Chương 13
Kiti Tửng
24/02/2018
Hôm nay là ngày chủ nhật.Thật vui mừng khi đã tới ngày nghỉ.Nó phải ra nhà hàng phụ ba mẹ?
"Con nhất định phải ra nhà hàng phụ hai người à?Dù gì ở đó cũng có nhiều người làm mà!"Nó nhìn ba mẹ hỏi.
"Để mày ở nhà rồi mày đi chơi à?"Mẹ nó lườm nó hỏi.
"Mẹ không cho con tiền con đi chơi sao được."Nó bĩu môi nói.
"Phải ha..."Mẹ nó nhìn ba nó nói.
Nó cười trong lòng mẹ nó đã bị lừa.
"Con heo nhựa của nó ăn nhiều tiền lắm."Ba nó nói.
Nó như bị tảng đá đè xuống.Ba nó chơi nó à?Lâu nay nó giữ bí mật hộ ba thế mà lần này nó lại bị bà chơi một cú đúng đâu...
"Ba lớn rồi sao ba lại chơi kiểu đấy??Làm vậy thì đừng trách sao con ấy ấy với mẹ đấy!"Nó giả vờ ngây thơ nhìn ba nó nói nhưng thực chất trong lòng nó lại là nguyên một con quỷ nhỏ đang cười một cách ranh mãnh kia kìa..
"Dù gì nó có ra nhà hàng thì cũng chỉ mỗi tội phá chúng ta...Cho nó ở nhà xích lại rồi nhốt trong nhà để giữ nhà cũng được!!"Ba nó nhìn mẹ nó cười nói.
"Thế khác nào ông bảo con mình là chó??Cơ mà không sao tui thích!!"Mẹ nó nhìn ba nó quở trách nhưng rồi lại cười ầm lên khiến mặt nó ngày càng đen lại.
"Con có phải là con ruột của hai người không vậy?Bộ hai người thương con tới mức so sánh con với con chó à??Tội con chứ??"Nó nhìn hai người họ quát lớn.
"Tao lượm mày từ gốc cây mít đấy!!Thôi ngoan ra quán chơi chứ ở đây có làm gì đâu!"Mẹ nó nói.
"Hôm nay con đến nhà Thiên Ân chơi rồi."Nó nói.
"Thiên Ân là nào?Bạn trai mày à?"Mẹ nó hỏi.
"Hở gặp thằng nào đến nhà chơi hay con nhắc tới là nói bạn trai liền à...Bộ mẹ tưởng con là gấu của thiên hạ chắc?"Nó chống nạnh nhìn mẹ nó hỏi.
"Bộ mấy thằng đó không phải con trai à?Mẹ mày nói là bạn trai thì đúng rồi...Bộ mày nhột nên mới lên tiếng à?"Ba nó nhìn nó hỏi.
Nó đơ người vài giây.Trên đời này có loại ba mẹ kiểu này à?Troll con cái của mình đủ mọi hình thức.Một mình nó sao mà nói lại đây?
"Con đi đây!!À..cho con tiền...con mua ít trái cây thăm mẹ nó."Nó khều khều áo mẹ nó nói.
"Ủa chứ thằng đó con ai?"Mẹ nó hỏi.
"Nó sống cái nhà bự tổ chảng ở xóm mình kìa."Nó nói.
"Mẹ nó bị bệnh gì vậy?"Mẹ nó hỏi.
"Con không biết nhưng mà chắc nặng lắm...con muốn qua đó thăm bà nên muốn mua chút gì đó ghé thăm."Nó nói.
Mẹ nó lấy trong túi xách ra một tờ 500 ngàn đưa cho nó.
"Nhà người ta giàu có cầm tiền đi mua giỏ quà hay trái cây gì đó đến thăm và nhớ nhắn tới mẹ của thằng đó là mẹ gửi quà cùng lời thăm...Còn mày đang tuổi ăn tuổi lớn cần gì phải mua quà thăm."Mẹ nó nói rồi kéo ba nó đi ra ngoài.
Nó đơ người,cơ miệng co giật vài cái.Cái bà mẹ này...sao lại...Cơ mà thôi kệ,làm theo lời mẹ mới có đường sống!!
Nó dắt xe đạp điện ra ngoài rồi đóng cổng nhà lại.Cơ mà...nó biết mua giỏ quà đó ở đâu?Trên chợ có bán không nhỉ?Nó chạy lên chợ gửi xe rồi đi đến mấy sạp trái cây.
"Cô ơi!!Cô có biết chỗ nào bán giỏ trái cây để đi thăm người bệnh không?"Nó ngồi xuống nhìn cô bán hàng hỏi.
"Thăm bệnh cần gì phải mua giỏ quà?Cháu mua 1kg cam có 35 ngàn vừa rẻ vừa ngon chứ mua mấy cái giỏ quà trái kia đắt tiền lắm."Cô bán hàng nhìn nó nói.
"Người cháu đi thăm bệnh rất giàu...mua có 1kg cam được không?"Nó hỏi.
"Bị bệnh đi thăm là mừng rồi cần giàu nghèo gì.Cháu mua không?"Cô bán hàng hỏi rồi vội lấy bì ra toan bỏ cam vào.
"Dạ không...cháu không mua."Nó e ngại nói.
"Đi,đi chỗ khác.Mới sáng sớm không mua thì thôi ngồi đó nói đủ chuyện."Cô bán hàng bực tức nhìn nó quát.
"Cô này tính kì vậy?Cháu chỉ là hỏi thôi cô không có trả lời mà còn chửi cháu?Bán hàng cái kiểu gì mà người ta tới mua thì coi như tiên như phật còn tới hỏi thăm thì coi như cọng rác bên đường...Cô buôn bán mà không có lương tâm nghề nghiệp à?"Nó nhìn cô bán hàng nói hơi lớn tiếng rồi bực tức bước đi.
Buôn bán thì cũng phải có lương tâm nghề nghiệp chứ!Sao lại ăn nói cái kiểu đấy...
"Bé An...sao con lại làm ồn chỗ này vậy?"Một người phụ nữ khều vai nó hỏi.
Nó quay đầu lại nhìn thì ra là dì 4 của nó.
"Dì 4,con chỉ hỏi thử có chỗ nào bán giỏ trái cây để đi thăm bệnh hay không..."Nó thở dài nói.
"Mày lượn cái chợ này muốn nát bép mà lại không biết chỗ nào bán à?Có thấy cái cửa hàng trái cây với hoa ở đầu chợ không?Dô đó mua!"Dì 4 nó chỉ phía trước nói.
"Dì lại xưng mày với con!!"Nó vờ mếu nói.
"Nói như mày thì cả cái dòng họ này đều kêu như thế đấy!Dì đi."Dì 4 nó nói rồi đi.
Nó thở dài,đối với nhiều người có thể nó nằm kèo trên nhưng đối với dòng họ nhà nó thì...nó còn non lắm!!
"Con nhất định phải ra nhà hàng phụ hai người à?Dù gì ở đó cũng có nhiều người làm mà!"Nó nhìn ba mẹ hỏi.
"Để mày ở nhà rồi mày đi chơi à?"Mẹ nó lườm nó hỏi.
"Mẹ không cho con tiền con đi chơi sao được."Nó bĩu môi nói.
"Phải ha..."Mẹ nó nhìn ba nó nói.
Nó cười trong lòng mẹ nó đã bị lừa.
"Con heo nhựa của nó ăn nhiều tiền lắm."Ba nó nói.
Nó như bị tảng đá đè xuống.Ba nó chơi nó à?Lâu nay nó giữ bí mật hộ ba thế mà lần này nó lại bị bà chơi một cú đúng đâu...
"Ba lớn rồi sao ba lại chơi kiểu đấy??Làm vậy thì đừng trách sao con ấy ấy với mẹ đấy!"Nó giả vờ ngây thơ nhìn ba nó nói nhưng thực chất trong lòng nó lại là nguyên một con quỷ nhỏ đang cười một cách ranh mãnh kia kìa..
"Dù gì nó có ra nhà hàng thì cũng chỉ mỗi tội phá chúng ta...Cho nó ở nhà xích lại rồi nhốt trong nhà để giữ nhà cũng được!!"Ba nó nhìn mẹ nó cười nói.
"Thế khác nào ông bảo con mình là chó??Cơ mà không sao tui thích!!"Mẹ nó nhìn ba nó quở trách nhưng rồi lại cười ầm lên khiến mặt nó ngày càng đen lại.
"Con có phải là con ruột của hai người không vậy?Bộ hai người thương con tới mức so sánh con với con chó à??Tội con chứ??"Nó nhìn hai người họ quát lớn.
"Tao lượm mày từ gốc cây mít đấy!!Thôi ngoan ra quán chơi chứ ở đây có làm gì đâu!"Mẹ nó nói.
"Hôm nay con đến nhà Thiên Ân chơi rồi."Nó nói.
"Thiên Ân là nào?Bạn trai mày à?"Mẹ nó hỏi.
"Hở gặp thằng nào đến nhà chơi hay con nhắc tới là nói bạn trai liền à...Bộ mẹ tưởng con là gấu của thiên hạ chắc?"Nó chống nạnh nhìn mẹ nó hỏi.
"Bộ mấy thằng đó không phải con trai à?Mẹ mày nói là bạn trai thì đúng rồi...Bộ mày nhột nên mới lên tiếng à?"Ba nó nhìn nó hỏi.
Nó đơ người vài giây.Trên đời này có loại ba mẹ kiểu này à?Troll con cái của mình đủ mọi hình thức.Một mình nó sao mà nói lại đây?
"Con đi đây!!À..cho con tiền...con mua ít trái cây thăm mẹ nó."Nó khều khều áo mẹ nó nói.
"Ủa chứ thằng đó con ai?"Mẹ nó hỏi.
"Nó sống cái nhà bự tổ chảng ở xóm mình kìa."Nó nói.
"Mẹ nó bị bệnh gì vậy?"Mẹ nó hỏi.
"Con không biết nhưng mà chắc nặng lắm...con muốn qua đó thăm bà nên muốn mua chút gì đó ghé thăm."Nó nói.
Mẹ nó lấy trong túi xách ra một tờ 500 ngàn đưa cho nó.
"Nhà người ta giàu có cầm tiền đi mua giỏ quà hay trái cây gì đó đến thăm và nhớ nhắn tới mẹ của thằng đó là mẹ gửi quà cùng lời thăm...Còn mày đang tuổi ăn tuổi lớn cần gì phải mua quà thăm."Mẹ nó nói rồi kéo ba nó đi ra ngoài.
Nó đơ người,cơ miệng co giật vài cái.Cái bà mẹ này...sao lại...Cơ mà thôi kệ,làm theo lời mẹ mới có đường sống!!
Nó dắt xe đạp điện ra ngoài rồi đóng cổng nhà lại.Cơ mà...nó biết mua giỏ quà đó ở đâu?Trên chợ có bán không nhỉ?Nó chạy lên chợ gửi xe rồi đi đến mấy sạp trái cây.
"Cô ơi!!Cô có biết chỗ nào bán giỏ trái cây để đi thăm người bệnh không?"Nó ngồi xuống nhìn cô bán hàng hỏi.
"Thăm bệnh cần gì phải mua giỏ quà?Cháu mua 1kg cam có 35 ngàn vừa rẻ vừa ngon chứ mua mấy cái giỏ quà trái kia đắt tiền lắm."Cô bán hàng nhìn nó nói.
"Người cháu đi thăm bệnh rất giàu...mua có 1kg cam được không?"Nó hỏi.
"Bị bệnh đi thăm là mừng rồi cần giàu nghèo gì.Cháu mua không?"Cô bán hàng hỏi rồi vội lấy bì ra toan bỏ cam vào.
"Dạ không...cháu không mua."Nó e ngại nói.
"Đi,đi chỗ khác.Mới sáng sớm không mua thì thôi ngồi đó nói đủ chuyện."Cô bán hàng bực tức nhìn nó quát.
"Cô này tính kì vậy?Cháu chỉ là hỏi thôi cô không có trả lời mà còn chửi cháu?Bán hàng cái kiểu gì mà người ta tới mua thì coi như tiên như phật còn tới hỏi thăm thì coi như cọng rác bên đường...Cô buôn bán mà không có lương tâm nghề nghiệp à?"Nó nhìn cô bán hàng nói hơi lớn tiếng rồi bực tức bước đi.
Buôn bán thì cũng phải có lương tâm nghề nghiệp chứ!Sao lại ăn nói cái kiểu đấy...
"Bé An...sao con lại làm ồn chỗ này vậy?"Một người phụ nữ khều vai nó hỏi.
Nó quay đầu lại nhìn thì ra là dì 4 của nó.
"Dì 4,con chỉ hỏi thử có chỗ nào bán giỏ trái cây để đi thăm bệnh hay không..."Nó thở dài nói.
"Mày lượn cái chợ này muốn nát bép mà lại không biết chỗ nào bán à?Có thấy cái cửa hàng trái cây với hoa ở đầu chợ không?Dô đó mua!"Dì 4 nó chỉ phía trước nói.
"Dì lại xưng mày với con!!"Nó vờ mếu nói.
"Nói như mày thì cả cái dòng họ này đều kêu như thế đấy!Dì đi."Dì 4 nó nói rồi đi.
Nó thở dài,đối với nhiều người có thể nó nằm kèo trên nhưng đối với dòng họ nhà nó thì...nó còn non lắm!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.