Tn60 Cuộc Sống Hằng Ngày Sau Khi Kết Hôn Của Quân Tẩu

Chương 23:

Họa Lí Phong Lí

28/11/2024

Khương Nhạc Vân nóng lòng muốn thử: "Chị, anh Từ nói anh ấy..."

Vừa nói ra một câu, cậu nhóc đã bị Từ Chiêu nhanh tay lẹ mắt bịt miệng lại, Khương Nhạc Vân quay đầu trừng mắt, ý bảo anh buông ra.

Từ Chiêu giả bộ trấn định, trên mặt vẫn là một vẻ ung dung như mây gió thoảng: "Không có gì, hai chúng anh đùa giỡn."

Khương Tuệ Hàm hồ nghi nhìn hai người, không quá tin tưởng: "Thật sao?"

Khương Nhạc Vân nhận được tin tức Từ Chiêu truyền tới trong nháy mắt, gạt tay anh ra: "Chuyện đàn ông chúng em nói, phụ nữ các người không cần biết, lúc nào nên biết đương nhiên sẽ nói cho chị biết."

"Em mới mấy tuổi, còn đàn ông, con trai thì đúng hơn." Khương Tuệ Hàm tức giận véo khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu một cái, hai người này nhất định có chuyện giấu cô.

Lúc này mới chưa tới một ngày, quan hệ của hai người đã tốt như vậy, không nhìn ra Từ Chiêu rất biết dỗ trẻ con.

Cuối cùng cũng lừa được người ta đi rồi, Từ Chiêu nửa ngồi xổm xuống: "Thương lượng chút, cuộc nói chuyện vừa rồi của chúng ta không thể để cho chị em biết, có thể làm được không?"

Khương Nhạc Vân gật đầu lia lịa, có chút kích động: "Vậy thì chắc chắn rồi, nam tử hán đại trượng phu, một lời nói ra tứ mã nan truy, chuyện hôm nay em tuyệt đối không nói với chị em, chị em hỏi em, em cũng không nói."

Khinh thường ai chứ, cậu mới không phải là người nói mà không giữ lời.

Cậu bé tiến lại gần một chút, cười hì hì nói: "Em đều biết, anh chắc chắn là thẹn thùng, không tiện nói với chị em."

Cậu nhóc vẻ mặt "Em đoán trúng tâm tư của anh rồi", đặc biệt đắc ý.

Từ Chiêu lập tức cạn lời, học theo Khương Tuệ Hàm vừa rồi, véo véo khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu nhóc: "Chỉ có em là thông minh."



Khương Nhạc Vân hất cằm lên, càng đắc ý hơn.

Trong nhà chỉ có một gian phòng, cũng không thể để Từ Chiêu ở lại chỗ này qua đêm, trai đơn gái chiếc, truyền ra ngoài đối với thanh danh của Khương Tuệ Hàm không tốt.

Từ Chiêu xách hành lý lên: "Anhđi nhà khách phụ cận ở, buổi tối anh không ở đây hai người khóa cửa sổ cẩn thận, sáng mai không cần làm bữa sáng, anh mua xong sẽ tới."

Khương Tuệ Hàm vẫy tay với anh: "Đi đường cẩn thận."

Hiện tại Khương gia ở khu phố cũ, thường ngày dùng nước đều phải đến một cái giếng nước cuối phố múc nước, rất không tiện, trong nhà có một cái chum nước, Từ Chiêu thừa dịp Khương Tuệ Hàm ngủ trưa múc đầy nước vào chum.

Cuối cùng cũng có thể thoải mái tắm rửa một cái, tối hôm qua có nhiều chuyện, hai chị em đều không tắm rửa, chỉ đơn giản lau người qua loa.

Thời tiết nóng bức, một ngày không tắm rửa cũng khó chịu, cảm giác cơ thể dính dính, tựa hồ có mùi chua, lại thêm mùi thuốc mỡ bôi trên trán trộn lẫn với nhau, mùi vị tuyệt đối không dễ ngửi.

Lo lắng vết thương dính nước, cuối cùng Khương Tuệ Hàm vẫn nhịn xuống, không gội đầu.

Trước khi ngủ, cô hỏi Khương Nhạc Vân: "Ngủ chưa?"

Khương Nhạc Vân đang nhắm mắt, cơn buồn ngủ dần dần ập đến, nghe được giọng chị gái, đột nhiên tỉnh lại, ngáp: "Sắp ngủ rồi."

Đó chính là còn chưa ngủ.

Khương Tuệ Hàm chuẩn bị thăm dò Khương Nhạc Vân: "Buổi chiều em và anh Từ đang nói cái gì? Còn cùng nhau giấu chị không nói cho chị biết, có cái gì mà chị không thể biết sao?"

Khương Nhạc Vân mơ mơ màng màng, lúc này còn nhớ đã đáp ứng không thể nói: "Không thể nói."

Khương Tuệ Hàm tiếp tục gài bẫy: "Chị là chị ruột của em, trên đời này chị và em là người thân nhất, chuyện của em chính là chuyện của chị, có phải em cảm thấy mình đã lớn rồi, không cần người chị này nữa, cảm thấy chị quản nhiều lắm, chị buồn rồi đấy."



Cô giả vờ như rất đau lòng, ánh mắt lại nhìn chằm chằm Khương Nhạc Vân.

Khương Nhạc Vân vội vàng giải thích: "Không có, không phải, em không cảm thấy chị quản nhiều."

Bố mẹ đều mất rồi, nhà bác cả cũng đã sớm đoạn tuyệt quan hệ với họ, ngoại trừ người chị gái này, em ấy không còn người thân nào khác, em ấy mới không cảm thấy bị chị quản không tốt, em ấy thích bị chị quản.

Muốn lén nói cho chị biết chuyện anh Từ thích chị, nhưng lại không muốn làm một đứa trẻ thất hứa, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Khương Nhạc Vân tràn đầy vẻ mặt xoắn xuýt không biết làm sao.

Cậu bé vẫn là câu nói kia: "Không thể nói."

Khương Tuệ Hàm cũng có chút ghen tị, lúc này mới một ngày, hai người đã có bí mật nhỏ, còn không chịu nói cho cô biết.

"Thôi được rồi, không thể nói thì không nói, chị cũng không nhất thiết phải biết, ngủ đi."

"Chị giận rồi sao?"

"Không có."

"Ồ."

Tối hôm qua ngủ sớm, sáng nay Khương Tuệ Hàm cũng dậy sớm, hai ba ngày không gội đầu, tóc bết dính vào da đầu rất khó chịu, đứng dậy đun một nồi nước nóng.

Khương Nhạc Vân ngồi trên ghế nhỏ hỗ trợ múc nước, không quên dặn dò: "Bác sĩ nói vết thương không thể dính nước, dính nước lại phải đi bệnh viện, rất phiền phức."

Phiền phức đồng thời còn phải tốn tiền, trong nhà không có tiền, còn nợ anh Từ tiền nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tn60 Cuộc Sống Hằng Ngày Sau Khi Kết Hôn Của Quân Tẩu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook