Chương 206: Chỉ điểm
Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm
22/02/2013
Đã biết Trình Yên ngay tại nhà hàng Quân Duyệt nhưng Đỗ Thừa cũng không có tìm gặp, bởi vì Đỗ Thừa đã muốn đoán được Trình Yên lúc này đây đến thủ đô là để nghe Cố Tư Hân đàn Piano.
Bởi vậy, Đỗ Thừa cũng không vội mà đi tìm Trình Yên bởi vì Đỗ Thừa biết, sự tình mình cùng Trình Yên đã muốn định rồi, duy nhất để Đỗ Thừa có chút đau đầu là khi đó nên gặp Trình Yên ở trong tình huống nào.
Trong Đỗ Thừa suy tư Porsche cũng chậm rãi dừng ở cửa biệt thự Diệp Gia, cùng Diệp Mỵ xuống xe xong, Đỗ Thừa cùng Diệp Mỵ liền đi thẳng vào bên trong biệt thự.
Lúc giữa trưa, Diệp Thành Đồ có việc chưa có trở về, bất quá lúc Đỗ Thừa cùng Diệp Mỵ tiến vào biệt thự Diệp Thành Đồ đã trở lại, đang ngồi ở đại sảnh.
"Bác trai, bác đã trở lại".
Thấy Diệp Thành Đồ, Đỗ Thừa chủ động chào hỏi.
"Ừm".
Diệp Thành Đồ gật gật đầu Sau đó chỉ chỉ một bên sô pha, hướng phía Đỗ Thừa nói: “Ngồi ở đây đi, chúng ta nói chuyện".
"Vâng".
Đỗ Thừa tự nhiên sẽ không cự tuyệt, trực tiếp ngồi xuống, Diệp Mỵ thì đi về phòng.
“Đỗ Thừa, Công ty Dược Trung Tín cháu có bao nhiêu cổ phần?” Chờ Diệp Mỵ lên lầu, Diệp Thành Đồ liền hỏi Đỗ Thừa.
“Tám phần" Đỗ Thừa thật không ngờ Diệp Thành Đồ sẽ hỏi chuyện này, có chút ngoài ý muốn nhìn Diệp Thành Đồ, hỏi tiếp: “Bác trai, có phải hay không Công ty Dược Trung Tín có vấn đề gì? "
Diệp Thành Đồ nhẹ nhàng cười mà nói: “Không có gì, Hà gia có người muốn động Công ty Dược Trung Tín, bất quá ta giúp cháu được".
Nghe được Diệp Thành Đồ nói như vậy, Đỗ Thừa trong ánh mắt nhất thời nhiều vài phần cảm kích, Hà gia Đỗ Thừa tự nhiên là rõ ràng. Thì phải là cổ thế lực sau lưng Hà Diệu Anh, Đỗ Thừa nguyên bản liền luôn luôn kỳ quái vì cái gì Hà Diệu Anh sẽ tùy ý để Công ty Dược Trung Tín phát triển, thì ra là do Diệp Thành Đồ âm thầm hóa giải.
Diệp Thành Đồ nói ra việc này tự nhiên là không cần Đỗ Thừa cảm tạ, cho nên thấy Đỗ Thừa trầm tư Diệp Thành Đồ lại nói tiếp: “Đỗ Thừa, ngươi kế tiếp có tính toán gì, dùng cổ phần của ngươi khống chế Công ty Dược Trung Tín hay là ngươi tính toán ngay mặt đối phó Đỗ gia?"
Đỗ Thừa gật gật đầu Mười phần khẳng định nói: “Ừ, lấy Công ty Dược Trung Tín hướng phát triển, chỉ cần Hà gia không dùng ám chiêu ta có tin tưởng trong vòng hai năm để Thiên Dung dược nghiệp trực tiếp đóng cửa.
Đối với cái này Đỗ Thừa đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ cần hai loại dược liệu kia chế tạo thành công, Đỗ Thừa liền có thể nương bằng hai loại thuốc này mà tấn công Đỗ Gia.
Diệp Thành Đồ biết tính cách Đỗ Thừa, cũng tin tưởng năng lực Đỗ Thừa, tất nhiên Đỗ Thừa khẳng định như thế, hắn tự nhiên sẽ không đi hỏi cái gì mà là nói thẳng: "Yên tâm đi, Hà gia có sự tình gì ta sẽ giúp cháu chống đỡ, cháu yên tâm làm việc"
"Vâng, cháu biết rồi".
Đỗ Thừa lại gật gật đầu, Diệp Thành Đồ nói những lời này chẳng khác nào để cho hắn buông tay đi làm.
Nói như vậy, Đỗ Thừa hiện tại đã không còn băn khoăn gì nữa.
Cùng Diệp Thành Đồ tán gẫu xong, Đỗ Thừa thấy Diệp Mỵ còn không có xuống dưới liền đi thẳng lên lầu ba.
Cửa phòng không khóa, Đỗ Thừa nhẹ nhàng đẩy ra liền nhìn thấy Diệp Mỵ đang ngồi ở phía trước máy tính đang suy tư cái gì, thần sắc mười phần nghiêm túc, mà bên cạnh cô là đống đồ khi nãy.
"Diệp Mỵ, em đang nhìn cái gì?”Nhìn thấy Diệp Mỵ bộ dáng nghiêm túc, Thậm chí cả y phục trên người đều không có đổi, Đỗ Thừa có chút tò mò hỏi.
Diệp Mỵ hiển nhiên là mười phần nghiêm túc, nghe được thanh âm Đỗ Thừa mới phát hiện Đỗ Thừa đã đến, tay nhỏ bé hướng phía máy vi tính chỉ chỉ và nói: “Inte truyền lưu một phần hệ thống báo cáo lỗ hổng, em xem một chút là xong thôi".
Đỗ Thừa biết Diệp Mỵ ở ngành IT, nếu không phải không phải lần trước Diệp Nam Lăng nói Đỗ Thừa, Đỗ Thừa căn bản là không thể tưởng được thì ra Diệp Mỵ thế nhưng có được kỹ thuật máy vi tính tinh thâm như thế, nếu lúc trước không phải Diệp Nam Lăng ở Viện Quân Sự Khoa Học cùng một đối thủ có một ít mâu thuẫn, chỉ sợ Diệp Nam Lăng đã sớm đem Diệp Mỵ an bài tiến Viện Quân Sự Khoa Học mà không phải Cục Cảnh Vệ.
Mà Đỗ Thừa ngẫm lại cũng là thoải mái, Diệp Mỵ thời điểm ở Hoàng Phổ hội sở, mỗi ngày chủ yếu đều là trong phòng làm việc mà thôi.
Cho nên, nghe được Diệp Mỵ nói Đỗ Thừa liền đi tới, cô cũng không biết trình độ máy vi tính Đỗ Thừa như thế nào, nghĩ đến Đỗ Thừa chẳng qua tò mò nhìn xem mà thôi cho nên cũng không nói thêm gì mà tiếp tục nhìn màn hình.
Lấy Đỗ Thừa trình độ máy vi tính hiện tại thì cũng không có gì khó khăn, cho nên Đỗ Thừa nhìn thoáng qua Diệp Mỵ một cái cũng đã hiểu được lỗ hổng xuất hiện ở địa phương nào.
Chẳng qua Đỗ Thừa đối với cái hệ thống này có chút tò mò, bởi vì đây là một cái hệ thống mà khả năng phòng thủ mười phần cường đại, Đỗ Thừa khẳng định hệ thống phòng ngự này nhất định là của Viện Quân Sự Khoa Học.
Nhìn thấy Diệp Mỵ nhăn trán, Đỗ Thừa nghĩ nghĩ sau liền chỉ vào chỗ lỗ hổng nói: “Diệp Mỵ, vấn đề hẳn là xuất hiện ở đây, em chỉ cần đem mệnh lệnh sửa hẳn là sẽ tốt hơn".
Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy liền quay đầu lại nhìn thoáng qua Đỗ Thừa, trong ánh mắt lộ ra vài phần giật mình, bất quá rất nhanh cô liền quay đầu xem chỗ Đỗ Thừa vừa chỉ, Diệp Mỵ rất nhanh liền phát hiện vấn đề, điều này làm cho cô càng khó mà tưởng tượng nổi.
Liếc qua liền có thể thấy được lỗ hổng ở địa phương nào, rất rõ ràng trình độ máy vi tính của Đỗ Thừa chỉ sợ là không đơn giản. Ít nhất đó là vượt xa cô, bất quá việc công quan trọng hơn, Diệp Mỵ tiến hành sửa chữa và lưu trữ.
Chờ lưu trữ xong, Diệp Mỵ quay đầu lại nhìn Đỗ Thừa sau đó lại lôi vài vấn đề ra mà hỏi Đỗ Thừa.
Đỗ Thừa tự nhiên là không có đối với Diệp Mỵ giấu diếm cái gì, cho nên thấy Diệp Mỵ cầm nhiều vấn đề như vậy tới thử chính mình, Đỗ Thừa cũng không có giữ lại cái gì, trực tiếp đem những vấn đề kia đều chỉ đi ra.
Thấy Đỗ Thừa rất nhanh xử lý hết các vấn đề, sắc mặt Diệp Mỵ cũng dần dần dại ra một ít.
Mấy vấn đề này khá khó, cho dù là chuyên gia cũng không cách nào trong lúc nhất thời xử lý hết được. Nhưng là ở trước mặt Đỗ Thừa lại là không có gì khó khăn, nhìn thoáng qua đã là đem những vấn đề kia xử lí sạch.
"Đỗ Thừa, thật không ngờ anh là một cái cao thủ siêu cấp, trình độ của anh chỉ sợ là đứng đầu rồi” Diệp Mỵ nói.
"Nếu em thích, anh sẽ dạy em" Đỗ Thừa đối với Diệp Mỵ cũng sẽ không tàng tư, nói thẳng.
Chỉ cần Diệp Mỵ có hứng thú, Đỗ Thừa cũng không ngại để Diệp Mỵ tiếp xúc đến trình đố máy tính tương lai vài năm sau, hơn nữa làm như vậy đối với Diệp Mỵ tựa hồ cũng là có trợ giúp rất lớn.
"Thực?” Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy. Diệp Mỵ nhất thời vẻ mặt vẻ hưng phấn.
"Đương nhiên là thực, anh khi nào thì lừa gạt em”.
Đỗ Thừa thấy Diệp Mỵ như vậy, trong lòng cũng là có chút thật là cao hứng bởi vì theo thần sắc Diệp Mỵ, Đỗ Thừa biết Diệp Mỵ đối với cái này rất hứng thú, cho nên Đỗ Thừa không hề nghĩ ngợi liền đồng ý.
Đỗ Thừa liền án chiếu lấy tư liệu Hân Nhi cho hắn, bắt đầu chậm rãi dạy Diệp Mỵ.
Diệp Mỵ thiên phú không sai, Hơn nữa Đỗ Thừa giải thích tỉ mỉ tuy rằng xa xa không kịp tốc độ học tập của Đỗ Thừa nhưng là cũng đã rất nhanh rồi.
Đỗ Thừa tự nhiên không có khả năng lập tức dạy hết cho Diệp Mỵ, coi như Đỗ Thừa nguyện ý, Diệp Mỵ cũng là học không đến, cho nên cho đến khi Chung Tuyết Hoa gọi ăn cơm, Đỗ Thừa cũng chỉ là dạy một chút mà thôi.
Đỗ Thừa nói Diệp Mỵ: “Diệp Mỵ, em trước nghiên cứu một chút đi, anh sẽ cho em một phần tư liệu tự học, để khi không có anh ở bên, em cũng có thể tiến hành học tập".
"Vâng".
Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy, Diệp Mỵ tự nhiên là sẽ không cự tuyệt.
Bởi vậy, Đỗ Thừa cũng không vội mà đi tìm Trình Yên bởi vì Đỗ Thừa biết, sự tình mình cùng Trình Yên đã muốn định rồi, duy nhất để Đỗ Thừa có chút đau đầu là khi đó nên gặp Trình Yên ở trong tình huống nào.
Trong Đỗ Thừa suy tư Porsche cũng chậm rãi dừng ở cửa biệt thự Diệp Gia, cùng Diệp Mỵ xuống xe xong, Đỗ Thừa cùng Diệp Mỵ liền đi thẳng vào bên trong biệt thự.
Lúc giữa trưa, Diệp Thành Đồ có việc chưa có trở về, bất quá lúc Đỗ Thừa cùng Diệp Mỵ tiến vào biệt thự Diệp Thành Đồ đã trở lại, đang ngồi ở đại sảnh.
"Bác trai, bác đã trở lại".
Thấy Diệp Thành Đồ, Đỗ Thừa chủ động chào hỏi.
"Ừm".
Diệp Thành Đồ gật gật đầu Sau đó chỉ chỉ một bên sô pha, hướng phía Đỗ Thừa nói: “Ngồi ở đây đi, chúng ta nói chuyện".
"Vâng".
Đỗ Thừa tự nhiên sẽ không cự tuyệt, trực tiếp ngồi xuống, Diệp Mỵ thì đi về phòng.
“Đỗ Thừa, Công ty Dược Trung Tín cháu có bao nhiêu cổ phần?” Chờ Diệp Mỵ lên lầu, Diệp Thành Đồ liền hỏi Đỗ Thừa.
“Tám phần" Đỗ Thừa thật không ngờ Diệp Thành Đồ sẽ hỏi chuyện này, có chút ngoài ý muốn nhìn Diệp Thành Đồ, hỏi tiếp: “Bác trai, có phải hay không Công ty Dược Trung Tín có vấn đề gì? "
Diệp Thành Đồ nhẹ nhàng cười mà nói: “Không có gì, Hà gia có người muốn động Công ty Dược Trung Tín, bất quá ta giúp cháu được".
Nghe được Diệp Thành Đồ nói như vậy, Đỗ Thừa trong ánh mắt nhất thời nhiều vài phần cảm kích, Hà gia Đỗ Thừa tự nhiên là rõ ràng. Thì phải là cổ thế lực sau lưng Hà Diệu Anh, Đỗ Thừa nguyên bản liền luôn luôn kỳ quái vì cái gì Hà Diệu Anh sẽ tùy ý để Công ty Dược Trung Tín phát triển, thì ra là do Diệp Thành Đồ âm thầm hóa giải.
Diệp Thành Đồ nói ra việc này tự nhiên là không cần Đỗ Thừa cảm tạ, cho nên thấy Đỗ Thừa trầm tư Diệp Thành Đồ lại nói tiếp: “Đỗ Thừa, ngươi kế tiếp có tính toán gì, dùng cổ phần của ngươi khống chế Công ty Dược Trung Tín hay là ngươi tính toán ngay mặt đối phó Đỗ gia?"
Đỗ Thừa gật gật đầu Mười phần khẳng định nói: “Ừ, lấy Công ty Dược Trung Tín hướng phát triển, chỉ cần Hà gia không dùng ám chiêu ta có tin tưởng trong vòng hai năm để Thiên Dung dược nghiệp trực tiếp đóng cửa.
Đối với cái này Đỗ Thừa đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ cần hai loại dược liệu kia chế tạo thành công, Đỗ Thừa liền có thể nương bằng hai loại thuốc này mà tấn công Đỗ Gia.
Diệp Thành Đồ biết tính cách Đỗ Thừa, cũng tin tưởng năng lực Đỗ Thừa, tất nhiên Đỗ Thừa khẳng định như thế, hắn tự nhiên sẽ không đi hỏi cái gì mà là nói thẳng: "Yên tâm đi, Hà gia có sự tình gì ta sẽ giúp cháu chống đỡ, cháu yên tâm làm việc"
"Vâng, cháu biết rồi".
Đỗ Thừa lại gật gật đầu, Diệp Thành Đồ nói những lời này chẳng khác nào để cho hắn buông tay đi làm.
Nói như vậy, Đỗ Thừa hiện tại đã không còn băn khoăn gì nữa.
Cùng Diệp Thành Đồ tán gẫu xong, Đỗ Thừa thấy Diệp Mỵ còn không có xuống dưới liền đi thẳng lên lầu ba.
Cửa phòng không khóa, Đỗ Thừa nhẹ nhàng đẩy ra liền nhìn thấy Diệp Mỵ đang ngồi ở phía trước máy tính đang suy tư cái gì, thần sắc mười phần nghiêm túc, mà bên cạnh cô là đống đồ khi nãy.
"Diệp Mỵ, em đang nhìn cái gì?”Nhìn thấy Diệp Mỵ bộ dáng nghiêm túc, Thậm chí cả y phục trên người đều không có đổi, Đỗ Thừa có chút tò mò hỏi.
Diệp Mỵ hiển nhiên là mười phần nghiêm túc, nghe được thanh âm Đỗ Thừa mới phát hiện Đỗ Thừa đã đến, tay nhỏ bé hướng phía máy vi tính chỉ chỉ và nói: “Inte truyền lưu một phần hệ thống báo cáo lỗ hổng, em xem một chút là xong thôi".
Đỗ Thừa biết Diệp Mỵ ở ngành IT, nếu không phải không phải lần trước Diệp Nam Lăng nói Đỗ Thừa, Đỗ Thừa căn bản là không thể tưởng được thì ra Diệp Mỵ thế nhưng có được kỹ thuật máy vi tính tinh thâm như thế, nếu lúc trước không phải Diệp Nam Lăng ở Viện Quân Sự Khoa Học cùng một đối thủ có một ít mâu thuẫn, chỉ sợ Diệp Nam Lăng đã sớm đem Diệp Mỵ an bài tiến Viện Quân Sự Khoa Học mà không phải Cục Cảnh Vệ.
Mà Đỗ Thừa ngẫm lại cũng là thoải mái, Diệp Mỵ thời điểm ở Hoàng Phổ hội sở, mỗi ngày chủ yếu đều là trong phòng làm việc mà thôi.
Cho nên, nghe được Diệp Mỵ nói Đỗ Thừa liền đi tới, cô cũng không biết trình độ máy vi tính Đỗ Thừa như thế nào, nghĩ đến Đỗ Thừa chẳng qua tò mò nhìn xem mà thôi cho nên cũng không nói thêm gì mà tiếp tục nhìn màn hình.
Lấy Đỗ Thừa trình độ máy vi tính hiện tại thì cũng không có gì khó khăn, cho nên Đỗ Thừa nhìn thoáng qua Diệp Mỵ một cái cũng đã hiểu được lỗ hổng xuất hiện ở địa phương nào.
Chẳng qua Đỗ Thừa đối với cái hệ thống này có chút tò mò, bởi vì đây là một cái hệ thống mà khả năng phòng thủ mười phần cường đại, Đỗ Thừa khẳng định hệ thống phòng ngự này nhất định là của Viện Quân Sự Khoa Học.
Nhìn thấy Diệp Mỵ nhăn trán, Đỗ Thừa nghĩ nghĩ sau liền chỉ vào chỗ lỗ hổng nói: “Diệp Mỵ, vấn đề hẳn là xuất hiện ở đây, em chỉ cần đem mệnh lệnh sửa hẳn là sẽ tốt hơn".
Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy liền quay đầu lại nhìn thoáng qua Đỗ Thừa, trong ánh mắt lộ ra vài phần giật mình, bất quá rất nhanh cô liền quay đầu xem chỗ Đỗ Thừa vừa chỉ, Diệp Mỵ rất nhanh liền phát hiện vấn đề, điều này làm cho cô càng khó mà tưởng tượng nổi.
Liếc qua liền có thể thấy được lỗ hổng ở địa phương nào, rất rõ ràng trình độ máy vi tính của Đỗ Thừa chỉ sợ là không đơn giản. Ít nhất đó là vượt xa cô, bất quá việc công quan trọng hơn, Diệp Mỵ tiến hành sửa chữa và lưu trữ.
Chờ lưu trữ xong, Diệp Mỵ quay đầu lại nhìn Đỗ Thừa sau đó lại lôi vài vấn đề ra mà hỏi Đỗ Thừa.
Đỗ Thừa tự nhiên là không có đối với Diệp Mỵ giấu diếm cái gì, cho nên thấy Diệp Mỵ cầm nhiều vấn đề như vậy tới thử chính mình, Đỗ Thừa cũng không có giữ lại cái gì, trực tiếp đem những vấn đề kia đều chỉ đi ra.
Thấy Đỗ Thừa rất nhanh xử lý hết các vấn đề, sắc mặt Diệp Mỵ cũng dần dần dại ra một ít.
Mấy vấn đề này khá khó, cho dù là chuyên gia cũng không cách nào trong lúc nhất thời xử lý hết được. Nhưng là ở trước mặt Đỗ Thừa lại là không có gì khó khăn, nhìn thoáng qua đã là đem những vấn đề kia xử lí sạch.
"Đỗ Thừa, thật không ngờ anh là một cái cao thủ siêu cấp, trình độ của anh chỉ sợ là đứng đầu rồi” Diệp Mỵ nói.
"Nếu em thích, anh sẽ dạy em" Đỗ Thừa đối với Diệp Mỵ cũng sẽ không tàng tư, nói thẳng.
Chỉ cần Diệp Mỵ có hứng thú, Đỗ Thừa cũng không ngại để Diệp Mỵ tiếp xúc đến trình đố máy tính tương lai vài năm sau, hơn nữa làm như vậy đối với Diệp Mỵ tựa hồ cũng là có trợ giúp rất lớn.
"Thực?” Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy. Diệp Mỵ nhất thời vẻ mặt vẻ hưng phấn.
"Đương nhiên là thực, anh khi nào thì lừa gạt em”.
Đỗ Thừa thấy Diệp Mỵ như vậy, trong lòng cũng là có chút thật là cao hứng bởi vì theo thần sắc Diệp Mỵ, Đỗ Thừa biết Diệp Mỵ đối với cái này rất hứng thú, cho nên Đỗ Thừa không hề nghĩ ngợi liền đồng ý.
Đỗ Thừa liền án chiếu lấy tư liệu Hân Nhi cho hắn, bắt đầu chậm rãi dạy Diệp Mỵ.
Diệp Mỵ thiên phú không sai, Hơn nữa Đỗ Thừa giải thích tỉ mỉ tuy rằng xa xa không kịp tốc độ học tập của Đỗ Thừa nhưng là cũng đã rất nhanh rồi.
Đỗ Thừa tự nhiên không có khả năng lập tức dạy hết cho Diệp Mỵ, coi như Đỗ Thừa nguyện ý, Diệp Mỵ cũng là học không đến, cho nên cho đến khi Chung Tuyết Hoa gọi ăn cơm, Đỗ Thừa cũng chỉ là dạy một chút mà thôi.
Đỗ Thừa nói Diệp Mỵ: “Diệp Mỵ, em trước nghiên cứu một chút đi, anh sẽ cho em một phần tư liệu tự học, để khi không có anh ở bên, em cũng có thể tiến hành học tập".
"Vâng".
Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy, Diệp Mỵ tự nhiên là sẽ không cự tuyệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.