Toàn Phúc Hoa Dạ

Chương 64: Mưa đêm

Hoa Đăng Kinh Lộc

01/11/2024

Cảm giác bí bách cùng đau đớn khiến cho da đầu của cô có chút tê dại, nhưng Toàn Minh vẫn giống như trước không chút sợ hãi ngẩng đầu nhìn anh.

Đầu ngón tay của Chung Chấp lên đôi môi mềm mại của Toàn Minh, hơi thở ấm áp phả lên tay, sau khi dùng ngón tay miết lên môi cô vài lần, anh chọc thẳng vào miệng cô mà khuấy động.

Chung Chấp cũng đã chơi đủ, anh lại rút những ngón tay ướt đẫm của mình ra, sau đó vén mái tóc đen bên má Toàn Minh lên và hôn cô.

Ngoài cửa sổ gió thổi dữ dội, mưa xối xả trút xuống, như thể một con quái vật đang rình rập. Căn phòng yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng thở và nhịp tim của nhau.

Chung Chấp giữ eo Toàn Minh, lạnh lùng cởi bộ đồ ngủ mỏng tang ra, để lộ nửa người mảnh mai trơn bóng của cô, Toàn Mình ngoan ngoãn cúi đầu có chút ngượng ngùng,  cảnh tượng khi cô cúi đầu xuống giống như tàn ảnh lạc thật sâu vào trong đáy mắt anh, đẹp không sao tả xiết.

Chung Chấp hô hấp có chút hỗn loạn, khi cắn vào đầu v* của Toàn Minh, anh nghe thấy tiếng cười rất gian xảo và quỷ quyệt của cô, tiếng cười rất trầm, nhưng anh vẫn nghe thấy.

“Con cười cái gì vậy?” Chung Chấp cũng không khách khí hỏi.

Đôi tay trắng như tuyết ôm lấy cổ anh, đôi môi đỏ mọng của cô áp lên anh, cô tức giận khiêu khích anh: "Cười ba cầm thú."

Lời nói của Toàn Minh không làm Chung Chấp tức giận, anh chỉ dùng bàn tay to nắm lấy bộ ngực của cô, nhào nặn như trừng phạt, dùng lòng bàn tay cào lên đầu v* nhạy cảm, loại kích thích tê dại này khiến cô nhanh chóng phải hạ vũ khí đầu hàng.

Chung Chấp trực tiếp kéo quần lót của cô xuống, mở rộng hai chân cô, thăm dò về phía hoa tâm ẩm ướt, dùng ngón tay thon dài gảy gảy môi âm hộ phía bên dưới rừng rậm màu đen, cô không ngừng giãy dụa, nơi riêng tư đã hoàn toàn lộ ra bên ngoài không khí. Trước khi Toàn Minh có thể quen với sự vuốt ve của anh, Chung Chấp đã ngồi xổm xuống, mở môi ngoài ra, cẩn thận quan sát nó.

Hắn nhìn chằm chằm hồi lâu, rốt cuộc nhịn không được vùi đầu vào vườn cấm sâu trong hai chân của cô, thè lưỡi ra liếm mút lấy âm hạch của cô. Toàn Minh giống như bị điện giật đột nhiên kẹp chặt hai chân, túm tóc Chung Chấp, run giọng nói: "Ba..."

Khoái cảm dọc theo sống lưng lan lên tới đỉnh đầu, đưa cô lên thiên đường trên mây, lại lập tức kéo cô vào sự trống trải tột cùng.

Toàn Minh giống như một con búp bê bên trong tủ kính, cho dù kiêu ngạo nghịch ngợm thế nào, cuối cùng cũng chỉ có thể để mặc anh đùa nghịch. Chung Chấp dang rộng hai chân của cô ra, đưa đầu lưỡi áp vào miệng huyệt, dùng  đầu lưỡi trêu chọc nộn thịt non mềm mẫn cảm nhất nơi vùng kín của cô, dường như chỉ cần nhẹ nhàng mút vào là sẽ có một thứ nước thơm từ bên trong hành lang trào ra.



Trên người cô vừa có sự ngây ngô của cô gái cùng tuổi, vừa có hơi thở trưởng thành mà anh đã nuôi dưỡng, từ cơ thể đến trái tim cô đều có một mùi vị thuộc về anh, được anh cẩn thận tưới tắm.

Loại hương vị này, rất dễ khiến người khác phải phạm tội.

Toàn Minh yếu ớt ngẩng đầu thở dốc, hai tay sau lưng chống đỡ đã bị hành động của anh làm cho cả người mềm nhũn. Cô nhìn trần nhà, hơi nóng giữa hai chân thoáng chốc bị rút ra, sau đó một bóng đen phía trên lại bị đè xuống.

Cô không thể quỳ xuống, vì vậy Chung Chấp vòng tay qua vòng eo thon thả của cô, đẩy cô vào bức tường phía sau anh, tìm kiếm đôi môi của cô không ngừng nhấm nháp, cho tới khi cảm nhận được mật dịch của cô vì anh mà tràn ra.

Anh duỗi ngón tay vào trong tiểu huyệt chặt chẽ mà nghịch ngợm, Toàn Minh nắm chặt lấy cổ áo Chung Chấp, toàn thân không nóng tới phát run, chỉ có thể dùng bắp chân cọ cọ vào anh.

Đây là lần đầu tiên sau một tháng hai người tiếp xúc gần gũi như vậy, trước đó Chung Chấp đã vô cùng kiềm chế, nhưng màn đêm giông bão khiến tận sâu trong lòng anh dâng lên một xúc cảm quen thuộc, đôi môi của cô giống như không khí của màn đêm, ẩm ướt và ngọt ngào, mà  anh  không thể cự tuyệt.

Đường cong của bộ ngực đầy đặn và mềm mại của cô vừa vặn trong lòng bàn tay anh, Chung Chấp dùng sức bóp mạnh, có thể thấy phần thịt tràn ra giữa hai ngón tay. Anh nắm lấy những đầu ngón tay đang run rẩy của Toàn Minh và di chuyển chúng xuống đũng quần mình, dẫn dắt bàn tay nhỏ bé lành lạnh của cô đến bao lấy con thú đã bị khóa lại của mình.

Sau đó cô nghe thấy Chung Chấp thở phào nhẹ nhõm, như thể nghẹn rất lâu cuối cùng cũng được phóng thích.

“Phải… Phải ở trên bàn sao?” Giọng Toàn Minh tinh tế và dịu dàng, rõ ràng đã làm chuyện ấy với anh nhiều lần rồi, nhưng cô vẫn ngượng ngùng e thẹn như một cô gái trẻ chưa có kinh nghiệm, tiếng thở dốc đứt quãng.

“Chẳng lẽ con muốn quỳ xuống ngậm lấy nó?” Cái lưỡi trơn trượt của Chung Chấp liếm láp vành tai cô, ngay cả khi anh đã đè thấp giọng nói của mình xuống, Toàn Minh cũng bất giác co rụt cổ lại.

Toàn Minh rụt cổ lắc đầu, quen thuộc giống như trước giúp anh lấy ra dương vậ tsưng tấy, xoa nắn trong lòng bàn tay, nhiệt độ lòng bàn tay truyền đến làm cho trái tim của cô run lên. Sau đó cô nghe thấy tiếng hầu kết của Chung Chấp lăn lên lộn xuống, hẳn là rất thoải mái.

“Nếu đau nói cho ba biết.” Chung Chấp sờ đầu cô, nhấc thân thể mềm nhũn của cô lên ôm vào lòng.



Bao cao su dự phòng trong khách sạn nằm trong chiếc giỏ nhỏ tinh xảo ở góc trên bên trái của chiếc bàn, anh chưa bao giờ nghĩ sẽ sử dụng chúng.

Chung Chấp lấy một cái, vừa định xé gói mở ra, Toàn Minh khẽ nắm tay anh, hai má ửng hồng: "Con… Con có mang… Trong vali."

Chung Chấp nghi ngờ cô cố ý một tháng mới mang đến, nhưng chiếc vali lại ở góc phòng khác, cách anh quá xa, lúc này anh không muốn rời khỏi thân thể  tươi trẻ của cô.

“Chính là như vậy.” Anh cũng lười giải thích, động tác của hai tay không dừng lại nửa phút, cho đến khi anh thuận lợi chen vào bên trong cơ thể cô, khoái cảm mơ hồ do sự kết hợp của hai người gần như chạm đến tận sâu trong cơ thể, và cảm giác trống rỗng ngay lập tức được thỏa mãn.

Chung Chấp co rúm lại,  theo nhịp điệu  tiến vào từ nông đến sâu trong cơ thể cô, anh kéo cánh tay cô vòng qua thắt lưng mình để giữ không cho cô ngã xuống, hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô rồi lại đưa đẩy, thâm nhập thật sâu tận hưởng khoái cảm khi vách thịt mềm mại cắn nuốt dương v*t của mình, dương v*t sưng lên ma sát bên trong huyệt đạo mang đến cảm giác sung sướng.

Chung Chấp thích đút ngón tay vào miệng của Toàn Minh, nhìn cô liếm mút, hoặc tàn phá thân thể trắng như sứ của cô, mỗi lần như vậy, Chung Chấp không cần phải suy nghĩ nhiều, để bản thân tùy ý phóng túng, cứ đem mọi chuyện giao cho nửa thân dưới là được.

Áo sơ mi trên ngực đã bị Toàn Minh vò nát từ lâu, nhăn nhúm, cúc áo cũng bị tung ra, lộ ra khuôn ngực săn chắc. Nhưng nhiệt độ cơ thể quen thuộc, hơi thở quen thuộc, thậm chí vài động tác thô bạo khiến Toàn Minh cảm thấy Chung Chấp rất gợi cảm, thậm chí anh không cần cởi quần áo cũng có thể mê hoặc cô.

Điều này khác với một Chung Chấp ôn hòa ban ngày trước mặt mọi người, chỉ trong đêm khuya vắng lặng, cô mới có thể nhìn thấy rõ sự độc ác và sa đọa của anh.

Chỉ mình cô.

Toàn Minh vẫn ngồi trên bàn, mép bàn cũng theo tiết tấu của bọn họ mà sát vào vách tường. Những tiếng rên rỉ khe khẽ của cô dường như cũng bị cuốn theo âm thanh trầm đục và buồn tẻ của chiếc bàn trong đêm thanh vắng.

Một ý nghĩ táo bạo chợt nảy ra trong đầu Toàn Minh, cô kéo cổ Chung Chấp, quấn lấy anh, sát vào người anh rồi thì thầm: "Ba..."

“Hả?” Chung Chấp lại xoa nắn bộ ngực đang run rẩy của Toàn Minh.

Vừa nhả ra vừa nhéo nhéo, khiến tiếng thở dốc của cô cũng trở nên phóng túng diễm lệ: "Ba có nghĩ đến dáng vẻ của con… khi thủ dâm."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Toàn Phúc Hoa Dạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook