Chương 19
Ngocngominhminhngo
16/09/2015
Mọi người đồng loạt tiến về phía phát ra tiếng kêu ai oán
– “Cứu tôi với! Má ơi! “_ Giọng hai nhỏ Thanh Tuệ, Thảo Liên khóc lóc vang xin
– “Xin ngày ma tha tội cho con..”_ Giọng Thanh Tuệ run rẫy
Trong căn phòng tối om như mực, khói nổi lên và có những đóm lửa lặp lè đang di chuyển về phía hai nhỏ, hai nhỏ sợ hãi lùi về sao…vì quá sợ hãi mà nhỏ Thảo Liên đã ngất xỉu sao khi ngài ma tiến lại dùng chiếc lưỡi dài của mình chạm vào mặt nhỏ…
– “Thanh Tuệ, Thảo Liên hai cô không sao chứ ? “_ Bạch Dương, Song tử chạy nhanh lại đỡ hai cô nàng.,. và sao đó thì tất cả các chòm sao có mặt đông đủ…
Ngay sao khi đèn được bật lên, các cô nàng từ một thiên nga xinh đẹp giờ đây đã biến thành những nàng chuột lột thảm thê, người co rúm lại, om đầu run như cầy sấy, nhịn không được các sao nữ phát ra những lời giễu cợt.
– “Đáng đời, cho chừ cái tội kiêu “_ Nhân Mã giễu cợt
– “Nếu bây giờ Xử, Giải, Song, Bảo nhìn thấy chắc họ cười đến vỡ bụng Nhân Mã nhỉ? “_ Thiên Bình hướng Nhân Mã hỏi
– “Các cô còn ngồi đó cười được à? “_ Thiên Yết lớn tiếng
– “Rồi sao? Pháp luật ra quy định cấm cười à ? Anh biết thế nào là quyền tự do ngôn luận, quền tự do biểu đạt không? “_ Bảo Bình không biết từ đâu chui ra trên tay cầm bó lửa vẫn chưa hết tàn, chu mỏ cãi lại
– “Bảo bình cô cầm bó đuốc đi đâu thế? “_ Ma Kết thắc mắc
– “Bó đuốc, lửa… vậy đóm lửa lúc nãy…”_ Nhỏ Thanh Tuệ đột nhiên thông minh, tra hỏi
– “Ngại quá đóm lửa lúc nãy à….À…nhớ ra rồi, lúc nãy tôi thấy tối quá muốn tìm lại không khí người xưa ấy mà..”_ Bảo Bình trả lời tỉnh queo
– “Bảo bảo kia, đừng ở đó vênh mặt, không có tớ giúp cậu làm được không? “_ Xử Nữ tiến lại đánh vào vai bảo bình…
– “Xỳ, cậu giúp gì chứ? Chỉ là ngồi đó bắt lò đun khói thôi..”_ Bảo Bình phản kháng, mắt vẫn ngó nghiêng về phía hai con chuột lột thảm thương.
– “Đây là có ý tứ gì? “_ Sư tử hỏi
– “Ngu ngốc! Anh không xem phim kiếm hiệp à? Người xưa, mỗi lần có lửa thì sẽ có nhiều khói, Bảo bình chịu trách nhiệm lửa, tôi thì khói..”_ Xử Nữ hảo tâm giải thích.
– “Cái gì, vậy đóm lửa và khói là do cô làm sao? “_ Thanh Tuệ tức giận hỏi
Mọi người hướng ánh mắt chờ đợi câu hỏi, thì đèn tự nhiên vụt tắt… Không biết nổi cơn điên gì, nhỏ Thanh Tuệ đột nhiên la lên
– “Ma nữ..ma nữ treo cổ, xin ngày tha cho tôi..”_ Tiếng la ngày càng nhỏ dần, vì quá thương bạn mình ngất một mình không vui cho nên nhỏ cũng ngất đi..
– “Hơ hơ hơ hơ..”_ Con ma nữ treo cổ đó cười khanh khách, mà sao tiếng cười đó quen quá vậy..
– “Nhảm nhí, trên đời này làm gì có ma “_ Thiên Yết không tin
Đèn lại sáng bình thường, đứng trước mặt mọi người con ma nữ nói chuyện
– “Nè, các cậu bọn tớ đóng giả ma nữ có giống không? Nhận xét giùm đi..”_ Song Ngư
Đứng trước mặt mọi người, hai con ma nữ treo cổ mà cũng là hai con bạn thân trong nhóm các sao nữ, hai cô để tóc tai xõa xượi, không biết kiếm đâu cái giây thừng đỏ choét buộc vào cổ, miệng ngậm một chiếc lưỡi dài thè lè đến tận cổ…..
– “Sao các cậu nhìn tớ không chớp mắt thế, lần đầu tụi tớ đóng giả ma nữ các cậu xem có ngầu không? Góp ý để lần sao tớ đóng thêm phần đặc sắc chứ “_ Thấy các bạn mình im lặng Song ngư lên tiếng thối thúc
– “Rất ngầu nhe..”_ Các cô buột miệng khen ngợi, không ngời hai cô nàng này cũng thuộc bộ tinh quái nhỉ?
Nếu bên các sao nữ đang tán dương vỗ tay cho Cự Giải, Song ngư.., thì bên sao nam nổi trận lôi đình khi những mấy cô bạn gái kia gất xỉu trên mặt sàn…
– “Các cô thật quá đáng, các cô có biết hành động như thế sẽ hại chết người không? “_ Kim ngưu tức giận lớn tiếng mắng
– “………..”
– “Tại sao trước khi làm gì? Các cô điều không dùng đầu óc mình suy nghĩ cho kĩ? Các cô thật trẻ con, thật ấu trỉ “_ Sư Tử cũng mắng không kém
– ……………………”
– “Thôi đi các cậu..”_ Hướng về phía các sao nữ, Ma Kết cười cợt phê phán -” Cứ ngỡ các cô không giống những đứa con gái khác, không dùng những trò trẻ con như những hạng tiểu thơ chân yếu tay mền, nhưng trãi qua một thời gian tôi đây đã lầm…..”
– “Đừng so sánh bọn này với đám tiểu thơ đó “_ Chịu không được Cự Giải cự lại
– “Các cô cũng có quyền so sánh với bọn họ sao? Các cô chỉ là những thứ cát sỏi đầy rẫy ngoài đường, một đồng cũng không xứng “_ Thiên Yết đáp lại…, nhưng mà cái câu này hình như nó hơi bị quá đáng thì phải………………………
– “Đủ rồi!”_ Thiên Bình quát lớn, sao đó hít thở một hơi cho cơn giận hạ xuống cô từ từ nói – “Chúng tôi chọn cách im lặng cũng bởi thấy mình có lỗi chứ không phải đứng đây cho các anh sĩ nhục. Còn nữa các anh đừng vội khinh thường cát sỏi. Đúng thế, hạng người thiếu gia như các anh quen sống trong nhung lụa gấm vóc, các anh biết gì về những cát sỏi kém may mắn phải lầm lũi ngoài đời chứ… Các anh cứ nhìn vào bề ngoài của người khác mà các anh đánh giá người đó là cát sỏi sao? Vậy tôi cũng cho các anh biết, cát sỏi các anh cũng không bằng..”_ Nói rồi không cần nghe trả lời cô kéo cả lũ toan bước về phòng..
– “Còn nữa, bọn này không ranh rang để bày ra những trò này.., ” Người không phạm ta, ta không phạm người ” muốn biết tại sao chúng tôi làm vậy, anh cứ việc đi hỏi mấy cô tiểu thơ bạn gái của các anh đi..”_ Song Ngư nói xong cũng toan bước đi..
– “Hứ, tốt nhất là các anh nhớ kĩ những lời đã nói hôm nay..”_ Bảo Bìng lạnh giọng răn đe.
———————————————————————————————————————-
Trở về phòng các sao nữ
Rầm………………….
Cánhcửa vô tội bị đẩy mạnh một cách không thương tiếc..
– “Tức chết tớ mà, tự dưng đứng đó nghe mấy tên đáng ghét hạ nhục mình… “_ Nói rồi xử nữ tặng cho mình cốc nước để hạ hỏa.
– “Mấytên lấy quyền gì chứ? Dù chúng mình có quá đáng cũng do mấy tên đó ép mà? “_ Nhân Mã tức giận đánh bụp bụp vào chiếc gối của Xử Nữ
– “Xin lỗi, tại tớ bày ra trò này..”_ Cự giải cúi đầu xin lỗi
– “Không phải lỗi của Giải là tớ bày ra đấy “_ Song ngư xua xua tay, nhận hết lỗi về mình
– “Thôi đi các cậu, giờ không phải đổ trách nhiệm cho ai hết. Mà các cậu nói lí do tại sao lại làm thế đi? “_ Thiên Bình đứng ra giải vây…
– “Mấy cô gái đó rất quá đáng, hết người này đến người khác sai tụi tớ như osin vậy, còn bỏ rắn giả vào người Ngư nhi nữa, rất đáng sợ đó…”_ Song ngư cáo tội
Rầm…………………
Cái bàn nhấm mắt chịu đau bởi bàn tay của tạo bạo lực của Xử Nữ
– “Lí nào là vậy ? Qúa đáng quá đáng mà ”
Thế là từng ánh mắt hừng hực lửa cháy xuất hiện, cái đám sao nam này chết tiệc này…dám đồng minh bênh vực mấy con nhỏ vịt giời kia mà không phân biệt thị phi trắng đen, hừ đã vậy thì…
– “Các cậu từ nay về sau hạn chế đụng mặt mấy tên kia, còn nữa tốt hơn hết là tuyệt ngôn với bọn chúng đi “_ Bảo Bình lớn tiếng đề nghị
————————————————————————————————————————–
Còn các sao nam vẫn còn dăng dẳng bên tai những câu của các sao nữ :
– “Chúng tôi chọn cách im lặng cũng bởi thấy mình có lỗi chứ không phải đứng đây cho các anh sĩ nhục, còn nữa các anh đừng vội khinh thường cát soi.. Đúng thế, hạng người thiếu gia như các anh quen sống trong nhung lụa gấm vóc, các anh biết gì về những cát sỏi kém may mắn phải lầm lũi ngoài đời chứ..?. Các anh cứ nhìn vào diện mạo của người ta các anh đánh giá người đó là cát sỏi sao? Vậy tôi cũng cho các anh biết, các sỏi các anh cũng không bằng..”
– “Còn nữa, bọn này không ranh rang để bày ra những trò này.., ” Người không phạm ta, ta không phạm người ” muốn biết tại sao chúng tôi làm vậy, anh cứ việc đi hỏi mấy cô tiểu thơ bạn gái của các anh đi..”
– “Hứ, tốt nhất là các anh nhớ kĩ những lời đã nói hôm nay..”
– “Thật sự tụi mình quá đáng phải không ?_ Song tử hỏi
– “Còn phải nói nữa…”_ Kim Ngưu buột miệng, vội lấy tay bịt cái miệng phản ứng nhanh của mình.
– “E..hem, ý tớ là tại cáccô gái đó pha trò hơi quá, tụi mình chỉ là thấy chuyện bất bình chẳng tha thôi..”_ Kim Ngưu vội sửa lại lời nói..
– “Chúng ta thật sự quá đáng rồi, nhất là cậu đó Thiên Yết… Tớ vừa tra hỏi cái cô Minh Thư đó.. Cô ta sợ quá nên nói là dùng rắn dọa mấy cô đó cho nên… thấy hậu quả rồi đấy “_ Ma Kết gặn giọng nói
– “Yên tâm đi, các cô đó giận rồi cũng sẽ bỏ thôi. “_ Sư tử lạc quan hơn khoát vai Thiên Yết nói.
———————————————————————————————————————————–
Một ngày mới bắt đầu, một khó khăn bắt đầu và cũng là cuộc thi đấu với nhỏ Bảo Uyên chính thức bắt đầu……………..
– “Cái gì? Không có Song Ngư làm sao tớ giám lên sân khấu biểu diễn đây? “_ Cự giải đi đi lại lại lo lắng
– “Trời ơi! Giải nhi đừng có đi đi lại lại nữa, tớ chóng mặt lắm rồi…”_ Bảo Bình lên tiếng cằn nhằn
– “Đúng rồi, đừng có mà đi đi nữa.. Song nhi đi một lát sẽ về thôi mà “_ Nhân Mã cũng bực tức không kém
Số là tiết mục đầu tiên cả nhóm giao việc này cho Cự Giải, Song Ngư lên sân khấu biễu diễn nhưng mà cái cô nàng Song Ngư gần đến vở diễn thì lại bảo là cần đi vệ sinh một chút…đi tận 30 phút mà còn chưa về..thật khiến người khác phải đau đầu nhe…
Trên sân khấu, không hổ danh là hoa khôi. Cái nhỏ Bảo Uyên đang cố thể hiện từng điệu múa uyển chuyển của mình, những sợ giây uốn lượn theo từng ý muốn của cô ta, một khúc nhạc thật nhẹ nhàng…. mang đến cho người xem một cảm giác say mê, cuốn hút…. Mà mấy cái tên Lục đại thiên vương ngồi hàng ghế đầu, đang xem đám đuối như con cá chuối….
Kết thúc màn biểu diễn của mình, cô nàng Bảo Uyên cúi người chào khán giả theo kiểu quý tộc phương Tây
– “Hay quá, ủng hộ chị Bảo Uyên…”
– “Chị Bảo Uyên là đỉnh đỉnh…”
Hàng loạt tiếng hô như sấm vềnh thật điếc hết cả lỗ tai, tiếng hô chỉ dứt khi tiếng MC dẫn chương trình vang lên và cũng là lúc tiếng thở các sao nữ, đặc biệt là Cự giải bị gián đoạn…
– “Xin mời phần trình diễn của Nhóm ” 6 cô nàng hiệp nữ “_ đây là cái tên nhóm mà mấy fan vừa tặng cho các cô. Họ bảo các cô ” Trong trường các bạn là chân lí, là ngọn đuốc cho những người nghèo như tụi mình…, chúng tớ hi vọng các cậu cũng giống như những cái tên đó vậy… luôn đứng lên đòi công bằng cho những người yếu thế..”, bởi vì cái câu này mà các cô cảm thấy áp lực… mà áp lực đang đè nặng lên đó là cô nàng Cự Giải bởi lẽ..cô nàng Song Ngư đến giờ phút này thực chất vẫn chưa về
– “Hay là thôi vậy, tớ nhát lắm..”_ Cự giải run rẩy từ chối, thà cho cô giải quyết hàng loạt thí nghiệm, thà cho cô làm lãnh đạo một bệnh viện Buchin lớn nhất cũng không đáng sợ bằng việc bất cô đứng lên hò hát cho phần đông người như thế này hưởng thức, thực áp lực lắm nghe….
– “Cự Giải, cậu đã quên lúc đầu ai nhận lời thách đấu sao? “_ Xử Nữ nhắc nhỡ
– “Tớ..”_ Cự giải ấp úng, đáng chết phải như lúc đầu cô không nhận lời là được rồi…, tại sao hôm trước lại đi nhận lời cơ chứ…….cô đúng là hâm thiệt mà..
– “Xin mời đại diện nhóm ” 6 cô nàng hiệp nữ ” lên biểu diễn “_ Tiếng Mc nhắc lại lần hai
– “6 cô nàng hiếp nữ cố lên ”
– “Đúng thế các cô phải lấy lại công bằng cho chúng tôi ”
Giọng fan hâm mô các cô hô lớn
– “Đó Cự Giải cậu nghe thấy mọi người hô chưa? Cậu đừng làm mọi người thất vọng chứ ? Lên đi, bọn này ủng hộ cậu…”_ Thiên Bình xuống giọng nài nỉ, cộng thêm cổ vũ.
– “Sao hả? Chưa đấu mà nhận thu à? Hạng rác rơm như các cô thì làm được gì? “_ Giọng nhỏ Bảo Uyên chanh chua
Đáng chết lại có một người dám ví các cô là rác rơm…., hết sỏi đá rồi lại rác rơm..hừ chỉ khuôn mặt các cô biến dạng thân phận các cô thay đổi chút thôi.. có cần vậy không ?
– “Rồi cô sẽ biết ai là rác rơm “_ Cự Giải bị kích trả lời hùng hậu
Dù muốn dù không thì giời đây Cự Giải đang lết cái thân tàn ma dại mà lên sân khấu, đứng trên sân khấu mà người cô đang run như ở núi băng nghìn năm vậy… Trời ơi! Cô đang run thế này mà cái đám Lục đại quỷ vương đó lại còn nhìn cô khinh khỉnh..
Xoẹt..
Ánh đèn chói sáng làm cô không kịp thích ứng phải quay sang một bên, nhờ bóng sáng của chiếc đèn, cô nhìn thấy được thân ảnh của mình… dù là đại tiểu thơ thì sao chứ…cũng chỉ là…một thân ảnh nhỏ bé lẽ loi thôi…
– “Hạnh rác rơm như các cô thì làm được gì ? ”
– “Các cô cũng có quyền so sánh với bọn họ sao? Các cô chỉ là những thứ cát sỏi đầy rẫy ngoài đường một đồng cũng không xứng ”
Từng câu nói xem thường vang lên, trong phút chốc một ánh sao băng như vụt sáng cả nền trời vậy … Được, có rồi…
Tiến về phía mirô cô chậm chạp nói
– “Thật xin lỗi, bạn diễn cùng tôi hôm nay đột nhiên biến mất giữa chừng..? Tôi không muốn bỏ lỡ buổi diễn…nên có thể, cho tôi xin một yêu cầu nhỏ được không? Bởi lẽ, buổi diễn không đơn thuần là để tranh phiếu bầu, tôi còn muốn nói lên ước mơ cho tất cả những người yếu thế nơi đây”_ Cự giải nhỏ nhẹ lên tiếng….
– “Nói lên ước mơ ư? ”
– “Ở đây thì có ước mơ gì ? ”
Mọi người xì xầm, cả ban giám khảo cũng thế…
– “Được thế cô có yêu cầu gì? “_ Vị giám khảo thứ nhất hỏi
– “Rất đơn giản chỉ cần một ít cát là được “_ Cự giải
Về phía các sao nam họ ngạc nhiên
– “Nè, cô ta định làm gì thế…đừng nói dùng cát để múa hay hát nhe…”_ Sư Tử chế nhạo
– “Muốn biết thì xem đi, nói nhiều quá “_ Bach Dương quát, mắt châm chú dán lên sân khấu
Cầm nắm cát trên tay, vừa vẽ Cự Giải vừa nói
” Ở một vùng núi xinh đẹp, có một ngôi làng chung sống yên bình…. Hoa ban nở rộ khắp nơi, một màu trắng xóa..thanh tao và tinh khiếp… Cư dân ở đây rất cần cù lương thiện yêu thương và gắn bó với nhau… Nhưng vì địa hình khó khăn, cuộc sống nghèo khó.. Cuộc sống chật vật đã cướp đi của họ sự tìm tòi về con chữ.. Vâng, họ không biết chữ và mọi người không ai định nghĩa được trường học là thế nào…. Những đứa trẻ từ từ lớn lên già đi và thế hệ sao vẫn thế, những mầm non trẻ không được đi học… Người dân ở đây phải chấp nhận cái vận mệnh không có tri thức….”
Vừa nói Cự giải vừa vẽ lên tất cả những biểu đạt, những chân dung bằng cát cứ hiện thủ, vừa gây cảm giác xúc động cho người đọc và vừa gây một cảm giác sâu lắng khi lời nói của cô được phả vào cùng một giai điệu buồn buồn biến tấu bên tay….
– “Các cô này quả không thể xem thương..”_ Thiên Yết, Song Tử trò chuyện
Vẫn chăm chú trên khung tranh cát Cự Giải tiếp:
– “Nhưng rồi, một ngày của mười mấy năm… Có một cô giáo trẻ từ thành phố chuyển về, cô không cho phép cái gọi là vận mệnh mù chữ, bằng chính nổ lực của bản thân… bằng những đồng lương ít ỏi của mình…,và cô đã đến từng nhà đến thuyết phục mọi người đưa con mình tới trưởng để học…, thế rồi ngôi trường cuối cùng cũng mọc lên… Bọn trẻ cuối cùng cũng có được một ngồi trường thuộc về mình… Chúng hăng say ngày ngày cứ I,A cùng con chữ, như một lẽ sống được hồi sinh mọi người càng thêm yêu cuộc sống.. Cô giáo ngày càng nhận được sự yêu mến của mọi người… Không chỉ thế, cô còn đem đến cho những trẻ thơ một ước mơ về âm nhạc… Cô tạo nên những nốt nhạc tươi vui cho dân làng… Giọng hát tươi non của những đứa trẻ, đều làm cho mọi người trong thôn đều cảm thấy tự hòa………… Và rồi, bánh xe vận mệnh một lần nữa lại đến, tử thần đã cướp đi linh hồn của cô giáo, âm nhạc trong ngôi làng ngày càng thăng tiến, nhưng… cô giáo thì không còn sống để hạnh phúc cùng mọi người…cô vĩnh viễn nằm lại sau những ngày lao động vì kiệt sức…..Cô giáo mất đi, tình hình tài chính của lớp nhạc ngày càng thêm xấu … Lớp học âm nhạc bị đóng cửa… Nhưng những tiếng hát trong trẻo của những trẻ thơ thì mãi mãi tồn tại…tồn tại qua từng mùa hoa ban trắng… Bọn trẻ dùng giọng hát tươi trẻ của mình với mọi người, bọn trẻ cũng giống như những đứa trẻ khác, chúng có tư cách ước mơ về một cuộc sống tốt đẹp….”
Một ánh câu vòng để khép lại bức tranh cát, Cự giải từ từ ngước lên để lộ đôi mắt u buồn của mình
” Bọn trẻ có quyền ước mơ về một cuộc sống tốt đẹp, nhưng chỉ cô là không có quyền để ước mơ..”_ Cự giải cười buồn sao đó quay lại vấn đề chính
– “Tôi đã nghe những lời phê phán của mọi người rằng cát sỏi thì chỉ mãi là cát sỏi rơm rạ như kẻ đầu đường xó chợ.. chúng mãi mãi không có quyền lên tiếng.. không có quyền ước mơ và mãi mãi chỉ là những thân phận thấp hèn trong xã hội…”
– Cô ta đang nói chúng ta đấy? “_ Song Tử lên tiếng
– “Ngu! Không cần cậu nhắc “_ Ma Kết bực tức
– “Cát sỏi thật quá nhỏ bé, sẽ khiến nó trở nên mềm yếu… Đúng thế, lời mọi người nói là sự thực… nhưng.. với buổi biễu diễn hôm này tôi muốn nói với tất cả các bạn từng bị xem là cát sỏi………. Dùng cát sỏi để xây nhà, xây tháp……. các sỏi cũng có thể được ước mơ, ước mơ được lên tiếng, được bình đẳng… và ước mơ đó thật chân thật và càng đẹp đẽ hơn…”
Lời nói Cự Giải như một tiếng xé, xé tất cả những tủi hổ và xé luôn cả cái thói kiêu căng của bọn công tử, tiểu thơ nhà giàu đã làm từ trước……….
Đúng 2 phút
Rào…rào….rào…
Những tràng vỗ tay như ngọn sóng thần trào dâng mãnh liệt, hết lớp này đến lớp khác. Cự giải chút một hơi thở phào nhẹ nhõm.. cả hồi trường im lặng làm cô cứ tưởng ???..
– “Cự giải hay lắm..”
– “Đúng thế, cát sỏi cũng có ước mơ..”
– “Chúng tôi ủng hộ các cô ”
– “Mãi ủng hộ các cô…”
Tiếng cổ vũ mọi người mà khiến cô ong ong cả lổ tay.. Đưa mắt htách thức về phái Lục đại thiên vương ý bảo ” Sao nào? Dám khinh thường cát sỏi ”
Còn nhỏ Bảo Uyên mặt tím tái, phần trình diễn này không như có ý phê bình cô còn đánh thức được ý thức của những người từng bị cô bất nạt…xem ra cô đã quá xem nhẹ cái nhóm nữ đó rồi
– “Cứu tôi với! Má ơi! “_ Giọng hai nhỏ Thanh Tuệ, Thảo Liên khóc lóc vang xin
– “Xin ngày ma tha tội cho con..”_ Giọng Thanh Tuệ run rẫy
Trong căn phòng tối om như mực, khói nổi lên và có những đóm lửa lặp lè đang di chuyển về phía hai nhỏ, hai nhỏ sợ hãi lùi về sao…vì quá sợ hãi mà nhỏ Thảo Liên đã ngất xỉu sao khi ngài ma tiến lại dùng chiếc lưỡi dài của mình chạm vào mặt nhỏ…
– “Thanh Tuệ, Thảo Liên hai cô không sao chứ ? “_ Bạch Dương, Song tử chạy nhanh lại đỡ hai cô nàng.,. và sao đó thì tất cả các chòm sao có mặt đông đủ…
Ngay sao khi đèn được bật lên, các cô nàng từ một thiên nga xinh đẹp giờ đây đã biến thành những nàng chuột lột thảm thê, người co rúm lại, om đầu run như cầy sấy, nhịn không được các sao nữ phát ra những lời giễu cợt.
– “Đáng đời, cho chừ cái tội kiêu “_ Nhân Mã giễu cợt
– “Nếu bây giờ Xử, Giải, Song, Bảo nhìn thấy chắc họ cười đến vỡ bụng Nhân Mã nhỉ? “_ Thiên Bình hướng Nhân Mã hỏi
– “Các cô còn ngồi đó cười được à? “_ Thiên Yết lớn tiếng
– “Rồi sao? Pháp luật ra quy định cấm cười à ? Anh biết thế nào là quyền tự do ngôn luận, quền tự do biểu đạt không? “_ Bảo Bình không biết từ đâu chui ra trên tay cầm bó lửa vẫn chưa hết tàn, chu mỏ cãi lại
– “Bảo bình cô cầm bó đuốc đi đâu thế? “_ Ma Kết thắc mắc
– “Bó đuốc, lửa… vậy đóm lửa lúc nãy…”_ Nhỏ Thanh Tuệ đột nhiên thông minh, tra hỏi
– “Ngại quá đóm lửa lúc nãy à….À…nhớ ra rồi, lúc nãy tôi thấy tối quá muốn tìm lại không khí người xưa ấy mà..”_ Bảo Bình trả lời tỉnh queo
– “Bảo bảo kia, đừng ở đó vênh mặt, không có tớ giúp cậu làm được không? “_ Xử Nữ tiến lại đánh vào vai bảo bình…
– “Xỳ, cậu giúp gì chứ? Chỉ là ngồi đó bắt lò đun khói thôi..”_ Bảo Bình phản kháng, mắt vẫn ngó nghiêng về phía hai con chuột lột thảm thương.
– “Đây là có ý tứ gì? “_ Sư tử hỏi
– “Ngu ngốc! Anh không xem phim kiếm hiệp à? Người xưa, mỗi lần có lửa thì sẽ có nhiều khói, Bảo bình chịu trách nhiệm lửa, tôi thì khói..”_ Xử Nữ hảo tâm giải thích.
– “Cái gì, vậy đóm lửa và khói là do cô làm sao? “_ Thanh Tuệ tức giận hỏi
Mọi người hướng ánh mắt chờ đợi câu hỏi, thì đèn tự nhiên vụt tắt… Không biết nổi cơn điên gì, nhỏ Thanh Tuệ đột nhiên la lên
– “Ma nữ..ma nữ treo cổ, xin ngày tha cho tôi..”_ Tiếng la ngày càng nhỏ dần, vì quá thương bạn mình ngất một mình không vui cho nên nhỏ cũng ngất đi..
– “Hơ hơ hơ hơ..”_ Con ma nữ treo cổ đó cười khanh khách, mà sao tiếng cười đó quen quá vậy..
– “Nhảm nhí, trên đời này làm gì có ma “_ Thiên Yết không tin
Đèn lại sáng bình thường, đứng trước mặt mọi người con ma nữ nói chuyện
– “Nè, các cậu bọn tớ đóng giả ma nữ có giống không? Nhận xét giùm đi..”_ Song Ngư
Đứng trước mặt mọi người, hai con ma nữ treo cổ mà cũng là hai con bạn thân trong nhóm các sao nữ, hai cô để tóc tai xõa xượi, không biết kiếm đâu cái giây thừng đỏ choét buộc vào cổ, miệng ngậm một chiếc lưỡi dài thè lè đến tận cổ…..
– “Sao các cậu nhìn tớ không chớp mắt thế, lần đầu tụi tớ đóng giả ma nữ các cậu xem có ngầu không? Góp ý để lần sao tớ đóng thêm phần đặc sắc chứ “_ Thấy các bạn mình im lặng Song ngư lên tiếng thối thúc
– “Rất ngầu nhe..”_ Các cô buột miệng khen ngợi, không ngời hai cô nàng này cũng thuộc bộ tinh quái nhỉ?
Nếu bên các sao nữ đang tán dương vỗ tay cho Cự Giải, Song ngư.., thì bên sao nam nổi trận lôi đình khi những mấy cô bạn gái kia gất xỉu trên mặt sàn…
– “Các cô thật quá đáng, các cô có biết hành động như thế sẽ hại chết người không? “_ Kim ngưu tức giận lớn tiếng mắng
– “………..”
– “Tại sao trước khi làm gì? Các cô điều không dùng đầu óc mình suy nghĩ cho kĩ? Các cô thật trẻ con, thật ấu trỉ “_ Sư Tử cũng mắng không kém
– ……………………”
– “Thôi đi các cậu..”_ Hướng về phía các sao nữ, Ma Kết cười cợt phê phán -” Cứ ngỡ các cô không giống những đứa con gái khác, không dùng những trò trẻ con như những hạng tiểu thơ chân yếu tay mền, nhưng trãi qua một thời gian tôi đây đã lầm…..”
– “Đừng so sánh bọn này với đám tiểu thơ đó “_ Chịu không được Cự Giải cự lại
– “Các cô cũng có quyền so sánh với bọn họ sao? Các cô chỉ là những thứ cát sỏi đầy rẫy ngoài đường, một đồng cũng không xứng “_ Thiên Yết đáp lại…, nhưng mà cái câu này hình như nó hơi bị quá đáng thì phải………………………
– “Đủ rồi!”_ Thiên Bình quát lớn, sao đó hít thở một hơi cho cơn giận hạ xuống cô từ từ nói – “Chúng tôi chọn cách im lặng cũng bởi thấy mình có lỗi chứ không phải đứng đây cho các anh sĩ nhục. Còn nữa các anh đừng vội khinh thường cát sỏi. Đúng thế, hạng người thiếu gia như các anh quen sống trong nhung lụa gấm vóc, các anh biết gì về những cát sỏi kém may mắn phải lầm lũi ngoài đời chứ… Các anh cứ nhìn vào bề ngoài của người khác mà các anh đánh giá người đó là cát sỏi sao? Vậy tôi cũng cho các anh biết, cát sỏi các anh cũng không bằng..”_ Nói rồi không cần nghe trả lời cô kéo cả lũ toan bước về phòng..
– “Còn nữa, bọn này không ranh rang để bày ra những trò này.., ” Người không phạm ta, ta không phạm người ” muốn biết tại sao chúng tôi làm vậy, anh cứ việc đi hỏi mấy cô tiểu thơ bạn gái của các anh đi..”_ Song Ngư nói xong cũng toan bước đi..
– “Hứ, tốt nhất là các anh nhớ kĩ những lời đã nói hôm nay..”_ Bảo Bìng lạnh giọng răn đe.
———————————————————————————————————————-
Trở về phòng các sao nữ
Rầm………………….
Cánhcửa vô tội bị đẩy mạnh một cách không thương tiếc..
– “Tức chết tớ mà, tự dưng đứng đó nghe mấy tên đáng ghét hạ nhục mình… “_ Nói rồi xử nữ tặng cho mình cốc nước để hạ hỏa.
– “Mấytên lấy quyền gì chứ? Dù chúng mình có quá đáng cũng do mấy tên đó ép mà? “_ Nhân Mã tức giận đánh bụp bụp vào chiếc gối của Xử Nữ
– “Xin lỗi, tại tớ bày ra trò này..”_ Cự giải cúi đầu xin lỗi
– “Không phải lỗi của Giải là tớ bày ra đấy “_ Song ngư xua xua tay, nhận hết lỗi về mình
– “Thôi đi các cậu, giờ không phải đổ trách nhiệm cho ai hết. Mà các cậu nói lí do tại sao lại làm thế đi? “_ Thiên Bình đứng ra giải vây…
– “Mấy cô gái đó rất quá đáng, hết người này đến người khác sai tụi tớ như osin vậy, còn bỏ rắn giả vào người Ngư nhi nữa, rất đáng sợ đó…”_ Song ngư cáo tội
Rầm…………………
Cái bàn nhấm mắt chịu đau bởi bàn tay của tạo bạo lực của Xử Nữ
– “Lí nào là vậy ? Qúa đáng quá đáng mà ”
Thế là từng ánh mắt hừng hực lửa cháy xuất hiện, cái đám sao nam này chết tiệc này…dám đồng minh bênh vực mấy con nhỏ vịt giời kia mà không phân biệt thị phi trắng đen, hừ đã vậy thì…
– “Các cậu từ nay về sau hạn chế đụng mặt mấy tên kia, còn nữa tốt hơn hết là tuyệt ngôn với bọn chúng đi “_ Bảo Bình lớn tiếng đề nghị
————————————————————————————————————————–
Còn các sao nam vẫn còn dăng dẳng bên tai những câu của các sao nữ :
– “Chúng tôi chọn cách im lặng cũng bởi thấy mình có lỗi chứ không phải đứng đây cho các anh sĩ nhục, còn nữa các anh đừng vội khinh thường cát soi.. Đúng thế, hạng người thiếu gia như các anh quen sống trong nhung lụa gấm vóc, các anh biết gì về những cát sỏi kém may mắn phải lầm lũi ngoài đời chứ..?. Các anh cứ nhìn vào diện mạo của người ta các anh đánh giá người đó là cát sỏi sao? Vậy tôi cũng cho các anh biết, các sỏi các anh cũng không bằng..”
– “Còn nữa, bọn này không ranh rang để bày ra những trò này.., ” Người không phạm ta, ta không phạm người ” muốn biết tại sao chúng tôi làm vậy, anh cứ việc đi hỏi mấy cô tiểu thơ bạn gái của các anh đi..”
– “Hứ, tốt nhất là các anh nhớ kĩ những lời đã nói hôm nay..”
– “Thật sự tụi mình quá đáng phải không ?_ Song tử hỏi
– “Còn phải nói nữa…”_ Kim Ngưu buột miệng, vội lấy tay bịt cái miệng phản ứng nhanh của mình.
– “E..hem, ý tớ là tại cáccô gái đó pha trò hơi quá, tụi mình chỉ là thấy chuyện bất bình chẳng tha thôi..”_ Kim Ngưu vội sửa lại lời nói..
– “Chúng ta thật sự quá đáng rồi, nhất là cậu đó Thiên Yết… Tớ vừa tra hỏi cái cô Minh Thư đó.. Cô ta sợ quá nên nói là dùng rắn dọa mấy cô đó cho nên… thấy hậu quả rồi đấy “_ Ma Kết gặn giọng nói
– “Yên tâm đi, các cô đó giận rồi cũng sẽ bỏ thôi. “_ Sư tử lạc quan hơn khoát vai Thiên Yết nói.
———————————————————————————————————————————–
Một ngày mới bắt đầu, một khó khăn bắt đầu và cũng là cuộc thi đấu với nhỏ Bảo Uyên chính thức bắt đầu……………..
– “Cái gì? Không có Song Ngư làm sao tớ giám lên sân khấu biểu diễn đây? “_ Cự giải đi đi lại lại lo lắng
– “Trời ơi! Giải nhi đừng có đi đi lại lại nữa, tớ chóng mặt lắm rồi…”_ Bảo Bình lên tiếng cằn nhằn
– “Đúng rồi, đừng có mà đi đi nữa.. Song nhi đi một lát sẽ về thôi mà “_ Nhân Mã cũng bực tức không kém
Số là tiết mục đầu tiên cả nhóm giao việc này cho Cự Giải, Song Ngư lên sân khấu biễu diễn nhưng mà cái cô nàng Song Ngư gần đến vở diễn thì lại bảo là cần đi vệ sinh một chút…đi tận 30 phút mà còn chưa về..thật khiến người khác phải đau đầu nhe…
Trên sân khấu, không hổ danh là hoa khôi. Cái nhỏ Bảo Uyên đang cố thể hiện từng điệu múa uyển chuyển của mình, những sợ giây uốn lượn theo từng ý muốn của cô ta, một khúc nhạc thật nhẹ nhàng…. mang đến cho người xem một cảm giác say mê, cuốn hút…. Mà mấy cái tên Lục đại thiên vương ngồi hàng ghế đầu, đang xem đám đuối như con cá chuối….
Kết thúc màn biểu diễn của mình, cô nàng Bảo Uyên cúi người chào khán giả theo kiểu quý tộc phương Tây
– “Hay quá, ủng hộ chị Bảo Uyên…”
– “Chị Bảo Uyên là đỉnh đỉnh…”
Hàng loạt tiếng hô như sấm vềnh thật điếc hết cả lỗ tai, tiếng hô chỉ dứt khi tiếng MC dẫn chương trình vang lên và cũng là lúc tiếng thở các sao nữ, đặc biệt là Cự giải bị gián đoạn…
– “Xin mời phần trình diễn của Nhóm ” 6 cô nàng hiệp nữ “_ đây là cái tên nhóm mà mấy fan vừa tặng cho các cô. Họ bảo các cô ” Trong trường các bạn là chân lí, là ngọn đuốc cho những người nghèo như tụi mình…, chúng tớ hi vọng các cậu cũng giống như những cái tên đó vậy… luôn đứng lên đòi công bằng cho những người yếu thế..”, bởi vì cái câu này mà các cô cảm thấy áp lực… mà áp lực đang đè nặng lên đó là cô nàng Cự Giải bởi lẽ..cô nàng Song Ngư đến giờ phút này thực chất vẫn chưa về
– “Hay là thôi vậy, tớ nhát lắm..”_ Cự giải run rẩy từ chối, thà cho cô giải quyết hàng loạt thí nghiệm, thà cho cô làm lãnh đạo một bệnh viện Buchin lớn nhất cũng không đáng sợ bằng việc bất cô đứng lên hò hát cho phần đông người như thế này hưởng thức, thực áp lực lắm nghe….
– “Cự Giải, cậu đã quên lúc đầu ai nhận lời thách đấu sao? “_ Xử Nữ nhắc nhỡ
– “Tớ..”_ Cự giải ấp úng, đáng chết phải như lúc đầu cô không nhận lời là được rồi…, tại sao hôm trước lại đi nhận lời cơ chứ…….cô đúng là hâm thiệt mà..
– “Xin mời đại diện nhóm ” 6 cô nàng hiệp nữ ” lên biểu diễn “_ Tiếng Mc nhắc lại lần hai
– “6 cô nàng hiếp nữ cố lên ”
– “Đúng thế các cô phải lấy lại công bằng cho chúng tôi ”
Giọng fan hâm mô các cô hô lớn
– “Đó Cự Giải cậu nghe thấy mọi người hô chưa? Cậu đừng làm mọi người thất vọng chứ ? Lên đi, bọn này ủng hộ cậu…”_ Thiên Bình xuống giọng nài nỉ, cộng thêm cổ vũ.
– “Sao hả? Chưa đấu mà nhận thu à? Hạng rác rơm như các cô thì làm được gì? “_ Giọng nhỏ Bảo Uyên chanh chua
Đáng chết lại có một người dám ví các cô là rác rơm…., hết sỏi đá rồi lại rác rơm..hừ chỉ khuôn mặt các cô biến dạng thân phận các cô thay đổi chút thôi.. có cần vậy không ?
– “Rồi cô sẽ biết ai là rác rơm “_ Cự Giải bị kích trả lời hùng hậu
Dù muốn dù không thì giời đây Cự Giải đang lết cái thân tàn ma dại mà lên sân khấu, đứng trên sân khấu mà người cô đang run như ở núi băng nghìn năm vậy… Trời ơi! Cô đang run thế này mà cái đám Lục đại quỷ vương đó lại còn nhìn cô khinh khỉnh..
Xoẹt..
Ánh đèn chói sáng làm cô không kịp thích ứng phải quay sang một bên, nhờ bóng sáng của chiếc đèn, cô nhìn thấy được thân ảnh của mình… dù là đại tiểu thơ thì sao chứ…cũng chỉ là…một thân ảnh nhỏ bé lẽ loi thôi…
– “Hạnh rác rơm như các cô thì làm được gì ? ”
– “Các cô cũng có quyền so sánh với bọn họ sao? Các cô chỉ là những thứ cát sỏi đầy rẫy ngoài đường một đồng cũng không xứng ”
Từng câu nói xem thường vang lên, trong phút chốc một ánh sao băng như vụt sáng cả nền trời vậy … Được, có rồi…
Tiến về phía mirô cô chậm chạp nói
– “Thật xin lỗi, bạn diễn cùng tôi hôm nay đột nhiên biến mất giữa chừng..? Tôi không muốn bỏ lỡ buổi diễn…nên có thể, cho tôi xin một yêu cầu nhỏ được không? Bởi lẽ, buổi diễn không đơn thuần là để tranh phiếu bầu, tôi còn muốn nói lên ước mơ cho tất cả những người yếu thế nơi đây”_ Cự giải nhỏ nhẹ lên tiếng….
– “Nói lên ước mơ ư? ”
– “Ở đây thì có ước mơ gì ? ”
Mọi người xì xầm, cả ban giám khảo cũng thế…
– “Được thế cô có yêu cầu gì? “_ Vị giám khảo thứ nhất hỏi
– “Rất đơn giản chỉ cần một ít cát là được “_ Cự giải
Về phía các sao nam họ ngạc nhiên
– “Nè, cô ta định làm gì thế…đừng nói dùng cát để múa hay hát nhe…”_ Sư Tử chế nhạo
– “Muốn biết thì xem đi, nói nhiều quá “_ Bach Dương quát, mắt châm chú dán lên sân khấu
Cầm nắm cát trên tay, vừa vẽ Cự Giải vừa nói
” Ở một vùng núi xinh đẹp, có một ngôi làng chung sống yên bình…. Hoa ban nở rộ khắp nơi, một màu trắng xóa..thanh tao và tinh khiếp… Cư dân ở đây rất cần cù lương thiện yêu thương và gắn bó với nhau… Nhưng vì địa hình khó khăn, cuộc sống nghèo khó.. Cuộc sống chật vật đã cướp đi của họ sự tìm tòi về con chữ.. Vâng, họ không biết chữ và mọi người không ai định nghĩa được trường học là thế nào…. Những đứa trẻ từ từ lớn lên già đi và thế hệ sao vẫn thế, những mầm non trẻ không được đi học… Người dân ở đây phải chấp nhận cái vận mệnh không có tri thức….”
Vừa nói Cự giải vừa vẽ lên tất cả những biểu đạt, những chân dung bằng cát cứ hiện thủ, vừa gây cảm giác xúc động cho người đọc và vừa gây một cảm giác sâu lắng khi lời nói của cô được phả vào cùng một giai điệu buồn buồn biến tấu bên tay….
– “Các cô này quả không thể xem thương..”_ Thiên Yết, Song Tử trò chuyện
Vẫn chăm chú trên khung tranh cát Cự Giải tiếp:
– “Nhưng rồi, một ngày của mười mấy năm… Có một cô giáo trẻ từ thành phố chuyển về, cô không cho phép cái gọi là vận mệnh mù chữ, bằng chính nổ lực của bản thân… bằng những đồng lương ít ỏi của mình…,và cô đã đến từng nhà đến thuyết phục mọi người đưa con mình tới trưởng để học…, thế rồi ngôi trường cuối cùng cũng mọc lên… Bọn trẻ cuối cùng cũng có được một ngồi trường thuộc về mình… Chúng hăng say ngày ngày cứ I,A cùng con chữ, như một lẽ sống được hồi sinh mọi người càng thêm yêu cuộc sống.. Cô giáo ngày càng nhận được sự yêu mến của mọi người… Không chỉ thế, cô còn đem đến cho những trẻ thơ một ước mơ về âm nhạc… Cô tạo nên những nốt nhạc tươi vui cho dân làng… Giọng hát tươi non của những đứa trẻ, đều làm cho mọi người trong thôn đều cảm thấy tự hòa………… Và rồi, bánh xe vận mệnh một lần nữa lại đến, tử thần đã cướp đi linh hồn của cô giáo, âm nhạc trong ngôi làng ngày càng thăng tiến, nhưng… cô giáo thì không còn sống để hạnh phúc cùng mọi người…cô vĩnh viễn nằm lại sau những ngày lao động vì kiệt sức…..Cô giáo mất đi, tình hình tài chính của lớp nhạc ngày càng thêm xấu … Lớp học âm nhạc bị đóng cửa… Nhưng những tiếng hát trong trẻo của những trẻ thơ thì mãi mãi tồn tại…tồn tại qua từng mùa hoa ban trắng… Bọn trẻ dùng giọng hát tươi trẻ của mình với mọi người, bọn trẻ cũng giống như những đứa trẻ khác, chúng có tư cách ước mơ về một cuộc sống tốt đẹp….”
Một ánh câu vòng để khép lại bức tranh cát, Cự giải từ từ ngước lên để lộ đôi mắt u buồn của mình
” Bọn trẻ có quyền ước mơ về một cuộc sống tốt đẹp, nhưng chỉ cô là không có quyền để ước mơ..”_ Cự giải cười buồn sao đó quay lại vấn đề chính
– “Tôi đã nghe những lời phê phán của mọi người rằng cát sỏi thì chỉ mãi là cát sỏi rơm rạ như kẻ đầu đường xó chợ.. chúng mãi mãi không có quyền lên tiếng.. không có quyền ước mơ và mãi mãi chỉ là những thân phận thấp hèn trong xã hội…”
– Cô ta đang nói chúng ta đấy? “_ Song Tử lên tiếng
– “Ngu! Không cần cậu nhắc “_ Ma Kết bực tức
– “Cát sỏi thật quá nhỏ bé, sẽ khiến nó trở nên mềm yếu… Đúng thế, lời mọi người nói là sự thực… nhưng.. với buổi biễu diễn hôm này tôi muốn nói với tất cả các bạn từng bị xem là cát sỏi………. Dùng cát sỏi để xây nhà, xây tháp……. các sỏi cũng có thể được ước mơ, ước mơ được lên tiếng, được bình đẳng… và ước mơ đó thật chân thật và càng đẹp đẽ hơn…”
Lời nói Cự Giải như một tiếng xé, xé tất cả những tủi hổ và xé luôn cả cái thói kiêu căng của bọn công tử, tiểu thơ nhà giàu đã làm từ trước……….
Đúng 2 phút
Rào…rào….rào…
Những tràng vỗ tay như ngọn sóng thần trào dâng mãnh liệt, hết lớp này đến lớp khác. Cự giải chút một hơi thở phào nhẹ nhõm.. cả hồi trường im lặng làm cô cứ tưởng ???..
– “Cự giải hay lắm..”
– “Đúng thế, cát sỏi cũng có ước mơ..”
– “Chúng tôi ủng hộ các cô ”
– “Mãi ủng hộ các cô…”
Tiếng cổ vũ mọi người mà khiến cô ong ong cả lổ tay.. Đưa mắt htách thức về phái Lục đại thiên vương ý bảo ” Sao nào? Dám khinh thường cát sỏi ”
Còn nhỏ Bảo Uyên mặt tím tái, phần trình diễn này không như có ý phê bình cô còn đánh thức được ý thức của những người từng bị cô bất nạt…xem ra cô đã quá xem nhẹ cái nhóm nữ đó rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.