Tôi Chỉ Là Cô Nữ Phụ Qua Đường
Chương 21: Có Thai
Bơ ngọt
22/04/2023
Buổi tiệc nhỏ bắt đầu ...
Không hổ danh là nữ chính , rất giỏi luôn , cô ăn được cháo là cho 1 nồi cháo trắng với mấy cái bông cải luộc và chén nước tương.
- Đến thăm tôi hay là trêu đùa tôi vậy , các cậu coi đi các cậu thì ăn lẩu ăn gà..... Tôi ăn cháo , các cậu vậy mà nuốt trôi hả ???- Cô oan ức quá
Tại sao bọn họ có thể ăn lẩu trước mặt 1 con nhỏ chỉ ăn được cháo .....hồi nãy cô còn tưởng sẽ được Vân Thiên nói món nào cô có thể ăn được trên cái bàn tiệc này , nhưng không cậu ta vẫn dửng dưng ngồi đó uống rượu .
- Mà nè chuyện kiểm tra bơi của cậu , tôi đã nói với thầy cậu bị thương , thầy ấy nói khi nào cậu lành thì cứ đến kiếm thầy ấy sẽ cho cậu kiểm tra - Gia Bảo
- Cảm ơn cậu , ngay mai tôi sẽ đi học luôn cho kịp chứ tuần sau là xét thành ticha rồi , tôi sợ quá - Cô
- Hay là cậu để tôi kèm cho cậu - Gia Bảo
- Thôi tôi chưa muốn bị tụi con gái trong lớp giết - Cô cầm muỗng chía vô người cậu
- vậy tôi kèm cho ha - An Vy.
- Cậu phải kèm cho mấy người kia nữa mà , thôi không cần đâu- Cô
- Vậy tôi sẽ soạn giáo án cho cậu , câu nào khó cậu cứ note lại rồi nhắn cho bọn tôi giải cho - Thùy Tiên .
- Ý hay đó , để tôi add cậu vào nhóm chat của tụi tôi - Hoàng Ân
" Nhóm Trai xinh gái đẹp nhà giàu " nhìn cái tên là biết đứa nào đặt liền .
- Chín rồi ăn thôi mọi người - Ngọc Trà và Gia Hân
....
- Chúc mừng Nhật Hạ thoát nạn lần này nha - mọi người
- Cảm ơn mọi người nhiều- Cô
Buổi tiệc diễn ra đến 12h đêm mới nghỉ.....
...
-Mọi người về cẩn thận nha , mai gặp - Cô tiễn mọi người xuống dưới chung cư .
- Thôi cậu đi lên đi , tạm biệt mai gặp nha - Lan Ngọc
Rồi 2 chiếc xe lăn bánh rời khỏi chung cư
...
Trên xe Vân Thiên ...
- Cậu làm gì mà suy tư vậy Vân Thiên , lo mà chạy xe đàng hoàn nha hay say rồi để tôi chạy cho - Minh Hạo .
- không gì , tôi chạy được - Vân Thiên chú tâm hơn
- " Hình như cô ấy không nhớ gì về tối hôm qua thì phải , mình thật sự muốn hỏi cô ấy " . - Vân Thiên
......
- Nay ngày gì mà cậu dậy sớm vậy , còn đón tôi đi học nữa chứ , âm mưu gì - Cô gặm bánh mì và hỏi Vân Thiên
- Không tôi chỉ muốn chăm sóc cho bệnh nhân thôi - Vân Thiên
- Mà.....- Vân Thiên nhìn cô
- Hả ? - Cô
- Thôi không gì .
- Thần kinh , tôi nghĩ người cần chăm sóc là cậu đó - Cô hậm hực ăn tiếp.
- Cậu chưa được ăn bánh mì - Vân Thiên
- Nè tôi ăn bánh mì chà bông thôi à , tôi đói lắm , tôi gọi hỏi bác sĩ rồi , ăn ít thì được- Cô
- Ít ??? 2 ổ đang gặm cái thứ 3 - Vân Thiên nhìn cô
- Thì thường tôi ăn 5 cái nay 3 cái là ita rồi , đừng hỏi nữa không được tập chun - Cô
- Hết nói - Vân Thiên tiếp tục lái xe .
Anh sẽ để chuyện này quên đi , để nó là kỉ niệm đẹp của riêng anh vậy .
.........Giải phân cách........
Chủ nhật ...
- Hahaha ngày mai nữa thôi là chị đây có thể ăn được thịt rồi Yeaaaahhhh - Cô đang nằm lướt điện thoại kiếm quán ăn ngon cho ngày mai .
Cơ địa của cô phục hồi khá nha , vết thương cũng liền lại rồi tuy còn chảy máu nhưng ổn hơn lúc trước . Cô đã được bác sĩ Vân Thiên cấp phép ăn thịt , ăn thịt, ăn thịt . Cô có thể không ăn rau hay trái cây nhưng không thể sống thiếu thịt được .....
Con trai bà bán .....
- Aloo .....- Cô
- Đến tttm đi - Lan Ngọc
- Làm chi nay tôi mệt lắm không đi đâu - Cô từ chối .
- Đến đi đem sách vỡ theo ôn bài luôn , tối nay tôi sẽ làm buổi tiệc nhỏ cho tụi mình chơi - Lan Ngọc .
- Thật hả ??? Oke 20p nữa có mặt thưa công chúa - Cô nói rồi phóng vô vscn .
........
Hôm nay cô chọn phong cách hơi bánh bèo . Váy dài đen trơn 2 dây khoác thêm cadigan mỏng bên ngoài và đeo túi đeo chéo , đi đôi sục trắng. ..
- Nắng quá luôn đó - Cô vừa tới là lèm bèm .
- Nay chỉ có mấy người nữ tụi mình thôi - Thùy Tiên đẩy ly nước cam về phía cô
- Cảm ơn cậu , ừm vậy cho vui có thêm tụi con trai vô nói chuyện không tự nhiên - Cô
- Tôi có bài này khó quá giúp tôi giải với nha - cô lôi bài vỡ ra học.
- Ừm ngồi đây đi , tôi chỉ cho , à có thêm người đó - Ngọc Trà
- Thêm ? Đâu ? - Cô
- là tụi Gia Mẫn , sẳn ôn cho tụi nó luôn đỡ làm phiền trên lớp - Gia Hân
- À ..
......
- Tụi Tao đến rồi nè - Gia Mẫn đi đầu .
- Nắng quá trời mà lôi đi học - NP1
- Đúng rồi , học lẹ đi tụi tao còn đi Spa nứa đó- NP2
- Các cậu đến thì gọi nước rồi ngồi đi ,tôi sẽ kèm các cậu tầm 10 bài cho hôm nay - An Vy
- Được - Gia Mẫn nhìn cô trả lời .
......
Mọi người đang chú tâm học thì ....
- Tụi mày có thấy không khí ôn nhiễm không - Gia Mẫn phá bầu không khí .
- Đây là tầng thượng lưu thì làm gì có chuyện ô nhiễm - Gia Hân
- Có đó , thượng lưu nhưng có người chỉ là con của nhân vật cấp thấp mà cũng lên được đây - Gia Mẫn .
- Ủa ai vậy chị 2 , không phải tụi em đâu nha - NP1
- không lẽ trong nhóm Cong Chúa - NP2
- Tao nói vậy đó , chắc có đứa nhột lắm - Gia Mẫn liết cô khiêu khích nhưng nhận lại là sự thờ ơ không quan tâm của cô .
Cô thấy cũng bình thương , nếu là cô lúc trước chắc đã nhảy dựng lên rồi , nhưng cô bây giờ sẽ không vậy , vì gia thế cô là vậy cũng không thay đổi được gì .
- Cậu đang nói gì vậy - An Vy
- Kệ cậu ta đi An Vy , cậu ta lúc nào mà không sủa bậy - Thùy Tiên
- Mày nói gì con khốn , ai sủa - Gia Mẫn đứng lên
- Thôi mà lo học đi , đừng gây chuyện nữa , còn Gia Mẫn nếu cậu không học thì mời nhóm cậu đi về - Lan Ngọc
- Làm như tụi tao thèm ở lại , ô nhiễm gần chết , đi - Gia Mẫn đứng lên rời đi
Sau khi nhóm nữ phụ đi ..
- Làm ơn mắc oán mà , muốn giúp tụi nó ra trường tụi nó lại ...không thèm nói - Thùy Tiên
- Kệ tụi nó đi , lúc nào tụi nó chả vậy - Gia Hân
- Mà tụi nó nói gì mà khó hiểu vậy - Lan Ngọc
- Ý tụi nó là chê tụi mình dơ - Ngọc Trà
- Chắc không phải đâu , cậu ta đang nói Nhật Hạ đó , ánh mắt cậu ta nhìn Nhật Hạ rất khác lạ - An Vy nhìn cô
- Tôi không biết , kệ cậu ta đi , dù gì bây giờ tôi không liên quan đến cậu ta - Cô tiếp tục làm bài .
- Ê làm xong điện tụi trai đến rồi tụi mình đi công viên chơi đi - Thùy Tiên
- Ý hay nha - Ngọc Trà
- Cũng oke - An Vy
- Tới không ý kiến - Gia Hân ,Lan Ngọc
- Các cậu đi vui , tôi làm xong 5 bài nữa thì về nghĩ ngơi - Cô
- Sao vậy , vui mà đi đi nha - Thùy Tiên
- Ừm đi cho vui , chủ yếu là cậu đó - Gia Hân
- Thôi tôi không đi đâu , vai tôi đau với tôi cũng có việc rồi - Cô từ chối .
- Vậy thôi cậu về nghĩ ngơi đi ha - Ngọc Trà
..............
Hiện tại bây giờ cô đang đứng trước 1 ngôi nhà rất to 3 lầu....nhà Ba cô ....
Do nguyên chủ nhớ mẹ , cô cũng cảm nhận thấy điều đó nên cô liền ngồi tàu điện đi đến đây , nhà cô cách chổ cô ở tận 3 tiếng đồng hồ .
King...coong....
- Nhật Hạ ..... Con gái phải không con ...- Bà Tuyết chạy ra mở cổng thì thấy người đó là con gái mình .
- Mẹ ...- Cô bao lâu rồi cô mới nói chữ mẹ . Cảm súc của cô nghẹn lại.
- Trời ơi con gái , sao con về giờ này , mẹ kiu con về mấy lần con không về , giờ về bất chợt vậy - Bà Tuyết xoay người cô hỏi tới tấp
- Mẹ à ... Con không sao tự dưng con nhớ mẹ thôi à - Cô ôm bà . Cô thèm cảm giác này rất lâu rồi , cô lưu luyến cảm giác này .
- Thôi đi vô nhà , ba con tí nữa về đó , con đừng nói chuyện làm ba bực nha - Bà Tuyết
- Dạ mẹ , con lớn rồi con biết phải làm sao mà - Cô nắm tay mẹ cùng vào nhà
.....
- Dạo này mẹ khoẻ không , có ăn uống đầy đủ không đó - Cô
- Câu đó mẹ hỏi con mới đúng , haizzz con bé cứng đầu này lúc nào cũng chọc ba con tức điên lên không à , bây giờ bị cắt bớt tiền tiêu vặt , sao đủ con sống không ? - bà ngồi xuống vuốt ve đầu con gái. Lúc nào cũng làn bà lo lắng
- Dạ đủ , dư luôn con mua đồ cho mẹ nữa đó - Cô đưa đồ cho mẹ cô .
1 cái váy , quần áo , đồ tẩm bổ ...vân...vân..
2 mẹ con tám chuyện với nhau tới chiều ...
- Thôi còn về nha mẹ mai con còn đi học - Cô ôm mẹ cô rồi đứng lên .
- Ở lại ăn cơm rồi về - Bà Tuyết.
- Thôi đi xe xa lắm mất công mai con dậy sớm nữa - Cô
King....coong ...
- Chắc ba với mẹ lớn con về ở lại ăn cơm đó , ba nhớ con lắm đó - Bà chayh ra mở cữa .
- Con riêng mà làm gì có chuyện yêu thương - Cô nhìn theo bóng bà .
...
- Dạ con chào ba con chào mẹ lớn- Cô cúi 90°
- Ừm , cũng biết đường về thăm bọn tôi chết chưa- Ông Ninh
- Ừ , chào con - Bà Ninh
- Dạ con đến thăm mọi người con cũng có ít quà - Cô cầm túi đến chổ 2 người họ.
Bà Ninh là vợ lớn của ba cô , bà ấy lúc biết mẹ cô có bầu cô thì cũng rất bực , nhưng đây là lỗi của chồng bà , với bà là 1 người hiểu chuyện thấu tình đạt lí , và đứa bé không có tội nên bà đồng ý chăm sóc 2 mẹ con cô chấp nhận mẹ con cô yêu thương cô .
Đối với bà , nguyên chủ có sự kính trọng và biết ơn bà rất nhiều .
- Bị cắt tiền tiêu vặt mà cũng có tiền mua đồ biếu tôi sao , cô có hiếu dữ ha - Ông nhận quà của cô , là yến .
- Thôi về thăm ta được rồi , quà cáp nữa , cảm ơn con gái - Bà Ninh
- Thôi chị với mình đi tắm rữa đi rồi xuống ăn cơm- Bà Tuyết
- Dạ vậy con về đây , tạm biệt cả nhà - Cô đứng lên
- Ở lại ăn cơm , chờ ta - Ông Ninh nói rồi đi lên lầu
- Nhưng ...- Cô
- Đi vô phụ mẹ - Bà nắm tay cô kéo đi
.....
Ông Ninh là 1 người lạnh nhạt nhưng lại giàu tình cảm , lấy bà Ninh là do sự sấp đặt của gia đình không vì vậy mà đối sử tệ với bà , lúc biết mình đã lỡ với mẹ của cô , ông vừa vui vừa sợ vì sao , người ông yêu là bà , ông gặp lại bà trong 1 lần đi kí hợp đồng , bà làm bên công ty đối phương . Bà xinh đẹp hiền lành nên khi gặp bà ông đã bị hút bởi đôi mắt trong trẻo ấy , nhưng trên cương vị 1 người có vợ và 2 con ông chỉ dám nhìn bà từ xa , quan tâm bà . Rồi bữa tiệc thành công của dự án , 2 người đã nảy sinh chuyện ngoài ý muốn . Bà có thai , ông rất sợ nhưng vẫn quyết định nói thật với vợ của mình . May mắn vợ ông lại hiểu chuyện như vậy ( bà ấy yêu ông đó) . Tha thứ và chăm sóc cho 2 mẹ con cô . Đến khi cô ra đời thì được chào đón bằng rất nhiều tình yêu thương , nhưng đến năm cô 12 tuổi ông Ninh có nguy cơ mất công việc , ông lúc nào cũng say sỉn không tỉnh táo rồi đánh mẹ con cô , lúc trước mẹ cô đi làm cùng cty với ông vì do mẹ cô xinh đẹp bị bên cty kia chú ý rồi dỡ trò dê xòm bà bị bà tát , mất mặt nên cty đối thủ ép ông phải bỏ bà để bà qua làm tình nhân cho chúng . Ông không đồng ý nên chúng ép dự án và đòi phía cty cho ông nghĩ việc thì mới hợp tác , hên là 2 người con rễ của ông có địa vị nên đã giúp đỡ ông , ông có ngày hôm nay là nhờ 2 cô con gái của mình Ông bắt bà nghĩ việc , ông suốt ngày khen họ trước mặt cô , nói cô sau này phải như họ , chê cô học tệ , hay gây chuyện phá phách , lúc nào cũng bị la rầy , 5 3 bữa là phải đi họp phụ huynh cho cô ông tức giận . khi lên cấp 3 cô được người ta chu cấp cho học trường nổi tiếng , ông rất vui mua xe hơi cho cô đi học vì sợ cô mất mặt trước bạn bè , nhưng chưa kịp tặng cô thì cô chọc ông nỗi nóng , cô nói không muốn ở chung với ông và sẽ đi lên gần trường ở đó luôn , ông điên lên bán chiếc xe hơi , rồi mua căn chung cư tàn cho cô ở , chu cấp ít tiền cho cô thấy khó mà về nhà, chứ với khả năng của ông có thể mua cho cô căn chung cư vừa to vừa gần trường , hàng tháng cho cô 100tr là chuyện rất dễ , nhưng cô lại tỏ thái độ như vậy với ông , ông nói vậy là chỉ muốn cô tốt hơn thôi .
Cô mà biết nguyên chủ được ba chu cấp cho 100tr mỗi tháng chắc cô nghĩ học ở nhà luôn cho khoẻ .
......
- Ăn nhiều vô con gái , ốm quá đó - Bà tuyết gắp bò cho cô
- Con bé nó đang bị thương chưa ăn thịt bò được , ăn cái này - ông gắp cho cô miếng thịt luột
- Con cảm ơn ba - Cô
- Bị thương , con bị gì ở đâu , sao không nói mẹ biết - Bà tuyết bỏ chén xuống xoay cô qua
- Tại lành rồi nên con không nói - Cô né ánh mắt của mẹ
- Bị gì phải nói chứ con cả nhà lo , tí mẹ lớn lấy thuốc bôi cho con - Bà Ninh
- Con bé nói với ông hả , nói cho ba mà không nói cho mẹ biết , đồ tồi - Bà tuyết ghen tị
- Nó không có nói cho anh đâu vợ , anh tự biết mà - Ông dỗ bà , vợ ông rất hay dỗi
- Thôi mà có con ở nhà mà vậy đó - Bà Ninh ngứa mắt với không khí màu hồng này .
- Ngày nào mẹ lớn cũng chịu như vậy ạ - Cô
- Cũng không nhiều nhưng lần nào ăn chung là nếm mùi này hoài - Bà Ninh tố cáo
- Có đâu chị này , con nó cười em - Bà Tuyết ngượng
- Ừ không có , để con bé nó ở thử là nó biết , à con lo về nhà ở đi , mẹ con sanh là không có ai chăm em mẹ con đâu đó - Bà Ninh
- Mẹ lớn sắp tới bận lắm , đủ việc hết , ba con cũng vậy bụng mẹ con lớn mà không ai chăm - Bà Ninh gắp rau cho cô
- Dạ mà bụng to thì đi lại khó khăn lắm .....bụng to????......Có Bầu ...mẹ mẹ mẹ con có Bầu ...CON SẮP CÓ EMMM...- cô hét lên ( Nhỏ này nó phản ứng chậm quá ) .
- Không cần hét tới vậy đâu , mẹ lớn nói đúng rồi , lo về chăm sóc cho mẹ - ông Ninh
- Nhưng con sắp tốt nghiệp rồi không thể đi đi về về xa lắm - Cô nhìn mẹ mình , cái người phụ nữ bà tám nhưng cái chuyện quan trọng lại không nói .
- Không sao đâu mà , mới có 12 tuần bụng nhỏ mà - mẹ cô
- Nhưng em rất hay mệt , anh với Ý lại hay đi công tác không ở nhà thường xuyên với em đâu - Ông Ninh nắm tay bà .
- Không sao mà , em ổn - mẹ cô . Thế giới màu hồng.
- Con hiểu nổi khổ của mẹ lớn rồi - Cô lắc đầu
- Hên là công việc của mẹ hay về trể nên không hay thấy ,mà tí nữa bé Linh về đó con ở lại chơi - Bà Ninh
- Dạ thôi mẹ , con về mai con học nữa cuối tuần sau con thi , bé Linh về đây ở hả mẹ lớn - Cô
- Ừm mẹ con bé bận quá không chăm con bé được nên gửi về cho mẹ chăm , nên mẹ cũng không quan tâm ba mẹ con mấy - Bà Ninh
- Con sợ mẹ buồn vì ba con có vẻ như ..... Dành tình cảm cho mẹ con hơi nhiều - Cô buồn dùm bà Ninh
- Mẹ không sao , mẹ con rất thiệt thòi rồi cả đời không có được 1 đám cưới. , Không được mặc váy cưới , luôn ở nhà không có bạn bè mẹ con đáng thương hơn - Bà Ninh
.....
- Dạ tạm biệt 2 mẹ , 2 mẹ ở lại mạnh khoẻ nào rãnh con lại về - Cô ôm từng người
- ừm tạm biệt con gái - Bà Ninh
- Trong này là đồ bồi bổ , cái nào về bỏ tủ lạnh thì mẹ có ghi rỏ đó , ăn uống đầy đủ vô, nhớ học vừa thôi để có thời gian ngủ nghe chưa - Mẹ cô luyên thuyên
- Mẹ à , phụ nữ trung niên mang thai lại nói nhiều vậy sao - Cô ôm mẹ rồi lên xe ba cô đòi chở cô đi mặc cô từ chối.
- Tạm biệt 2 mẹ - Cô vẩy tay chào rồi đi lên xe
......
- Con mệt thì ngủ đi - Ba
- Con không mệt , sao ba không để con đi tàu điện khoẻ hơn - Cô
- Ta muốn nói chuyện với con - Ba
- Có chuyện gì quan trọng à - Cô
- Con...về nhà đi...ta nhớ con - Ba cô nhẹ giọng
- Con xin lỗi ba , con biết con luôn làm ba buồn , nhưng ba à từ nay con không vậy nữa , chú tâm học hành , có công việc không để ba lo lắng cho con nữa , con muốn nói lời này rất lâu rồi , nhưng hôm nay con mới có can đảm , con thương ba , con xin lỗi ba nhiều lắm - Cô oà khóc . Không là nguyên chủ cô ấy khóc.
- Con gái ngoan , là ta không tốt lúc nào cũng so sánh con , ta xin lỗi con về đi ta nhớ con mẹ con cũng vậy suốt 1 năm con không về mẹ con buồn lắm , giờ mẹ con còn mang thai nữa về nha - Ba
- Con hứa sẽ về thường xuyên thăm mẹ , bây giờ con bắt đầu học nhiều rồi không thể đi về xa quá - Cô
- Được rồi tùy con , ta sẽ cho con thêm tiền tiêu , ăn uống vô đó - Ba
- Dạ con cảm ơn ba - Cô vui tít mắt , có tiền rồi
- À mà , dạo này con có chơi với con trai của tập đoàn Lãnh Gia phải không , có tình cảm gì không - Ba
- có chơi nhưng không có tình came gì đâu người ta có tình yêu rồi - Cô
- Không ngờ con gái tôi lại quen được rất nhiều người giàu có bật nhất đó - Ba
- Thôi đi phiền lắm , ba không biết chứ họ phiền lắm con chỉ muốn tránh xa thôi - cô
- Tùy con , ba tin con nếu quen được họ thì con đường công việc của con sau này sẽ rất toả sáng - Ông biết , bạn của con ông toàn là những người ông không thể nào có thể chạm vào được con gái ông chơi được với họ là phước 3 đời . Nhưng tình cảm của 2 cha con đang tốt ông không muốn phá đi . Ông tin con ông sẽ có lựa chọn tốt cho mình .
...... 2 tiếng sau...
- Con lên đi , nào ba rãnh ta sẽ lên thăm và tìm cho con căn trọ khác to hơn - Ba
- Dạ , không cần đâu con ở đây rất tốt , thôi ba về cẩn thận nha con đi lên đây - Cô chào ba mình .
- Ừm ta tranh thủ về không lại tối - Ba cô chạy đi
- đúng Một ngày dài nhỉ ....- Cô vương vai rồi đi lên
- Cậu lại cặp kè với đàn ông có vợ sao - Lãnh Hàn
- Má ơi hết hồn hết vía , cậu bị điên hả giờ này ở sau lưng người ta , làm yếu tim - Cô đánh vào vai anh bốp bốp
- Cậu quen ông ta khi nào - Lãnh Hàn nắm tay cô chặc lại anh đang không vui
Nấu cháo đem qua cho cô ăn thì nhà khoá cửa gọi điện thì không nghe xuống chờ dưới thì gặp cô đang đi ra từ xe cũng 1 ông già tầm 50 tuổi hỏi có điên không.
- Ông nào - cô ngơ
- Cậu mới đi từ xe ông nào - Lãnh Hàn sắp bùng máu ghen rồi
- ông ....à ba tôi mà - Cô
- Ba
- Ừm Ba
- Thật
- ừm ba thật mà
- Nè cháo của cậu , tôi về - Lãnh Hàn đưa cháo cho cô rồi lên xe phóng đi luôn .
- Tên thần kinh này - Cô nhìn theo
Gâu....gâu.....
- đáng lẽ mày không phải là đứa bị xích đâu Pun. Mà tên kia mới phải đó - Cô xoa đầu chú cùn rồi đi lên ...
---------hết chương-------------
Không hổ danh là nữ chính , rất giỏi luôn , cô ăn được cháo là cho 1 nồi cháo trắng với mấy cái bông cải luộc và chén nước tương.
- Đến thăm tôi hay là trêu đùa tôi vậy , các cậu coi đi các cậu thì ăn lẩu ăn gà..... Tôi ăn cháo , các cậu vậy mà nuốt trôi hả ???- Cô oan ức quá
Tại sao bọn họ có thể ăn lẩu trước mặt 1 con nhỏ chỉ ăn được cháo .....hồi nãy cô còn tưởng sẽ được Vân Thiên nói món nào cô có thể ăn được trên cái bàn tiệc này , nhưng không cậu ta vẫn dửng dưng ngồi đó uống rượu .
- Mà nè chuyện kiểm tra bơi của cậu , tôi đã nói với thầy cậu bị thương , thầy ấy nói khi nào cậu lành thì cứ đến kiếm thầy ấy sẽ cho cậu kiểm tra - Gia Bảo
- Cảm ơn cậu , ngay mai tôi sẽ đi học luôn cho kịp chứ tuần sau là xét thành ticha rồi , tôi sợ quá - Cô
- Hay là cậu để tôi kèm cho cậu - Gia Bảo
- Thôi tôi chưa muốn bị tụi con gái trong lớp giết - Cô cầm muỗng chía vô người cậu
- vậy tôi kèm cho ha - An Vy.
- Cậu phải kèm cho mấy người kia nữa mà , thôi không cần đâu- Cô
- Vậy tôi sẽ soạn giáo án cho cậu , câu nào khó cậu cứ note lại rồi nhắn cho bọn tôi giải cho - Thùy Tiên .
- Ý hay đó , để tôi add cậu vào nhóm chat của tụi tôi - Hoàng Ân
" Nhóm Trai xinh gái đẹp nhà giàu " nhìn cái tên là biết đứa nào đặt liền .
- Chín rồi ăn thôi mọi người - Ngọc Trà và Gia Hân
....
- Chúc mừng Nhật Hạ thoát nạn lần này nha - mọi người
- Cảm ơn mọi người nhiều- Cô
Buổi tiệc diễn ra đến 12h đêm mới nghỉ.....
...
-Mọi người về cẩn thận nha , mai gặp - Cô tiễn mọi người xuống dưới chung cư .
- Thôi cậu đi lên đi , tạm biệt mai gặp nha - Lan Ngọc
Rồi 2 chiếc xe lăn bánh rời khỏi chung cư
...
Trên xe Vân Thiên ...
- Cậu làm gì mà suy tư vậy Vân Thiên , lo mà chạy xe đàng hoàn nha hay say rồi để tôi chạy cho - Minh Hạo .
- không gì , tôi chạy được - Vân Thiên chú tâm hơn
- " Hình như cô ấy không nhớ gì về tối hôm qua thì phải , mình thật sự muốn hỏi cô ấy " . - Vân Thiên
......
- Nay ngày gì mà cậu dậy sớm vậy , còn đón tôi đi học nữa chứ , âm mưu gì - Cô gặm bánh mì và hỏi Vân Thiên
- Không tôi chỉ muốn chăm sóc cho bệnh nhân thôi - Vân Thiên
- Mà.....- Vân Thiên nhìn cô
- Hả ? - Cô
- Thôi không gì .
- Thần kinh , tôi nghĩ người cần chăm sóc là cậu đó - Cô hậm hực ăn tiếp.
- Cậu chưa được ăn bánh mì - Vân Thiên
- Nè tôi ăn bánh mì chà bông thôi à , tôi đói lắm , tôi gọi hỏi bác sĩ rồi , ăn ít thì được- Cô
- Ít ??? 2 ổ đang gặm cái thứ 3 - Vân Thiên nhìn cô
- Thì thường tôi ăn 5 cái nay 3 cái là ita rồi , đừng hỏi nữa không được tập chun - Cô
- Hết nói - Vân Thiên tiếp tục lái xe .
Anh sẽ để chuyện này quên đi , để nó là kỉ niệm đẹp của riêng anh vậy .
.........Giải phân cách........
Chủ nhật ...
- Hahaha ngày mai nữa thôi là chị đây có thể ăn được thịt rồi Yeaaaahhhh - Cô đang nằm lướt điện thoại kiếm quán ăn ngon cho ngày mai .
Cơ địa của cô phục hồi khá nha , vết thương cũng liền lại rồi tuy còn chảy máu nhưng ổn hơn lúc trước . Cô đã được bác sĩ Vân Thiên cấp phép ăn thịt , ăn thịt, ăn thịt . Cô có thể không ăn rau hay trái cây nhưng không thể sống thiếu thịt được .....
Con trai bà bán .....
- Aloo .....- Cô
- Đến tttm đi - Lan Ngọc
- Làm chi nay tôi mệt lắm không đi đâu - Cô từ chối .
- Đến đi đem sách vỡ theo ôn bài luôn , tối nay tôi sẽ làm buổi tiệc nhỏ cho tụi mình chơi - Lan Ngọc .
- Thật hả ??? Oke 20p nữa có mặt thưa công chúa - Cô nói rồi phóng vô vscn .
........
Hôm nay cô chọn phong cách hơi bánh bèo . Váy dài đen trơn 2 dây khoác thêm cadigan mỏng bên ngoài và đeo túi đeo chéo , đi đôi sục trắng. ..
- Nắng quá luôn đó - Cô vừa tới là lèm bèm .
- Nay chỉ có mấy người nữ tụi mình thôi - Thùy Tiên đẩy ly nước cam về phía cô
- Cảm ơn cậu , ừm vậy cho vui có thêm tụi con trai vô nói chuyện không tự nhiên - Cô
- Tôi có bài này khó quá giúp tôi giải với nha - cô lôi bài vỡ ra học.
- Ừm ngồi đây đi , tôi chỉ cho , à có thêm người đó - Ngọc Trà
- Thêm ? Đâu ? - Cô
- là tụi Gia Mẫn , sẳn ôn cho tụi nó luôn đỡ làm phiền trên lớp - Gia Hân
- À ..
......
- Tụi Tao đến rồi nè - Gia Mẫn đi đầu .
- Nắng quá trời mà lôi đi học - NP1
- Đúng rồi , học lẹ đi tụi tao còn đi Spa nứa đó- NP2
- Các cậu đến thì gọi nước rồi ngồi đi ,tôi sẽ kèm các cậu tầm 10 bài cho hôm nay - An Vy
- Được - Gia Mẫn nhìn cô trả lời .
......
Mọi người đang chú tâm học thì ....
- Tụi mày có thấy không khí ôn nhiễm không - Gia Mẫn phá bầu không khí .
- Đây là tầng thượng lưu thì làm gì có chuyện ô nhiễm - Gia Hân
- Có đó , thượng lưu nhưng có người chỉ là con của nhân vật cấp thấp mà cũng lên được đây - Gia Mẫn .
- Ủa ai vậy chị 2 , không phải tụi em đâu nha - NP1
- không lẽ trong nhóm Cong Chúa - NP2
- Tao nói vậy đó , chắc có đứa nhột lắm - Gia Mẫn liết cô khiêu khích nhưng nhận lại là sự thờ ơ không quan tâm của cô .
Cô thấy cũng bình thương , nếu là cô lúc trước chắc đã nhảy dựng lên rồi , nhưng cô bây giờ sẽ không vậy , vì gia thế cô là vậy cũng không thay đổi được gì .
- Cậu đang nói gì vậy - An Vy
- Kệ cậu ta đi An Vy , cậu ta lúc nào mà không sủa bậy - Thùy Tiên
- Mày nói gì con khốn , ai sủa - Gia Mẫn đứng lên
- Thôi mà lo học đi , đừng gây chuyện nữa , còn Gia Mẫn nếu cậu không học thì mời nhóm cậu đi về - Lan Ngọc
- Làm như tụi tao thèm ở lại , ô nhiễm gần chết , đi - Gia Mẫn đứng lên rời đi
Sau khi nhóm nữ phụ đi ..
- Làm ơn mắc oán mà , muốn giúp tụi nó ra trường tụi nó lại ...không thèm nói - Thùy Tiên
- Kệ tụi nó đi , lúc nào tụi nó chả vậy - Gia Hân
- Mà tụi nó nói gì mà khó hiểu vậy - Lan Ngọc
- Ý tụi nó là chê tụi mình dơ - Ngọc Trà
- Chắc không phải đâu , cậu ta đang nói Nhật Hạ đó , ánh mắt cậu ta nhìn Nhật Hạ rất khác lạ - An Vy nhìn cô
- Tôi không biết , kệ cậu ta đi , dù gì bây giờ tôi không liên quan đến cậu ta - Cô tiếp tục làm bài .
- Ê làm xong điện tụi trai đến rồi tụi mình đi công viên chơi đi - Thùy Tiên
- Ý hay nha - Ngọc Trà
- Cũng oke - An Vy
- Tới không ý kiến - Gia Hân ,Lan Ngọc
- Các cậu đi vui , tôi làm xong 5 bài nữa thì về nghĩ ngơi - Cô
- Sao vậy , vui mà đi đi nha - Thùy Tiên
- Ừm đi cho vui , chủ yếu là cậu đó - Gia Hân
- Thôi tôi không đi đâu , vai tôi đau với tôi cũng có việc rồi - Cô từ chối .
- Vậy thôi cậu về nghĩ ngơi đi ha - Ngọc Trà
..............
Hiện tại bây giờ cô đang đứng trước 1 ngôi nhà rất to 3 lầu....nhà Ba cô ....
Do nguyên chủ nhớ mẹ , cô cũng cảm nhận thấy điều đó nên cô liền ngồi tàu điện đi đến đây , nhà cô cách chổ cô ở tận 3 tiếng đồng hồ .
King...coong....
- Nhật Hạ ..... Con gái phải không con ...- Bà Tuyết chạy ra mở cổng thì thấy người đó là con gái mình .
- Mẹ ...- Cô bao lâu rồi cô mới nói chữ mẹ . Cảm súc của cô nghẹn lại.
- Trời ơi con gái , sao con về giờ này , mẹ kiu con về mấy lần con không về , giờ về bất chợt vậy - Bà Tuyết xoay người cô hỏi tới tấp
- Mẹ à ... Con không sao tự dưng con nhớ mẹ thôi à - Cô ôm bà . Cô thèm cảm giác này rất lâu rồi , cô lưu luyến cảm giác này .
- Thôi đi vô nhà , ba con tí nữa về đó , con đừng nói chuyện làm ba bực nha - Bà Tuyết
- Dạ mẹ , con lớn rồi con biết phải làm sao mà - Cô nắm tay mẹ cùng vào nhà
.....
- Dạo này mẹ khoẻ không , có ăn uống đầy đủ không đó - Cô
- Câu đó mẹ hỏi con mới đúng , haizzz con bé cứng đầu này lúc nào cũng chọc ba con tức điên lên không à , bây giờ bị cắt bớt tiền tiêu vặt , sao đủ con sống không ? - bà ngồi xuống vuốt ve đầu con gái. Lúc nào cũng làn bà lo lắng
- Dạ đủ , dư luôn con mua đồ cho mẹ nữa đó - Cô đưa đồ cho mẹ cô .
1 cái váy , quần áo , đồ tẩm bổ ...vân...vân..
2 mẹ con tám chuyện với nhau tới chiều ...
- Thôi còn về nha mẹ mai con còn đi học - Cô ôm mẹ cô rồi đứng lên .
- Ở lại ăn cơm rồi về - Bà Tuyết.
- Thôi đi xe xa lắm mất công mai con dậy sớm nữa - Cô
King....coong ...
- Chắc ba với mẹ lớn con về ở lại ăn cơm đó , ba nhớ con lắm đó - Bà chayh ra mở cữa .
- Con riêng mà làm gì có chuyện yêu thương - Cô nhìn theo bóng bà .
...
- Dạ con chào ba con chào mẹ lớn- Cô cúi 90°
- Ừm , cũng biết đường về thăm bọn tôi chết chưa- Ông Ninh
- Ừ , chào con - Bà Ninh
- Dạ con đến thăm mọi người con cũng có ít quà - Cô cầm túi đến chổ 2 người họ.
Bà Ninh là vợ lớn của ba cô , bà ấy lúc biết mẹ cô có bầu cô thì cũng rất bực , nhưng đây là lỗi của chồng bà , với bà là 1 người hiểu chuyện thấu tình đạt lí , và đứa bé không có tội nên bà đồng ý chăm sóc 2 mẹ con cô chấp nhận mẹ con cô yêu thương cô .
Đối với bà , nguyên chủ có sự kính trọng và biết ơn bà rất nhiều .
- Bị cắt tiền tiêu vặt mà cũng có tiền mua đồ biếu tôi sao , cô có hiếu dữ ha - Ông nhận quà của cô , là yến .
- Thôi về thăm ta được rồi , quà cáp nữa , cảm ơn con gái - Bà Ninh
- Thôi chị với mình đi tắm rữa đi rồi xuống ăn cơm- Bà Tuyết
- Dạ vậy con về đây , tạm biệt cả nhà - Cô đứng lên
- Ở lại ăn cơm , chờ ta - Ông Ninh nói rồi đi lên lầu
- Nhưng ...- Cô
- Đi vô phụ mẹ - Bà nắm tay cô kéo đi
.....
Ông Ninh là 1 người lạnh nhạt nhưng lại giàu tình cảm , lấy bà Ninh là do sự sấp đặt của gia đình không vì vậy mà đối sử tệ với bà , lúc biết mình đã lỡ với mẹ của cô , ông vừa vui vừa sợ vì sao , người ông yêu là bà , ông gặp lại bà trong 1 lần đi kí hợp đồng , bà làm bên công ty đối phương . Bà xinh đẹp hiền lành nên khi gặp bà ông đã bị hút bởi đôi mắt trong trẻo ấy , nhưng trên cương vị 1 người có vợ và 2 con ông chỉ dám nhìn bà từ xa , quan tâm bà . Rồi bữa tiệc thành công của dự án , 2 người đã nảy sinh chuyện ngoài ý muốn . Bà có thai , ông rất sợ nhưng vẫn quyết định nói thật với vợ của mình . May mắn vợ ông lại hiểu chuyện như vậy ( bà ấy yêu ông đó) . Tha thứ và chăm sóc cho 2 mẹ con cô . Đến khi cô ra đời thì được chào đón bằng rất nhiều tình yêu thương , nhưng đến năm cô 12 tuổi ông Ninh có nguy cơ mất công việc , ông lúc nào cũng say sỉn không tỉnh táo rồi đánh mẹ con cô , lúc trước mẹ cô đi làm cùng cty với ông vì do mẹ cô xinh đẹp bị bên cty kia chú ý rồi dỡ trò dê xòm bà bị bà tát , mất mặt nên cty đối thủ ép ông phải bỏ bà để bà qua làm tình nhân cho chúng . Ông không đồng ý nên chúng ép dự án và đòi phía cty cho ông nghĩ việc thì mới hợp tác , hên là 2 người con rễ của ông có địa vị nên đã giúp đỡ ông , ông có ngày hôm nay là nhờ 2 cô con gái của mình Ông bắt bà nghĩ việc , ông suốt ngày khen họ trước mặt cô , nói cô sau này phải như họ , chê cô học tệ , hay gây chuyện phá phách , lúc nào cũng bị la rầy , 5 3 bữa là phải đi họp phụ huynh cho cô ông tức giận . khi lên cấp 3 cô được người ta chu cấp cho học trường nổi tiếng , ông rất vui mua xe hơi cho cô đi học vì sợ cô mất mặt trước bạn bè , nhưng chưa kịp tặng cô thì cô chọc ông nỗi nóng , cô nói không muốn ở chung với ông và sẽ đi lên gần trường ở đó luôn , ông điên lên bán chiếc xe hơi , rồi mua căn chung cư tàn cho cô ở , chu cấp ít tiền cho cô thấy khó mà về nhà, chứ với khả năng của ông có thể mua cho cô căn chung cư vừa to vừa gần trường , hàng tháng cho cô 100tr là chuyện rất dễ , nhưng cô lại tỏ thái độ như vậy với ông , ông nói vậy là chỉ muốn cô tốt hơn thôi .
Cô mà biết nguyên chủ được ba chu cấp cho 100tr mỗi tháng chắc cô nghĩ học ở nhà luôn cho khoẻ .
......
- Ăn nhiều vô con gái , ốm quá đó - Bà tuyết gắp bò cho cô
- Con bé nó đang bị thương chưa ăn thịt bò được , ăn cái này - ông gắp cho cô miếng thịt luột
- Con cảm ơn ba - Cô
- Bị thương , con bị gì ở đâu , sao không nói mẹ biết - Bà tuyết bỏ chén xuống xoay cô qua
- Tại lành rồi nên con không nói - Cô né ánh mắt của mẹ
- Bị gì phải nói chứ con cả nhà lo , tí mẹ lớn lấy thuốc bôi cho con - Bà Ninh
- Con bé nói với ông hả , nói cho ba mà không nói cho mẹ biết , đồ tồi - Bà tuyết ghen tị
- Nó không có nói cho anh đâu vợ , anh tự biết mà - Ông dỗ bà , vợ ông rất hay dỗi
- Thôi mà có con ở nhà mà vậy đó - Bà Ninh ngứa mắt với không khí màu hồng này .
- Ngày nào mẹ lớn cũng chịu như vậy ạ - Cô
- Cũng không nhiều nhưng lần nào ăn chung là nếm mùi này hoài - Bà Ninh tố cáo
- Có đâu chị này , con nó cười em - Bà Tuyết ngượng
- Ừ không có , để con bé nó ở thử là nó biết , à con lo về nhà ở đi , mẹ con sanh là không có ai chăm em mẹ con đâu đó - Bà Ninh
- Mẹ lớn sắp tới bận lắm , đủ việc hết , ba con cũng vậy bụng mẹ con lớn mà không ai chăm - Bà Ninh gắp rau cho cô
- Dạ mà bụng to thì đi lại khó khăn lắm .....bụng to????......Có Bầu ...mẹ mẹ mẹ con có Bầu ...CON SẮP CÓ EMMM...- cô hét lên ( Nhỏ này nó phản ứng chậm quá ) .
- Không cần hét tới vậy đâu , mẹ lớn nói đúng rồi , lo về chăm sóc cho mẹ - ông Ninh
- Nhưng con sắp tốt nghiệp rồi không thể đi đi về về xa lắm - Cô nhìn mẹ mình , cái người phụ nữ bà tám nhưng cái chuyện quan trọng lại không nói .
- Không sao đâu mà , mới có 12 tuần bụng nhỏ mà - mẹ cô
- Nhưng em rất hay mệt , anh với Ý lại hay đi công tác không ở nhà thường xuyên với em đâu - Ông Ninh nắm tay bà .
- Không sao mà , em ổn - mẹ cô . Thế giới màu hồng.
- Con hiểu nổi khổ của mẹ lớn rồi - Cô lắc đầu
- Hên là công việc của mẹ hay về trể nên không hay thấy ,mà tí nữa bé Linh về đó con ở lại chơi - Bà Ninh
- Dạ thôi mẹ , con về mai con học nữa cuối tuần sau con thi , bé Linh về đây ở hả mẹ lớn - Cô
- Ừm mẹ con bé bận quá không chăm con bé được nên gửi về cho mẹ chăm , nên mẹ cũng không quan tâm ba mẹ con mấy - Bà Ninh
- Con sợ mẹ buồn vì ba con có vẻ như ..... Dành tình cảm cho mẹ con hơi nhiều - Cô buồn dùm bà Ninh
- Mẹ không sao , mẹ con rất thiệt thòi rồi cả đời không có được 1 đám cưới. , Không được mặc váy cưới , luôn ở nhà không có bạn bè mẹ con đáng thương hơn - Bà Ninh
.....
- Dạ tạm biệt 2 mẹ , 2 mẹ ở lại mạnh khoẻ nào rãnh con lại về - Cô ôm từng người
- ừm tạm biệt con gái - Bà Ninh
- Trong này là đồ bồi bổ , cái nào về bỏ tủ lạnh thì mẹ có ghi rỏ đó , ăn uống đầy đủ vô, nhớ học vừa thôi để có thời gian ngủ nghe chưa - Mẹ cô luyên thuyên
- Mẹ à , phụ nữ trung niên mang thai lại nói nhiều vậy sao - Cô ôm mẹ rồi lên xe ba cô đòi chở cô đi mặc cô từ chối.
- Tạm biệt 2 mẹ - Cô vẩy tay chào rồi đi lên xe
......
- Con mệt thì ngủ đi - Ba
- Con không mệt , sao ba không để con đi tàu điện khoẻ hơn - Cô
- Ta muốn nói chuyện với con - Ba
- Có chuyện gì quan trọng à - Cô
- Con...về nhà đi...ta nhớ con - Ba cô nhẹ giọng
- Con xin lỗi ba , con biết con luôn làm ba buồn , nhưng ba à từ nay con không vậy nữa , chú tâm học hành , có công việc không để ba lo lắng cho con nữa , con muốn nói lời này rất lâu rồi , nhưng hôm nay con mới có can đảm , con thương ba , con xin lỗi ba nhiều lắm - Cô oà khóc . Không là nguyên chủ cô ấy khóc.
- Con gái ngoan , là ta không tốt lúc nào cũng so sánh con , ta xin lỗi con về đi ta nhớ con mẹ con cũng vậy suốt 1 năm con không về mẹ con buồn lắm , giờ mẹ con còn mang thai nữa về nha - Ba
- Con hứa sẽ về thường xuyên thăm mẹ , bây giờ con bắt đầu học nhiều rồi không thể đi về xa quá - Cô
- Được rồi tùy con , ta sẽ cho con thêm tiền tiêu , ăn uống vô đó - Ba
- Dạ con cảm ơn ba - Cô vui tít mắt , có tiền rồi
- À mà , dạo này con có chơi với con trai của tập đoàn Lãnh Gia phải không , có tình cảm gì không - Ba
- có chơi nhưng không có tình came gì đâu người ta có tình yêu rồi - Cô
- Không ngờ con gái tôi lại quen được rất nhiều người giàu có bật nhất đó - Ba
- Thôi đi phiền lắm , ba không biết chứ họ phiền lắm con chỉ muốn tránh xa thôi - cô
- Tùy con , ba tin con nếu quen được họ thì con đường công việc của con sau này sẽ rất toả sáng - Ông biết , bạn của con ông toàn là những người ông không thể nào có thể chạm vào được con gái ông chơi được với họ là phước 3 đời . Nhưng tình cảm của 2 cha con đang tốt ông không muốn phá đi . Ông tin con ông sẽ có lựa chọn tốt cho mình .
...... 2 tiếng sau...
- Con lên đi , nào ba rãnh ta sẽ lên thăm và tìm cho con căn trọ khác to hơn - Ba
- Dạ , không cần đâu con ở đây rất tốt , thôi ba về cẩn thận nha con đi lên đây - Cô chào ba mình .
- Ừm ta tranh thủ về không lại tối - Ba cô chạy đi
- đúng Một ngày dài nhỉ ....- Cô vương vai rồi đi lên
- Cậu lại cặp kè với đàn ông có vợ sao - Lãnh Hàn
- Má ơi hết hồn hết vía , cậu bị điên hả giờ này ở sau lưng người ta , làm yếu tim - Cô đánh vào vai anh bốp bốp
- Cậu quen ông ta khi nào - Lãnh Hàn nắm tay cô chặc lại anh đang không vui
Nấu cháo đem qua cho cô ăn thì nhà khoá cửa gọi điện thì không nghe xuống chờ dưới thì gặp cô đang đi ra từ xe cũng 1 ông già tầm 50 tuổi hỏi có điên không.
- Ông nào - cô ngơ
- Cậu mới đi từ xe ông nào - Lãnh Hàn sắp bùng máu ghen rồi
- ông ....à ba tôi mà - Cô
- Ba
- Ừm Ba
- Thật
- ừm ba thật mà
- Nè cháo của cậu , tôi về - Lãnh Hàn đưa cháo cho cô rồi lên xe phóng đi luôn .
- Tên thần kinh này - Cô nhìn theo
Gâu....gâu.....
- đáng lẽ mày không phải là đứa bị xích đâu Pun. Mà tên kia mới phải đó - Cô xoa đầu chú cùn rồi đi lên ...
---------hết chương-------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.