Chương 167: cược chiến (trung)
Yên Vũ Giang Nam
04/08/2014
Richard quay đầu nhìn mọi người nói: "Các ngươi ai muốn chơi đùa?"
Dù là Bọt Nước, Just hay hai thực nhân ma đều không có ý đứng lên, trận đấu này với họ không có tính khiêu chiến. Thiếu nữ thì có thêm một lý do là nàng không thích biểu diễn chiến đấu, ai muốn xem nàng biểu diễn thì nàng sẽ móc mắt kẻ đó.
Một bộ chiến kỵ sĩ tiến lên trầm giọng nói: "Để thuộc hạ đi."
Richard gật đầu nói: "Đừng kết thúc quá nhanh."
Bộ chiến kỵ sĩ lập tức hiểu ý của Richard thế là tự tin và tàn nhẫn nói: "Đại nhân yên tâm, thuộc hạ sẽ làm chiến đấu đủ dài lâu!"
Đây là trận đấu không có yêu cầu và hạn chế gì, đôi bên đều có thể dùng vũ khí và giáp của bản thân. Hắc tử thần dùng rìu hai tay mà bộ chiến kỵ sĩ thể hình nhỏ hơn thì chọn khinh giáp, thuẫn vuông và đoản kiếm. Điều này lập tức dẫn đến sóng thanh âm phản đối, khán giả giác đấu trường muốn xem máu thịt và sắt thép va chạm nên rất ít khi xuất hiện chiến sĩ có đủ trang bị phòng ngự.
Dù cho khán giả phản đối như nào thì theo tiếng gầm rú của người chủ trì, trận đấu vẫn chính thức bắt đầu.
Vừa mở màn, hắc tử thần đã nhào hướng bộ chiến kỵ sĩ, song rìu như cuồng phong mưa rào bổ xuống. Trong tiếng hô vang vọng toàn trường của hắc tử thần, bộ chiến kỵ sĩ như thuyền nhỏ trong giông bão lúc nào cũng có thể lật vậy. Nhưng là theo bộ chiến kỵ sĩ từng bước lùi về phía sau, hắn thủy chung hữu kinh vô hiểm vượt qua thế công của hắn tử thần.
Sau trận cuồng công đầu tiên, thuẫn vuông của bộ chiến kỵ sĩ đã bắt đầu méo vào, khinh giáp cũng có những lỗ thủng. So với rìu lớn thì đoản kiếm trong tay bộ chiến kỵ sĩ như là đồ chơi trẻ con, cũng may là hai vũ khí chưa từng chính diện va chạm nên vẫn còn giữ được hoàn hảo.
Nhưng là trên người hắc tử thần cũng có không ít vết thương, bộ chiến kỵ sĩ mỗi khi ngăn cản thế công cuồng mãnh đều nắm chặt cơ hội phản kích, góc độ vô cùng xảo trá, gần như mỗi lần đều tăng thêm một vết thương trên người hắc tử thần.
Những vết thương nhỏ này căn bản không ảnh hưởng đến chiến lực của hắc tử thần mà càng làm hắn thêm cuồng dại. Trảm kích mạnh mẽ, rống giận chấn động nhân tâm là máu huyết người xem sôi trào.
Mark đã kéo lên quần dài nhào lên lan can dùng sức khua múa cánh tay, tiếng gầm gừ của hắn còn vang dội hơn cả hắc tử thần! Hắn hận không được hiện tại là bản thân bên dưới sau đó dùng song liêm trầm trọng cuồng bạo cắt vụn bộ chiến kỵ sĩ rồi ném từng khối vụn vào mặt Richard. Lúc này nhìn thấy hắc tử thần mỗi lần đều gần đưa đối phương vào chỗ chết mà nhiều lần bỏ lỡ dịp tốt làm trong lòng Mark vô cùng nôn nóng, tâm tình liên tục thay đổi giữa cao hứng và thất vọng.
Mark đã hoàn toàn đắm chìm trong thắng thua không nhìn ra được càng nhiều chi tiết. Không có biện pháp, Richard đặt cược quá nhiều, là năm mươi kim tệ mà lại còn là kim tệ thần điện. Tuy chưa đến nỗi làm hắn phải cởi cả quần dài gán nợ nhưng khoản tiền này tương đương với lợi nhuận một tháng của hắn, những kẻ quật khởi chưa đến mấy năm như hắn thì số tiền tích trữ ít đến đáng thương.
Mà ở bên kia, Caron nghiêng người sang Footman: "Ê, lão già, ngươi nhìn ra cái gì từ thủ hạ của Richard không?"
Footman hỏi lại: "Ngươi nhìn thấy gì?"
Caron hắc hắc khẽ cười, hắn biết đây là phong cách của Footman nên nói: "Động tác của hắn lưu loát dứt khoát, không có chút dây dưa dong dài nào, phong cách vô cùng cứng rắn chính trực. Mà ngươi nhìn thấy không, hắn không có cảm giác gì với máu, không giống những tên thuộc hạ của ta, thấy máu là sẽ phát điên."
Footman nhìn Richard đang hứng thú xem chiến đấu chậm rãi nói: "Đây là lão binh thật sự. Nếu như trong quân đội vương quốc, ít nhất cũng là nhân vật lĩnh năm trăm binh trở lên."
Caron bĩu môi nhìn hướng Richard nói: "Chiến lực của những lão binh này không chỉ nhìn ở đẳng cấp. Mà ngươi xem, bên người tiên sinh Richard kia không chỉ có một người như thế."
Footman như có suy nghĩ nói: "Xem ra, Mark rất nhanh sẽ phải chịu xui xẻo."
Caron gật đầu nói: "Dù là như nào chuyện này cũng là chuyện tốt. Nhưng vị tiên sinh Richard này thật không biết giấu diếm tài phú, bó kim tệ lớn như vậy làm ta cũng động tâm."
Footman lại cười lạnh nói: "Nếu như mục đích của hắn là muốn làm ngươi động tâm thì sao?"
Nghe vậy sắc mặt Caron khẽ biến, trầm mặc suy nghĩ. Sau đó hắn đưa mắt nhìn lại quả nhiên phát hiện rất nhiều ánh mắt tham lam nhìn hướng Richard mà Richard lại như không biết gì, chỉ hứng thú nhìn chiến đấu bên dưới.
Chiến đấu đã kéo dài mười phút, hắc tử thần không ngừng thở dốc, ngay cả gầm rú cũng dần nhỏ đi. Song rìu của hắn vẫn tràn đầy lực lượng nhưng từ cơ thịt run rẩy trên tay có thể thấy hắn đã đến cực hạn.Bộ chiến kỵ sĩ cũng lưng đẫm mồ hôi nhưng hô hấp đều đặn ổn trọng, động tác vẫn ngắn gọn hữu hiệu, theo thế công hòa hoãn dần của đối phương, động tác phòng thủ của hắn càng lúc càng ít, đoản kiếm xuất kích nhiều hơn mang theo từng vết thương trên người hắc tử thần.
Mark cũng dừng gầm rú, hiện tại hắn đã phát hiện không đúng. Hắc tử thần để lộ quá nhiều sơ hở nhưng bộ chiến kỵ sĩ vẫn phòng thủ chặt chẽ, phản kích mau lẹ không ngừng tăng thêm từng vết thương nhỏ trên người đối phương. Thậm chí có những cơ hội bộ chiến kỵ sĩ có thể đâm gọn cả chuôi kiếm vào nhưng hắn chỉ chọn tước đi một mảnh da thịt mà thôi. Trên người hắc tử thần đã có mấy chục vết thương, mỗi vết đều đnag chảy máu làm mỗi bước chân của hắn đều để lại một dấu chân nhuốm máu.
Đột nhiên bộ chiến kỵ sĩ tăng nhanh tốc độ tiến công mà phong cách cũng thay đổi, mỗi lần đoản kiếm xuất kích sẽ gọt đi một mảng da thịt của hắc tử thần, mỗi lần như vậy đều làm hắc tử thần đau đến gầm rú. Dấu chân máu trên đất càng lúc càng nặng nề mà mùi máu tanh cũng tràn ngập không khí.
Chiến pháp tàn nhẫn này lập tức kích thích người xem! Khi bộ chiến kỵ sĩ dùng đoản kiếm đâm xuyên yết hầu hắc tử thần, kết thúc thống khổ cho hắn thì toàn đấu trường sôi trào.
Hắn đứng thẳng thân thể dùng đoản kiếm gõ vào thuẫn mấy cái rồi nhìn hướng Richard giơ cao hai tay tỏ vẻ mình đã thắng. Trên người bộ chiến kỵ sĩ cũng có mất vết thương, đủ sâu và dài nhưng không trí mạng và không ảnh hưởng đến lực chiến đấu. Chọn bị thương như nào cũng là tố chất cần có của một lão binh. Ánh mắt bộ chiến kỵ sĩ tràn ngập thanh tỉnh, không bị nhiễu loạn chút nào vì tiếng hoan hô, hắn làm ra tư thế kẻ chiến thắng chỉ vì muốn phối hợp với Richard chèn ép Mark mà thôi.
Ngay khi bộ chiến kỵ sĩ hưởng thụ tiếng hoan hô thì đột nhiên hắn cảm giác nguy hiểm mà sắc mặt Richard cũng nhanh chóng biến hóa, miệng khẽ niệm gì đó tựa như đang kêu lên với hắn. Trong tích tắc, bản năng chiến đấu nhiều năm giúp hắn nhanh chóng phục thấp người đồng thời giơ thuẫn về phía sau.
Một lực lớn trầm trọng ập lên thuẫn, đó là một chuôi đoản mâu! Đoản mâu bị đụng vào thuẫn làm khẽ lệch phương hướng cắm thật sâu vào bả vai bộ chiến kỵ sĩ, đầu mâu còn xuyên qua ngực hắn.
Dù là Bọt Nước, Just hay hai thực nhân ma đều không có ý đứng lên, trận đấu này với họ không có tính khiêu chiến. Thiếu nữ thì có thêm một lý do là nàng không thích biểu diễn chiến đấu, ai muốn xem nàng biểu diễn thì nàng sẽ móc mắt kẻ đó.
Một bộ chiến kỵ sĩ tiến lên trầm giọng nói: "Để thuộc hạ đi."
Richard gật đầu nói: "Đừng kết thúc quá nhanh."
Bộ chiến kỵ sĩ lập tức hiểu ý của Richard thế là tự tin và tàn nhẫn nói: "Đại nhân yên tâm, thuộc hạ sẽ làm chiến đấu đủ dài lâu!"
Đây là trận đấu không có yêu cầu và hạn chế gì, đôi bên đều có thể dùng vũ khí và giáp của bản thân. Hắc tử thần dùng rìu hai tay mà bộ chiến kỵ sĩ thể hình nhỏ hơn thì chọn khinh giáp, thuẫn vuông và đoản kiếm. Điều này lập tức dẫn đến sóng thanh âm phản đối, khán giả giác đấu trường muốn xem máu thịt và sắt thép va chạm nên rất ít khi xuất hiện chiến sĩ có đủ trang bị phòng ngự.
Dù cho khán giả phản đối như nào thì theo tiếng gầm rú của người chủ trì, trận đấu vẫn chính thức bắt đầu.
Vừa mở màn, hắc tử thần đã nhào hướng bộ chiến kỵ sĩ, song rìu như cuồng phong mưa rào bổ xuống. Trong tiếng hô vang vọng toàn trường của hắc tử thần, bộ chiến kỵ sĩ như thuyền nhỏ trong giông bão lúc nào cũng có thể lật vậy. Nhưng là theo bộ chiến kỵ sĩ từng bước lùi về phía sau, hắn thủy chung hữu kinh vô hiểm vượt qua thế công của hắn tử thần.
Sau trận cuồng công đầu tiên, thuẫn vuông của bộ chiến kỵ sĩ đã bắt đầu méo vào, khinh giáp cũng có những lỗ thủng. So với rìu lớn thì đoản kiếm trong tay bộ chiến kỵ sĩ như là đồ chơi trẻ con, cũng may là hai vũ khí chưa từng chính diện va chạm nên vẫn còn giữ được hoàn hảo.
Nhưng là trên người hắc tử thần cũng có không ít vết thương, bộ chiến kỵ sĩ mỗi khi ngăn cản thế công cuồng mãnh đều nắm chặt cơ hội phản kích, góc độ vô cùng xảo trá, gần như mỗi lần đều tăng thêm một vết thương trên người hắc tử thần.
Những vết thương nhỏ này căn bản không ảnh hưởng đến chiến lực của hắc tử thần mà càng làm hắn thêm cuồng dại. Trảm kích mạnh mẽ, rống giận chấn động nhân tâm là máu huyết người xem sôi trào.
Mark đã kéo lên quần dài nhào lên lan can dùng sức khua múa cánh tay, tiếng gầm gừ của hắn còn vang dội hơn cả hắc tử thần! Hắn hận không được hiện tại là bản thân bên dưới sau đó dùng song liêm trầm trọng cuồng bạo cắt vụn bộ chiến kỵ sĩ rồi ném từng khối vụn vào mặt Richard. Lúc này nhìn thấy hắc tử thần mỗi lần đều gần đưa đối phương vào chỗ chết mà nhiều lần bỏ lỡ dịp tốt làm trong lòng Mark vô cùng nôn nóng, tâm tình liên tục thay đổi giữa cao hứng và thất vọng.
Mark đã hoàn toàn đắm chìm trong thắng thua không nhìn ra được càng nhiều chi tiết. Không có biện pháp, Richard đặt cược quá nhiều, là năm mươi kim tệ mà lại còn là kim tệ thần điện. Tuy chưa đến nỗi làm hắn phải cởi cả quần dài gán nợ nhưng khoản tiền này tương đương với lợi nhuận một tháng của hắn, những kẻ quật khởi chưa đến mấy năm như hắn thì số tiền tích trữ ít đến đáng thương.
Mà ở bên kia, Caron nghiêng người sang Footman: "Ê, lão già, ngươi nhìn ra cái gì từ thủ hạ của Richard không?"
Footman hỏi lại: "Ngươi nhìn thấy gì?"
Caron hắc hắc khẽ cười, hắn biết đây là phong cách của Footman nên nói: "Động tác của hắn lưu loát dứt khoát, không có chút dây dưa dong dài nào, phong cách vô cùng cứng rắn chính trực. Mà ngươi nhìn thấy không, hắn không có cảm giác gì với máu, không giống những tên thuộc hạ của ta, thấy máu là sẽ phát điên."
Footman nhìn Richard đang hứng thú xem chiến đấu chậm rãi nói: "Đây là lão binh thật sự. Nếu như trong quân đội vương quốc, ít nhất cũng là nhân vật lĩnh năm trăm binh trở lên."
Caron bĩu môi nhìn hướng Richard nói: "Chiến lực của những lão binh này không chỉ nhìn ở đẳng cấp. Mà ngươi xem, bên người tiên sinh Richard kia không chỉ có một người như thế."
Footman như có suy nghĩ nói: "Xem ra, Mark rất nhanh sẽ phải chịu xui xẻo."
Caron gật đầu nói: "Dù là như nào chuyện này cũng là chuyện tốt. Nhưng vị tiên sinh Richard này thật không biết giấu diếm tài phú, bó kim tệ lớn như vậy làm ta cũng động tâm."
Footman lại cười lạnh nói: "Nếu như mục đích của hắn là muốn làm ngươi động tâm thì sao?"
Nghe vậy sắc mặt Caron khẽ biến, trầm mặc suy nghĩ. Sau đó hắn đưa mắt nhìn lại quả nhiên phát hiện rất nhiều ánh mắt tham lam nhìn hướng Richard mà Richard lại như không biết gì, chỉ hứng thú nhìn chiến đấu bên dưới.
Chiến đấu đã kéo dài mười phút, hắc tử thần không ngừng thở dốc, ngay cả gầm rú cũng dần nhỏ đi. Song rìu của hắn vẫn tràn đầy lực lượng nhưng từ cơ thịt run rẩy trên tay có thể thấy hắn đã đến cực hạn.Bộ chiến kỵ sĩ cũng lưng đẫm mồ hôi nhưng hô hấp đều đặn ổn trọng, động tác vẫn ngắn gọn hữu hiệu, theo thế công hòa hoãn dần của đối phương, động tác phòng thủ của hắn càng lúc càng ít, đoản kiếm xuất kích nhiều hơn mang theo từng vết thương trên người hắc tử thần.
Mark cũng dừng gầm rú, hiện tại hắn đã phát hiện không đúng. Hắc tử thần để lộ quá nhiều sơ hở nhưng bộ chiến kỵ sĩ vẫn phòng thủ chặt chẽ, phản kích mau lẹ không ngừng tăng thêm từng vết thương nhỏ trên người đối phương. Thậm chí có những cơ hội bộ chiến kỵ sĩ có thể đâm gọn cả chuôi kiếm vào nhưng hắn chỉ chọn tước đi một mảnh da thịt mà thôi. Trên người hắc tử thần đã có mấy chục vết thương, mỗi vết đều đnag chảy máu làm mỗi bước chân của hắn đều để lại một dấu chân nhuốm máu.
Đột nhiên bộ chiến kỵ sĩ tăng nhanh tốc độ tiến công mà phong cách cũng thay đổi, mỗi lần đoản kiếm xuất kích sẽ gọt đi một mảng da thịt của hắc tử thần, mỗi lần như vậy đều làm hắc tử thần đau đến gầm rú. Dấu chân máu trên đất càng lúc càng nặng nề mà mùi máu tanh cũng tràn ngập không khí.
Chiến pháp tàn nhẫn này lập tức kích thích người xem! Khi bộ chiến kỵ sĩ dùng đoản kiếm đâm xuyên yết hầu hắc tử thần, kết thúc thống khổ cho hắn thì toàn đấu trường sôi trào.
Hắn đứng thẳng thân thể dùng đoản kiếm gõ vào thuẫn mấy cái rồi nhìn hướng Richard giơ cao hai tay tỏ vẻ mình đã thắng. Trên người bộ chiến kỵ sĩ cũng có mất vết thương, đủ sâu và dài nhưng không trí mạng và không ảnh hưởng đến lực chiến đấu. Chọn bị thương như nào cũng là tố chất cần có của một lão binh. Ánh mắt bộ chiến kỵ sĩ tràn ngập thanh tỉnh, không bị nhiễu loạn chút nào vì tiếng hoan hô, hắn làm ra tư thế kẻ chiến thắng chỉ vì muốn phối hợp với Richard chèn ép Mark mà thôi.
Ngay khi bộ chiến kỵ sĩ hưởng thụ tiếng hoan hô thì đột nhiên hắn cảm giác nguy hiểm mà sắc mặt Richard cũng nhanh chóng biến hóa, miệng khẽ niệm gì đó tựa như đang kêu lên với hắn. Trong tích tắc, bản năng chiến đấu nhiều năm giúp hắn nhanh chóng phục thấp người đồng thời giơ thuẫn về phía sau.
Một lực lớn trầm trọng ập lên thuẫn, đó là một chuôi đoản mâu! Đoản mâu bị đụng vào thuẫn làm khẽ lệch phương hướng cắm thật sâu vào bả vai bộ chiến kỵ sĩ, đầu mâu còn xuyên qua ngực hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.