Tình Yêu Thời Niên Thiếu Của Tôi
Chương 10: Đi chơi[2]
Kim Tài
08/12/2024
15h35
Đến nhà, Ngọc Nhi bảo Nhân ở ngoài giữ xe còn cô thì vào trong gọi 2 người kia ra
"Ê xong chưa?"
Ngọc Nhi đứng trước cửa tay chống nạnh nhìn 2 cô bạn của mình
"Ê hay mày với Nhân đi chung xe đi?"
"Sao vậy?"
"Mới quen, đi chung sượng"
Nhật Hiên nói ngắn gọn nội dung, còn Ngọc Nhi thì không chần chừ gì tay ném chìa khoá sang cho Mỹ Hoa
"Cầm đi"
"Kê"
"Lát 2 mày tự xử á mà nhanh đi thấy đứng ngoài nắng tội"
"Ra trước i"
Mỹ Hoa nói
"Này nhà tao.. Tao đóng cửa"
"Quên, xin lỗi"
Nói xong thì Mỹ Hoa cười trừ, cô và Nhật Hiên lo thu xếp đồ đạc rồi đi ra xe còn Ngọc Nhi ở trong kiểm tra lại cửa nẻo rồi sau đó đóng lại
...
"Chờ lâu không?"
Ngọc Nhi vừa chạy tới vừa hỏi
"Tụi tao thì không còn ai kia thì chắc có"
Nhật Hiên vừa nói vừa nhìn qua cậu bạn đang im thin thít trên xe kia
"Hihi, xin lỗi nha. Tao kiểm tra lại cửa nẻo đồ á"
"Không sao"
Nghĩa Nhân lên tiếng
"Vậy giờ mình đi thoai?"
Ngọc Nhi nói rồi trèo lên xe cậu
"Tao với mày đi chung, mày hiểu mà?"
"Kê"
...
Đến bãi biển, 16h06
"Cũng không đông lắm"
Ngọc Nhi uể oải vươn vai lên
"Cũng bình thường"
Nhật Hiên đứng khoanh tay nhìn xung quanh
"Mùa mưa chẳng ai đi biển mấy đâu"
"Cũng đúng"
Nói xong thì 2 cô nàng quay sang nhìn 2 con người đang đỗ xe và thanh toán ở chỗ ấy
"Đi qua đó luôn đi?"
Cô đề nghị
"Cũng được"
Ngọc Nhi, Nhật Hiên đi đến chỗ 2 người đó. Sau đó cả 4 tiến ra bãi biển.
"Gió dữ thần"
Ngọc Nhi vừa nói vừa lấy áo khoác che chắn lại cho bản thân và 2 cô bạn của mình. Cậu trai duy nhất ở đám thấy vậy cũng thể hiện sự tinh tế của mình, Nghĩa Nhân đi lên phía trước mặt của 3 cô bạn, dùng thân mình để chắn gió. Cậu cũng không phải thuộc dạng cao to chiều cao nhỉnh hơn Ngọc Nhi 1 chút. Độ Ngọc Nhi mét 7 thì cậu chắc cũng được mét 75
"Cũng tinh tế đó chứ?"
Ngọc Nhi vừa cười vừa nói với giọng châm chọc
"Chứ sao?"
Nói rồi cả 4 cười đùa với nhau cho đến khi tới biển
"Cũng không đông lắm"
Mỹ Hoa gật gù nhìn xung quanh mình
"Hay đi qua chỗ xe bán đồ chiên bên kia đi? Có bàn ghế nữa kìa"
Nhật Hiên nhìn sang bên chỗ xe bán rồi quay lại nhìn cả bọn đang nheo mắt vì sức gió của biển kia
"Cũng được"
Xong thì cả đám lại kéo nhau sang chỗ xe đẩy đang đứng bán bên kia
"Ô ô các em đến ăn đấy à?"
Giọng của 1 chàng trai trẻ lên tiếng trông anh ta có vẻ tuấn tú
"Ngồi đó đi mấy em, ăn gì thì gọi nhé?"
Chàng trai vừa cười vừa nói trông rất năng nổ nhiệt tình, tay xách menu đưa cho cả bọn xem để chọn món. Thế rồi anh ta lấy sổ, bút từ trong túi tạp dề ra bắt đầu ghi nhận các món
"Tụi mày muốn ăn gì?"
Mỹ Hoa vừa cầm menu vừa hỏi
"Sao cũng được"
Ngọc Nhi và Nghĩa Nhân đồng thanh
"Vậy hai mày nhịn đi"
Nhật Hiên đáp
"Giỡn mặt hả?"
Ngọc Nhi làm bộ mặt phẫn nộ nhưng không đáng kể của mình ra cho mọi người xem
"Vậy chọn món đi"
Mỹ Hoa đưa menu ra, rồi nói
"Ằm.. Nhân chọn trước đi"
Cô đẩy menu sang cho cậu
"1 xúc xích, 1 hoành thánh, 1 xiên cá, 1 xiên bò với lại 1 xiên rau củ"
"Okay, rồi Ngọc Nhi ăn gì?"
"Y chang như vậy đi, tao cũng không biết chọn như nào"
"Okay"
"Vậy, bạn này với bạn này chọn cái này cái này, còn 2 bạn này là giống nhau nha anh"
"Okay, mấy đứa chờ chút nhá"
...
"Vừa ăn vừa ngắm biển chill chill, đúng là hết nước chấm mà"
Nhật Hiên vừa thưởng thức món ăn trên bàn vừa tấm tắc khen
"Đúng thiệt, mặc dù gió hơi lớn nhưng mà ăn vẫn ngon"
Ngọc Nhi cũng đồng tình với cô bạn của mình
"Cũng không ngon lắm"
Mỹ Hoa vừa nhai vừa nói
"Sao vậy?"
Nghĩa Nhân lên tiếng hỏi
"Toàn cát với bụi"
"Má"
Ngọc Nhi bất giác thốt ra
"Ra biển ăn thì đòi gì nữa bà??"
Ngọc Nhi nhìn Mỹ Hoa với gương mặt đầy dấu chấm hỏi
"Chả lẽ ra biển ăn cát với bụi??"
Mỹ Hoa nheo mắt nhìn Ngọc Nhi
"Thôi đi hai má, có vậy cũng cãi"
Nhật Hiên vừa lên tiếng xong thì cả không gian ở đó cũng bắt đầu trùng xuống, không ai nói với ai câu nào và những âm thanh họ nghe được là tiếng người và tiếng sóng biển đang vồ vập trong không gian của 4 người bọn họ thôi
...
Xong xuôi, cả bọn đứng dậy nhìn nhau, chẳng ai nói với ai thêm câu nào rồi cả bọn cũng chủ động đưa tiền cho người đàn ông duy nhất ra thanh toán. Trong lúc ấy, bọn Ngọc Nhi bàn tính ở lại đi dạo dưới biển rồi hẳn về
"Vậy dạo tới khi nào trời sập tối à?" Nhật Hiên hỏi, Ngọc Nhi thì đứng đó gật gù đồng ý vì bản thân không sống cùng gia đình nên thời gian cũng khá thoải mái
"Cũng được" Mỹ Hoa cũng đồng tình vì nhà cô bạn khá dễ
"Vậy lát hỏi thằng Nhân thử xem sao?" Mỹ Hoa lại lên tiếng
"Nó kia kìa" Ngọc Nhi ánh mắt đờ đẫn, nhìn cậu trai đang đi tới với chiếc áo khoác đen
"Đi xuống biển dạo không?" Ngọc Nhi hỏi
"Sao cũng được" Cậu trả lời, ánh mắt đồng thời cũng hướng ra biển với một cách hoài niệm
"Nhìn suy quá he?" Ngọc Nhi vỗ vỗ vào sau lưng cậu
"Sao vậy? Thất tình hở?" Ngọc Nhi cười cười rồi hỏi tiếp
"Có thể nói là vậy" Cậu thở dài, hai hàng lông mày cũng nhướn lên theo tay đồng thời cũng đút vào chiếc áo khoác
Cả bọn trầm trồ nhìn cậu bằng ánh mắt không thể tin được
"Sao? Sốc lắm hả?" Cậu nhìn cả bọn rồi cười cười, lại nói tiếp
"Ra biển dạo thôi?" Rồi cậu kéo áo Ngọc Nhi khiến cô phải nương theo cậu mà chạy ra biển
"Mình cũng đi thôi" Mỹ Hoa nhìn lên Nhật Hiên
"Ừ, đi"
...
"Hỏi này hơi nhạy cảm tí nha?" Ngọc Nhi vừa đi dạo với Nghĩa Nhân vừa hỏi
"Chuyện lúc nãy sao?"
Ngọc Nhi gật đầu
"Chuyện cũng dài nói chung chung thì người kia kiểm soát quá mức tôi không chịu được nên buông"
Ngọc Nhi tròn mắt rồi ồ một tiếng trầm trồ
"Nói chứ.." Cô thở dài
"Tôi cũng vừa mới kết thúc xong.. Khoảng lúc gần ôn tuyển sinh ấy" Ngọc Nhi lại thở dài tiếp, ánh mắt nhìn vào hư vô mang theo vẻ tiếc nuối
"Mà.. Lý do chia tay thì người ta nghe bạn người ta nói là tôi đào mỏ, mà nực cười thay người ta lại nghe theo những người bạn ấy luôn mới ghê chứ.." Ngọc Nhi cười chua xót rồi ngước lên nhìn Nghĩa Nhân, cậu nhìn lại cô với ánh mắt hơi đượm buồn rồi thở dài
"Phải có lý do gì đó..?" Nghĩa Nhân hỏi
"Vào năm ngoái ngày 20-10 ấy ngày đó là ngày Quốc Tế Phụ Nữ. Cậu ấy mua quà tặng cho tôi mà tôi thì ít thể hiện cảm xúc, nhận quà xong cũng cười trừ rồi cảm ơn xong đi vào lớp. Sau bữa ấy thì cũng như trên tôi mới nói đó, kết quả là hai đứa chia tay luôn"
"Ủa cậu mới nói là gần ôn tuyển..?"
"Sau đó thì cũng quay lại mà tôi bị nói vậy, tui tức chứ? Quay lại không tình cảm, thấy rất khó chịu và mệt mỏi nhưng thôi kệ khoảng 1 tháng sau thì cũng dần có tình cảm lại, cũng coi như là mưa dầm thấm lâu! Sau đó cũng không khá hơn mà quay về ban đầu.. Rồi tôi chịu đựng tới giữa tháng 4 xong ngỏ ý chia tay"
"Chà! Bạn nam này ý chí không vững lắm nhỉ?"
"Tôi không biết nhưng tôi chỉ tiếc khoảng thời gian 2 năm của mình thôi"
"Tôi cũng vậy.. Nhưng thôi kệ, biết sao giờ lên cấp 3 cũng có cuộc sống mới rồi, lo học còn lại không quan tâm"
"Ừm, tôi cũng vậy đấy!" Ngọc Nhi trả lời tay thì lấy chun cột lại tóc
...
Đến nhà, Ngọc Nhi bảo Nhân ở ngoài giữ xe còn cô thì vào trong gọi 2 người kia ra
"Ê xong chưa?"
Ngọc Nhi đứng trước cửa tay chống nạnh nhìn 2 cô bạn của mình
"Ê hay mày với Nhân đi chung xe đi?"
"Sao vậy?"
"Mới quen, đi chung sượng"
Nhật Hiên nói ngắn gọn nội dung, còn Ngọc Nhi thì không chần chừ gì tay ném chìa khoá sang cho Mỹ Hoa
"Cầm đi"
"Kê"
"Lát 2 mày tự xử á mà nhanh đi thấy đứng ngoài nắng tội"
"Ra trước i"
Mỹ Hoa nói
"Này nhà tao.. Tao đóng cửa"
"Quên, xin lỗi"
Nói xong thì Mỹ Hoa cười trừ, cô và Nhật Hiên lo thu xếp đồ đạc rồi đi ra xe còn Ngọc Nhi ở trong kiểm tra lại cửa nẻo rồi sau đó đóng lại
...
"Chờ lâu không?"
Ngọc Nhi vừa chạy tới vừa hỏi
"Tụi tao thì không còn ai kia thì chắc có"
Nhật Hiên vừa nói vừa nhìn qua cậu bạn đang im thin thít trên xe kia
"Hihi, xin lỗi nha. Tao kiểm tra lại cửa nẻo đồ á"
"Không sao"
Nghĩa Nhân lên tiếng
"Vậy giờ mình đi thoai?"
Ngọc Nhi nói rồi trèo lên xe cậu
"Tao với mày đi chung, mày hiểu mà?"
"Kê"
...
Đến bãi biển, 16h06
"Cũng không đông lắm"
Ngọc Nhi uể oải vươn vai lên
"Cũng bình thường"
Nhật Hiên đứng khoanh tay nhìn xung quanh
"Mùa mưa chẳng ai đi biển mấy đâu"
"Cũng đúng"
Nói xong thì 2 cô nàng quay sang nhìn 2 con người đang đỗ xe và thanh toán ở chỗ ấy
"Đi qua đó luôn đi?"
Cô đề nghị
"Cũng được"
Ngọc Nhi, Nhật Hiên đi đến chỗ 2 người đó. Sau đó cả 4 tiến ra bãi biển.
"Gió dữ thần"
Ngọc Nhi vừa nói vừa lấy áo khoác che chắn lại cho bản thân và 2 cô bạn của mình. Cậu trai duy nhất ở đám thấy vậy cũng thể hiện sự tinh tế của mình, Nghĩa Nhân đi lên phía trước mặt của 3 cô bạn, dùng thân mình để chắn gió. Cậu cũng không phải thuộc dạng cao to chiều cao nhỉnh hơn Ngọc Nhi 1 chút. Độ Ngọc Nhi mét 7 thì cậu chắc cũng được mét 75
"Cũng tinh tế đó chứ?"
Ngọc Nhi vừa cười vừa nói với giọng châm chọc
"Chứ sao?"
Nói rồi cả 4 cười đùa với nhau cho đến khi tới biển
"Cũng không đông lắm"
Mỹ Hoa gật gù nhìn xung quanh mình
"Hay đi qua chỗ xe bán đồ chiên bên kia đi? Có bàn ghế nữa kìa"
Nhật Hiên nhìn sang bên chỗ xe bán rồi quay lại nhìn cả bọn đang nheo mắt vì sức gió của biển kia
"Cũng được"
Xong thì cả đám lại kéo nhau sang chỗ xe đẩy đang đứng bán bên kia
"Ô ô các em đến ăn đấy à?"
Giọng của 1 chàng trai trẻ lên tiếng trông anh ta có vẻ tuấn tú
"Ngồi đó đi mấy em, ăn gì thì gọi nhé?"
Chàng trai vừa cười vừa nói trông rất năng nổ nhiệt tình, tay xách menu đưa cho cả bọn xem để chọn món. Thế rồi anh ta lấy sổ, bút từ trong túi tạp dề ra bắt đầu ghi nhận các món
"Tụi mày muốn ăn gì?"
Mỹ Hoa vừa cầm menu vừa hỏi
"Sao cũng được"
Ngọc Nhi và Nghĩa Nhân đồng thanh
"Vậy hai mày nhịn đi"
Nhật Hiên đáp
"Giỡn mặt hả?"
Ngọc Nhi làm bộ mặt phẫn nộ nhưng không đáng kể của mình ra cho mọi người xem
"Vậy chọn món đi"
Mỹ Hoa đưa menu ra, rồi nói
"Ằm.. Nhân chọn trước đi"
Cô đẩy menu sang cho cậu
"1 xúc xích, 1 hoành thánh, 1 xiên cá, 1 xiên bò với lại 1 xiên rau củ"
"Okay, rồi Ngọc Nhi ăn gì?"
"Y chang như vậy đi, tao cũng không biết chọn như nào"
"Okay"
"Vậy, bạn này với bạn này chọn cái này cái này, còn 2 bạn này là giống nhau nha anh"
"Okay, mấy đứa chờ chút nhá"
...
"Vừa ăn vừa ngắm biển chill chill, đúng là hết nước chấm mà"
Nhật Hiên vừa thưởng thức món ăn trên bàn vừa tấm tắc khen
"Đúng thiệt, mặc dù gió hơi lớn nhưng mà ăn vẫn ngon"
Ngọc Nhi cũng đồng tình với cô bạn của mình
"Cũng không ngon lắm"
Mỹ Hoa vừa nhai vừa nói
"Sao vậy?"
Nghĩa Nhân lên tiếng hỏi
"Toàn cát với bụi"
"Má"
Ngọc Nhi bất giác thốt ra
"Ra biển ăn thì đòi gì nữa bà??"
Ngọc Nhi nhìn Mỹ Hoa với gương mặt đầy dấu chấm hỏi
"Chả lẽ ra biển ăn cát với bụi??"
Mỹ Hoa nheo mắt nhìn Ngọc Nhi
"Thôi đi hai má, có vậy cũng cãi"
Nhật Hiên vừa lên tiếng xong thì cả không gian ở đó cũng bắt đầu trùng xuống, không ai nói với ai câu nào và những âm thanh họ nghe được là tiếng người và tiếng sóng biển đang vồ vập trong không gian của 4 người bọn họ thôi
...
Xong xuôi, cả bọn đứng dậy nhìn nhau, chẳng ai nói với ai thêm câu nào rồi cả bọn cũng chủ động đưa tiền cho người đàn ông duy nhất ra thanh toán. Trong lúc ấy, bọn Ngọc Nhi bàn tính ở lại đi dạo dưới biển rồi hẳn về
"Vậy dạo tới khi nào trời sập tối à?" Nhật Hiên hỏi, Ngọc Nhi thì đứng đó gật gù đồng ý vì bản thân không sống cùng gia đình nên thời gian cũng khá thoải mái
"Cũng được" Mỹ Hoa cũng đồng tình vì nhà cô bạn khá dễ
"Vậy lát hỏi thằng Nhân thử xem sao?" Mỹ Hoa lại lên tiếng
"Nó kia kìa" Ngọc Nhi ánh mắt đờ đẫn, nhìn cậu trai đang đi tới với chiếc áo khoác đen
"Đi xuống biển dạo không?" Ngọc Nhi hỏi
"Sao cũng được" Cậu trả lời, ánh mắt đồng thời cũng hướng ra biển với một cách hoài niệm
"Nhìn suy quá he?" Ngọc Nhi vỗ vỗ vào sau lưng cậu
"Sao vậy? Thất tình hở?" Ngọc Nhi cười cười rồi hỏi tiếp
"Có thể nói là vậy" Cậu thở dài, hai hàng lông mày cũng nhướn lên theo tay đồng thời cũng đút vào chiếc áo khoác
Cả bọn trầm trồ nhìn cậu bằng ánh mắt không thể tin được
"Sao? Sốc lắm hả?" Cậu nhìn cả bọn rồi cười cười, lại nói tiếp
"Ra biển dạo thôi?" Rồi cậu kéo áo Ngọc Nhi khiến cô phải nương theo cậu mà chạy ra biển
"Mình cũng đi thôi" Mỹ Hoa nhìn lên Nhật Hiên
"Ừ, đi"
...
"Hỏi này hơi nhạy cảm tí nha?" Ngọc Nhi vừa đi dạo với Nghĩa Nhân vừa hỏi
"Chuyện lúc nãy sao?"
Ngọc Nhi gật đầu
"Chuyện cũng dài nói chung chung thì người kia kiểm soát quá mức tôi không chịu được nên buông"
Ngọc Nhi tròn mắt rồi ồ một tiếng trầm trồ
"Nói chứ.." Cô thở dài
"Tôi cũng vừa mới kết thúc xong.. Khoảng lúc gần ôn tuyển sinh ấy" Ngọc Nhi lại thở dài tiếp, ánh mắt nhìn vào hư vô mang theo vẻ tiếc nuối
"Mà.. Lý do chia tay thì người ta nghe bạn người ta nói là tôi đào mỏ, mà nực cười thay người ta lại nghe theo những người bạn ấy luôn mới ghê chứ.." Ngọc Nhi cười chua xót rồi ngước lên nhìn Nghĩa Nhân, cậu nhìn lại cô với ánh mắt hơi đượm buồn rồi thở dài
"Phải có lý do gì đó..?" Nghĩa Nhân hỏi
"Vào năm ngoái ngày 20-10 ấy ngày đó là ngày Quốc Tế Phụ Nữ. Cậu ấy mua quà tặng cho tôi mà tôi thì ít thể hiện cảm xúc, nhận quà xong cũng cười trừ rồi cảm ơn xong đi vào lớp. Sau bữa ấy thì cũng như trên tôi mới nói đó, kết quả là hai đứa chia tay luôn"
"Ủa cậu mới nói là gần ôn tuyển..?"
"Sau đó thì cũng quay lại mà tôi bị nói vậy, tui tức chứ? Quay lại không tình cảm, thấy rất khó chịu và mệt mỏi nhưng thôi kệ khoảng 1 tháng sau thì cũng dần có tình cảm lại, cũng coi như là mưa dầm thấm lâu! Sau đó cũng không khá hơn mà quay về ban đầu.. Rồi tôi chịu đựng tới giữa tháng 4 xong ngỏ ý chia tay"
"Chà! Bạn nam này ý chí không vững lắm nhỉ?"
"Tôi không biết nhưng tôi chỉ tiếc khoảng thời gian 2 năm của mình thôi"
"Tôi cũng vậy.. Nhưng thôi kệ, biết sao giờ lên cấp 3 cũng có cuộc sống mới rồi, lo học còn lại không quan tâm"
"Ừm, tôi cũng vậy đấy!" Ngọc Nhi trả lời tay thì lấy chun cột lại tóc
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.