Toang! Lộ Bí Mật Rồi!

Chương 27: Đơm hoa (1)

Bội Bội Bảo Bối

08/05/2023

Cô ngủ thẳng đến tận trưa mới nhập nhèm mở mắt ra. Cả người thấy mỏi nhừ mất sức. Cô phát hiện mình đang gối đầu lên tay anh, vùi đầu trong ngực anh, khoảng cách gần đến mức cảm nhận được cả tiếng tim đập và nhịp thở đều đều của anh.

Tiếng anh vang lên trên đỉnh đầu: "Em dậy rồi".

"Ừ, đau lưng quá" cô than thở bằng giọng còn dính nhiều âm mũi, nghe như tiếng mèo kêu.

Anh đẩy nhẹ người cô ra một chút, đặt một nụ hôn lên trán cô, tay xoa phía sau lưng dỗ dành cô: "Anh xin lỗi, lần sau anh sẽ nhẹ nhàng hơn".

"Hừ, anh bắt nạt em" cô giận dỗi.

"Ừ, anh xin lỗi vợ, đừng giận anh nhé. Em biết không, lúc biết em chưa có kinh nghiệm gì thì có nhiều cảm xúc đến với anh lắm. Đầu tiên là bất ngờ, tự trách mình không hỏi em mà đã xông tới làm em đau. Tiếp đến anh rất bối rối, anh không biết phải làm sao cho em đỡ đau. Sau đó là đau lòng, em càng khóc anh càng đau lòng. Nhưng cuối cùng anh đã rất vui vì em đã trao bản thân mình cho anh, một người như anh mà có thể làm người đàn ông đầu tiên của em, anh vui lắm. Cảm ơn em nhiều" anh thủ thỉ bên tai cô khiến cô thấy ngứa ngứa.

"Được rồi, nghe mà nổi da gà" cô nhéo vào cánh tay anh một cái, sau đó lật người, gối cằm lên ngực anh nói: "Thực ra em rất vui, cuối cùng chúng ta cũng đã thực sự thuộc về nhau".

Anh vuốt ve mái tóc mềm mại của cô nói: "Anh cũng thế, thật không biết yêu em bao nhiêu cho đủ".

"Vậy sau này anh phải cưng chiều em thật nhiều nhé"

"Trước đây anh không đủ cưng chiều em sao?"

"Không đủ, không đủ. Sau này anh phải kể cho em nghe nhiều chuyện của anh hơn. Anh phải xoa lưng cho em giống như lúc này, em sẽ dễ ngủ hơn. Anh phải sấy tóc cho em nữa, không được đứng yên như trước đâu. Hơn nữa những lúc chúng ta...như hôm qua...anh phải nhẹ nhàng với em hơn nữa"

"Chỉ thế thôi à? Đều là những chuyện dễ dàng"

"Ừm, tạm thời thế thôi, nếu sau này em nghĩ ra thêm thì anh cũng không được từ chối. Rõ chưa?"

"Đã rõ thưa vợ yêu" anh hôn lên đỉnh đầu cô, hít hà hương thơm của làn tóc mây, mỉm cười thoả mãn vì những niềm hạnh phúc mà mình có được thời gian gần đây.

...

Buổi chiều, họ tranh thủ đi dạo quanh thị trấn. Vì không có nhiều thời gian nên chỉ có thể đến một số địa điểm gần, sau đó đi mua quà lưu niệm để chuẩn bị quay lại thành phố. Anh đã mua một đôi thú bông bằng thổ cẩm, nói rằng sau này sẽ bày trong phòng khách, kỉ niệm cho chuyến đi này của cả hai.

Lúc lái xe về đến thành phố thì đã là đêm khuya, thấy cô còn ngủ say trên xe thì anh không đánh thức mà bế cô lên nhà luôn. Tuy nhiên lần này anh không đưa cô về phòng cô nữa mà bế về phòng anh. Sau khi anh đã tắm rửa thay đồ xong, đang chống tay nằm bên cạnh nghịch tóc cô thì cô mới mơ màng tỉnh dậy.

"Đến nơi rồi à?"

"Về đến nhà rồi em. Ngủ say như thế bảo sao bà em nói nhân lúc em ngủ bán em sang Trung Quốc em cũng chưa dậy"

"Ừm..." cô che miệng ngáp một cái rồi lồm cồm bò dậy đi thay đồ.

Ngồi lên rồi cô mới thấy sai sai, đây là phòng anh mà, đâu phải phòng cô.



"Ơ sao em lại ở đây?"

"Em không định chuyển về đây với anh? Chúng ta đã ở bên nhau rồi, em vẫn định chia phòng bỏ mặc chồng em chăn đơn gối chiếc à? Anh sẽ tủi thân lắm đó vợ à, vợ ơi, vợ không thương anh à" anh níu lấy tay cô, mè nheo như trẻ con.

Cô gật gù cảm thấy anh nói có lý: "Ừm, cũng đúng..." nhưng sau đó lại từ chối ngay: "Không được, em mà ở đây thì sẽ không ngủ được, lúc trước anh chả bảo thế còn gì".

"Anh đùa thôi mà. Đâu phải ngày nào chúng ta cũng thân mật. Anh chỉ muốn ôm em ngủ thôi, anh bảo đảm đó"

Cô hoài nghi nhìn anh rất đề phòng, hôm qua anh cũng nói với cô là "một chút", rõ ràng là nói dối, làm thắt lưng cô giờ còn đau âm ỉ đây. Cô hỏi: "Thật bao nhiêu %?"

"100%, anh hứa đó, anh mà lừa em thì anh sẽ biến thành chó" anh hứa hẹn nghe có vẻ uy tín.

Cô phì cười, vỗ nhẹ lên mặt anh nói: "Thử chút xem sao, đêm đến mà anh không để em ngủ để hôm sau còn đi cống hiến cho tư bản thì đừng trách em".

"Anh biết rồi, anh hứa ban đêm sẽ để cho em ngủ"

Sau đó cô đi tắm rửa, dưỡng da rồi lại chui vào ổ chăn, xoay lưng về phía anh mà ngủ. Anh đang nằm nghiêng chống tay cười mỉm tưởng vợ sẽ sà vào lòng mình thì cô lại xoay lưng về phía anh mà ngủ. Anh đằng hắng mấy tiếng cô cũng không có phản ứng gì, cảm giác như vừa nằm đã ngủ say. Thế là anh đành bỏ cuộc, ngoan ngoãn nằm ngay ngắn xuống còn cố tình đánh tiếng:

"Anh ngủ đây, ngủ thật nhé? Vợ chưa chúc anh ngủ ngon, anh đành ngủ giật mình vậy. Anh ngủ đây, vợ ngủ ngon nhé"

Cô không nhịn cười được nữa liền cười thành tiếng. Anh lập tức quay sang lật người cô lại, chống tay bên gối của cô, ngắm nhìn khuôn mặt xinh xắn của cô.

Anh nhéo mũi cô một cái rồi nói: "Biết ngay là em giả vờ ngủ, xem em còn giả vờ được nữa không".

Nói rồi anh luồn tay vào áo cô, gãi gãi bên eo làm cô cười lớn không ngớt.

"Đừng...buồn..." cô vừa cười vừa xoay người qua lại để tránh bàn tay của anh.

Anh dừng tay, không còn chọc cô cười nữa mà nằm sang bên, ôm trọn cô vào lòng. Hai người nằm đối mặt với nhau, anh dịu dàng nói:

"Hôm nay em nghỉ đi, ngày mai còn đi làm. Chúng ta còn rất nhiều thời gian, anh không vội"

"Ừ, chúc chồng ngủ ngon nhé" cô rướn lên hôn nhẹ lên môi anh rồi nhắm mắt lại ngủ.

Anh hôn lên ấn đường của cô thủ thỉ: "Chúc vợ ngủ ngon".

Sau đó liền đưa tay vào áo ngủ, nhẹ nhàng xoa lưng cho cô ngủ. Cô được vuốt ve thì nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, khoé miệng vẫn còn mỉm cười. Anh ngắm nhìn cô hồi lâu rồi cũng tắt đèn đi ngủ.

...

Sáng hôm sau cô bị đánh thức bởi vì cảm thấy trước ngực mình bị nhay cắn lúc mạnh lúc nhẹ, vừa ngứa ngứa khó chịu vừa tê tê thích thú. Cô ngái ngủ mở mắt ra thì thấy anh đang say sưa gặm mút nơi trắng mịn non mềm của mình.



"Này, anh làm cái gì thế? Em đang ngủ" cô đẩy anh ra, giọng có chút cáu gắt.

"Sáng rồi mà vợ, anh chỉ hứa ban đêm sẽ để em ngủ thôi" anh ngẩng lên nhìn cô cười gian xảo, buông một câu nói thản nhiên rồi lại tiếp tục thưởng thức mỹ vị thuộc về riêng mình.

Buổi sáng cơ thể mẫn cảm, sự trêu chọc của anh nhanh chóng khiến cô nổi lên phản ứng. Cô cất tiếng rên khẽ rồi ảo não cắn môi vì xấu hổ.

"Vợ, nơi này đang gọi anh"

Không biết bàn tay anh đã đưa đến vùng tư mật kia từ lúc nào. Bây giờ anh đang dùng ngón tay vân vê viên thịt nhỏ ở đó làm cô tê ngứa nhưng cũng mang lại khoái cảm kỳ lạ. Cơ thể cô rất biết phối hợp với anh, lúc này đã tiết ra chất dịch ấm áp nóng rẫy.

"Vợ, được không em?" anh lại thổi hơi bên tai cô, ngọt ngào dụ dỗ.

"Em...em còn đi làm...anh nhanh lên chút" cô xấu hổ nhắm tịt mắt lại, miệng nói lí nhí.

"Vợ, chuyện này không nhanh được"

Nói rồi liền kéo những thứ ngăn trở vướng víu xuống, nâng chân cô để vòng qua eo mình rồi đưa thứ nóng bỏng của anh tiến vào cơ thể cô. Anh cố gắng làm thật nhẹ nhàng, chậm rãi, anh chưa quên lần trước cô đã khóc đến nỗi nhìn mà nhói lòng như thế nào. Cố gắng kìm hãm dục vọng của bản thân, anh di chuyển chậm rãi, ra vào nhẹ nhàng để cô dễ tiếp nhận anh.

Cô đê mê rơi vào biển tình của anh, đôi chân quắp chéo sau lưng anh vô thức chà xát lên thắt lưng làm anh vô cùng phấn khích. Nơi đó của cô xoắn chặt lấy anh, khiến anh cũng có được khoái cảm mãnh liệt. Bàn tay nhỏ bé kia đang di chuyển trên tấm lưng dày rộng của anh, đi tới đâu đốt lửa tới đó. Anh nhanh chóng bước vào thế tiến công mạnh mẽ, liên tục chạm tới nơi sâu thẳm của cô, thành công làm cô phát ra những tiếng rên khẽ nỉ non đầy mê hoặc.

Anh ôm cô dậy, dùng tư thế ngồi để tiến vào sâu hơn nữa. Cô hét lên một tiếng vì bất ngờ bị xỏ xuyên mạnh hơn, cảm nhận rõ anh đang di chuyển lên xuống không ngừng bên trong, còn cố tình chọc ngoáy thật sâu.

"Anh...xấu xa...háo sắc...bỏ em xuống...không muốn nữa..." cô bắt đầu đập vào vai anh trách móc.

"Ừ, vợ ngoan nhất, chỉ có anh xấu xa thôi. Em cố gắng chút nữa, anh sắp xong rồi"

"Có điên mới tin cái một chút của anh" cô lại đánh mạnh hơn vào vai anh, tức lên nên nói chuyện cũng không nể nang gì nữa.

"Nhanh mà, anh hứa, ôm anh đi nào"

Sau đó liền ngậm vào hạt cherry hồng đỏ mê người trước ngực, say mê cắn mút. Đợi được cái một chút của anh cũng là khi cả người cô mềm oặt rã rời đến mức lúc kết thúc rồi anh còn phải bế cô vào phòng tắm, giúp cô tắm rửa.

Kết quả là hôm đó cô còn không kịp trang điểm, phải trang điểm vội trên xe để kịp giờ làm. Còn người vừa được thoả mãn cả cơ thể lẫn tinh thần như anh thì vừa lái xe vừa hát mấy bài tình tứ sến sẩm.

Lúc đến dưới sảnh công ty cô, anh quay sang hôn lên má cô một cái cười gian xảo: "Vợ thấy anh tính chuẩn không, vẫn kịp cho em đi làm".

Cô bực bội đẩy anh ra, ném cho anh cái liếc xéo mắng: "Chuẩn cái đầu anh".

Nói rồi liền mở cửa bước xuống, sập cửa thật mạnh rồi lẩm bẩm: "Cho anh xót của chết đi".

Cô đâu có biết là anh không hề xót xe, anh xót vợ anh mới vừa lao lực đã phải đi làm. Anh đang nghĩ đến chuyện dụ cô về công ty anh làm, như thế thì những lúc thế này anh sẽ cho cô nghỉ ở nhà ngủ cả ngày đợi anh về lại quấn quýt thân mật. Nếu cô không chịu thì sau này đành chịu thiệt một chút, tiết chế ham muốn của mình để không làm ảnh hưởng đến cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Toang! Lộ Bí Mật Rồi!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook