Tình Yêu Thời Niên Thiếu Của Tôi
Chương 8: Sáng sớm
Kim Tài
08/12/2024
"Còn đi ra sau nữa là nhà vệ sinh"
"Cảm ơn"
"Với lại tối có cần giúp đỡ thì cậu lên trên gác gọi tôi là được"
"Chắc sẽ không cần đâu"
Nghĩa Nhân nhìn lên gác rồi lại quay sang nhìn cô
"Ừm.."
Ngọc Nhi hơi cúi đầu xuống
"Vậy.. Nếu không còn gì nữa thì.."
"Đi ngủ thôi?"
"Ok, ngủ ngon"
"Ngủ ngon"
"À quên nữa"
Ngọc Nhi nói
"Sao vậy?"
"Để tôi lấy cục sạc cho cậu"
"Àa.."
Nhân gãi đầu ngại ngùng
"Vậy thì làm phiền cậu rồi"
"Không sao"
Nói rồi Ngọc Nhi phi thẳng lên gác để lấy rồi lại tức tốc chạy xuống
"Bị bệnh mà tăng động dữ"
"Ờm.. Chạy vậy cho ra mồ hôi đỡ sốt"
"Cũng hay"
Nhân nói tiếp
"Vậy không còn gì nữa thì đi ngủ thôi, chúc ngủ ngon"
"Okay, ngủ ngon"
...
Sáng hôm sau
"Chuột ơi"
Chuột là tên ở nhà của Ngọc Nhi nhưng trùng hợp thay đó cũng là tên của Nghĩa Nhân khi ở nhà. Theo phản xạ tự nhiên, cậu mắt nhắm mắt mở xỏ dép đi ra xem ai là người kêu cửa
"Ai vậy?"
Nghĩa Nhân ra chào hỏi 1 cách bất cần đi theo đó là 1 chất giọng ngái ngủ
Bỗng dưng
"Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa"
Cả hai đồng thanh hét to
"Cậu/Cô là ai?"
Ngọc Nhi ở trên gác dường như nghe được tiếng động lao xuống mặc trên người bộ pijama, trán thì dán miếng hạ sốt, chưa kể kiểu tóc mullet layer rối tung rối mù làm bộ dạng của cô có phần hơi nhếch nhác
"Ủa? Có chuyện gì vậy?"
Ngọc Nhi nheo nheo mắt hỏi, giọng khàn khàn. Cả hai đồng loạt hướng về phía cô
"Sao vậy?"
Cô hỏi lại lần nữa, tay thì mở cửa cho bạn của mình vào
"Cậu ta là ai?"
Mỹ Hoa hỏi dùng giọng chất vấn hỏi
"Bạn cùng lớp"
"Này là bạn thân của tôi, Mỹ Hoa, cô ấy ở gần nhà"
Ngọc Nhi vừa nói vừa dùng tay che miệng, Nghĩa Nhân cũng hiểu ý liền gật đầu tay cũng che lên miệng rồi nói
"Chào tôi là Trần Nghĩa Nhân, hân hạnh"
Mỹ Hoa cũng gật đầu nói
"Hân hạnh"
"3 mình dù gì thì cũng cùng lớp, trước lạ sau quen đi vô nhà chút đi rồi tính tiếp"
Nói rồi cô đóng cửa xong đi vào trong
...
30 phút sau cả 2 đều vệ sinh cá nhân xong thì ra sofa diện kiến cô bạn đang ngồi ở đó
"2 người là sao đây?"
"Hôm qua bị sốt, vô tình gặp nên cậu ta giúp"
"Sao không gọi cho bạn?"
Mỹ Hoa chất vấn
"Thấy lúc đó cũng tối rồi, không muốn phiền"
Thật ra thì lúc đó cô đã nhận thức được gì đâu mà gọi..
"Còn cậu? Sao ngủ ở nhà Ngọc Nhi?"
"Tôi định ngủ ở nhà anh họ nhưng nhà anh ấy có việc đột xuất nên phải vào thành phố X"
"Anh họ của cậu là ai?"
"Văn Hưng"
Ngọc Nhi tròn mắt kinh ngạc
"Văn Hưng? Trần Văn Hưng?"
"Đều là bạn cùng lớp"
Nghĩa Nhân nói
Bầu không khí bắt đầu trầm xuống không ai nói với ai câu nào
Bỗng..
"Chuột"
1 giọng nói nhỏ nhẹ xen lẫn chút yếu ớt cất lên
"Nhật Hiên?"
Ngọc Nhi và Mỹ Hoa nhìn nhau cả hai dường như hiểu ý nhau để Mỹ Hoa ra mở cửa
"Tao ra mở cho"
"Okay"
"Còn cậu ngồi yên đây làm gì cũng được.."
"Hả???"
"Ý tôi là.."
Cô nhìn ra
"Giờ ở cũng không được về cũng không xong thì ta nên chọn phương án là ở"
"Àa.."
Ngọc Nhi nhìn ra thấy con xe điện được dựng kế bên chiếc xe máy thì tim bắt đầu loạn nhịp
"Hế lô"
Giọng nói nhẹ nhàng vừa cất lên cả 2 nhanh chóng nhìn người mới vừa nói ấy
Gương mặt Nhật Hiên lập tức sượng trân nhìn người con trai đang ngồi kế Ngọc Nhi
"Gì vậy?"
Nhật Hiên nói nhỏ với Mỹ Hoa
"Bạn cùng lớp"
"Giới thiệu với cậu đây là Nghĩa Nhân bạn cùng lớp, 10C1"
"Nhật Hiên, 10A3, chào"
Giọng điệu không mấy khách sáo nhìn Nghĩa Nhân nói
"Nhật Hiên như vậy đó, cậu thông cảm chút"
Ngọc Nhi cười sượng trân nhìn Nghĩa Nhân
"Không sao, hân hạnh được gặp"
"Hơ hơ.."
"Mà 2 bây ăn sáng chưa?"
"Chưa tính qua nhà mày rủ mày đi ăn"
Mỹ Hoa nói
"Tao cũng vậy thấy mày không rep tin nhắn, nên phóng qua luôn"
"..."
"Ờm.. Nhà tao cũng có chút đồ ăn, không chê mì gói thì ăn"
"Không chê"
Cả 3 đồng loạt nói
"Lâu rồi cũng chưa ăn"
"Làm quen chưa bao lâu mà thấy cũng hợp nhau phết đấy"
Ngọc Nhi cười cười
"Làm gì có"
Cả 3 lại đồng thanh
"Là không có dữ rồi đó"
"Mô Phật"
Lần này thì 4 người cùng nói
"Thấy cũng hợp đó chơi chung luôn đi"
Ngọc Nhi mở lời
Lần này không ai lên tiếng nữa vì sợ trùng
...
Một lúc sau 4 hộp mì trộn kèm theo 1 cái trứng ốp la được đặt chễm trệ trên bàn
"Ăn ngon miệng"
Cả 4 đồng loạt nói
"Ừm, tụi mày uống coca không?"
"Thôi khỏi i"
Mỹ Hoa từ chối, Nghĩa Nhân cũng theo đó mà gật đầu
"Này lấy đi là tụi nó uống à"
"Okay"
4 cốc đá được đặt trên bàn, tay cô thì cầm chai coca rót xuống
"Tụi mày cứ tự nhiên đi, dù gì ở nhà một mình thấy cũng trống trãi lắm"
Nói rồi cả 4 rơi vào trầm tư
"Hay là chiều nay đi chơi đi?"
Mỹ Hoa lên tiếng
"Sẵn làm quen bạn mới"
"Có được không?"
Ngọc Nhi quay sang nhìn Nghĩa Nhân
"Được, có người bảo lãnh mà"
Nói rồi Nghĩa Nhân lấy điện thoại ra nhắn tin cho ai đó
"Vậy chiều nay đi đâu?"
"Hay đi biển đi?"
Ngọc Nhi nói
"Xe Nhật Hiên đủ điện không?"
Mỹ Hoa hỏi
"Hên xui"
...
"Cảm ơn"
"Với lại tối có cần giúp đỡ thì cậu lên trên gác gọi tôi là được"
"Chắc sẽ không cần đâu"
Nghĩa Nhân nhìn lên gác rồi lại quay sang nhìn cô
"Ừm.."
Ngọc Nhi hơi cúi đầu xuống
"Vậy.. Nếu không còn gì nữa thì.."
"Đi ngủ thôi?"
"Ok, ngủ ngon"
"Ngủ ngon"
"À quên nữa"
Ngọc Nhi nói
"Sao vậy?"
"Để tôi lấy cục sạc cho cậu"
"Àa.."
Nhân gãi đầu ngại ngùng
"Vậy thì làm phiền cậu rồi"
"Không sao"
Nói rồi Ngọc Nhi phi thẳng lên gác để lấy rồi lại tức tốc chạy xuống
"Bị bệnh mà tăng động dữ"
"Ờm.. Chạy vậy cho ra mồ hôi đỡ sốt"
"Cũng hay"
Nhân nói tiếp
"Vậy không còn gì nữa thì đi ngủ thôi, chúc ngủ ngon"
"Okay, ngủ ngon"
...
Sáng hôm sau
"Chuột ơi"
Chuột là tên ở nhà của Ngọc Nhi nhưng trùng hợp thay đó cũng là tên của Nghĩa Nhân khi ở nhà. Theo phản xạ tự nhiên, cậu mắt nhắm mắt mở xỏ dép đi ra xem ai là người kêu cửa
"Ai vậy?"
Nghĩa Nhân ra chào hỏi 1 cách bất cần đi theo đó là 1 chất giọng ngái ngủ
Bỗng dưng
"Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa"
Cả hai đồng thanh hét to
"Cậu/Cô là ai?"
Ngọc Nhi ở trên gác dường như nghe được tiếng động lao xuống mặc trên người bộ pijama, trán thì dán miếng hạ sốt, chưa kể kiểu tóc mullet layer rối tung rối mù làm bộ dạng của cô có phần hơi nhếch nhác
"Ủa? Có chuyện gì vậy?"
Ngọc Nhi nheo nheo mắt hỏi, giọng khàn khàn. Cả hai đồng loạt hướng về phía cô
"Sao vậy?"
Cô hỏi lại lần nữa, tay thì mở cửa cho bạn của mình vào
"Cậu ta là ai?"
Mỹ Hoa hỏi dùng giọng chất vấn hỏi
"Bạn cùng lớp"
"Này là bạn thân của tôi, Mỹ Hoa, cô ấy ở gần nhà"
Ngọc Nhi vừa nói vừa dùng tay che miệng, Nghĩa Nhân cũng hiểu ý liền gật đầu tay cũng che lên miệng rồi nói
"Chào tôi là Trần Nghĩa Nhân, hân hạnh"
Mỹ Hoa cũng gật đầu nói
"Hân hạnh"
"3 mình dù gì thì cũng cùng lớp, trước lạ sau quen đi vô nhà chút đi rồi tính tiếp"
Nói rồi cô đóng cửa xong đi vào trong
...
30 phút sau cả 2 đều vệ sinh cá nhân xong thì ra sofa diện kiến cô bạn đang ngồi ở đó
"2 người là sao đây?"
"Hôm qua bị sốt, vô tình gặp nên cậu ta giúp"
"Sao không gọi cho bạn?"
Mỹ Hoa chất vấn
"Thấy lúc đó cũng tối rồi, không muốn phiền"
Thật ra thì lúc đó cô đã nhận thức được gì đâu mà gọi..
"Còn cậu? Sao ngủ ở nhà Ngọc Nhi?"
"Tôi định ngủ ở nhà anh họ nhưng nhà anh ấy có việc đột xuất nên phải vào thành phố X"
"Anh họ của cậu là ai?"
"Văn Hưng"
Ngọc Nhi tròn mắt kinh ngạc
"Văn Hưng? Trần Văn Hưng?"
"Đều là bạn cùng lớp"
Nghĩa Nhân nói
Bầu không khí bắt đầu trầm xuống không ai nói với ai câu nào
Bỗng..
"Chuột"
1 giọng nói nhỏ nhẹ xen lẫn chút yếu ớt cất lên
"Nhật Hiên?"
Ngọc Nhi và Mỹ Hoa nhìn nhau cả hai dường như hiểu ý nhau để Mỹ Hoa ra mở cửa
"Tao ra mở cho"
"Okay"
"Còn cậu ngồi yên đây làm gì cũng được.."
"Hả???"
"Ý tôi là.."
Cô nhìn ra
"Giờ ở cũng không được về cũng không xong thì ta nên chọn phương án là ở"
"Àa.."
Ngọc Nhi nhìn ra thấy con xe điện được dựng kế bên chiếc xe máy thì tim bắt đầu loạn nhịp
"Hế lô"
Giọng nói nhẹ nhàng vừa cất lên cả 2 nhanh chóng nhìn người mới vừa nói ấy
Gương mặt Nhật Hiên lập tức sượng trân nhìn người con trai đang ngồi kế Ngọc Nhi
"Gì vậy?"
Nhật Hiên nói nhỏ với Mỹ Hoa
"Bạn cùng lớp"
"Giới thiệu với cậu đây là Nghĩa Nhân bạn cùng lớp, 10C1"
"Nhật Hiên, 10A3, chào"
Giọng điệu không mấy khách sáo nhìn Nghĩa Nhân nói
"Nhật Hiên như vậy đó, cậu thông cảm chút"
Ngọc Nhi cười sượng trân nhìn Nghĩa Nhân
"Không sao, hân hạnh được gặp"
"Hơ hơ.."
"Mà 2 bây ăn sáng chưa?"
"Chưa tính qua nhà mày rủ mày đi ăn"
Mỹ Hoa nói
"Tao cũng vậy thấy mày không rep tin nhắn, nên phóng qua luôn"
"..."
"Ờm.. Nhà tao cũng có chút đồ ăn, không chê mì gói thì ăn"
"Không chê"
Cả 3 đồng loạt nói
"Lâu rồi cũng chưa ăn"
"Làm quen chưa bao lâu mà thấy cũng hợp nhau phết đấy"
Ngọc Nhi cười cười
"Làm gì có"
Cả 3 lại đồng thanh
"Là không có dữ rồi đó"
"Mô Phật"
Lần này thì 4 người cùng nói
"Thấy cũng hợp đó chơi chung luôn đi"
Ngọc Nhi mở lời
Lần này không ai lên tiếng nữa vì sợ trùng
...
Một lúc sau 4 hộp mì trộn kèm theo 1 cái trứng ốp la được đặt chễm trệ trên bàn
"Ăn ngon miệng"
Cả 4 đồng loạt nói
"Ừm, tụi mày uống coca không?"
"Thôi khỏi i"
Mỹ Hoa từ chối, Nghĩa Nhân cũng theo đó mà gật đầu
"Này lấy đi là tụi nó uống à"
"Okay"
4 cốc đá được đặt trên bàn, tay cô thì cầm chai coca rót xuống
"Tụi mày cứ tự nhiên đi, dù gì ở nhà một mình thấy cũng trống trãi lắm"
Nói rồi cả 4 rơi vào trầm tư
"Hay là chiều nay đi chơi đi?"
Mỹ Hoa lên tiếng
"Sẵn làm quen bạn mới"
"Có được không?"
Ngọc Nhi quay sang nhìn Nghĩa Nhân
"Được, có người bảo lãnh mà"
Nói rồi Nghĩa Nhân lấy điện thoại ra nhắn tin cho ai đó
"Vậy chiều nay đi đâu?"
"Hay đi biển đi?"
Ngọc Nhi nói
"Xe Nhật Hiên đủ điện không?"
Mỹ Hoa hỏi
"Hên xui"
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.