Tôi Có Thể Nhìn Thấy Giá Trị Sinh Mệnh
Chương 9:
Bút Tiêm Đích Thủ Thuật Đao
22/03/2023
Công việc chuẩn bị kết thúc!
Lục Thần dùng bàn tay phải dán chặt vào vị trí chính giữa ngực, năm ngón tay trái nhổng lên, hai cánh tay duỗi thẳng.
Bắt đầu ấn bên ngoài ngực!
"Tốc độ ấn ít nhất phải đảm bảo mỗi phút phải có 100 tới 120 lần!"
"Độ sâu của ấn ít nhất 5-6 cm!"
"Trong quá trình ấn, gót tay không thể rời khỏi lồng ngực, để tránh vị trí ấn dao động, xảy ra sự cố gảy xương sườn."
Nội dung chính trong hồi sức tim phổi, hiện lên không ngừng trong đầu của anh.
Một vòng tuần hoàn của thao tác hồi sức tim phổi, chính là ba mươi lần ấn.
Trán và mũi của Lục Thần đã bắt đầu hơi rỉ mồ hôi.
"Thần Nhi, đổi để tôi thay!"
Lúc này, Chu Vĩ đã tới bên cạnh Lục Thần.
"Được!" Lục Thần gật đầu.
Anh lui ra, nhường vị trí lại cho Chu Vĩ, Chu Vĩ lập tức tiếp nối động tác ép tim của anh.
Mà Lục Thần còn có thao tác quan trọng hơn cần phải làm!
Đó chính là hô hấp nhân tạo!
Cái gọi là hồi sức tim phổi, có thể hiểu từ ý trên mặt chữ.
Cần đối với tim và phổi tiến hành hồi sức!
Ấn ngoài ngực, là duy trì nhịp đập của tim, duy trì chức năng bơm máu của tim.
Tiếp theo, còn cần phải thông khí cho phổi, như vậy mới có thể làm cho khí oxi đi vào trong cơ thể.
Cũng chính là hô hấp nhân tạo mà chúng ta thường nói.
Lục Thần nghiêng đầu của Viên Hạo về một bên, dọn dẹp dị vật chảy ra từ trong miệng của anh ta.
Lục Thần trầm giọng nói: "Chu Vĩ, chờ cậu làm xong vòng tuần hoàn này, tôi bắt đầu hô hấp nhân tạo."
"Được." Chu Vĩ vừa ấn bên ngoài lồng ngực, vừa gật đầu, "Trong túi của ta vừa vặn có khẩu trang sử dụng một lần."
Trước khi tiến hành hô hấp nhân tạo miệng đối miệng, phải đảm bảo an toàn cho mình, phải đặt vật có tính thông khí như vải xô, khăn tay hoặc khẩu trang dùng một lần ở chỗ miệng của người mắc bệnh, tiến hành cách ly.
Lục Thần đặt khẩu trang sử dụng một lần che miệng mũi của Viên Hạo.
Chờ Chu Vĩ làm xong một vòng tuần hoa ba mươi lần ấn, anh lập tức vươn tay nắm lấy cánh mũi của Viên Hạo, tiến hành thổi khí vào miệng đã bọc khẩu trang.
Cùng lúc đó, Lục Thần liếc mắt chú ý đến tình trạng phập phồng lồng ngực của Viên Hạ.
Ngực phập phồng, đại biểu hô hấp nhân tạo có tác dụng!
...
Ông chủ của tiệm net Đổng Dược Hoa nhận được điện thoại của Tiểu Lệ, vội vàng lái xe từ nhà đến.
Một đường vượt đèn đỏ, xuống xe, chạy như như điên vào trong tiệm net.
Còn chưa vào tiệm net Hưng Hân, ông ta đã nhìn thấy cửa tiệm net vây quanh một vòng người.
Ông ta đã sớm nóng lòng như kiến bò trên chảo nóng, nếu người này chết trong tiệm net của ông ta, vậy tiệm net Hưng Hân này, cũng đừng nghĩ tiếp tục làm ăn được nữa!
"Tiểu Lệ, tình huống thế nào rồi."
Đi vào tiệm net, Đổng Dược Hoa lập tức tìm được Tiểu Lệ trong đám người.
Mặt mũi của Tiểu Lệ tái nhợt, chỉ tay vào Viên Hạo đang được cấp cứu trên đất, môi khẽ run, nói: "Ông, ông chủ, Viên Hào, anh ta mới vừa mua xong coca, đột nhiên té xỉu."
"Vậy hai người này là..."
Đổng Dược Hoa chỉ vào Lục Thần và Chu Vĩ.
Mới vừa rồi ông ta vào cửa, cũng không nhìn thấy xe cứu thương.
Như vậy hai người này là bác sĩ ở gần đây?
"Ông chủ, tôi biết một người trong đó, anh ta là sinh viên đại học Giang thành gần đây, hình như là học y." Tiểu Lệ nhút nhát nói, "Anh ta thường xuyên đến tiệm net của chúng ta, cho nên tôi biết."
Lục Thần dùng bàn tay phải dán chặt vào vị trí chính giữa ngực, năm ngón tay trái nhổng lên, hai cánh tay duỗi thẳng.
Bắt đầu ấn bên ngoài ngực!
"Tốc độ ấn ít nhất phải đảm bảo mỗi phút phải có 100 tới 120 lần!"
"Độ sâu của ấn ít nhất 5-6 cm!"
"Trong quá trình ấn, gót tay không thể rời khỏi lồng ngực, để tránh vị trí ấn dao động, xảy ra sự cố gảy xương sườn."
Nội dung chính trong hồi sức tim phổi, hiện lên không ngừng trong đầu của anh.
Một vòng tuần hoàn của thao tác hồi sức tim phổi, chính là ba mươi lần ấn.
Trán và mũi của Lục Thần đã bắt đầu hơi rỉ mồ hôi.
"Thần Nhi, đổi để tôi thay!"
Lúc này, Chu Vĩ đã tới bên cạnh Lục Thần.
"Được!" Lục Thần gật đầu.
Anh lui ra, nhường vị trí lại cho Chu Vĩ, Chu Vĩ lập tức tiếp nối động tác ép tim của anh.
Mà Lục Thần còn có thao tác quan trọng hơn cần phải làm!
Đó chính là hô hấp nhân tạo!
Cái gọi là hồi sức tim phổi, có thể hiểu từ ý trên mặt chữ.
Cần đối với tim và phổi tiến hành hồi sức!
Ấn ngoài ngực, là duy trì nhịp đập của tim, duy trì chức năng bơm máu của tim.
Tiếp theo, còn cần phải thông khí cho phổi, như vậy mới có thể làm cho khí oxi đi vào trong cơ thể.
Cũng chính là hô hấp nhân tạo mà chúng ta thường nói.
Lục Thần nghiêng đầu của Viên Hạo về một bên, dọn dẹp dị vật chảy ra từ trong miệng của anh ta.
Lục Thần trầm giọng nói: "Chu Vĩ, chờ cậu làm xong vòng tuần hoàn này, tôi bắt đầu hô hấp nhân tạo."
"Được." Chu Vĩ vừa ấn bên ngoài lồng ngực, vừa gật đầu, "Trong túi của ta vừa vặn có khẩu trang sử dụng một lần."
Trước khi tiến hành hô hấp nhân tạo miệng đối miệng, phải đảm bảo an toàn cho mình, phải đặt vật có tính thông khí như vải xô, khăn tay hoặc khẩu trang dùng một lần ở chỗ miệng của người mắc bệnh, tiến hành cách ly.
Lục Thần đặt khẩu trang sử dụng một lần che miệng mũi của Viên Hạo.
Chờ Chu Vĩ làm xong một vòng tuần hoa ba mươi lần ấn, anh lập tức vươn tay nắm lấy cánh mũi của Viên Hạo, tiến hành thổi khí vào miệng đã bọc khẩu trang.
Cùng lúc đó, Lục Thần liếc mắt chú ý đến tình trạng phập phồng lồng ngực của Viên Hạ.
Ngực phập phồng, đại biểu hô hấp nhân tạo có tác dụng!
...
Ông chủ của tiệm net Đổng Dược Hoa nhận được điện thoại của Tiểu Lệ, vội vàng lái xe từ nhà đến.
Một đường vượt đèn đỏ, xuống xe, chạy như như điên vào trong tiệm net.
Còn chưa vào tiệm net Hưng Hân, ông ta đã nhìn thấy cửa tiệm net vây quanh một vòng người.
Ông ta đã sớm nóng lòng như kiến bò trên chảo nóng, nếu người này chết trong tiệm net của ông ta, vậy tiệm net Hưng Hân này, cũng đừng nghĩ tiếp tục làm ăn được nữa!
"Tiểu Lệ, tình huống thế nào rồi."
Đi vào tiệm net, Đổng Dược Hoa lập tức tìm được Tiểu Lệ trong đám người.
Mặt mũi của Tiểu Lệ tái nhợt, chỉ tay vào Viên Hạo đang được cấp cứu trên đất, môi khẽ run, nói: "Ông, ông chủ, Viên Hào, anh ta mới vừa mua xong coca, đột nhiên té xỉu."
"Vậy hai người này là..."
Đổng Dược Hoa chỉ vào Lục Thần và Chu Vĩ.
Mới vừa rồi ông ta vào cửa, cũng không nhìn thấy xe cứu thương.
Như vậy hai người này là bác sĩ ở gần đây?
"Ông chủ, tôi biết một người trong đó, anh ta là sinh viên đại học Giang thành gần đây, hình như là học y." Tiểu Lệ nhút nhát nói, "Anh ta thường xuyên đến tiệm net của chúng ta, cho nên tôi biết."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.