Chương 208: giết hại (hạ)
Yên Vũ Giang Nam
17/09/2014
Thành thị cả vạn người nên sau khi giết sạch những kẻ
phản kháng, mỗi trấn hùng kỵ sĩ cũng ít nhiều thấy mệt mỏi. Ở trung tâm
quảng trường truyền đến tiếng gầm gào của hạt sư, đó là hiệu lệnh triệu
tập nên tất cả bỏ qua những kẻ chết rồi hoặc còn thoi thóp một hơi vội
chạy đến nơi phát ra tiếng gầm gào.
Lúc này ma pháp sư nương trợ lực lượng ma pháp truyền âm khắp thành thị: "Buông bỏ vũ khí! Kẻ nào dám cầm vũ khí thì giết tại chỗ!"
Chỉ là câu này của ma pháp sư có chút vô dụng vì những kẻ phản kháng hoặc đã chết, hoặc đã chạy trốn.
Trấn hùng kỵ sĩ lại phân tán, đi lùng từng nhà lệnh mọi người đến quảng trường. Khi mọi người thấy con hạt sư khổng lồ trên quảng trường liền không khỏi run lẩy bẩy, thứ này hình thể to lớn thậm chí gấp ba lần ma thú lôi đình thằn lằn to nhất ở vùng đất Đẫm Máu. Có nữ nhân không khống chế được bản thân hét lên, nàng lập tức bị trấn hùng kỵ sĩ kéo ra chém chết.
Cink Leier đứng trên đỉnh đầu hạt sư, cười đầy tà dị, khóe miệng hồng đỏ đến chói mắt như màu máu vậy. Ánh mắt nàng quét qua mỗi người, mỗi kẻ đều khẽ rùng mình như thể vừa bị thứ gì tà ác nhìn chằm chằm vậy.
"Ta, Cink Leier, từ này về sau là chúa tể của các ngươi! Sống chết của các ngươi do ta quyết định. Ta ưa thích an tĩnh và phục tùng, à còn thích cả xinh đẹp nữa! Lấy lòng ta các ngươi có thể sống tiếp, nếu như dám phản kháng dù cho nhẹ nhất thì kết cục là như này!"
Nàng khẽ vẫy, một trung niên nhân bay ra khỏi đám người. Thân hình nàng chợt lóe lên rồi xuất hiện sau lưng trung niên nhân, đao quang chợt lóe, chỉ trong chốc lát nàng đã trở về đỉnh đầu hạt sư.
Song đao một dài một ngắn trên tay nàng không biết từ lúc nào lây dính máu tươi nóng bỏng, phảng phất như có sinh mạng bám chặt lấy song đao, hồi lâu vẫn không có giọt nào rơi xuống. Cink Leier nhìn hai tay, khẽ rung cổ tay, tất cả máu tươi liền bắn ra hết.
Nàng đầy chán ghét nhìn trung niên nhân, lạnh lùng nói: "Phế vật cấp 13 cũng dám chơi chiêu trò trước mặt ta!"
Trung niên nhân té ngã xuống đất, làm sao cũng không đứng dậy được. Hắn miễn cưỡng nâng người lên, dùng ngón tay run rẩy chỉ về hướng Cink Leier, môi mấp máy gì đó nhưng đáng tiếc là không âm tiết nào được phát ra. Trên mặt hắn đột nhiên xuất hiện tia hồng, sau đó thân thể chia làm bốn khối, máu và nội tạng lập tức tung tóe.
Đám người xung quanh chấn động, lập tức liều mạng bịt kín miệng không dám để thanh âm khóc thét vang lên. Ánh mắt Cink Leier lướt qua mấy người bọn họ lại không có biểu thị thêm gì. Chỉ có hai ma pháp sư biết đây không phải nàng khoan dung mà là lười biếng. Hiện tại là thời gian hưởng thụ và giải trí của nàng.
"Ngươi, ngươi, còn có ngươi… Đi ra cho ta!" Cink Leier chỉ từng người. Những kẻ bị nàng chỉ đều thành thật đứng ra khỏi hàng chỉ là tay chân run rẩy không thôi.
Bị điểm danh ra khỏi hàng đều là tuấn nam mỹ nữ, tổng cộng 20 người chia đều nam nữ. Nhìn thấy con số không quá khoa trương, hai ma pháp sư biết Cink Leier vừa rồi chém giết có chút mệt mỏi nên dù cho muốn phóng túng cũng không thể quá phận.
Cink Leier tùy tiện chỉ hướng một tòa kiến trúc cao lớn hoa mỹ, những trấn hùng kỵ sĩ lập tức tiến đến quét dọn sạch sẽ đại sảnh rồi ra lệnh với đám thanh niên nam nữ: "Cởi sạch quần áo ra!"
Nhất thời, những kẻ này có chút do dự. Tuy không ai dám phản kháng mệnh lệnh của Cink Leier nhưng cởi sạch quần áo trước mặt mọi người thật sự rất khó.
Chỉ hơi chút do dự, một ma pháp sư bắn ma pháp phi đạn, trực tiếp bắn bay nàng ra khỏi hàng. Trấn hùng kỵ sĩ bên cạnh lập tức vung lên trọng chùy, hung hăng nện lên người thiếu nữ, thanh âm trái cây bị giẫm bẹp vang lên. Máu thịt tung tóe hất đến làm những thanh niên nam nữ này la hét rầm lên.
"An tĩnh!" Câu nói của ma pháp sư làm phần lớn yên tĩnh lại nhưng còn có hai thiếu nữ không khống chế được, thế là các nàng bị lôi ra khỏi hàng, trực tiếp cắt cổ.
"Chủ nhân không có kiên nhẫn, cũng không thích nghe tạp âm. Các ngươi muốn làm là nghe rõ lệnh của nàng và thực hiện. Hiện tại, cởi sạch quần áo! Nếu không làm thì đổi nhóm khác." Thanh âm ma pháp sư lạnh lẽo như gió tuyết thổi đến. Nếu như đổi nhóm khác thì vận mệnh nhóm người này đương nhiên giống với ba thiếu nữ kia.
Quảng trường tĩnh lặng, không ai phản kháng, không ai kháng nghị và không ai dám chạy trốn.
Cink Leier lại chọn ra ba thiếu nữ cho đủ số, những nam thanh nữ tú này vội dùng tốc độ nhanh nhất cởi sạch quần áo, run rẩy đón chờ vận mệnh tiếp theo.
Lúc này đại sảnh đã được dọn sạch sẽ, Cink Leier hất đám người lõa lỗ vào trong rồi trực tiếp cười ha ha, cởi sạch trang phục trên người giữa đường lớn rồi ngang nhiên tiến vào đại sảnh.
Nàng nhìn quanh chỉ hướng một thiếu niên đẹp trai: "Ngươi! Đi qua, dùng hết sức mạnh làm ta sung sướng đi… không dùng kỹ xảo, trực tiếp cắm vào cho ta!"
Thiếu niên dưới tiếng quát mắng của nàng, đầu não đột nhiên trống rỗng, vật nam nhân dưới hoảng sợ teo tóp đến đáng thương. Cink Leier không khỏi tức giận, bàn tay cắm ngập lồng ngực đối phương rồi bóp nát trái tim đang đập thình thịch đó! Nàng khẽ vung tay, thi thể thiếu niên lập tức bay ra đến quảng trường. Từ bên ngoài vẫn có thể nghe được thanh âm gầm gào bén nhọn của nàng: "Phế vật vô dụng!"
Cink Leier nắm lấy một thiếu nữ nhu nhược hung hăng tát một cái làm ngã phịch xuống đất, rồi đẩy nàng xuống nằm đè lên. Sau đó dưới chỉ lệnh của nàng, một thiếu niên đầy căng thẳng áp lên lưng ngọc của nàng. Đại sảnh nháy mắt biến thành thế giới dâm tà và máu tanh.
Đám người trên quảng trường được cho phép quay về nhà, hai ma pháp sư thì bắt đầu di chuyển quanh chiến trường, bắt đầu thống kê.
Tuy thánh vực cường giả canh giữ ốc đảo Hoàng Hôn bị Cink Leier giải quyết nhưng thành thị có hơn ngàn chiến sĩ, trong đó cũng không ít chiến sĩ cấp cao cho nên chiến cuộc khá thảm khốc. Chỉ riêng chết tại chỗ đã có năm trấn hùng kỵ sĩ rồi!
Ở một góc thành thị, một ma pháp sư phát hiện một trấn hùng kỵ sĩ ngã trên đất làm sao cũng không đứng dậy nổi. Trên người hắn còn cắm một thanh trường thương và hai thanh trọng kiếm, sau lưng còn có một hố khổng lồ thấy rõ nội tạng bên trong.
Đại ma pháp sư xem xét thương thế của hắn rồi lắc lắc đầu. Thế là một trấn hùng kỵ sĩ đi tới, dùng đoản kiếm cắt cổ đối phương, giải thoát đối phương khỏi thống khổ. Hiện tại dưới tay Cink Leier chỉ còn sáu mươi tư trấn hùng kỵ sĩ.
Đại ma pháp sư khẽ thở dài, xây dựng chỗ đứng ở vị diện mới luôn tàn khốc nhất, không có thông đạo ổn định, không có thần thuật, chỉ có thể dựa vào nhân mạng và kim tệ dựng nên mỗi mét vuông đất đặt chân.
Nếu như là ở Noland, chắc chắn có thể cứu được trấn hùng kỵ sĩ này nhưng ở đây thì chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn chết đi.
Mục sư chân thần thà chết cũng không trị liệu cho dị giáo đồ chứ đừng nói đến kẻ xâm nhập. Trong tín ngưỡng của chân thần luôn có một điều là nếu như chết dưới tay kẻ xâm nhập thì tín đồ có tư cách tiến vào thần quốc, linh hồn thu được vĩnh sinh dù cho sinh thời bọn họ từng làm gì, tín ngưỡng có đủ thành kính hay không.
Nhưng những thần chức giả này cũng không biết, chết dưới tay Cink Leier thì linh hồn không thể được giải thoát mà trở thành thức ăn cho con hạt sư.
Lúc này ma pháp sư nương trợ lực lượng ma pháp truyền âm khắp thành thị: "Buông bỏ vũ khí! Kẻ nào dám cầm vũ khí thì giết tại chỗ!"
Chỉ là câu này của ma pháp sư có chút vô dụng vì những kẻ phản kháng hoặc đã chết, hoặc đã chạy trốn.
Trấn hùng kỵ sĩ lại phân tán, đi lùng từng nhà lệnh mọi người đến quảng trường. Khi mọi người thấy con hạt sư khổng lồ trên quảng trường liền không khỏi run lẩy bẩy, thứ này hình thể to lớn thậm chí gấp ba lần ma thú lôi đình thằn lằn to nhất ở vùng đất Đẫm Máu. Có nữ nhân không khống chế được bản thân hét lên, nàng lập tức bị trấn hùng kỵ sĩ kéo ra chém chết.
Cink Leier đứng trên đỉnh đầu hạt sư, cười đầy tà dị, khóe miệng hồng đỏ đến chói mắt như màu máu vậy. Ánh mắt nàng quét qua mỗi người, mỗi kẻ đều khẽ rùng mình như thể vừa bị thứ gì tà ác nhìn chằm chằm vậy.
"Ta, Cink Leier, từ này về sau là chúa tể của các ngươi! Sống chết của các ngươi do ta quyết định. Ta ưa thích an tĩnh và phục tùng, à còn thích cả xinh đẹp nữa! Lấy lòng ta các ngươi có thể sống tiếp, nếu như dám phản kháng dù cho nhẹ nhất thì kết cục là như này!"
Nàng khẽ vẫy, một trung niên nhân bay ra khỏi đám người. Thân hình nàng chợt lóe lên rồi xuất hiện sau lưng trung niên nhân, đao quang chợt lóe, chỉ trong chốc lát nàng đã trở về đỉnh đầu hạt sư.
Song đao một dài một ngắn trên tay nàng không biết từ lúc nào lây dính máu tươi nóng bỏng, phảng phất như có sinh mạng bám chặt lấy song đao, hồi lâu vẫn không có giọt nào rơi xuống. Cink Leier nhìn hai tay, khẽ rung cổ tay, tất cả máu tươi liền bắn ra hết.
Nàng đầy chán ghét nhìn trung niên nhân, lạnh lùng nói: "Phế vật cấp 13 cũng dám chơi chiêu trò trước mặt ta!"
Trung niên nhân té ngã xuống đất, làm sao cũng không đứng dậy được. Hắn miễn cưỡng nâng người lên, dùng ngón tay run rẩy chỉ về hướng Cink Leier, môi mấp máy gì đó nhưng đáng tiếc là không âm tiết nào được phát ra. Trên mặt hắn đột nhiên xuất hiện tia hồng, sau đó thân thể chia làm bốn khối, máu và nội tạng lập tức tung tóe.
Đám người xung quanh chấn động, lập tức liều mạng bịt kín miệng không dám để thanh âm khóc thét vang lên. Ánh mắt Cink Leier lướt qua mấy người bọn họ lại không có biểu thị thêm gì. Chỉ có hai ma pháp sư biết đây không phải nàng khoan dung mà là lười biếng. Hiện tại là thời gian hưởng thụ và giải trí của nàng.
"Ngươi, ngươi, còn có ngươi… Đi ra cho ta!" Cink Leier chỉ từng người. Những kẻ bị nàng chỉ đều thành thật đứng ra khỏi hàng chỉ là tay chân run rẩy không thôi.
Bị điểm danh ra khỏi hàng đều là tuấn nam mỹ nữ, tổng cộng 20 người chia đều nam nữ. Nhìn thấy con số không quá khoa trương, hai ma pháp sư biết Cink Leier vừa rồi chém giết có chút mệt mỏi nên dù cho muốn phóng túng cũng không thể quá phận.
Cink Leier tùy tiện chỉ hướng một tòa kiến trúc cao lớn hoa mỹ, những trấn hùng kỵ sĩ lập tức tiến đến quét dọn sạch sẽ đại sảnh rồi ra lệnh với đám thanh niên nam nữ: "Cởi sạch quần áo ra!"
Nhất thời, những kẻ này có chút do dự. Tuy không ai dám phản kháng mệnh lệnh của Cink Leier nhưng cởi sạch quần áo trước mặt mọi người thật sự rất khó.
Chỉ hơi chút do dự, một ma pháp sư bắn ma pháp phi đạn, trực tiếp bắn bay nàng ra khỏi hàng. Trấn hùng kỵ sĩ bên cạnh lập tức vung lên trọng chùy, hung hăng nện lên người thiếu nữ, thanh âm trái cây bị giẫm bẹp vang lên. Máu thịt tung tóe hất đến làm những thanh niên nam nữ này la hét rầm lên.
"An tĩnh!" Câu nói của ma pháp sư làm phần lớn yên tĩnh lại nhưng còn có hai thiếu nữ không khống chế được, thế là các nàng bị lôi ra khỏi hàng, trực tiếp cắt cổ.
"Chủ nhân không có kiên nhẫn, cũng không thích nghe tạp âm. Các ngươi muốn làm là nghe rõ lệnh của nàng và thực hiện. Hiện tại, cởi sạch quần áo! Nếu không làm thì đổi nhóm khác." Thanh âm ma pháp sư lạnh lẽo như gió tuyết thổi đến. Nếu như đổi nhóm khác thì vận mệnh nhóm người này đương nhiên giống với ba thiếu nữ kia.
Quảng trường tĩnh lặng, không ai phản kháng, không ai kháng nghị và không ai dám chạy trốn.
Cink Leier lại chọn ra ba thiếu nữ cho đủ số, những nam thanh nữ tú này vội dùng tốc độ nhanh nhất cởi sạch quần áo, run rẩy đón chờ vận mệnh tiếp theo.
Lúc này đại sảnh đã được dọn sạch sẽ, Cink Leier hất đám người lõa lỗ vào trong rồi trực tiếp cười ha ha, cởi sạch trang phục trên người giữa đường lớn rồi ngang nhiên tiến vào đại sảnh.
Nàng nhìn quanh chỉ hướng một thiếu niên đẹp trai: "Ngươi! Đi qua, dùng hết sức mạnh làm ta sung sướng đi… không dùng kỹ xảo, trực tiếp cắm vào cho ta!"
Thiếu niên dưới tiếng quát mắng của nàng, đầu não đột nhiên trống rỗng, vật nam nhân dưới hoảng sợ teo tóp đến đáng thương. Cink Leier không khỏi tức giận, bàn tay cắm ngập lồng ngực đối phương rồi bóp nát trái tim đang đập thình thịch đó! Nàng khẽ vung tay, thi thể thiếu niên lập tức bay ra đến quảng trường. Từ bên ngoài vẫn có thể nghe được thanh âm gầm gào bén nhọn của nàng: "Phế vật vô dụng!"
Cink Leier nắm lấy một thiếu nữ nhu nhược hung hăng tát một cái làm ngã phịch xuống đất, rồi đẩy nàng xuống nằm đè lên. Sau đó dưới chỉ lệnh của nàng, một thiếu niên đầy căng thẳng áp lên lưng ngọc của nàng. Đại sảnh nháy mắt biến thành thế giới dâm tà và máu tanh.
Đám người trên quảng trường được cho phép quay về nhà, hai ma pháp sư thì bắt đầu di chuyển quanh chiến trường, bắt đầu thống kê.
Tuy thánh vực cường giả canh giữ ốc đảo Hoàng Hôn bị Cink Leier giải quyết nhưng thành thị có hơn ngàn chiến sĩ, trong đó cũng không ít chiến sĩ cấp cao cho nên chiến cuộc khá thảm khốc. Chỉ riêng chết tại chỗ đã có năm trấn hùng kỵ sĩ rồi!
Ở một góc thành thị, một ma pháp sư phát hiện một trấn hùng kỵ sĩ ngã trên đất làm sao cũng không đứng dậy nổi. Trên người hắn còn cắm một thanh trường thương và hai thanh trọng kiếm, sau lưng còn có một hố khổng lồ thấy rõ nội tạng bên trong.
Đại ma pháp sư xem xét thương thế của hắn rồi lắc lắc đầu. Thế là một trấn hùng kỵ sĩ đi tới, dùng đoản kiếm cắt cổ đối phương, giải thoát đối phương khỏi thống khổ. Hiện tại dưới tay Cink Leier chỉ còn sáu mươi tư trấn hùng kỵ sĩ.
Đại ma pháp sư khẽ thở dài, xây dựng chỗ đứng ở vị diện mới luôn tàn khốc nhất, không có thông đạo ổn định, không có thần thuật, chỉ có thể dựa vào nhân mạng và kim tệ dựng nên mỗi mét vuông đất đặt chân.
Nếu như là ở Noland, chắc chắn có thể cứu được trấn hùng kỵ sĩ này nhưng ở đây thì chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn chết đi.
Mục sư chân thần thà chết cũng không trị liệu cho dị giáo đồ chứ đừng nói đến kẻ xâm nhập. Trong tín ngưỡng của chân thần luôn có một điều là nếu như chết dưới tay kẻ xâm nhập thì tín đồ có tư cách tiến vào thần quốc, linh hồn thu được vĩnh sinh dù cho sinh thời bọn họ từng làm gì, tín ngưỡng có đủ thành kính hay không.
Nhưng những thần chức giả này cũng không biết, chết dưới tay Cink Leier thì linh hồn không thể được giải thoát mà trở thành thức ăn cho con hạt sư.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.