Chương 166: cược chiến (thượng)
Yên Vũ Giang Nam
04/08/2014
Lúc này tiếng chuông giác đấu vang lên, người chủ trì
giác đấu tràn trề sức sống nhảy đến trung tâm giác đấu trường. Đó là một ải nhân lớn giọng với chòm râu hồng lửa. Phía sau người hắn là hai nữ
nhân gần như trần truồng, toàn thân được bôi mỡ đen phản quang, bên trên còn rắc những hạt nhỏ lóng lánh. Theo thanh âm kêu gào của ải nhân, hai nàng cũng không ngừng làm những động tác khiêu khích, hấp dẫn người
xem.
Mà lúc này có mười mấy người bắt đầu đi quanh đổ trường nhận tiền đánh bạc. Những thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp từ các chủng tộc khác nhau ùa vào các phòng xem tầng hai, ngoài để phục vụ bưng trà rót nước ra, các nàng còn phục vụ một vài dịch vụ quan trọng khác, ví như khi chiến đấu đến lúc máu tanh sôi trào, sẽ có vài vị khách quý thú tính đại phát đè ngã những thiếu nữ này chơi tại chỗ.
Giác đấu trường là một khoảng đất trống đường kính hai mươi mét, không sâu quá một mét mà xung quanh còn có tường thấp nửa mét. Đây hoàn toàn là để bảo vệ người xem bởi vì khi đánh nhau kịch liệt nhất rất dễ đến gần người xem. Cảm giác kích thích gần tầm nhìn như này cũng là một trong những điểm hấp dẫn của giác đấu trường.
Những phòng xem tầng hai bị chiếm đầy, Footman, Hooley, Caron và Mark đều xuất hiện, chỉ không thấy bóng dáng Lôi Chùy đâu. Richard cũng ngầm để ý Mark hơn. Huyết liêm Mark vô cùng cao lớn, cơ thịt rắn chắc như sắt nguội, trang phục phanh ngực của hắn để lộ một tầng lông đen dày đậm trên nó, xem ra đối phương rất có thể là thú nhân hoặc có huyết thống dã man nhân. Từ khi vừa bắt đầu, Mark cách một phòng xem đã trợn mắt nhìn Richard mà Richard thì sau khi trò chuyện xong với Footman cũng bắt đầu quan sát Mark.
Khác với bộ dáng hung ác muốn nhảy ra đấm ngay một cái của Mark, Richard vô cùng bình tĩnh, chỉ dùng ánh mắt chăm chú quan sát từng chi tiết trên người đối phương. Dù là căm tức cũng được, gầm gào cũng được hay dùng thủ thế hạ lưu nhất cũng tốt, Richard chỉ dùng phương thức bản thân nhìn kỹ Mark. Động tác của Mark càng nhiều thì Richard càng thu được nhiều con số về đối phương.
Cuối cùng Mark không chịu được cái nhìn chăm chú của Richard, hắn hung hăng chửi mấy câu thô tục rồi chuyển tầm nhìn xuống giác đấu trường. Hắn dù điên cuồng cũng không dám phá hoại trật tự nơi này. Nếu như dám đánh người ngoài tới ở giác đấu trường thì đồng nghĩa với việc khiêu khích Lôi Chùy. Đương nhiên, nếu như người khiêu khích trước là người ngoài đến thì lại là chuyện khác, đáng tiếc là điều hắn chờ mong không xảy ra.
Lúc này so đấu đã bắt đầu, xuống đài là bốn nộ lệ chiến sĩ nhân loại chiến đấu với một con ma hùng khát máu. Chiến đấu vừa nảy ra đã thấy máu, theo động tác mở ngực một chiến sĩ của con ma hùng mà đẩy đến cao trào. Chốc lát sau ma hùng bộc phát cuồng tính đánh ngã tất cả chiến sĩ, hơn nữa bắt đầu ăn thịt họ trước mặt người xem.
Máu tươi đầm đìa, nội tạng vỡ nát dính vào da ma hùng.
Máu tanh như thế làm tiếng hoan hô vang ầm trời, mọi người hưng phấn gần như tìm không được phương thức phát tiết nào khác. Có một tên xui xẻo bị sóng người hoan hô đẩy xuống giác đấu trường, thế là lập tức dẫn đến chú ý của ma hùng. Dưới tiếng kêu tuyệt vọng cao vút của hắn, ma hùng phi đến một trảo vỗ đi nửa gương mặt của hắn. Những người xem tầng một thậm chí càng thêm hưng phấn hò reo!
Chiến đấu lần lượt thay đổi, dần dần có những chiến sĩ thuộc các thế lực tham gia, thậm chí còn có hai đầu mục trực tiếp đối chiến.
Từ tình hình giác đấu trường mà xem thì Footman và Caron có chút mâu thuẫn, Hooley và Lôi Chùy có tranh chấp cần giải quyết ngay. Cuối cùng bán thú nhân thủ hạ Lôi Chùy tuy thua nhưng lực lượng cuồng bạo của hắn cũng để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người xem. Mà Mark thì hình như không có mối quan hệ tốt nào.
Đợi khi một tên đại hán da đen thuộc hạ của Mark xuống đài, Richard gọi thị nữ đặt một kim tệ lên khay của nàng, chỉ vào đấu sĩ da đen kia nói: "Ta cược hắn thua!"
Là người mới đến mà lại trực tiếp ngồi trên tầng hai làm vô số người chú ý đến Richard. Mà ánh sáng kim tệ càng thêm hấp dẫn mọi người, lúc này đối thủ của đấu sĩ da đen kia còn chưa xuống đài Richard đã mua hắn thua, rõ ràng là đã nhắm vào đấu sĩ da đen. Tiếng hống lập tức vang lên trong đấu trường át đi thanh âm bàn tán.
Ánh mắt Mark như đao lướt qua hung hăng nhìn chằm chằm Richard nhưng là hắn không lải nhải như lúc trước mà một lời cũng không nói. Chiến đấu rất nhanh bắt đầu, đấu sĩ da đen dễ dàng giành chiến thắng và đương nhiên một kim tệ của Richard có đi không về. Richard đã nhìn ra đấu sĩ da đen là chiến sĩ cấp 10 mà lại thiên sinh lực lượng rất lớn. Đối đầu với một đối thủ cấp 8 hơn nữa không có năng lực gì thì đương nhiên có thể dễ dàng chiến thắng rồi.
Huyết liêm Mark hung hăng nhìn Richard một cái rồi hống lớn kéo thị nữ qua, đặt nàng áp lên lan can, hung hăng xé rách váy nàng rồi ra sức tiến vào.
Richard cười cười kêu thị nữ rồi chỉ đấu sĩ da đen nói: "Cược trận sau hắn thua!"
Keng keng, mười kim tệ nhảy vọt vào khay trong tay thị nữ. Ánh sáng kim tệ lấp lánh biến thành tiêu điểm tầm nhìn của mọi người và còn bóp chặt dương vật của Mark làm hắn nhất thời quên mất va chạm.
Chốc lát sau Mark mới phản ứng chuyện gì vừa xảy ra, khuất nhục nhanh chóng nhấn chìm lý trí hắn. Hắn đột nhiên đẩy thiếu nữ ra chỉ vào Richard gầm rú: "Ta muốn cược với ngươi! Dám phái thuộc hạ xuống đánh với hắc tử thần của ta không? Ngươi đặt bao nhiêu tiền ta đặt bất nhiều!"
Richard dè dặt cười, chốc lát này thần thái của hắn ưu nhã mà lại ngạo mạn y như một vị đại quý tộc vậy, mà lại làm người đối diện không nảy sinh chút phản cảm nào: "Có thế thôi à? Ta còn tưởng ngươi sẽ đặt gấp đôi ta chứ, hóa ra chỉ là ngang bằng thôi à!"
Nháy mắt sắc mặt Mark đỏ hồng rồi hóa tím. Phốc, hắn đã nắm chặt lưới hái ngắn, giác đấu trường lập tức an tĩnh.
Richard ngồi yên bất động, toàn thân không có chút dấu hiệu đề phòng Mark nào. Hắn dùng bàn tay trắng đến có chút chói mắt mở ra túi tiền ào ào đổ đống kim tệ vào khay, một ngọn núi kim tệ nho nhỏ theo đó xuất hiện trên khay!
"Trước hết cược như vậy đi, để tránh vị tiên sinh kia thua đến mất cả quần dài a. Thứ kia của hắn hình như lâu rồi chưa được cọ rửa." Richard nhẹ nhàng miêu tả mấy câu nhưng thanh âm trong trẻo của hắn nháy mắt vang khắp lỗ tai mỗi người trong đấu trường. Thế là vô số ánh mắt tập trung và hạ thân Mark, dưới đả kích mãnh liệt như vậy, dương vật đủ để hắn tự ngạo xưa nay không khỏi héo rút thu nhỏ đến đáng thương. Chốc lát sau tiếng cười lớn vang vọng khắp đấu trường.
Mà lúc này có mười mấy người bắt đầu đi quanh đổ trường nhận tiền đánh bạc. Những thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp từ các chủng tộc khác nhau ùa vào các phòng xem tầng hai, ngoài để phục vụ bưng trà rót nước ra, các nàng còn phục vụ một vài dịch vụ quan trọng khác, ví như khi chiến đấu đến lúc máu tanh sôi trào, sẽ có vài vị khách quý thú tính đại phát đè ngã những thiếu nữ này chơi tại chỗ.
Giác đấu trường là một khoảng đất trống đường kính hai mươi mét, không sâu quá một mét mà xung quanh còn có tường thấp nửa mét. Đây hoàn toàn là để bảo vệ người xem bởi vì khi đánh nhau kịch liệt nhất rất dễ đến gần người xem. Cảm giác kích thích gần tầm nhìn như này cũng là một trong những điểm hấp dẫn của giác đấu trường.
Những phòng xem tầng hai bị chiếm đầy, Footman, Hooley, Caron và Mark đều xuất hiện, chỉ không thấy bóng dáng Lôi Chùy đâu. Richard cũng ngầm để ý Mark hơn. Huyết liêm Mark vô cùng cao lớn, cơ thịt rắn chắc như sắt nguội, trang phục phanh ngực của hắn để lộ một tầng lông đen dày đậm trên nó, xem ra đối phương rất có thể là thú nhân hoặc có huyết thống dã man nhân. Từ khi vừa bắt đầu, Mark cách một phòng xem đã trợn mắt nhìn Richard mà Richard thì sau khi trò chuyện xong với Footman cũng bắt đầu quan sát Mark.
Khác với bộ dáng hung ác muốn nhảy ra đấm ngay một cái của Mark, Richard vô cùng bình tĩnh, chỉ dùng ánh mắt chăm chú quan sát từng chi tiết trên người đối phương. Dù là căm tức cũng được, gầm gào cũng được hay dùng thủ thế hạ lưu nhất cũng tốt, Richard chỉ dùng phương thức bản thân nhìn kỹ Mark. Động tác của Mark càng nhiều thì Richard càng thu được nhiều con số về đối phương.
Cuối cùng Mark không chịu được cái nhìn chăm chú của Richard, hắn hung hăng chửi mấy câu thô tục rồi chuyển tầm nhìn xuống giác đấu trường. Hắn dù điên cuồng cũng không dám phá hoại trật tự nơi này. Nếu như dám đánh người ngoài tới ở giác đấu trường thì đồng nghĩa với việc khiêu khích Lôi Chùy. Đương nhiên, nếu như người khiêu khích trước là người ngoài đến thì lại là chuyện khác, đáng tiếc là điều hắn chờ mong không xảy ra.
Lúc này so đấu đã bắt đầu, xuống đài là bốn nộ lệ chiến sĩ nhân loại chiến đấu với một con ma hùng khát máu. Chiến đấu vừa nảy ra đã thấy máu, theo động tác mở ngực một chiến sĩ của con ma hùng mà đẩy đến cao trào. Chốc lát sau ma hùng bộc phát cuồng tính đánh ngã tất cả chiến sĩ, hơn nữa bắt đầu ăn thịt họ trước mặt người xem.
Máu tươi đầm đìa, nội tạng vỡ nát dính vào da ma hùng.
Máu tanh như thế làm tiếng hoan hô vang ầm trời, mọi người hưng phấn gần như tìm không được phương thức phát tiết nào khác. Có một tên xui xẻo bị sóng người hoan hô đẩy xuống giác đấu trường, thế là lập tức dẫn đến chú ý của ma hùng. Dưới tiếng kêu tuyệt vọng cao vút của hắn, ma hùng phi đến một trảo vỗ đi nửa gương mặt của hắn. Những người xem tầng một thậm chí càng thêm hưng phấn hò reo!
Chiến đấu lần lượt thay đổi, dần dần có những chiến sĩ thuộc các thế lực tham gia, thậm chí còn có hai đầu mục trực tiếp đối chiến.
Từ tình hình giác đấu trường mà xem thì Footman và Caron có chút mâu thuẫn, Hooley và Lôi Chùy có tranh chấp cần giải quyết ngay. Cuối cùng bán thú nhân thủ hạ Lôi Chùy tuy thua nhưng lực lượng cuồng bạo của hắn cũng để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người xem. Mà Mark thì hình như không có mối quan hệ tốt nào.
Đợi khi một tên đại hán da đen thuộc hạ của Mark xuống đài, Richard gọi thị nữ đặt một kim tệ lên khay của nàng, chỉ vào đấu sĩ da đen kia nói: "Ta cược hắn thua!"
Là người mới đến mà lại trực tiếp ngồi trên tầng hai làm vô số người chú ý đến Richard. Mà ánh sáng kim tệ càng thêm hấp dẫn mọi người, lúc này đối thủ của đấu sĩ da đen kia còn chưa xuống đài Richard đã mua hắn thua, rõ ràng là đã nhắm vào đấu sĩ da đen. Tiếng hống lập tức vang lên trong đấu trường át đi thanh âm bàn tán.
Ánh mắt Mark như đao lướt qua hung hăng nhìn chằm chằm Richard nhưng là hắn không lải nhải như lúc trước mà một lời cũng không nói. Chiến đấu rất nhanh bắt đầu, đấu sĩ da đen dễ dàng giành chiến thắng và đương nhiên một kim tệ của Richard có đi không về. Richard đã nhìn ra đấu sĩ da đen là chiến sĩ cấp 10 mà lại thiên sinh lực lượng rất lớn. Đối đầu với một đối thủ cấp 8 hơn nữa không có năng lực gì thì đương nhiên có thể dễ dàng chiến thắng rồi.
Huyết liêm Mark hung hăng nhìn Richard một cái rồi hống lớn kéo thị nữ qua, đặt nàng áp lên lan can, hung hăng xé rách váy nàng rồi ra sức tiến vào.
Richard cười cười kêu thị nữ rồi chỉ đấu sĩ da đen nói: "Cược trận sau hắn thua!"
Keng keng, mười kim tệ nhảy vọt vào khay trong tay thị nữ. Ánh sáng kim tệ lấp lánh biến thành tiêu điểm tầm nhìn của mọi người và còn bóp chặt dương vật của Mark làm hắn nhất thời quên mất va chạm.
Chốc lát sau Mark mới phản ứng chuyện gì vừa xảy ra, khuất nhục nhanh chóng nhấn chìm lý trí hắn. Hắn đột nhiên đẩy thiếu nữ ra chỉ vào Richard gầm rú: "Ta muốn cược với ngươi! Dám phái thuộc hạ xuống đánh với hắc tử thần của ta không? Ngươi đặt bao nhiêu tiền ta đặt bất nhiều!"
Richard dè dặt cười, chốc lát này thần thái của hắn ưu nhã mà lại ngạo mạn y như một vị đại quý tộc vậy, mà lại làm người đối diện không nảy sinh chút phản cảm nào: "Có thế thôi à? Ta còn tưởng ngươi sẽ đặt gấp đôi ta chứ, hóa ra chỉ là ngang bằng thôi à!"
Nháy mắt sắc mặt Mark đỏ hồng rồi hóa tím. Phốc, hắn đã nắm chặt lưới hái ngắn, giác đấu trường lập tức an tĩnh.
Richard ngồi yên bất động, toàn thân không có chút dấu hiệu đề phòng Mark nào. Hắn dùng bàn tay trắng đến có chút chói mắt mở ra túi tiền ào ào đổ đống kim tệ vào khay, một ngọn núi kim tệ nho nhỏ theo đó xuất hiện trên khay!
"Trước hết cược như vậy đi, để tránh vị tiên sinh kia thua đến mất cả quần dài a. Thứ kia của hắn hình như lâu rồi chưa được cọ rửa." Richard nhẹ nhàng miêu tả mấy câu nhưng thanh âm trong trẻo của hắn nháy mắt vang khắp lỗ tai mỗi người trong đấu trường. Thế là vô số ánh mắt tập trung và hạ thân Mark, dưới đả kích mãnh liệt như vậy, dương vật đủ để hắn tự ngạo xưa nay không khỏi héo rút thu nhỏ đến đáng thương. Chốc lát sau tiếng cười lớn vang vọng khắp đấu trường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.