Chương 207: Gia tăng tiết mục
Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm
22/02/2013
Đỗ Thừa mới vừa ăn cơm tối xong, Thiết Quân đã đến bên ngoài biệt thự Diệp Gia. Đỗ Thừa căn bản sẽ không có biện pháp cự tuyệt nên bị Thiết Quân lôi kéo đi tới Thiên Đường Nhân Gian.
Đi Thiên Đường Nhân Gian bị chuốc mấy chục chai bia, Đỗ Thừa lúc này mới chở A Hổ lúc này đã có chút say ngà ngà về tới biệt thự.
Tuy rằng buổi tối gần mười hai giờ nhưng là Diệp Mỵ nhưng vẫn là mặc đồ ngủ ngồi phía trước nghiêm túc tiêu hóa mớ kiến thức Đỗ Thừa mới đưa.
Chẳng qua, ngày tốt cảnh đẹp như thế Đỗ Thừa như thế nào sẽ bỏ qua Diệp Mỵ, nhanh chóng chạy tới phòng tắm tắm rửa, Đỗ Thừa liền trực tiếp bế Diệp Mỵ từ bàn máy tính mà chuyển qua giường lớn.
Diệp Mỵ vốn là giãy dụa nhưng sau đó cũng ôm Đỗ Thừa, ánh mắt mê ly cực hạn tràn ngập xuân tình.
Đêm điên cuồng, cho đến lúc Đỗ Thừa vô cùng thỏa mãn mà bộc phát, Diệp Mỵ đã mềm nhũn ra, ngã xuống trên giường mà ngủ say sưa, tựu lúc buổi sáng Đỗ Thừa rời đi Diệp Mỵ cũng còn không có tỉnh lại, hoặc là nói, Diệp Mỵ căn bản là không muốn tỉnh lại.
Ly khai Diệp Gia, Đỗ Thừa trực tiếp lái xe hướng phía khách sạn Ritz Carlton, chỗ ở của Cố Tư Hân cùng Cố Giai Nghi.
Thời điểm Đỗ Thừa tới khách sạn Ritz Carlton, thời gian là hơn mười giờ sáng, Cố Giai Nghi các nàng sớm đã ra khỏi giường. Cố Tư Hân luyện Piano, Tô Tuyết Như cùng Chương Vịnh Hoa đã đi, mở cửa cho Đỗ Thừa là Cố Giai Nghi.
“Rốt cuộc đã tới, Tư Hân nha đầu kia nhớ anh đều nhanh muốn điên rồi".
Cố Giai Nghi chỉ chỉ Cố Tư Hân mà nói, tuy nói như vậy nhưng là chính cô cũng hết sức cao hứng.
"Em sẽ không nhớ tới anh sao?”
Đỗ Thừa nhẹ đóng cửa lại sau đó một phen ôm Cố Giai Nghi, đem đối phương đẩy vào tường và hôn vài cái, lúc này mới hướng phía cô nhẹ giọng hỏi.
Cố Giai Nghi bị động tác của Đỗ Thừa mà bất ngờ, mà động tác tiếp theo càng làm cho Cố Giai Nghi hết hồn.
Bởi vì bàn tay Đỗ Thừa chẳng biết lúc nào đã chiếm hữu bộ ngực sữa của nàng, hơn nữa bàn tay bên kia lại vòng xuống phía dưới váy.
Cố Giai Nghi nào biết Đỗ Thừa sẽ lớn mật như thế, sợ Cố Tư Hân đột nhiên chạy đến, trên mặt đẹp nhất thời đã tràn ngập khẩn trương, trừng mắt nhìn Đỗ Thừa một cái rồi vội vàng từ trong lòng Đỗ Thừa giãy dụa rời đi, chẳng qua trên khuôn mặt xinh đẹp cũng đã đỏ ửng vài phần.
Đỗ Thừa tự nhiên không háo sắc như thế, chỉ là muốn đùa giỡn một chút Cố Giai Nghi mà thôi, thấy Cố Giai Nghi cuống quít né ra, trên mặt Đỗ Thừa cũng đã tràn ngập ý cười.
Quả nhiên, chính như Cố Giai Nghi nói như vậy, Cố Tư Hân nhìn Đỗ Thừa vừa đến liền trực tiếp chạy tới trong lòng Đỗ Thừa, bất quá Cố Tư Hân mặt mỏng chẳng qua cùng Đỗ Thừa ôm một chút liền núp ở bên cạnh Cố Giai Nghi.
“Chuẩn bị thế nào, buổi tối có lòng tin hay không?"
Nhìn thấy bộ dáng động lòng người của Cố Tư Hân, trong lòng Đỗ Thừa hết sức thoải mái.
“Em hôm qua đã tập luyện qua, hẳn là không có vấn đề" Cố Tư Hân gật gật đầu, lần biểu diễn này cô chuẩn bị mười phần đầy đủ.
Còn sân khấu vốn là tại phòng nhạc công viên Trung Sơn, chẳng qua lúc địa điểm công bố, trên inte làn sóng phản đối cũng ngày càng nhiều, nguyên nhân rất đơn giản, phòng nhạc công viên Trung Sơn quá nhỏ không thể chứa hết người được.
Sau ở dưới đề nghị của Chương Vịnh Hoa thì địa điểm được chuyển đến sân vận động quốc gia sức chứa tám vạn người. Bởi vì như thế, Tô Tuyết Như cùng Bành Vịnh Hoa sớm đã đi ra ngoài cũng là vì vụ việc sân bãi cần phải bố trí nhiều, mà hôm nay là ngày cuối cùng tự nhiên là không thể qua loa.
Tuy rằng sân vận động quốc gia chỗ ngồi cố định đến tận một trăm ngàn nhưng chỉ trong ba ngày đã bán hết sạch, chỉ còn vé chợ đen với giá cao ngất ngưởng. Đặc biệt ba ngàn vị trí đầu giá lên tới mười ngàn.
Cho dù vậy người mua vẫn là rất nhiều, bởi vậy có thể thấy được buổi biểu diễn lần này của Cố Tư Hân thật là hấp dẫn.
"Đỗ Thừa, Buổi tối em tính toán tăng thêm một cái tiết mục, được không".
Cùng Đỗ Thừa giới thiệu sơ lược địa điểm tổ chức xong Cố Tư Hân vẻ mặt chờ mong hướng phía Đỗ Thừa hỏi.
“Em là vai chính, em tăng tiết mục thì cần gì phải hỏi anh” Trong đầu hắn linh quang bỗng nhiên chợt lóe, đã hiểu được Cố Tư Hân muốn an bài tiết mục gì.
Quả nhiên, đúng như Đỗ Thừa đoán, hắn vừa nói xong, Cố Tư Hân hướng phía Đỗ Thừa nói: “Chuyện này phải anh đáp ứng mới được, vì vậy tiết mục kia cùng anh có liên quan".
Thấy Cố Tư Hân bộ dáng đáng yêu như vậy, Đỗ Thừa nhịn không được vươn tay ra sờ sờ mái tóc rồi hỏi: “Em có phải muốn anh cùng em đánh đàn phải không?"
"Ừm” Cố Tư Hân gật đầu, thấy Đỗ Thừa không có cự tuyệt thì cô hết sức cao hứng.
Đỗ Thừa xác thực là không có ý tứ cự tuyệt, nhẹ nói: “Vậy được rồi, dù sao anh đáp ứng qua sáng tác một bài nhạc cấp cho quỹ từ thiện Tâm Hân, như vậy đêm nay liền dùng nó đi".
"Đỗ Thừa, anh đã sáng tác rồi sao?” Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy, Cố Tư Hân nhất thời rất là hưng phấn hỏi.
Cố Giai Nghi một bên cũng là vẻ mặt chờ mong mà nhìn Đỗ Thừa.
"Bí mật, buổi tối mọi người sẽ biết".
Đỗ Thừa cười thần bí, không có để lộ ra.
Hắn căn bản là không cần chuẩn bị cái gì bởi vì Hân Nhi đã sớm chuẩn bị cho Đỗ Thừa một bài piano khác, chẳng qua khúc piano này cũng không giống phong cách Cố Tư Hân, cho nên Đỗ Thừa luôn luôn không có dạy Cố Tư Hân, bất quá nếu là hắn đàn thì không có vấn đề gì.
Buổi chiều, Đỗ Thừa liền lưu tại cùng Cố Tư Hân, mà Tô Tuyết Như cùng Bành Vịnh Hoa thẳng đến xế chiều năm giờ mới trở về.
Theo thần sắc hưng phấn trên mặt Tô Tuyết Như thì sự tình lần này hẳn là mười phần thuận lợi.
Thật ra cái này cũng không khó tưởng tượng, có Bành Vịnh Hoa, còn có Cố Tư Hân thân phận đặc thù, hết thảy tự nhiên là phải bật đèn xanh, ở loại tình huống này đương nhiên sẽ mười phần thuận lợi.
Mọi người cùng nhau ăn một bữa tối phong phú, sau đó đám người Đỗ Thừa trực tiếp bắt đầu đi.
Tuy rằng buổi diễn tới tám giờ tối mới cử hành nhưng là chờ đám người Đỗ Thừa đến, bên ngoài sân vận động quốc gia đã là đầy ắp người, liếc mắt một cái nhìn lại. Cơ hồ chính là người đông nghìn nghịt, cũng may buổi diễn này được cảnh sát "mạnh mẽ ủng hộ” tổng cộng có gần hai trăm danh cảnh sát duy trì trật tự. Tuy rằng thoạt nhìn có chút loạn nhưng thật ra khá trật tự.
Đám người Đỗ Thừa ở cửa sau sân vận động quốc gia xuống xe và đi vào hậu trường.
Cố Tư Hân sau khi tới Liền bị nhân viên trang điểm mang đi, Tô Tuyết Như cùng Chương Vịnh Hoa theo sát phía sau, Đỗ Thừa cùng Cố Giai Nghi lại mười phần nhàn rỗi.
Bất quá hai người trên mặt đều đã tràn ngập thần sắc chờ mong, dù sao đây là lần đầu tiên Cố Tư Hân biểu diễn, mà lại ở quy mô lớn như vậy, cho dù là Đỗ Thừa cũng là nhịn không được có chút kích động.
Ước chừng bảy giờ tối, bên trong sân vận động quốc gia đã đầy người, có thể nói là từng mảnh biển người, mười phần đồ sộ.
Tám giờ tối, dưới sự chủ trì của MC buổi diễn liền bắt đầu.
Cố Tư Hân như một nàng công chúa trong đồng thoại, chậm rãi hướng trung tâm sân vận động mà đi ra.
Toàn bộ ngọn đèn ở một khắc này đều tắt xuống, chỉ có một ngọn đèn chiếu Cố Tư Hân, ánh mắt mọi người ở một khắc này đều đã rơi vào trên người Cố Tư Hân, tiếng vỗ tay cùng hoan hô vô cùng nhiệt liệt.
Cố Tư Hân hiện tại có thể nói là ngày càng có kinh nghiệm, ở dưới mười vạn người nhìn chăm chú thản nhiên mỉm cười, hoàn toàn không có nửa điểm luống cuống.
Chờ Cố Tư Hân ngồi phía trước Piano, thanh âm bốn phía ở một khắc này đều đình chỉ xuống dưới. Nương theo sau tiếng nhạc của Cố Tư Hân, buổi diễn chính thức mở màn.
Đỗ Thừa cùng Cố Giai Nghi đứng ở phía sau đài nhìn thấy tình cảnh bên ngoài, Cố Giai Nghi nhìn thấy trong ánh mắt Cố Tư Hân đã tràn ngập kích động cùng kiêu ngạo mà Đỗ Thừa, hắn ở bên trong sân vận động tìm tòi một bóng người.
Tuy rằng liếc mắt một cái trong biển người nhưng là lấy thị lực cường đại của Đỗ Thừa, cần tìm một người cũng không phải là cái gì quá khó khăn.
Quả nhiên, không đến một phút đồng hồ, ánh mắt Đỗ Thừa đã rơi vào một chỗ - Trình Yên.
Đi Thiên Đường Nhân Gian bị chuốc mấy chục chai bia, Đỗ Thừa lúc này mới chở A Hổ lúc này đã có chút say ngà ngà về tới biệt thự.
Tuy rằng buổi tối gần mười hai giờ nhưng là Diệp Mỵ nhưng vẫn là mặc đồ ngủ ngồi phía trước nghiêm túc tiêu hóa mớ kiến thức Đỗ Thừa mới đưa.
Chẳng qua, ngày tốt cảnh đẹp như thế Đỗ Thừa như thế nào sẽ bỏ qua Diệp Mỵ, nhanh chóng chạy tới phòng tắm tắm rửa, Đỗ Thừa liền trực tiếp bế Diệp Mỵ từ bàn máy tính mà chuyển qua giường lớn.
Diệp Mỵ vốn là giãy dụa nhưng sau đó cũng ôm Đỗ Thừa, ánh mắt mê ly cực hạn tràn ngập xuân tình.
Đêm điên cuồng, cho đến lúc Đỗ Thừa vô cùng thỏa mãn mà bộc phát, Diệp Mỵ đã mềm nhũn ra, ngã xuống trên giường mà ngủ say sưa, tựu lúc buổi sáng Đỗ Thừa rời đi Diệp Mỵ cũng còn không có tỉnh lại, hoặc là nói, Diệp Mỵ căn bản là không muốn tỉnh lại.
Ly khai Diệp Gia, Đỗ Thừa trực tiếp lái xe hướng phía khách sạn Ritz Carlton, chỗ ở của Cố Tư Hân cùng Cố Giai Nghi.
Thời điểm Đỗ Thừa tới khách sạn Ritz Carlton, thời gian là hơn mười giờ sáng, Cố Giai Nghi các nàng sớm đã ra khỏi giường. Cố Tư Hân luyện Piano, Tô Tuyết Như cùng Chương Vịnh Hoa đã đi, mở cửa cho Đỗ Thừa là Cố Giai Nghi.
“Rốt cuộc đã tới, Tư Hân nha đầu kia nhớ anh đều nhanh muốn điên rồi".
Cố Giai Nghi chỉ chỉ Cố Tư Hân mà nói, tuy nói như vậy nhưng là chính cô cũng hết sức cao hứng.
"Em sẽ không nhớ tới anh sao?”
Đỗ Thừa nhẹ đóng cửa lại sau đó một phen ôm Cố Giai Nghi, đem đối phương đẩy vào tường và hôn vài cái, lúc này mới hướng phía cô nhẹ giọng hỏi.
Cố Giai Nghi bị động tác của Đỗ Thừa mà bất ngờ, mà động tác tiếp theo càng làm cho Cố Giai Nghi hết hồn.
Bởi vì bàn tay Đỗ Thừa chẳng biết lúc nào đã chiếm hữu bộ ngực sữa của nàng, hơn nữa bàn tay bên kia lại vòng xuống phía dưới váy.
Cố Giai Nghi nào biết Đỗ Thừa sẽ lớn mật như thế, sợ Cố Tư Hân đột nhiên chạy đến, trên mặt đẹp nhất thời đã tràn ngập khẩn trương, trừng mắt nhìn Đỗ Thừa một cái rồi vội vàng từ trong lòng Đỗ Thừa giãy dụa rời đi, chẳng qua trên khuôn mặt xinh đẹp cũng đã đỏ ửng vài phần.
Đỗ Thừa tự nhiên không háo sắc như thế, chỉ là muốn đùa giỡn một chút Cố Giai Nghi mà thôi, thấy Cố Giai Nghi cuống quít né ra, trên mặt Đỗ Thừa cũng đã tràn ngập ý cười.
Quả nhiên, chính như Cố Giai Nghi nói như vậy, Cố Tư Hân nhìn Đỗ Thừa vừa đến liền trực tiếp chạy tới trong lòng Đỗ Thừa, bất quá Cố Tư Hân mặt mỏng chẳng qua cùng Đỗ Thừa ôm một chút liền núp ở bên cạnh Cố Giai Nghi.
“Chuẩn bị thế nào, buổi tối có lòng tin hay không?"
Nhìn thấy bộ dáng động lòng người của Cố Tư Hân, trong lòng Đỗ Thừa hết sức thoải mái.
“Em hôm qua đã tập luyện qua, hẳn là không có vấn đề" Cố Tư Hân gật gật đầu, lần biểu diễn này cô chuẩn bị mười phần đầy đủ.
Còn sân khấu vốn là tại phòng nhạc công viên Trung Sơn, chẳng qua lúc địa điểm công bố, trên inte làn sóng phản đối cũng ngày càng nhiều, nguyên nhân rất đơn giản, phòng nhạc công viên Trung Sơn quá nhỏ không thể chứa hết người được.
Sau ở dưới đề nghị của Chương Vịnh Hoa thì địa điểm được chuyển đến sân vận động quốc gia sức chứa tám vạn người. Bởi vì như thế, Tô Tuyết Như cùng Bành Vịnh Hoa sớm đã đi ra ngoài cũng là vì vụ việc sân bãi cần phải bố trí nhiều, mà hôm nay là ngày cuối cùng tự nhiên là không thể qua loa.
Tuy rằng sân vận động quốc gia chỗ ngồi cố định đến tận một trăm ngàn nhưng chỉ trong ba ngày đã bán hết sạch, chỉ còn vé chợ đen với giá cao ngất ngưởng. Đặc biệt ba ngàn vị trí đầu giá lên tới mười ngàn.
Cho dù vậy người mua vẫn là rất nhiều, bởi vậy có thể thấy được buổi biểu diễn lần này của Cố Tư Hân thật là hấp dẫn.
"Đỗ Thừa, Buổi tối em tính toán tăng thêm một cái tiết mục, được không".
Cùng Đỗ Thừa giới thiệu sơ lược địa điểm tổ chức xong Cố Tư Hân vẻ mặt chờ mong hướng phía Đỗ Thừa hỏi.
“Em là vai chính, em tăng tiết mục thì cần gì phải hỏi anh” Trong đầu hắn linh quang bỗng nhiên chợt lóe, đã hiểu được Cố Tư Hân muốn an bài tiết mục gì.
Quả nhiên, đúng như Đỗ Thừa đoán, hắn vừa nói xong, Cố Tư Hân hướng phía Đỗ Thừa nói: “Chuyện này phải anh đáp ứng mới được, vì vậy tiết mục kia cùng anh có liên quan".
Thấy Cố Tư Hân bộ dáng đáng yêu như vậy, Đỗ Thừa nhịn không được vươn tay ra sờ sờ mái tóc rồi hỏi: “Em có phải muốn anh cùng em đánh đàn phải không?"
"Ừm” Cố Tư Hân gật đầu, thấy Đỗ Thừa không có cự tuyệt thì cô hết sức cao hứng.
Đỗ Thừa xác thực là không có ý tứ cự tuyệt, nhẹ nói: “Vậy được rồi, dù sao anh đáp ứng qua sáng tác một bài nhạc cấp cho quỹ từ thiện Tâm Hân, như vậy đêm nay liền dùng nó đi".
"Đỗ Thừa, anh đã sáng tác rồi sao?” Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy, Cố Tư Hân nhất thời rất là hưng phấn hỏi.
Cố Giai Nghi một bên cũng là vẻ mặt chờ mong mà nhìn Đỗ Thừa.
"Bí mật, buổi tối mọi người sẽ biết".
Đỗ Thừa cười thần bí, không có để lộ ra.
Hắn căn bản là không cần chuẩn bị cái gì bởi vì Hân Nhi đã sớm chuẩn bị cho Đỗ Thừa một bài piano khác, chẳng qua khúc piano này cũng không giống phong cách Cố Tư Hân, cho nên Đỗ Thừa luôn luôn không có dạy Cố Tư Hân, bất quá nếu là hắn đàn thì không có vấn đề gì.
Buổi chiều, Đỗ Thừa liền lưu tại cùng Cố Tư Hân, mà Tô Tuyết Như cùng Bành Vịnh Hoa thẳng đến xế chiều năm giờ mới trở về.
Theo thần sắc hưng phấn trên mặt Tô Tuyết Như thì sự tình lần này hẳn là mười phần thuận lợi.
Thật ra cái này cũng không khó tưởng tượng, có Bành Vịnh Hoa, còn có Cố Tư Hân thân phận đặc thù, hết thảy tự nhiên là phải bật đèn xanh, ở loại tình huống này đương nhiên sẽ mười phần thuận lợi.
Mọi người cùng nhau ăn một bữa tối phong phú, sau đó đám người Đỗ Thừa trực tiếp bắt đầu đi.
Tuy rằng buổi diễn tới tám giờ tối mới cử hành nhưng là chờ đám người Đỗ Thừa đến, bên ngoài sân vận động quốc gia đã là đầy ắp người, liếc mắt một cái nhìn lại. Cơ hồ chính là người đông nghìn nghịt, cũng may buổi diễn này được cảnh sát "mạnh mẽ ủng hộ” tổng cộng có gần hai trăm danh cảnh sát duy trì trật tự. Tuy rằng thoạt nhìn có chút loạn nhưng thật ra khá trật tự.
Đám người Đỗ Thừa ở cửa sau sân vận động quốc gia xuống xe và đi vào hậu trường.
Cố Tư Hân sau khi tới Liền bị nhân viên trang điểm mang đi, Tô Tuyết Như cùng Chương Vịnh Hoa theo sát phía sau, Đỗ Thừa cùng Cố Giai Nghi lại mười phần nhàn rỗi.
Bất quá hai người trên mặt đều đã tràn ngập thần sắc chờ mong, dù sao đây là lần đầu tiên Cố Tư Hân biểu diễn, mà lại ở quy mô lớn như vậy, cho dù là Đỗ Thừa cũng là nhịn không được có chút kích động.
Ước chừng bảy giờ tối, bên trong sân vận động quốc gia đã đầy người, có thể nói là từng mảnh biển người, mười phần đồ sộ.
Tám giờ tối, dưới sự chủ trì của MC buổi diễn liền bắt đầu.
Cố Tư Hân như một nàng công chúa trong đồng thoại, chậm rãi hướng trung tâm sân vận động mà đi ra.
Toàn bộ ngọn đèn ở một khắc này đều tắt xuống, chỉ có một ngọn đèn chiếu Cố Tư Hân, ánh mắt mọi người ở một khắc này đều đã rơi vào trên người Cố Tư Hân, tiếng vỗ tay cùng hoan hô vô cùng nhiệt liệt.
Cố Tư Hân hiện tại có thể nói là ngày càng có kinh nghiệm, ở dưới mười vạn người nhìn chăm chú thản nhiên mỉm cười, hoàn toàn không có nửa điểm luống cuống.
Chờ Cố Tư Hân ngồi phía trước Piano, thanh âm bốn phía ở một khắc này đều đình chỉ xuống dưới. Nương theo sau tiếng nhạc của Cố Tư Hân, buổi diễn chính thức mở màn.
Đỗ Thừa cùng Cố Giai Nghi đứng ở phía sau đài nhìn thấy tình cảnh bên ngoài, Cố Giai Nghi nhìn thấy trong ánh mắt Cố Tư Hân đã tràn ngập kích động cùng kiêu ngạo mà Đỗ Thừa, hắn ở bên trong sân vận động tìm tòi một bóng người.
Tuy rằng liếc mắt một cái trong biển người nhưng là lấy thị lực cường đại của Đỗ Thừa, cần tìm một người cũng không phải là cái gì quá khó khăn.
Quả nhiên, không đến một phút đồng hồ, ánh mắt Đỗ Thừa đã rơi vào một chỗ - Trình Yên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.