Chương 3: Xuyên Qua Thành Hài Tử (2)
Sapphire
24/11/2016
Hai hàng mi cong vút khẽ động,Linh Linh từ từ tỉnh dậy sau cuộc "phiêu lưu" ở vòng xoáy kì quái kia.Đôi con ngươi xanh thẳm trong trẻo mà lạnh nhạt,hơi nheo lại để thích nghi với thứ ánh sáng bất ngờ đập vào mắt.Nhỏ nhíu mày khó chịu,hai tay chống xuốg đất gượng dậy,lấy tay day day cái đầu nhức ê ẩm.Chợt thân hình khựng lại,nhỏ nghi hoặc nhìn đôi tay nhỏ nhắn trắng noãn,láng mịn như ngọc trc mặt,rồi lại cúi đầu nhìn xuống khối thân thể hài tử của mình.1...2...3"Aaaaaaaaa..."Tiếng thét chói tai vang vọng cả một mảnh rừng,chim chóc bay tán loạn,lên tận chín tần mây,cả Ngọc Hoàng Đại Đế đag uống trà cũng phải giật mình với tần suất âm thanh khủng (ta chém :]]] )
-"Cái quái gì thế!?Sao mình lại là đứa trẻ!?Đùa nhau à!? MNC (m* nó chứ) !! Trời ơi là trời !! Oh My God !! What the hell ?!! F*ck you !! (Tuyết: Ngạc nhiên thôi mà cũg phải chơi từ TV sang TA. -_- N.Nhi: Ờ =_=",TG:Cho nó tự kỉ xíu đê -_-||)
Nhỏ vẫn chìm đắm trong thế giới của mình mà quên lun có hai người đang nhìn nó một cách kì thị.
-Nè Tuyết,có nên ngăn Linh nhi lại ko?
-Keme nó đi!
-Ờ!-"Tuyết à cậu cũng quá phũ rồi"Haiz~~
Sau một hồi đứng nhìn con khỉ lăng xăng kia tự kỉ vs chính mình ,N.Nhi cũng ko chịu nỗi nữa,đành thở dài bước ra ngăn Linh lại.Để lại Tuyết phía sau với ánh nhìn bất mãn,bĩu môi một cái,nó thầm nghĩ "Thật là,đag xem tìm vui thế mà lại...".
N.Nhi tiến lại gần nhỏ,tiện chân phi một cước thẳng vào mặt,tạo nên một đường cong hoàn hảo trên không trung.Linh hoảng hốt vội né xang bên.
-Ya!!Con nhóc kia biết chị đây là ai ko hã,dám đụng đến bà,bà cho ăn đập bây giờ!
Nhỏ giơ nắm đấm,chợt khựng lại trên ko trung."Ủa sao giọng mình kì vậy ta,làm gì mà non choẹt như con nít vậy.Ờ mà sao tự nhìn cảm thấy mình lùn vậy ta,hay tại cây nó to.Còn nữa,con ranh trc mặt trông quen mắt nhễ,là ai ta?Ờ...ừm hình như là...là..Tuyết!?!!!"
-A!Tuyết...là tuyết phải ko,sao lại biến thành con nít thế kia
-Linh hỏi Nhi vậy Nhi hỏi ai,có trời mới biết được tại sao -_-
-Ờ...ờ..Không biết thì thôi,căng thế.Ủa mà Tuyết đâu? _Linh đơ mặt ra hỏi
"Con này là cố tình giả đui hay đui thật thế" không hẹn mà gặp,cả hai có cùng một suy nghĩ,chỉ tội cho cái đứa ngơ nhất nhóm,đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được mà,đường đường là một sát thủ lại...haiz
-Được rồi,đi thôi,lằng nhằng!_Tuyết tựa người vào gốc cây,buông một câu cụt lủn xoay người rời đi.
Cũng không ai hỏi gì nhiều,lập tức xuất phát theo Tuyết,họ là sát thủ,đương nhiên cũng không phải não tàn.Khi đến một nơi xa lạ như này thì việc đầu tiên phải quan sát tình hình,kiếm một nơi an toàn để ổn định.Nhìn lục địa này cũng chẳng khác Địa cầu mấy,chỉ là thêm chút kì lạ thôi,hơn nữa xung quanh có vài gốc cây có dấu hiệu bị chặt bởi rìu,vậy nên xung quanh đây chắc hẳn có người.Thay vì một mình ở nơi hẻo lánh thế này thì đến chổ có ng vẫn hơn nga~
Trên đường đi,cơ hồ mọi việc đều rất thuận lợi,thỉnh thoảng có vài con ma thú 0 cấp phá rối,nhưng đều bị cả ba giết gọn.Nếu có người ở đây chắc hẳn sẽ rất kinh hãi đi,ba đứa trẻ này cư nhiên lại dễ dàng đánh bại con ma thú mà ba người thường cường tráng cũng không chắc đánh nổi.Đây là dị giới chứ không phải địa cầu a!
-Uầy,Tuyết a~Chúng ta chũng đã đi hơn 2 tiếng rồi sao xung quanh vẫn không có lấy một bóng người.Mệt chết đi được_Linh than thở
-Nè Tuyết có thật là chúng ta đi đúng đường không vậy?_N.Nhi hoài nghi hỏi
-Không biết!_Vâng, ngắn gọn,súc tích,cực kì dễ hiểu nhưng lại lai cho hai chị nhà ta chết đứng.
"Con nhỏ này đúng là biết cách làm cho người ta hộc máu mà.Haizz lão đại của bọn họ đây ư?Thật là biết cách trêu người mà!"
-"Cái quái gì thế!?Sao mình lại là đứa trẻ!?Đùa nhau à!? MNC (m* nó chứ) !! Trời ơi là trời !! Oh My God !! What the hell ?!! F*ck you !! (Tuyết: Ngạc nhiên thôi mà cũg phải chơi từ TV sang TA. -_- N.Nhi: Ờ =_=",TG:Cho nó tự kỉ xíu đê -_-||)
Nhỏ vẫn chìm đắm trong thế giới của mình mà quên lun có hai người đang nhìn nó một cách kì thị.
-Nè Tuyết,có nên ngăn Linh nhi lại ko?
-Keme nó đi!
-Ờ!-"Tuyết à cậu cũng quá phũ rồi"Haiz~~
Sau một hồi đứng nhìn con khỉ lăng xăng kia tự kỉ vs chính mình ,N.Nhi cũng ko chịu nỗi nữa,đành thở dài bước ra ngăn Linh lại.Để lại Tuyết phía sau với ánh nhìn bất mãn,bĩu môi một cái,nó thầm nghĩ "Thật là,đag xem tìm vui thế mà lại...".
N.Nhi tiến lại gần nhỏ,tiện chân phi một cước thẳng vào mặt,tạo nên một đường cong hoàn hảo trên không trung.Linh hoảng hốt vội né xang bên.
-Ya!!Con nhóc kia biết chị đây là ai ko hã,dám đụng đến bà,bà cho ăn đập bây giờ!
Nhỏ giơ nắm đấm,chợt khựng lại trên ko trung."Ủa sao giọng mình kì vậy ta,làm gì mà non choẹt như con nít vậy.Ờ mà sao tự nhìn cảm thấy mình lùn vậy ta,hay tại cây nó to.Còn nữa,con ranh trc mặt trông quen mắt nhễ,là ai ta?Ờ...ừm hình như là...là..Tuyết!?!!!"
-A!Tuyết...là tuyết phải ko,sao lại biến thành con nít thế kia
-Linh hỏi Nhi vậy Nhi hỏi ai,có trời mới biết được tại sao -_-
-Ờ...ờ..Không biết thì thôi,căng thế.Ủa mà Tuyết đâu? _Linh đơ mặt ra hỏi
"Con này là cố tình giả đui hay đui thật thế" không hẹn mà gặp,cả hai có cùng một suy nghĩ,chỉ tội cho cái đứa ngơ nhất nhóm,đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được mà,đường đường là một sát thủ lại...haiz
-Được rồi,đi thôi,lằng nhằng!_Tuyết tựa người vào gốc cây,buông một câu cụt lủn xoay người rời đi.
Cũng không ai hỏi gì nhiều,lập tức xuất phát theo Tuyết,họ là sát thủ,đương nhiên cũng không phải não tàn.Khi đến một nơi xa lạ như này thì việc đầu tiên phải quan sát tình hình,kiếm một nơi an toàn để ổn định.Nhìn lục địa này cũng chẳng khác Địa cầu mấy,chỉ là thêm chút kì lạ thôi,hơn nữa xung quanh có vài gốc cây có dấu hiệu bị chặt bởi rìu,vậy nên xung quanh đây chắc hẳn có người.Thay vì một mình ở nơi hẻo lánh thế này thì đến chổ có ng vẫn hơn nga~
Trên đường đi,cơ hồ mọi việc đều rất thuận lợi,thỉnh thoảng có vài con ma thú 0 cấp phá rối,nhưng đều bị cả ba giết gọn.Nếu có người ở đây chắc hẳn sẽ rất kinh hãi đi,ba đứa trẻ này cư nhiên lại dễ dàng đánh bại con ma thú mà ba người thường cường tráng cũng không chắc đánh nổi.Đây là dị giới chứ không phải địa cầu a!
-Uầy,Tuyết a~Chúng ta chũng đã đi hơn 2 tiếng rồi sao xung quanh vẫn không có lấy một bóng người.Mệt chết đi được_Linh than thở
-Nè Tuyết có thật là chúng ta đi đúng đường không vậy?_N.Nhi hoài nghi hỏi
-Không biết!_Vâng, ngắn gọn,súc tích,cực kì dễ hiểu nhưng lại lai cho hai chị nhà ta chết đứng.
"Con nhỏ này đúng là biết cách làm cho người ta hộc máu mà.Haizz lão đại của bọn họ đây ư?Thật là biết cách trêu người mà!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.