Chương 207: giết hại (thượng)
Yên Vũ Giang Nam
17/09/2014
Ốc đảo Hoàng Hôn là ốc đảo lớn nhất gần kề sa mạc của
vùng đất Đẫm Máu, hai nhánh sông chảy từ cao nguyên Tổ Linh chảy xuống
hội tụ thành một cái hồ khổng lồ ở đây. Đất đai xung quanh ốc đảo vô
cùng phì nhiêu, nếu như khai thác triệt để thì hoàn toàn có thể nuôi
sống mười vạn người. Đó là một khoản tiền lớn mà ở nơi có tiền sẽ có
tranh đoạt nên kết quả cuối cùng là chỉ có một mảnh đất nhỏ quanh hồ
được khai thác, còn về lương thực thì vẫn phải nhờ những thương đội nhân loại đưa tới.
Giống với Lam Thủy Lục Châu, thế lực ở ốc đảo Hoàng Hôn cũng vô cùng hỗn tạp, họ cùng thống trị khối đất này. Nhưng khác với Lam Thủy Lục Châu, ốc đảo Hoàng Hôn thay đổi thế lực vô cùng nhanh, trước giờ chưa bao giờ có tình thế cân bằng. Mỗi một lần đổi máu tự nhiên dựa vào chém giết!
Đây là một ban đêm bình thường, lượng lớn sương mù dâng lên từ hồ tràn ngập khắp ốc đảo. Thành thị xung quanh ốc đảo, điểm tập trung và doanh trại đều được bao trong sương mù, cây cối xung quanh tươi tốt, có những chỗ tầm nhìn còn không vượt quá mười mét. Ở ốc đảo Hoàng Hôn, mỗi ngày đều nồng đậm sương mù như này.
Ban đêm, thêm vào tầm nhìn hạn hẹp do sương mù là thời điểm tốt để giết người cướp của. Cho nên đêm tối cũng là lúc hỗn loạn nhất ở đây. Khi sương mù dâng lên phạm vi lớn, một hắc giáp kỵ sĩ chậm rãi bước ra, thể hình to lớn, ma mã dưới háng và binh khi lớn làm hắn thoạt nhìn rất giống ma thần! Lần lượt từng hắc giáp kỵ sĩ bước ra từ sương mù, xếp thành trận hình. Mỗi một kỵ sĩ đều trầm mặc, các loại trọng binh chỉ hướng mặt đất, ngoài ngẫu nhiên có tiếng leng keng ra thì không còn thanh âm nào khác.
Hai pháp sư đi ra từ đội ngũ đứng ở phía trước trận hình. Toàn thân bọn họ đều bao phủ trong pháp sư bào căn bản không thấy rõ diện mạo.
Ngay lúc này, mặt đất đột nhiên sụp đổ ra một khoảng trăm mét, hạt sư từ trên trời rơi xuống lặng yên đứng đầu đội hình. Nó vừa xuất hiện đã nôn nóng chuyển động vài vòng tại chỗ, cổ họng còn phát ra thanh âm gầm gào trầm thấp. Thế là đội hình trấn hùng kỵ sĩ không khỏi phát sinh hỗn loạn, những con ma mã đứng gần hạt sư đều hoảng sợ bất an đến nỗi kỵ sĩ cũng khó mà khống chế.
Cink Leier ngồi trên hạt sư khẽ đấm lên đầu nó, nắm tay nhỏ nhỏ rơi xuống nhưng lại mang theo lực lớn kinh người, ầm một tiếng dập đầu con hạt sư xuống đất! Con hạt sư thật không dễ dàng mới ngẩng đầu lên được, lần này nó đã thành thật không dám hành động bừa bãi.
Nhìn vào kiến trúc ẩn hiện phương xa, hô hấp Cink Leier dần gấp rút, trên mặt dâng lên ửng hồng bất thường. Hai pháp sư hiểu rõ phong cách của nàng, đây là dấu hiệu nàng sắp bạo phát. Hai bọn họ bắt đầu ngâm xướng chú ngữ, tằng quần thể ma pháp tăng phúc hạ xuống. Thế là nhóm trấn hùng kỵ sĩ khủng bố này như hung thú răng nanh mọc thêm dài sắc.
Cink Leier rõ ràng đang cắn răng, nét mặt cũng dần dần vặn vẹo, biểu tình này xuất hiện trên gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn của nàng làm cảm giác vô cùng kỳ dị, y như có hai nhân cách vậy. Nàng rít ra từ kẽ răng: "Các ngươi nói xem, những kẻ nơi này liệu có ngoan ngoãn nghe lời, không phản kháng ngu xuẩn không?"
"Chuyện này…" Một pháp sư cẩn thận lựa chọn từ ngữ nói: "Khó mà ngăn được. Ngài biết đấy, vị diện cấp thấp luôn nhiều kẻ ngu."
Cink Leier gật gật đầu, hai mắt dần ửng lên tơ máu, cuối cùng cả đồng khổng biến thành đỏ máu! Nàng đột nhiên rút ra song đao, thanh âm sắc nhọn vang lên: "Giết sạch những kẻ dám phản kháng! Tiến công!"
Một trấn hùng kỵ sĩ nâng lên binh khí, điều khiển ma mã dưới háng chậm rãi tiến bước. Quá trình gia tốc của bọn họ vô cùng chậm chạp, lực lượng chậm rãi chuyển động, từng đợt từng đợt tích tụ cho đến khi lên đỉnh điểm. Một khi bọn họ bắt đầu xung phong thì gần như không thể ngăn cản!
Cink Leier nhảy lên hạt sư, áo choàng bao kín lấy thân thể nàng. Thế là nàng tan biến vào bóng đêm, khi xuất hiện lần nữa thì đã đứng ở đầu thành thị. Mười mét trước mắt nàng đang có một đội võ trang đi tuần tra.
"Quỳ xuống!" Cink Leier quát mắng.
Chiến sĩ cầm đầu tất nhiên giận dữ hét lớn: "Cha mày đây là người của Kim Huy Chiến Kỳ! Đồ ngu nhà ngươi chạy từ đâu tới…"
Nhưng là hắn còn chưa kịp nói hết câu thì thanh âm càng lúc càng nhỏ cho đến khi chỉ còn lại tiếng thì thào! Hắn định cúi đầu nhưng là không làm được động tác này nữa, tầm nhìn của hắn bị bóng đêm bao phủ lấy. Cink Leier lướt qua người chiến sĩ này, áo choàng của nàng phấp phới toát ra từng tia gió sắc, chỉ là những luồng gió này quá sắc, sắc đến nỗi cắt đầu mấy tên đội tuần tra dễ như bỡn.
Cink Leier không định dùng đao đối phó với đám tạp binh này. Thân hình nàng không ngừng chớp hiện trên phố, nháy mắt đã đi xa chìm trong tầng tầng kiến trúc. Chỉ là nơi nào nàng đi qua nháy mắt sẽ xuất hiện máu tươi tung tóe, uốn lượn thành dòng trên mặt đất. Cũng không lâu lắm, gần nửa thành thị tràn ngập mùi máu tanh.
Trên trời lóe lên một bóng đen khổng lồ, hạt sư yên ắng rơi xuống trung ương thành thị, chân trước vung lên trực tiếp kéo đổ vách tường tòa kiến trúc, lộ ra gian phòng bên trong.
Đây là một binh doanh, bên trong còn có mười chiến sĩ đang ngủ. Kịch biến bất chợt làm hơn nửa chiến sĩ còn đang trong giấc mộng, chỉ có hai tên kịp nhảy xuống giường. Nhưng là nghênh đón bọn họ là độc vụ phun ra từ đuôi hạt sư. Độc vụ như có sinh mạng, dùng tốc độ khó mà tin nổi phân bố khắp phòng, giống như là sương mù mờ mịt trong không gian kín, không bỏ qua ngóc ngách nào trong phòng.
Thế là đám chiến sĩ lắc lư tại chỗ, rồi toàn thân cứng đờ chậm rãi té ngã. Thân thể bọn họ không còn chịu khống chế không ngừng co rút, làn da không ngừng phập phồng! Từng kẻ rất nhanh đã không thành hình người, tựa như xương cốt máu thịt toàn bộ hòa tan, trở thành một bãi nước lớn bao bọc trong túi da vậy.
Bên cạnh thành thị vang lên tiếng móng ngựa như sấm đánh, trấn hùng kỵ sĩ lúc này mới xông vào thành, máu tanh giết chóc lập tức được triển khai! Những nơi trấn hùng kỵ sĩ đi qua chỉ để lại máu tươi và tàn chi, kiến trúc trên ốc đảo giòn yếu như tờ giấy dán trước trọng binh khí của đám kỵ sĩ. Trấn hùng kỵ sĩ dữ dằn chỉ vài đập là phá tan phòng ốc, mai táng luôn cả những người bên trong.
ốc đảo Hoàng Hôn có hai thánh vực cường giả tọa trấn, đêm nay chỉ có một người trong thành, cảm ứng với nguy hiểm làm hắn kịp thời tỉnh lại nhưng là vẫn không thay đổi được vận mệnh hắn.
Khi thánh vực cường giả nhìn ra ngoài từ cửa sổ gian phòng mình, hắn còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì khí tức cường giả như ngọn hải đăng trong đêm tối dẫn lối cho Cink Leier. Trốn tránh, ẩn mình, đánh lén, chiến đấu nháy mắt diễn ra và kết thúc, Cink Leier thu hoạch được một trái tim đạm nhạt vô vị, hoàn toàn không thể cho vào miệng.
Mất đi thánh vực cường giả bảo vệ, công kích đối với ốc đảo Hoàng Hôn hoàn toàn là giết hại một phía. Giết hại kéo dài một giờ mới dần lắng lại. Lúc này đã có hơn ngàn thi thể ngã xuống, sương mù bao phủ cả thành thị đầy mùi máu tanh đến mức làm người buồn nôn. Sương mù tràn ngập không chỉ yểm hộ cho kẻ xâm nhập mà còn bảo vệ cho trú dân trong thành thị. Có rất nhiều người nương nhờ sương mù thành công trốn khỏi thành thị, chạy vào vùng đất Đẫm Máu mênh mông.
Giống với Lam Thủy Lục Châu, thế lực ở ốc đảo Hoàng Hôn cũng vô cùng hỗn tạp, họ cùng thống trị khối đất này. Nhưng khác với Lam Thủy Lục Châu, ốc đảo Hoàng Hôn thay đổi thế lực vô cùng nhanh, trước giờ chưa bao giờ có tình thế cân bằng. Mỗi một lần đổi máu tự nhiên dựa vào chém giết!
Đây là một ban đêm bình thường, lượng lớn sương mù dâng lên từ hồ tràn ngập khắp ốc đảo. Thành thị xung quanh ốc đảo, điểm tập trung và doanh trại đều được bao trong sương mù, cây cối xung quanh tươi tốt, có những chỗ tầm nhìn còn không vượt quá mười mét. Ở ốc đảo Hoàng Hôn, mỗi ngày đều nồng đậm sương mù như này.
Ban đêm, thêm vào tầm nhìn hạn hẹp do sương mù là thời điểm tốt để giết người cướp của. Cho nên đêm tối cũng là lúc hỗn loạn nhất ở đây. Khi sương mù dâng lên phạm vi lớn, một hắc giáp kỵ sĩ chậm rãi bước ra, thể hình to lớn, ma mã dưới háng và binh khi lớn làm hắn thoạt nhìn rất giống ma thần! Lần lượt từng hắc giáp kỵ sĩ bước ra từ sương mù, xếp thành trận hình. Mỗi một kỵ sĩ đều trầm mặc, các loại trọng binh chỉ hướng mặt đất, ngoài ngẫu nhiên có tiếng leng keng ra thì không còn thanh âm nào khác.
Hai pháp sư đi ra từ đội ngũ đứng ở phía trước trận hình. Toàn thân bọn họ đều bao phủ trong pháp sư bào căn bản không thấy rõ diện mạo.
Ngay lúc này, mặt đất đột nhiên sụp đổ ra một khoảng trăm mét, hạt sư từ trên trời rơi xuống lặng yên đứng đầu đội hình. Nó vừa xuất hiện đã nôn nóng chuyển động vài vòng tại chỗ, cổ họng còn phát ra thanh âm gầm gào trầm thấp. Thế là đội hình trấn hùng kỵ sĩ không khỏi phát sinh hỗn loạn, những con ma mã đứng gần hạt sư đều hoảng sợ bất an đến nỗi kỵ sĩ cũng khó mà khống chế.
Cink Leier ngồi trên hạt sư khẽ đấm lên đầu nó, nắm tay nhỏ nhỏ rơi xuống nhưng lại mang theo lực lớn kinh người, ầm một tiếng dập đầu con hạt sư xuống đất! Con hạt sư thật không dễ dàng mới ngẩng đầu lên được, lần này nó đã thành thật không dám hành động bừa bãi.
Nhìn vào kiến trúc ẩn hiện phương xa, hô hấp Cink Leier dần gấp rút, trên mặt dâng lên ửng hồng bất thường. Hai pháp sư hiểu rõ phong cách của nàng, đây là dấu hiệu nàng sắp bạo phát. Hai bọn họ bắt đầu ngâm xướng chú ngữ, tằng quần thể ma pháp tăng phúc hạ xuống. Thế là nhóm trấn hùng kỵ sĩ khủng bố này như hung thú răng nanh mọc thêm dài sắc.
Cink Leier rõ ràng đang cắn răng, nét mặt cũng dần dần vặn vẹo, biểu tình này xuất hiện trên gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn của nàng làm cảm giác vô cùng kỳ dị, y như có hai nhân cách vậy. Nàng rít ra từ kẽ răng: "Các ngươi nói xem, những kẻ nơi này liệu có ngoan ngoãn nghe lời, không phản kháng ngu xuẩn không?"
"Chuyện này…" Một pháp sư cẩn thận lựa chọn từ ngữ nói: "Khó mà ngăn được. Ngài biết đấy, vị diện cấp thấp luôn nhiều kẻ ngu."
Cink Leier gật gật đầu, hai mắt dần ửng lên tơ máu, cuối cùng cả đồng khổng biến thành đỏ máu! Nàng đột nhiên rút ra song đao, thanh âm sắc nhọn vang lên: "Giết sạch những kẻ dám phản kháng! Tiến công!"
Một trấn hùng kỵ sĩ nâng lên binh khí, điều khiển ma mã dưới háng chậm rãi tiến bước. Quá trình gia tốc của bọn họ vô cùng chậm chạp, lực lượng chậm rãi chuyển động, từng đợt từng đợt tích tụ cho đến khi lên đỉnh điểm. Một khi bọn họ bắt đầu xung phong thì gần như không thể ngăn cản!
Cink Leier nhảy lên hạt sư, áo choàng bao kín lấy thân thể nàng. Thế là nàng tan biến vào bóng đêm, khi xuất hiện lần nữa thì đã đứng ở đầu thành thị. Mười mét trước mắt nàng đang có một đội võ trang đi tuần tra.
"Quỳ xuống!" Cink Leier quát mắng.
Chiến sĩ cầm đầu tất nhiên giận dữ hét lớn: "Cha mày đây là người của Kim Huy Chiến Kỳ! Đồ ngu nhà ngươi chạy từ đâu tới…"
Nhưng là hắn còn chưa kịp nói hết câu thì thanh âm càng lúc càng nhỏ cho đến khi chỉ còn lại tiếng thì thào! Hắn định cúi đầu nhưng là không làm được động tác này nữa, tầm nhìn của hắn bị bóng đêm bao phủ lấy. Cink Leier lướt qua người chiến sĩ này, áo choàng của nàng phấp phới toát ra từng tia gió sắc, chỉ là những luồng gió này quá sắc, sắc đến nỗi cắt đầu mấy tên đội tuần tra dễ như bỡn.
Cink Leier không định dùng đao đối phó với đám tạp binh này. Thân hình nàng không ngừng chớp hiện trên phố, nháy mắt đã đi xa chìm trong tầng tầng kiến trúc. Chỉ là nơi nào nàng đi qua nháy mắt sẽ xuất hiện máu tươi tung tóe, uốn lượn thành dòng trên mặt đất. Cũng không lâu lắm, gần nửa thành thị tràn ngập mùi máu tanh.
Trên trời lóe lên một bóng đen khổng lồ, hạt sư yên ắng rơi xuống trung ương thành thị, chân trước vung lên trực tiếp kéo đổ vách tường tòa kiến trúc, lộ ra gian phòng bên trong.
Đây là một binh doanh, bên trong còn có mười chiến sĩ đang ngủ. Kịch biến bất chợt làm hơn nửa chiến sĩ còn đang trong giấc mộng, chỉ có hai tên kịp nhảy xuống giường. Nhưng là nghênh đón bọn họ là độc vụ phun ra từ đuôi hạt sư. Độc vụ như có sinh mạng, dùng tốc độ khó mà tin nổi phân bố khắp phòng, giống như là sương mù mờ mịt trong không gian kín, không bỏ qua ngóc ngách nào trong phòng.
Thế là đám chiến sĩ lắc lư tại chỗ, rồi toàn thân cứng đờ chậm rãi té ngã. Thân thể bọn họ không còn chịu khống chế không ngừng co rút, làn da không ngừng phập phồng! Từng kẻ rất nhanh đã không thành hình người, tựa như xương cốt máu thịt toàn bộ hòa tan, trở thành một bãi nước lớn bao bọc trong túi da vậy.
Bên cạnh thành thị vang lên tiếng móng ngựa như sấm đánh, trấn hùng kỵ sĩ lúc này mới xông vào thành, máu tanh giết chóc lập tức được triển khai! Những nơi trấn hùng kỵ sĩ đi qua chỉ để lại máu tươi và tàn chi, kiến trúc trên ốc đảo giòn yếu như tờ giấy dán trước trọng binh khí của đám kỵ sĩ. Trấn hùng kỵ sĩ dữ dằn chỉ vài đập là phá tan phòng ốc, mai táng luôn cả những người bên trong.
ốc đảo Hoàng Hôn có hai thánh vực cường giả tọa trấn, đêm nay chỉ có một người trong thành, cảm ứng với nguy hiểm làm hắn kịp thời tỉnh lại nhưng là vẫn không thay đổi được vận mệnh hắn.
Khi thánh vực cường giả nhìn ra ngoài từ cửa sổ gian phòng mình, hắn còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì khí tức cường giả như ngọn hải đăng trong đêm tối dẫn lối cho Cink Leier. Trốn tránh, ẩn mình, đánh lén, chiến đấu nháy mắt diễn ra và kết thúc, Cink Leier thu hoạch được một trái tim đạm nhạt vô vị, hoàn toàn không thể cho vào miệng.
Mất đi thánh vực cường giả bảo vệ, công kích đối với ốc đảo Hoàng Hôn hoàn toàn là giết hại một phía. Giết hại kéo dài một giờ mới dần lắng lại. Lúc này đã có hơn ngàn thi thể ngã xuống, sương mù bao phủ cả thành thị đầy mùi máu tanh đến mức làm người buồn nôn. Sương mù tràn ngập không chỉ yểm hộ cho kẻ xâm nhập mà còn bảo vệ cho trú dân trong thành thị. Có rất nhiều người nương nhờ sương mù thành công trốn khỏi thành thị, chạy vào vùng đất Đẫm Máu mênh mông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.