Chương 6
Ngocngominhminhngo
16/09/2015
Khi hai kẻ trộm Thiên Bình, Nhân Mã hoàn tất việc tẩu thoát khỏi nhà
chú chó bẹc-giê, mệt quá, họ tựa vào gốc cây bên đường, sẵn tiện đứng
chờ Bảo Bảo.
– “Phù, mệt quá… Cũng tại cậu hết đấy Nhân Mã. Thiên đường có chỗ thì không đi, khi không lại giành địa bàn với động vật”_ Thiên Bình tức giận trách Nhân Mã.
– “Thôi thôi…, vuốt giận đi Bình nhi. Tớ đâu biết ở đâu ra con chó đó. Cùng lắm, lần sau tớ đảm bảo sẽ không có con chó đó nữa.” _ Nhân Mã lay lay tay Thiên Bình rối rích nhận lỗi.
– “Cái gì, còn có lần sau à? “_ Cơn giận Thiên Bình vừa được dập nguội, ngay lập tức lại có quẻ củi đâm vào như châm ngòi cho ngọn lửa cháy lên.
– “Á…, không, không. Tuyệt đối sẽ không có lần sau. Hì…”_ Cười hiền lấy lòng ” Bởi vì lần sao tớ sẽ cải biến cái lỗ hỏng đó thành đường hầm..hihi.”, nghĩ là nghĩ vậy chứ Nhân Mã làm sao dám nói.
– “Hứ…”_ Thiên Bình liếc xéo Nhân Mã, Mã nhi vội vội vàng vàng cúi đầu xuống tránh tia lửa điện đang từ từ tấn công cô. Được một lúc…….
Vù vù vù…..
– “Thiên Bình này! Cậu có cảm thấy lạnh lạnh không? “_ Nhân Mã run run hỏi.
– “Không.. không phải lạnh lạnh…mà..mà..r..rất lạnh thì phải.” _ Thiên Bình đáp lại hai tay cô run lẩy bẩy.
– “S..sao..B…B..Bảo..chưa..chưa ra vậy?”
– “Tớ làm…làm sao..sao biết được”
Vèo vèo vèo…..
Xoạt xoạt xoạt……
– “Nhân Mã này, cậu cậu có.. có nghe thấy gì không? ” _ ” Lầm rồi, nhất định là tai cô nghe lầm rồi. Thiên Bình ơi Thiên Bình, mày phải đi khám lại cái tai này quá, à sẵn tiện đi khám lại luôn bộ óc hay viễn tưởng nữa” Thiên Bình nghĩ thầm.
– “Chẳng lẽ, Thiên Bình..chẳng lẽ..không lẽ..”_ Nhân Mã ấp úng.
– “Chẳng lẽ không lẽ cái gì chứ?_ Thiên Bình hối thúc…
Xoạt xoạt xoạt… Ngay sau tiếng nói của Thiên Bình, một trận lá từ trên cây ùa xuống…
– “Bình nhi..Chẳng lẽ…chẳng lẽ..có..có ma.”_ Nhân Mã đến lúc này thì mặt cắt không còn một giọt máu
Ầm ầm ầm… Niềm hi vọng cuối cùng của Thiên Bình tan thành mây khói, vậy là cô đoán đúng sao? Vậy là cô không lầm, vậy là tai cô không hỏng và cũng là não cô cũng không bị hư…. Huhu…Thiên Bình khóc không ra nước mắt. Trong khi Thiên Bình đang tự cảm thán cho mình thì bên Nhân Mã, cô đang chắp hai tay lại, bái bái, miệng lẩm bẩm nào là:
-” A-men! Đức chúa Giê-su, Ngọc hoàng thượng đế, quan âm đại sĩ, phật tổ như lai… Các người tuyệt đối phải hộ vệ cho con”. Nhìn về phía cái lỗ hỏng Nhân Mã tiếp tục:
– “Thiên cẩu ca ca, ngươi chết rồi thì nên an nghỉ đi đừng có doạ ta…ta…Ta nhát gan lắm, cùng lắm là gì đi thiên cẩu ca ca, ngươi không nhát ta, ta sẽ không kiện ngươi xâm phạm bất hợp pháp nhà ta đâu.”
– “Nhân Mã à…”_ Thiên Bình vội vàng ngăn cản hành động rất ư là ngốc nghếch của Nhân Mã…. Mặc dù rất sợ, nhưng cô vẫn không nén nổi được trận cười. Thôi thì sớm cũng chết, muộn cũng chết Thiên Bình lấy hết can đảm nhìn lên… Bên đây Nhân Mã vẫn bỏ qua lời nói của Thiên Bình, v- “Thiên cẩu đại ca ca, nếu ta mà có mệnh hệ gì ba ta sẽ cho người nướng ngươi thành thịt cầy, Xử Nữ sẽ băm vằm ngươi ra, Bảo Bình sẽ lấy ngươi làm thí nghiệm, ừ ừ, Cự Giải sẽ phân hủy xác của ngươi, còn còn Song Ngư sẽ bêu xấu ngươi cả đời, vạn người, nghìn năm vẫn trách mắng ngươi, và còn còn Bình nhi nữa, Bình nhi…..”
– “Mã nhi, nhìn lên xem..”_ Hành động của Nhân Mã vội vàng im bặt, cô căng mắt nhìn lên….
Ôi má ơi, đập vào mắt cô là một làn tóc dài khẽ đung đưa theo chiều gió, gương mặt con ma nữ nhìn cô cười ngây ngất nhưng mà sao ngộ vậy, Nhân Mã bất giác hơi…
– “Thiên cẩu đại ca ca, thì ra ngươi là giống cái hả? Thất lễ quá, ta phải gọi ngươi là thiên cẩu đại tỷ tỷ mới đúng a. “_Nhân Mã còn hảo ý ngoắt ngoắt tay chào hỏi con ma nữ trước mắt, sau đó cô quay sang Thiên Bình đang cười đến đau cả bụng.
– “Bình nhi sao cười dữ vậy? Mà nè, có phải người chết rồi thân hình sẽ đảo ngược không? “_ Đây là điều thắc mắc đầu tiên của Nhân Mã. Không phải sao, con ma trước mắt hai chân thì đu trên ngọn cây, mái tóc dài trút hết xuống đất… Nhưng mà, người nào sao quen quen vậy?
Thiên Bình cố gắng nhịn cười, cô đứng lên từ từ tiến về phía Nhân Mã
Cốc..Một cái cú như trời giáng xuống đầu Nhân Mã
– “Ngu! Con ngựa ngu ngốc kia, mau nhìn cho kĩ, người trước mắt là ai ? “.
Nhân Mã lấy hai tay dụi dụi mắt mình, khoảng hai phút sau….
– “Á……….um…um…”_ Tiếng hét như ai oán xé tan cả bóng đêm, may mà Thiên Bình nhanh tay bịt mồm
Nhân Mã lại..
Vâng người trước mặt không ai khác đó chính là Bảo Bình cổ quái, cô đang nhe răng ra mà cười đến cứng cả quai hàm.
– “Sao nào? Mã nhi quà mừng của mình tớ dành cho cậu tốt chứ”
– “Còn nữa Nhân Mã, con chó lúc nãy thật sự đâu có chết. Súng Bảo Bình đưa cho mình chỉ là súng thuốc gây mê thôi. Hì. “_ Thiên Bình vội vã chen vào…..
– “……”
1′, 2′ trôi qua Nhân Mã đứng hình, đến phút thứ ba thì…
– “Á……………………….”_ Tiếng hét lần thứ hai của Nhân Mã vang lên.
Thế là một trận chiến đẫm máu đang diễn ra trước khu biệt thự Ability Group…
– “Phù, mệt quá… Cũng tại cậu hết đấy Nhân Mã. Thiên đường có chỗ thì không đi, khi không lại giành địa bàn với động vật”_ Thiên Bình tức giận trách Nhân Mã.
– “Thôi thôi…, vuốt giận đi Bình nhi. Tớ đâu biết ở đâu ra con chó đó. Cùng lắm, lần sau tớ đảm bảo sẽ không có con chó đó nữa.” _ Nhân Mã lay lay tay Thiên Bình rối rích nhận lỗi.
– “Cái gì, còn có lần sau à? “_ Cơn giận Thiên Bình vừa được dập nguội, ngay lập tức lại có quẻ củi đâm vào như châm ngòi cho ngọn lửa cháy lên.
– “Á…, không, không. Tuyệt đối sẽ không có lần sau. Hì…”_ Cười hiền lấy lòng ” Bởi vì lần sao tớ sẽ cải biến cái lỗ hỏng đó thành đường hầm..hihi.”, nghĩ là nghĩ vậy chứ Nhân Mã làm sao dám nói.
– “Hứ…”_ Thiên Bình liếc xéo Nhân Mã, Mã nhi vội vội vàng vàng cúi đầu xuống tránh tia lửa điện đang từ từ tấn công cô. Được một lúc…….
Vù vù vù…..
– “Thiên Bình này! Cậu có cảm thấy lạnh lạnh không? “_ Nhân Mã run run hỏi.
– “Không.. không phải lạnh lạnh…mà..mà..r..rất lạnh thì phải.” _ Thiên Bình đáp lại hai tay cô run lẩy bẩy.
– “S..sao..B…B..Bảo..chưa..chưa ra vậy?”
– “Tớ làm…làm sao..sao biết được”
Vèo vèo vèo…..
Xoạt xoạt xoạt……
– “Nhân Mã này, cậu cậu có.. có nghe thấy gì không? ” _ ” Lầm rồi, nhất định là tai cô nghe lầm rồi. Thiên Bình ơi Thiên Bình, mày phải đi khám lại cái tai này quá, à sẵn tiện đi khám lại luôn bộ óc hay viễn tưởng nữa” Thiên Bình nghĩ thầm.
– “Chẳng lẽ, Thiên Bình..chẳng lẽ..không lẽ..”_ Nhân Mã ấp úng.
– “Chẳng lẽ không lẽ cái gì chứ?_ Thiên Bình hối thúc…
Xoạt xoạt xoạt… Ngay sau tiếng nói của Thiên Bình, một trận lá từ trên cây ùa xuống…
– “Bình nhi..Chẳng lẽ…chẳng lẽ..có..có ma.”_ Nhân Mã đến lúc này thì mặt cắt không còn một giọt máu
Ầm ầm ầm… Niềm hi vọng cuối cùng của Thiên Bình tan thành mây khói, vậy là cô đoán đúng sao? Vậy là cô không lầm, vậy là tai cô không hỏng và cũng là não cô cũng không bị hư…. Huhu…Thiên Bình khóc không ra nước mắt. Trong khi Thiên Bình đang tự cảm thán cho mình thì bên Nhân Mã, cô đang chắp hai tay lại, bái bái, miệng lẩm bẩm nào là:
-” A-men! Đức chúa Giê-su, Ngọc hoàng thượng đế, quan âm đại sĩ, phật tổ như lai… Các người tuyệt đối phải hộ vệ cho con”. Nhìn về phía cái lỗ hỏng Nhân Mã tiếp tục:
– “Thiên cẩu ca ca, ngươi chết rồi thì nên an nghỉ đi đừng có doạ ta…ta…Ta nhát gan lắm, cùng lắm là gì đi thiên cẩu ca ca, ngươi không nhát ta, ta sẽ không kiện ngươi xâm phạm bất hợp pháp nhà ta đâu.”
– “Nhân Mã à…”_ Thiên Bình vội vàng ngăn cản hành động rất ư là ngốc nghếch của Nhân Mã…. Mặc dù rất sợ, nhưng cô vẫn không nén nổi được trận cười. Thôi thì sớm cũng chết, muộn cũng chết Thiên Bình lấy hết can đảm nhìn lên… Bên đây Nhân Mã vẫn bỏ qua lời nói của Thiên Bình, v- “Thiên cẩu đại ca ca, nếu ta mà có mệnh hệ gì ba ta sẽ cho người nướng ngươi thành thịt cầy, Xử Nữ sẽ băm vằm ngươi ra, Bảo Bình sẽ lấy ngươi làm thí nghiệm, ừ ừ, Cự Giải sẽ phân hủy xác của ngươi, còn còn Song Ngư sẽ bêu xấu ngươi cả đời, vạn người, nghìn năm vẫn trách mắng ngươi, và còn còn Bình nhi nữa, Bình nhi…..”
– “Mã nhi, nhìn lên xem..”_ Hành động của Nhân Mã vội vàng im bặt, cô căng mắt nhìn lên….
Ôi má ơi, đập vào mắt cô là một làn tóc dài khẽ đung đưa theo chiều gió, gương mặt con ma nữ nhìn cô cười ngây ngất nhưng mà sao ngộ vậy, Nhân Mã bất giác hơi…
– “Thiên cẩu đại ca ca, thì ra ngươi là giống cái hả? Thất lễ quá, ta phải gọi ngươi là thiên cẩu đại tỷ tỷ mới đúng a. “_Nhân Mã còn hảo ý ngoắt ngoắt tay chào hỏi con ma nữ trước mắt, sau đó cô quay sang Thiên Bình đang cười đến đau cả bụng.
– “Bình nhi sao cười dữ vậy? Mà nè, có phải người chết rồi thân hình sẽ đảo ngược không? “_ Đây là điều thắc mắc đầu tiên của Nhân Mã. Không phải sao, con ma trước mắt hai chân thì đu trên ngọn cây, mái tóc dài trút hết xuống đất… Nhưng mà, người nào sao quen quen vậy?
Thiên Bình cố gắng nhịn cười, cô đứng lên từ từ tiến về phía Nhân Mã
Cốc..Một cái cú như trời giáng xuống đầu Nhân Mã
– “Ngu! Con ngựa ngu ngốc kia, mau nhìn cho kĩ, người trước mắt là ai ? “.
Nhân Mã lấy hai tay dụi dụi mắt mình, khoảng hai phút sau….
– “Á……….um…um…”_ Tiếng hét như ai oán xé tan cả bóng đêm, may mà Thiên Bình nhanh tay bịt mồm
Nhân Mã lại..
Vâng người trước mặt không ai khác đó chính là Bảo Bình cổ quái, cô đang nhe răng ra mà cười đến cứng cả quai hàm.
– “Sao nào? Mã nhi quà mừng của mình tớ dành cho cậu tốt chứ”
– “Còn nữa Nhân Mã, con chó lúc nãy thật sự đâu có chết. Súng Bảo Bình đưa cho mình chỉ là súng thuốc gây mê thôi. Hì. “_ Thiên Bình vội vã chen vào…..
– “……”
1′, 2′ trôi qua Nhân Mã đứng hình, đến phút thứ ba thì…
– “Á……………………….”_ Tiếng hét lần thứ hai của Nhân Mã vang lên.
Thế là một trận chiến đẫm máu đang diễn ra trước khu biệt thự Ability Group…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.