Chương 239: Cao nhân trong mắt người khác
Tân Phong
30/06/2017
- Mau... mau, mau gọi đầu bếp có tay nghề tốt nhất nhanh chóng làm cho ta bàn tiệc phong phú nhất.
Yêu Thiên xé rách hư không xuất hiện trong Yêu gia, sau đó lập tức
quát ầm lên, âm thanh lớn tới mức toàn bộ Yêu gia đều có thể nghe được.
Lần này lịch lãm Táng Hải Yêu Địa, Yêu Thiên cũng không để con cháu trong gia tộc đi qua, bởi vì lão cảm giác tình huống ở Táng Hải Yêu Địa có chút bất thường.
Làm người khống chế duy nhất của tòa thành sát cấm địa, chút ánh mắt vẫn phải có, hơn nữa bao nhiêu năm qua, Yêu gia đã bồi dưỡng được vô số đệ tử tiềm năng, hoàn toàn không cần đi mạo hiểm.
- Gia chủ, có chuyện gì vậy ạ...
Quản gia Yêu gia vội vàng chạy tới, lo lắng hỏi.
- Mau truyền lệnh, để đầu bếp tốt nhất làm cho ta một bàn tiệc phong phú nhất, trong vòng một nén nhang phải hoàn thành, nếu không, chết.
Yêu Thiên lạnh lùng nói.
Quản gia nghe thế thì sửng sốt, cũng kinh ngạc vô cùng, y chưa bao giờ thấy gia chủ cuống cuồng như thế. Thế nhưng quản gia cũng không dám hỏi nhiều, vội vàng đi chuẩn bị.
Lúc này, một bóng người từ trên trời giáng xuống. Vài đệ tử gia tộc nhìn thấy bóng người kia, trong lòng run lên, khí tức thật mạnh.
- Lão tổ...
Yêu Thiên nhìn thấy người tới, vội tiến lên hành lễ, nhưng nội tâm lại có chút ấm ức, vì ở thời gian nguy hiểm vừa rồi, lão tổ đã từ bỏ Yêu Thiên.
Nhưng đối phương là lão tổ, còn là gia gia mình, có tức giận hơn cũng chẳng có cách nào.
- Lần này là cơ hội hiếm có, ngươi truyền xuống, đợi lát nữa để đám nhỏ đi cùng ta. Nếu có thể tạo quan hệ tốt với vị kia, tất sẽ thành một hậu thuẫn vô cùng lớn cho Yêu gia.
Yêu gia lão tổ trầm giọng nói.
Trong lòng lão có ý nghĩ của mình. Vị kia là một tồn tại kinh khủng, xem tuổi cũng không lớn, tuy không thể đoán được là bao nhiêu, nhưng vẫn nên mang đệ tử gia tộc đi qua, nếu vận khí tốt, có đệ tử nào đó hợp mắt vị kia, tạo thành quan hệ, vậy sẽ thành con bài chưa lật mới cho Yêu gia.
Yêu gia ở Đông Linh châu tuy là gia tộc rất cường đại, nhưng không thể nói trước được chuyện mây trời, rất khó cam đoan Yêu gia có thể đời đời truyền thừa xuống.
Mà nếu có một ngày Yêu gia lọt vào tai ương diệt môn, nếu có quan hệ tốt, có thể tới cửa khóc lóc van xin, không chừng vị kia có lẽ là niệm tình cũ, tiến đến hỗ trợ.
- Vâng, lão tổ.
Yêu Thiên gật gật đầu, lập tức hóa thành một luồng sáng, đi mang mấy nhi tử qua.
Rất nhanh, năm vị thiếu gia của Yêu gia đã được mang tới. Bọn họ cũng không hiểu chuyện gì, nhưng dọc đường đi nghe phụ thân nói qua, đại khái là biết mình cần làm gì.
Bọn họ phải cố tạo quan hệ tốt với một vị đại năng kinh khủng.
Hơn nữa, càng làm bọn họ động tâm là, nếu ai có thể tạo quan hệ với vị đại năng kia, vậy thì vị trí gia chủ kế nhiệm của Yêu gia chắc chắn đã vào tay.
- Tổ gia gia...
Lúc này, năm người vừa nhìn thấy ông lão kia thì đều rất kích động, cung kính nói.
Đây chính là con bài chưa lật lớn nhất của Yêu gia hiện giờ, một cường giả cảnh giới Đại Thiên Vị đại viên mãn.
- Ừm.
Yêu gia lão tổ gật gật đầu, ánh mắt vẩn đục đột nhiên phóng ra một tia sáng.
- Vô Tà đâu?
Yêu gia lão tổ hỏi.
Năm người vừa nghe, nhất thời sửng sốt, lục đệ? Gọi phế vật kia tới làm gì?
- Lão Tổ, Vô Tà chỉ biết chơi bời lêu lổng, con sợ rằng mang nó theo sẽ chọc giận vị kia.
Yêu Thiên cũng lo lắng nói.
- Đi, gọi nó đến, nó là một phần tử Yêu gia, không thể thiếu.
Yêu gia lão tổ không vui nói. Tuy Vô Tà thiên tư không được, thế nhưng thật tâm lão vẫn rất yêu quý đứa chắt đáng thương này.
- Đằng Phi, đi gọi đệ đệ con tới đây.
Yêu Thiên nói.
- Vâng, phụ thân.
Ngũ thiếu gia Yêu gia, Yêu Đằng Phi không dám hai lời, vội chạy đi tìm Yêu Vô Tà.
Giờ phút này, Yêu Vô Tà còn đang ở trong chỗ của mình.
Yêu Vô Tà đang bận nghiên cứu thứ xuất hiện trong đầu.
Thái Cấp Ma Thân?
Đây là cái đồ chơi gì, bị người đánh để tu luyện? Thật mông lung như một trò đùa mà. Lâm huynh cũng thật là, thiên địa này lại có thể có công pháp như vậy sao?
Có điều nghĩ lại thần sắc nghiêm túc của Lâm Phàm, Yêu Vô Tà xoa xoa cằm, rồi quyết định thử xem. Dù sao sau này còn bị đánh nhiều, thứ này là thật thì quá tốt.
- Lục đệ.
Ngay khi Yêu Vô Tà định tu luyện, bỗng nghe tiếng Yêu Đằng Phi hô lớn bên ngoài.
Yêu Vô Tà biến sắc, cho rằng ngũ ca lại muốn tới đánh mình.
Sau đó, Yêu Vô Tà bất đắc dĩ thở dài một tiếng. Tránh cũng không khỏi, đúng lúc thử xem Thái Cấp Ma Thân có hữu dụng không vậy.
Gã hít sâu một hơi, trực tiếp đẩy cửa ra.
- Ngũ ca, đến đi, đệ chuẩn bị xong rồi.
Yêu Vô Tà giang rộng hai tay, sẵn sàng ăn đòn.
- Phế vật, theo ta, lão tổ tìm ngươi.
Yêu Đằng Phi nhìn thấy bộ dạng nửa sống nửa chết của Yêu Vô Tà, khinh thường hừ lạnh một tiếng.
Cũng không biết tại sao lão tổ lại coi trọng phế vật này, từ đầu đến chân, nhìn không ra có cái gì bất phàm.
Yêu Vô Tà sửng sốt, sau đó vui vẻ.
- Tổ gia gia...
. . . .
Khi thấy Yêu Vô Tà theo Yêu Đằng Phi tới, mấy vị công tử khác đều lộ rõ vẻ khinh thường trên mặt. Nhưng có lão tổ ở đây, bọn họ cũng không dám làm gì.
- Tổ gia gia...
Yêu Vô Tà thấy ông lão, lập tức tiến lên chào.
Gã cũng biết, chính mình còn chưa có bị năm ca ca giết chết, hết thảy đều là bởi vì lão tổ còn ở đây.
Phụ thân không đau, chỉ có lão tổ đau a.
Yêu Vô Tà biết, ngày nào đó tổ gia gia mất đi, vậy cũng là tận thế của mình rồi.
- Ừ, không tệ, so với lần gặp trước, tu vi lại tiến bộ không ít.
Yêu gia lão tổ vuốt vuốt chòm râu, vui mừng gật gật đầu.
- Ha ha...
Mặt Yêu Vô Tà đỏ lên, là vì được thổi phồng đến có chút ngượng ngùng.
Mà năm thiếu gia Yêu gia thì càng khinh thường trong lòng. Suốt ba năm, tu vi với đột phá một chút, không biết có gì mà đắc ý.
. . . .
Thời gian qua rất nhanh.
Quản gia dẫn đám người hầu đang bưng những món ăn thơm ngào ngạt tới, tất cả đều được làm từ những nguyên liệu quý giá nhất mà Yêu gia tìm được.
Yêu gia lão tổ gật gật đầu, vung ống tay áo lên, mang mọi người xuyên hư không mà đi.
Lần này lịch lãm Táng Hải Yêu Địa, Yêu Thiên cũng không để con cháu trong gia tộc đi qua, bởi vì lão cảm giác tình huống ở Táng Hải Yêu Địa có chút bất thường.
Làm người khống chế duy nhất của tòa thành sát cấm địa, chút ánh mắt vẫn phải có, hơn nữa bao nhiêu năm qua, Yêu gia đã bồi dưỡng được vô số đệ tử tiềm năng, hoàn toàn không cần đi mạo hiểm.
- Gia chủ, có chuyện gì vậy ạ...
Quản gia Yêu gia vội vàng chạy tới, lo lắng hỏi.
- Mau truyền lệnh, để đầu bếp tốt nhất làm cho ta một bàn tiệc phong phú nhất, trong vòng một nén nhang phải hoàn thành, nếu không, chết.
Yêu Thiên lạnh lùng nói.
Quản gia nghe thế thì sửng sốt, cũng kinh ngạc vô cùng, y chưa bao giờ thấy gia chủ cuống cuồng như thế. Thế nhưng quản gia cũng không dám hỏi nhiều, vội vàng đi chuẩn bị.
Lúc này, một bóng người từ trên trời giáng xuống. Vài đệ tử gia tộc nhìn thấy bóng người kia, trong lòng run lên, khí tức thật mạnh.
- Lão tổ...
Yêu Thiên nhìn thấy người tới, vội tiến lên hành lễ, nhưng nội tâm lại có chút ấm ức, vì ở thời gian nguy hiểm vừa rồi, lão tổ đã từ bỏ Yêu Thiên.
Nhưng đối phương là lão tổ, còn là gia gia mình, có tức giận hơn cũng chẳng có cách nào.
- Lần này là cơ hội hiếm có, ngươi truyền xuống, đợi lát nữa để đám nhỏ đi cùng ta. Nếu có thể tạo quan hệ tốt với vị kia, tất sẽ thành một hậu thuẫn vô cùng lớn cho Yêu gia.
Yêu gia lão tổ trầm giọng nói.
Trong lòng lão có ý nghĩ của mình. Vị kia là một tồn tại kinh khủng, xem tuổi cũng không lớn, tuy không thể đoán được là bao nhiêu, nhưng vẫn nên mang đệ tử gia tộc đi qua, nếu vận khí tốt, có đệ tử nào đó hợp mắt vị kia, tạo thành quan hệ, vậy sẽ thành con bài chưa lật mới cho Yêu gia.
Yêu gia ở Đông Linh châu tuy là gia tộc rất cường đại, nhưng không thể nói trước được chuyện mây trời, rất khó cam đoan Yêu gia có thể đời đời truyền thừa xuống.
Mà nếu có một ngày Yêu gia lọt vào tai ương diệt môn, nếu có quan hệ tốt, có thể tới cửa khóc lóc van xin, không chừng vị kia có lẽ là niệm tình cũ, tiến đến hỗ trợ.
- Vâng, lão tổ.
Yêu Thiên gật gật đầu, lập tức hóa thành một luồng sáng, đi mang mấy nhi tử qua.
Rất nhanh, năm vị thiếu gia của Yêu gia đã được mang tới. Bọn họ cũng không hiểu chuyện gì, nhưng dọc đường đi nghe phụ thân nói qua, đại khái là biết mình cần làm gì.
Bọn họ phải cố tạo quan hệ tốt với một vị đại năng kinh khủng.
Hơn nữa, càng làm bọn họ động tâm là, nếu ai có thể tạo quan hệ với vị đại năng kia, vậy thì vị trí gia chủ kế nhiệm của Yêu gia chắc chắn đã vào tay.
- Tổ gia gia...
Lúc này, năm người vừa nhìn thấy ông lão kia thì đều rất kích động, cung kính nói.
Đây chính là con bài chưa lật lớn nhất của Yêu gia hiện giờ, một cường giả cảnh giới Đại Thiên Vị đại viên mãn.
- Ừm.
Yêu gia lão tổ gật gật đầu, ánh mắt vẩn đục đột nhiên phóng ra một tia sáng.
- Vô Tà đâu?
Yêu gia lão tổ hỏi.
Năm người vừa nghe, nhất thời sửng sốt, lục đệ? Gọi phế vật kia tới làm gì?
- Lão Tổ, Vô Tà chỉ biết chơi bời lêu lổng, con sợ rằng mang nó theo sẽ chọc giận vị kia.
Yêu Thiên cũng lo lắng nói.
- Đi, gọi nó đến, nó là một phần tử Yêu gia, không thể thiếu.
Yêu gia lão tổ không vui nói. Tuy Vô Tà thiên tư không được, thế nhưng thật tâm lão vẫn rất yêu quý đứa chắt đáng thương này.
- Đằng Phi, đi gọi đệ đệ con tới đây.
Yêu Thiên nói.
- Vâng, phụ thân.
Ngũ thiếu gia Yêu gia, Yêu Đằng Phi không dám hai lời, vội chạy đi tìm Yêu Vô Tà.
Giờ phút này, Yêu Vô Tà còn đang ở trong chỗ của mình.
Yêu Vô Tà đang bận nghiên cứu thứ xuất hiện trong đầu.
Thái Cấp Ma Thân?
Đây là cái đồ chơi gì, bị người đánh để tu luyện? Thật mông lung như một trò đùa mà. Lâm huynh cũng thật là, thiên địa này lại có thể có công pháp như vậy sao?
Có điều nghĩ lại thần sắc nghiêm túc của Lâm Phàm, Yêu Vô Tà xoa xoa cằm, rồi quyết định thử xem. Dù sao sau này còn bị đánh nhiều, thứ này là thật thì quá tốt.
- Lục đệ.
Ngay khi Yêu Vô Tà định tu luyện, bỗng nghe tiếng Yêu Đằng Phi hô lớn bên ngoài.
Yêu Vô Tà biến sắc, cho rằng ngũ ca lại muốn tới đánh mình.
Sau đó, Yêu Vô Tà bất đắc dĩ thở dài một tiếng. Tránh cũng không khỏi, đúng lúc thử xem Thái Cấp Ma Thân có hữu dụng không vậy.
Gã hít sâu một hơi, trực tiếp đẩy cửa ra.
- Ngũ ca, đến đi, đệ chuẩn bị xong rồi.
Yêu Vô Tà giang rộng hai tay, sẵn sàng ăn đòn.
- Phế vật, theo ta, lão tổ tìm ngươi.
Yêu Đằng Phi nhìn thấy bộ dạng nửa sống nửa chết của Yêu Vô Tà, khinh thường hừ lạnh một tiếng.
Cũng không biết tại sao lão tổ lại coi trọng phế vật này, từ đầu đến chân, nhìn không ra có cái gì bất phàm.
Yêu Vô Tà sửng sốt, sau đó vui vẻ.
- Tổ gia gia...
. . . .
Khi thấy Yêu Vô Tà theo Yêu Đằng Phi tới, mấy vị công tử khác đều lộ rõ vẻ khinh thường trên mặt. Nhưng có lão tổ ở đây, bọn họ cũng không dám làm gì.
- Tổ gia gia...
Yêu Vô Tà thấy ông lão, lập tức tiến lên chào.
Gã cũng biết, chính mình còn chưa có bị năm ca ca giết chết, hết thảy đều là bởi vì lão tổ còn ở đây.
Phụ thân không đau, chỉ có lão tổ đau a.
Yêu Vô Tà biết, ngày nào đó tổ gia gia mất đi, vậy cũng là tận thế của mình rồi.
- Ừ, không tệ, so với lần gặp trước, tu vi lại tiến bộ không ít.
Yêu gia lão tổ vuốt vuốt chòm râu, vui mừng gật gật đầu.
- Ha ha...
Mặt Yêu Vô Tà đỏ lên, là vì được thổi phồng đến có chút ngượng ngùng.
Mà năm thiếu gia Yêu gia thì càng khinh thường trong lòng. Suốt ba năm, tu vi với đột phá một chút, không biết có gì mà đắc ý.
. . . .
Thời gian qua rất nhanh.
Quản gia dẫn đám người hầu đang bưng những món ăn thơm ngào ngạt tới, tất cả đều được làm từ những nguyên liệu quý giá nhất mà Yêu gia tìm được.
Yêu gia lão tổ gật gật đầu, vung ống tay áo lên, mang mọi người xuyên hư không mà đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.