Chương 15
Kiti Tửng
03/04/2018
"Bé này là chị đại gì đó ở trường Trung học cơ sở Nguyễn Du phải không?"Hứa Chí Khiêm nhìn nó hỏi.
"Này,học cùng trường với nhau đấy!!Chẳng qua là học sinh mới chuyển vào thôi.Hôm bữa có gặp nhau ở trường mà!"Nó nhìn anh nhướng mày nói.
"Thế em là học sinh trường Lê Hồng Phong à??"Anh ngạc nhiên nhìn nó hỏi.
Nó nhắm mắt lại rồi gật đầu.Chí Khiêm nhìn nó mà lắc đầu.Anh ta đứng dậy rồi cầm tay nó kéo ra khỏi quán.Nó mở to mắt hết cỡ vì vô cùng ngạc nhiên,cái nắm tay dắt đi này giống trong phim ngôn tình Trung Quốc quá.Tim nó lúc đó đập mạnh.
"Cái anh này...làm cái trò gì vậy?"Vừa ý thức được việc gì đang xảy ra nó đứng lại kéo tay của mình lại rồi nhìn Chí Khiêm hỏi.
"Còn là học sinh mà tại sao lại phải đi làm thêm?Em là học sinh lớp nào?Gia cảnh nhà em ra sao nói tôi nghe."Anh ta khoanh tay lại nhìn nó hỏi.
"Làm gì mà hỏi nhiều vậy?Cho dù có lớn tuổi hơn thì tui cũng đập được hết nhé!"Nó gằng giọng nhìn anh đe dọa nói.
"Tôi dùng lời nói nhẹ nhàng em không thích.Em muốn tôi sử dụng biện pháp mạnh à?"Chí Khiêm cau mày nhìn nó hỏi.
Nó im lặng nhớ lại lời của Khánh Linh nói lúc trước.Trong lời nói Khánh Linh có nhắc "Anh ấy có học võ cũng là một tên đánh không tồi.Luôn có tiếng nói với nhà trường...Đừng để anh ấy tức giận nếu không thì mọi chuyện khó nói lắm.".
"Tui không có đi làm thêm.Nhà hàng này là nhà hàng của gia đình,chỉ là phụ giúp ba mẹ.Không tin thì hỏi thử đi."Nó hít thở sâu rồi nhìn anh ta nói.
"Nó là nhân viên đấy.Ăn làm mà trốn việc tao trừ lương hết bây giờ!"Mẹ nó đứng đằng sau giả vờ tức giận nói.
Nó trợn mắt quay ra sau nhìn mẹ mình.Trong tình cảnh này mà còn troll nó được á??Mẹ con kiểu gì vậy?
"Cô đùa đấy!Hôm nay là chủ nhật nên bắt nó ra đây làm việc.Cháu là người trong hội học sinh phải không?Cô có nghe nói qua."Mẹ nó nhìn Chí Khiêm hỏi.
"Dạ vâng!Cháu xin lỗi,cháu không biết.Vì trường Lê Hồng Phong nghiêm cấm trẻ vị thành niên đi làm thêm vả lại cháu làm hội trưởng hội học sinh nên thấy em ấy làm ở đây nên phải hỏi cho rõ ràng."Anh ta lễ phép cuối đầu chào mẹ nó khiến nó vừa qua bất ngờ này lại đến bất ngờ khác.
"Con gái của cô học lực cũng ổn nhưng hạnh kiểm nó lại không ổn chút nào.Chính vì vậy nên cô muốn nhờ con cho nó được làm trong Hội học sinh để rèn luyện hạnh kiểm của nó.Dù không quen biết nhưng cô mong cháu giúp đỡ!!"Mẹ nó nhìn Chí Khiêm chân thành nói.
Nó đơ người vì chả biết chuyện gì đang diễn ra.Đây là gì??Vừa đi đến bất ngờ này lại chuyển sang ngạc nhiên khác à??
"Mẹ nói cái gì mà kì vậy??Vào hội học sinh??Thành tích của con làm gì có cửa?Vả lại con không muốn vào đấy làm....gò bó thanh xuân!"Nó nhìn mẹ nó nói.
"Từ ngày mai bé được tham gia vào hội học sinh.Ngày mai có công tác ở hội mong bé đến đúng giờ.Thời gian mai đội phát thanh nhà trường sẽ thông báo còn bây giờ cháu xin vào bên trong cùng bạn."Chí Khiêm nói rồi đi vào trong nhà hàng.
Nó vẫn không thể nào hiểu nổi mẹ nó sao lại đề nghị việc nó vào làm thành viên của Hội học sinh??
"Mẹ này,sao lại làm vậy??"Nó cau mày bực tức nhìn mẹ nó hỏi.
"Hồi mày học lớp 6,lớp 7 không phải mày cũng từng nắm giữ mấy chức vụ này??Mẹ chỉ muốn mày tốt hơn thôi!"Mẹ nó nói.
"Nhưng con không hề sai.Con chấp nhận việc con hay đi chơi với lũ bạn không tốt nhưng con khác chúng nó là vì con biết khi nào thì nên dừng lại.Con chấp nhận việc con có hay đánh nhau nhưng con cũng chỉ là đứng ra bênh vực kẻ yếu,mẹ biết tính cách của con mà...Đứng nhìn kẻ yếu bị ăn hiếp sao con có thể đứng trơ ra nhìn??Với lại con của hồi lớp 6,lớp 7 đó quá hèn mọn và yếu đuối.Chính những cái hư kia mới giúp con trở thành con của ngày hôm nay...Bây giờ đùng một cái mẹ bắt con tham gia vào cái hội đầy thành phần ngoan hiền và cực kì có tính kỉ luật kia..."Nó nói.
"Rồi mày sẽ thấy thanh xuân khi mày tham gia hoạt động ở hội.Bây giờ thì về nhà đi."Mẹ nó nói rồi đi vào trong.Bà thở dài,đứa con gái này quá bướng bỉnh,bà cũng chỉ muốn tốt cho bản thân nó nhưng mà sao nó lại hiểu sai ý của bà?
Nó thở dài đi vào trong cởi tạp dề ra rồi cầm túi đi ra.Lúc đi ra có nhìn tên Chí Khiêm đó với cặp mắt hình viên đạn và tất nhiên là cái tên đó không thèm nhìn lại nó.
Trở về nhà với cái mặt không thể nào hứng khởi hơn.Vào làm ở hội học sinh á??Có nên không?Nó không thích chút nào nhưng mà...cái tên Hứa Chí Khiêm kia sao mà dễ dãi quá vậy??
"Nhìn chung thì mặt cũng đẹp trai cơ mà tính cũng được không thối là mấy cơ mà...Dễ dãi quá không tốt!"Nó thở dài nói.
---Ngày hôm sau---
Ngày đầu tuần,nó vẫn như bọn học sinh kia đang chuẩn bị đi học.Mang cặp xuống nhà nhìn thấy ba mẹ nó ngồi trong nhà bếp.
"Bánh mì đấy!Cầm theo mà ăn."Mẹ nó nhìn thấy nó liền nói.
"Sao mà bánh mì hoài vậy?"Nó nhăn mặt cầm ổ bánh mì trên tay hỏi.
"Nếu biết dậy sớm thì chắc hẳn mày đã ngồi ở đây ăn phở cùng ba mẹ rồi."Ba nó nhìn nó nói.
"Sáng mà ăn khô quá cũng không tốt."Nó nói.
"Thay vì ngồi đó cãi lí thì mày đã đi gần tới trường rồi!"Mẹ nó nói.
Nó nhìn đồng hồ liền chạy đi mang giày rồi rời khỏi nhà.Vừa ra khỏi nhà thì thấy Khánh Linh đang đi bộ ở phía trước.
"Ê Linh!!"Nó kêu lớn rồi chạy lại chỗ Khánh Linh.
Khánh Linh quay đầu nhìn nó có phần hơi ngạc nhiên.
"Xe mày đâu?Sao lại đi bộ?"Cô hỏi.
"Trường cách có nửa cây số à...đi bộ với mày cho vui mà sao bữa này không qua hú hí tao đi học?"Nó hỏi.
"Không phải tối qua la bữa nay mày không muốn đi học à?Ké giờ nói kiểu đấy!"Linh nhìn nó nói.
"À...tao bị ép tham gia hội học sinh ấy!Buồn hẳn ra."Nó nói.
"Ờ...tao muốn vào đó còn không được,mày được vào nên vui mới phải.Hội học sinh ở đây không có tẻ nhạt như ở mấy trường kia đâu."Linh nói.
"Vẫn cảm thấy ớn lắm!Cơ mà nghe nói anh crush của mày cũng nằm trong hội mà đúng hơm?"Nó hỏi.
"Nhiều chuyện quá...Người ta có bạn gái rồi,đừng nhắc nữa!"Linh cáu gắt nói nhưng rồi thở dài.Dù gì cô cũng theo đuổi người ta được 2 năm rồi ấy vậy mà...
"Nhìn mày cũng xinh không đến nỗi không kiếm được thằng bồ nào.Từ bỏ đơn phương đi,tao thương!"Nó nhìn Linh cười an ủi nói.
Linh nhìn nó cười rồi cả hai cùng nhau trò chuyện trên đường đến trường.Đứng từ xa thấy mấy anh chị lớp lớn mặc đồng phục trắng đang bước vào trường.
"Mấy chị lớp lớn mặc áo dài đẹp nhở??Ngực ra ngực,eo ra eo,mông ra mông."Nó nhìn mấy chị mặc áo dài trầm trồ nói.
"Ngực mày cũng đâu phải là bức tường vững chắc đâu mà lo.Cũng bự chứ đâu phải nhỏ chỉ có điều là mông mày lép quá thôi."Linh nhìn cơ thể nó nói.
"Này,học cùng trường với nhau đấy!!Chẳng qua là học sinh mới chuyển vào thôi.Hôm bữa có gặp nhau ở trường mà!"Nó nhìn anh nhướng mày nói.
"Thế em là học sinh trường Lê Hồng Phong à??"Anh ngạc nhiên nhìn nó hỏi.
Nó nhắm mắt lại rồi gật đầu.Chí Khiêm nhìn nó mà lắc đầu.Anh ta đứng dậy rồi cầm tay nó kéo ra khỏi quán.Nó mở to mắt hết cỡ vì vô cùng ngạc nhiên,cái nắm tay dắt đi này giống trong phim ngôn tình Trung Quốc quá.Tim nó lúc đó đập mạnh.
"Cái anh này...làm cái trò gì vậy?"Vừa ý thức được việc gì đang xảy ra nó đứng lại kéo tay của mình lại rồi nhìn Chí Khiêm hỏi.
"Còn là học sinh mà tại sao lại phải đi làm thêm?Em là học sinh lớp nào?Gia cảnh nhà em ra sao nói tôi nghe."Anh ta khoanh tay lại nhìn nó hỏi.
"Làm gì mà hỏi nhiều vậy?Cho dù có lớn tuổi hơn thì tui cũng đập được hết nhé!"Nó gằng giọng nhìn anh đe dọa nói.
"Tôi dùng lời nói nhẹ nhàng em không thích.Em muốn tôi sử dụng biện pháp mạnh à?"Chí Khiêm cau mày nhìn nó hỏi.
Nó im lặng nhớ lại lời của Khánh Linh nói lúc trước.Trong lời nói Khánh Linh có nhắc "Anh ấy có học võ cũng là một tên đánh không tồi.Luôn có tiếng nói với nhà trường...Đừng để anh ấy tức giận nếu không thì mọi chuyện khó nói lắm.".
"Tui không có đi làm thêm.Nhà hàng này là nhà hàng của gia đình,chỉ là phụ giúp ba mẹ.Không tin thì hỏi thử đi."Nó hít thở sâu rồi nhìn anh ta nói.
"Nó là nhân viên đấy.Ăn làm mà trốn việc tao trừ lương hết bây giờ!"Mẹ nó đứng đằng sau giả vờ tức giận nói.
Nó trợn mắt quay ra sau nhìn mẹ mình.Trong tình cảnh này mà còn troll nó được á??Mẹ con kiểu gì vậy?
"Cô đùa đấy!Hôm nay là chủ nhật nên bắt nó ra đây làm việc.Cháu là người trong hội học sinh phải không?Cô có nghe nói qua."Mẹ nó nhìn Chí Khiêm hỏi.
"Dạ vâng!Cháu xin lỗi,cháu không biết.Vì trường Lê Hồng Phong nghiêm cấm trẻ vị thành niên đi làm thêm vả lại cháu làm hội trưởng hội học sinh nên thấy em ấy làm ở đây nên phải hỏi cho rõ ràng."Anh ta lễ phép cuối đầu chào mẹ nó khiến nó vừa qua bất ngờ này lại đến bất ngờ khác.
"Con gái của cô học lực cũng ổn nhưng hạnh kiểm nó lại không ổn chút nào.Chính vì vậy nên cô muốn nhờ con cho nó được làm trong Hội học sinh để rèn luyện hạnh kiểm của nó.Dù không quen biết nhưng cô mong cháu giúp đỡ!!"Mẹ nó nhìn Chí Khiêm chân thành nói.
Nó đơ người vì chả biết chuyện gì đang diễn ra.Đây là gì??Vừa đi đến bất ngờ này lại chuyển sang ngạc nhiên khác à??
"Mẹ nói cái gì mà kì vậy??Vào hội học sinh??Thành tích của con làm gì có cửa?Vả lại con không muốn vào đấy làm....gò bó thanh xuân!"Nó nhìn mẹ nó nói.
"Từ ngày mai bé được tham gia vào hội học sinh.Ngày mai có công tác ở hội mong bé đến đúng giờ.Thời gian mai đội phát thanh nhà trường sẽ thông báo còn bây giờ cháu xin vào bên trong cùng bạn."Chí Khiêm nói rồi đi vào trong nhà hàng.
Nó vẫn không thể nào hiểu nổi mẹ nó sao lại đề nghị việc nó vào làm thành viên của Hội học sinh??
"Mẹ này,sao lại làm vậy??"Nó cau mày bực tức nhìn mẹ nó hỏi.
"Hồi mày học lớp 6,lớp 7 không phải mày cũng từng nắm giữ mấy chức vụ này??Mẹ chỉ muốn mày tốt hơn thôi!"Mẹ nó nói.
"Nhưng con không hề sai.Con chấp nhận việc con hay đi chơi với lũ bạn không tốt nhưng con khác chúng nó là vì con biết khi nào thì nên dừng lại.Con chấp nhận việc con có hay đánh nhau nhưng con cũng chỉ là đứng ra bênh vực kẻ yếu,mẹ biết tính cách của con mà...Đứng nhìn kẻ yếu bị ăn hiếp sao con có thể đứng trơ ra nhìn??Với lại con của hồi lớp 6,lớp 7 đó quá hèn mọn và yếu đuối.Chính những cái hư kia mới giúp con trở thành con của ngày hôm nay...Bây giờ đùng một cái mẹ bắt con tham gia vào cái hội đầy thành phần ngoan hiền và cực kì có tính kỉ luật kia..."Nó nói.
"Rồi mày sẽ thấy thanh xuân khi mày tham gia hoạt động ở hội.Bây giờ thì về nhà đi."Mẹ nó nói rồi đi vào trong.Bà thở dài,đứa con gái này quá bướng bỉnh,bà cũng chỉ muốn tốt cho bản thân nó nhưng mà sao nó lại hiểu sai ý của bà?
Nó thở dài đi vào trong cởi tạp dề ra rồi cầm túi đi ra.Lúc đi ra có nhìn tên Chí Khiêm đó với cặp mắt hình viên đạn và tất nhiên là cái tên đó không thèm nhìn lại nó.
Trở về nhà với cái mặt không thể nào hứng khởi hơn.Vào làm ở hội học sinh á??Có nên không?Nó không thích chút nào nhưng mà...cái tên Hứa Chí Khiêm kia sao mà dễ dãi quá vậy??
"Nhìn chung thì mặt cũng đẹp trai cơ mà tính cũng được không thối là mấy cơ mà...Dễ dãi quá không tốt!"Nó thở dài nói.
---Ngày hôm sau---
Ngày đầu tuần,nó vẫn như bọn học sinh kia đang chuẩn bị đi học.Mang cặp xuống nhà nhìn thấy ba mẹ nó ngồi trong nhà bếp.
"Bánh mì đấy!Cầm theo mà ăn."Mẹ nó nhìn thấy nó liền nói.
"Sao mà bánh mì hoài vậy?"Nó nhăn mặt cầm ổ bánh mì trên tay hỏi.
"Nếu biết dậy sớm thì chắc hẳn mày đã ngồi ở đây ăn phở cùng ba mẹ rồi."Ba nó nhìn nó nói.
"Sáng mà ăn khô quá cũng không tốt."Nó nói.
"Thay vì ngồi đó cãi lí thì mày đã đi gần tới trường rồi!"Mẹ nó nói.
Nó nhìn đồng hồ liền chạy đi mang giày rồi rời khỏi nhà.Vừa ra khỏi nhà thì thấy Khánh Linh đang đi bộ ở phía trước.
"Ê Linh!!"Nó kêu lớn rồi chạy lại chỗ Khánh Linh.
Khánh Linh quay đầu nhìn nó có phần hơi ngạc nhiên.
"Xe mày đâu?Sao lại đi bộ?"Cô hỏi.
"Trường cách có nửa cây số à...đi bộ với mày cho vui mà sao bữa này không qua hú hí tao đi học?"Nó hỏi.
"Không phải tối qua la bữa nay mày không muốn đi học à?Ké giờ nói kiểu đấy!"Linh nhìn nó nói.
"À...tao bị ép tham gia hội học sinh ấy!Buồn hẳn ra."Nó nói.
"Ờ...tao muốn vào đó còn không được,mày được vào nên vui mới phải.Hội học sinh ở đây không có tẻ nhạt như ở mấy trường kia đâu."Linh nói.
"Vẫn cảm thấy ớn lắm!Cơ mà nghe nói anh crush của mày cũng nằm trong hội mà đúng hơm?"Nó hỏi.
"Nhiều chuyện quá...Người ta có bạn gái rồi,đừng nhắc nữa!"Linh cáu gắt nói nhưng rồi thở dài.Dù gì cô cũng theo đuổi người ta được 2 năm rồi ấy vậy mà...
"Nhìn mày cũng xinh không đến nỗi không kiếm được thằng bồ nào.Từ bỏ đơn phương đi,tao thương!"Nó nhìn Linh cười an ủi nói.
Linh nhìn nó cười rồi cả hai cùng nhau trò chuyện trên đường đến trường.Đứng từ xa thấy mấy anh chị lớp lớn mặc đồng phục trắng đang bước vào trường.
"Mấy chị lớp lớn mặc áo dài đẹp nhở??Ngực ra ngực,eo ra eo,mông ra mông."Nó nhìn mấy chị mặc áo dài trầm trồ nói.
"Ngực mày cũng đâu phải là bức tường vững chắc đâu mà lo.Cũng bự chứ đâu phải nhỏ chỉ có điều là mông mày lép quá thôi."Linh nhìn cơ thể nó nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.