Chương 2: Xuyên Qua Thành Hài Tử!?
Sapphire
24/11/2016
Giữa không gian tối đen quỷ dị,thỉnh thoảng vài luồng âm khí thổi qua,Yến Tuyết chậm rãi lấy lại được ý thức.Điều đầu tiên nó cảm nhận được là một trận đau đớn kịch liệt đến từ linh hồn,cắn răng chịu đựng,nó cố nhớ lại mọi chuyện.Sau khi hoàn thành nhiệm vụ,nó cùng Khánh Linh và Nguyệt Nhi trở về,đến giữa đường thì gặp một hiện tượng quái lạ.Ba đạo quang lôi đánh xuống tụi nó rồi hút cả ba vào vòng xoáy trên trời,sau đó nó liền hôn mê ko biết j nữa,chẳng lẽ nơi này là âm phủ?Nhảm nhí!Nó bị chính suy nghĩ của mình chọc cười,âm phủ j mà chẳng có oan hồn hay ma quỷ,còn có Hắc Bạch vô thường,đầu trâu mặt ngựa,Diêm vương đi đâu hết trơn rồi?Còn Linh và Nhi nữa,hai người bạn tốt của nó đâu,sẽ không bị giống nó chứ?Hàng vạn câu hỏi xảy ra trong đầu nó,nhưng ko có bất kì giải đáp nào cả.Bất chợt nó thấy cả người như bị cuốn đi,thật lâu thật lâu,nhưng vì chỉ mới khôi phục ý thức nên nó cũng chẳng biết xung quanh thế nào cả.Đang ngờ vực suy đoán,một cỗ nhiệt ấm áp ập vào người nó,xung quanh bừng sáng,nó cố hết sức điều khiển thân thể mình,mở hai mắt nặng trĩu.Cảnh tượng đầu tiên mà nó nhìn thấy chính là một khu rừng,xung quanh cây cối thực vật tươi tốt,nhưng thứ mà nó chú ý chình là những con vật quái lạ nó thấy được.Kinh ngạc nhìn xung quanh,nó cố áp chế cảm xúc bình tĩnh tìm hai đứa bạn.Nhưng lại còn kì lạ và quỷ dị hơn nữa là ngoài hai đứa nhỏ nằm trên đất thì chẳng thấy ai nữa.Nhíu mày nó nghi hoặc đứng dậy đến gần hai đứa trẻ,đi vài bước nó chợt cảm thấy thân thể có j đó ko đúng,cúi đầu nhìn lại,lần này nó chính thức bị dọa sợ.Trên người vẫn một thân đồ sát thủ màu đen nhưng kì lạ ở chỗ là thân thể này nhỏ bé hơn rất nhiều,cả thân hình siêu mẫu của nó cũng biến mất ko thấy,chẳng lẽ nó trở thành đứa trẻ 10t.Vội vàng cởi bao tay nhìn lại cổ tay mình,nó thở phào nhẹ nhõm,vẫn còn vết bớt ngôi sao đó,ít nhất đây cũng là thân thể lúc nhỏ của mình.Nhìn sinh vật quái dị xung quanh,nó trầm tư,ko lẽ là mình xuyên qua sao?!Xuyên qua trở về lúc nhỏ?!Lại còn xuyên đến dị giới?!Lão thiên a!Ngài đúng thật là thích chơi đùa,đã cho ta xuyên đến dị giới rồi lại còn trở thành hài tử!Thật cmn trớ trêu! (Trời:Không phải a!Là lão Diêm vương đưa các ngươi đến đây a!Ta đây ko liên quan nhá! Diêm vương:Thượng đế!Ngài...Ngài đùn đẩy trách nhiêm ! Tg: =_=" ) Nhưng nếu nó xuyên qua trở thành đứa trẻ,vậy chẳng phải Linh và Nhi cũng vậy ư?Z chính xác hai đứa nhỏ hồi nãy là...
-"Tuyết!Là cậu đúng ko?"_Âm thanh thanh thúy trong veo vang lên,giọng điệu thập phần đáng yêu.Chủ nhân giọng nói này chính là đứa trẻ lúc nãy nằm bên phải,cũng chính là Nguyệt Nhi.Lúc nãy khi khôi phục được ý thức cô cảm nhận được mình bị cuốn đi đâu đó,đến khi tỉnh lại thì phát hiện bị biến thành trẻ con,lại còn thấy một đứa trẻ trông rất giống Yến Tuyết.
-"Ừhm,tỉnh rồi à?"_nó ngẩng đầu,xác định chính xác là Nguyệt Nhi rồi nhàn nhạt trả lời.Giọng điệu thờ ơ,lành lạnh nhưng ko che dấu được sự vui mừng cùng ôn nhu bên trong.
-"Đã xảy ra chuyện j?"_Cô kích động,nhìn biểu tình cùng giọng điệu thì chính xác là Yến Tuyết ko sai được.Tuy vui mừng nhưng cô cũng ko quên thăm dò tình hình,nhìn dáng vẻ của Tuyết hẳn là tỉnh dậy trước cô,chắc hẳn nó cũng đã rõ ràng vài phần.Huống hồ xung quanh lại có đủ sinh vật kì lạ,tốt nhất là nên cẩn thận.
-"Cũng ko có j đặc biệt,chẳng qua lão thiên muốn chơi đùa chúng ta một chút!Cho chúng ta xuyên không,xuyên trở về lúc nhỏ,lại còn xuyên đến dị giới!"_nó trả lời,giọng điệu lười biếng,nhàn nhã đến ko thể nhàn nhã hơn nói ra một vấn đề kinh thiên động địa.Cô trên đầu hiện ba vạch hắc tuyến,khóe miệng run rẩy nhìn người được gọi là bạn thân của cô,nói một vấn nghiêm trọng long trời lở đất với cái giọng đùa cợt như vậy chắc hẳn cũng chỉ có Yến Tuyết làm được.
-"Nè!Cậu không đùa chứ,sao chúng ta lại xuyên không đc?"_Cô ngờ vực
-"Tớ ko có lí do j để đùa,nhìn cây cối xung quanh chính xác là ko hề tộn tại ở trái đất!Chúng ta lại trở về là đứa trẻ,nếu ko phải xuyên qua thì cũng bi mắc kẹt ở nơi quái dị nào đó."_nó bình tĩnh phân tích,nói ra suy đoán của mình.Cô ngẫm nghĩ một hồi,xác định đây chính là sự thật.Tuy Tuyết là người phúc hắc thích trêu đùa người khác nhưng ko phải loại người vô lại thích đùa giỡn,huống hồ chi đây lại là vấn đề nghiêm trọng liên quan đến sinh tử.Ngẩng đầu nhìn Tuyết,cô dùng đôi mắt to tròn ngây thơ nhưng vô cảm của mình nhìn thẳng vào nó,nói:
-"Được rồi tớ tin cậu,còn Linh nhi chúng ta phải làm thế nào đây?"_Nói đoạn,cô xoay người nhìn Linh còn hôn mê bất tỉnh trên mặt đất,hất cằm về phía nhỏ hỏi.
-"Đợi một chút nữa nhỏ tỉnh lại rồi chúng ta tìm cách ra khỏi nơi đây,kiếm vài người dân địa phương nhờ giúp đỡ sẵn tiện tra hỏi lại lịch của đại lục kì quái này!"_Nó suy xét một chút rồi nói
-"Uhm." _Cô cũng kì nói j thêm,chỉ uhm một tiếng rồi đi về phía gốc cây gần đó nhàn nhã nồi xuống cùng nó,chờ Linh Linh tỉnh.
-"Tuyết!Là cậu đúng ko?"_Âm thanh thanh thúy trong veo vang lên,giọng điệu thập phần đáng yêu.Chủ nhân giọng nói này chính là đứa trẻ lúc nãy nằm bên phải,cũng chính là Nguyệt Nhi.Lúc nãy khi khôi phục được ý thức cô cảm nhận được mình bị cuốn đi đâu đó,đến khi tỉnh lại thì phát hiện bị biến thành trẻ con,lại còn thấy một đứa trẻ trông rất giống Yến Tuyết.
-"Ừhm,tỉnh rồi à?"_nó ngẩng đầu,xác định chính xác là Nguyệt Nhi rồi nhàn nhạt trả lời.Giọng điệu thờ ơ,lành lạnh nhưng ko che dấu được sự vui mừng cùng ôn nhu bên trong.
-"Đã xảy ra chuyện j?"_Cô kích động,nhìn biểu tình cùng giọng điệu thì chính xác là Yến Tuyết ko sai được.Tuy vui mừng nhưng cô cũng ko quên thăm dò tình hình,nhìn dáng vẻ của Tuyết hẳn là tỉnh dậy trước cô,chắc hẳn nó cũng đã rõ ràng vài phần.Huống hồ xung quanh lại có đủ sinh vật kì lạ,tốt nhất là nên cẩn thận.
-"Cũng ko có j đặc biệt,chẳng qua lão thiên muốn chơi đùa chúng ta một chút!Cho chúng ta xuyên không,xuyên trở về lúc nhỏ,lại còn xuyên đến dị giới!"_nó trả lời,giọng điệu lười biếng,nhàn nhã đến ko thể nhàn nhã hơn nói ra một vấn đề kinh thiên động địa.Cô trên đầu hiện ba vạch hắc tuyến,khóe miệng run rẩy nhìn người được gọi là bạn thân của cô,nói một vấn nghiêm trọng long trời lở đất với cái giọng đùa cợt như vậy chắc hẳn cũng chỉ có Yến Tuyết làm được.
-"Nè!Cậu không đùa chứ,sao chúng ta lại xuyên không đc?"_Cô ngờ vực
-"Tớ ko có lí do j để đùa,nhìn cây cối xung quanh chính xác là ko hề tộn tại ở trái đất!Chúng ta lại trở về là đứa trẻ,nếu ko phải xuyên qua thì cũng bi mắc kẹt ở nơi quái dị nào đó."_nó bình tĩnh phân tích,nói ra suy đoán của mình.Cô ngẫm nghĩ một hồi,xác định đây chính là sự thật.Tuy Tuyết là người phúc hắc thích trêu đùa người khác nhưng ko phải loại người vô lại thích đùa giỡn,huống hồ chi đây lại là vấn đề nghiêm trọng liên quan đến sinh tử.Ngẩng đầu nhìn Tuyết,cô dùng đôi mắt to tròn ngây thơ nhưng vô cảm của mình nhìn thẳng vào nó,nói:
-"Được rồi tớ tin cậu,còn Linh nhi chúng ta phải làm thế nào đây?"_Nói đoạn,cô xoay người nhìn Linh còn hôn mê bất tỉnh trên mặt đất,hất cằm về phía nhỏ hỏi.
-"Đợi một chút nữa nhỏ tỉnh lại rồi chúng ta tìm cách ra khỏi nơi đây,kiếm vài người dân địa phương nhờ giúp đỡ sẵn tiện tra hỏi lại lịch của đại lục kì quái này!"_Nó suy xét một chút rồi nói
-"Uhm." _Cô cũng kì nói j thêm,chỉ uhm một tiếng rồi đi về phía gốc cây gần đó nhàn nhã nồi xuống cùng nó,chờ Linh Linh tỉnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.