Chương 192: song đầu long (thượng)
Yên Vũ Giang Nam
05/09/2014
Lão già cũng đang nhìn, bao gồm cả cảnh trừng phạt kẻ chỉ điểm. Khi đám Richard chuẩn bị rời đi thì lão già thở dài một hơi nói:
"Người trẻ tuổi, ngươi đến Lam Thủy Lục Châu làm gì?"
Richard ưu nhã khẽ cười nói: "Kiếm tiền, kiếm lớn."
"Vậy là được!" Lão già gật đầu nói: "Nơi này luôn có cơ hội kiếm tiền."
"Hy vọng là như thế nhưng là ta phải rời khỏi đây đã. Muốn kiếm tiền thuận lợi thì ta phải giải quyết chút phiền toái nhỏ đã." Richard hành lễ pháp sư với lão già rồi xoay người lên ngựa, dẫn theo đám thủ hạ tan biến trong màn đêm.
Rời khỏi thành, đám người Richard chạy nhanh về doanh trại. Vừa vào doanh trại, Richard đã đá đám chiến sĩ bán thú nhân đang quây quần bên nồi canh thịt: "Đứng lên, toàn bộ mặc giáp cầm vũ khí! Cho các ngươi mười phút chuẩn bị! Chuẩn bị đánh nhau đi!"
Ba Phần Chín chui ra từ lều, trong tay còn cầm một muôi lớn mùi thơm nức mũi. Hắn khua múa thìa, nóng lòng hỏi: "Thủ lĩnh, trận này đánh như nào? Là tấn công hay phòng thủ?"
Richard bước nhanh qua người hắn, dùng tay vỗ vỗ lên cái bụng to nói: "Mặc giáp dày nhất, sau đó chuẩn bị chùy và thuẫn lớn, là trận địa chiến!"
Ba Phần Chín vui vẻ đầy mặt, ra sức đấm lồng ngực chính mình nói: "Thủ lĩnh yên tâm, ta sẽ nện bọn chúng thành bánh thịt!" Hắn chán ghét nhất tấn công, bởi vì bộ giáp mấy trăm cân, lực phòng ngực ngang chuẩn đốc kia mặc vào sẽ làm ảnh hưởng tốc độ của hắn. Trong trận địa chiến, cự nhân ma với trọng giáp cự chùy thêm vào ma pháp tăng phúc hoàn toàn là một tường chắn không vượt qua được!
"Làm tốt chuẩn bị, sẽ có kỵ binh tới, cầm đầu chừng cấp 12 nhưng cũng có thể là cấp 14! Bọn chúng có thể có đến trăm người, mấy người các ngươi chuẩn bị cọc gỗ vót nhọn, chôn xuống đất đi, đầu nhọn hướng lên trên, nhô lên một mét rưỡi là được. Cứ cách năm mét chôn một cây!" Richard đi quanh doanh trại phân phó nhiệm vụ cho mỗi người.
Cả doanh trại cả khoảng bận rộn, chỉ chốc lát sau ở mặt hướng thành thị của doanh trại đã có hơn trăm cọc gỗ. Có những cọc thô sơ này là nhờ những bộ chiến kỵ sĩ chuẩn bị, bọn họ kinh nghiệm lão luyện nên không dừng chân doanh trại là nghỉ ngơi mà còn chuẩn bị sẵn cọc gỗ. Vốn trong dự tính của họ, những cọc gỗ này chuẩn bị để làm hàng rào. Cọc gỗ bố trí không dày đặc, chỉ cần kỵ binh biết cách cưỡi ngựa là có thể an nhiên đi qua nhưng muốn dựa vào tốc độ xông qua là điều không thể.
Bên phía Richard cũng có mười kỵ sĩ nhưng là hàng thật giá thật, không phải bộ chiến kỵ sĩ thì là kỵ sĩ được sắc phong, chiến lực không thể xem thường. Mười kỵ sĩ này chia làm hai đội thủ mỗi bên doanh trại, mỗi nhóm còn có thêm mấy con phong nha hỗ trợ. Những phong nha còn lại được phân tán chia cho những chiến sĩ bán thú nhân. Cứ năm chiến sĩ bán thú nhân làm một tiểu đội phối hợp với một con phong nha. Việc bọn họ cần làm là công kích theo hướng phong nha công kích. Qua phương pháp này, Richard có thể gián tiếp khống chế tinh tế chiến sĩ bán thú nhân, bởi vì hắn có thể chỉ huy phong nha từ ý thức.
Chốc lát sau, mặt đất ẩn ẩn chấn động, từ phương hướng thành thị truyền đến tiếng ngựa hí và hò hét. Mấy doanh trại quanh ngàn mét đều bị kinh động, đám hộ vệ dồn dập nắm chặt vũ khí, khẩn trường đề phòng, hơn nữa còn có người thông qua đốt đuốc để biểu lộ thân phận, để tránh khỏi bị ngộ thương. Doanh trại một vài thế lực lớn thì không chút khẩn trương, chỉ tăng cường phòng thủ.
Một đội kỵ binh hung hãn chạy đến từ thành thị, bọn họ đuổi theo dấu vết Richard lưu lại cho đến trước doanh trại. Rõ ràng trong nhóm người này có cao thủ truy tung. Đội kỵ sĩ này tổng cộng tám mươi người, cầm đều là một người rất cao lớn cưỡi chiến mã có huyết thống ma thú., đây chính là một nhân vật có thực quyền ở Lam Thủy Lục Châu - Stick!
Số lượng kỵ binh chạy đến còn chưa đến một nửa thuộc hạ của Stick, xem ra trong lúc vội vã hắn chỉ tập hợp được chừng này, mà hang ổ của hắn ở trong thành, cũng không thể kéo hết quân đến được. Từ thành thị nhìn ra có thể thấy một con hỏa long uốn lượn đi ra, ước chừng có hai trăm người. Chỉ là doanh trại Richard cách xa thành thị đến mấy cây, đợi khi những bộ binh này gia nhập chiến trường thì có lẽ chiến trường đã sớm kết thúc rồi.
Đây là hiệu quả Richard muốn, thông qua chiến đấu dần tằm ăn lực lượng đối phương mà trong khi vội vã, đối thủ cũng rất khó tụ tập toàn bộ chiến sĩ.
Dù là ban đêm nhưng Richard không dập tắc đèn đuốc doanh trại cho nên dù tầm nhìn hạn hẹp nhưng cũng có thể nhìn thấy những cọc gỗ xiên xiên xẹo xẹo đợi chờ những vị khách không mời mà đến. Dù cho đám thuộc hạ hạch tâm của Richard không sợ đánh đêm nhưng phần lớn chiến sĩ bán thú nhân không có năng lực này. Mà lại vốn hắn cũng không mong chờ những cọc gỗ này tạo ra được tổn thương gì, chỉ cần hạn chế đối phương xung phong là được.
Nhìn thấy chướng ngại lâm thời trên doanh trại, lại thêm giáo huấn của tiểu đội kỵ sĩ trước đó, Stick không vội vã lệnh thủ hạ xung phong mà dừng cương trước trận cọc gỗ, giơ lên tay phải. Thế là đám kỵ sĩ phân biệt chia trái phải xếp thành trận hàng ngang sau người Stick.
Stick trừng lớn hai mắt âm trầm nhìn Richard đứng chờ sẵn trong trận lạnh lùng quát: "Tiểu quỷ, nói ra lai lịch của ngươi! Nếu như ngươi có lão cha nhiều tiên hơn nữa ngoan ngoãn không kháng cự thì ta chỉ chặt đứt một tay một chân ngươi để lão cha ngươi chuộc ngươi về!"
Richard ha ha cười vài tiếng chỉ vào Stick, khinh miệt nói: "Ngươi tính là gì chứ, nghĩ ta sẽ sợ ngươi sao? Đừng nói đến gia tộc của ta, lấy tuổi và đẳng cấp pháp sư của ta, ngươi cũng không động não nghĩ đến chọc vào ta thì lão sư của ta sẽ bỏ qua ngươi sao? Đừng nghĩ rằng vùng đất Đẫm Máu rất lớn!"
Sắc mặt Stick khẽ biến, Richard nói không sai. Hắn trẻ tuổi như thế đã có thể thi triển ma pháp cấp 5, dù là ở đại đế quốc cũng là nhân vật hấp dẫn tầm nhìn. Dù là phân tích từ góc độ nào, lão sư của Richard ít nhất là đại ma đạo sư thậm chí còn có thể dính chút quan hệ với vài vị cường giả đỉnh cấp đại lục. Mà đám thủ vệ của Richard cũng khác thường.
Nếu như lão sư của Richard là đại ma đạo sư thật thì có lẽ mình hắn không đủ quét ngang vùng đất Đẫm Máu nhưng nhờ thân phận và thực lực cá nhân, đặc biệt là hấp dẫn từ trang bị ma pháp, lão sư của Richard hoàn toàn có thể dùng giá cao treo thưởng đầu Stick!
Một vạn kim tệ treo thưởng đối với đại ma đạo sư hoàn toàn không đáng kể nhưng kể cả là Stick, hắn cũng sẽ liều mạng vì số tiền này mà lại còn có thể thu được thiện ý từ một đại ma đạo sư.
Richard ưu nhã khẽ cười nói: "Kiếm tiền, kiếm lớn."
"Vậy là được!" Lão già gật đầu nói: "Nơi này luôn có cơ hội kiếm tiền."
"Hy vọng là như thế nhưng là ta phải rời khỏi đây đã. Muốn kiếm tiền thuận lợi thì ta phải giải quyết chút phiền toái nhỏ đã." Richard hành lễ pháp sư với lão già rồi xoay người lên ngựa, dẫn theo đám thủ hạ tan biến trong màn đêm.
Rời khỏi thành, đám người Richard chạy nhanh về doanh trại. Vừa vào doanh trại, Richard đã đá đám chiến sĩ bán thú nhân đang quây quần bên nồi canh thịt: "Đứng lên, toàn bộ mặc giáp cầm vũ khí! Cho các ngươi mười phút chuẩn bị! Chuẩn bị đánh nhau đi!"
Ba Phần Chín chui ra từ lều, trong tay còn cầm một muôi lớn mùi thơm nức mũi. Hắn khua múa thìa, nóng lòng hỏi: "Thủ lĩnh, trận này đánh như nào? Là tấn công hay phòng thủ?"
Richard bước nhanh qua người hắn, dùng tay vỗ vỗ lên cái bụng to nói: "Mặc giáp dày nhất, sau đó chuẩn bị chùy và thuẫn lớn, là trận địa chiến!"
Ba Phần Chín vui vẻ đầy mặt, ra sức đấm lồng ngực chính mình nói: "Thủ lĩnh yên tâm, ta sẽ nện bọn chúng thành bánh thịt!" Hắn chán ghét nhất tấn công, bởi vì bộ giáp mấy trăm cân, lực phòng ngực ngang chuẩn đốc kia mặc vào sẽ làm ảnh hưởng tốc độ của hắn. Trong trận địa chiến, cự nhân ma với trọng giáp cự chùy thêm vào ma pháp tăng phúc hoàn toàn là một tường chắn không vượt qua được!
"Làm tốt chuẩn bị, sẽ có kỵ binh tới, cầm đầu chừng cấp 12 nhưng cũng có thể là cấp 14! Bọn chúng có thể có đến trăm người, mấy người các ngươi chuẩn bị cọc gỗ vót nhọn, chôn xuống đất đi, đầu nhọn hướng lên trên, nhô lên một mét rưỡi là được. Cứ cách năm mét chôn một cây!" Richard đi quanh doanh trại phân phó nhiệm vụ cho mỗi người.
Cả doanh trại cả khoảng bận rộn, chỉ chốc lát sau ở mặt hướng thành thị của doanh trại đã có hơn trăm cọc gỗ. Có những cọc thô sơ này là nhờ những bộ chiến kỵ sĩ chuẩn bị, bọn họ kinh nghiệm lão luyện nên không dừng chân doanh trại là nghỉ ngơi mà còn chuẩn bị sẵn cọc gỗ. Vốn trong dự tính của họ, những cọc gỗ này chuẩn bị để làm hàng rào. Cọc gỗ bố trí không dày đặc, chỉ cần kỵ binh biết cách cưỡi ngựa là có thể an nhiên đi qua nhưng muốn dựa vào tốc độ xông qua là điều không thể.
Bên phía Richard cũng có mười kỵ sĩ nhưng là hàng thật giá thật, không phải bộ chiến kỵ sĩ thì là kỵ sĩ được sắc phong, chiến lực không thể xem thường. Mười kỵ sĩ này chia làm hai đội thủ mỗi bên doanh trại, mỗi nhóm còn có thêm mấy con phong nha hỗ trợ. Những phong nha còn lại được phân tán chia cho những chiến sĩ bán thú nhân. Cứ năm chiến sĩ bán thú nhân làm một tiểu đội phối hợp với một con phong nha. Việc bọn họ cần làm là công kích theo hướng phong nha công kích. Qua phương pháp này, Richard có thể gián tiếp khống chế tinh tế chiến sĩ bán thú nhân, bởi vì hắn có thể chỉ huy phong nha từ ý thức.
Chốc lát sau, mặt đất ẩn ẩn chấn động, từ phương hướng thành thị truyền đến tiếng ngựa hí và hò hét. Mấy doanh trại quanh ngàn mét đều bị kinh động, đám hộ vệ dồn dập nắm chặt vũ khí, khẩn trường đề phòng, hơn nữa còn có người thông qua đốt đuốc để biểu lộ thân phận, để tránh khỏi bị ngộ thương. Doanh trại một vài thế lực lớn thì không chút khẩn trương, chỉ tăng cường phòng thủ.
Một đội kỵ binh hung hãn chạy đến từ thành thị, bọn họ đuổi theo dấu vết Richard lưu lại cho đến trước doanh trại. Rõ ràng trong nhóm người này có cao thủ truy tung. Đội kỵ sĩ này tổng cộng tám mươi người, cầm đều là một người rất cao lớn cưỡi chiến mã có huyết thống ma thú., đây chính là một nhân vật có thực quyền ở Lam Thủy Lục Châu - Stick!
Số lượng kỵ binh chạy đến còn chưa đến một nửa thuộc hạ của Stick, xem ra trong lúc vội vã hắn chỉ tập hợp được chừng này, mà hang ổ của hắn ở trong thành, cũng không thể kéo hết quân đến được. Từ thành thị nhìn ra có thể thấy một con hỏa long uốn lượn đi ra, ước chừng có hai trăm người. Chỉ là doanh trại Richard cách xa thành thị đến mấy cây, đợi khi những bộ binh này gia nhập chiến trường thì có lẽ chiến trường đã sớm kết thúc rồi.
Đây là hiệu quả Richard muốn, thông qua chiến đấu dần tằm ăn lực lượng đối phương mà trong khi vội vã, đối thủ cũng rất khó tụ tập toàn bộ chiến sĩ.
Dù là ban đêm nhưng Richard không dập tắc đèn đuốc doanh trại cho nên dù tầm nhìn hạn hẹp nhưng cũng có thể nhìn thấy những cọc gỗ xiên xiên xẹo xẹo đợi chờ những vị khách không mời mà đến. Dù cho đám thuộc hạ hạch tâm của Richard không sợ đánh đêm nhưng phần lớn chiến sĩ bán thú nhân không có năng lực này. Mà lại vốn hắn cũng không mong chờ những cọc gỗ này tạo ra được tổn thương gì, chỉ cần hạn chế đối phương xung phong là được.
Nhìn thấy chướng ngại lâm thời trên doanh trại, lại thêm giáo huấn của tiểu đội kỵ sĩ trước đó, Stick không vội vã lệnh thủ hạ xung phong mà dừng cương trước trận cọc gỗ, giơ lên tay phải. Thế là đám kỵ sĩ phân biệt chia trái phải xếp thành trận hàng ngang sau người Stick.
Stick trừng lớn hai mắt âm trầm nhìn Richard đứng chờ sẵn trong trận lạnh lùng quát: "Tiểu quỷ, nói ra lai lịch của ngươi! Nếu như ngươi có lão cha nhiều tiên hơn nữa ngoan ngoãn không kháng cự thì ta chỉ chặt đứt một tay một chân ngươi để lão cha ngươi chuộc ngươi về!"
Richard ha ha cười vài tiếng chỉ vào Stick, khinh miệt nói: "Ngươi tính là gì chứ, nghĩ ta sẽ sợ ngươi sao? Đừng nói đến gia tộc của ta, lấy tuổi và đẳng cấp pháp sư của ta, ngươi cũng không động não nghĩ đến chọc vào ta thì lão sư của ta sẽ bỏ qua ngươi sao? Đừng nghĩ rằng vùng đất Đẫm Máu rất lớn!"
Sắc mặt Stick khẽ biến, Richard nói không sai. Hắn trẻ tuổi như thế đã có thể thi triển ma pháp cấp 5, dù là ở đại đế quốc cũng là nhân vật hấp dẫn tầm nhìn. Dù là phân tích từ góc độ nào, lão sư của Richard ít nhất là đại ma đạo sư thậm chí còn có thể dính chút quan hệ với vài vị cường giả đỉnh cấp đại lục. Mà đám thủ vệ của Richard cũng khác thường.
Nếu như lão sư của Richard là đại ma đạo sư thật thì có lẽ mình hắn không đủ quét ngang vùng đất Đẫm Máu nhưng nhờ thân phận và thực lực cá nhân, đặc biệt là hấp dẫn từ trang bị ma pháp, lão sư của Richard hoàn toàn có thể dùng giá cao treo thưởng đầu Stick!
Một vạn kim tệ treo thưởng đối với đại ma đạo sư hoàn toàn không đáng kể nhưng kể cả là Stick, hắn cũng sẽ liều mạng vì số tiền này mà lại còn có thể thu được thiện ý từ một đại ma đạo sư.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.