Tôi Chỉ Là Cô Nữ Phụ Qua Đường

Chương 20: Bị Thương Và Những Lời Tỏ Tình ( H+)

Bơ ngọt

16/04/2023

Phòng chăm sóc đặc biệt...

...cạch...

- Các cô đi ra khám cho bệnh nhân khác đi để cô ấy cho tôi - Vân Thiên đi vào

- Dạ Bác sĩ Triệu.

Anh lại gần ngồi xuống cạnh giường cô ..

- Tôi không biết tại sao em lại thu hút tôi đến vậy ? - Vân Thiên vén tóc cô

- Em không phải gu phụ nữ mà tôi thích nhưng trái tim tôi lại đập loạn nhịp vì em , Ninh Nhật Hạ - Vân Thiên nắm tay cô hôn nhẹ .

- Lúc trước em thật tẻ nhạt luôn nhìn tôi với ánh mắt mà tôi chán ghét nhất , nhưng bây giờ ánh mắt của em cũng không nhìn về phía tôi nữa . Phải làm sao đây tôi cảm thấy thật khó chịu hình như tôi thích em mất rồi - Anh đặt lên môi cô 1 nụ hôn nhẹ .

Tất cả cảnh này đều đập vào mắt của Ngọc Trà , cô đến đón em gái và cũng biết chuyện của Nhật Hạ , cô vào nhìn Nhật Hạ 1 cái, Sẳn nhà cô nay nấu cháo yến , cô định đem cho Vân Thiên vì anh hay trực đêm sẽ đói . Cô mang tâm trạng phấn khỏi đến gặp anh nhưng trả lại cô là cảnh này.

Cô khóc rồi , đau lòng quá , đau muốn ngừng thở. Cô chạy đi .

.....

..Rầm ....... Két ....vèo

Ngọc Trà chạy tới nhà xe phóng xe đi làm 2 cô em ngồi đằng sau nhém đập đầu ...

- Aaaa ......Tại sao .....tại sao chứ ......Hức.....- Ngọc Trà khóc lớn .

Suốt chặng đường về nhà cô khóc lớn . 2 cô em cũng không biết chuyện gì , chỉ biết im lặng nhìn Ngọc Trà khóc .

1 đêm sảy ra nhiều chuyện . 1 vài con người cũng mang nhiều tâm trạng.

........

Sáng 2 hôm sau,....

- Hôm nay , vắng bạn Nhật Hạ nha lớp trưởng , bạn xin phép rồi - Thầy Nguyệt

- À thầy cũng nhắc luôn Thứ 7 tuần sau , lớp bổ túc sẽ thi thành tích , thầy đã xin được 1 slot vào lớp A1 với điều kiện đứng nhất trong cuộc thi và chuyện này thầy nhờ lớp trưởng báo cho Nhật Hạ , rồi lớp học đi tạm biệt - Thầy Nguyệt rời đi.

Suy nghĩ chung của 5 chàng hoàng tử " Bây giờ Cô ấy tĩnh chưa"

.........

Bon.....bon....bon....tiếng chuông ra về .....

Vèo ....vèo....vèo .....

Tiếng của 5 chiếc siêu xe phóng ra ngoài ...

.....cổng bệnh viện Rose....

5 chiếc xe lần lượt dừng lại , bước ra đầu tiên là Vân Thiên , Ngọc Trà . Rồi lần lượt mọi người kéo nhau lên phòng bệnh của cô .

- Chưa có dấu hiệu tỉnh dậy , hơi thở vẫn còn yếu , để tôi đi làm xét nghiệm máu cho cô ấy - Vân Thiên nói rồi đi ra cùng y tá .

- Nhật Hạ à cậu ghét tôi nên cậu không chịu tỉnh sao ? Tôi xin lỗi - Thùy Tiên cầm tay cô khóc .

- Cảm ơn cậu vì đã cứu bọn tôi , cậu phải tỉnh lại bọn tôi mới báo đáp cho cậu chứ - Lan Ngọc

- Cậu mau tỉnh lại đi tôi sẽ bao cậu ăn 1 tháng - Hoàng Ân lại gần ngắm gương mặt cô .

Gương mặt xanh xao phải thở oxi . Nhìn cô không còn láo nháo mà nằm trên giường bệnh như vậy làm mọi người không quen.

- Thôi về thăm vậy được rồi - Ngọc Trà lôi cô em đi .

- Chị sao đi về sớm vậy - Thùy Tiên .

Rồi tiếng 2 chị em mất hút .

- Vậy bọn mình về đi nào cô ấy dậy Vân Thiên sẽ gọi chúng ta - Minh Hạo .

- Ừm - Đồng thanh

Căn phòng yên ắn như trước

8h tối ........

1 bóng người cao lớn đi bào phòng bệnh Nhật Hạ .

- Tôi tới thăm cậu đây - Gia Bảo

Cậu để hoa và trái cây xuống bàn rồi lại gần cô

- Heo lười cậu còn chưa chịu tỉnh hả ? Cậu biết bao nhiêu người đang trông cậu không ? Có tôi nữa - Gia Bảo hôn nhẹ lê môi cô .

- Tôi không biết từ lúc nào tôi đã thích cậu , thích cái sự lươn lẹo, ăn nhiều , mỏ hỗn , ngốc nghếc của cậu nữa , Nè heo lười tôi thích cậu . Hahaha cậu mà dậy ngay lúc này chắc tôi đi đầu xuống đất - Gia Bảo cười vì suy nghĩ của mình .

Rồi cậu ngồi nói chuyện với cô cả tiếng...

- Cậu thích nghe hát không ? Tôi hát không tồi đâu , tôi sẽ hát bài cậu thích ...... Con trai bà bán bán bán bánh mì ....lo lo lo cho em ...lo lo lo lo gì ..lo lo lo love ....hahaha , ghê quá , xin lỗi nha tại hôm nay giọng tôi không tốt , để lần sau cậu tỉnh rồi thì nghe tôi hát ha , trể rồi mong là ngày mai cậu tỉnh tôi sẽ mua cho cậu gấu bông siêu to - Gia Bảo hôn lên môi cô 1 lần nữa mới đi về . Lúc trước Cậu thấy trên giường cô có nhiều gấu bông , cậu nghĩ cô thích chúng . Cậu đã đặt 1 con cho cô rồi chỉ chờ ngày lấy.

Cô bị ăn đậu hũ tới tấp ....

Sau khi Gia Bảo đi , có 3 bóng người lấp ló , lén vào phòng cô và tiêm vào người cô thuốc gì đó rồi bọn họ rời đi .

......Reng......

- Alo..

- Có chuyện rồi bác sĩ Triệu bệnh nhân Ninh Nhật Hạ đã tỉnh nhưng cô ấy có biểu hiện lạ lắm , anh nhanh lên đi - y tá.

- Chờ tôi - Vân Thiên lập tức chạy đi " Nhật Hạ em không được có chuyện gì " .

......

- Cô ấy lạ lắm cứ kêu nóng rồi đòi cởi quần áo , chúng tôi không cho thì cô ấy gào lên cầm đồ chọi chúng tôi tới tấp - bác sĩ bị cô chọi u đầu .

- Được rồi để tôi vào , các người đi nghĩ đi , không cần quan tâm chổ này , nếu để tôi biết thì trừ lương 3 tháng - Vân Thiên đi vào trong khoá chốt .

Đây là phòng chăm sóc đặt biệt chỉ dành cho người có tiền hay địa vị nên độ cách âm cho căn phòng là rất cao .

Vừa vào đập vào mắt anh là thân thể trần như nhọng của cô đang ngồi trên gối ôm mà đưa đẩy miệng thì không ngừng rên rĩ như mèo kêu .

Anh lại gần ôm cô xuống và tiêm 1 liều thuốc giải cho cô . Anh biết đây là thuốc kích dục . Thuốc này không được bầy bán tại thị trường trong nước , chỉ những người có quyền thế mới được phép trữ loại thuốc này còn người dân thì hoàn toàn mù về kiến thức này kể các các y tá hay bác sĩ thực tập .

Tiếng rên nĩ non của cô dần nhỏ lại , thì anh mới yên tâm , hên nó là thuốc thường nhưng....

Cơ thể cô lại nóng lên bàn tay cô mò đến đũn quần anh mà làm bầy , còn mặt của cô cứ cạ vào mặt anh .

Thú tính trong người anh dần thức dậy.

Anh chụp tay cô ..

- Em biết mình đang làm gì không ? - giọng Vân Thiên trầm lại .

- Ưm nóng .... Khó chịu. ..phía dưới giúp em - Cô mất tự chủ ..

Anh không ngờ cô lại trúng thuốc mạnh như vậy , thông thường thì chỉ cần tiêm thuốc giải , nhưng thuốc mạnh như vậy nếu không giải bằng vật lý thì có thể gây chết người nên anh .....

- Em bị thương để tôi làm giúp em - Anh đỡ cô nằm xuống , còn bản thân thì cởi đồ ra .

- Giúp em .... Hàn ....dâm vào đây đi ....ưm~- Cô dùng tay banh hoa nguyệt ra , nó dễ dàng bị tầm mắt anh thu vào nhưng câu nói kia. ..

- Em nói lại em muốn ai đâm em - Vân Thiên dùng cự long đã dựng đứng của mình để trước hoa nguyệt cô cạ lên xuống .



- Hàn .....Lãnh Hàn .....đâm em đi , khó chịu quá - cô đẩy hông muốn cự long vào trong mình.

-Lãnh Hàn???  Tôi nói cho em biết ...tôi là Vân Thiên , Triệu Vân Thiên . Em gọi đúng tên tôi , tôi sẽ cho vào không thì ....- Anh nhét đầu cự long vào trong cô rồi lại rút ra làm cô hụt hẫn .

-Đừng mà...ưm ~ Thiên ...đâm em đi mà , hức khó chịu lắm ...- Mắt cô long lanh ươn ướt .

- Tiểu mít ướt , tôi sẽ đâm em nhưng ngày mai hãy nhớ là em cầu xin tôi - Nói rồi anh đẩy mạnh vào trong cô .

- Ưm~~...thật sướng ...thật dài ...Nhanh lên ...a~ - Cô

- Em thả lỏng chút đi , tôi sắp bị em kẹp đứt rồi - Anh bắt lấy ngực cô nhào nặn

Không ngờ bên trong cô lại chặt như vậy , còn rất ấm .

Anh là người rất giỏi kiềm chế vì lúc nào cũng trong phòng thí nghiệm thuốc , nên những vấn đề này anh dường như quên nó rồi . Nhưng không hiểu sao , nó lại phản ứng mãnh liệt khi nhìn thấy cô trong tình trạng đó . Trên cương vị là 1 bác sĩ anh là đang giải thuốc cho cô , chứ không có gì . Anh chỉ muốn cô nguyện ý làm chuyện này với anh chứ không phải do thuốc .

- Thiên ..nhanh lên ....- cô nĩ non gọi tên anh .

Lo suy nghĩ nên tốc độ của anh chậm lại . Nhưng câu nói của cô làm cho cự long của anh cương thêm 1 vòng " cô gọi anh là Thiên " giọng của cô như mèo con gọi tên anh làm ý chí anh bay sạch . Bác sĩ gì chứ có đồ ăn ngon trước mặt không ăn là ngu . Huống chi cô cũng là người anh thích .

Ý chí Bác sĩ chửa trị cho bệnh nhanh bay trong 1 nốt nhạc .

- Đêm nay , tôi sẽ cho em biết tinh lực của tôi là như thế nào ? mèo nhỏ em thuộc về tôi , tôi không quan tâm em đã từng ngủ với ai , nhưng hiện tại và tương lai sau này em chỉ được ngủ với tôi , nếu để tôi biết em dám lên giường với người đàn ông nào khác thì em chết chắc - anh nâng mặt cô lên hôn còn bên dưới thì anh tăng tốc làm tiếng rên rĩ của cô vang khắp căn phòng .

1 đêm dài trôi qua ........

.......

10h sáng ..

- Ay ui..... đau quá đi - Cô muốn ngồi dậy nhưng không nhút nhít được .

Cạch....

- Cậu tĩnh rồi , tạ ơn trời - Thùy Tiên

- Em nhẹ thôi , người ta đang bị thương - Ngọc Trà tuy cô rất bực chuyện của Vân Thiên nhưng người ta cứu em của cô mà cô tỏ thái độ vậy là không phải phép . Nên hôm nay cô xin nghỉ cùng em gái đến đây thăm Nhật Hạ .

- 2 cậu không đi học sao , mà đến đây nay mới thứ 3 mà ? - Cô nhìn 2 người vừa vô phòng

- Nay thứ 5 rồi cô nương , cậu hôn mê 2 ngày rồi- Thùy Tiên để cháo xuống bàn .

- Sáng nay đi học Vân Thiên nói là cậu đã tỉnh nên tụi tôi xin nghỉ qua thăm cậu đây - Ngọc Trà từ nhà wc đi ra .

- Sao cậu ngốc vậy hả ? Có biết nguy hiểm lắm không nếu 3 người đánh 5 thằng kia thì ít ra vẫn chống cự được còn này cậu chịu 1 mình để bọn tôi chốn , cậu ngốc lắm , ngốc lắm lỡ cậu có mệnh hệ gì thì tôi biết lấy gì đền cho cậu , đồ ngốc ,.... Cảm ơn cậu - Thùy Tiên nhào đến ôm cô khóc nhè .

- Tôi cũng cảm ơn vì cậu đã giúp em gái tôi và Lan Ngọc , cậu muốn gì tôi sẽ cho cậu - Ngọc Trà muốn chấm dức cái ơn này ngay cô không thích Nhật Hạ vì Vân Thiên cô có thể oàm mọi thứ ...

- Thùy Tiên nè cậu có thể giúp tôi ra quầy tiếp tân bệnh viện lấy điện thoại không tôi muốn gọi về cho mẹ - Cô

- Ừm để tôi đi lấy giúp cậu - Thùy Tiên là vậy chưa thân thì khác thân rồi thì nhờ gì cũng làm cô ấy đơn giản lắm .

Sau khi Thùy Tiên đi .....

- Cậu ghét tôi , phải không ? - Cô nhìn Ngọc Trà

- Không có , sao cậu hỏi vậy - Ngọc Trà ngồi xuống lấy táo gọt cho cô.

- Tôi nhìn ánh mắt cậu là biết , tại sao vậy ? vì Vân Thiên sao - Cô nhận lấy miếng táo .

- Cậu nhờ con bé đi chổ khác để hỏi tôi câu này sao ?- Ngọc Trà

- Không quan trọng trả lời tôi đi , phải không ? Cậu không cần trả lời tôi cũng biết , cậu là 1 người rất hiền lành không ghét bất kì ai , luôn giúp đỡ người khác chỉ khi nào người đó đụng đến gia đình cậu và Vân Thiên người cậu yêu thì cậu mới ghét họ , đúng không ? - Cô

- Cậu hiểu tôi quá nhỉ ? - Ngọc Trà .

- Tôi đoán thôi , thật ra tôi không biết chuyện gì đã sảy ra lúc tôi bất tỉnh mà làm cậu ghét tôi , nhưng tôi muốn khẳng định 1 điều tôi không yêu Vân Thiên chắc chắn bây giờ không tương lai cũng không , nên cậu đừng ghét tôi , tôi rất khó chịu tôi chỉ muốn được làm thân với các cậu tôi cũng không muốn ai ghét mình cả - Cô buồn hẳn

- Vậy tôi hỏi cậu , cậu cho Vân Thiên ăn gì mà cậu ấy đang có tình cảm với tôi lại quay sang thích cậu , cậu nói đi - Ngọc Trà tức giận .

- Tôi không biết chuyện đó - Cô bất ngờ vì chuyện Vân Thiên thích cô , tự nhiên tim cô đập nhanh mà còn cảm thấy hạnh phúc nữa , đây là cảm súc của nữ phụ  .

Cô để tay lên ngực mình thầm trấn an :" Nhật Hạ cô biết là Vân Thiên không thuộc về cô mà , cô nên buông bỏ đi , đừng nên níu kéo đoạn tình cảm không có cái kết này , nghe tôi được không ".

Dễ chịu hơn rồi .

- Không biết , hahaha anh ấy còn tỏ tình cậu lúc cậu bất tỉnh kia kìa , chính mắt tôi đã nhìn thấy nghe thấy , cậu biết tôi lúc đó như thế nào không , tôi muốn điên lên  , mấy hôm nay tôi phải uống thuốc ngủ mới có thể ngủ được và ngừng suy nghĩ về chuyện đó - Ngọc Trà

- Ngọc Trà nghe tôi nói ...- Cô đưa tay ra nắm lấy 2 tay đang run của Ngọc Trà nhưng ..

- Cậu đừng chạm vào tôi ...- Ngọc Trà quơ tay nhưng quên bản thân đang cầm dao nên đã quẹt vào tay cô

Tuy chảy máu nhưng cô vẫn nắm chặt tay Ngọc Trà .

- Cậu nghe đây .... Tôi không thích Vân Thiên , tôi biết Vân Thiên, cậu ta thích kiểu con gái như cậu chứ không phải tôi , kiểu con gái giỏi về y học chứ không phải con nhỏ ngu dốt ăn bám này... Cậu ấy thích cậu tôi chắc chắn , chắc cậu nghe nhầm cậu ta thích tôi thôi - Cô

- Tay...tay cậu chảy máu kìa ..để tôi đi gọi y tá băng lại cho cậu - Ngọc Trà nhìn thấy tay cô chảy máu.

- Không sao vết thương nhỏ thôi , không ăn nhầm bằng việc cậu ghét tôi đâu , cho tôi 1 cơ hội chứng minh là mình không thích Vân Thiên nha , nói chứ tôi ghét cậu ta lắm , người gì đâu suốt ngày trong bệnh viện , có người yêu là cậu thì cậu ta phước 3 đời ...- Cô chọc cho Ngọc Trà cười .

- Hi hi ,.. oke tôi sẽ cho cậu 1 cơ hội chứng minh coi như trả công cậu giúp em tôi - Ngọc Trà tươi tỉnh lại .

- 2 Cậu trong có vẻ vui ha - Là An Vy và nguyên nhóm công chúa Hoàng tử .

- Cậu khoẻ rồi , mừng quá đi - Lan Ngọc chạy lại ôm cô .

- Nè cậu nhẹ thôi , cô ấy bị thương ở vai đó coi chừng hở vết thương - Gia Bảo

- Đúng là con heo , ăn nhiều ngủ nhiều , ngủ gì 3 ngày mới thèm dậy biết nhiều người lo lắm không - Hoàng Ân.

- Nói gì nghe tổn thương vậy ba - Gia Hân

- Đúng đó , nghĩ sao nói cậu ta là heo cậu ta là Hà mã mới đúng hahaha - Minh Hạo

....chíp...chip...chíp... Khoảng lặn...

- Đúng là ông hoàng nhạt nhẻo - Thùy Tiên

- Có lúc nào cậu ta đùa mà vui đâu , bình thường đi - Gia Bảo kìm nén

- Cậu ...bao lâu rồi không đi biển ? - Lãnh Hàn

- Chi vậy ? Nhưng nhắc lại thì chắc cũng đã 5 năm rồi chưa đi ? - Minh Hạo

- Bởi ...nhạt vãi ..- Lãnh Hàn chốt câu làm mọi người cười lớn

- HÂHAHAHA...

- Các cậu .....là đồ tồi , tôi sẽ xé cậu ra ...- Minh Hạo hướng về Lãnh Hàn đánh yêu.

-Hahahahaha ....

- 2 Cậu đáng yêu thật đó, đang yêu nhau sao - Hoàng Ân

- Vậy lại đây tôi cho cậu đáng yêu - Minh Hạo và Kãnh Hàn tiến tới 1 người giữ tay 1 người nhéo lỗ mũi Hoàng Ân .

Trong phòng lại vang lên tiếng cười to .....

......2 tiếng sau ...

- Bọn Tôi về trước nha , hẹn mai gặp lại cậu Nhật Hạ  - An Vy nói rồi cùng mọi người đi về trường vì có 2 tiếng cuối quan trọng .

Cô đã nghe An Vy nói rồi Thứ 7 tuần sau xét thành tích rồi , vậy cô phải nhanh xuất viện còn ôn bài nữa cô không muốn vô lớp cá biệt đâu , cô sẽ cố gắn không đứng nhật là được dù gì cũng không có học bổng đâu cuối kỳ mới cần mà nên bây giờ cô chỉ Muốn thì được đứng thứ 3  trong đợt xét thôi.



Cô bấm nút gọi y tá ...

- Chị ơi em muốn xuất viện hôm nay - Cô

..- dạ mời quý bệnh nhân đến quầy thanh toán rồi sẽ có người đưa hành lý cho ngài , ngài chỉ cần ra quầy sẽ có người chỉ dẫn , xin cảm ơn . - y tá

.........

Vai cô còn hơi đau nhưng cô vẫn chịu được, không cần nằm thêm đây là bệnh viện xịn đó tiền viện phí chắc mắc lắm cậu mong dưới 5tr thôi .

Ra quầy lễ tân thì cô được hướng dẫn vào phòng tư vấn .

- Dạ chào bác sĩ - Cô lễ phép

- À cô ngồi đi , tôi sẽ nói những thực phẩm nào cô có thể ăn  và kê đơn thuốc cho cô xong thì cô qua phòng đối diện tiêm thuốc giảm đâu là có thể xuất viện - vị bác sĩ già tư vấn cho cô.

- Dạ bác - cô

- Rồi vậy thì cô không thể ăn ...

.................

-Hành lý của cô Nhật Hạ đây chúng tôi sẽ đem ra xe cho cô - bảo vệ

Còn cô bên trong đang chết dần chết mòn . Vì sao ? ....vì khi nghe những món cô không được ăn cô đã chết 1 nữa và khi ra thanh toán viện phí là cô chết luôn . 10 triệu không sai 10 triệu đó nằm 3 ngày rưỡi 10 triệu ăn tiền người ta ác nhân thất đức . "Vân Thiên tôi đã có thêm lý do để ghét anh rồi đó , tôi sẽ làm mọi cách để anh trả lại 10 triệu cho tôi " .

Ngọn lữa báo thù lan rộng ra cả chiếc taxi cô đi . Làm chú tài xế phải đổ cả mồ hôi hột

-" mình đang chở dân khủng bố hả trời " - Chú tài xế nghĩ rồi rùng mình .

...........Văn phòng trưởng khoa kim giám đốc bệnh viện Rose, 1 bầu không khí lạnh băng lan rộng .....

- Tôi hỏi là ai cho cô ấy xuất viện không thấy tình trạng của cô ấy sao ? - Vân Thiên đang dùng ánh mắt lạnh lùng quét toàn bộ các vị trưởng khoa , bác sĩ y tá đã thực hiện chăm sóc và cho cô xuất viện .

- Thưa Giám đốc , từ trước đến nay chúng ta đều làm như vậy , nếu ai muốn xuất viện thì cho họ đi chúng ta đều không thể ép họ ở lại , đã hàng trăm bệnh nhân làm như vậy rồi - Vị trưởng khoa già

- Nhưng Bác sĩ Lý bệnh nhân Ninh Nhật Hạ là do tôi đảm nhiệm nếu cô ấy muốn xuất viện thì phải nói tôi - Vân Thiên nhẹ giọng hơn vì đây là người anh kính trọng .

- Nhưng ngày chủ tịch đã dặn chúng tôi nếu không có gì quan trọng thì không được pàm phiền đến thời gian học của anh - Cô y tá ở quầy tiếp tân.

- Đúng vậy , ngài Chủ Tịch đã nói và sẽ phạt chúng tôi nếu làm phiền cậu học - Vị bác sĩ tư vấn cho cô.

- Ba tôi sao ? Haizzzz thôi mọi người đi đi - Vân Thiên .

...căn phòng trở lại im lặng .

............

- Gì Nhật Hạ xuất viện rồi- Lan Ngọc .

- ừm - Vân Thiên

- Vết thương của cô ấy còn chảy máu mà - Minh Hạo lo lắng làm Lan Ngọc không vui .

- cô ấy đã được tư vấn và chỉ cách rữa vết thương - Vân Thiên

- Để tớ đi mua đồ nấu cho cô ấy ăn bồi bổ - An Vy

- Không đâu tạm thời cô ấy chỉ ăn cháo trắng được chưa thể ăn thịt cá được - Vân Thiên .

- Qua thăm cô ấy đi - Lãnh Hàn .

- Ừm vậy về tắm rữa đi tí hợp mặt bên nhà tớ rồi chúng ta đi - An Vy .

- Oke vậy bọn tớ về - Thùy Tiên

- Tạm biệt - Lan Ngọc .

Rồi mọi người lần lượt ra về ...

.........

King.....coong.....

- Ai vậy - cô đang chơi game , đối với cô mấy vết thương này không mấy nhằm nhò cô cũng không thấy đau ( Nhỏ này có còn thuốc tê nó mới láo như vậy ).

- Là tụi tôi nè Nhật Hạ mở cửa ra đi - Gia Hân

- Là mấy người Gia Hân - cô nghe tiếng người quen nay chạy ra mở cữa .

- Oke tới liền , woa rồng đến nhà tôm nè , mời vào mời vào - cô 1 tay cầm điện thoại còn tay kia bị liệt rồi chơi game được thôi .

- Cậu bị như vậy mà không lo nghĩ ngơi còn chơi game - Thùy Tiên .

- Tại tôi ngủ nhiều rồi chán quá nên tải game về chơi , game này hay ghê đó ai tạo ra họ thật sự là thiên tài .

Cô mời mọi người vô nhà rồi đưa chiếc điện thoại lên cho mọi người coi .

" Đây không phải game mình lập trình sao , không ngờ cô ấy chơi ,mình sẽ tải về để chơi cùng cô ấy ít ra tụi mình có điểm chung rồi " - Gia Bảo tủm tỉm cười 1 mình .

- Bọn tôi không rãnh như cậu đâu mà chơi game - Minh Hạo liết cô , anh đang rất bực vì lo lắng cho cô mà cô ở nhà chơi game .

- Sao cậu lại xuất viện trong khi vết thương cậu chưa lành - Vân Thiên thẩm vấn cô .

- Cậu dọn đồ đi vô bệnh viện nhanh - Lãnh Hàn phát ngôn làm mọi người đóng băng .

- Aaaaa đau đầu quá , các cậu đừng nói nữa tôi xuất viện sớm là có lý do màaaaaa- Cô vẫn bấm game miệng thì lèm bèm .

- Các cậu chờ chút đi tôi sắp xong trận rồi - Cô không biết mình đang đứng đầu ngọn bão đâu .

- CẬU DẸP NGAY CHO TÔI - Đồng thanh

- Aaaaaa thua rồi - Cô liết xéo mọi người nhưng khi bắt gặp ánh mắt giết người của mấy người kia thì hổ mẹ cũng thành mèo con thôi .

- Bọn tôi tới đây thăm cậu để xem cậu chơi game hả - Lan Ngọc

- Biết cậu chỉ ăn được cháo nên nấu cho cậu , mà thái độ cậu hình như không muốn , tôi sẽ đem về - An Vy giả vờ giận dỗi .

- ừm biết cậu thích ăn nho nên mua cho cậu 3 ký ăn cho đã nhưng hình như lòng thành này không cần thiết - Ngọc Trà

- Thooiiii màaaaa 2 bạn gái xinh đẹp của tôi ơi , tôi không cố ý mà , tại các cậu đến bất ngờ quá nên tôi không kịp chuẩn bị - Cô vuốt mông ngựa .

- Thôi đừng đùa cậu ấy nữa , này cho cậu, đồ cậu  thích uống đó - Hoàng Ân đưa nước ép cam cho cô

- Trời ơi cảm ơn cậu - Cô chụp liền đang thèm mà .

- Nhật Hạ bọn tôi mượn bếp cậu được không - Gia Hân cầm bọc đồ ăn tươi.

- Cứ tự nhiên như ở nhà , có cần tôi phụ không - Cô đi lại .

- Không cần , cậu nghĩ đi - Ngọc Trà

- yên tâm bọn tôi mua đồ cậu ăn được không đó - Lan Ngọc .

- Trời ơi yêu thế không biết - Cô hôn gió Các bạn nữ.

Làm các nam nỗi da gà

- " tại sao con gái lại tự nhiên thể hiện tình cảm sến súa như vậy " - các chàng trai đều chung suy nghĩ .

...Căn Hộ mọi ngày buồn tẻ của cô nay vô cùng nhộn nhịp và tràng ngặp tiếng cười đùa .....

________hết chương_______

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Chỉ Là Cô Nữ Phụ Qua Đường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook