Chương 19: Tình Địch
sutixinhxan
21/12/2015
" Bốp"
Hắn từ phía sau cây đi ra giơ nắm đấm nhắm ngay mặt Lâm ,do đang mải ngơ ngác nhìn theo nó nên Lâm đã ăn trọn cú đấm của hắn
- Sao cậu dám làm như thế với cô ấy hả- hắn túm cổ áo Lâm rít gào từng chữ nói
- Không liên quan tới cậu, buông tay ra- Lâm hất tay hắn ra
- Tôi là người yêu cô ấy
- Là người yêu thì có quyền can thiệp vào mọi chuyện của cô ý ah
Không chú ý tới những lời của Lâm hoặc do những lời ấy đã làm hắn cảm tbaays hoang mang khi nghĩ mình không thể can thiệt vào chuyện của nó nên giờ hắn rất tức giận không kiềm chế được lại lao vào đánh Lâm ,lúc nãy do ý thức được việc làm của mình không đúng nên Lâm không đánh trả nhưng giờ thấy hắn như vậy cậu cũng không kiềm chế nữa. Cậu cũng ra tay đánh lại ,đánh cho nỗi lòng bao lâu nay của mình cho tình cảm chôn giấu và cả cho không cam lòng bị thất bại.Hai người lao vào đánh nhau như 2 con dã thú quyết sống chết bảo vệ lãnh thổ của mình
Sau 1 lúc lâu hắn chiếm ưu thế đánh thắng Lâm ,đánh cho cậu nằm lê trên đất,lúc nãy nỗi lòng của hắn mới thoáng dịu lại,nhìn Lâm hừ lạnh đe dọa
- Từ nay trqnhs xa cô ý ra đừng có lởn vởn trước mắt chúng tôi nữa hôm nay chỉ là cảnh cáo thôi nếu còn lần sau tôi tin chắc cậu sẽ không chỉ bị nhẹ như thế này đâu
- Tôi không cam tâm tại sao người cô ấy thích là cậu không phải là tôi,tôi đã thích cô ấy từ rất lâu rồi ,tất cả tại cậu, tại sự xuất hiện của cậu- Lâm không cam lòng nói nên nỗi lòng của mình
- Nếu thích hãy đấu tranh công bằng đừng chứ đừng làm việc hèn hạ làm cô ấy phải khóc như thế,không đáng mặt là 1 thằng đàn ông
- Tôi sẽ giành cô ấy từ tay cậu hãy đợi đấy
- Sẽ không có chuyện đó vì người cô ý yêu là tôi sẽ không bao giờ thay đổi
- Tôi sẽ không bỏ cuộc
- Vậy hãy thử đi đến lúc đó cậu còn thê thảm hơn hôm nay
Rồi hắn quay người bước đi,đi tìm nó hắn biết giờ nó đang bất an hoảng sợ,hắn muốn ở bên bảo vệ an ủi nó
Lâm nghe tiếng bước chân đi xa lấy tay che mắt cười to nhưng lại có dòng nước ấm chảy ra từ khóe mắt, cậu biết kể rừ hôm nay nó sẽ chán ghét cậu nhưng cậu vẫn muốn làm như vậy đây là tình cảm mà cậu dồn nén đã lâu cậu cũng muốn bộc lộ cho nó biết dù nó có thái đọ gì đi nữa,cậu sẽ xin lỗi nó rồi công bằng theo đuổi nó
Còn hắn thì vội vã chạy theo nó lúc nãy thấy nó khóc chạy đi chắc là đau lòng lắm nên giờ hắn chỉ muốn mau mau tìm được nó
Đi được 1 quãng đường thì nghe thấy tiếng khóc, tiếng khóc càng ngày càng to hắn đi theo tới gần bờ suối thấy nó đang ngồi ở đấy hai tay ôm chân ngồi bên bờ suối khóc rất là thương tâm hắn nhẹ thở ra may mà tìm được nó nhưng cũng không khỏi đau lòng khi nhìn thấy nó khóc như vậy như con chó nhỏ bị người ta vứt bỏ vậy.Nhẹ nhàng bước đến ôm chặt nó từ đằng sau vùi mặt vào sau lưng nó,gửi mùi thơm tự nhiên trên người nó bỗng làm nó an tâm
Nó đang khóc bỗng cảm giác bị kìm hãm khi ý thức được đang có người ôm mình nó ra sức giãy giụa đấm đá " Anh anh,anh đây"nghe được giọng nói trầm thấp quen thuộc,vòng tay ấm áp nó mới thôi giãy giụa để im cho hắn ôm ,nó thấy có lỗi với hắn lắm dù không phải cố ý nhưng vô tình nó đã làm việc phản bội hắn để người con trai khác đụng chạm nó,giờ nó không muốn nhìn thấy hắn sợ đối mặt với hắn
Thấy nó giãy giụa hắn lên tiếng chấn an nó,nó yên tĩnh lại nhưng chỉ ngồi im khóc không nói gì cả làm hắn rất lo lắng
- Làm sao vậy sao em lại khóc
-.......
- Có chuyện gì nói anh nghe được không?
-.......
- Trả lời anh đi mà đừng im lặng như thế nữa,quay lại nhìn anh - thấy nó không trả lời mà chỉ khóc hắn quay người nó lại đối diện với mình nâng mặt nó lên nhìn thẳng mặt hắn,do khóc lâu lắm hai mắt đỏ khuôn mặt nhỏ nhắn toàn nước mắt,nhìn kĩ sẽ thấy 1 bên má đỏ bừng chắc do dùng tay kì cọ gây nên lúc này hắn hối hận đã quá nhẹ tay với Lâm biết thế phải đấm thêm vài cái mới được hắn nghĩ thế. Hắn nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt trên mặt nó nhìn nó khóc nước mắt của nó như đánh thẳng vào đáy lòng hắn khẩy đảo tâm tình của hắn vừa đau lòng vừa áy náy tự trách mình
- Đừng khóc nữa em khóc làm anh đau lòng lắm có gì nói với anh được không?
Hắn không muốn để nó biết thực ra hắn đã biết tất cả một là không muốn nó khó xử trước hắn hai là muốn thử xem độ tín nhiệm của nó giành cho mình muốn nó không giấu giếm mà nói tất cả với hắn tin cậy hắn ,ỷ lại vào hắn,hắn muốn là người mà nó nghĩ đến đầu tiên khi có chuyện gì xảy ra sẽ chia sẽ với hắn
Nói được không ,nói ra anh ấy sẽ nghĩ mình như thế nào nó sợ ánh mắt lạnh lùng của hắn như khi lần đầu gặp lại nhau ở trường vậy,còn không nói thì nó như có 1 cục đá đè nặng lòng nó khó chịu vô cùng ,nghe giọng nói trầm thấp vòng tay quen thuộc luôn luôn bên tại nó nó lại ủy khuất khóc lên ,nó muốn mãi mãi được hắn ôm như vậy luôn cho nó cảm giác an toàn ,đáng tin cậy
Hắn chỉ nhẹ nhàng vỗ lưng nó để nó bình ổn cảm xúc,hắn biết lúc này nó khóc sẽ thấy nhẹ nhõm hơn.Sau khi khóc đã nó quyết định nói với hắn vì nó nhớ hắn đã từng nói không muốn nó giấu diếm hắn điều gì nếu không sẽ không quan tâm tới nó nữa ,so với tất cả nó sợ nhất là hắn bỏ mặc nó
- Em nói anh không được giận em đâu đấy- lấy tay xoa mắt vẻ mặt đáng thương nói
Hắn cười gật đầu ,nó hít sâu một hơi lấy dũng khí rồi nói 1 mạch từ vụ gửi thư hẹn gặp tới vụ trượt chân bị gã và cả vụ hôn má nó ngấp ngứ nửa ngày mới thốt ra được sau khi nói xong rũ đầu xuống không dám nhìn mặt hắn,như con chó con làm sai chờ chủ nhân trừng phạt vậy,đợi 1 lúc lâu không thấy hắn lên tiếng sợ hắn giận, nó vội vàng ngẩng đầu nhìn hắn chỉ thấy hắn đang cười nhìn nó làm nó không hiểu có chuyện gì xảy ra mặt cứ nghệt ra
Hắn cười xoa đầu nó,nhẹ nhàng nói không hề ý thức được là mình đang cười trên nỗi đau của người khác
- Anh rất vui vì em đã nói cho anh biết mọi chuyện,không giấu giiếm anh điều gì cả sẵn sàng chia sẻ mọi chuyện với anh làm anh thấy mình là 1 người vô cùng quan trọng đối với em.- nói với vẻ mặt thỏa mãn
- Anh vốn vô cùng quan trọng với em mà-nó nói như đây là điều đương nhiên
- Ha ha....đúng ha anh quên mất- hắn cười véo 2 bên má nó làm nó kêu oái oái vùng vẫy thoát khỏi ma chưởng của hắn
- Ái đau quá, anh buông tay ra- vùng vẫy chạy vào dòng suối dùng nước tạt hắn
- Chết này ai bảo anh véo mặt em cho anh chết cho anh chết- vừa tạt vừa cười rất là vui vẻ
- Ái dà định tạo phản ah được rồi ,biết tay anh- đứng dậy làm động tác giả vén tay áo,chạy vào cuộc chiến ,hai người vừa tạt vừa đuổi bắt nhau rất vui vẻ ,chuyện buồn vừa này triệt để bị hai người này quên không còn tị gì
Ở 1 góc khác cũng có chiến tranh nổ ra
- Phương đợi đã nghe anh nói- chạy nên kéo tay cô lại
- Còn gì mà nói chính mắt tôi nhìn thấy- không giựt được tay ra đành đứng lại nghe Kiệt nói
- Không phải như vậy cậu ý bị vấp ngã vào phía anh,anh thuận tay đỡ mà thôi- vẻ mặt khẩn cấp giải thích
- Rõ ràng tôi thấy cô ta ôm cổ anh còn anh ôm eo cô ta còn liếc mắt đưa tình ,tình chàng ý thiếp với nhau thân mật lắm cơ mà-mặt cô đỏ bừng không biết vì giận hay vì ghen nữa
- Không phải vậy anh chỉ là thuận tay thôi mà không có gì mờ ám như em nói đâu
- Áh ý anh là tôi toàn ý nghĩ đen tối mờ ám chứ gì,đi,đi về với hồ ly tinh thanh cao của anh đi- nổi giận dẫm chân lên chân Kiệt cậu ăn đau bỏ tay ôm chân cô quay người đi thẳng không quay đầu lại
-A..... .aa...- Kiệt kêu lên rồi không thấy tiếng gì nữa
Chuyện là thế này mọi người đang tập trung nấu bữa tối Kiệt cũng góp vui,có 1 cô bạn không biết cố ý hay vô tình đang đi đường ngon lành chẳng biết tại sao lại ngã thẳng vào lòng cậu,cậu đành phải đưa tay ra đỡ không ngờ cô ta đưa tay lên cổ cậu tạo ra bức hình như cô vừa nói,đúng lúc này cô từ trong lều bước ra nhìn thấy cảnh này không nói gì đi thẳng vào rừng cậu hoảng quá vội buông cô bạn kia ra chạy theo cô
Đi được 1 quãng không thấy Kiệt lải nhải nữa quái lạ quay đầu không thấy ai máu trong người cô dồn hết lên não ,gân xanh giựt giựt" hừ dám đi tìm con hồ ly tinh đấy thật ah,được lắm" nắm tay nắm chặt nghiến răng nghiến lợi ,lửa giận đùng đùng,quay đầu lại đi xử lý đôi gian phu dâm phụ kia không thể để cho hồ ly tinh trắng trợn cướp người yêu của mình được, đang vừa đi vừa nghĩ xem làm như thấy đằng trước cô người nằm liếc mắt 1 cái cô đã nhận ra là Kiệt chậy vội nên xem trong lòng vô cùng lo lắng,hoảng hốt đang tự dưng bình thường lại lăn đùng ngã ở đây là thế nào
Đến gần thấy cậu nằm bất động nhắm chặt mắt,cô vội vàng lay cậu nhưng không có tác dụng gì cậu vẫn nằm yên không hề nhúc nhích,gọi to kêu cứu nhưng không có tiếng trả lời và cũng không ai đến cả ,thử nâng cậu dậy đỡ cậu về chỗ trại nhưng không được cậu quá nặng cô không dìu nổi lại ngã xuống
Lúc này mọi hoang mang ,rối loạn ,lo lắng ,hoảng sợ biến thành nước mắt cô nhào vào ôm cậu khóc cho sự vô lực của mình ,thình lình có đôi vòng tay vòng ôm cô kéo sát cô vào người mình môi nhẹ nhàng hôn lên những giọt nước mắt của cô nói
- Anh có chết đâu mà em khóc dữ vậy
Cô lắc bắp kinh hãi vữa nãy còn nằm im như xác chết sao giờ bảo tỉnh là tỉnh được ngay vậy,nghe thấy cậu nên tiếng hoàn hồn vội vội vàng vàng nói
- Anh anh có sao không, đau ở đâu không ,anh ở đây đợi em em gọi người đến- vội vàng chống tay ngồi dậy định đi gọi người
Kiệt ôm chặt cô không cho cô đứng dậy kéo tay cô đặt lên ngực mình
- Tim anh đau có người chiếm trọn lấy nó rồi thế mà giờ lại vô tình ném cho người khác nên tim anh đang vô cùng đau đớn
Cô ngơ ngác sau vài phút mới phát hiện có chuyện gì xảy ra nước mắt bỗng trượt dài trên má nức nở,Kiệt luống cuống tay chân không biết làm gì chỉ lấy tay lau nước mắt cho nó luôn mồm hỏi vì sao lại khóc
- Lần sau đừng lấy chuyện này ra đùa em nữa anh có biết khi thấy anh nằm bất động ở đây em có bao nhiêu hoảng sợ lo lắng không hả em sợ ,sợ anh có chuyện gì thì em biết làm sao hả ,đồ vô tâm hức hức....- đấm đấm vào ngực Kiệt,lúc này cậu cũng nhận ra mình đùa hơi quá đáng vội vàng ôm cô xin lỗi
- Xin lỗi làm em sợ lần sau sẽ không thế nữa anh hứa, thôi nín đi nhìn em khóc sưng ết cả mặt rồi này,xấu quá
Thấy kiệt không dỗ dành còn chê bai mình cô giận,đẩy cậu ra định đi cậu vội vàng chạy lên ôm lấy bóng lưng cô sợ hãi nói
- Thấy em quay lưng bỏ đi anh vô cùng sợ hãi sợ em sẽ bỏ anh,đừng bao giờ bỏ lại anh chỉ cho anh cái bóng lưng của em như vậy được không, anh không thể mất em được?????
-Bỏ không được nữa rồi!!!!!
Cô cũng ngạc nhiên khi nghe những lời này quay lai ôm cậu nói ra nỗi lòng của mình
2 người cứ ôm nhau giữa rừng như vậy suốt cái buổi chiều,và không chỉ tình cảm thăng tiến lên mà còn sâu sắc nhận ra đã không thể thiếu nhau
Buổi tối nó và hắn, cô và Kiệt cứ quấn quýt lấy nhau rước lấy ánh mắt khó hiểu của nhỏ và Huy còn bị hai người này cười nhạo nữa chứ nhưng hình như với 2 cặp đôi này không có tác dụng gì .Huy nhỏ 4 mắt nhìn nhau không hiểu chuyện gì xảy ra ,sau cũng mặc kệ bọn họ 2 người cũng sống cuộc sống vui vui vẻ vẻ của 2 người
Kết thúc ngày đầu tiên của cuộc du lịch liệu còn chuyện gì xảy ra cho 6 bạn trẻ của chúng ta nữa mọi người hãy cùng đợi ở những chương sau nha ,cảm ơn vì đã theo dõi bộ truyện này của mình*cúi đầu***** ^°^
Hắn từ phía sau cây đi ra giơ nắm đấm nhắm ngay mặt Lâm ,do đang mải ngơ ngác nhìn theo nó nên Lâm đã ăn trọn cú đấm của hắn
- Sao cậu dám làm như thế với cô ấy hả- hắn túm cổ áo Lâm rít gào từng chữ nói
- Không liên quan tới cậu, buông tay ra- Lâm hất tay hắn ra
- Tôi là người yêu cô ấy
- Là người yêu thì có quyền can thiệp vào mọi chuyện của cô ý ah
Không chú ý tới những lời của Lâm hoặc do những lời ấy đã làm hắn cảm tbaays hoang mang khi nghĩ mình không thể can thiệt vào chuyện của nó nên giờ hắn rất tức giận không kiềm chế được lại lao vào đánh Lâm ,lúc nãy do ý thức được việc làm của mình không đúng nên Lâm không đánh trả nhưng giờ thấy hắn như vậy cậu cũng không kiềm chế nữa. Cậu cũng ra tay đánh lại ,đánh cho nỗi lòng bao lâu nay của mình cho tình cảm chôn giấu và cả cho không cam lòng bị thất bại.Hai người lao vào đánh nhau như 2 con dã thú quyết sống chết bảo vệ lãnh thổ của mình
Sau 1 lúc lâu hắn chiếm ưu thế đánh thắng Lâm ,đánh cho cậu nằm lê trên đất,lúc nãy nỗi lòng của hắn mới thoáng dịu lại,nhìn Lâm hừ lạnh đe dọa
- Từ nay trqnhs xa cô ý ra đừng có lởn vởn trước mắt chúng tôi nữa hôm nay chỉ là cảnh cáo thôi nếu còn lần sau tôi tin chắc cậu sẽ không chỉ bị nhẹ như thế này đâu
- Tôi không cam tâm tại sao người cô ấy thích là cậu không phải là tôi,tôi đã thích cô ấy từ rất lâu rồi ,tất cả tại cậu, tại sự xuất hiện của cậu- Lâm không cam lòng nói nên nỗi lòng của mình
- Nếu thích hãy đấu tranh công bằng đừng chứ đừng làm việc hèn hạ làm cô ấy phải khóc như thế,không đáng mặt là 1 thằng đàn ông
- Tôi sẽ giành cô ấy từ tay cậu hãy đợi đấy
- Sẽ không có chuyện đó vì người cô ý yêu là tôi sẽ không bao giờ thay đổi
- Tôi sẽ không bỏ cuộc
- Vậy hãy thử đi đến lúc đó cậu còn thê thảm hơn hôm nay
Rồi hắn quay người bước đi,đi tìm nó hắn biết giờ nó đang bất an hoảng sợ,hắn muốn ở bên bảo vệ an ủi nó
Lâm nghe tiếng bước chân đi xa lấy tay che mắt cười to nhưng lại có dòng nước ấm chảy ra từ khóe mắt, cậu biết kể rừ hôm nay nó sẽ chán ghét cậu nhưng cậu vẫn muốn làm như vậy đây là tình cảm mà cậu dồn nén đã lâu cậu cũng muốn bộc lộ cho nó biết dù nó có thái đọ gì đi nữa,cậu sẽ xin lỗi nó rồi công bằng theo đuổi nó
Còn hắn thì vội vã chạy theo nó lúc nãy thấy nó khóc chạy đi chắc là đau lòng lắm nên giờ hắn chỉ muốn mau mau tìm được nó
Đi được 1 quãng đường thì nghe thấy tiếng khóc, tiếng khóc càng ngày càng to hắn đi theo tới gần bờ suối thấy nó đang ngồi ở đấy hai tay ôm chân ngồi bên bờ suối khóc rất là thương tâm hắn nhẹ thở ra may mà tìm được nó nhưng cũng không khỏi đau lòng khi nhìn thấy nó khóc như vậy như con chó nhỏ bị người ta vứt bỏ vậy.Nhẹ nhàng bước đến ôm chặt nó từ đằng sau vùi mặt vào sau lưng nó,gửi mùi thơm tự nhiên trên người nó bỗng làm nó an tâm
Nó đang khóc bỗng cảm giác bị kìm hãm khi ý thức được đang có người ôm mình nó ra sức giãy giụa đấm đá " Anh anh,anh đây"nghe được giọng nói trầm thấp quen thuộc,vòng tay ấm áp nó mới thôi giãy giụa để im cho hắn ôm ,nó thấy có lỗi với hắn lắm dù không phải cố ý nhưng vô tình nó đã làm việc phản bội hắn để người con trai khác đụng chạm nó,giờ nó không muốn nhìn thấy hắn sợ đối mặt với hắn
Thấy nó giãy giụa hắn lên tiếng chấn an nó,nó yên tĩnh lại nhưng chỉ ngồi im khóc không nói gì cả làm hắn rất lo lắng
- Làm sao vậy sao em lại khóc
-.......
- Có chuyện gì nói anh nghe được không?
-.......
- Trả lời anh đi mà đừng im lặng như thế nữa,quay lại nhìn anh - thấy nó không trả lời mà chỉ khóc hắn quay người nó lại đối diện với mình nâng mặt nó lên nhìn thẳng mặt hắn,do khóc lâu lắm hai mắt đỏ khuôn mặt nhỏ nhắn toàn nước mắt,nhìn kĩ sẽ thấy 1 bên má đỏ bừng chắc do dùng tay kì cọ gây nên lúc này hắn hối hận đã quá nhẹ tay với Lâm biết thế phải đấm thêm vài cái mới được hắn nghĩ thế. Hắn nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt trên mặt nó nhìn nó khóc nước mắt của nó như đánh thẳng vào đáy lòng hắn khẩy đảo tâm tình của hắn vừa đau lòng vừa áy náy tự trách mình
- Đừng khóc nữa em khóc làm anh đau lòng lắm có gì nói với anh được không?
Hắn không muốn để nó biết thực ra hắn đã biết tất cả một là không muốn nó khó xử trước hắn hai là muốn thử xem độ tín nhiệm của nó giành cho mình muốn nó không giấu giếm mà nói tất cả với hắn tin cậy hắn ,ỷ lại vào hắn,hắn muốn là người mà nó nghĩ đến đầu tiên khi có chuyện gì xảy ra sẽ chia sẽ với hắn
Nói được không ,nói ra anh ấy sẽ nghĩ mình như thế nào nó sợ ánh mắt lạnh lùng của hắn như khi lần đầu gặp lại nhau ở trường vậy,còn không nói thì nó như có 1 cục đá đè nặng lòng nó khó chịu vô cùng ,nghe giọng nói trầm thấp vòng tay quen thuộc luôn luôn bên tại nó nó lại ủy khuất khóc lên ,nó muốn mãi mãi được hắn ôm như vậy luôn cho nó cảm giác an toàn ,đáng tin cậy
Hắn chỉ nhẹ nhàng vỗ lưng nó để nó bình ổn cảm xúc,hắn biết lúc này nó khóc sẽ thấy nhẹ nhõm hơn.Sau khi khóc đã nó quyết định nói với hắn vì nó nhớ hắn đã từng nói không muốn nó giấu diếm hắn điều gì nếu không sẽ không quan tâm tới nó nữa ,so với tất cả nó sợ nhất là hắn bỏ mặc nó
- Em nói anh không được giận em đâu đấy- lấy tay xoa mắt vẻ mặt đáng thương nói
Hắn cười gật đầu ,nó hít sâu một hơi lấy dũng khí rồi nói 1 mạch từ vụ gửi thư hẹn gặp tới vụ trượt chân bị gã và cả vụ hôn má nó ngấp ngứ nửa ngày mới thốt ra được sau khi nói xong rũ đầu xuống không dám nhìn mặt hắn,như con chó con làm sai chờ chủ nhân trừng phạt vậy,đợi 1 lúc lâu không thấy hắn lên tiếng sợ hắn giận, nó vội vàng ngẩng đầu nhìn hắn chỉ thấy hắn đang cười nhìn nó làm nó không hiểu có chuyện gì xảy ra mặt cứ nghệt ra
Hắn cười xoa đầu nó,nhẹ nhàng nói không hề ý thức được là mình đang cười trên nỗi đau của người khác
- Anh rất vui vì em đã nói cho anh biết mọi chuyện,không giấu giiếm anh điều gì cả sẵn sàng chia sẻ mọi chuyện với anh làm anh thấy mình là 1 người vô cùng quan trọng đối với em.- nói với vẻ mặt thỏa mãn
- Anh vốn vô cùng quan trọng với em mà-nó nói như đây là điều đương nhiên
- Ha ha....đúng ha anh quên mất- hắn cười véo 2 bên má nó làm nó kêu oái oái vùng vẫy thoát khỏi ma chưởng của hắn
- Ái đau quá, anh buông tay ra- vùng vẫy chạy vào dòng suối dùng nước tạt hắn
- Chết này ai bảo anh véo mặt em cho anh chết cho anh chết- vừa tạt vừa cười rất là vui vẻ
- Ái dà định tạo phản ah được rồi ,biết tay anh- đứng dậy làm động tác giả vén tay áo,chạy vào cuộc chiến ,hai người vừa tạt vừa đuổi bắt nhau rất vui vẻ ,chuyện buồn vừa này triệt để bị hai người này quên không còn tị gì
Ở 1 góc khác cũng có chiến tranh nổ ra
- Phương đợi đã nghe anh nói- chạy nên kéo tay cô lại
- Còn gì mà nói chính mắt tôi nhìn thấy- không giựt được tay ra đành đứng lại nghe Kiệt nói
- Không phải như vậy cậu ý bị vấp ngã vào phía anh,anh thuận tay đỡ mà thôi- vẻ mặt khẩn cấp giải thích
- Rõ ràng tôi thấy cô ta ôm cổ anh còn anh ôm eo cô ta còn liếc mắt đưa tình ,tình chàng ý thiếp với nhau thân mật lắm cơ mà-mặt cô đỏ bừng không biết vì giận hay vì ghen nữa
- Không phải vậy anh chỉ là thuận tay thôi mà không có gì mờ ám như em nói đâu
- Áh ý anh là tôi toàn ý nghĩ đen tối mờ ám chứ gì,đi,đi về với hồ ly tinh thanh cao của anh đi- nổi giận dẫm chân lên chân Kiệt cậu ăn đau bỏ tay ôm chân cô quay người đi thẳng không quay đầu lại
-A..... .aa...- Kiệt kêu lên rồi không thấy tiếng gì nữa
Chuyện là thế này mọi người đang tập trung nấu bữa tối Kiệt cũng góp vui,có 1 cô bạn không biết cố ý hay vô tình đang đi đường ngon lành chẳng biết tại sao lại ngã thẳng vào lòng cậu,cậu đành phải đưa tay ra đỡ không ngờ cô ta đưa tay lên cổ cậu tạo ra bức hình như cô vừa nói,đúng lúc này cô từ trong lều bước ra nhìn thấy cảnh này không nói gì đi thẳng vào rừng cậu hoảng quá vội buông cô bạn kia ra chạy theo cô
Đi được 1 quãng không thấy Kiệt lải nhải nữa quái lạ quay đầu không thấy ai máu trong người cô dồn hết lên não ,gân xanh giựt giựt" hừ dám đi tìm con hồ ly tinh đấy thật ah,được lắm" nắm tay nắm chặt nghiến răng nghiến lợi ,lửa giận đùng đùng,quay đầu lại đi xử lý đôi gian phu dâm phụ kia không thể để cho hồ ly tinh trắng trợn cướp người yêu của mình được, đang vừa đi vừa nghĩ xem làm như thấy đằng trước cô người nằm liếc mắt 1 cái cô đã nhận ra là Kiệt chậy vội nên xem trong lòng vô cùng lo lắng,hoảng hốt đang tự dưng bình thường lại lăn đùng ngã ở đây là thế nào
Đến gần thấy cậu nằm bất động nhắm chặt mắt,cô vội vàng lay cậu nhưng không có tác dụng gì cậu vẫn nằm yên không hề nhúc nhích,gọi to kêu cứu nhưng không có tiếng trả lời và cũng không ai đến cả ,thử nâng cậu dậy đỡ cậu về chỗ trại nhưng không được cậu quá nặng cô không dìu nổi lại ngã xuống
Lúc này mọi hoang mang ,rối loạn ,lo lắng ,hoảng sợ biến thành nước mắt cô nhào vào ôm cậu khóc cho sự vô lực của mình ,thình lình có đôi vòng tay vòng ôm cô kéo sát cô vào người mình môi nhẹ nhàng hôn lên những giọt nước mắt của cô nói
- Anh có chết đâu mà em khóc dữ vậy
Cô lắc bắp kinh hãi vữa nãy còn nằm im như xác chết sao giờ bảo tỉnh là tỉnh được ngay vậy,nghe thấy cậu nên tiếng hoàn hồn vội vội vàng vàng nói
- Anh anh có sao không, đau ở đâu không ,anh ở đây đợi em em gọi người đến- vội vàng chống tay ngồi dậy định đi gọi người
Kiệt ôm chặt cô không cho cô đứng dậy kéo tay cô đặt lên ngực mình
- Tim anh đau có người chiếm trọn lấy nó rồi thế mà giờ lại vô tình ném cho người khác nên tim anh đang vô cùng đau đớn
Cô ngơ ngác sau vài phút mới phát hiện có chuyện gì xảy ra nước mắt bỗng trượt dài trên má nức nở,Kiệt luống cuống tay chân không biết làm gì chỉ lấy tay lau nước mắt cho nó luôn mồm hỏi vì sao lại khóc
- Lần sau đừng lấy chuyện này ra đùa em nữa anh có biết khi thấy anh nằm bất động ở đây em có bao nhiêu hoảng sợ lo lắng không hả em sợ ,sợ anh có chuyện gì thì em biết làm sao hả ,đồ vô tâm hức hức....- đấm đấm vào ngực Kiệt,lúc này cậu cũng nhận ra mình đùa hơi quá đáng vội vàng ôm cô xin lỗi
- Xin lỗi làm em sợ lần sau sẽ không thế nữa anh hứa, thôi nín đi nhìn em khóc sưng ết cả mặt rồi này,xấu quá
Thấy kiệt không dỗ dành còn chê bai mình cô giận,đẩy cậu ra định đi cậu vội vàng chạy lên ôm lấy bóng lưng cô sợ hãi nói
- Thấy em quay lưng bỏ đi anh vô cùng sợ hãi sợ em sẽ bỏ anh,đừng bao giờ bỏ lại anh chỉ cho anh cái bóng lưng của em như vậy được không, anh không thể mất em được?????
-Bỏ không được nữa rồi!!!!!
Cô cũng ngạc nhiên khi nghe những lời này quay lai ôm cậu nói ra nỗi lòng của mình
2 người cứ ôm nhau giữa rừng như vậy suốt cái buổi chiều,và không chỉ tình cảm thăng tiến lên mà còn sâu sắc nhận ra đã không thể thiếu nhau
Buổi tối nó và hắn, cô và Kiệt cứ quấn quýt lấy nhau rước lấy ánh mắt khó hiểu của nhỏ và Huy còn bị hai người này cười nhạo nữa chứ nhưng hình như với 2 cặp đôi này không có tác dụng gì .Huy nhỏ 4 mắt nhìn nhau không hiểu chuyện gì xảy ra ,sau cũng mặc kệ bọn họ 2 người cũng sống cuộc sống vui vui vẻ vẻ của 2 người
Kết thúc ngày đầu tiên của cuộc du lịch liệu còn chuyện gì xảy ra cho 6 bạn trẻ của chúng ta nữa mọi người hãy cùng đợi ở những chương sau nha ,cảm ơn vì đã theo dõi bộ truyện này của mình*cúi đầu***** ^°^
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.