Tn60 Cuộc Sống Hằng Ngày Sau Khi Kết Hôn Của Quân Tẩu
Chương 35:
Họa Lí Phong Lí
28/11/2024
Hoàng Thu Quyên nhíu mày, giọng điệu không phải rất tốt: "Suốt ngày buồn bực không hé răng, giống như người khác thiếu con bé mấy trăm đồng, đều phải ăn cơm tối rồi còn ra ngoài, có chuyện gì không thể ngày mai nói, thật sự là kiếp trước thiếu nợ nó."
Khương Vệ Hồng và Khương Vệ Vũ kém gần mười tuổi, khi còn bé cha mẹ bận công việc, không có thời gian chăm sóc con cái, Khương Vệ Vũ gần như có thể nói là Khương Vệ Hồng tay nắm tay nuôi lớn, tuy rằng Khương Vệ Hồng cũng không thích tính cách trầm mặc ít nói của em gái, nhưng không muốn em gái ở nhà chọc mẹ ghét bỏ.
"Có thể là nhớ tới chuyện gì đó quan trọng, từ nhỏ nó và Tiểu Huệ đã chơi rất tốt, sẽ không xảy ra chuyện gì, mẹ đừng tức giận, tính tình em gái ngoan ngoãn, chỉ là không thích nói chuyện mà thôi, con thấy dáng vẻ này của nó rất tốt, con không thích có người ngày nào cũng lải nhải bên tai con, phiền chết đi được."
"Nửa ngày không nói ra một lời, cả ngày khuôn mặt âm trầm, giống như là tôi ngược đãi nó vậy, con gái nhà ai mười mấy tuổi giống nó như vậy, về sau gả chồng ở nhà chồng còn không biết bị người ta khi dễ như thế nào, cũng không biết về nhà cáo trạng."
Hoàng Thu Quyên nghĩ đến tính cách đau đầu của con gái nhỏ, bỗng nhiên cảm thấy mệt lòng.
Khương Nhạc Vân ngồi ở cửa ngắm sao, sáng mai sẽ đi, sau này sẽ không được ngắm sao ở thành phố Minh Giang nữa, tối nay cậu muốn xem đủ.
Từ xa nhìn thấy một bóng người chậm rãi đến gần.
Cậu kinh ngạc hỏi: "Chị Vệ Vũ, sao chị lại tới đây?"
Cậu không thích gia đình bác cả, nhưng trong này không bao gồm Khương Vệ Vũ, trước kia chị họ đối xử với cậu rất tốt, sẽ chơi với cậu, còn dạy cậu làm bài tập, lúc bố đi, chị họ nhỏ có lén tới, đưa cho cậu một đồng.
Bác gái cả luôn thích đánh mắng chị họ nhỏ, đối với chị ấy không tốt, một đồng còn không biết chị họ nhỏ dành dụm bao lâu, cứ như vậy cho cậu, lúc ấy cậu có muốn trả lại, bố dạy cậu không công không nhận lộc, không thể tùy tiện lấy tiền của người khác, đáng tiếc chị họ nhỏ nhanh như chớp chạy mất, một đồng sau đó tiêu vào tiền thuốc của chị gái.
Khương Vệ Vũ nhìn vào trong, giật giật khóe miệng: "Nhạc Vân, chị của em có ở nhà không?"
Cô ấy hơi xấu hổ khi gặp em họ, chú út trước đây đã giúp nhà họ rất nhiều, khi xảy ra chuyện bố mẹ cô ấy lập tức cắt đứt quan hệ với chú út, trốn thật xa, chú út khi bệnh nặng càng chưa từng đưa tay giúp đỡ một chút nào, cô ấy cảm thấy trái tim lạnh lẽo và áy náy vì bố mẹ lạnh lùng với người thân.
"Có đó, em giúp chị gọi chị ấy ra." Khương Nhạc Vân đứng lên, không nói nhiều xoay người đi gọi người.
Khương Tuệ Hàm cảm thấy nghi hoặc, làm sao đột nhiên lại đến tìm cô, còn vào lúc này?
Đến cửa nhìn thấy một cô gái thắt hai bím tóc, gầy gầy, nhìn bộ dáng mười ba mười bốn tuổi.
Khương Vệ Vũ có chút do dự bất an, cắn môi, tựa hồ hạ quyết tâm rất lớn: "Chị Tuệ Hàm, chị đi mau, mau rời khỏi nơi này, nếu không đi có thể sẽ không kịp."
Khương Tuệ Hàm cúi đầu liếc mắt nhìn hai tay bị Khương Vệ Vũ nắm thật chặt, hỏi cô ấy: "Vì sao nói như vậy? Có phải em biết cái gì hay không?"
Cô nhanh chóng suy nghĩ trong đầu nguyên nhân Khương Vệ Vũ xuất hiện ở đây, không phải là cô ấy ngẫu nhiên nghe được dự định kế tiếp của Hoàng Thu Quyên, không muốn thông đồng làm bậy với người thân, vì thế lén người trong nhà vụng trộm chạy đến nơi đây mật báo cho cô sao?
Hay là nói đây là âm mưu của mấy người bác gái, mục đích là muốn lấy được lòng tin của cô trước, sau đó chờ cô chậm rãi buông lỏng cảnh giác, rồi mới thực thi kế hoạch?
Khương Vệ Vũ thấy Khương Tuệ Hàm giống như đang ngẩn người, không có phản ứng gì, rất sốt ruột nói: "Em nói đều là thật, mọi người đi mau, nếu không thật sự không kịp rồi.
Anh hai là người như thế nào em rất rõ ràng, em nhớ rõ thời điểm học lớp bốn, một bạn học của anh hai đánh bị thương chân của một bạn học khác, bồi thường rất nhiều tiền, về sau có một ngày em không thoải mái xin giáo viên nghỉ phép về nhà sớm, ngẫu nhiên nghe được anh hai cùng bạn học bị thương chân kia đang chia tiền, thì ra là anh hai bọn họ bày mưu tính kế người bạn học đánh bị thương người kia, mục đích là vì lừa tiền.
Từ đó về sau em có chút sợ anh hai, không dám chọc anh ấy, bố của người bạn học đánh bị thương người đã từng giúp đỡ người trong nhà, anh hai xem như cùng lớn lên với anh ấy, sau khi chuyện xảy ra anh hai coi như không có chuyện gì xảy ra, cười cười nói nói với người ta giống như trước đây, người kia đến bây giờ vẫn còn một lòng coi anh hai như anh em tốt.”
Khương Tuệ Hàm có chút xấu hổ cười cười, trước kia xem rất nhiều phim cung đấu và phim mưu mô, không cẩn thận suy nghĩ nhiều, cô gái nhỏ mới mười mấy tuổi, hẳn là không có tâm kế đó.
Khương Vệ Hồng và Khương Vệ Vũ kém gần mười tuổi, khi còn bé cha mẹ bận công việc, không có thời gian chăm sóc con cái, Khương Vệ Vũ gần như có thể nói là Khương Vệ Hồng tay nắm tay nuôi lớn, tuy rằng Khương Vệ Hồng cũng không thích tính cách trầm mặc ít nói của em gái, nhưng không muốn em gái ở nhà chọc mẹ ghét bỏ.
"Có thể là nhớ tới chuyện gì đó quan trọng, từ nhỏ nó và Tiểu Huệ đã chơi rất tốt, sẽ không xảy ra chuyện gì, mẹ đừng tức giận, tính tình em gái ngoan ngoãn, chỉ là không thích nói chuyện mà thôi, con thấy dáng vẻ này của nó rất tốt, con không thích có người ngày nào cũng lải nhải bên tai con, phiền chết đi được."
"Nửa ngày không nói ra một lời, cả ngày khuôn mặt âm trầm, giống như là tôi ngược đãi nó vậy, con gái nhà ai mười mấy tuổi giống nó như vậy, về sau gả chồng ở nhà chồng còn không biết bị người ta khi dễ như thế nào, cũng không biết về nhà cáo trạng."
Hoàng Thu Quyên nghĩ đến tính cách đau đầu của con gái nhỏ, bỗng nhiên cảm thấy mệt lòng.
Khương Nhạc Vân ngồi ở cửa ngắm sao, sáng mai sẽ đi, sau này sẽ không được ngắm sao ở thành phố Minh Giang nữa, tối nay cậu muốn xem đủ.
Từ xa nhìn thấy một bóng người chậm rãi đến gần.
Cậu kinh ngạc hỏi: "Chị Vệ Vũ, sao chị lại tới đây?"
Cậu không thích gia đình bác cả, nhưng trong này không bao gồm Khương Vệ Vũ, trước kia chị họ đối xử với cậu rất tốt, sẽ chơi với cậu, còn dạy cậu làm bài tập, lúc bố đi, chị họ nhỏ có lén tới, đưa cho cậu một đồng.
Bác gái cả luôn thích đánh mắng chị họ nhỏ, đối với chị ấy không tốt, một đồng còn không biết chị họ nhỏ dành dụm bao lâu, cứ như vậy cho cậu, lúc ấy cậu có muốn trả lại, bố dạy cậu không công không nhận lộc, không thể tùy tiện lấy tiền của người khác, đáng tiếc chị họ nhỏ nhanh như chớp chạy mất, một đồng sau đó tiêu vào tiền thuốc của chị gái.
Khương Vệ Vũ nhìn vào trong, giật giật khóe miệng: "Nhạc Vân, chị của em có ở nhà không?"
Cô ấy hơi xấu hổ khi gặp em họ, chú út trước đây đã giúp nhà họ rất nhiều, khi xảy ra chuyện bố mẹ cô ấy lập tức cắt đứt quan hệ với chú út, trốn thật xa, chú út khi bệnh nặng càng chưa từng đưa tay giúp đỡ một chút nào, cô ấy cảm thấy trái tim lạnh lẽo và áy náy vì bố mẹ lạnh lùng với người thân.
"Có đó, em giúp chị gọi chị ấy ra." Khương Nhạc Vân đứng lên, không nói nhiều xoay người đi gọi người.
Khương Tuệ Hàm cảm thấy nghi hoặc, làm sao đột nhiên lại đến tìm cô, còn vào lúc này?
Đến cửa nhìn thấy một cô gái thắt hai bím tóc, gầy gầy, nhìn bộ dáng mười ba mười bốn tuổi.
Khương Vệ Vũ có chút do dự bất an, cắn môi, tựa hồ hạ quyết tâm rất lớn: "Chị Tuệ Hàm, chị đi mau, mau rời khỏi nơi này, nếu không đi có thể sẽ không kịp."
Khương Tuệ Hàm cúi đầu liếc mắt nhìn hai tay bị Khương Vệ Vũ nắm thật chặt, hỏi cô ấy: "Vì sao nói như vậy? Có phải em biết cái gì hay không?"
Cô nhanh chóng suy nghĩ trong đầu nguyên nhân Khương Vệ Vũ xuất hiện ở đây, không phải là cô ấy ngẫu nhiên nghe được dự định kế tiếp của Hoàng Thu Quyên, không muốn thông đồng làm bậy với người thân, vì thế lén người trong nhà vụng trộm chạy đến nơi đây mật báo cho cô sao?
Hay là nói đây là âm mưu của mấy người bác gái, mục đích là muốn lấy được lòng tin của cô trước, sau đó chờ cô chậm rãi buông lỏng cảnh giác, rồi mới thực thi kế hoạch?
Khương Vệ Vũ thấy Khương Tuệ Hàm giống như đang ngẩn người, không có phản ứng gì, rất sốt ruột nói: "Em nói đều là thật, mọi người đi mau, nếu không thật sự không kịp rồi.
Anh hai là người như thế nào em rất rõ ràng, em nhớ rõ thời điểm học lớp bốn, một bạn học của anh hai đánh bị thương chân của một bạn học khác, bồi thường rất nhiều tiền, về sau có một ngày em không thoải mái xin giáo viên nghỉ phép về nhà sớm, ngẫu nhiên nghe được anh hai cùng bạn học bị thương chân kia đang chia tiền, thì ra là anh hai bọn họ bày mưu tính kế người bạn học đánh bị thương người kia, mục đích là vì lừa tiền.
Từ đó về sau em có chút sợ anh hai, không dám chọc anh ấy, bố của người bạn học đánh bị thương người đã từng giúp đỡ người trong nhà, anh hai xem như cùng lớn lên với anh ấy, sau khi chuyện xảy ra anh hai coi như không có chuyện gì xảy ra, cười cười nói nói với người ta giống như trước đây, người kia đến bây giờ vẫn còn một lòng coi anh hai như anh em tốt.”
Khương Tuệ Hàm có chút xấu hổ cười cười, trước kia xem rất nhiều phim cung đấu và phim mưu mô, không cẩn thận suy nghĩ nhiều, cô gái nhỏ mới mười mấy tuổi, hẳn là không có tâm kế đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.