Tình Yêu Thời Niên Thiếu Của Tôi
Chương 11: Oan gia ngõ hẹp
Kim Tài
08/12/2024
Sau buổi đi chơi ấy thì cả bốn con người kia cũng dần trở nên thân thiết với nhau hơn. Cả bốn người thường đi chơi với nhau trong hè, chuyện trò và tâm sự cùng nhau. Thời gian vẫn vậy nó vẫn cứ trôi mãi trôi mãi không có điểm ngừng. Vì thế, buổi nhận lớp cũng đã đến
"Ê, Ngọc Nhi" Nhật Hiên uể oải bước xuống gác chân thì đi ra phòng khách nhìn cô, đầu tóc rối bời quần áo xộc xệch mới ngủ dậy
"Sao vậy?" Ngọc Nhi thì đang dọn dẹp lại nhà cửa nhìn bộ dạng của cô bạn mình mà bất lực
"Đói quá!"
Ngọc Nhi thở dài nhìn cô rồi bảo
"Tao làm đồ ăn sẵn rồi, mày vệ sinh cá nhân rồi ra dùng"
"Okay" Nhật Hiên uể oải đi vô bắt đầu vệ sinh cá nhân còn Ngọc Nhi thì đứng bất lực ở đó không biết nên làm gì. Hiện tại đã hơn nửa tháng kể từ khi Nhật Hiên ở nhà cô, sự thật thì cũng không có gì thay đổi lắm chỉ là có thêm 1 người bấm điện thoại chung thôi..
...
"Ưm.. Ngon á"
"Tao mà?" Ngọc Nhi nằm xuống sofa nhìn cô bạn của mình
"Ơi! Mà chiều nay nhận lớp rồi.." Nhật Hiên vừa nói vừa bỏ miếng xúc xích vào trong miệng
"Biết mà.. Haizzz, nhắc tới đi học là thấy oải.." Ngọc Nhi thở dài cảm tháng cô đã quá ám ảnh với việc phải điền sơ yếu lý lịch của mình và cả việc họp phụ huynh cho bản thân mình nữa
"Thôi không sao không sao" Nhật Hiên vỗ vỗ nhẹ vào tay Ngọc Nhi như muốn trấn an cô rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi
"Giờ kệ chứ biết sao.. Haizzz" Cô thở dài chán nản, mắt nhìn lên trần nhà
"Tao nghĩ tao nên ngủ 1 chút" Ngọc Nhi mở nhạc trong điện thoại rồi cài báo thức xong sau đó úp màn hình xuống sofa, nhắm mắt lại nhưng cũng không quên nói
"Tí mày dọn nha? Sẵn báo thức reo mà tao không dậy thì gọi tao dậy nhé?"
"Yên tâm, ngủ đi" Nhật Hiên nói ngắn gọn vì đây cũng là phong cách của cô, bản thân cô cũng không thích nói nhiều châm ngôn của Nhật Hiên là nói ngắn gọn đủ hiểu là được
...
13h chiều
Đồng hồ báo thức của cô vừa reo lên Nhật Hiên đã vội tới tắt đi cô dự định 15p nữa sẽ gọi cô bạn của mình dậy, vì bản thân cô cũng đã chuẩn bị xong nên cũng không lo việc phải tranh nhà tắm.
Vì là mới đầu năm, trường cũng chưa phát đồng phục nên khi vào trường học sinh lớp 10 được phép mặc đồng phục cũ cấp 2 với điều kiện là mặc áo sơ mi của cấp 2 với quần tây thay vì là váy rời
Nhật Hiên chỉnh sửa xong trang phục của mình thì đã là 13h10. Cô ra sofa định gọi Ngọc Nhi dậy thì thấy Mỹ Hoa đã đứng trước cổng nhà từ lâu, cô chạy ra mở cửa
"Suỵt, nhỏ tiếng chút, Ngọc Nhi đang ngủ"
"À.. Ok, ok"
"Lúc nãy trong lúc ngủ Ngọc Nhi có chảy nước mắt, không biết là mơ thấy gì" Cô nhìn Mỹ Hoa với ánh mắt đượm buồn tựa như đang cảm thấy chua xót cho cô bạn của mình
"Chắc là chuyện nhà.." Giọng Mỹ Hoa cũng trầm hẳn đi
"Mà.. Kêu nó dậy đi để nó ngủ hoài nó mơ thấy bậy bạ nữa!"
"Okay" Nhật Hiên đáp lại, 2 đầu ngón tay cụng vào nhau tạo ra dấu ok
...
"Ngọc Nhi, dậy trễ rồi" Nhật Hiên lay lay người cô
"Ngọc Nhi, Ngọc Nhi"
"Giờ sao?" Nhật Hiên quay sang hỏi Mỹ Hoa
"Nhi, mày không dậy thì khỏi đi nhận lớp nhé?" Mỹ Hoa dùng giọng hâm doạ với con người đang nằm ngủ kia
"Tch" Mỹ Hoa khó chịu lật người cô lại thì thấy cả người toàn mồ hôi còn mặt thì ươn ướt như mới khóc xong, mắt mũi đều đỏ. Ngọc Nhi chợt mở mắt ra nhìn xung quanh, cô bật dậy theo phản xạ nhìn mọi người, đầu tóc rối bời gương mặt ướt át trông thật thảm thương
"Dậy rồi thì rửa mặt đi" Giọng Mỹ Hoa dịu lại nhìn cô nói
Ngọc Nhi im lặng không nói gì, đôi môi mấp máy tựa như muốn phản bác lại điều gì đó nhưng lại thôi. Cô đứng dậy đi thẳng vào phòng tắm không quay đầu vì đồ cũng được soạn sẵn nên cô không phải lo về việc đi lấy đồ. Soi mình trong gương, cô thấy mình thật thảm thương cơn ác mộng đó lại đến, gia đình, bạn bè, người yêu cũ tất cả đều bỏ rơi cô. Ngọc Nhi có 1 quá khứ bất hạnh nhưng đến tận bây giờ nó cũng chẳng khá hơn là bao..
Dòng nước lạnh được xả từ vòi sen xuống cô dần tỉnh táo trở lại mắt nhắm nghiền nhớ lại giấc mơ lúc nãy. Bối cảnh giấc mơ là lúc nhỏ có thể nói cô mơ thấy lại quá khứ của mình, thấy cảnh cha đánh mẹ, mẹ bỏ đi, bỏ lại hai chị em cô ở cùng với cha. Lại tiếp là giấc mơ về bạn học cũ bị mọi người xa lánh vì tính tình lập dị, không ai muốn chơi cùng. Cuối cùng là giấc mơ về người yêu cũ mơ thấy những tháng ngày tươi đẹp của mình khi ở bên cạnh anh ta sau đó lại thấy cảnh anh ta bỏ rơi mình.. Nghĩ một hồi, Ngọc Nhi chợt mở mắt khoá vòi sen lại, nghĩ
'Mấy phút rồi?'
Cô chợp lấy điện thoại ở trên kệ để mấy chai dầu gội thì
'13h40, may quá vẫn còn kịp'
Nghĩ rồi, cô đặt điện thoại xuống bắt đầu lau người và quấn cái khăn trên đầu, thay ra bộ đồ thể dục đầy kỷ niệm ở năm cấp 2 bước ra
"Ụa mày mặc đồ thể dục hở?" Mỹ Hoa hỏi
"Ờ, tao thích mặc đồ thể dục hơn, bộ này mua năm lớp 9 mặc giờ vẫn còn rộng" Ngọc Nhi cười cười nhìn lại bộ đồ thể dục đỏ đỏ tựa như đồng phục cấp 3 tại ngôi trường cô sắp học
"Nay tao cũng mặc đồ thể dục nè" Nghĩa Nhân tháo nón bảo hiểm ra bước vào nhà
"Đù hay á" Mỹ Hoa nhìn Nghĩa Nhân rồi thả like
Ngọc Nhi nhìn cậu bạn mặc áo thể dục có thiết kế giống mình nhưng lại là màu khác. Vì cậu học trường cấp 2 khác cô nên cũng chẳng có gì lạ, chiếc áo thể dục màu xanh nổi bật sau lớp áo khoác không được kéo dây kéo nên cô có thể dễ dàng nhận ra
"Vậy như cũ, Mỹ Hoa chở Nhật Hiên tao với mày đi cùng" Cô nhìn 3 người bạn của mình với ánh mắt hơi lơ đễnh, nhìn dạo một vòng rồi cô đi vào trong mặc áo khoác rồi bước ra
"Đi thôi" Ngọc Nhi vừa bịch khẩu trang vừa nói
Dứt câu thì cả bọn cũng bắt đầu làm các bước để tránh cái nắng nóng của thời tiết bên ngoài
...
Đến trường cả 4 con người xuống xe nhìn quanh 1 vòng trường thì thấy các Đoàn Viên Thanh Niên đang hướng dẫn để xe và 1 nhóm Đoàn Viên thì đang chụp hình quanh trường
Ở trong sân trường, nhìn xung quanh làm con người ta cứ nhớ đến buổi thi tuyển sinh. Những người quen biết nhau hoặc cùng trường sẽ đứng tạo thành một nhóm nhỏ để nói chuyện cùng nhau hoặc cho đỡ lạc lõng trong không gian hơn cả nghìn người này. Thế nên cả 4 người cũng vậy đứng tạo thành 1 nhóm 4 để di chuyển thì
"Ê 3 đứa mày đi với nhau đi, tụi mày cùng lớp tiện hơn tao đi sang lớp tao đây" Nhật Hiên nhỏ nhẹ nói chờ những cái gật đầu rồi cô nàng cũng nhanh chân qua chỗ bạn của mình
"Thế là còn 3 mình" Mỹ Hoa nhìn quanh trường nói
"Vậy cũng được, hy vọng không gặp người yêu cũ là được" Ngọc Nhi mắt nhắm mắt mở chắp 2 tay lại
"Xui lắm thì gặp" Nghĩa Nhân bắt đầu nhìn quanh trường, cảm thán
"Người cũ của 2 mày học lớp nào, chứ tao thấy người cũ tao chung lớp là tao thấy quãi ù á" Mỹ Hoa cười cười, hít một hơi rồi nói
"Tại do mày ở nghiệp quá á" Cả hai cô cậu đồng thanh
"Má.. 2 con người tấn công tôi cùng một lúc" Rồi cả 3 đứa đứng cười nói với nhau được một lúc thì bỗng dưng trước mặt xuất hiện thêm 2 nhóm đứng, độ chừng mỗi nhóm cũng 2-4 người
Vì 2 nhóm đó cũng được gọi là nhiều nên cũng thu hút sự chú ý của 3 con cận thị đứng cùng nhau. Nhìn sang trái trước mặt thì thấy dáng người cao cao ốm ôm của 1 cậu trai, để tóc 2 mái hơi xoăn và kế bên là 1 cậu bạn hơi thấp hơn cậu bạn tóc xoăn kia và có thêm 2 cậu bạn khá cao đứng cùng nữa
"Tận 2 người yêu cũ" Ngọc Nhi đứng nấp sau lưng Nghĩa Nhân
"Má, chuyến này mày zô mánh rồi con" Mỹ Hoa vừa chọc vừa chỉ chỉ 2 cậu trai kia cho Nghĩa Nhân
"Cũng khá điển trai" Nghĩa Nhân gật gật đầu rồi nhìn ra sau cô
"Thôi đi má, tha tao, sợ lắm rồi" Ngọc Nhi lắc lắc đầu tỏ vẻ không muốn nhận người quen
Nói rồi, cả bọn lại nhìn qua phía bên phải xem xem nhóm họ là ai thì thấy người yêu cũ của Nghĩa Nhân đang nhìn chằm chằm cùng với 2 cô bạn của cô ấy
"Người yêu cũ mày hả?" Mỹ Hoa đút tay vào túi áo khoác mặt hơi hất lên về phía bên ấy, Ngọc Nhi thấy vậy bật chế độ sĩ dáng đứng của cô hơi nghiêng về phía Nghĩa Nhân, tay khoanh lại nheo mắt nhìn về hướng bên kia
"Nay trúng mánh dữ?" Ngọc Nhi nói, đầu cũng hơi nghiêng nghiêng về vai của cậu, cậu thấy thấy cũng có dáng đứng hơi đối nghịch tay cũng khoanh theo đầu cũng nghiêng về phía người kia
"Xui lắm mới như vậy đó" Nghĩa Nhân cười cười mắt hơi híp lại
Thế rồi cả bọn lại bàn tán về người cũ tiếp thì bỗng dưng một cô bạn có chiều cao khá khiêm tốn đi ngang qua với mái tóc khá dài, nước da bánh mật trông rất khoẻ khoắn, Mỹ Hoa thấy thế vội che mặt lại chân cũng tiện thể đi ra sau 2 cây xào đang đứng khịa nhau
"Ê, Sông Hương bồ cũ mày kìa" Ngọc Nhi quay ra sau tay đặt lên vai cô bạn trỏ trỏ về người con gái đang đi kia
"Tha.."
"Ê, Ngọc Nhi" Nhật Hiên uể oải bước xuống gác chân thì đi ra phòng khách nhìn cô, đầu tóc rối bời quần áo xộc xệch mới ngủ dậy
"Sao vậy?" Ngọc Nhi thì đang dọn dẹp lại nhà cửa nhìn bộ dạng của cô bạn mình mà bất lực
"Đói quá!"
Ngọc Nhi thở dài nhìn cô rồi bảo
"Tao làm đồ ăn sẵn rồi, mày vệ sinh cá nhân rồi ra dùng"
"Okay" Nhật Hiên uể oải đi vô bắt đầu vệ sinh cá nhân còn Ngọc Nhi thì đứng bất lực ở đó không biết nên làm gì. Hiện tại đã hơn nửa tháng kể từ khi Nhật Hiên ở nhà cô, sự thật thì cũng không có gì thay đổi lắm chỉ là có thêm 1 người bấm điện thoại chung thôi..
...
"Ưm.. Ngon á"
"Tao mà?" Ngọc Nhi nằm xuống sofa nhìn cô bạn của mình
"Ơi! Mà chiều nay nhận lớp rồi.." Nhật Hiên vừa nói vừa bỏ miếng xúc xích vào trong miệng
"Biết mà.. Haizzz, nhắc tới đi học là thấy oải.." Ngọc Nhi thở dài cảm tháng cô đã quá ám ảnh với việc phải điền sơ yếu lý lịch của mình và cả việc họp phụ huynh cho bản thân mình nữa
"Thôi không sao không sao" Nhật Hiên vỗ vỗ nhẹ vào tay Ngọc Nhi như muốn trấn an cô rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi
"Giờ kệ chứ biết sao.. Haizzz" Cô thở dài chán nản, mắt nhìn lên trần nhà
"Tao nghĩ tao nên ngủ 1 chút" Ngọc Nhi mở nhạc trong điện thoại rồi cài báo thức xong sau đó úp màn hình xuống sofa, nhắm mắt lại nhưng cũng không quên nói
"Tí mày dọn nha? Sẵn báo thức reo mà tao không dậy thì gọi tao dậy nhé?"
"Yên tâm, ngủ đi" Nhật Hiên nói ngắn gọn vì đây cũng là phong cách của cô, bản thân cô cũng không thích nói nhiều châm ngôn của Nhật Hiên là nói ngắn gọn đủ hiểu là được
...
13h chiều
Đồng hồ báo thức của cô vừa reo lên Nhật Hiên đã vội tới tắt đi cô dự định 15p nữa sẽ gọi cô bạn của mình dậy, vì bản thân cô cũng đã chuẩn bị xong nên cũng không lo việc phải tranh nhà tắm.
Vì là mới đầu năm, trường cũng chưa phát đồng phục nên khi vào trường học sinh lớp 10 được phép mặc đồng phục cũ cấp 2 với điều kiện là mặc áo sơ mi của cấp 2 với quần tây thay vì là váy rời
Nhật Hiên chỉnh sửa xong trang phục của mình thì đã là 13h10. Cô ra sofa định gọi Ngọc Nhi dậy thì thấy Mỹ Hoa đã đứng trước cổng nhà từ lâu, cô chạy ra mở cửa
"Suỵt, nhỏ tiếng chút, Ngọc Nhi đang ngủ"
"À.. Ok, ok"
"Lúc nãy trong lúc ngủ Ngọc Nhi có chảy nước mắt, không biết là mơ thấy gì" Cô nhìn Mỹ Hoa với ánh mắt đượm buồn tựa như đang cảm thấy chua xót cho cô bạn của mình
"Chắc là chuyện nhà.." Giọng Mỹ Hoa cũng trầm hẳn đi
"Mà.. Kêu nó dậy đi để nó ngủ hoài nó mơ thấy bậy bạ nữa!"
"Okay" Nhật Hiên đáp lại, 2 đầu ngón tay cụng vào nhau tạo ra dấu ok
...
"Ngọc Nhi, dậy trễ rồi" Nhật Hiên lay lay người cô
"Ngọc Nhi, Ngọc Nhi"
"Giờ sao?" Nhật Hiên quay sang hỏi Mỹ Hoa
"Nhi, mày không dậy thì khỏi đi nhận lớp nhé?" Mỹ Hoa dùng giọng hâm doạ với con người đang nằm ngủ kia
"Tch" Mỹ Hoa khó chịu lật người cô lại thì thấy cả người toàn mồ hôi còn mặt thì ươn ướt như mới khóc xong, mắt mũi đều đỏ. Ngọc Nhi chợt mở mắt ra nhìn xung quanh, cô bật dậy theo phản xạ nhìn mọi người, đầu tóc rối bời gương mặt ướt át trông thật thảm thương
"Dậy rồi thì rửa mặt đi" Giọng Mỹ Hoa dịu lại nhìn cô nói
Ngọc Nhi im lặng không nói gì, đôi môi mấp máy tựa như muốn phản bác lại điều gì đó nhưng lại thôi. Cô đứng dậy đi thẳng vào phòng tắm không quay đầu vì đồ cũng được soạn sẵn nên cô không phải lo về việc đi lấy đồ. Soi mình trong gương, cô thấy mình thật thảm thương cơn ác mộng đó lại đến, gia đình, bạn bè, người yêu cũ tất cả đều bỏ rơi cô. Ngọc Nhi có 1 quá khứ bất hạnh nhưng đến tận bây giờ nó cũng chẳng khá hơn là bao..
Dòng nước lạnh được xả từ vòi sen xuống cô dần tỉnh táo trở lại mắt nhắm nghiền nhớ lại giấc mơ lúc nãy. Bối cảnh giấc mơ là lúc nhỏ có thể nói cô mơ thấy lại quá khứ của mình, thấy cảnh cha đánh mẹ, mẹ bỏ đi, bỏ lại hai chị em cô ở cùng với cha. Lại tiếp là giấc mơ về bạn học cũ bị mọi người xa lánh vì tính tình lập dị, không ai muốn chơi cùng. Cuối cùng là giấc mơ về người yêu cũ mơ thấy những tháng ngày tươi đẹp của mình khi ở bên cạnh anh ta sau đó lại thấy cảnh anh ta bỏ rơi mình.. Nghĩ một hồi, Ngọc Nhi chợt mở mắt khoá vòi sen lại, nghĩ
'Mấy phút rồi?'
Cô chợp lấy điện thoại ở trên kệ để mấy chai dầu gội thì
'13h40, may quá vẫn còn kịp'
Nghĩ rồi, cô đặt điện thoại xuống bắt đầu lau người và quấn cái khăn trên đầu, thay ra bộ đồ thể dục đầy kỷ niệm ở năm cấp 2 bước ra
"Ụa mày mặc đồ thể dục hở?" Mỹ Hoa hỏi
"Ờ, tao thích mặc đồ thể dục hơn, bộ này mua năm lớp 9 mặc giờ vẫn còn rộng" Ngọc Nhi cười cười nhìn lại bộ đồ thể dục đỏ đỏ tựa như đồng phục cấp 3 tại ngôi trường cô sắp học
"Nay tao cũng mặc đồ thể dục nè" Nghĩa Nhân tháo nón bảo hiểm ra bước vào nhà
"Đù hay á" Mỹ Hoa nhìn Nghĩa Nhân rồi thả like
Ngọc Nhi nhìn cậu bạn mặc áo thể dục có thiết kế giống mình nhưng lại là màu khác. Vì cậu học trường cấp 2 khác cô nên cũng chẳng có gì lạ, chiếc áo thể dục màu xanh nổi bật sau lớp áo khoác không được kéo dây kéo nên cô có thể dễ dàng nhận ra
"Vậy như cũ, Mỹ Hoa chở Nhật Hiên tao với mày đi cùng" Cô nhìn 3 người bạn của mình với ánh mắt hơi lơ đễnh, nhìn dạo một vòng rồi cô đi vào trong mặc áo khoác rồi bước ra
"Đi thôi" Ngọc Nhi vừa bịch khẩu trang vừa nói
Dứt câu thì cả bọn cũng bắt đầu làm các bước để tránh cái nắng nóng của thời tiết bên ngoài
...
Đến trường cả 4 con người xuống xe nhìn quanh 1 vòng trường thì thấy các Đoàn Viên Thanh Niên đang hướng dẫn để xe và 1 nhóm Đoàn Viên thì đang chụp hình quanh trường
Ở trong sân trường, nhìn xung quanh làm con người ta cứ nhớ đến buổi thi tuyển sinh. Những người quen biết nhau hoặc cùng trường sẽ đứng tạo thành một nhóm nhỏ để nói chuyện cùng nhau hoặc cho đỡ lạc lõng trong không gian hơn cả nghìn người này. Thế nên cả 4 người cũng vậy đứng tạo thành 1 nhóm 4 để di chuyển thì
"Ê 3 đứa mày đi với nhau đi, tụi mày cùng lớp tiện hơn tao đi sang lớp tao đây" Nhật Hiên nhỏ nhẹ nói chờ những cái gật đầu rồi cô nàng cũng nhanh chân qua chỗ bạn của mình
"Thế là còn 3 mình" Mỹ Hoa nhìn quanh trường nói
"Vậy cũng được, hy vọng không gặp người yêu cũ là được" Ngọc Nhi mắt nhắm mắt mở chắp 2 tay lại
"Xui lắm thì gặp" Nghĩa Nhân bắt đầu nhìn quanh trường, cảm thán
"Người cũ của 2 mày học lớp nào, chứ tao thấy người cũ tao chung lớp là tao thấy quãi ù á" Mỹ Hoa cười cười, hít một hơi rồi nói
"Tại do mày ở nghiệp quá á" Cả hai cô cậu đồng thanh
"Má.. 2 con người tấn công tôi cùng một lúc" Rồi cả 3 đứa đứng cười nói với nhau được một lúc thì bỗng dưng trước mặt xuất hiện thêm 2 nhóm đứng, độ chừng mỗi nhóm cũng 2-4 người
Vì 2 nhóm đó cũng được gọi là nhiều nên cũng thu hút sự chú ý của 3 con cận thị đứng cùng nhau. Nhìn sang trái trước mặt thì thấy dáng người cao cao ốm ôm của 1 cậu trai, để tóc 2 mái hơi xoăn và kế bên là 1 cậu bạn hơi thấp hơn cậu bạn tóc xoăn kia và có thêm 2 cậu bạn khá cao đứng cùng nữa
"Tận 2 người yêu cũ" Ngọc Nhi đứng nấp sau lưng Nghĩa Nhân
"Má, chuyến này mày zô mánh rồi con" Mỹ Hoa vừa chọc vừa chỉ chỉ 2 cậu trai kia cho Nghĩa Nhân
"Cũng khá điển trai" Nghĩa Nhân gật gật đầu rồi nhìn ra sau cô
"Thôi đi má, tha tao, sợ lắm rồi" Ngọc Nhi lắc lắc đầu tỏ vẻ không muốn nhận người quen
Nói rồi, cả bọn lại nhìn qua phía bên phải xem xem nhóm họ là ai thì thấy người yêu cũ của Nghĩa Nhân đang nhìn chằm chằm cùng với 2 cô bạn của cô ấy
"Người yêu cũ mày hả?" Mỹ Hoa đút tay vào túi áo khoác mặt hơi hất lên về phía bên ấy, Ngọc Nhi thấy vậy bật chế độ sĩ dáng đứng của cô hơi nghiêng về phía Nghĩa Nhân, tay khoanh lại nheo mắt nhìn về hướng bên kia
"Nay trúng mánh dữ?" Ngọc Nhi nói, đầu cũng hơi nghiêng nghiêng về vai của cậu, cậu thấy thấy cũng có dáng đứng hơi đối nghịch tay cũng khoanh theo đầu cũng nghiêng về phía người kia
"Xui lắm mới như vậy đó" Nghĩa Nhân cười cười mắt hơi híp lại
Thế rồi cả bọn lại bàn tán về người cũ tiếp thì bỗng dưng một cô bạn có chiều cao khá khiêm tốn đi ngang qua với mái tóc khá dài, nước da bánh mật trông rất khoẻ khoắn, Mỹ Hoa thấy thế vội che mặt lại chân cũng tiện thể đi ra sau 2 cây xào đang đứng khịa nhau
"Ê, Sông Hương bồ cũ mày kìa" Ngọc Nhi quay ra sau tay đặt lên vai cô bạn trỏ trỏ về người con gái đang đi kia
"Tha.."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.