Chương 210: tìm kiếm (hạ)
Yên Vũ Giang Nam
17/09/2014
Lưu Sa ngồi bên người Richard, cũng nhìn địa đồ rồi chỉ
hướng bắc nói: "Ở chỗ này đã rời khỏi phạm vi vùng đất Đẫm Máu, tiến vào biên cảnh đế quốc Thiết Tam Giác. Tuy đế quốc này thực lực mạnh mẽ
nhưng hào môn đông đảo, mâu thuẫn liên miên, ngay cả nội bộ hoàng tộc
cũng khó mà đoàn kết. Hơn nữa lãnh địa quá lớn, khống chế biên giới vô
cùng rời rạc. Ngươi xem này, vùng núi liên miên này người ở thưa thớt,
cứ địa của gia tộc Schumpeter quá nửa là ở đây."
Richard gật gật đầu nói: "Rất có thể nhưng khả năng châm đốt được thời quang hải đăng không lớn. Ta hoài nghi người của gia tộc Schumpeter cũng giống như chúng ta, cũng bị lạc trong thời không. Nếu không thì bọn họ đã phái ra cấu trang kỵ sĩ chinh phục vị diện này chứ không phải trấn hùng kỵ sĩ. Trấn hùng kỵ sĩ còn chưa đủ để làm bá chủ ở đây."
"Châm đốt thời quang hải đăng hay không cũng không sao, nếu như cứ địa kia cũng từng chìm trong dòng chảy thời quang thì càng tốt. Trong cứ địa kia khẳng định còn lượng lớn lực lượng thời quang, đó mới là thứ ta cần nhất. Chỉ cần tìm được cứ địa, ta có thể tăng lên cấp 10. Một khi tăng cấp, danh hiệu của ta sẽ thu được năng lực." Lưu Sa nói.
"Danh hiệu? Là chỉ rạng đông sao? Ta còn không biết danh hiệu của Vĩnh Hằng Long Điện có năng lực đặc thù!" Richard vô cùng kinh ngạc nói. Hắn vốn cho rằng danh hiệu chỉ như những vị đế vương trong lịch sử mà thôi, dùng đến để oai phong một phen mà thôi.
"Đương nhiên không phải, vĩnh hằng và thời quang chi long không nhàm chán như vậy." Lưu Sa cười nhạt nói.
Richard nhíu mày: "Nhưng lúc trước ngươi nói lão long tham lam mà lại rất dễ lừa mà."
"Đúng vậy! Nhưng lão long không nhàm chán đến vậy."
"Lão long… Lưu Sa, ta thật sự rất hoài nghi trình độ thành kính của ngươi, sao ngươi có thể thành thần quyến giả chứ." Dù cho đã cùng lên giường cùng nàng nhưng Richard lại phát hiện, bản thân chỉ mới vừa hiểu nàng.
"Vĩnh hằng và thời quang chi long không cần tín ngưỡng, nó chỉ cần tế phẩm." Lưu Sa nói.
"Vậy danh hiệu của ngươi?"
"Thật ra danh hiệu không có gì đặc biệt, chỉ đại biểu lão long thừa nhận thiên phú và năng lực của ngươi. Nếu như có danh hiệu nhưng không kiếm được đủ tế phẩm làm nó hài lòng thì danh hiệu sẽ bị thủ tiêu. Cho nên, Richard ngươi nhất định phải nỗ lực! Ta dựa hết vào ngươi đấy."
"Thật sao?" Richard kinh ngạc nói.
"Đương nhiên là giả rồi." Lưu Sa cười nhạt nói.
"Lưu Sa!" Richard phẫn nộ gầm nhẹ. Dưới vô ý hữu ý dẫn đường của Lưu Sa, biện pháp giải thoát tức giận của hắn luôn là đè ép nàng! Mà Lưu Sa lại luôn nắm chặt cơ hội chọc giận hắn.
Một phen khổ chiến. Sau kịch chiến, Richard nằm ngửa trên thảm, hơi thở kịch liệt dần lắng lại. Lưu Sa thì như mèo con cuộn tròn trong lồng ngực hắn. Thứ giải thoát trong Richard không chỉ có tức giận mà còn có mệt nhọc và áp lực mấy ngày này. Giờ phút này, thân thể Richard bỗng cảm giác được mệt mỏi ê nhức giống như cốt tủy bị hút sạch nhưng là trong lòng ôn hòa bình tĩnh, áp lực đi xa làm tâm tư mở rộng.
Richard khẽ hừ một tiếng nói: "Không ngờ có thể phái ra bảy mươi trấn hùng kỵ sĩ, gia tộc Schumpeter bỏ vốn lớn đấy!"
Lưu Sa nói: "Lần này hình như không chỉ một nhà trả giá. Không, không phải là Schumpeter không trả được nhiều tiền như vậy mà là không có ý nghĩa. Dùng nó để tiêu diệt một mối nguy tiềm tại thì thà dùng để lớn mạnh bản thân còn hơn. Nhưng nếu như là mấy gia tộc liên minh thì lại là chuyện khác, tài nguyên mỗi nhà lấy ra không nhiều."
"Chỉ vì để đối phó ta, có cần thiết làm vậy sao?" Richard nhíu mày nói.
"Nếu như có thể tiêu diệt một thánh cấu trang sư tương lai thì là cần thiết."
Richard nhíu nhíu mày không nói gì thêm. Hiện tại hắn có thể khẳng định đợi ma lực bản thân lên cấp 12 là có thể trở thành đại cấu trang sư. Còn về thánh cấu trang sư, nếu như hắn có thể nâng cấp man hoang u ám thì mới coi như chạm đến cánh cửa, ít nhất cũng đã thấy con đường phía trước. Nếu là như vậy thì bản thân mình thật sự cũng có chút giá trị.
Kết cấu mỗi vị diện đều như một tòa kim tự tháp, người ở trên đỉnh sở hữu nhiều tài nguyên nhất. Số lượng mỗi tầng là cố định, địa vị một người có được là nhờ so sánh với những người khác. Cho nên nếu như muốn tiến thêm một bước thì là tự mình bò lên hoặc đạp người khác xuống, cách làm khác nhau nhưng hiệu quả như nhau. Richard khẽ thở dài bởi vì hắn hiểu đạo lý này. Dù cho hắn hy vọng chính mình mạnh mẽ hơn mà không phải đạp người khác xuống nhưng là giống như vị trí phù đảo của Faust vậy, vị trí mỗi tầng là cố định cho nên dù muốn hay không, cứ tiến lên một bước là có một người hạ thấp.
Hắn cảm giác được mệt mỏi thế là rất nhanh nhắm mắt lại tiến vào giấc ngủ. Sáng hôm sau, Richard tiếp tục dẫn đội xuất phát hơn nữa đi tìm dấu tích trấn hùng kỵ sĩ ở khu vực dự định. Nhưng hắn cũng không vội lên bắc mà chuyển hướng sang đông, ở phía đó cách mấy chục cây có một điểm bổ cấp của Kim Huy Chiến Kỳ.
Richard giao phong thư cho người phụ trách bảo họ mang về Lam Thủy Lục Châu với tốc độ nhanh nhất. Một phong thư trong đó viết cho Marvin, bảo hắn tìm cách xúi giục thế lực thần điện của vương quốc Hồng Sam xuất binh chinh phạt kẻ xâm nhập dị vị diện ở vùng đất Đẫm Máu. Một phong thư khác là viết cho các thế lực ở Lam Thủy Lục Châu, trong thư Richard nói phát hiện hành tung của kẻ xâm nhập dị vị diện, những kẻ cùng hung cực ác này đang xuôi nam, rất có khả năng đến Lam Thủy Lục Châu nên khuyên những lão bằng hữu mau chuẩn bị để tránh tổn thất. Trong thư Richard còn miêu tả tỉ mỉ đặc trưng của trấn hùng kỵ sĩ.
Richard tin chắc phong thư của mình rất nhanh sẽ đến nơi. Khi đó trấn hùng kỵ sĩ sẽ phải đối mặt với quân đội tinh nhuệ và chiến sĩ được huấn luyện bài bản chứ không phải đề kháng rải rác và vội vã nữa. Ánh mắt cường giả vị diện đương nhiên sẽ bị trấn hùng kỵ sĩ thu hút, từ đó bỏ qua nhóm kẻ xâm nhập nhỏ yếu Richard.
Còn về Bodhisattva nam tước, chỉ cần bản thân không lộ diện, qua một thời gian ngắn có lẽ mọi người sẽ cho rằng Richard đã biến thành thức ăn trong bụng ma thú nào đó. Dù sao thì trong thần dụ, thực lực của Richard bé nhỏ không đáng kể, loại thực lực này thậm chí không đáng để điều động một đại thần điện.
Cái Richard cần hiện tại là thời gian. Ở vùng đất Đẫm Máu, hai đội ngũ đến từ Noland gần như xát vai qua nhau mà càng lúc càng cách xa.
Richard gật gật đầu nói: "Rất có thể nhưng khả năng châm đốt được thời quang hải đăng không lớn. Ta hoài nghi người của gia tộc Schumpeter cũng giống như chúng ta, cũng bị lạc trong thời không. Nếu không thì bọn họ đã phái ra cấu trang kỵ sĩ chinh phục vị diện này chứ không phải trấn hùng kỵ sĩ. Trấn hùng kỵ sĩ còn chưa đủ để làm bá chủ ở đây."
"Châm đốt thời quang hải đăng hay không cũng không sao, nếu như cứ địa kia cũng từng chìm trong dòng chảy thời quang thì càng tốt. Trong cứ địa kia khẳng định còn lượng lớn lực lượng thời quang, đó mới là thứ ta cần nhất. Chỉ cần tìm được cứ địa, ta có thể tăng lên cấp 10. Một khi tăng cấp, danh hiệu của ta sẽ thu được năng lực." Lưu Sa nói.
"Danh hiệu? Là chỉ rạng đông sao? Ta còn không biết danh hiệu của Vĩnh Hằng Long Điện có năng lực đặc thù!" Richard vô cùng kinh ngạc nói. Hắn vốn cho rằng danh hiệu chỉ như những vị đế vương trong lịch sử mà thôi, dùng đến để oai phong một phen mà thôi.
"Đương nhiên không phải, vĩnh hằng và thời quang chi long không nhàm chán như vậy." Lưu Sa cười nhạt nói.
Richard nhíu mày: "Nhưng lúc trước ngươi nói lão long tham lam mà lại rất dễ lừa mà."
"Đúng vậy! Nhưng lão long không nhàm chán đến vậy."
"Lão long… Lưu Sa, ta thật sự rất hoài nghi trình độ thành kính của ngươi, sao ngươi có thể thành thần quyến giả chứ." Dù cho đã cùng lên giường cùng nàng nhưng Richard lại phát hiện, bản thân chỉ mới vừa hiểu nàng.
"Vĩnh hằng và thời quang chi long không cần tín ngưỡng, nó chỉ cần tế phẩm." Lưu Sa nói.
"Vậy danh hiệu của ngươi?"
"Thật ra danh hiệu không có gì đặc biệt, chỉ đại biểu lão long thừa nhận thiên phú và năng lực của ngươi. Nếu như có danh hiệu nhưng không kiếm được đủ tế phẩm làm nó hài lòng thì danh hiệu sẽ bị thủ tiêu. Cho nên, Richard ngươi nhất định phải nỗ lực! Ta dựa hết vào ngươi đấy."
"Thật sao?" Richard kinh ngạc nói.
"Đương nhiên là giả rồi." Lưu Sa cười nhạt nói.
"Lưu Sa!" Richard phẫn nộ gầm nhẹ. Dưới vô ý hữu ý dẫn đường của Lưu Sa, biện pháp giải thoát tức giận của hắn luôn là đè ép nàng! Mà Lưu Sa lại luôn nắm chặt cơ hội chọc giận hắn.
Một phen khổ chiến. Sau kịch chiến, Richard nằm ngửa trên thảm, hơi thở kịch liệt dần lắng lại. Lưu Sa thì như mèo con cuộn tròn trong lồng ngực hắn. Thứ giải thoát trong Richard không chỉ có tức giận mà còn có mệt nhọc và áp lực mấy ngày này. Giờ phút này, thân thể Richard bỗng cảm giác được mệt mỏi ê nhức giống như cốt tủy bị hút sạch nhưng là trong lòng ôn hòa bình tĩnh, áp lực đi xa làm tâm tư mở rộng.
Richard khẽ hừ một tiếng nói: "Không ngờ có thể phái ra bảy mươi trấn hùng kỵ sĩ, gia tộc Schumpeter bỏ vốn lớn đấy!"
Lưu Sa nói: "Lần này hình như không chỉ một nhà trả giá. Không, không phải là Schumpeter không trả được nhiều tiền như vậy mà là không có ý nghĩa. Dùng nó để tiêu diệt một mối nguy tiềm tại thì thà dùng để lớn mạnh bản thân còn hơn. Nhưng nếu như là mấy gia tộc liên minh thì lại là chuyện khác, tài nguyên mỗi nhà lấy ra không nhiều."
"Chỉ vì để đối phó ta, có cần thiết làm vậy sao?" Richard nhíu mày nói.
"Nếu như có thể tiêu diệt một thánh cấu trang sư tương lai thì là cần thiết."
Richard nhíu nhíu mày không nói gì thêm. Hiện tại hắn có thể khẳng định đợi ma lực bản thân lên cấp 12 là có thể trở thành đại cấu trang sư. Còn về thánh cấu trang sư, nếu như hắn có thể nâng cấp man hoang u ám thì mới coi như chạm đến cánh cửa, ít nhất cũng đã thấy con đường phía trước. Nếu là như vậy thì bản thân mình thật sự cũng có chút giá trị.
Kết cấu mỗi vị diện đều như một tòa kim tự tháp, người ở trên đỉnh sở hữu nhiều tài nguyên nhất. Số lượng mỗi tầng là cố định, địa vị một người có được là nhờ so sánh với những người khác. Cho nên nếu như muốn tiến thêm một bước thì là tự mình bò lên hoặc đạp người khác xuống, cách làm khác nhau nhưng hiệu quả như nhau. Richard khẽ thở dài bởi vì hắn hiểu đạo lý này. Dù cho hắn hy vọng chính mình mạnh mẽ hơn mà không phải đạp người khác xuống nhưng là giống như vị trí phù đảo của Faust vậy, vị trí mỗi tầng là cố định cho nên dù muốn hay không, cứ tiến lên một bước là có một người hạ thấp.
Hắn cảm giác được mệt mỏi thế là rất nhanh nhắm mắt lại tiến vào giấc ngủ. Sáng hôm sau, Richard tiếp tục dẫn đội xuất phát hơn nữa đi tìm dấu tích trấn hùng kỵ sĩ ở khu vực dự định. Nhưng hắn cũng không vội lên bắc mà chuyển hướng sang đông, ở phía đó cách mấy chục cây có một điểm bổ cấp của Kim Huy Chiến Kỳ.
Richard giao phong thư cho người phụ trách bảo họ mang về Lam Thủy Lục Châu với tốc độ nhanh nhất. Một phong thư trong đó viết cho Marvin, bảo hắn tìm cách xúi giục thế lực thần điện của vương quốc Hồng Sam xuất binh chinh phạt kẻ xâm nhập dị vị diện ở vùng đất Đẫm Máu. Một phong thư khác là viết cho các thế lực ở Lam Thủy Lục Châu, trong thư Richard nói phát hiện hành tung của kẻ xâm nhập dị vị diện, những kẻ cùng hung cực ác này đang xuôi nam, rất có khả năng đến Lam Thủy Lục Châu nên khuyên những lão bằng hữu mau chuẩn bị để tránh tổn thất. Trong thư Richard còn miêu tả tỉ mỉ đặc trưng của trấn hùng kỵ sĩ.
Richard tin chắc phong thư của mình rất nhanh sẽ đến nơi. Khi đó trấn hùng kỵ sĩ sẽ phải đối mặt với quân đội tinh nhuệ và chiến sĩ được huấn luyện bài bản chứ không phải đề kháng rải rác và vội vã nữa. Ánh mắt cường giả vị diện đương nhiên sẽ bị trấn hùng kỵ sĩ thu hút, từ đó bỏ qua nhóm kẻ xâm nhập nhỏ yếu Richard.
Còn về Bodhisattva nam tước, chỉ cần bản thân không lộ diện, qua một thời gian ngắn có lẽ mọi người sẽ cho rằng Richard đã biến thành thức ăn trong bụng ma thú nào đó. Dù sao thì trong thần dụ, thực lực của Richard bé nhỏ không đáng kể, loại thực lực này thậm chí không đáng để điều động một đại thần điện.
Cái Richard cần hiện tại là thời gian. Ở vùng đất Đẫm Máu, hai đội ngũ đến từ Noland gần như xát vai qua nhau mà càng lúc càng cách xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.