ừ! Tao nói biết bao nhiêu lần rồi mày không nghe hả? - Tôi uể oải trả lời. Nó bắt tôi nhắc lại đến bao giờ đây.
Ái Quỳnh chằm chằm nhìn tôi rồi đan chéo tay chống xuống cằm gật gù, nó phát sốt à? Tôi mặc kệ đứng lên đếm sĩ số lớp, làm lớp trưởng nó cũng có cái khổ đấy chứ.
Đếm xong tôi ngồi xuống, Quỳnh vẫn còn trong tình trạng "gà mờ" cười cười nhìn một hướng vô địch. Hải Dương hôm nay lột xác được toàn bộ nữ sinh lớp tôi (trừ tôi và Quỳnh) cứ nhìn cậu ta thèm thuồng, đúng là dở hơi, có khi ở lớp này không lâu sẽ xảy ra một cuộc tranh giành ác liệt mất.
Tôi quay lên nhìn Dương, bị đám vệ tinh nhòm ngó vậy mà cậu ấy vẫn thản nhiên như đây là chuyện bình thường không đáng lo lắng, cậu ta còn đang ung dung... đọc sách, đọc một cách chăm chú nữa chứ. Tôi bó tay, cậu ta và Hoàng Thiên thật giống nhau, tôi nghi ngờ mối quan hệ giữa họ rồi đó.
Dạo này toàn thể học sinh đặc biệt là top 20 chúng tôi không ai dám lơ là bê tha trong việc học, kỳ thi tuyển gà ý lộn tuyển chọn kia ngày càng được rút ngắn thời gian. Tôi không biết đề thi có khó hay không nhưng nghe loáng thoáng mấy anh chị khối trên bàn tán, đề thi năm này không dễ chút nào nhưng cụ thể thì tôi hoàn toàn mù tịt. Mấy thầy cô bộ môn cũng không nhắc tới chỉ chuyên tâm năng cao kiến thức, chuẩn bị tốt cho chúng tôi trong kỳ thi.
...
TÙNG... TÙNG... TÙNG...!
Tiếng trống "giải thoát" vang lên trong niềm vui của mọi người, từ khi biết tới cái cuộc thi chết bầm kia thì tôi lại mong nhanh đến giờ ra chơi hay ra về, tôi không hiểu nổi mình...
- Quỳnh, Dương! Hôm nay xuống canteen không? - Tôi có ý rủ rê.
Quỳnh có hơi ngạc nhiên quay sang nhìn tôi rồi... gật đầu cái rụp, làm tôi tính nó định làm gì.
Dương cũng gật đầu, vớ luôn cuốn sách gì đó đi theo. Sao hôm nay cậu ấy thích đọc sách thế? Tôi tò mò nhưng cũng không thèm hỏi, tôi còn có việc quan trọng hơn phải làm.
Kêu hai đứa xuống trước giành chỗ ngồi tôi chạy một mạch ra sau vườn...
Hí hửng với chiến lợi phẩm cũng không tới nỗi tồi của mình, tôi tung tăng xuống canteen. Theo như tôi tìm hiểu thì cô nàng hot girl Tiên Mỹ ngày nào cũng xuống canteen ăn uống nói chuyện với tụi bạn thân, theo tôi thì gây sự chú ý, thu hút mọi người thì đúng hơn. Canteen có thể nói là nơi giao lưu vui chơi của học sinh, cô ta muốn gây thiện cảm với mọi người để dễ dàng đứng lên vị trí cô ta muốn. Mọi người sẽ nghĩ cô nàng muốn gần gũi với họ hơn, rút ngắn khoảng cách giữa tiểu thư danh giá với những người bình thường khác, họ sẽ yêu mến và xem cô ta là "thần tượng" mà tung hô.
Hôm nay canteen đông hẳn, vậy càng tốt, tôi sẽ cho con nhỏ hot girl kia phải bẻ mặt trước tất cả mọi người.
Tôi len lỏi qua đám người đang loay hoay mua thức ăn, không biết Ái Quỳnh và Hải Dương đâu mất tiêu rồi? Tôi vừa đi vừa ngó tới ngó lui tìm kiếm.
Hai bóng dáng quen thuộc vẫy vẫy tay với tôi, tôi vui mừng chạy đến đó.
- Sao lại chọn chỗ khuất vậy? Làm mình tìm muốn chết! - Tôi ngồi xuống than thở.
Quỳnh hớp một hơi ly sữa đậu xanh trên tay.
- Hết chỗ rồi mày không thấy à?
Tôi cũng nhận ra hôm nay canteen có phần hơi đông. Ôi chao! Vậy tìm đối tượng cần tìm sẽ khó khăn đây.
- Quỳnh nè, lúc xuống đây mày có thấy bóng dáng con nhỏ vịt giả thiên nga không? - Tôi khều khều Quỳnh ghé sát tai nó nói nhỏ.
Nó hơi nhăn mặt bỏ ly nước xuống.
- Ai? - Trời ơi! Làm tôi tính nó biết chứ.
- Thì là con nhỏ hống hách Tiên Mỹ đó!
Quỳnh "Ồ" lên một tiếng. Nó chơi thân với tôi lâu như vậy mà không biết tôi ám chỉ ai. Quỳnh cũng có ác cảm với Tiên Mỹ nhưng có lẽ không bằng tôi.
- Nó kia kìa! - Quỳnh vừa nói vừa chỉ tay về một hướng.
Tôi theo hướng chỉ tay của nó nhìn sang, con nhỏ đang ngồi nói chuyện trông rất vui vẻ với ba bốn đứa con gái. Vị trí cô ta ngồi cũng dễ thấy và dễ gây chú ý. Hừ! Chọn chỗ ngồi cũng chọn đúng chỗ trung tâm.
Tôi cảm ơn Quỳnh rồi tươi cười đi vào trong canteen bắt đầu thực hiện "mưu đồ" phá phách.
Thật là, tôi chen chúc trong đám "kiến" đến gần năm phút mời thoát được, mất thời gian quá đi. Tôi chỉnh chỉnh lại đầu tóc quần áo rồi nở nụ cười có phần thâm hiểm, trên tay phải tôi bưng bê một khay đồ ăn, tay còn lại tôi giấu một "vật thể lạ", để coi bộ dạng cô nàng hot girl sẽ như thế nào.
Cô ta đang cười cười nói nói với đám bạn mà không để ý tôi đang đi tới. Do bọn con gái kia đều ngồi cùng chiều với cô ta nên khó có thể nhìn thấy tôi. Không ai để ý hành tung bất bình của tôi, vậy tốt thôi! Tôi nhanh như chớp bỏ "vật thể lạ" trên tay trái lên mái tóc óng ả của cô nàng. Tôi hé răng cười và...
BỤP!
Một âm thanh không lớn nhưng cũng thu hút những ánh mắt của vài người ở gần hiện trường. Quỳnh đưa mắt nhìn tôi rồi đưa ngón tay cái lên ra chiều khen tôi. Dương đang đọc sách cũng chớp mắt nhìn tôi và "nạn nhân", tôi nháy mắt với cả hai.
"Nạn nhân tội nghiệp" bị một vật thể cứng ngắt đập vào, đồ ăn trong đó cũng được dịp văng tung tóe, rơi đầy từ tóc xuống bộ đồng phục sạch bong. Cô ả ngỡ ngàng chết đứng, đám bạn cũng nhao nhao lên quay lại nhìn tôi ngạc nhiên kèm phẫn nộ thay Tiên Mỹ.
Một lúc lấy lại tinh thần, cô hot girl đứng dậy, tôi liền bụm miệng cười ha hả. Tiên Mỹ kinh ngạc nhìn tôi và khay đồ bằng nhôm - "hung khí" gây cho cô ta thảm như hiện nay. Cô ta trừng mắt tỏa ra sát khí nhìn tôi và thứ trên tay tôi. Tôi bất giác nhìn lên đầu Mỹ.
- Hahahaha!!! - Tôi bật cười như điên, lần này là thu hút gần như toàn bộ ánh nhìn của mọi người ở đây.
- Cô cười gì hả? - Tiên Mỹ tức giận quát lên.
Tôi vẫn đứng cười ha hả và không có ý ngừng lại. Cô ta nghiến răng ken két.
- Sao lại đánh tôi? Cô muốn gì? - Tiên Mỹ phẫn nộ hét thẳng vào mặt tôi như con sư tử cái vừa từ khu rừng nào đó đến đây.
Mọi người gần như ngừng mọi hoạt động theo dõi màn kịch hay (do tôi dàn dựng). Tôi vuốt vuốt ngực, kiềm chế cho mình khỏi bật cười và cũng không nhìn lên đầu cô nàng.
- Tôi đánh cậu khi nào?
Hot girl Tiên Mỹ ngày càng tức giận. Cứ thế đi, tôi vốn muốn cô ta tức giận, gầm lên đánh đá tôi cũng được, cho toàn trường biết bộ mặt thật của cô ta.
- Cô dám nói không đánh tôi. Vậy cái này là gì? - Mỹ chỉ vào khay đồ ăn tôi đang cầm.
Tôi nhìn xuống vật cô ta chỉ, vờ gật đầu rồi "à" lên một tiếng như hiểu ra.
- Cái này không phải gọi là đánh mà là tôi đang giúp cậu đó.
Tiên Mỹ lập tức nhíu mày khó hiểu. Mọi người xung quanh cũng nhìn tôi mắt to mắt nhỏ.
- Giúp? Cô nói với trẻ lên ba hả?
Tôi nhún vai ra vẻ bất lực. Không khí hiện tại trong canteen đang rất nghẹt thở, phải nói giống như cảnh tượng lúc sáng ở nhà gửi xe, chỉ khác, lần này là tôi - siêu quậy mang danh thiên tài và Tiên Mỹ - hot girl đứng đầu trường về phần nhan sắc.
- No no! Tôi chỉ đang giúp cậu loại bỏ con vật nhăn nhúm bẩn thỉu và có lẽ cậu rất ghét khi nhìn thấy trên đầu cậu thôi. - Tôi bình thản nói. Đố ai tìm ra sơ hở của tôi vào lúc này.
Tiên Mỹ tiến một bước, mặt còn đỏ bừng, ánh mắt nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống ngay lập tức mà không ngần ngại gì.
- Cậu nói gì? Cái gì mà con vật nhăn nhúm bẩn thỉu và tôi ghét là sao? Cậu giải thích rõ ràng đi!
Tôi thở dài.
- Thì cậu cứ nhìn lên đầu mình mà coi. Ơ... tôi quên mất làm sao cậu có bản lĩnh siêu phàm đó, hay nhờ bạn cậu kìa hay ai đó.
Tôi nói rời lướt qua đám bạn của cô ta và mọi người đang tò mò xem vui. Tiên Mỹ càng khó hiểu quay lại nhìn mấy đứa con gái sau lưng. Một đứa trong đó tiến tới ngước mặt nhìn lên mái tóc bị đống đồ ăn trong khay của tôi làm bẩn. Cô ta che miệng, run run đưa tay chỉ chỉ lên "vật thể" còn loi nhoi, xanh xanh trên đầu cô nàng Tiên Mỹ.
- Cậu làm sao vậy? Có gì à? - Mỹ sốt ruột hỏi.
Cô gái kia ấm úng nói mà như không nói, một tay che miệng ra vẻ sợ hãi một tay chỉ chỉ ra hiệu cho Tiên Mỹ. Cô ta nhăn mặt đưa tay sờ lên đầu mình xem xét, bàn tay ngọc ngà chạm vào một vật, cô ta nhăn trán cứ đưa tay sờ đi sờ lại. Tôi không nhịn được cười, bật cười thành tiếng. Tiên Mỹ trừng mắt kéo con vật "lạ" đang yên vị bò bò trên tóc mình ra...
- AAAAAAAAAA!! - Mỹ nhìn con vật xanh lè lông lá đang bò bò nặng nhọc trên tay mặt tái xanh la hét inh ỏi.
Mọi người ngạc nhiên kéo nhau tiến lại nhìn tận mắt, cả Quỳnh cũng tò mò kéo Dương lại xem. Những đứa con gái "yếu tim" cũng che miệng hét lên chạy đi khi nhìn thấy... con sâu xanh lè như tàu lá đang lảo đảo bò.
Cô nàng hot girl vứt ngay con vật kinh tởm rồi chạy như bay ra khỏi đó, tiến hướng nhà vệ sinh. Tôi đứng ôm bụng cười nức nẻ. Bộ dạng của cô ta chỉ có thể miêu tả với một chữ thôi "THẢM".
- Nè! Tôi là giúp cậu đó nha! - Tôi hét với theo Tiên Mỹ.
Mọi người cũng gật đầu tán đồng với tôi rồi dần tản ra, có vẻ họ tin tôi. Quỳnh ôm chầm lấy tôi.
- Mày làm tốt lắm!
Tôi cũng nhe răng cười với chiến công vừa lập. Đây chỉ mới là mở màn thôi, tôi sẽ còn nghĩ ra vô số trò vui từ từ lột mặt cô ả ra. Cuộc chiến siêu quậy - hot girl còn dài mà, cái này tôi cũng chỉ làm theo điều cô ta muốn thôi.
- Ừ! Tao nói biết bao nhiêu lần rồi mày không nghe hả? - Tôi uể oải trả lời. Nó bắt tôi nhắc lại đến bao giờ đây.
Ái Quỳnh chằm chằm nhìn tôi rồi đan chéo tay chống xuống cằm gật gù, nó phát sốt à? Tôi mặc kệ đứng lên đếm sĩ số lớp, làm lớp trưởng nó cũng có cái khổ đấy chứ.
Đếm xong tôi ngồi xuống, Quỳnh vẫn còn trong tình trạng "gà mờ" cười cười nhìn một hướng vô địch. Hải Dương hôm nay lột xác được toàn bộ nữ sinh lớp tôi (trừ tôi và Quỳnh) cứ nhìn cậu ta thèm thuồng, đúng là dở hơi, có khi ở lớp này không lâu sẽ xảy ra một cuộc tranh giành ác liệt mất.
Tôi quay lên nhìn Dương, bị đám vệ tinh nhòm ngó vậy mà cậu ấy vẫn thản nhiên như đây là chuyện bình thường không đáng lo lắng, cậu ta còn đang ung dung... đọc sách, đọc một cách chăm chú nữa chứ. Tôi bó tay, cậu ta và Hoàng Thiên thật giống nhau, tôi nghi ngờ mối quan hệ giữa họ rồi đó.
Dạo này toàn thể học sinh đặc biệt là top 20 chúng tôi không ai dám lơ là bê tha trong việc học, kỳ thi tuyển gà ý lộn tuyển chọn kia ngày càng được rút ngắn thời gian. Tôi không biết đề thi có khó hay không nhưng nghe loáng thoáng mấy anh chị khối trên bàn tán, đề thi năm này không dễ chút nào nhưng cụ thể thì tôi hoàn toàn mù tịt. Mấy thầy cô bộ môn cũng không nhắc tới chỉ chuyên tâm năng cao kiến thức, chuẩn bị tốt cho chúng tôi trong kỳ thi.
...
TÙNG... TÙNG... TÙNG...!
Tiếng trống "giải thoát" vang lên trong niềm vui của mọi người, từ khi biết tới cái cuộc thi chết bầm kia thì tôi lại mong nhanh đến giờ ra chơi hay ra về, tôi không hiểu nổi mình...
- Quỳnh, Dương! Hôm nay xuống canteen không? - Tôi có ý rủ rê.
Quỳnh có hơi ngạc nhiên quay sang nhìn tôi rồi... gật đầu cái rụp, làm tôi tính nó định làm gì.
Dương cũng gật đầu, vớ luôn cuốn sách gì đó đi theo. Sao hôm nay cậu ấy thích đọc sách thế? Tôi tò mò nhưng cũng không thèm hỏi, tôi còn có việc quan trọng hơn phải làm.
Kêu hai đứa xuống trước giành chỗ ngồi tôi chạy một mạch ra sau vườn...
Hí hửng với chiến lợi phẩm cũng không tới nỗi tồi của mình, tôi tung tăng xuống canteen. Theo như tôi tìm hiểu thì cô nàng hot girl Tiên Mỹ ngày nào cũng xuống canteen ăn uống nói chuyện với tụi bạn thân, theo tôi thì gây sự chú ý, thu hút mọi người thì đúng hơn. Canteen có thể nói là nơi giao lưu vui chơi của học sinh, cô ta muốn gây thiện cảm với mọi người để dễ dàng đứng lên vị trí cô ta muốn. Mọi người sẽ nghĩ cô nàng muốn gần gũi với họ hơn, rút ngắn khoảng cách giữa tiểu thư danh giá với những người bình thường khác, họ sẽ yêu mến và xem cô ta là "thần tượng" mà tung hô.
Hôm nay canteen đông hẳn, vậy càng tốt, tôi sẽ cho con nhỏ hot girl kia phải bẻ mặt trước tất cả mọi người.
Tôi len lỏi qua đám người đang loay hoay mua thức ăn, không biết Ái Quỳnh và Hải Dương đâu mất tiêu rồi? Tôi vừa đi vừa ngó tới ngó lui tìm kiếm.
Hai bóng dáng quen thuộc vẫy vẫy tay với tôi, tôi vui mừng chạy đến đó.
- Sao lại chọn chỗ khuất vậy? Làm mình tìm muốn chết! - Tôi ngồi xuống than thở.
Quỳnh hớp một hơi ly sữa đậu xanh trên tay.
- Hết chỗ rồi mày không thấy à?
Tôi cũng nhận ra hôm nay canteen có phần hơi đông. Ôi chao! Vậy tìm đối tượng cần tìm sẽ khó khăn đây.
- Quỳnh nè, lúc xuống đây mày có thấy bóng dáng con nhỏ vịt giả thiên nga không? - Tôi khều khều Quỳnh ghé sát tai nó nói nhỏ.
Nó hơi nhăn mặt bỏ ly nước xuống.
- Ai? - Trời ơi! Làm tôi tính nó biết chứ.
- Thì là con nhỏ hống hách Tiên Mỹ đó!
Quỳnh "Ồ" lên một tiếng. Nó chơi thân với tôi lâu như vậy mà không biết tôi ám chỉ ai. Quỳnh cũng có ác cảm với Tiên Mỹ nhưng có lẽ không bằng tôi.
- Nó kia kìa! - Quỳnh vừa nói vừa chỉ tay về một hướng.
Tôi theo hướng chỉ tay của nó nhìn sang, con nhỏ đang ngồi nói chuyện trông rất vui vẻ với ba bốn đứa con gái. Vị trí cô ta ngồi cũng dễ thấy và dễ gây chú ý. Hừ! Chọn chỗ ngồi cũng chọn đúng chỗ trung tâm.
Tôi cảm ơn Quỳnh rồi tươi cười đi vào trong canteen bắt đầu thực hiện "mưu đồ" phá phách.
Thật là, tôi chen chúc trong đám "kiến" đến gần năm phút mời thoát được, mất thời gian quá đi. Tôi chỉnh chỉnh lại đầu tóc quần áo rồi nở nụ cười có phần thâm hiểm, trên tay phải tôi bưng bê một khay đồ ăn, tay còn lại tôi giấu một "vật thể lạ", để coi bộ dạng cô nàng hot girl sẽ như thế nào.
Cô ta đang cười cười nói nói với đám bạn mà không để ý tôi đang đi tới. Do bọn con gái kia đều ngồi cùng chiều với cô ta nên khó có thể nhìn thấy tôi. Không ai để ý hành tung bất bình của tôi, vậy tốt thôi! Tôi nhanh như chớp bỏ "vật thể lạ" trên tay trái lên mái tóc óng ả của cô nàng. Tôi hé răng cười và...
BỤP!
Một âm thanh không lớn nhưng cũng thu hút những ánh mắt của vài người ở gần hiện trường. Quỳnh đưa mắt nhìn tôi rồi đưa ngón tay cái lên ra chiều khen tôi. Dương đang đọc sách cũng chớp mắt nhìn tôi và "nạn nhân", tôi nháy mắt với cả hai.
"Nạn nhân tội nghiệp" bị một vật thể cứng ngắt đập vào, đồ ăn trong đó cũng được dịp văng tung tóe, rơi đầy từ tóc xuống bộ đồng phục sạch bong. Cô ả ngỡ ngàng chết đứng, đám bạn cũng nhao nhao lên quay lại nhìn tôi ngạc nhiên kèm phẫn nộ thay Tiên Mỹ.
Một lúc lấy lại tinh thần, cô hot girl đứng dậy, tôi liền bụm miệng cười ha hả. Tiên Mỹ kinh ngạc nhìn tôi và khay đồ bằng nhôm - "hung khí" gây cho cô ta thảm như hiện nay. Cô ta trừng mắt tỏa ra sát khí nhìn tôi và thứ trên tay tôi. Tôi bất giác nhìn lên đầu Mỹ.
- Hahahaha!!! - Tôi bật cười như điên, lần này là thu hút gần như toàn bộ ánh nhìn của mọi người ở đây.
- Cô cười gì hả? - Tiên Mỹ tức giận quát lên.
Tôi vẫn đứng cười ha hả và không có ý ngừng lại. Cô ta nghiến răng ken két.
- Sao lại đánh tôi? Cô muốn gì? - Tiên Mỹ phẫn nộ hét thẳng vào mặt tôi như con sư tử cái vừa từ khu rừng nào đó đến đây.
Mọi người gần như ngừng mọi hoạt động theo dõi màn kịch hay (do tôi dàn dựng). Tôi vuốt vuốt ngực, kiềm chế cho mình khỏi bật cười và cũng không nhìn lên đầu cô nàng.
- Tôi đánh cậu khi nào?
Hot girl Tiên Mỹ ngày càng tức giận. Cứ thế đi, tôi vốn muốn cô ta tức giận, gầm lên đánh đá tôi cũng được, cho toàn trường biết bộ mặt thật của cô ta.
- Cô dám nói không đánh tôi. Vậy cái này là gì? - Mỹ chỉ vào khay đồ ăn tôi đang cầm.
Tôi nhìn xuống vật cô ta chỉ, vờ gật đầu rồi "à" lên một tiếng như hiểu ra.
- Cái này không phải gọi là đánh mà là tôi đang giúp cậu đó.
Tiên Mỹ lập tức nhíu mày khó hiểu. Mọi người xung quanh cũng nhìn tôi mắt to mắt nhỏ.
- Giúp? Cô nói với trẻ lên ba hả?
Tôi nhún vai ra vẻ bất lực. Không khí hiện tại trong canteen đang rất nghẹt thở, phải nói giống như cảnh tượng lúc sáng ở nhà gửi xe, chỉ khác, lần này là tôi - siêu quậy mang danh thiên tài và Tiên Mỹ - hot girl đứng đầu trường về phần nhan sắc.
- No no! Tôi chỉ đang giúp cậu loại bỏ con vật nhăn nhúm bẩn thỉu và có lẽ cậu rất ghét khi nhìn thấy trên đầu cậu thôi. - Tôi bình thản nói. Đố ai tìm ra sơ hở của tôi vào lúc này.
Tiên Mỹ tiến một bước, mặt còn đỏ bừng, ánh mắt nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống ngay lập tức mà không ngần ngại gì.
- Cậu nói gì? Cái gì mà con vật nhăn nhúm bẩn thỉu và tôi ghét là sao? Cậu giải thích rõ ràng đi!
Tôi thở dài.
- Thì cậu cứ nhìn lên đầu mình mà coi. Ơ... tôi quên mất làm sao cậu có bản lĩnh siêu phàm đó, hay nhờ bạn cậu kìa hay ai đó.
Tôi nói rời lướt qua đám bạn của cô ta và mọi người đang tò mò xem vui. Tiên Mỹ càng khó hiểu quay lại nhìn mấy đứa con gái sau lưng. Một đứa trong đó tiến tới ngước mặt nhìn lên mái tóc bị đống đồ ăn trong khay của tôi làm bẩn. Cô ta che miệng, run run đưa tay chỉ chỉ lên "vật thể" còn loi nhoi, xanh xanh trên đầu cô nàng Tiên Mỹ.
- Cậu làm sao vậy? Có gì à? - Mỹ sốt ruột hỏi.
Cô gái kia ấm úng nói mà như không nói, một tay che miệng ra vẻ sợ hãi một tay chỉ chỉ ra hiệu cho Tiên Mỹ. Cô ta nhăn mặt đưa tay sờ lên đầu mình xem xét, bàn tay ngọc ngà chạm vào một vật, cô ta nhăn trán cứ đưa tay sờ đi sờ lại. Tôi không nhịn được cười, bật cười thành tiếng. Tiên Mỹ trừng mắt kéo con vật "lạ" đang yên vị bò bò trên tóc mình ra...
- AAAAAAAAAA!! - Mỹ nhìn con vật xanh lè lông lá đang bò bò nặng nhọc trên tay mặt tái xanh la hét inh ỏi.
Mọi người ngạc nhiên kéo nhau tiến lại nhìn tận mắt, cả Quỳnh cũng tò mò kéo Dương lại xem. Những đứa con gái "yếu tim" cũng che miệng hét lên chạy đi khi nhìn thấy... con sâu xanh lè như tàu lá đang lảo đảo bò.
Cô nàng hot girl vứt ngay con vật kinh tởm rồi chạy như bay ra khỏi đó, tiến hướng nhà vệ sinh. Tôi đứng ôm bụng cười nức nẻ. Bộ dạng của cô ta chỉ có thể miêu tả với một chữ thôi "THẢM".
- Nè! Tôi là giúp cậu đó nha! - Tôi hét với theo Tiên Mỹ.
Mọi người cũng gật đầu tán đồng với tôi rồi dần tản ra, có vẻ họ tin tôi. Quỳnh ôm chầm lấy tôi.
- Mày làm tốt lắm!
Tôi cũng nhe răng cười với chiến công vừa lập. Đây chỉ mới là mở màn thôi, tôi sẽ còn nghĩ ra vô số trò vui từ từ lột mặt cô ả ra. Cuộc chiến siêu quậy - hot girl còn dài mà, cái này tôi cũng chỉ làm theo điều cô ta muốn thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.