Tình Yêu Tuổi Học Trò

Chương 6

Kiti Tửng

19/06/2017

"Cô bạn thân ạ!!Đừng nên hỏi những điều mà khiến người bên cạnh muốn đánh nhé!"Nó lườm Khánh Linh nói.

Khánh Linh nhún vai khởi động xe chạy đi.Đi sau chiếc xe hơi đắt tiền kia,nó và nhỏ bạn không khi nào không nói xấu người trên xe cả.

"Ê..ê mày coi kìa,chúng nó..nhà chúng nó..."Khánh Linh thắng xe gấp ăn nói lắp ba lắp bắp.

Nó đang cầm điện thoại lướt facebook ấy vậy mà con bạn lại dừng xe gấp như vậy làm nó...

"Mày có điên không hả?Đang bấm điện thoại mà mày thắng muốn banh xe vậy hở?Lỡ rớt điện thoại thì bà mày sống làm sao hả?"Nó cứ như bị chọc tiết đứng dậy quát lớn.

"Dạ mẹ thiên hạ của con ơi...có la thì la nhỏ nhỏ lại,la vậy là chết cái lỗ tai của con rồi!!Trời nắng như chảy mỡ mà mẹ làm vậy thì con biết sống làm sao!!"Khánh Linh quay người lại chắp tay lạy nó nói khẽ.

Nó lấy lại bình tĩnh,ngồi xuống và hít thở để lấy lại tinh thần.

"Mà khi nãy mày sủa cái quần gì vậy?"Nó hỏi.

"Hai thằng mới chuyển vào lớp mình nhà giàu vãi mày ạ!Nhà chúng nó đấy!"Khánh Linh nói rồi đưa tay chỉ cái nhà bự tổ kia.

Nó nhìn theo tay cô bạn rồi trừng mắt.Nhà hai thằng đó à?Phải không vậy trời!!

"S..Sao lại nằm trong cái xóm mình vậy??"Nó nhăn mặt nhìn cái biệt thự kia đầy nỗi bất lực.

"Mảnh đất trống mấy năm trước được một doanh nhân giàu có mua và xây thành nơi này đã về ở rồi."Khánh Linh nói.

"Cái Fuck gì vậy trời!!Không ưa sao cứ ám hoài vậy?"Nó nói.

"Về đi.Dẹp mẹ cái chuyện đó ra một bên.Tui thấy đứng đây hồi lâu tui với bà không bị nướng chín thì cũng đen da à.Chắc mai đem theo đồ phòng hộ mới được."Khánh Linh nói rồi khởi động xe đi.

Nó cứ nhìn chằm chằm vào cái căn biệt thự kia.Nỗi lòng nó cuối cùng thì ông trời lại không hiểu thấu!!Tại sao cứ thích ám nó hoài vậy??

---

"Con về rồi!!"Nó cởi giày ra mệt mỏi nói.

"Buổi học thế nào?Ổn chứ?"Mẹ nó đi ra hỏi.



"Ba ở nhà hàng chưa về à?"Nó hỏi.

"Hôm nay nhà hàng nhiều khách nên chắc ổng không về được.Mẹ về chỉ để làm chăm sóc vườn rau.Hôm nay lại không nấu ăn cho con được rồi...con qua nhà Khánh Linh ăn đỡ đi nhé!Mẹ đã nói với cô Lam rồi."Mẹ nó nói rồi đi ra ngoài.

Nó nhìn mẹ nó đi khỏi rồi bỏ giày lên kệ và đi lên lầu.Chả phải thường ngày ba mẹ nó đi thì nó lại rất vui khi được ở nhà quậy sao?Tại sao bữa nay nó lại mệt mỏi đến vậy cơ chứ?"Nếu để tôi chỉ bài cho cô thì cô phải nghe lời tôi!" tự nhiên không hiểu vì sao trong đầu nó lại hiện lên khiến nó lạnh tóc gáy.

"Ôi cha mẹ ông bà nội ông bà ngoại con ơi!!Nổi hết cả da gà!!"Nó run người nói.

Cho cơ thể rơi tự do xuống giường,nó không thể nào hiểu nổi,cái thằng thiếu gia cao cấp như hắn tại sao lại hiện hồn ở nơi đây nhỉ?Chẳng lẽ có một câu nói đó mà bỏ việc học ở Sài Gòn mà đến đây sao?

"Ring...Ring..." điện thoại rung lên,nó cầm điện thoại đưa lên nhìn xem ai đã gọi.

"Gọi có chuyện gì à?"Nó bắt máy hỏi.

"Không qua ăn cơm à?"Khánh Linh hỏi.

"Tui còn chưa thay đồ...bà lượn qua nhà chờ tui đi."Nó nói.

"Bạn bè cái kiểu đó à?Có biết là trời đang rất nóng không?"Khánh Linh quát.

Nó để điện thoại ra xa một tí rồi để lại.

"Trời mùa đông mà cứ như mùa hè không bằng..."Nó nói.

"Nói cho lắm vài hôm nữa nó mưa cho sập cái bản mặt mày ra!!Qua nhà mau đi!"Khánh Linh nói.

"Chờ đó!!Để bà qua "xé háng" mày ra!!"Nó quát rồi tắt máy.

Nó hầm hầm tức giận mở tủ đồ ra lấy đồ thay rồi lập tức bay qua nhà Khánh Linh.Vì nhà Khánh Linh đối diện nhà nó nên không mấy chốc nó đã hiện diện ở nhà cô.

"Cô Lam,cô có biết con Linh nó ở đâu không?"Nó nhìn cô Lam-mẹ Khánh Linh hỏi.

"À...nó trong phòng.Hoài An này,đừng làm nó sợ vì câu nói của cháu mà nó bảo là không ăn trưa đấy!!"Cô Lam nói.

"Con biết là con đó đằng nào cũng nói như vậy mà!!Vì cô Lam nên đành tha cho nó một bữa này vậy."Nó thở dài nói.



"Nói thế này thì chả phải là mày đáng yêu hơn sao?"Khánh Linh bước xuống nói.

"Bớt sủa bậy.Dù gì thì bà đây mang phận ăn ké nên mới tha cho mày đấy nhá!"Nó lườm Khánh Linh nói.

"Biết vậy là tốt!"Khánh Linh cười nói.

"Tối bít cửa ly trà sữa nhé!"Nó cười nói.

"Rồi rồi...Ê,ai cho ạ!"!Khánh Linh nói.

"Ăn cơm!"Nó trừng mắt nhìn Khánh Linh nói.

Khánh Linh im lặng ăn dù sao thì vì ly trà sữa cô có thể làm tất cả!!

Ăn cơm xong nó ở lại ăn trái cây cùng mẹ con nhà Khánh Linh.

"Ê con bánh bèo,tối nay tao với mày đi ra quán "Phố Mới" huyện B rủ Bình An đi uống trà sữa đi."Nó nói.

"Từ đây mà ra huyện B mà ra nhà Bình An thì xa lắm.Hơn cả chục cây số chứ chả vừa xe đạp điện của tao gần hết điện rồi."Khánh Linh nói.

"Xe nhà tao đấy.Để tao lấy xe máy chở mày đi."Nó nói.

"Ba mẹ mày cho mày lái xe hơn 50 phân khối à?"Khánh Linh hỏi.

"Mày điên à?Chứ tao cũng có chiếc cup 50 phân khối mà mày điên na?"Nó hỏi.

"À nhỉ,tại tao ít khi thấy mày đi chiếc đó."Khánh Linh nói.

"Vậy tối nay tao với mày đi.Đi càng sớm càng tốt.Tao về!"Nó nói đi về.

---

"Mày định tính sao với con nhỏ Hoài An kia vậy?"Minh Khôi nhìn hắn hỏi.

"Để sau đi dù gì tụi mình đến đây không phải mục đích là con nhỏ đó."Hắn nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Yêu Tuổi Học Trò

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook